Chương 118: Chiến kỹ Địa cấp (2)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
02/04/2022
- Không được, ngươi không đáp ứng ta, ta sẽ không g mượn.
Hạ Bạch Trì hừ lạnh một tiếng, căn bản không nể mặt ca ca như hắn.
Sở Dương cười nói:
- Ta cũng không thích Long Trần này, hơn nữa, sau này ngươi chính là muội phu của ta, các ngươi nói gì, ta cũng coi như không nghe thấy.
Thấy Sở Dương nói như vậy, sắc mặt Hạ Trường Phong dịu đi một chút, ôm quyền với Sở Dương:
- Đa tạ Sở huynh thông cảm.
- Được rồi, ta đáp ứng ngươi là được, đưa tinh tạp cho ta đi.
Hạ Trường Phong lúc này mới lấy được tinh tạp của Hạ Bạch Trì, quẹt một cái lên tinh tạp của mình, định mức trên tinh tạp của Hạ Bạch Trì toàn bộ đều đến tinh tạp của hắn, như vậy trên tạp của hắn dã có định mức những năm ức.
- Ba ức.
Thấy giá liên tục leo cao, Hạ Trường Phong dứt khoát hô lên một số nguyên, như vậy cũng để thể hiện hắn là chí tất phải có, hy vọng mượn cái này để chạy đối thủ.
Sau khi nghe thấy giá này, mấy người khác trầm mặc một chút, nói thật, một quyển chiến kỹ Địa cấp, tuy vô cùng hi hữu, có điều nó cũng có giá của mình.
Hơn nữa giá bình thường so với ở nơi này đều thấp hơn rất nhiều, nhưng có một điểm khác biệt là, bình thường có được chiến kỹ Địa cấp, đều là người khác in lại, nói cách khác là hàng second hand.
Hoa Vân Các bán đấu giá chiến kỹ Địa cấp, đều là không có trong khu vực, cho nên mới bán giá cao như vậy.
Có điều khi giá của chiến kỹ vượt quá ba, khiến người ta có chút sợ hãi, dù sao nếu đủ kim tệ, tới ngoại vực xa xôi, vẫn có cơ hội mua được với giá thấp hơn.
Sau khi tất cả mọi người yên lặng, bất kể là lão giả thần bí, hay là tên râu dê, bao gồm cả Anh Hầu cũng đều do dự.
- Hạ Trường Phong hoàng tử đã ra giá ba ức, còn ai ra giá cao hơn không, ba ức lần đầu tiên, ba ức lần thứ hai.
Thanh âm của Diêu Ny Thiên có chút kích động, bắt đầu đếm.
Có thể nói hội đấu giá hôm nay đã vượt xa suy đoán của nàng ta, đặc biệt là bản chiến kỹ Địa cấp này, không ngờ bán được với giá ba ức, khiến nàng ta hưng phấn không thôi.
Cho nên sau khi đến ba ức, Diêu Ny Thiên cảm thấy chắc đã đến đỉnh rồi, cho nên bắt đầu đếm.
- Bốn ức.
Khiến mọi người không ngờ là, lúc này, bỗng nhiên thanh âm lười biếng truyền đến.
Thanh âm đó vô cùng trẻ tuổi, chính là Long Trần hô lên, toàn trường sửng sốt, bao gồm cả Diêu Ny Thiên đảm nhiệm Phách Mại Sư, cũng cả kinh.
Có điều không đợi nàng ta có phản ứng, bỗng nhiên khuyên tai nho nhỏ bên tai hơi rung rung, Diêu Ny Thiên liền khôi phục tự nhiên, trên mặt hiện lên một nụ cười.
- Hỗn đản.
Mắt thấy sắp thu được chiến kỹ Địa cấp vào trong túi, Long Trần bỗng nhiên chọc ngang một gậy, khiến Hạ Trường Phong nổi trận lôi đình.
- Long Trần, ta không tin ngươi có nhiều tiền như vậy, ngươi đây là đang gây rối.
Hạ Trường Phong giận dữ hét.
- Ngu ngốc, nếu ta không có nhiều tiền như vậy, sao lại ra giá? Đừng quên, lão tử chính là một Đan đồ.
Thanh âm của Long Trần truyền đến.
Kỳ thật Long Trần vẫn dùng thần thức chú ý động tĩnh bên bọn họ, hai ghế lô cách nhau chỉ hơn chục trượng mà thôi, tuy không thể nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng nhìn khẩu hình của xem bọn họ, cũng biết nội dung đại khái mà bọn họ nói.
Thấy Hạ Trường Phong chí tất phải có chiến kỹ Địa cấp này, không hề do dự, trực tiếp hô lên giá bốn ức.
Có điều nói thật, tuy Long Trần bề ngoài rất thoải mái, nhưng trong lòng cũng vô cùng khẩn trương, nếu dọa Hạ Trường Phong chạy mất, hắn sẽ phải tự mua.
Bốn ức, chỉ sợ một Đan đồ, luyện đan đến chết cũng chưa chắc có thể trả được, có điều nhớ tới lúc trước Hạ Bạch Trì chơi mình, khiến mình phải bỏ ra hai ngàn vạn mua Dong Tinh Thảo, nếu không trả thù một chút, hắn sợ mình sẽ buồn bực mà sinh bệnh.
- Năm ức, có gan thì ngươi chơi đi.
Hạ Trường Phong giận dữ hét, hắn bị chọc giận đtới điên rồi, tuy không biết Long Trần vì sao lại có nhiều tiền như vậy.
Có điều dựa theo quy củ của Hoa Vân Các, nếu ra giá nhiều hơn định mức giao dịch trong tinh tạp, vậy thì bị coi là quấy rối, sẽ bị đuổi đi.
Nhưng hiện giờ hô lên này giá, vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, chứng tỏ trong tay Long Trần thật sự có nhiều tiền như vậy.
Tiếng gầm của Hạ Trường Phong vang vọng trong đại sảnh, giống như dã thú rít gào, chấn cho lỗ tai người ta kêu ong ong.
- Không cần kích động như vậy, trong thẻ của ta chỉ còn lại chừng ấy, kỳ thật ngươi chỉ cần thêm một vạn là có thể cầm đi. Long Trần ta cả đời rất ít bội phục người khác, có điều Hạ Trường Phong ngươi tính là một, dùng một ức như một vạn, ngươi là thổ hào hoàn toàn xứng đáng.
Thanh âm của Long Trần tràn ngập tán thưởng và cảm thán, có điều lọt vào trong tai Hạ Trường Phong, liền biến thành sự trào phúng ác độc nhất.
- Ngươi... Hự.
Hạ Trường Phong vừa gầm lên được một chữ, liền phun ra một ngụm máu tươi, một là vì tức, hai là vì đau lòng, khiến trong ghế lô vang lên một trận kinh hô.
Sắc mặt người toàn trường có chút quái dị, trong nhất thời không ai biết, Long Trần là nói thật hay là cố ý chọc giận Hạ Trường Phong.
- Nếu không ai ra giá nữa, vậy chúc mừng Hạ Trường Phong hoàng tử, đạt được chiến kỹ Địa cấp.
Diêu Ny Thiên dứt khoát không đếm nữa, bởi vì tuyệt đối không còn ai ngu đần như Hạ Trường Phong.
Thấy chiến kỹ Địa gia được bán đi rồi, mọi người không khỏi chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi, vào lúc này, tiếng cười duyên của Diêu Ny Thiên lại truyền đến.
- Trước kia chiến kỹ Địa cấp đều là vật phẩm đấu giá cuối cùng, có điều năm nay lại khác, chúng ta có một vật phẩm đấu giá kỳ lạ hơn làm tiết mục bế mạc.
Mọi người nghe vậy liền cả kinh, chẳng lẽ còn có bảo bối quý giá hơn cả chiến kỹ Địa cấp? Mọi người vừa đứng lên, lại vội vàng ngồi xong, mắt nhìn chằm chằm lên đài.
Long Trần mỉm cười, khà khà, trò hay sắp bắt đầu rồi.
Hạ Bạch Trì hừ lạnh một tiếng, căn bản không nể mặt ca ca như hắn.
Sở Dương cười nói:
- Ta cũng không thích Long Trần này, hơn nữa, sau này ngươi chính là muội phu của ta, các ngươi nói gì, ta cũng coi như không nghe thấy.
Thấy Sở Dương nói như vậy, sắc mặt Hạ Trường Phong dịu đi một chút, ôm quyền với Sở Dương:
- Đa tạ Sở huynh thông cảm.
- Được rồi, ta đáp ứng ngươi là được, đưa tinh tạp cho ta đi.
Hạ Trường Phong lúc này mới lấy được tinh tạp của Hạ Bạch Trì, quẹt một cái lên tinh tạp của mình, định mức trên tinh tạp của Hạ Bạch Trì toàn bộ đều đến tinh tạp của hắn, như vậy trên tạp của hắn dã có định mức những năm ức.
- Ba ức.
Thấy giá liên tục leo cao, Hạ Trường Phong dứt khoát hô lên một số nguyên, như vậy cũng để thể hiện hắn là chí tất phải có, hy vọng mượn cái này để chạy đối thủ.
Sau khi nghe thấy giá này, mấy người khác trầm mặc một chút, nói thật, một quyển chiến kỹ Địa cấp, tuy vô cùng hi hữu, có điều nó cũng có giá của mình.
Hơn nữa giá bình thường so với ở nơi này đều thấp hơn rất nhiều, nhưng có một điểm khác biệt là, bình thường có được chiến kỹ Địa cấp, đều là người khác in lại, nói cách khác là hàng second hand.
Hoa Vân Các bán đấu giá chiến kỹ Địa cấp, đều là không có trong khu vực, cho nên mới bán giá cao như vậy.
Có điều khi giá của chiến kỹ vượt quá ba, khiến người ta có chút sợ hãi, dù sao nếu đủ kim tệ, tới ngoại vực xa xôi, vẫn có cơ hội mua được với giá thấp hơn.
Sau khi tất cả mọi người yên lặng, bất kể là lão giả thần bí, hay là tên râu dê, bao gồm cả Anh Hầu cũng đều do dự.
- Hạ Trường Phong hoàng tử đã ra giá ba ức, còn ai ra giá cao hơn không, ba ức lần đầu tiên, ba ức lần thứ hai.
Thanh âm của Diêu Ny Thiên có chút kích động, bắt đầu đếm.
Có thể nói hội đấu giá hôm nay đã vượt xa suy đoán của nàng ta, đặc biệt là bản chiến kỹ Địa cấp này, không ngờ bán được với giá ba ức, khiến nàng ta hưng phấn không thôi.
Cho nên sau khi đến ba ức, Diêu Ny Thiên cảm thấy chắc đã đến đỉnh rồi, cho nên bắt đầu đếm.
- Bốn ức.
Khiến mọi người không ngờ là, lúc này, bỗng nhiên thanh âm lười biếng truyền đến.
Thanh âm đó vô cùng trẻ tuổi, chính là Long Trần hô lên, toàn trường sửng sốt, bao gồm cả Diêu Ny Thiên đảm nhiệm Phách Mại Sư, cũng cả kinh.
Có điều không đợi nàng ta có phản ứng, bỗng nhiên khuyên tai nho nhỏ bên tai hơi rung rung, Diêu Ny Thiên liền khôi phục tự nhiên, trên mặt hiện lên một nụ cười.
- Hỗn đản.
Mắt thấy sắp thu được chiến kỹ Địa cấp vào trong túi, Long Trần bỗng nhiên chọc ngang một gậy, khiến Hạ Trường Phong nổi trận lôi đình.
- Long Trần, ta không tin ngươi có nhiều tiền như vậy, ngươi đây là đang gây rối.
Hạ Trường Phong giận dữ hét.
- Ngu ngốc, nếu ta không có nhiều tiền như vậy, sao lại ra giá? Đừng quên, lão tử chính là một Đan đồ.
Thanh âm của Long Trần truyền đến.
Kỳ thật Long Trần vẫn dùng thần thức chú ý động tĩnh bên bọn họ, hai ghế lô cách nhau chỉ hơn chục trượng mà thôi, tuy không thể nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng nhìn khẩu hình của xem bọn họ, cũng biết nội dung đại khái mà bọn họ nói.
Thấy Hạ Trường Phong chí tất phải có chiến kỹ Địa cấp này, không hề do dự, trực tiếp hô lên giá bốn ức.
Có điều nói thật, tuy Long Trần bề ngoài rất thoải mái, nhưng trong lòng cũng vô cùng khẩn trương, nếu dọa Hạ Trường Phong chạy mất, hắn sẽ phải tự mua.
Bốn ức, chỉ sợ một Đan đồ, luyện đan đến chết cũng chưa chắc có thể trả được, có điều nhớ tới lúc trước Hạ Bạch Trì chơi mình, khiến mình phải bỏ ra hai ngàn vạn mua Dong Tinh Thảo, nếu không trả thù một chút, hắn sợ mình sẽ buồn bực mà sinh bệnh.
- Năm ức, có gan thì ngươi chơi đi.
Hạ Trường Phong giận dữ hét, hắn bị chọc giận đtới điên rồi, tuy không biết Long Trần vì sao lại có nhiều tiền như vậy.
Có điều dựa theo quy củ của Hoa Vân Các, nếu ra giá nhiều hơn định mức giao dịch trong tinh tạp, vậy thì bị coi là quấy rối, sẽ bị đuổi đi.
Nhưng hiện giờ hô lên này giá, vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, chứng tỏ trong tay Long Trần thật sự có nhiều tiền như vậy.
Tiếng gầm của Hạ Trường Phong vang vọng trong đại sảnh, giống như dã thú rít gào, chấn cho lỗ tai người ta kêu ong ong.
- Không cần kích động như vậy, trong thẻ của ta chỉ còn lại chừng ấy, kỳ thật ngươi chỉ cần thêm một vạn là có thể cầm đi. Long Trần ta cả đời rất ít bội phục người khác, có điều Hạ Trường Phong ngươi tính là một, dùng một ức như một vạn, ngươi là thổ hào hoàn toàn xứng đáng.
Thanh âm của Long Trần tràn ngập tán thưởng và cảm thán, có điều lọt vào trong tai Hạ Trường Phong, liền biến thành sự trào phúng ác độc nhất.
- Ngươi... Hự.
Hạ Trường Phong vừa gầm lên được một chữ, liền phun ra một ngụm máu tươi, một là vì tức, hai là vì đau lòng, khiến trong ghế lô vang lên một trận kinh hô.
Sắc mặt người toàn trường có chút quái dị, trong nhất thời không ai biết, Long Trần là nói thật hay là cố ý chọc giận Hạ Trường Phong.
- Nếu không ai ra giá nữa, vậy chúc mừng Hạ Trường Phong hoàng tử, đạt được chiến kỹ Địa cấp.
Diêu Ny Thiên dứt khoát không đếm nữa, bởi vì tuyệt đối không còn ai ngu đần như Hạ Trường Phong.
Thấy chiến kỹ Địa gia được bán đi rồi, mọi người không khỏi chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi, vào lúc này, tiếng cười duyên của Diêu Ny Thiên lại truyền đến.
- Trước kia chiến kỹ Địa cấp đều là vật phẩm đấu giá cuối cùng, có điều năm nay lại khác, chúng ta có một vật phẩm đấu giá kỳ lạ hơn làm tiết mục bế mạc.
Mọi người nghe vậy liền cả kinh, chẳng lẽ còn có bảo bối quý giá hơn cả chiến kỹ Địa cấp? Mọi người vừa đứng lên, lại vội vàng ngồi xong, mắt nhìn chằm chằm lên đài.
Long Trần mỉm cười, khà khà, trò hay sắp bắt đầu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.