Chương 116: Khai Sơn Chiến Phủ (2)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
02/04/2022
- Hai trăm mười vạn.
- Hai trăm năm mươi vạn.
- Hai trăm tám mươi vạn.
Tuy thanh chiến phủ này chỉ là một kiện vật phẩm trang sức, trọng lượng ba ngàn năm trăm cân, đừng nói là sử dụng, ngay cả cầm cũng chẳng cầm được.
Có điều Diêu Ny Thiên nói không sai, một cây búa uy vũ khí phách như vậy, để ở nhà, chính là tượng trưng cho thân phận và địa vị, đặc biệt là một số vương hầu, càng yêu thích từ nội tâm.
- Thạch Phong, giúp ta ra giá đi.
Long Trần thấp giọng nói.
Thạch Phong sửng sốt:
- Chỉ là một thứ tô điểm bề ngoài, ngươi mua nó làm gì?
- Ngươi đừng bận tâm, ta có chỗ dùng, giúp ta ra giá là được, ta mà hô giá, sợ là nữ nhân điên kia lại tới quấy rối.
Long Trần nói.
Kỳ thật hắn vừa nhìn thấy Khai Sơn Chiến Phủ đó, liền nghĩ tới một thân ảnh cao lớn, giống như một chiến thần.
Với lực lượng của A Man, chắc có thể sử dụng cái búa này, hơn nữa búa này nặng hiếm có, lại vô cùng kiên cố, quả thực là đo người A Man mà đả tạo.
- Hai trăm chín mươi vạn.
- Ba trăm vạn.
- Ba trăm năm mươi vạn.
Thanh âm cuối cùng là Thạch Phong hô, sau khi Thạch Phong hô ra giá này, người khác không khỏi lắc đầu.
Tuy chiến phủ này khí phách uy vũ, nói trắng ra là một thần khí để làm màu, ba trăm vạn đã hơi thiệt rồi, cái giá ba trăm năm mươi vạn này liền khiến người ta không thể chấp nhận.
Hạ Bạch Trì nghe thấy thanh âm từ trong ghế lô của Long Trần truyền ra, vừa muốn ra giá, có điều nghe ra thanh âm đó không phải Long Trần phát ra, sau khi do dự một chút, không ra giá nữa.
Dù sao bây giờ đã đến hậu kỳ, thứ được bán ra càng lúc càng tốt, vạn nhất nàng ta dùng hết định mức, nhìn thấy thứ tốt, cũng chỉ có thể chảy nước miếng.
Tuy hoài nghi là tay chân của Long Trần, có điều nàng ta vẫn không dám quá xác định, do dự một lúc, vẫn bỏ cuộc.
Thấy có được Khai Sơn Chiến Phủ thuận lợi như vậy, Long Trần không khỏi mừng rỡ, có điều thứ này to quá, không thể đưa đến ghế lô, Long Trần tự mình đi lấy.
Long Trần thuận theo thông đạo bí mật, trực tiếp đi tới hậu trường dưới lòng đất, nơi đó có mười mấy nam tử có canh giữ ở đó.
Nhìn thấy những người đó, mắt Long Trần không khỏi hơi co rút lại, hắn phát hiện những người đó, không ngờ toàn bộ đều là cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Một hội bán đấu giá mà thôi, không ngờ có nhiều cường giả như vậy, Hoa Vân Các này rốt cuộc là lai lịch gì?
Long Trần đi tới trước Khai Sơn Chiến Phủ, nhìn cái búa còn cao hơn cả mình này, mới thực sự cảm nhận được sự chấn động của nó.
Vươn một tay ra chậm rãi nắm cán búa, Long Trần phát hiện, mình thiếu chút nữa thì không tóm được cán búa to như cánh tay đó.
- Lên.
Long Trần quát khẽ một tiếng, dồn lực cánh tay, búa này hơi rung rung, chậm rãi rời khỏi đài, có điều vừa di động được ba tấc, lập tức rơi xuống.
- Bùm.
Bàn đá vốn gác búa lập tức bị đập vỡ nát, sau đó trực tiếp rơi xuống đất, phát ra một tiếng nổ vang.
- Không ngờ Long Trần thế tử trời sinh thần lực, khiến người ta bội phục.
Mười mấy người đó vốn nhìn Long Trần cầm lấy búa, trong ánh mắt đều lộ ra một tia khinh thường và vui sướng khi người khác gặp họa.
Có điều thấy Long Trần không ngờ một tay có thể nhấc được búa lớn lên khỏi bàn, vẻ khinh thường trên mặt mọi người toàn bộ biến thành vẻ khiếp sợ.
Cho dù Long Trần sau cùng vẫn mất mặt, nhưng cũng khiến bọn họ kinh hãi không thôi, trọng lượng của búa lớn đó bọn họ biết rất rõ, cần hai người hợp lực, mới có thể nâng được.
Nhưng Long Trần chỉ dùng một tay, hơn nữa là cầm phần cán búa, lực lượng cần dùng lớn tới mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng.
Cho nên bọn họ khiếp sợ xong, không khỏi khâm phục từ tận đáy lòng, mở miệng tán thưởng.
Long Trần lắc đầu, cười khổ nói:
- Thứ này quả nhiên chỉ là để tô điểm bên ngoài.
- Ai nói không phải, nói trắng ra là, chính là dùng để khoe khoang, nặng như vậy, ai có thể dùng được.
Một người gật gật đầu nói.
Nếu biết trọng lượng của nó, Long Trần không làm màu nữa, trực tiếp thu hồi Khai Sơn Chiến Phủ vào trong giới chỉ.
Sau khi quay về ghế lô, vẻ lạnh lùng trên mặt Long Trần biến mất, biến thành vẻ kinh hỉ, thứ này A Man tuyệt đối có thể dùng được.
Nếu hắn toàn lực toàn lực, chắc cũng có thể sử dụng, có điều tiêu hao đối với thể lực quá lớn, nhưng A Man thì khác, nhục thân của hắn biến thái nhất, lực lượng mới là chủ lực của hắn.
Có chiến phủ này, cho dù hắn không thể vận dụng linh khí, cũng có thể phát huy chiến lực khủng bố.
Theo thời gian trôi qua, thứ về sau càng lúc càng quý giá, thiên tài địa bảo, công pháp đan dược, cái gì cần có đều có, giá cũng càng lúc càng khiếp người, giá thành giao cơ hồ không thấp hơn năm trăm vạn kim tệ, mọi người quả thực là đỏ mắt rồi.
- Vật phẩm đấu giá tiếp theo, mọi người hãy nhìn cho rõ.
Trên khuôn mặt quyến rũ của Diêu Ny Thiên hiện lên một nụ cười cực kỳ tự tin, ngọc thủ duỗi ra, bên trên xuất hiện một thứ.
- Hai trăm năm mươi vạn.
- Hai trăm tám mươi vạn.
Tuy thanh chiến phủ này chỉ là một kiện vật phẩm trang sức, trọng lượng ba ngàn năm trăm cân, đừng nói là sử dụng, ngay cả cầm cũng chẳng cầm được.
Có điều Diêu Ny Thiên nói không sai, một cây búa uy vũ khí phách như vậy, để ở nhà, chính là tượng trưng cho thân phận và địa vị, đặc biệt là một số vương hầu, càng yêu thích từ nội tâm.
- Thạch Phong, giúp ta ra giá đi.
Long Trần thấp giọng nói.
Thạch Phong sửng sốt:
- Chỉ là một thứ tô điểm bề ngoài, ngươi mua nó làm gì?
- Ngươi đừng bận tâm, ta có chỗ dùng, giúp ta ra giá là được, ta mà hô giá, sợ là nữ nhân điên kia lại tới quấy rối.
Long Trần nói.
Kỳ thật hắn vừa nhìn thấy Khai Sơn Chiến Phủ đó, liền nghĩ tới một thân ảnh cao lớn, giống như một chiến thần.
Với lực lượng của A Man, chắc có thể sử dụng cái búa này, hơn nữa búa này nặng hiếm có, lại vô cùng kiên cố, quả thực là đo người A Man mà đả tạo.
- Hai trăm chín mươi vạn.
- Ba trăm vạn.
- Ba trăm năm mươi vạn.
Thanh âm cuối cùng là Thạch Phong hô, sau khi Thạch Phong hô ra giá này, người khác không khỏi lắc đầu.
Tuy chiến phủ này khí phách uy vũ, nói trắng ra là một thần khí để làm màu, ba trăm vạn đã hơi thiệt rồi, cái giá ba trăm năm mươi vạn này liền khiến người ta không thể chấp nhận.
Hạ Bạch Trì nghe thấy thanh âm từ trong ghế lô của Long Trần truyền ra, vừa muốn ra giá, có điều nghe ra thanh âm đó không phải Long Trần phát ra, sau khi do dự một chút, không ra giá nữa.
Dù sao bây giờ đã đến hậu kỳ, thứ được bán ra càng lúc càng tốt, vạn nhất nàng ta dùng hết định mức, nhìn thấy thứ tốt, cũng chỉ có thể chảy nước miếng.
Tuy hoài nghi là tay chân của Long Trần, có điều nàng ta vẫn không dám quá xác định, do dự một lúc, vẫn bỏ cuộc.
Thấy có được Khai Sơn Chiến Phủ thuận lợi như vậy, Long Trần không khỏi mừng rỡ, có điều thứ này to quá, không thể đưa đến ghế lô, Long Trần tự mình đi lấy.
Long Trần thuận theo thông đạo bí mật, trực tiếp đi tới hậu trường dưới lòng đất, nơi đó có mười mấy nam tử có canh giữ ở đó.
Nhìn thấy những người đó, mắt Long Trần không khỏi hơi co rút lại, hắn phát hiện những người đó, không ngờ toàn bộ đều là cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Một hội bán đấu giá mà thôi, không ngờ có nhiều cường giả như vậy, Hoa Vân Các này rốt cuộc là lai lịch gì?
Long Trần đi tới trước Khai Sơn Chiến Phủ, nhìn cái búa còn cao hơn cả mình này, mới thực sự cảm nhận được sự chấn động của nó.
Vươn một tay ra chậm rãi nắm cán búa, Long Trần phát hiện, mình thiếu chút nữa thì không tóm được cán búa to như cánh tay đó.
- Lên.
Long Trần quát khẽ một tiếng, dồn lực cánh tay, búa này hơi rung rung, chậm rãi rời khỏi đài, có điều vừa di động được ba tấc, lập tức rơi xuống.
- Bùm.
Bàn đá vốn gác búa lập tức bị đập vỡ nát, sau đó trực tiếp rơi xuống đất, phát ra một tiếng nổ vang.
- Không ngờ Long Trần thế tử trời sinh thần lực, khiến người ta bội phục.
Mười mấy người đó vốn nhìn Long Trần cầm lấy búa, trong ánh mắt đều lộ ra một tia khinh thường và vui sướng khi người khác gặp họa.
Có điều thấy Long Trần không ngờ một tay có thể nhấc được búa lớn lên khỏi bàn, vẻ khinh thường trên mặt mọi người toàn bộ biến thành vẻ khiếp sợ.
Cho dù Long Trần sau cùng vẫn mất mặt, nhưng cũng khiến bọn họ kinh hãi không thôi, trọng lượng của búa lớn đó bọn họ biết rất rõ, cần hai người hợp lực, mới có thể nâng được.
Nhưng Long Trần chỉ dùng một tay, hơn nữa là cầm phần cán búa, lực lượng cần dùng lớn tới mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng.
Cho nên bọn họ khiếp sợ xong, không khỏi khâm phục từ tận đáy lòng, mở miệng tán thưởng.
Long Trần lắc đầu, cười khổ nói:
- Thứ này quả nhiên chỉ là để tô điểm bên ngoài.
- Ai nói không phải, nói trắng ra là, chính là dùng để khoe khoang, nặng như vậy, ai có thể dùng được.
Một người gật gật đầu nói.
Nếu biết trọng lượng của nó, Long Trần không làm màu nữa, trực tiếp thu hồi Khai Sơn Chiến Phủ vào trong giới chỉ.
Sau khi quay về ghế lô, vẻ lạnh lùng trên mặt Long Trần biến mất, biến thành vẻ kinh hỉ, thứ này A Man tuyệt đối có thể dùng được.
Nếu hắn toàn lực toàn lực, chắc cũng có thể sử dụng, có điều tiêu hao đối với thể lực quá lớn, nhưng A Man thì khác, nhục thân của hắn biến thái nhất, lực lượng mới là chủ lực của hắn.
Có chiến phủ này, cho dù hắn không thể vận dụng linh khí, cũng có thể phát huy chiến lực khủng bố.
Theo thời gian trôi qua, thứ về sau càng lúc càng quý giá, thiên tài địa bảo, công pháp đan dược, cái gì cần có đều có, giá cũng càng lúc càng khiếp người, giá thành giao cơ hồ không thấp hơn năm trăm vạn kim tệ, mọi người quả thực là đỏ mắt rồi.
- Vật phẩm đấu giá tiếp theo, mọi người hãy nhìn cho rõ.
Trên khuôn mặt quyến rũ của Diêu Ny Thiên hiện lên một nụ cười cực kỳ tự tin, ngọc thủ duỗi ra, bên trên xuất hiện một thứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.