Chương 84: Khí động cửu tiêu (2)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
02/04/2022
Đồng thời có mười mấy thị vệ xuất hiện ở trước người Sở Dao, những thị vệ kia đều là cao thủ, Sở Dao tuyệt đối không cách nào xông qua.
- Hài tử, ngồi xuống trước đi, ngươi không ngăn cản được.
Vân Kỳ đại sư chậm rãi nói.
- Đại sư, cầu ngài cứu Long Trần đi.
Sở Dao lệ rơi đầy mặt cầu khẩn nói.
- Yên tâm đi, coi như không thèm đến xỉa đến mặt mũi, ta cũng sẽ cứu Long Trần.
Vân Kỳ đại sư khẽ mỉm cười, thấp giọng nói.
Nghe Vân Kỳ đại sư nói như vậy, Sở Dao không khỏi mừng rỡ, Vân Kỳ đại sư tiếp tục nói:
- Chúng ta nhìn trước đi, Long Trần không phải người lỗ mãng, hắn hẳn có lá bài tẩy của mình.
Sở Dao gật gù, tuy tiếp xúc thời gian không dài, nhưng ở trong ấn tượng của nàng, Long Trần luôn rất đáng tin cậy, chỉ có điều không biết tại sao, trái tim của mình lại rối loạn như vậy.
Ngẫm lại động tác của mình vừa nãy rơi vào trong mắt mọi người, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.
Vốn thấy Long Trần chắc chắn phải chết, tâm tình của Hạ Trường Phong đã bình tĩnh rất nhiều, bỗng nhiên nhìn thấy Sở Dao quan tâm Long Trần như vậy, làm hắn tức điên người, lớn tiếng quát:
- Hoàng Thường, không nên phí lời, nhanh chấm dứt hắn.
Nghe được mệnh lệnh của Hạ Trường Phong, Hoàng Thường đã đi tới phụ cận Long Trần, thở dài nói:
- Tiểu tử, trước khi chết tặng ngươi một câu, đời sau, nhìn rõ ràng thực lực của mình, có mấy người ngươi không trêu chọc nổi.
Hoàng Thường nói xong thì cười lạnh, vỗ về phía Long Trần một chưởng, bất quá một chưởng này vô thanh vô tức, lòng bàn tay hiện ra ánh sáng màu vàng đất, rõ ràng là một loại chiến kỹ cao cấp.
Mọi người kinh ngạc đến ngây ra, Hoàng Thường kia là cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ, thời điểm không sử dụng chiến kỹ, sức chiến đấu đã cực kỳ mạnh mẽ, bây giờ một chưởng này xuống, Long Trần chắc chắn phải chết.
Các thiếu nữ thống khổ nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn thấy hình ảnh Long Trần chết thảm.
Bất quá Long Trần lại không chút kinh hoảng, nhàn nhạt nói:
- Người sắp chết lời cũng thiện, ngươi nói đúng, nhìn rõ ràng thực lực của mình, có mấy người ngươi không trêu chọc nổi.
- Hô.
Thấy Hoàng Thường vỗ đến một chưởng, Long Trần vung quyền nghênh tiếp, thời điểm hắn ra quyền, Phong Phủ Tinh nhanh chóng vận chuyển, một đạo năng lượng nhỏ bé truyền vào đan điền.
Bảy luồng khí xoáy vốn chậm rãi vận chuyển, trong nháy mắt mở rộng gấp mười lần, đồng thời giống như máy xay gió, xoay tròn cực nhanh.
Vào thời khắc ấy, năng lượng vô cùng vô tận bao phủ toàn thân, giống như uông dương đại hải.
- Oanh.
Quyền chưởng tương giao, sóng khí cuồn cuộn, thanh âm chấn động bát phương, toàn bộ quảng trường cũng theo đó run rẩy, lực lượng kinh khủng tràn ngập ra.
Kình phong gào thét, thổi người ở phụ cận đứng không vững, dồn dập lui về phía sau, những nam nữ trẻ tuổi kia đều kinh hãi.
Chiến đấu khủng bố như vậy, bọn hắn xưa nay chưa từng thấy, thậm chí ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ, đây thật là lực lượng của con người sao?
Khi khói bụi chậm rãi tản đi, võ đài vốn phá nát đã không nhìn ra bộ dạng ban đầu, gỗ vụn rải rác bốn phía.
Ở chính giữa, kình phong qua đi xuất hiện khu vực trống rỗng, mặt đất quảng trường vốn cực kỳ kiên cố, bây giờ đã tràn đầy mạng nhện.
Nơi đó có hai bóng người đứng yên, quyền chưởng vẫn tương giao, hai mắt Long Trần như điện, nhìn chằm chằm Hoàng Thường.
Lúc này khuôn mặt của Hoàng Thường cực kỳ khiếp sợ, vừa nãy một đòn toàn lực của hắn, lại không cách nào lay động được Long Trần.
Cảm thụ được trên nắm tay của Long Trần không ngừng truyền đến lực lượng, giống như nộ hải cuồng đào, quả thực là vô cùng vô tận.
Hoàng Thường đã bùng nổ ra toàn bộ lực lượng, lại không cách nào giết chết Long Trần, lực lượng của Long Trần phảng phất như cái động không đáy, để hắn lần thứ nhất sản sinh ra cảm giác sợ hãi.
Lúc này Hạ Trường Phong và Vệ Thương đều đứng lên, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi, sức chiến đấu của Long Trần hoàn toàn nằm ngoài dự tính của bọn họ.
- Sao có thể có chuyện đó?
Hạ Trường Phong biến sắc, một Tụ Khí thất trọng thiên, làm sao có khả năng bùng nổ ra lực lượng kinh khủng như vậy, có thể đối kháng cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ.
Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, ngay cả Vân Kỳ đại sư luôn trấn định cũng khiếp sợ.
Sở Dao thì kinh hỉ, nhìn bóng người như thiên thần hạ phàm kia, trong mắt nàng tràn ngập nhu tình.
Đám người Vu bàn tử kích động đến toàn thân run rẩy, tuy vừa nãy bọn hắn mạnh miệng, nhưng đối mặt một cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ, bọn hắn thật cho rằng ngày hôm nay Long Trần sẽ ngã xuống.
Long ca quá tuấn tú rồi!
Lúc này Thạch Phong ở dưới đan dược của Long Trần giúp đỡ đã tỉnh lại, bất quá toàn thân gãy xương nhiều chỗ, không cách nào hành động, do hầu tử nâng đỡ.
Nhìn ánh mắt Long Trần sát khí lấp lóe, giống như một sát thần thị huyết, trong lòng nhất hồi cảm động, đồng thời cũng có chút xấu hổ.
Coi như hắn có ngốc cũng nhìn ra được, đây là một cái bẫy, một cái bẫy nhằm vào Long Trần, đối phương dùng mình, thành công dụ Long Trần vào trong bẫy rập.
Mà Long Trần biết rõ đây là một cái bẫy cửu tử nhất sinh, nhưng vẫn không chút do dự nhảy vào, để hán tử thiết cốt boong boong như Thạch Phong cũng thầm rơi lệ.
- Ầm.
Long Trần quát lớn, một luồng lực lượng mạnh mẽ không thể chống đỡ đẩy lui Hoàng Thường về phía sau.
- Hoàng Thường, ngày hôm nay nếu không để cho ngươi máu phun năm bước, Long Trần ta không gặp thái dương ngày mai.
Thanh âm của Long Trần giống như từ Cửu U Địa Ngục vọng tới, không hề che giấu sát cơ, khiến cho phong vân biến sắc, lòng người rung động.
- Hừ, tuy lực lượng của ngươi rất mạnh, bất quá giết người không chỉ dựa vào lực lượng.
Hoàng Thường thu hồi vẻ khiếp sợ trên mặt, cười gằn nói:
- Bất quá có một điểm ngươi nói không sai, ngươi không thấy được thái dương ngày mai, bởi vì tối hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết.
Hoàng Thường nói, rốt cục làm cho tất cả mọi người thức tỉnh: cuộc chiến đấu này của bọn hắn, không phải lâm thời nảy ra, rõ ràng là một âm mưu nhằm vào Long Trần.
Long Trần hít sâu một hơi, một cái nắm đấm chậm rãi duỗi ra, trường bào không gió mà bay, tóc đen bay lượn, như Chiến Thần phụ thể.
- Vậy thì thử xem, xem chúng ta đến cùng là ai không nhìn thấy được thái dương ngày mai.
- Hài tử, ngồi xuống trước đi, ngươi không ngăn cản được.
Vân Kỳ đại sư chậm rãi nói.
- Đại sư, cầu ngài cứu Long Trần đi.
Sở Dao lệ rơi đầy mặt cầu khẩn nói.
- Yên tâm đi, coi như không thèm đến xỉa đến mặt mũi, ta cũng sẽ cứu Long Trần.
Vân Kỳ đại sư khẽ mỉm cười, thấp giọng nói.
Nghe Vân Kỳ đại sư nói như vậy, Sở Dao không khỏi mừng rỡ, Vân Kỳ đại sư tiếp tục nói:
- Chúng ta nhìn trước đi, Long Trần không phải người lỗ mãng, hắn hẳn có lá bài tẩy của mình.
Sở Dao gật gù, tuy tiếp xúc thời gian không dài, nhưng ở trong ấn tượng của nàng, Long Trần luôn rất đáng tin cậy, chỉ có điều không biết tại sao, trái tim của mình lại rối loạn như vậy.
Ngẫm lại động tác của mình vừa nãy rơi vào trong mắt mọi người, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.
Vốn thấy Long Trần chắc chắn phải chết, tâm tình của Hạ Trường Phong đã bình tĩnh rất nhiều, bỗng nhiên nhìn thấy Sở Dao quan tâm Long Trần như vậy, làm hắn tức điên người, lớn tiếng quát:
- Hoàng Thường, không nên phí lời, nhanh chấm dứt hắn.
Nghe được mệnh lệnh của Hạ Trường Phong, Hoàng Thường đã đi tới phụ cận Long Trần, thở dài nói:
- Tiểu tử, trước khi chết tặng ngươi một câu, đời sau, nhìn rõ ràng thực lực của mình, có mấy người ngươi không trêu chọc nổi.
Hoàng Thường nói xong thì cười lạnh, vỗ về phía Long Trần một chưởng, bất quá một chưởng này vô thanh vô tức, lòng bàn tay hiện ra ánh sáng màu vàng đất, rõ ràng là một loại chiến kỹ cao cấp.
Mọi người kinh ngạc đến ngây ra, Hoàng Thường kia là cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ, thời điểm không sử dụng chiến kỹ, sức chiến đấu đã cực kỳ mạnh mẽ, bây giờ một chưởng này xuống, Long Trần chắc chắn phải chết.
Các thiếu nữ thống khổ nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn thấy hình ảnh Long Trần chết thảm.
Bất quá Long Trần lại không chút kinh hoảng, nhàn nhạt nói:
- Người sắp chết lời cũng thiện, ngươi nói đúng, nhìn rõ ràng thực lực của mình, có mấy người ngươi không trêu chọc nổi.
- Hô.
Thấy Hoàng Thường vỗ đến một chưởng, Long Trần vung quyền nghênh tiếp, thời điểm hắn ra quyền, Phong Phủ Tinh nhanh chóng vận chuyển, một đạo năng lượng nhỏ bé truyền vào đan điền.
Bảy luồng khí xoáy vốn chậm rãi vận chuyển, trong nháy mắt mở rộng gấp mười lần, đồng thời giống như máy xay gió, xoay tròn cực nhanh.
Vào thời khắc ấy, năng lượng vô cùng vô tận bao phủ toàn thân, giống như uông dương đại hải.
- Oanh.
Quyền chưởng tương giao, sóng khí cuồn cuộn, thanh âm chấn động bát phương, toàn bộ quảng trường cũng theo đó run rẩy, lực lượng kinh khủng tràn ngập ra.
Kình phong gào thét, thổi người ở phụ cận đứng không vững, dồn dập lui về phía sau, những nam nữ trẻ tuổi kia đều kinh hãi.
Chiến đấu khủng bố như vậy, bọn hắn xưa nay chưa từng thấy, thậm chí ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ, đây thật là lực lượng của con người sao?
Khi khói bụi chậm rãi tản đi, võ đài vốn phá nát đã không nhìn ra bộ dạng ban đầu, gỗ vụn rải rác bốn phía.
Ở chính giữa, kình phong qua đi xuất hiện khu vực trống rỗng, mặt đất quảng trường vốn cực kỳ kiên cố, bây giờ đã tràn đầy mạng nhện.
Nơi đó có hai bóng người đứng yên, quyền chưởng vẫn tương giao, hai mắt Long Trần như điện, nhìn chằm chằm Hoàng Thường.
Lúc này khuôn mặt của Hoàng Thường cực kỳ khiếp sợ, vừa nãy một đòn toàn lực của hắn, lại không cách nào lay động được Long Trần.
Cảm thụ được trên nắm tay của Long Trần không ngừng truyền đến lực lượng, giống như nộ hải cuồng đào, quả thực là vô cùng vô tận.
Hoàng Thường đã bùng nổ ra toàn bộ lực lượng, lại không cách nào giết chết Long Trần, lực lượng của Long Trần phảng phất như cái động không đáy, để hắn lần thứ nhất sản sinh ra cảm giác sợ hãi.
Lúc này Hạ Trường Phong và Vệ Thương đều đứng lên, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi, sức chiến đấu của Long Trần hoàn toàn nằm ngoài dự tính của bọn họ.
- Sao có thể có chuyện đó?
Hạ Trường Phong biến sắc, một Tụ Khí thất trọng thiên, làm sao có khả năng bùng nổ ra lực lượng kinh khủng như vậy, có thể đối kháng cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ.
Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, ngay cả Vân Kỳ đại sư luôn trấn định cũng khiếp sợ.
Sở Dao thì kinh hỉ, nhìn bóng người như thiên thần hạ phàm kia, trong mắt nàng tràn ngập nhu tình.
Đám người Vu bàn tử kích động đến toàn thân run rẩy, tuy vừa nãy bọn hắn mạnh miệng, nhưng đối mặt một cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ, bọn hắn thật cho rằng ngày hôm nay Long Trần sẽ ngã xuống.
Long ca quá tuấn tú rồi!
Lúc này Thạch Phong ở dưới đan dược của Long Trần giúp đỡ đã tỉnh lại, bất quá toàn thân gãy xương nhiều chỗ, không cách nào hành động, do hầu tử nâng đỡ.
Nhìn ánh mắt Long Trần sát khí lấp lóe, giống như một sát thần thị huyết, trong lòng nhất hồi cảm động, đồng thời cũng có chút xấu hổ.
Coi như hắn có ngốc cũng nhìn ra được, đây là một cái bẫy, một cái bẫy nhằm vào Long Trần, đối phương dùng mình, thành công dụ Long Trần vào trong bẫy rập.
Mà Long Trần biết rõ đây là một cái bẫy cửu tử nhất sinh, nhưng vẫn không chút do dự nhảy vào, để hán tử thiết cốt boong boong như Thạch Phong cũng thầm rơi lệ.
- Ầm.
Long Trần quát lớn, một luồng lực lượng mạnh mẽ không thể chống đỡ đẩy lui Hoàng Thường về phía sau.
- Hoàng Thường, ngày hôm nay nếu không để cho ngươi máu phun năm bước, Long Trần ta không gặp thái dương ngày mai.
Thanh âm của Long Trần giống như từ Cửu U Địa Ngục vọng tới, không hề che giấu sát cơ, khiến cho phong vân biến sắc, lòng người rung động.
- Hừ, tuy lực lượng của ngươi rất mạnh, bất quá giết người không chỉ dựa vào lực lượng.
Hoàng Thường thu hồi vẻ khiếp sợ trên mặt, cười gằn nói:
- Bất quá có một điểm ngươi nói không sai, ngươi không thấy được thái dương ngày mai, bởi vì tối hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết.
Hoàng Thường nói, rốt cục làm cho tất cả mọi người thức tỉnh: cuộc chiến đấu này của bọn hắn, không phải lâm thời nảy ra, rõ ràng là một âm mưu nhằm vào Long Trần.
Long Trần hít sâu một hơi, một cái nắm đấm chậm rãi duỗi ra, trường bào không gió mà bay, tóc đen bay lượn, như Chiến Thần phụ thể.
- Vậy thì thử xem, xem chúng ta đến cùng là ai không nhìn thấy được thái dương ngày mai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.