Chương 205: Kịch chiến (1)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
06/06/2022
Toàn bộ thế giới là một mảng tĩnh mịch, chỉ có thanh âm của Long Trần vang vọng trong thiên địa, lời nói tràn ngập khí phách, giống như đại chùy nặng nề nện vào tâm khảm mọi người.
Long Trần chống kiếm bản to xuống đất, khí thế kinh thiên, quần áo bay phần phật, lẳng lặng đứng đó, giống như trong thiên địa chỉ có một mình hắn tồn tại, lại khiến người ta vô cùng kính sợ.
Vù.
Kiếm bản to trong tay vung ra, hóa thành kình phong gào thét, hất đi vết máu lây dính bên trên, dưới cái nhìn chăm chú vô số người, chậm rãi bước về phía Tứ hoàng tử.
Kiếm bản to kéo lên trên đất, trọng lượng khủng bố tạo ra dấu vết rất sâu, vang lên tiếng sàn sạt, chấn động màng tai mọi người.
Tứ hoàng tử biến sắc, hắn ngay lập tức sinh ra cảm ứng, khi Long Trần nhìn hắn, hắn giống như bị mắt tử thần tỏa định, trong lòng tràn ngập kinh hãi.
- Các ngươi đi giết Long Trần.
Đúng lúc này, nam tử áo trắng vẫn không nói gì, buông chén trà trong tay, sau khi suy nghĩ một chút, lại nói:
- Nếu không giết được hắn, các ngươi cũng không cần sống nữa.
Hạ U Vũ biến sắc, có điều hắn không dám phản bác, lạnh lùng nhìn Tứ hoàng tử một cái, nói với hai người phía sau:
- Lên.
Long Trần đang tiến về phía trước, đột nhiên ba người lao ra, ba người đó phân biệt là Hạ U Vũ và hai gã cường giả Dịch Cân cảnh, một người trong đó đã mất mũi, chính là người thiếu chút nữa bị Long Thiên Khiếu một tên bắn nổ đầu.
- Chết đi.
Ba người nhìn thấy Long Trần dưới ba chiêu đã trảm sát Anh Chiêu, cường giả Dịch Cân cảnh thành danh mấy chục năm, không dám có chút lơ là, đều bộc phát ra toàn lực, đánh tới Long Trần.
Trong tay Hạ U Vũ là một thanh trường thương thép ròng, ánh ra một đạo ô quang, giết tới đầu tiên, âm bạo chói tai, vang vọng trong không trung.
Xa xa Long Thiên Khiếu cả kinh, tuy Hạ U Vũ đó là Đại Hạ hoàng đế, nhưng tu vi cực cao, năm đó khi hai nước vẫn còn giao chiến, Long Thiên Khiếu đã từng giao thủ với hắn.
Có điều lần đó hai người lực lượng tương đương, không ai chiếm được tiện nghi, về sau khi Hạ U Vũ đăng cơ, quan hệ của hai nước được cải thiện, cũng không còn phát sinh xung đột gì nữa.
Hôm nay thấy Hạ U Vũ vừa ra tay, Long Thiên Khiếu phát hiện, cho dù làm hoàng đế, tu vi của Hạ U Vũ lại không hề hoang phế, ngược lại càng tinh thâm hơn.
Đây cũng là vì sao Hạ U Vũ chỉ có hai con trai, trong hoàng cung phi tử vô số, lại không trầm mê nữ sắc, phần nghị lực này quả thật kinh người.
Long Thiên Khiếu lo cho ái tử, sợ nhi tử không chống đỡ được, trường đao chấn động, đầu tiên giết tới đối thủ trước mắt, hắn hy vọng có thể mau chóng trảm sát hai người này để tiện đi trợ giúp Long Trần.
Tuy Long Trần vừa rồi biểu hiện ra chiến lực kinh thiên, liên tục ba lượt thôi động chiến kỹ Địa cấp, quả thực là nghe rợn cả người.
Nhưng bất kể là nói như thế nào, Long Trần vẫn quá trẻ tuổi, hơn nữa chỉ là một tiểu tử Ngưng Huyết cảnh, cho dù không biết hắn là làm thế nào mà có thể liên tục thi triển chiến kỹ Địa cấp.
Nhưng ba lượt thi triển chiến kỹ Địa cấp, sẽ tạo thành tổn hao cực lớn đối với linh khí của hắn, cho dù là cường giả Dịch Cân cảnh cũng phải linh khí khô kiệt, đây cũng là điều Long Thiên Khiếu lo lắng nhất.
Ầm.
Vũ Hầu và vị cường giả đó, hai người hợp lực ngăn cản một kích của Long Thiên Khiếu, nhưng ngực chấn động, ngũ tạng lục phủ giống như đảo lộn một vòng.
Trong lòng hai người thắt lại, vốn ba người bọn họ hợp lực, mới có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với Long Thiên Khiếu, hiện giờ Anh Hầu chết, bọn họ lập tức thành giật gấu vá vai, cực kỳ cật lực.
Chỉ tiếc bọn họ không thể lui về phía sau, hiện giờ hai bên thế như nước lửa, không có dư địa để thương lượng, lui về phía sau thì chỉ có chết, chỉ có thể liều mạng ngăn cản, không cầu kích sát được Long Thiên Khiếu, chỉ cầu bên kia sau khi mau chóng kích sát Long Trần thì tới đây giúp bọn họ.
Thấy một thương của Hạ U Vũ đâm tới, Long Trần không dám lơ là, kiếm bản to trong tay bổ về phía trước.
Thương kiếm giao nhau, nổ vang một tiếng, hai người đều mấy bước, vẻ mặt khiếp sợ nhìn đối phương.
Long Trần không ngờ, nam tử quần áo lộng lẫy này lại cường hãn như vậy, trên lực lượng không ngờ có thể cân sức ngang tài với hắn.
Phải biết rằng tuy Anh Hầu thân là cường giả Dịch Cân cảnh, nhưng hiện giờ sau khi Long Trần tấn thăng Ngưng Huyết cảnh, khí và huyết tương dung, lực lượng tăng vọt, đã có thể không đếm xỉa tới Anh Hầu.
Nhưng Hạ U Vũ không ngờ đỡ được một kiếm của hắn, tuy hai người đều không dùng hết toàn lực, có điều Long Trần có thể phán đoán ra, người này mạnh hơn Anh Hầu rất nhiều.
- Tốt lắm, nhiều năm như vậy, trừ Long Thiên Khiếu ra, ngươi là người đầu tiên có thể tiếp được một kích của ta.
Hạ U Vũ vẩy vẩy bàn tay đang hơi run.
Tuy Hạ U Vũ là hoàng đế của Đại Hạ Đế Quốc, nhưng cả đời háo võ thành si, hơn nữa sức khỏe vô cùng, chiến lực cực mạnh.
Cả đời chinh chiến trong cùng cấp, trừ Long Thiên Khiếu ra, không ai có thể chống lại hắn, hoàng vị của hắn chính là hắn dùng quyền đầu mà cướp được.
Hiện giờ bị một kích của Lông Trần chấn cho tay hơi run, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ, có điều trên mặt tuyệt đối không thể yếu thế hơn, mới nói ra một câu như vậy.
- Đó không thể chứng tỏ ngươi rất cường đại, chỉ có thể chứng minh ngươi là ếch ngồi đáy giếng, chưa trải sự đời mà thôi.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, ghét nhất là loại người thích ra vẻ khệnh khạng, càng ghét loại đã không có thực lực còn cố ra vẻ ta đây.
- Muốn chết, để ta nhìn xem, ngươi rốt cuộc có tư cách gì mà ngông cuồng như vậy.
Lời nói của Long Trần khiến trên mặt Hạ U Vũ nóng rực, hắn là đế vương, không ngờ lại bị làm nhục như vậy, hét lớn một tiếng, trường thương chấn động, đâm ra một đóa thương hoa, giống như hoa sen nở rộ, đâm tới Long Trần.
Một kích vừa rồi Hạ U Vũ chỉ là thử mà thôi, lúc trước Long Trần liên tục đánh ra ba chiêu trảm sát Anh Hầu, hắn đều nhìn thấy.
Long Trần chống kiếm bản to xuống đất, khí thế kinh thiên, quần áo bay phần phật, lẳng lặng đứng đó, giống như trong thiên địa chỉ có một mình hắn tồn tại, lại khiến người ta vô cùng kính sợ.
Vù.
Kiếm bản to trong tay vung ra, hóa thành kình phong gào thét, hất đi vết máu lây dính bên trên, dưới cái nhìn chăm chú vô số người, chậm rãi bước về phía Tứ hoàng tử.
Kiếm bản to kéo lên trên đất, trọng lượng khủng bố tạo ra dấu vết rất sâu, vang lên tiếng sàn sạt, chấn động màng tai mọi người.
Tứ hoàng tử biến sắc, hắn ngay lập tức sinh ra cảm ứng, khi Long Trần nhìn hắn, hắn giống như bị mắt tử thần tỏa định, trong lòng tràn ngập kinh hãi.
- Các ngươi đi giết Long Trần.
Đúng lúc này, nam tử áo trắng vẫn không nói gì, buông chén trà trong tay, sau khi suy nghĩ một chút, lại nói:
- Nếu không giết được hắn, các ngươi cũng không cần sống nữa.
Hạ U Vũ biến sắc, có điều hắn không dám phản bác, lạnh lùng nhìn Tứ hoàng tử một cái, nói với hai người phía sau:
- Lên.
Long Trần đang tiến về phía trước, đột nhiên ba người lao ra, ba người đó phân biệt là Hạ U Vũ và hai gã cường giả Dịch Cân cảnh, một người trong đó đã mất mũi, chính là người thiếu chút nữa bị Long Thiên Khiếu một tên bắn nổ đầu.
- Chết đi.
Ba người nhìn thấy Long Trần dưới ba chiêu đã trảm sát Anh Chiêu, cường giả Dịch Cân cảnh thành danh mấy chục năm, không dám có chút lơ là, đều bộc phát ra toàn lực, đánh tới Long Trần.
Trong tay Hạ U Vũ là một thanh trường thương thép ròng, ánh ra một đạo ô quang, giết tới đầu tiên, âm bạo chói tai, vang vọng trong không trung.
Xa xa Long Thiên Khiếu cả kinh, tuy Hạ U Vũ đó là Đại Hạ hoàng đế, nhưng tu vi cực cao, năm đó khi hai nước vẫn còn giao chiến, Long Thiên Khiếu đã từng giao thủ với hắn.
Có điều lần đó hai người lực lượng tương đương, không ai chiếm được tiện nghi, về sau khi Hạ U Vũ đăng cơ, quan hệ của hai nước được cải thiện, cũng không còn phát sinh xung đột gì nữa.
Hôm nay thấy Hạ U Vũ vừa ra tay, Long Thiên Khiếu phát hiện, cho dù làm hoàng đế, tu vi của Hạ U Vũ lại không hề hoang phế, ngược lại càng tinh thâm hơn.
Đây cũng là vì sao Hạ U Vũ chỉ có hai con trai, trong hoàng cung phi tử vô số, lại không trầm mê nữ sắc, phần nghị lực này quả thật kinh người.
Long Thiên Khiếu lo cho ái tử, sợ nhi tử không chống đỡ được, trường đao chấn động, đầu tiên giết tới đối thủ trước mắt, hắn hy vọng có thể mau chóng trảm sát hai người này để tiện đi trợ giúp Long Trần.
Tuy Long Trần vừa rồi biểu hiện ra chiến lực kinh thiên, liên tục ba lượt thôi động chiến kỹ Địa cấp, quả thực là nghe rợn cả người.
Nhưng bất kể là nói như thế nào, Long Trần vẫn quá trẻ tuổi, hơn nữa chỉ là một tiểu tử Ngưng Huyết cảnh, cho dù không biết hắn là làm thế nào mà có thể liên tục thi triển chiến kỹ Địa cấp.
Nhưng ba lượt thi triển chiến kỹ Địa cấp, sẽ tạo thành tổn hao cực lớn đối với linh khí của hắn, cho dù là cường giả Dịch Cân cảnh cũng phải linh khí khô kiệt, đây cũng là điều Long Thiên Khiếu lo lắng nhất.
Ầm.
Vũ Hầu và vị cường giả đó, hai người hợp lực ngăn cản một kích của Long Thiên Khiếu, nhưng ngực chấn động, ngũ tạng lục phủ giống như đảo lộn một vòng.
Trong lòng hai người thắt lại, vốn ba người bọn họ hợp lực, mới có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với Long Thiên Khiếu, hiện giờ Anh Hầu chết, bọn họ lập tức thành giật gấu vá vai, cực kỳ cật lực.
Chỉ tiếc bọn họ không thể lui về phía sau, hiện giờ hai bên thế như nước lửa, không có dư địa để thương lượng, lui về phía sau thì chỉ có chết, chỉ có thể liều mạng ngăn cản, không cầu kích sát được Long Thiên Khiếu, chỉ cầu bên kia sau khi mau chóng kích sát Long Trần thì tới đây giúp bọn họ.
Thấy một thương của Hạ U Vũ đâm tới, Long Trần không dám lơ là, kiếm bản to trong tay bổ về phía trước.
Thương kiếm giao nhau, nổ vang một tiếng, hai người đều mấy bước, vẻ mặt khiếp sợ nhìn đối phương.
Long Trần không ngờ, nam tử quần áo lộng lẫy này lại cường hãn như vậy, trên lực lượng không ngờ có thể cân sức ngang tài với hắn.
Phải biết rằng tuy Anh Hầu thân là cường giả Dịch Cân cảnh, nhưng hiện giờ sau khi Long Trần tấn thăng Ngưng Huyết cảnh, khí và huyết tương dung, lực lượng tăng vọt, đã có thể không đếm xỉa tới Anh Hầu.
Nhưng Hạ U Vũ không ngờ đỡ được một kiếm của hắn, tuy hai người đều không dùng hết toàn lực, có điều Long Trần có thể phán đoán ra, người này mạnh hơn Anh Hầu rất nhiều.
- Tốt lắm, nhiều năm như vậy, trừ Long Thiên Khiếu ra, ngươi là người đầu tiên có thể tiếp được một kích của ta.
Hạ U Vũ vẩy vẩy bàn tay đang hơi run.
Tuy Hạ U Vũ là hoàng đế của Đại Hạ Đế Quốc, nhưng cả đời háo võ thành si, hơn nữa sức khỏe vô cùng, chiến lực cực mạnh.
Cả đời chinh chiến trong cùng cấp, trừ Long Thiên Khiếu ra, không ai có thể chống lại hắn, hoàng vị của hắn chính là hắn dùng quyền đầu mà cướp được.
Hiện giờ bị một kích của Lông Trần chấn cho tay hơi run, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ, có điều trên mặt tuyệt đối không thể yếu thế hơn, mới nói ra một câu như vậy.
- Đó không thể chứng tỏ ngươi rất cường đại, chỉ có thể chứng minh ngươi là ếch ngồi đáy giếng, chưa trải sự đời mà thôi.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, ghét nhất là loại người thích ra vẻ khệnh khạng, càng ghét loại đã không có thực lực còn cố ra vẻ ta đây.
- Muốn chết, để ta nhìn xem, ngươi rốt cuộc có tư cách gì mà ngông cuồng như vậy.
Lời nói của Long Trần khiến trên mặt Hạ U Vũ nóng rực, hắn là đế vương, không ngờ lại bị làm nhục như vậy, hét lớn một tiếng, trường thương chấn động, đâm ra một đóa thương hoa, giống như hoa sen nở rộ, đâm tới Long Trần.
Một kích vừa rồi Hạ U Vũ chỉ là thử mà thôi, lúc trước Long Trần liên tục đánh ra ba chiêu trảm sát Anh Hầu, hắn đều nhìn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.