Chương 181: Kim Cương Nộ Viên (1)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
06/06/2022
Dãy núi nhấp nhô, đại thụ che trời, dây leo to như mãng xà, thỉnh thoảng có cự thú qua lại, tiếng gầm chấn động núi sông.
Một con Kim Cương Nộ Viên cao lớn ba trượng phát ra một tiếng gầm rú phẫn nộ, chấn cho toàn bộ lá cây trong núi rừng rơi rào rào.
Trên một bãi đất trống trong rừng, Kim Cương Nộ Viên đang nhìn chằm chằm một nhân loại mà thân hình hoàn toàn không thể so sánh với nó.
Người đó trường thân ngọc lập, tóc đen bay múa, giống như Thiên Đế hàng lâm, cả người tỏa ra dao động kịch liệt, chính là Long Trần.
Vốn nơi này là một mảng rừng rậm, có điều hiện tại trong phạm vi mấy trăm trượng chung quanh là một mảng hỗn độn, cây cối đổ sập, đất đá bay loạn, hình thành một chỗ trống.
Long Trần từ chỗ trưởng thôn có được một tấm bản đồ, đánh dấu một số khu vực nguy hiểm, trong đó có một chỗ có một con ma thú cấp hai sinh sống.
Đó chính là Kim Cương Nộ Viên trước mắt này, năm đó các tổ tiên trong thôn không cẩn thận xông vào lãnh địa của nó, kết quả tử thương thảm trọng.
Người trong thôn vừa hận vừa sợ Kim Cương Nộ Viên, nghe nói Long Trần muốn liệp sát ma thú cấp hai, ngay lập tức nghĩ tới nó.
Có điều Long Trần cự tuyệt mọi người, ngay cả tiểu Hoa cũng không ngoại lệ, đơn độc một mình dựa theo bản đồ, dễ dàng tìm được tới nơi này.
Quả nhiên ý thức lãnh địa của Kim Cương Nộ Viên rất mạnh, Long Trần vừa bước vào phiến rừng rậm này, lập tức bị nó công kích.
Gừ.
Quyền đầu to như vại nước của Kim Cương Nộ Viên nặng nề đập lên ngực mình, giống như đánh trống, đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ, dưới chân giậm một cái, lại lao về phía Long Trần.
Kim Cương Nộ Viên cũng là ma thú loại hình lực lượng, có điều nó thân là ma thú cấp hai, càng khủng bố hơn.
Hình thể khổng lồ, giống như một núi nhỏ di động, tốc độ lại nhanh tới kinh người, trong chớp mắt đã tới trước người Long Trần.
Năm ngón tay Long Trần xòe ra, lại nhanh chóng hóa thành quyền, trong nháy mắt hắn nắm tay lại, cả người không gió mà tự động, trong phạm vi mười trượng, cuồng phong nổi lên.
Lúc này Long Trần đã kịch chiến hơn nửa tiếng với Kim Cương Nộ Viên, Kim Cương Nộ Viên không hổ là ma thú cấp hai, lực lượng vô cùng cường hãn.
Dựa theo đánh giá của Long Trần, Bạo Hùng lúc trước mình kích sát, ở trước mặt này, ngay cả một giây cũng không chống đỡ được.
Một kích tùy ý của Kim Cương Nộ Viên, lực lượng đều trên mấy vạn cân, nếu không phải Long Trần đã tấn thăng đến Ngưng Huyết cảnh, chỉ sợ bằng vào lực lượng nhục thân, vẫn không đủ để đối kháng với nó.
Có điều kịch chiến thời gian dài như vậy, trên lực lượng bọn họ là ngang nhau, Long Trần không cho phép thời gian lại bị lãng phí.
- Phá Phong Quyền.
Theo một tiếng quát khẽ của Long Trần, một quyền đấm ra, cuồng phong dũng động, trên nắm tay Long Trần hiện lên một vầng sáng mờ mờ.
Bùm.
Quyền đầu của Long Trần nặng nề nện lên cánh tay của Kim Cương Nộ Viên, phát ra một tiếng rầm, Kim Cương Nộ Viên giống như núi nhỏ không ngờ trực tiếp bị đẩy lui hơn chục trượng, đụng gãy hơn mười cây đại thụ phía sau, thanh thế cực kỳ khiếp người.
Quả nhiên, sau khi tấn thăng Ngưng Huyết cảnh, nhục thân đề thăng rất nhiều, ngay cả sự nắm giữ đối với chiến kỹ cũng thuận buồm xuôi gió hơn.
Uy lực của Phá Phong Quyền cường đại hơn khi ở Tụ Khí cảnh rất nhiều, cộng thêm lực lượng bản thân, có thể đánh lui ma thú cấp hai.
Long Trần không ngờ, sau khi tấn thăng Ngưng Huyết cảnh, cả người đều có được đề thăng cực lớn, vận dụng chiến kỹ càng thuận buồm xuôi gió hơn.
Kim Cương Nộ Viên đó vô cùng thảm hại, bộc phát ra tiếng gầm giận dữ, bình thường giống như hai cái đèn lồng toàn là lửa giận.
Nó là vương giả của khu vực này, xưng bá ở đây đã mấy trăm năm, hôm nay lần đầu tiên bị một nhân loại nho nhỏ khiêu khích, nó không thể chịu được.
Ầm.
Kim Cương Nộ Viên một quyền đập xuống mặt đất, đột nhiên lông đen cả người dựng đứng, toàn bộ thân thể phát ra một loại khí tức khủng bố.
Long Trần cả kinh, hắn ngay lập tức cảm nhận được sự biến hóa của Kim Cương Nộ Viên, không ngờ con ma thú này còn có dư lực.
Răng nanh khủng bố của Kim Cương Nộ Viên lộ ra ngoài, hai mắt gườm gườm nhìn Long Trần, chân to đạp mạnh xuống đất, lập tức bụi đất bay lên, giống như lưu tinh xông tới Long Trần.
Long Trần đột nhiên cảm nhận được áp lực cực lớn, không dám lơ là, lực lượng toàn thân bùng nổ, lại một cú Phá Phong Quyền được đánh ra.
Nhưng lần này một quyền nện lên người Kim Cương Nộ Viên, Long Trần cảm thấy thân thể chấn động, cả người bay ngược ra sau tới cự ly hai mươi mấy trượng mới dừng lại.
- Không ngờ có thể so với một kích của cường giả Dịch Cân cảnh, đây là thân thể của ma thú, quả nhiên khủng bố.
Long Trần vẩy vẩy cánh tay đã hơi run, một kích vừa rồi của Kim Cương Nộ Viên, lực lượng lớn tới thần kỳ, nếu không phải đã tấn thăng Ngưng Huyết, cánh tay hắn thậm chí có nguy hiểm bị chấn gãy.
Tuy một kích này vẫn chưa bằng lực lượng lúc trước Anh Hầu thể hiện ra, nhưng cũng chỉ là kém một chút mà thôi, có thể thấy được ma thú đối với nhân loại mà nói, quả thật là tồn tại vô địch trong cùng cấp.
Hiển nhiên Kim Cương Nộ Viên này có con bài chưa lật của mình, nó lúc này mới là trạng thái mạnh nhất.
Kim Cương Nộ Viên lại hét lên điên cuồng, xông tới Long Trần, không đợi Long Trần có động tác, đột nhiên một cuộn lụa lướt qua không gian, lao thẳng tới Kim Cương Nộ Viên.
Đó là một đạo quang mang màu xanh, tốc độ cực nhanh, Kim Cương Nộ Viên còn chưa kịp phản ứng, đã bị đạo quang mang đó đâm trúng.
Có điều đạo quang mang đó vừa đâm trúng Kim Cương Nộ Viên, ngay cả da lông của nó cũng không bị thương, liền bị bị chấn nát.
Long Trần hơi kinh hãi, phát hiện không biết từ lúc nào, Tiểu Tuyết trốn ở xa xa đã chạy tới bên cạnh hắn, vẫn đang há miệng.
- Không ngờ là phong nhận?
Long Trần cả kinh, nghe nói ma thú từ cấp ba trở lên có chiến kỹ truyền thừa của mình, không ngờ là thật.
Một con Kim Cương Nộ Viên cao lớn ba trượng phát ra một tiếng gầm rú phẫn nộ, chấn cho toàn bộ lá cây trong núi rừng rơi rào rào.
Trên một bãi đất trống trong rừng, Kim Cương Nộ Viên đang nhìn chằm chằm một nhân loại mà thân hình hoàn toàn không thể so sánh với nó.
Người đó trường thân ngọc lập, tóc đen bay múa, giống như Thiên Đế hàng lâm, cả người tỏa ra dao động kịch liệt, chính là Long Trần.
Vốn nơi này là một mảng rừng rậm, có điều hiện tại trong phạm vi mấy trăm trượng chung quanh là một mảng hỗn độn, cây cối đổ sập, đất đá bay loạn, hình thành một chỗ trống.
Long Trần từ chỗ trưởng thôn có được một tấm bản đồ, đánh dấu một số khu vực nguy hiểm, trong đó có một chỗ có một con ma thú cấp hai sinh sống.
Đó chính là Kim Cương Nộ Viên trước mắt này, năm đó các tổ tiên trong thôn không cẩn thận xông vào lãnh địa của nó, kết quả tử thương thảm trọng.
Người trong thôn vừa hận vừa sợ Kim Cương Nộ Viên, nghe nói Long Trần muốn liệp sát ma thú cấp hai, ngay lập tức nghĩ tới nó.
Có điều Long Trần cự tuyệt mọi người, ngay cả tiểu Hoa cũng không ngoại lệ, đơn độc một mình dựa theo bản đồ, dễ dàng tìm được tới nơi này.
Quả nhiên ý thức lãnh địa của Kim Cương Nộ Viên rất mạnh, Long Trần vừa bước vào phiến rừng rậm này, lập tức bị nó công kích.
Gừ.
Quyền đầu to như vại nước của Kim Cương Nộ Viên nặng nề đập lên ngực mình, giống như đánh trống, đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ, dưới chân giậm một cái, lại lao về phía Long Trần.
Kim Cương Nộ Viên cũng là ma thú loại hình lực lượng, có điều nó thân là ma thú cấp hai, càng khủng bố hơn.
Hình thể khổng lồ, giống như một núi nhỏ di động, tốc độ lại nhanh tới kinh người, trong chớp mắt đã tới trước người Long Trần.
Năm ngón tay Long Trần xòe ra, lại nhanh chóng hóa thành quyền, trong nháy mắt hắn nắm tay lại, cả người không gió mà tự động, trong phạm vi mười trượng, cuồng phong nổi lên.
Lúc này Long Trần đã kịch chiến hơn nửa tiếng với Kim Cương Nộ Viên, Kim Cương Nộ Viên không hổ là ma thú cấp hai, lực lượng vô cùng cường hãn.
Dựa theo đánh giá của Long Trần, Bạo Hùng lúc trước mình kích sát, ở trước mặt này, ngay cả một giây cũng không chống đỡ được.
Một kích tùy ý của Kim Cương Nộ Viên, lực lượng đều trên mấy vạn cân, nếu không phải Long Trần đã tấn thăng đến Ngưng Huyết cảnh, chỉ sợ bằng vào lực lượng nhục thân, vẫn không đủ để đối kháng với nó.
Có điều kịch chiến thời gian dài như vậy, trên lực lượng bọn họ là ngang nhau, Long Trần không cho phép thời gian lại bị lãng phí.
- Phá Phong Quyền.
Theo một tiếng quát khẽ của Long Trần, một quyền đấm ra, cuồng phong dũng động, trên nắm tay Long Trần hiện lên một vầng sáng mờ mờ.
Bùm.
Quyền đầu của Long Trần nặng nề nện lên cánh tay của Kim Cương Nộ Viên, phát ra một tiếng rầm, Kim Cương Nộ Viên giống như núi nhỏ không ngờ trực tiếp bị đẩy lui hơn chục trượng, đụng gãy hơn mười cây đại thụ phía sau, thanh thế cực kỳ khiếp người.
Quả nhiên, sau khi tấn thăng Ngưng Huyết cảnh, nhục thân đề thăng rất nhiều, ngay cả sự nắm giữ đối với chiến kỹ cũng thuận buồm xuôi gió hơn.
Uy lực của Phá Phong Quyền cường đại hơn khi ở Tụ Khí cảnh rất nhiều, cộng thêm lực lượng bản thân, có thể đánh lui ma thú cấp hai.
Long Trần không ngờ, sau khi tấn thăng Ngưng Huyết cảnh, cả người đều có được đề thăng cực lớn, vận dụng chiến kỹ càng thuận buồm xuôi gió hơn.
Kim Cương Nộ Viên đó vô cùng thảm hại, bộc phát ra tiếng gầm giận dữ, bình thường giống như hai cái đèn lồng toàn là lửa giận.
Nó là vương giả của khu vực này, xưng bá ở đây đã mấy trăm năm, hôm nay lần đầu tiên bị một nhân loại nho nhỏ khiêu khích, nó không thể chịu được.
Ầm.
Kim Cương Nộ Viên một quyền đập xuống mặt đất, đột nhiên lông đen cả người dựng đứng, toàn bộ thân thể phát ra một loại khí tức khủng bố.
Long Trần cả kinh, hắn ngay lập tức cảm nhận được sự biến hóa của Kim Cương Nộ Viên, không ngờ con ma thú này còn có dư lực.
Răng nanh khủng bố của Kim Cương Nộ Viên lộ ra ngoài, hai mắt gườm gườm nhìn Long Trần, chân to đạp mạnh xuống đất, lập tức bụi đất bay lên, giống như lưu tinh xông tới Long Trần.
Long Trần đột nhiên cảm nhận được áp lực cực lớn, không dám lơ là, lực lượng toàn thân bùng nổ, lại một cú Phá Phong Quyền được đánh ra.
Nhưng lần này một quyền nện lên người Kim Cương Nộ Viên, Long Trần cảm thấy thân thể chấn động, cả người bay ngược ra sau tới cự ly hai mươi mấy trượng mới dừng lại.
- Không ngờ có thể so với một kích của cường giả Dịch Cân cảnh, đây là thân thể của ma thú, quả nhiên khủng bố.
Long Trần vẩy vẩy cánh tay đã hơi run, một kích vừa rồi của Kim Cương Nộ Viên, lực lượng lớn tới thần kỳ, nếu không phải đã tấn thăng Ngưng Huyết, cánh tay hắn thậm chí có nguy hiểm bị chấn gãy.
Tuy một kích này vẫn chưa bằng lực lượng lúc trước Anh Hầu thể hiện ra, nhưng cũng chỉ là kém một chút mà thôi, có thể thấy được ma thú đối với nhân loại mà nói, quả thật là tồn tại vô địch trong cùng cấp.
Hiển nhiên Kim Cương Nộ Viên này có con bài chưa lật của mình, nó lúc này mới là trạng thái mạnh nhất.
Kim Cương Nộ Viên lại hét lên điên cuồng, xông tới Long Trần, không đợi Long Trần có động tác, đột nhiên một cuộn lụa lướt qua không gian, lao thẳng tới Kim Cương Nộ Viên.
Đó là một đạo quang mang màu xanh, tốc độ cực nhanh, Kim Cương Nộ Viên còn chưa kịp phản ứng, đã bị đạo quang mang đó đâm trúng.
Có điều đạo quang mang đó vừa đâm trúng Kim Cương Nộ Viên, ngay cả da lông của nó cũng không bị thương, liền bị bị chấn nát.
Long Trần hơi kinh hãi, phát hiện không biết từ lúc nào, Tiểu Tuyết trốn ở xa xa đã chạy tới bên cạnh hắn, vẫn đang há miệng.
- Không ngờ là phong nhận?
Long Trần cả kinh, nghe nói ma thú từ cấp ba trở lên có chiến kỹ truyền thừa của mình, không ngờ là thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.