Chương 283: Ta muốn thử xem (1)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
06/06/2022
Tiếng nổ vang trời, đại địa chấn động, khói bụi mù mịt, sóng khí giống như sóng dữ, ùa ra bốn phương tám hướng, cho dù cách mấy trăm trượng, cỗ lực lượng khủng bố đó vẫn khiến người ta cảm thấy hô hấp khó khăn.
Vẻ mặt Đường Uyển Nhi đầy khiếp sợ nhìn phía trước, ngừng động tác trong tay, Lôi Thiên Thương cũng từ bỏ công kích, nhìn về phương hướng đó.
- Gì thế?
Khi sóng khí tan đi, mọi người kinh hãi nhìn nơi đó, nơi hai người kịch chiến là ở bên rìa sơn cốc, gần với vách núi.
Lúc này vách núi đã vỡ tan một góc, khói bụi dần dần mờ di, lộ ra thân ảnhcủa Long Trần, tóc dài bay múa, quần áo phần phật, giống như Thiên Đế hàng thế, khiến người ta tâm sinh kính sợ.
Phía trước hắn, ở vị trí cách mấy chục trượng, có một người đang nửa quỳ, người đó chính là Triệu Vũ.
Triệu Vũ Lúc này cánh tay phải lòng thòng, mọi người kinh hãi phát hiện, cánh tay hắn đã bị gãy làm mấy khúc, có chỗ xương cốt lòi ra, máu tươi đầm đìa.
Vẻ mặt Triệu Vũ đầy ngỡ ngàng và không thể tin nổi, trên ngực máu tươi đầm đìa, máu ở khóe miệng vẫn đang không ngừng nhỏ xuống, lại giống như không phát giác.
Trong nhất thời toàn trường là một mảng tĩnh mịch, Triệu Vũ sử ra thủ đoạn mạnh nhất, vẫn bị trọng thương như vậy, quả thực khiến người ta không thể chấp nhận.
Nếu đối thủ của Triệu Vũ là thiên tài cấp quái vật như Lôi Thiên Thương, mọi người còn có thể chấp nhận, nhưng người đó không phải.
Trong lòng mọi người không khỏi bồn chồn, vốn là năm cường giả cấp quái vật, chẳng lẽ sắp sinh ra vị thứ sáu à?
- Khụ khụ...
Triệu Vũ bỗng nhiên ho khan kịch liệt, theo tiếng ho của hắn, máu tươi bị ho ra, vô cùng khiếp người.
Lúc này tất cả mọi người đều minh bạch, Triệu Vũ không chỉ là cánh tay bị chấn gãy, ngay cả nội tạng cũng chịu tổn thương cực lớn, chỉ là không biết có nguy hiểm tới tính mạng hay không.
- Long Trần, tên hỗn đản ngươi, ta muốn giết ngươi.
Triệu Vũ vừa ho ra máu vừa mắng, hắn không thể chấp nhận sự thực này, hắn vẫn cho rằng, trừ năm cường giả cấp quái vật ra, hắn là số một.
Hắn vẫn tự cho mình là đệ nhất nhân dưới quái vật, nhưng hiện giờ lại thua ở trong tay tiểu tử vô danh Long Trần này, điều này khiến hắn điên cuồng.
- Với cái đức hạnh này của ngươi, cho dù tu hành thêm một vạn năm cũng không giết được ta, nhiều nhất chỉ là lãng phí thêm lương thực một vạn năm, chế tạo phân người một vạn năm mà thôi.
Long Trần lắc đầu nói.
Vừa rồi một kích của Triệu Vũ quả thật cũng cường đại, khi hắn công kích tới, Long Trần lập tức triệu hồi ra Phong Phủ Chiến Thân, một quyền đánh cho hắn bị thương.
Hiện giờ Long Trần đã càng lúc càng hiểu thấu triệt bí mật của Phong Phủ Chiến Thân, đồng thời cũng có thể lợi dụng Phong Phủ Chiến Thân một cách hữu hiệu hơn.
Hắn hiện tại đã hiểu rõ, dưới tình huống không gia trì thần hoàn, sử dụng Phong Phủ Chiến Thân, không dẫn tới dị tượng, trừ phi người khác nhìn vào mắt hắn, nếu không thì không có biến hóa quá lớn.
Hơn nữa thông qua vô số lần kiểm tra, Long Trần vận dụng Phong Phủ Chiến Thân càng lúc càng thành thạo, thu phát tự nhiên.
Chỉ cần trong nháy mắt tấn công triệu hoán ra Phong Phủ Chiến Thân, tăng cường lực lượng của mình, khi phóng thích lực lượng xong thì lập tức thu hồi.
Như vậy có thể tiết kiệm được đại lượng năng lượng trong Phong Phủ Tinh, không cần cứ duy trì Phong Phủ Chiến Thân, lãng phí năng lượng quý giá.
Hơn nữa như vậy có thể che giấu được Phong Phủ Chiến Thân, không để người khác chú ý quá nhiều, một kích vừa rồi, rất nhiều người đều cảm thấy cổ quái, nhưng cổ quái ở chỗ nào thì không nói ra được.
- Long Trần, tên tạp chủng hèn mọn ngươi, ngươi có gan thì giết ta đi.
Triệu Vũ lúc này đã mất đi lý trí, phát hiện thân thể của mình không thể nhúc nhích, không khỏi há miệng chửi to.
Sắc mặt Long Trần rất lạnh lùng, trong hai mắt hiện lên một tia sát ý lạnh như băng, chậm rãi bước về phía Triệu Vũ.
- Long Trần, đừng mắc mưu, ngươi giết hắn, sẽ bị đuổi khỏi biệt viện.
Đường Uyển Nhi thấy động tác của Long Trần thì không khỏi cả kinh, cao giọng nhắc nhở.
Long Trần giống như không nghe thấy, đi đến trước người Triệu Vũ đã trọng thương, trong hai mắt không có một tia tình cảm, giống như tử thần đang nhìn chằm chằm.
- Ngươi thua rồi, nhưng lòng tự trọng hèn mọn đó của ngươi không cho phép ngươi thừa nhận thất bại, cho nên ngươi bắt đầu chửi đổng giống như một ả đàn bà chanh chua, để phóng thích sự sợ hãi và không cam lòng trong lòng ngươi.
Ngươi muốn dùng quy củ của biệt viện để ép ta, ta cũng bởi vì quy củ của biệt viện mà không dám giết ngươi, khiến ngươi cảm thấy, tuy thất bại trên thân thể, nhưng trên tinh thần thì ngươi lại đánh bại được ta.
Không thể không nói, mặc dù có chút vô lại, nhưng chiêu này của ngươi là chiêu số hữu hiệu duy nhất để đối phó ta hiện tại.
Có điều đáng tiếc, ngươi không hiểu ta, ngươi không nên vũ nhục gia đình ta, ngươi không nên đụng vào nghịch lân của ta, bởi vì ngươi sẽ... Chết.
Thanh âm của Long Trần tuy là nói với Triệu Vũ, nhưng toàn trường đang yên tĩnh tới kim rơi cũng có thể nghe thấy, từng câu từng chữ đều truyền vào trong tai mỗi người.
Long Trần phân tích vô cùng chuẩn xác, vạch trần toàn bộ tâm tư của Triệu Vũ, khiến người ta không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời tràn ngập khinh bỉ đối với Triệu Vũ.
Nhưng nghe một hồi lại cảm thấy không đúng, biết rõ đối phương là cố ý thiết lập cạm bẫy, Long Trần không ngờ vẫn muốn nhảy vào.
- Long Trần tên ngu ngốc ngươi, hắn đây là đang dụ ngươi mắc mưu.
Thấy Long Trần rõ ràng đã nhìn thấu tất cả, lại vẫn làm như vậy, Đường Uyển Nhi không khỏi vừa lo vừa giận.
Tuy lúc trước nàng ta cố ý chọc ghẹo Long Trần, đó cũng là tâm tính của nữ hài, chịu thiệt đương nhiên là muốn trả thù, chứ không phải tâm nàng ta xấu.
Vẻ mặt Đường Uyển Nhi đầy khiếp sợ nhìn phía trước, ngừng động tác trong tay, Lôi Thiên Thương cũng từ bỏ công kích, nhìn về phương hướng đó.
- Gì thế?
Khi sóng khí tan đi, mọi người kinh hãi nhìn nơi đó, nơi hai người kịch chiến là ở bên rìa sơn cốc, gần với vách núi.
Lúc này vách núi đã vỡ tan một góc, khói bụi dần dần mờ di, lộ ra thân ảnhcủa Long Trần, tóc dài bay múa, quần áo phần phật, giống như Thiên Đế hàng thế, khiến người ta tâm sinh kính sợ.
Phía trước hắn, ở vị trí cách mấy chục trượng, có một người đang nửa quỳ, người đó chính là Triệu Vũ.
Triệu Vũ Lúc này cánh tay phải lòng thòng, mọi người kinh hãi phát hiện, cánh tay hắn đã bị gãy làm mấy khúc, có chỗ xương cốt lòi ra, máu tươi đầm đìa.
Vẻ mặt Triệu Vũ đầy ngỡ ngàng và không thể tin nổi, trên ngực máu tươi đầm đìa, máu ở khóe miệng vẫn đang không ngừng nhỏ xuống, lại giống như không phát giác.
Trong nhất thời toàn trường là một mảng tĩnh mịch, Triệu Vũ sử ra thủ đoạn mạnh nhất, vẫn bị trọng thương như vậy, quả thực khiến người ta không thể chấp nhận.
Nếu đối thủ của Triệu Vũ là thiên tài cấp quái vật như Lôi Thiên Thương, mọi người còn có thể chấp nhận, nhưng người đó không phải.
Trong lòng mọi người không khỏi bồn chồn, vốn là năm cường giả cấp quái vật, chẳng lẽ sắp sinh ra vị thứ sáu à?
- Khụ khụ...
Triệu Vũ bỗng nhiên ho khan kịch liệt, theo tiếng ho của hắn, máu tươi bị ho ra, vô cùng khiếp người.
Lúc này tất cả mọi người đều minh bạch, Triệu Vũ không chỉ là cánh tay bị chấn gãy, ngay cả nội tạng cũng chịu tổn thương cực lớn, chỉ là không biết có nguy hiểm tới tính mạng hay không.
- Long Trần, tên hỗn đản ngươi, ta muốn giết ngươi.
Triệu Vũ vừa ho ra máu vừa mắng, hắn không thể chấp nhận sự thực này, hắn vẫn cho rằng, trừ năm cường giả cấp quái vật ra, hắn là số một.
Hắn vẫn tự cho mình là đệ nhất nhân dưới quái vật, nhưng hiện giờ lại thua ở trong tay tiểu tử vô danh Long Trần này, điều này khiến hắn điên cuồng.
- Với cái đức hạnh này của ngươi, cho dù tu hành thêm một vạn năm cũng không giết được ta, nhiều nhất chỉ là lãng phí thêm lương thực một vạn năm, chế tạo phân người một vạn năm mà thôi.
Long Trần lắc đầu nói.
Vừa rồi một kích của Triệu Vũ quả thật cũng cường đại, khi hắn công kích tới, Long Trần lập tức triệu hồi ra Phong Phủ Chiến Thân, một quyền đánh cho hắn bị thương.
Hiện giờ Long Trần đã càng lúc càng hiểu thấu triệt bí mật của Phong Phủ Chiến Thân, đồng thời cũng có thể lợi dụng Phong Phủ Chiến Thân một cách hữu hiệu hơn.
Hắn hiện tại đã hiểu rõ, dưới tình huống không gia trì thần hoàn, sử dụng Phong Phủ Chiến Thân, không dẫn tới dị tượng, trừ phi người khác nhìn vào mắt hắn, nếu không thì không có biến hóa quá lớn.
Hơn nữa thông qua vô số lần kiểm tra, Long Trần vận dụng Phong Phủ Chiến Thân càng lúc càng thành thạo, thu phát tự nhiên.
Chỉ cần trong nháy mắt tấn công triệu hoán ra Phong Phủ Chiến Thân, tăng cường lực lượng của mình, khi phóng thích lực lượng xong thì lập tức thu hồi.
Như vậy có thể tiết kiệm được đại lượng năng lượng trong Phong Phủ Tinh, không cần cứ duy trì Phong Phủ Chiến Thân, lãng phí năng lượng quý giá.
Hơn nữa như vậy có thể che giấu được Phong Phủ Chiến Thân, không để người khác chú ý quá nhiều, một kích vừa rồi, rất nhiều người đều cảm thấy cổ quái, nhưng cổ quái ở chỗ nào thì không nói ra được.
- Long Trần, tên tạp chủng hèn mọn ngươi, ngươi có gan thì giết ta đi.
Triệu Vũ lúc này đã mất đi lý trí, phát hiện thân thể của mình không thể nhúc nhích, không khỏi há miệng chửi to.
Sắc mặt Long Trần rất lạnh lùng, trong hai mắt hiện lên một tia sát ý lạnh như băng, chậm rãi bước về phía Triệu Vũ.
- Long Trần, đừng mắc mưu, ngươi giết hắn, sẽ bị đuổi khỏi biệt viện.
Đường Uyển Nhi thấy động tác của Long Trần thì không khỏi cả kinh, cao giọng nhắc nhở.
Long Trần giống như không nghe thấy, đi đến trước người Triệu Vũ đã trọng thương, trong hai mắt không có một tia tình cảm, giống như tử thần đang nhìn chằm chằm.
- Ngươi thua rồi, nhưng lòng tự trọng hèn mọn đó của ngươi không cho phép ngươi thừa nhận thất bại, cho nên ngươi bắt đầu chửi đổng giống như một ả đàn bà chanh chua, để phóng thích sự sợ hãi và không cam lòng trong lòng ngươi.
Ngươi muốn dùng quy củ của biệt viện để ép ta, ta cũng bởi vì quy củ của biệt viện mà không dám giết ngươi, khiến ngươi cảm thấy, tuy thất bại trên thân thể, nhưng trên tinh thần thì ngươi lại đánh bại được ta.
Không thể không nói, mặc dù có chút vô lại, nhưng chiêu này của ngươi là chiêu số hữu hiệu duy nhất để đối phó ta hiện tại.
Có điều đáng tiếc, ngươi không hiểu ta, ngươi không nên vũ nhục gia đình ta, ngươi không nên đụng vào nghịch lân của ta, bởi vì ngươi sẽ... Chết.
Thanh âm của Long Trần tuy là nói với Triệu Vũ, nhưng toàn trường đang yên tĩnh tới kim rơi cũng có thể nghe thấy, từng câu từng chữ đều truyền vào trong tai mỗi người.
Long Trần phân tích vô cùng chuẩn xác, vạch trần toàn bộ tâm tư của Triệu Vũ, khiến người ta không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời tràn ngập khinh bỉ đối với Triệu Vũ.
Nhưng nghe một hồi lại cảm thấy không đúng, biết rõ đối phương là cố ý thiết lập cạm bẫy, Long Trần không ngờ vẫn muốn nhảy vào.
- Long Trần tên ngu ngốc ngươi, hắn đây là đang dụ ngươi mắc mưu.
Thấy Long Trần rõ ràng đã nhìn thấu tất cả, lại vẫn làm như vậy, Đường Uyển Nhi không khỏi vừa lo vừa giận.
Tuy lúc trước nàng ta cố ý chọc ghẹo Long Trần, đó cũng là tâm tính của nữ hài, chịu thiệt đương nhiên là muốn trả thù, chứ không phải tâm nàng ta xấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.