Chương 114: Thủ đoạn Anh Hầu (2)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
02/04/2022
Long Trần thản nhiên hô lên giá này, hiện giờ người cạnh tranh chỉ còn lại hắn và Anh Hầu, trừ phi hắn bỏ cuộc, nếu không chỉ có thể chiến đấu tới cùng.
- Ha ha, Dong Tinh Thảo này đối với ta quả thật có chút tác dụng, có điều thế chất đã muốn, bản hầu cũng ngại tranh, cho ngươi là được.
Thanh âm âm nhu của Anh Hầu chậm rãi truyền đến.
Trong lòng Long Trần tràn ngập lửa giận, Anh Hầu này tuyệt đối là kiêu hùng giết người không thấy máu, quá âm độc.
- Bốn trăm vạn.
Quả nhiên Anh Hầu nói xong, Hạ Bạch Trì ở Hạ Bạch Trì lập tức tỉnh ngộ, vui sướng khi người khác gặp họa hô lên giá này.
Sắc mặt Long Trần lập tức biến thành màu đen, sắc mặt đám người Vu Mập cũng khó coi, bọn họ cũng nhìn ra, Long Trần bị Anh Hầu chơi một vố rồi.
- Thế chất thì không dám, nghĩ cha ta là nhân vật gì chứ? Trấn thủ Hoang, vì nước vì dân, hiệp can nghĩa đảm, thiết cốt boong boong, ta từ trong xương tủy đã lưu giữ dòng máu quang minh lỗi lạc của cha ta, thật sự không dám nhận xưng hô như vậy của Anh Hầu đại nhân.
Long Trần vốn không muốn nói những lời này, có điều bị Anh Hầu chơi, một động tác nho nhỏ của hắn lập tức đã làm bại lộ nhược điểm trí mạng của mình, khiến Long Trần tức tới nổ phổi, nếu không nói gì đó, hắn cảm giác mình quá uất ức.
Những lời này của Long Trần khiến phòng đấu giá đang ầm ĩ biến thành tĩnh mịch, chỉ có hồi âm của Long Trần vang vọng qua lại.
Phàm là người của Phượng Minh Đế Quốc, sắc mặt đều biến đổi, Long Trần đây là đang tát vào mặt Anh Hầu, lá gan cũng quá lớn rồi.
Phải biết rằng Anh Hầu chính là nhân vật cấp trụ cột của đế quốc, cho dù là Thái Hậu Thái Tử, cũng phải lễ ngộ có thừa đối với hắn, cho dù Long Thiên Khiếu đích thân đến, cũng không thể không khách khí như vậy.
Tuy lời nói mới rồi của Long Trần, ngoài mặt thì không có một câu nào có ý mắng chửi người, nhưng chỉ cần là người trong đầu không phải cứt, đều biết Long Trần đây là đang ngầm mắng Anh Hầu là tiểu nhân hèn hạ.
- Ha ha, người trẻ tuổi chính là lúc nóng tính, thế chất còn cần tu hành nhiều, một chút việc nhỏ cũng không nhịn được, như vậy sẽ bất lợi cho sự trưởng thành của ngươi.
Khiến mọi người không ngờ là, Anh Hầu đại nhân quyền cao chức trọng không hề có dấu hiệu phẫn nộ, chỉ cười nhạt.
Không ít người trong lòng không khỏi than thầm, không hổ là một trong những cường giả đứng đầu Phượng Minh, phần lòng dạ khí độ này không ai có thể sánh bằng.
- Bốn trăm vạn, Long Trần, ngươi chắc không phải là trong túi eo hẹp chứ, ha ha.
Vào lúc này, tiếng cười nhạo giống như ruồi bọ của Hạ Bạch Trì truyền đến.
Hạ Bạch Trì cũng không phải đồ ngốc, trải qua một phen cạnh tranh giá nho nhỏ với Anh Hầu, ai nấy đều thấy được, Long Trần rất coi trọng Dong Tinh Thảo này.
Lúc trước chịu thiệt lớn như vậy, Hạ Bạch Trì làm sao có thể bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này?
Long Trần hít sâu một hơi, đúng là càng sợ cái gì thì cái đó càng tới, hiện giờ Hạ Bạch Trì hận hắn thấu xương, hắn muốn có được Dong Tinh Thảo, nhất định phải chuẩn bị chảy nhiều máu.
- Năm trăm vạn.
Long Trần thản nhiên nói.
Toàn trường xôn xao, xem ra Long Trần là chí tất phải có Dong Tinh Thảo này, nếu không tuyệt đối sẽ không ra cái giá trên trời như vậy.
- Một ngàn vạn.
Khiến mọi người trong lòng kinh hoàng là, Hạ Bạch Trì không ngờ ác hơn, lập tức đẩy giá gấp đôi.
Long Trần gật đầu, hiện giờ uy hắn có một thân trí tuệ, lại không có dư địa để thi triển, ai bảo nhược điểm của hắn bị Anh Hầu để lộ chứ.
Hắn thậm chí có chút nghĩ không thông, vì sao Anh Hầu lại cố ý nhằm vào mình, chẳng lẽ mưu mô trên người mình là hắn làm?
Có điều hiện tại vẫn không phải là lúc cân nhắc những cái này, trước mắt phải lấy được Dong Tinh Thảo, thời gian của hắn rất cấp bách, không cho phép hắn bỏ qua.
Hơn nữa lúc này cho dù Long Trần cúi đầu, với tính cách ngu ngốc đó của Hạ Bạch Trì, cũng chỉ có tự rước lấy nhục, không có chút hiệu quả nào.
- Một ngàn năm trăm vạn.
Long Trần hô.
- Một ngàn tám trăm vạn.
Long Trần hô xong, Hạ Bạch Trì lập tức ra giá ngay, nàng ta đã điên cuồng rồi, nàng ta không quan tâm tới tiền, nàng ta hiện tại chỉ biết, chỉ cần là thứ Long Trần muốn, nàng ta tuyệt đối không thể để hắn có được.
- Hai ngàn vạn.
Long Trần cuối cùng vẫn hô ra giá này, người toàn trường tim như nhảy tọt ra ngoài, đó không phải là tùy tiện hô được, đó chính là tiền, giá này đã vượt quá giá gốc gấp mười lần, cho dù tranh khẩu khí thì khẩu khí này cũng quá đắt rồi.
- Nếu ngươi hô thêm một lần, ta cam đoan, Dong Tinh Thảo sẽ thuộc về ngươi.
Long Trần ra giá xong, trong lòng ngược lại bình tĩnh, thản nhiên nói.
Đan dược của hắn để ở Hoa Vân Các, có được mức tín dụng hai ngàn vạn, nói cách khác, hắn có thể ở trong Hoa Vân Các được vay hai ngàn vạn.
Cho nên khi dùng hết khoản vay này, hắn cũng bình tĩnh, nếu Hạ Bạch Trì tiếp tục ra giá, hắn cũng chỉ có thể tặng Dong Tinh Thảo cho nàng ta.
Có điều hắn hạ quyết tâm, nếu Hạ Bạch Trì dám ra giá tiếp, hắn không ngại đến giết người cướp của một lần.
- Bạch Trì, thế đã đủ khiến hắn nhỏ máu nhiều rồi, đừng ra giá nữa, giá gấp mười lần, ngươi đã báo được thù rồi.
Hạ Trường Phong vội vàng kéo Hạ Bạch Trì lại, sợ nàng ta kích động vì một khẩu khí mà thực sự bỏ ra hai ngàn vạn mua một số thứ vô dụng.
- Đúng vậy, Bạch Trì, bỏ đi, Long Trần này đã xem như thảm bại rồi, ngươi cũng coi như xả giận.
Đại hoàng tử Sở Dương cũng cười khuyên giải.
Hạ Bạch Trì gật gật đầu, lần này chơi Long Trần thảm như vậy, ra bỏ ra giá gấp mười lần mua Dong Tinh Thảo, nàng ta cũng coi như hả giận, Dong Tinh Thảo này nói thật cũng không có tác dụng gì với nàng ta, hơn nữa hơn hai ngàn vạn, dù sao cũng không phải con số nhỏ, nàng ta cũng có chút tiếc tiền.
- Hừ, lão nương coi như thương cho tên dân đen ngươi, loại thảo dược rác rưởi này coi như là của ngươi.
Long Trần cuối cùng dùng cái giá hai ngàn vạn, thành công mua được mười gốc Dong Tinh Thảo, mặc dù có chút đau lòng, có điều Long Trần cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, giết người cướp của, không đến lúc vạn bất đắc dĩ th tuyệt đối không thể làm.
Sau khi trải qua khúc chiết này, cạnh tranh về sau cũng dần dần trở nên hỏa khí hơn, giá cũng bắt đầu liên tiêp tăng lên.
Trải qua hai đợt cạnh tranh, cửa kín chỗ ghế lô của Long Trần mở ra, một người bước vào.
- Ha ha, Dong Tinh Thảo này đối với ta quả thật có chút tác dụng, có điều thế chất đã muốn, bản hầu cũng ngại tranh, cho ngươi là được.
Thanh âm âm nhu của Anh Hầu chậm rãi truyền đến.
Trong lòng Long Trần tràn ngập lửa giận, Anh Hầu này tuyệt đối là kiêu hùng giết người không thấy máu, quá âm độc.
- Bốn trăm vạn.
Quả nhiên Anh Hầu nói xong, Hạ Bạch Trì ở Hạ Bạch Trì lập tức tỉnh ngộ, vui sướng khi người khác gặp họa hô lên giá này.
Sắc mặt Long Trần lập tức biến thành màu đen, sắc mặt đám người Vu Mập cũng khó coi, bọn họ cũng nhìn ra, Long Trần bị Anh Hầu chơi một vố rồi.
- Thế chất thì không dám, nghĩ cha ta là nhân vật gì chứ? Trấn thủ Hoang, vì nước vì dân, hiệp can nghĩa đảm, thiết cốt boong boong, ta từ trong xương tủy đã lưu giữ dòng máu quang minh lỗi lạc của cha ta, thật sự không dám nhận xưng hô như vậy của Anh Hầu đại nhân.
Long Trần vốn không muốn nói những lời này, có điều bị Anh Hầu chơi, một động tác nho nhỏ của hắn lập tức đã làm bại lộ nhược điểm trí mạng của mình, khiến Long Trần tức tới nổ phổi, nếu không nói gì đó, hắn cảm giác mình quá uất ức.
Những lời này của Long Trần khiến phòng đấu giá đang ầm ĩ biến thành tĩnh mịch, chỉ có hồi âm của Long Trần vang vọng qua lại.
Phàm là người của Phượng Minh Đế Quốc, sắc mặt đều biến đổi, Long Trần đây là đang tát vào mặt Anh Hầu, lá gan cũng quá lớn rồi.
Phải biết rằng Anh Hầu chính là nhân vật cấp trụ cột của đế quốc, cho dù là Thái Hậu Thái Tử, cũng phải lễ ngộ có thừa đối với hắn, cho dù Long Thiên Khiếu đích thân đến, cũng không thể không khách khí như vậy.
Tuy lời nói mới rồi của Long Trần, ngoài mặt thì không có một câu nào có ý mắng chửi người, nhưng chỉ cần là người trong đầu không phải cứt, đều biết Long Trần đây là đang ngầm mắng Anh Hầu là tiểu nhân hèn hạ.
- Ha ha, người trẻ tuổi chính là lúc nóng tính, thế chất còn cần tu hành nhiều, một chút việc nhỏ cũng không nhịn được, như vậy sẽ bất lợi cho sự trưởng thành của ngươi.
Khiến mọi người không ngờ là, Anh Hầu đại nhân quyền cao chức trọng không hề có dấu hiệu phẫn nộ, chỉ cười nhạt.
Không ít người trong lòng không khỏi than thầm, không hổ là một trong những cường giả đứng đầu Phượng Minh, phần lòng dạ khí độ này không ai có thể sánh bằng.
- Bốn trăm vạn, Long Trần, ngươi chắc không phải là trong túi eo hẹp chứ, ha ha.
Vào lúc này, tiếng cười nhạo giống như ruồi bọ của Hạ Bạch Trì truyền đến.
Hạ Bạch Trì cũng không phải đồ ngốc, trải qua một phen cạnh tranh giá nho nhỏ với Anh Hầu, ai nấy đều thấy được, Long Trần rất coi trọng Dong Tinh Thảo này.
Lúc trước chịu thiệt lớn như vậy, Hạ Bạch Trì làm sao có thể bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này?
Long Trần hít sâu một hơi, đúng là càng sợ cái gì thì cái đó càng tới, hiện giờ Hạ Bạch Trì hận hắn thấu xương, hắn muốn có được Dong Tinh Thảo, nhất định phải chuẩn bị chảy nhiều máu.
- Năm trăm vạn.
Long Trần thản nhiên nói.
Toàn trường xôn xao, xem ra Long Trần là chí tất phải có Dong Tinh Thảo này, nếu không tuyệt đối sẽ không ra cái giá trên trời như vậy.
- Một ngàn vạn.
Khiến mọi người trong lòng kinh hoàng là, Hạ Bạch Trì không ngờ ác hơn, lập tức đẩy giá gấp đôi.
Long Trần gật đầu, hiện giờ uy hắn có một thân trí tuệ, lại không có dư địa để thi triển, ai bảo nhược điểm của hắn bị Anh Hầu để lộ chứ.
Hắn thậm chí có chút nghĩ không thông, vì sao Anh Hầu lại cố ý nhằm vào mình, chẳng lẽ mưu mô trên người mình là hắn làm?
Có điều hiện tại vẫn không phải là lúc cân nhắc những cái này, trước mắt phải lấy được Dong Tinh Thảo, thời gian của hắn rất cấp bách, không cho phép hắn bỏ qua.
Hơn nữa lúc này cho dù Long Trần cúi đầu, với tính cách ngu ngốc đó của Hạ Bạch Trì, cũng chỉ có tự rước lấy nhục, không có chút hiệu quả nào.
- Một ngàn năm trăm vạn.
Long Trần hô.
- Một ngàn tám trăm vạn.
Long Trần hô xong, Hạ Bạch Trì lập tức ra giá ngay, nàng ta đã điên cuồng rồi, nàng ta không quan tâm tới tiền, nàng ta hiện tại chỉ biết, chỉ cần là thứ Long Trần muốn, nàng ta tuyệt đối không thể để hắn có được.
- Hai ngàn vạn.
Long Trần cuối cùng vẫn hô ra giá này, người toàn trường tim như nhảy tọt ra ngoài, đó không phải là tùy tiện hô được, đó chính là tiền, giá này đã vượt quá giá gốc gấp mười lần, cho dù tranh khẩu khí thì khẩu khí này cũng quá đắt rồi.
- Nếu ngươi hô thêm một lần, ta cam đoan, Dong Tinh Thảo sẽ thuộc về ngươi.
Long Trần ra giá xong, trong lòng ngược lại bình tĩnh, thản nhiên nói.
Đan dược của hắn để ở Hoa Vân Các, có được mức tín dụng hai ngàn vạn, nói cách khác, hắn có thể ở trong Hoa Vân Các được vay hai ngàn vạn.
Cho nên khi dùng hết khoản vay này, hắn cũng bình tĩnh, nếu Hạ Bạch Trì tiếp tục ra giá, hắn cũng chỉ có thể tặng Dong Tinh Thảo cho nàng ta.
Có điều hắn hạ quyết tâm, nếu Hạ Bạch Trì dám ra giá tiếp, hắn không ngại đến giết người cướp của một lần.
- Bạch Trì, thế đã đủ khiến hắn nhỏ máu nhiều rồi, đừng ra giá nữa, giá gấp mười lần, ngươi đã báo được thù rồi.
Hạ Trường Phong vội vàng kéo Hạ Bạch Trì lại, sợ nàng ta kích động vì một khẩu khí mà thực sự bỏ ra hai ngàn vạn mua một số thứ vô dụng.
- Đúng vậy, Bạch Trì, bỏ đi, Long Trần này đã xem như thảm bại rồi, ngươi cũng coi như xả giận.
Đại hoàng tử Sở Dương cũng cười khuyên giải.
Hạ Bạch Trì gật gật đầu, lần này chơi Long Trần thảm như vậy, ra bỏ ra giá gấp mười lần mua Dong Tinh Thảo, nàng ta cũng coi như hả giận, Dong Tinh Thảo này nói thật cũng không có tác dụng gì với nàng ta, hơn nữa hơn hai ngàn vạn, dù sao cũng không phải con số nhỏ, nàng ta cũng có chút tiếc tiền.
- Hừ, lão nương coi như thương cho tên dân đen ngươi, loại thảo dược rác rưởi này coi như là của ngươi.
Long Trần cuối cùng dùng cái giá hai ngàn vạn, thành công mua được mười gốc Dong Tinh Thảo, mặc dù có chút đau lòng, có điều Long Trần cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, giết người cướp của, không đến lúc vạn bất đắc dĩ th tuyệt đối không thể làm.
Sau khi trải qua khúc chiết này, cạnh tranh về sau cũng dần dần trở nên hỏa khí hơn, giá cũng bắt đầu liên tiêp tăng lên.
Trải qua hai đợt cạnh tranh, cửa kín chỗ ghế lô của Long Trần mở ra, một người bước vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.