Chương 145: Trảm sát Hạ Trường Phong (1)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
06/06/2022
Hạ Trường Phong có thế nào cũng không ngờ, nhân vật sát thủ ẩn giấu bên cạnh mình lại bỗng nhiên bị một tên ngốc từ đâu chui ra cầm chân.
Phải biết rằng chiến lực của Vương Mãng, ngay cả Hoàng Thường cũng không thể chống đỡ được mười chiêu, nhưng tên ngốc này không ngờ lại chống đỡ được hơn ba mươi chiêu, hơn nữa còn giống như dư lực có thừa, như thế sao có thể không khiến hắn sợ hãi?
Lúc trước ở Tụ Anh Lâu, A Man từng dùng một quyền toàn lực ngăn cản một kích của Hoàng Thường, về sau Hạ Trường Phong đã hỏi qua Hoàng Thường.
Hoàng Thường lúc ấy nói, lực lượng của tên ngốc này có chút quái dị, có điều cũng không được hắn để ở trong lòng, có thể thoải mái trảm sát.
Nhưng người có thể "Thoải mái trảm sát" trong miệng Hoàng Thường, lại đang có thể đánh tới khó phân thắng bại với người có thể có thể thoải mái trảm sát Hoàng Thường.
Khi đang đang thầm khiếp sợ, đột nhiên tâm sinh cảnh triệu, không chút nghĩ ngợi, vung ra một quyền.
- Bùm.
Một quyền lặng lẽ của Long Trần bị ngăn cản, Hạ Trường Phong dựa thế bay ra xa, lúc này những thị vệ đó đã có phản ứng, đều rút ra binh khí, xông tới Long Trần.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn, trong hai tay đột nhiên có một đoàn quang cầu bắt đầu cấp tốc ngưng kết, nhiệt độ cao khủng bố khiến không gian bắt đầu vặn vẹo, liệt diễm như biển trào ra.
- Mau lui lại.
Khi thấy ánh sáng trong tay Long Trần, Hạ Trường Phong biến sắc, vội vàng quát to.
Có điều bởi vì lúc trước bị chấn hỏng màng nhĩ, phản ứng của những thị vệ đó chậm hơn rất nhiều, chờ khi có phản ứng với ý tứ của Hạ Trường Phong, Long Trần đã động rồi.
Trong tay hắn có một quang cầu to bằng quả trứng chim lập tức bay ra, một đạo lưu quang lướt đi, không gian ven đường đều bắt đầu vặn vẹo theo.
- Ầm.
Quang cầu đó bay vào trong đám người rồi ầm ầm nổ tung, hỏa diễm màu đỏ khủng bố tàn sát bừa bãi, cắn nuốt mọi người.
- A!
Một trận tiếng hét thê lương truyền đến, hỏa diễm khủng bố bao phủ phạm vi mười trượng, tất cả thị vệ đều ở trong phạm vi công kích.
Hỏa diễm đó không phải gì khác, chính là đan hỏa của Long Trần, hắn ngưng tụ tất cả đan hỏa trong cơ thể, bức ra bên ngoài cơ thể, rồi áp súc cao độ, hình thành một quả cầu lửa.
Quả cầu lửa này tên là Đan Diễm, bình thường chỉ có cường giả cấp bậc Đan Sư mới có thể ngưng tụ ra Đan Diễm như vậy.
Bởi vì ngưng tụ ra Đan Diễm này, không chỉ cần lực lượng đan hỏa cường đại, còn cần Linh hồn chi lực cực kỳ cường hãn, bởi vì ngưng tụ như vậy, nguy hiểm vô cùng, hơi vô ý chút sẽ nhóm lửa tự đốt mình.
Mà Long Trần không chỉ có thú hỏa cường đại, Linh hồn chi lực cường đại, quan trọng nhất là, trong linh hồn của có ký ức của Đan Đế, đối với vận dụng đan hỏa quả thực chính là trò trẻ con.
Có điều tuy đây chỉ là thủ đoạn sơ cấp của Đan tu, nhưng uy lực cường đại đến mức khiến người ta kính sợ, đan hỏa áp súc cao độ mà lan ra, cho dù cường giả Ngưng Huyết cảnh cũng không thể cản được.
Mười mấy thị vệ đó lập tức bị thiêu đốt, đan hỏa khác với lửa bình thường, căn bản không thể dập tắt, mà chung quanh căn bản không có nước, mười mấy thị vệ kiên trì không đến mấy hơi thở đã ngã xuống đất, trong không khí tràn ngập mùi khét khó ngửi.
Hạ Trường Phong nhìn mười mấy thủ hạ đắc lực cứ như vậy biến mất, trong nhất thời sắc mặt tái mét, hai mắt giống như sắp phun ra lửa.
Sắc mặt Long Trần lúc này đã có chút trắng bệch, đó là di chứng sau khi toàn lực rút hết đan hỏa lưu lại, tiêu hao lớn như vậy, đối với hắn mà nói cũng là hy sinh cực lớn.
Những thị vệ đó đều là tinh binh của Hạ Trường Phong, đại đa số đều là Ngưng Huyết trung kỳ trở lên, Long Trần chỉ có thể dùng phương thức như vậy mới giải quyết được bọn họ một cách nhanh chóng.
Tuy hy sinh rất lớn, trong thời gian ngắn không thể vận dụng đan hỏa nữa, có điều tất cả đều đáng, hiện giờ chỉ còn lại hắn và Hạ Trường Phong, không lo sẽ có người đánh lén.
- Long Trần...
Hạ Trường Phong nghiến răng nghiến lợi nhìn Long Trần.
- Có việc gì à?
Long Trần phủi tro bụi trên người, thản nhiên nói.
- Ta muốn giết ngươi?
Thanh âm của Hạ Trường Phong có chút run rẩy, nộ khí bên trong đã tới tới một điểm giới hạn.
- Vừa hay ta cũng muốn thế.
Long Trần nói:
- Có điều trước đó, ta muốn biết, tay chân trên người Sở Dao rốt cuộc là ai làm?
- Muốn biết à? Ha ha, nằm mơ đi.
Vẻ mặt Hạ Trường Phong dữ tợn, nói:
- Ngươi cho rằng, ngươi thật sự có thể giết ta sao? Tiếp theo ta sẽ cho ngươi thấy, suy nghĩ của ngươi là nực cười cỡ nào.
- Ầm.
Huyết khí cả người Hạ Trường Phong bùng nổ, một cỗ khí lượng cường đại trào ra, lấy Hạ Trường Phong làm trung tâm, trong phạm vi mấy trượng, khí lưu cuồn cuộn, thanh thế khiếp người.
- Ngươi thật sự cho rằng ta chỉ là một vương tử sống an nhàn sung sướng, một tên hoàn khố bất học vô thuật à?
Không ngờ lại ngu xuẩn đến mức muốn ám sát bản vương, thật sự cho rằng cả thiên hạ, chỉ có một mình ngươi là thiên tài thôi sao? Hôm nay, để cho tên ngu xuẩn ngươi phải trả một cái giá cực đắt, mà cái giá đó chính là - chết!
Lúc này khí thế cả người Hạ Trường Phong đã bùng nổ, sóng khí quanh người cuồn cuộn, huyết khí nồng đậm đến một loại cực hạn, ép cho nhân khí cũng không thể tỏa ra được.
Phải biết rằng chiến lực của Vương Mãng, ngay cả Hoàng Thường cũng không thể chống đỡ được mười chiêu, nhưng tên ngốc này không ngờ lại chống đỡ được hơn ba mươi chiêu, hơn nữa còn giống như dư lực có thừa, như thế sao có thể không khiến hắn sợ hãi?
Lúc trước ở Tụ Anh Lâu, A Man từng dùng một quyền toàn lực ngăn cản một kích của Hoàng Thường, về sau Hạ Trường Phong đã hỏi qua Hoàng Thường.
Hoàng Thường lúc ấy nói, lực lượng của tên ngốc này có chút quái dị, có điều cũng không được hắn để ở trong lòng, có thể thoải mái trảm sát.
Nhưng người có thể "Thoải mái trảm sát" trong miệng Hoàng Thường, lại đang có thể đánh tới khó phân thắng bại với người có thể có thể thoải mái trảm sát Hoàng Thường.
Khi đang đang thầm khiếp sợ, đột nhiên tâm sinh cảnh triệu, không chút nghĩ ngợi, vung ra một quyền.
- Bùm.
Một quyền lặng lẽ của Long Trần bị ngăn cản, Hạ Trường Phong dựa thế bay ra xa, lúc này những thị vệ đó đã có phản ứng, đều rút ra binh khí, xông tới Long Trần.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn, trong hai tay đột nhiên có một đoàn quang cầu bắt đầu cấp tốc ngưng kết, nhiệt độ cao khủng bố khiến không gian bắt đầu vặn vẹo, liệt diễm như biển trào ra.
- Mau lui lại.
Khi thấy ánh sáng trong tay Long Trần, Hạ Trường Phong biến sắc, vội vàng quát to.
Có điều bởi vì lúc trước bị chấn hỏng màng nhĩ, phản ứng của những thị vệ đó chậm hơn rất nhiều, chờ khi có phản ứng với ý tứ của Hạ Trường Phong, Long Trần đã động rồi.
Trong tay hắn có một quang cầu to bằng quả trứng chim lập tức bay ra, một đạo lưu quang lướt đi, không gian ven đường đều bắt đầu vặn vẹo theo.
- Ầm.
Quang cầu đó bay vào trong đám người rồi ầm ầm nổ tung, hỏa diễm màu đỏ khủng bố tàn sát bừa bãi, cắn nuốt mọi người.
- A!
Một trận tiếng hét thê lương truyền đến, hỏa diễm khủng bố bao phủ phạm vi mười trượng, tất cả thị vệ đều ở trong phạm vi công kích.
Hỏa diễm đó không phải gì khác, chính là đan hỏa của Long Trần, hắn ngưng tụ tất cả đan hỏa trong cơ thể, bức ra bên ngoài cơ thể, rồi áp súc cao độ, hình thành một quả cầu lửa.
Quả cầu lửa này tên là Đan Diễm, bình thường chỉ có cường giả cấp bậc Đan Sư mới có thể ngưng tụ ra Đan Diễm như vậy.
Bởi vì ngưng tụ ra Đan Diễm này, không chỉ cần lực lượng đan hỏa cường đại, còn cần Linh hồn chi lực cực kỳ cường hãn, bởi vì ngưng tụ như vậy, nguy hiểm vô cùng, hơi vô ý chút sẽ nhóm lửa tự đốt mình.
Mà Long Trần không chỉ có thú hỏa cường đại, Linh hồn chi lực cường đại, quan trọng nhất là, trong linh hồn của có ký ức của Đan Đế, đối với vận dụng đan hỏa quả thực chính là trò trẻ con.
Có điều tuy đây chỉ là thủ đoạn sơ cấp của Đan tu, nhưng uy lực cường đại đến mức khiến người ta kính sợ, đan hỏa áp súc cao độ mà lan ra, cho dù cường giả Ngưng Huyết cảnh cũng không thể cản được.
Mười mấy thị vệ đó lập tức bị thiêu đốt, đan hỏa khác với lửa bình thường, căn bản không thể dập tắt, mà chung quanh căn bản không có nước, mười mấy thị vệ kiên trì không đến mấy hơi thở đã ngã xuống đất, trong không khí tràn ngập mùi khét khó ngửi.
Hạ Trường Phong nhìn mười mấy thủ hạ đắc lực cứ như vậy biến mất, trong nhất thời sắc mặt tái mét, hai mắt giống như sắp phun ra lửa.
Sắc mặt Long Trần lúc này đã có chút trắng bệch, đó là di chứng sau khi toàn lực rút hết đan hỏa lưu lại, tiêu hao lớn như vậy, đối với hắn mà nói cũng là hy sinh cực lớn.
Những thị vệ đó đều là tinh binh của Hạ Trường Phong, đại đa số đều là Ngưng Huyết trung kỳ trở lên, Long Trần chỉ có thể dùng phương thức như vậy mới giải quyết được bọn họ một cách nhanh chóng.
Tuy hy sinh rất lớn, trong thời gian ngắn không thể vận dụng đan hỏa nữa, có điều tất cả đều đáng, hiện giờ chỉ còn lại hắn và Hạ Trường Phong, không lo sẽ có người đánh lén.
- Long Trần...
Hạ Trường Phong nghiến răng nghiến lợi nhìn Long Trần.
- Có việc gì à?
Long Trần phủi tro bụi trên người, thản nhiên nói.
- Ta muốn giết ngươi?
Thanh âm của Hạ Trường Phong có chút run rẩy, nộ khí bên trong đã tới tới một điểm giới hạn.
- Vừa hay ta cũng muốn thế.
Long Trần nói:
- Có điều trước đó, ta muốn biết, tay chân trên người Sở Dao rốt cuộc là ai làm?
- Muốn biết à? Ha ha, nằm mơ đi.
Vẻ mặt Hạ Trường Phong dữ tợn, nói:
- Ngươi cho rằng, ngươi thật sự có thể giết ta sao? Tiếp theo ta sẽ cho ngươi thấy, suy nghĩ của ngươi là nực cười cỡ nào.
- Ầm.
Huyết khí cả người Hạ Trường Phong bùng nổ, một cỗ khí lượng cường đại trào ra, lấy Hạ Trường Phong làm trung tâm, trong phạm vi mấy trượng, khí lưu cuồn cuộn, thanh thế khiếp người.
- Ngươi thật sự cho rằng ta chỉ là một vương tử sống an nhàn sung sướng, một tên hoàn khố bất học vô thuật à?
Không ngờ lại ngu xuẩn đến mức muốn ám sát bản vương, thật sự cho rằng cả thiên hạ, chỉ có một mình ngươi là thiên tài thôi sao? Hôm nay, để cho tên ngu xuẩn ngươi phải trả một cái giá cực đắt, mà cái giá đó chính là - chết!
Lúc này khí thế cả người Hạ Trường Phong đã bùng nổ, sóng khí quanh người cuồn cuộn, huyết khí nồng đậm đến một loại cực hạn, ép cho nhân khí cũng không thể tỏa ra được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.