Chương 308: Khí linh. (1)
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
15/12/2014
- Ân.
Thanh âm của A Ly có chút lười biếng, nhưng rất thanh thúy dễ nghe, rất êm tai.
Diệp Thần mang theo A Ly đi tìm Hiên Dật dược tôn, Minh Vũ Đại Đế, Hiên Dật dược tôn cùng Minh Vũ Đại Đế đều đã tỉnh rồi, về phần Tiểu Dực, thì ngủ được mơ mơ màng màng, bị Diệp Thần từ trong chăn kéo đi ra. Tiểu Vưu hoàn toàn không ngủ, đêm qua bị Tiểu Dực đặt ở trong thùng tắm, cười tủm tỉm chơi nước.
Mọi người cùng đi ra ăn một ít đồ vật, ở thời điểm ra đi bên ngoài, rất rõ ràng cảm giác được người trên đường phố so với ngày hôm qua càng nhiều, đấu giá hội sắp bắt đầu, người tới tham gia trận thịnh hội này còn là khá nhiều.
Ăn cơm xong, bọn người Diệp Thần ở dưới thủ vệ đấu giá hội dẫn dắt, tiến nhập một đấu giá sảnh lớn nhất của đấu giá hội, bọn họ được an bài trong một gian phòng chí tôn.
Trong hơn năm mươi ghế lô chí tôn, có hơn hai mươi ghế lô chí tôn đều đã có người, ghế lô nhị cấp tam cấp người càng nhiều, về phần đại sảnh phía dưới, đã sớm kín người hết chỗ, trọn vẹn ngồi mấy ngàn người, những người này, đều là đuổi tới tham gia đấu giá hội.
Lúc này đây đấu giá, người thường là vào không được, ngồi trong đại sảnh, rất nhiều đều là phú thương cự cổ, thế gia đại tộc, có một chút Hoàng Đế tiểu quốc cũng chỉ có thể như những người kia đồng dạng, ngồi trong đại sảnh.
Qua đại khái hơn một giờ, lục tục lại có một chút người tiến đến, lúc này đấu giá hội mới chính thức bắt đầu.
Thần hồn Diệp Thần đảo qua, trong hội trường, phát hiện vài đạo khí tức huyền thú, nhưng vẫn không có phát giác huyền thú Yêu Vương kia.
Một mỹ nữ thành thục mặc quần lụa mỏng, dáng người nóng nảy đi tới phía trước đấu giá hội trường, nàng búi tóc cao cao, lông mày dài tinh tế, mắt to ngập nước có chút linh động, sóng mũi thật cao, môi mỏng khêu gợi, vũ mị đẹp đẽ, trong lúc giơ tay nhấc chân đó đều có một loại ưu nhã ý nhị. Dưới sa váy, xuân quang hơi lộ, tay trắng noãn như ngọc, nhũ phong tiếu mỹ nhô lên, cũng làm cho người tim đập thình thịch, dáng người nàng thon dài, giống như tiên tử.duyên dáng yêu kiều
- Vãn Tình tiểu thư lên.
- Những năm này, Vãn Tình tiểu thư thật là càng ngày càng đẹp, càng ngày càng có khí chất, không hổ là đấu giá sư bài danh trước mười của Thiên Đô thương hội.
Phía dưới những người kia nhỏ giọng nghị luận, tuy bọn họ đã được chứng kiến các màu mỹ nữ, nhưng chứng kiến Thu Linh Vãn Tinh trên đài, còn là nhịn không được nhỏ giọng nghị luận. Đương nhiên, bọn họ cũng không dám nâng cái sắc tâm gì, vì một nữ nhân không giải thích được trêu chọc Thiên Đô thương hội tồn tại cự vô phách như vậy, thật sự là một loại hành vi không khôn ngoan, bọn họ đều là người có thân phận, dùng thân phận của bọn hắn, tìm một mỹ nữ cũng không phải rất khó.
Diệp Thần nhìn về phía Thu Linh Vãn Tinh kia, mặc dù không có từ trên người của nàng cảm nhận được bất luận hồn niệm gì, nhưng thần hồn của Diệp Thần, từ trên người Thu Linh Vãn Tinh này, lại cảm nhận được một loại khí tức khác, Thu Linh Vãn Tinh này, thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ, nhiều nhất hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng tu vi đã là Thiên Tôn cấp đỉnh phong, thiên phú so với Minh Vũ Đại Đế còn mạnh hơn! Nữ nhân này, lai lịch sợ là không đơn giản!
Chứng kiến Diệp Thần nhìn không chuyển mắt mà chú ý Thu Linh Vãn Tinh, Minh Vũ Đại Đế cười nhạt một tiếng, tóm lại là tâm tính thiếu niên, chứng kiến mỹ nữ con mắt liền dời không ra, nói:
- Nàng này tên là Thu Linh Vãn Tinh, đến từ Trung Ương đế quốc, thiên tư trác tuyệt, hai mươi lăm tuổi liền đã là Địa Tôn đỉnh phong, quả thực khó được.
Địa Tôn đỉnh phong? Rõ ràng là Thiên Tôn đỉnh phong mới đúng! Trong lòng Diệp Thần nghi hoặc, dùng thần hồn cảm thụ một chút, thì ra là thế, nữ nhân gọi Thu Linh Vãn Tinh này, không biết dùng phương pháp gì, che dấu khí tức trên thân, người thường chỉ có thể nhìn ra nàng là Địa Tôn đỉnh phong, chỉ có thần hồn của Diệp Thần, mới có thể cảm giác đến Thu Linh Vãn Tinh này sớm đã là Thiên Tôn đỉnh phong.
Một nữ nhân như vậy, rõ ràng cam tâm tại Thiên Đô thương hội làm một đấu giá sư, thật là khiến người khó hiểu.
- Khách nhân tôn quý, hoan nghênh các ngươi đến Phỉ Thúy Chi Đô tham gia đấu giá lần này, ta tin tưởng, hôm nay đấu giá sẽ là một hồi thịnh hội làm cho người khó quên. . . .
Thu Linh Vãn Tinh ở dưới vạn chúng chú mục, y nguyên tự nhiên hào phóng, thanh âm giống như hoàng anh xuất cốc, êm tai nói tới, dư âm còn văng vẳng bên tai.
Ngón tay của Diệp Thần nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, hai mươi lăm tuổi liền có thể đạt tới tu vi như thế, thế lực sau lưng nàng tất nhiên không thể khinh thường, xem ra cao thủ chân chính trong nhân loại, hẳn là ở Trung Ương đế quốc, quái vật khổng lồ ngoài ngàn dặm kia!
Cái chi nhánh Diệp gia kia, rõ ràng có thể ở Trung Ương đế quốc đứng vững gót chân, cũng đưa thân vào hàng ngũ thế gia, có thể tưởng tượng không đơn giản đến cỡ nào, cũng khó trách người chi nhánh kia, sẽ xem thường một chi Tây Vũ đế quốc này! Người ta có tư cách như vậy, ở cái thế giới này, kẻ yếu chính là sẽ bị xem thường!
Nghĩ đến Trung Ương đế quốc, Diệp Thần lại nghĩ tới Nhu nhi, một ngày nào đó, hắn cũng sẽ đi Trung Ương đế quốc, hắn muốn dẫn các tộc nhân của mình, ở đế quốc khổng lồ đó, cũng sáng chế một phen sự nghiệp, làm cho người chi nhánh Trung Ương đế quốc, cũng không dám xem thường bọn họ nữa!
Cái ý nghĩ này ở trong đầu của Diệp Thần càng thêm kiên định, hắn biết rõ, nếu thực lực của mình đến Trung Ương đế quốc, căn bản không coi là cái gì, bất quá không có việc gì, mình còn trẻ, còn có rất nhiều cơ hội!
Khi hắn trầm tư, phía dưới đấu giá hội đã bắt đầu .
- Chư vị khách nhân tôn quý, đấu giá hội bắt đầu, đệ nhất kiện đấu giá, là Thiên Lang kích tam phẩm linh bảo, nặng sáu trăm năm mươi cân, toàn thân do Lôi Viêm Kim đoán tạo mà thành, cũng đã tạo thành khí linh lôi hệ chiến hồn, uy lực vô cùng.
Thu Linh Vãn Tinh vuốt ve thanh Thiên Lang kích kia, êm tai giới thiệu nói.
- Giá khởi điểm tám ngàn Ngưng Khí Đan!
Thiên Lang kích vừa ra, cả đấu giá hội lập tức nhấc lên tiếng ồn ào kịch liệt, không nghĩ tới đệ nhất kiện đấu giá lại là Thiên Lang kích, phía dưới các phú hào đều tăng giá.
- Tám ngàn mốt!
- Tám ngàn ba!
- Tám ngàn năm!
Tám ngàn Ngưng Khí Đan, đối với phú thương hoặc là võ đạo thế gia bình thường mà nói, được cho là một con số khó lường, cả Tây Vũ đế quốc, chỉ sợ chỉ có Ân thị hoàng tộc, ba đại tông môn cùng Hách thị có thể ra giá tiền như vậy. Các thế gia khác, cho dù táng gia bại sản cũng mua không nổi.
Cái thanh Thiên Lang kích này mới bắt đầu đấu giá, cũng đã đạt tới hơn tám ngàn năm trăm Ngưng Khí Đan, vòng thứ nhất đấu giá hội, Thiên Đô thương hội chỉ là cầm tam phẩm linh bảo hấp dẫn nhãn cầu, kế tiếp đấu giá gì đó, sẽ kém một chút.
Minh Vũ Đại Đế đã có một thanh vũ khí tam phẩm linh bảo, mục tiêu của hắn là một ít linh bảo tính phòng ngự, cho nên kiên nhẫn chờ đợi.
Thanh âm của A Ly có chút lười biếng, nhưng rất thanh thúy dễ nghe, rất êm tai.
Diệp Thần mang theo A Ly đi tìm Hiên Dật dược tôn, Minh Vũ Đại Đế, Hiên Dật dược tôn cùng Minh Vũ Đại Đế đều đã tỉnh rồi, về phần Tiểu Dực, thì ngủ được mơ mơ màng màng, bị Diệp Thần từ trong chăn kéo đi ra. Tiểu Vưu hoàn toàn không ngủ, đêm qua bị Tiểu Dực đặt ở trong thùng tắm, cười tủm tỉm chơi nước.
Mọi người cùng đi ra ăn một ít đồ vật, ở thời điểm ra đi bên ngoài, rất rõ ràng cảm giác được người trên đường phố so với ngày hôm qua càng nhiều, đấu giá hội sắp bắt đầu, người tới tham gia trận thịnh hội này còn là khá nhiều.
Ăn cơm xong, bọn người Diệp Thần ở dưới thủ vệ đấu giá hội dẫn dắt, tiến nhập một đấu giá sảnh lớn nhất của đấu giá hội, bọn họ được an bài trong một gian phòng chí tôn.
Trong hơn năm mươi ghế lô chí tôn, có hơn hai mươi ghế lô chí tôn đều đã có người, ghế lô nhị cấp tam cấp người càng nhiều, về phần đại sảnh phía dưới, đã sớm kín người hết chỗ, trọn vẹn ngồi mấy ngàn người, những người này, đều là đuổi tới tham gia đấu giá hội.
Lúc này đây đấu giá, người thường là vào không được, ngồi trong đại sảnh, rất nhiều đều là phú thương cự cổ, thế gia đại tộc, có một chút Hoàng Đế tiểu quốc cũng chỉ có thể như những người kia đồng dạng, ngồi trong đại sảnh.
Qua đại khái hơn một giờ, lục tục lại có một chút người tiến đến, lúc này đấu giá hội mới chính thức bắt đầu.
Thần hồn Diệp Thần đảo qua, trong hội trường, phát hiện vài đạo khí tức huyền thú, nhưng vẫn không có phát giác huyền thú Yêu Vương kia.
Một mỹ nữ thành thục mặc quần lụa mỏng, dáng người nóng nảy đi tới phía trước đấu giá hội trường, nàng búi tóc cao cao, lông mày dài tinh tế, mắt to ngập nước có chút linh động, sóng mũi thật cao, môi mỏng khêu gợi, vũ mị đẹp đẽ, trong lúc giơ tay nhấc chân đó đều có một loại ưu nhã ý nhị. Dưới sa váy, xuân quang hơi lộ, tay trắng noãn như ngọc, nhũ phong tiếu mỹ nhô lên, cũng làm cho người tim đập thình thịch, dáng người nàng thon dài, giống như tiên tử.duyên dáng yêu kiều
- Vãn Tình tiểu thư lên.
- Những năm này, Vãn Tình tiểu thư thật là càng ngày càng đẹp, càng ngày càng có khí chất, không hổ là đấu giá sư bài danh trước mười của Thiên Đô thương hội.
Phía dưới những người kia nhỏ giọng nghị luận, tuy bọn họ đã được chứng kiến các màu mỹ nữ, nhưng chứng kiến Thu Linh Vãn Tinh trên đài, còn là nhịn không được nhỏ giọng nghị luận. Đương nhiên, bọn họ cũng không dám nâng cái sắc tâm gì, vì một nữ nhân không giải thích được trêu chọc Thiên Đô thương hội tồn tại cự vô phách như vậy, thật sự là một loại hành vi không khôn ngoan, bọn họ đều là người có thân phận, dùng thân phận của bọn hắn, tìm một mỹ nữ cũng không phải rất khó.
Diệp Thần nhìn về phía Thu Linh Vãn Tinh kia, mặc dù không có từ trên người của nàng cảm nhận được bất luận hồn niệm gì, nhưng thần hồn của Diệp Thần, từ trên người Thu Linh Vãn Tinh này, lại cảm nhận được một loại khí tức khác, Thu Linh Vãn Tinh này, thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ, nhiều nhất hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng tu vi đã là Thiên Tôn cấp đỉnh phong, thiên phú so với Minh Vũ Đại Đế còn mạnh hơn! Nữ nhân này, lai lịch sợ là không đơn giản!
Chứng kiến Diệp Thần nhìn không chuyển mắt mà chú ý Thu Linh Vãn Tinh, Minh Vũ Đại Đế cười nhạt một tiếng, tóm lại là tâm tính thiếu niên, chứng kiến mỹ nữ con mắt liền dời không ra, nói:
- Nàng này tên là Thu Linh Vãn Tinh, đến từ Trung Ương đế quốc, thiên tư trác tuyệt, hai mươi lăm tuổi liền đã là Địa Tôn đỉnh phong, quả thực khó được.
Địa Tôn đỉnh phong? Rõ ràng là Thiên Tôn đỉnh phong mới đúng! Trong lòng Diệp Thần nghi hoặc, dùng thần hồn cảm thụ một chút, thì ra là thế, nữ nhân gọi Thu Linh Vãn Tinh này, không biết dùng phương pháp gì, che dấu khí tức trên thân, người thường chỉ có thể nhìn ra nàng là Địa Tôn đỉnh phong, chỉ có thần hồn của Diệp Thần, mới có thể cảm giác đến Thu Linh Vãn Tinh này sớm đã là Thiên Tôn đỉnh phong.
Một nữ nhân như vậy, rõ ràng cam tâm tại Thiên Đô thương hội làm một đấu giá sư, thật là khiến người khó hiểu.
- Khách nhân tôn quý, hoan nghênh các ngươi đến Phỉ Thúy Chi Đô tham gia đấu giá lần này, ta tin tưởng, hôm nay đấu giá sẽ là một hồi thịnh hội làm cho người khó quên. . . .
Thu Linh Vãn Tinh ở dưới vạn chúng chú mục, y nguyên tự nhiên hào phóng, thanh âm giống như hoàng anh xuất cốc, êm tai nói tới, dư âm còn văng vẳng bên tai.
Ngón tay của Diệp Thần nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, hai mươi lăm tuổi liền có thể đạt tới tu vi như thế, thế lực sau lưng nàng tất nhiên không thể khinh thường, xem ra cao thủ chân chính trong nhân loại, hẳn là ở Trung Ương đế quốc, quái vật khổng lồ ngoài ngàn dặm kia!
Cái chi nhánh Diệp gia kia, rõ ràng có thể ở Trung Ương đế quốc đứng vững gót chân, cũng đưa thân vào hàng ngũ thế gia, có thể tưởng tượng không đơn giản đến cỡ nào, cũng khó trách người chi nhánh kia, sẽ xem thường một chi Tây Vũ đế quốc này! Người ta có tư cách như vậy, ở cái thế giới này, kẻ yếu chính là sẽ bị xem thường!
Nghĩ đến Trung Ương đế quốc, Diệp Thần lại nghĩ tới Nhu nhi, một ngày nào đó, hắn cũng sẽ đi Trung Ương đế quốc, hắn muốn dẫn các tộc nhân của mình, ở đế quốc khổng lồ đó, cũng sáng chế một phen sự nghiệp, làm cho người chi nhánh Trung Ương đế quốc, cũng không dám xem thường bọn họ nữa!
Cái ý nghĩ này ở trong đầu của Diệp Thần càng thêm kiên định, hắn biết rõ, nếu thực lực của mình đến Trung Ương đế quốc, căn bản không coi là cái gì, bất quá không có việc gì, mình còn trẻ, còn có rất nhiều cơ hội!
Khi hắn trầm tư, phía dưới đấu giá hội đã bắt đầu .
- Chư vị khách nhân tôn quý, đấu giá hội bắt đầu, đệ nhất kiện đấu giá, là Thiên Lang kích tam phẩm linh bảo, nặng sáu trăm năm mươi cân, toàn thân do Lôi Viêm Kim đoán tạo mà thành, cũng đã tạo thành khí linh lôi hệ chiến hồn, uy lực vô cùng.
Thu Linh Vãn Tinh vuốt ve thanh Thiên Lang kích kia, êm tai giới thiệu nói.
- Giá khởi điểm tám ngàn Ngưng Khí Đan!
Thiên Lang kích vừa ra, cả đấu giá hội lập tức nhấc lên tiếng ồn ào kịch liệt, không nghĩ tới đệ nhất kiện đấu giá lại là Thiên Lang kích, phía dưới các phú hào đều tăng giá.
- Tám ngàn mốt!
- Tám ngàn ba!
- Tám ngàn năm!
Tám ngàn Ngưng Khí Đan, đối với phú thương hoặc là võ đạo thế gia bình thường mà nói, được cho là một con số khó lường, cả Tây Vũ đế quốc, chỉ sợ chỉ có Ân thị hoàng tộc, ba đại tông môn cùng Hách thị có thể ra giá tiền như vậy. Các thế gia khác, cho dù táng gia bại sản cũng mua không nổi.
Cái thanh Thiên Lang kích này mới bắt đầu đấu giá, cũng đã đạt tới hơn tám ngàn năm trăm Ngưng Khí Đan, vòng thứ nhất đấu giá hội, Thiên Đô thương hội chỉ là cầm tam phẩm linh bảo hấp dẫn nhãn cầu, kế tiếp đấu giá gì đó, sẽ kém một chút.
Minh Vũ Đại Đế đã có một thanh vũ khí tam phẩm linh bảo, mục tiêu của hắn là một ít linh bảo tính phòng ngự, cho nên kiên nhẫn chờ đợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.