Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 173: Linh Nguyệt Thụ

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

07/11/2014

Huyết chi hiếm có một chút, mặc dù chỉ sinh trưởng mấy tháng, cũng có thể bán trên trăm viên Tụ Khí Đan. Nhưng Diệp Thần biết rõ, linh chi cũng không phải đơn thuần là thiên địa huyền khí sinh trưởng ! Thiên địa huyền khí chỉ có thể xúc tiến linh chi sinh trưởng mà thôi, linh chi tự nhiên có phương thức sinh sôi nẩy nở của mình!

Nhìn quanh phiến sơn cốc này, nơi này bốn phía đều là vách núi cao ngất, nhưng mà mỗi khi giữa trưa, ánh nắng vẫn có thể chiếu vào, trong sơn cốc huyền khí nồng đậm, thường niên tràn ngập vụ khí, cho nên dương quang không phải rất mãnh liệt, trong sơn cốc ngoại trừ thảo nguyên, hồ nước, chính là cánh rừng thành phiến, khoảng chừng mấy trăm mẫu, trong rừng không khí ẩm ướt, chính thích hợp linh chi sinh trưởng.

Một ý nghĩ can đảm từ trong đầu xông ra, Diệp Thần lập tức cho Mạch Viễn đại thúc đi triệu tập năm sáu chục tộc nhân thanh tráng.

Rất nhanh, năm sáu chục tộc nhân thanh tráng tụ tập ở biên giới rừng cây, bọn họ đều nghi hoặc, Diệp Thần triệu tập bọn họ lại làm gì? Bất quá chỉ cần là Diệp Thần phân phó, cho dù bảo bọn hắn đi tìm chết, bọn họ cũng chịu làm, dù sao mệnh đều là Tộc trưởng cứu trở về.

- Hôm nay đem các ngươi triệu tập lại, là có chuyện rất trọng yếu, liên quan đến chấn hưng gia tộc, các ngươi có lòng tin làm tốt hay không?

Diệp Thần nhìn quanh một đám tộc nhân, cất cao giọng nói.

Vừa nghe liên quan đến mấy chữ gia tộc chấn hưng này, những tộc nhân kia con mắt đều phát sáng lên.

- Tộc trưởng, ngươi phân phó a, để cho chúng ta làm gì, cho dù lên núi đao xuống biển lửa chúng ta cũng làm!

- Đúng, lên núi đao xuống biển lửa cũng duy trì!

Những tộc nhân này nguyên một đám thần sắc kích động.

Diệp Thần cười cười nói:

- Ta không cần các ngươi lên núi đao xuống biển lửa, đem các ngươi triệu tập lại, là cho các ngươi quản lý tốt phiến cánh rừng này.

- Quản lý phiến cánh rừng này?

Một đám thanh tráng đưa mắt nhìn nhau, chẳng lẽ phiến rừng cây này có bảo tàng gì sao, muốn đem phiến cánh rừng này nhìn chằm chằm?

- Mạch Viễn đại thúc, từ nay về sau bọn họ đều về ngài quản lý, nhất định phải xem trọng phiến cánh rừng này, trừ ta ra, không cho người khác vào rừng. Mặt khác hôm nay còn có một chút nhiệm vụ an bài các ngươi đi làm.

Diệp Thần cười thần bí nói.

Tất cả mọi người rất nghi hoặc, Diệp Thần thần bí hề hề, cái này là muốn làm gì? Bất quá Tộc trưởng đã hạ mệnh lệnh như vậy, bọn họ liền không chút do dự chấp hành .



Diệp Thần nhìn địa phương vài cọng Bạch Chi này sinh trưởng một chút, là một đoạn gỗ hư thối tên Hồng Y thụ.

- Mạch Viễn đại thúc, trước kia các ngươi ở trong núi rừng thu thập linh chi, linh chi đều sinh trưởng trên gỗ gì?

Diệp Thần nhìn về phía Diệp Mạch Viễn, dò hỏi.

- Các loại cây cối đều có thể, bất quá gặp nhiều nhất, là sinh trưởng ở một loại gỗ gọi Linh Nguyệt Thụ, cơ hồ mỗi loại linh chi, cũng có thể ở trên Linh Nguyệt Thụ sinh trưởng.

- Linh Nguyệt Thụ, loại cây cối đó rất hi hữu sao?

- Không phải hi hữu cỡ nào, đầy khắp núi đồi đều có, bất quá đụng phải có linh chi, thì tương đối ít .

Diệp Mạch Viễn ha ha cười nói.

- Vậy Mạch Viễn đại thúc giúp ta đi tìm một chút Linh Nguyệt Thụ a.

- Tốt.

Diệp Thần mang theo Diệp Mạch Viễn, Phong Hành Bạch Viên cùng một chỗ, ra khỏi sơn cốc, đại khái nửa giờ, liền tìm được một mảnh rừng cây Linh Nguyệt Thụ.

- Tộc trưởng đây là muốn tìm linh chi sao?

Diệp Mạch Viễn nghi hoặc hỏi thăm, linh chi lại thế nào là tùy tùy tiện tiện có thể tìm tới ?

- Không phải.

Diệp Thần mỉm cười.

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết!

Chỉ thấy Phong Hành Bạch Viên đi theo sau lưng Diệp Thần tiến lên vài bước, quát to một tiếng, một cây Linh Nguyệt Thụ hai người ôm hết bị Phong Hành Bạch Viên nhổ tận gốc, sau khi bạt xong khiêng trên bả vai, đi đến bên cạnh, Phong Hành Bạch Viên lại sinh sinh rút lên một cây Linh Nguyệt Thụ khác, sau khi rút sáu cây, Phong Hành Bạch Viên mang lên, hướng phương hướng sơn cốc chạy như điên.

Diệp Mạch Viễn thấy mà chòm râu thẳng run, cái Phong Hành Bạch Viên này, quả thực quá cường hãn! Bất quá trong ánh mắt của hắn, hoàn toàn không có sợ hãi, mà là kích động. Phong Hành Bạch Viên hiện tại, chính là thần giữ nhà gia tộc!

Diệp Thần cùng Diệp Mạch Viễn trở lại sơn cốc, này mới phát hiện bên ngoài rừng cây linh chi đã chất đầy Linh Nguyệt Thụ vận chuyển tới, Diệp Mạch Viễn kích động không hiểu, cùng những tộc nhân thanh tráng kia sinh động như thật giảng thuật Phong Hành Bạch Viên này thực lực khủng bố, làm cho những tộc nhân kia nghe mà trợn mắt há hốc mồm.



- Làm việc a!

Diệp Thần cắt đứt bọn họ nói chuyện phiếm, nói.

- Chia làm ba tổ, mỗi tổ mười bảy người, một tổ đi trong rừng cây trừ cỏ dại, tổ 2 đem những Linh Nguyệt Thụ này chỉnh lý, rễ cây chém rơi, lá cây cũng bỏ đi, bào thành mảnh gỗ vụn hoặc là biến thành khúc ngắn, tổ 3 đem mảnh gỗ vụn bào xuống nhào vận chuyển đến trong rừng cây, thuận tiện giúp tổ 2.

Tuy không rõ Diệp Thần phân phó như vậy là chuẩn bị làm gì, nhưng bọn hắn rất nhanh bận việc lên, bên cạnh rừng cây một mảnh cảnh tượng bận rộn.

Bọn người Diệp Thương Huyền đang liều mạng tu luyện, cũng không có chú ý tới Diệp Thần đang làm những gì, trải qua hơn mười ngày tu luyện, bởi vì lúc trước có ăn ngàn năm Viêm Xà quả, tăng thêm đi đến trong sơn cốc, huyền khí càng thêm nồng đậm, Diệp Chiến Thiên cũng đã đột phá đến thập giai, những người khác tu vi huyền khí cũng có bộ lớn rất tiến. Bất quá cái này đối với bọn họ mà nói, còn xa xa không đủ, bọn họ còn đang điên cuồng trùng kích trình tự rất cao.

Bận việc suốt ba ngày, trong rừng cây rơi lả tả rất nhiều mảnh gỗ vụn Linh Nguyệt Thụ, còn có một chút đoạn gỗ, cả rừng cây bị vây lại, các tộc nhân không thể vào. Bọn người Diệp Mạch Viễn làm xong những chuyện này, đều đi bận chuyện của mình.

- Mạch Viễn đại thúc, Tộc trưởng đây là muốn làm gì?

Vài tộc nhân rất nghi hoặc, hướng rừng cây xa xa nhìn thoáng qua.

- Ta cũng không rõ ràng lắm, chẳng lẽ Tộc trưởng muốn biến ra linh chi? Tộc trưởng nghĩ lầm rồi, linh chi lại thế nào làm ra tốt như vậy, trước kia thời điểm ta cùng các tộc nhân ra ngoài đi săn, thường xuyên nhìn thấy một ít Linh Nguyệt Thụ rơi lả tả rất nhiều đầu gỗ trong rừng cây, cũng không gặp có bao nhiêu gỗ dài ra linh chi.

Diệp Mạch Viễn lắc đầu nói, ở trong rừng cây phóng chút gỗ có thể mọc ra linh chi sao? Cái này không quá sự thật!

- Chúng ta đây chẳng phải là toi công bận rộn rồi sao?

- Linh chi thứ này, tụ tập thiên địa huyền khí mà sinh, không rễ không hạt.

- Mạch Viễn đại thúc, ngươi đã nói rất nhiều lần .

- A? Phải không?

Diệp Mạch Viễn ha ha cười nói.

- Ta lão hồ đồ, linh chi không giống thảo dược, là loại không con. Đợi những Linh Nguyệt Thụ nát kia sinh ra linh chi, còn không bằng trồng dược thảo, nói không chừng sẽ có một chút thu hoạch.

Mặc dù nghi hoặc, Diệp Mạch Viễn vẫn là dựa theo Diệp Thần phân phó, chiếu khán cánh rừng, vừa mới bắt đầu mấy ngày mỗi ngày đều đúng giờ tưới nước cho những đầu gỗ Linh Nguyệt Thụ kia, về sau liền không vào rừng rồi, canh giữ ở bên ngoài cánh rừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook