Chương 1279: Một kích. (2)
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
22/12/2014
- Tiểu huynh đệ, vóc người thật là đẹp, đợi lát nữa cũng phải cẩn thận một chút nha.
- Có thể bắt đầu.
Diệp Thần mặt không chút thay đổi nói.
Người đàn bà kia thấy không có gì vui, khó chịu bĩu môi, lắc lắc vòng eo thủy xà, xoay người ngó những người xem kia, giơ lên một tấm bảng cao cao.
- Bắt đầu!
Người đàn bà kia dịu dàng nói, tấm bảng trong tay rơi xuống.
Cả sân đấu cũng sôi trào.
- Xé nát hắn!
- Hùng Nhạc, Hùng Nhạc!
Tiếng hô to liên tiếp.
Trong sân đấu rất nhiều người cũng áp rót ở trên người Hùng Nhạc, Diệp Thần tỉ lệ đặt cược cao tới 1: 3, phần lớn người đều cho rằng Diệp Thần không thể nào thắng.
Cảm giác được khán giả trên sân đấu cảm xúc nhiệt liệt, Hùng Nhạc gào khóc thẳng gọi, vung thiết quyền, một bộ hưng phấn, miệng rộng cười toe toét miệt thị nhìn Diệp Thần.
Đồng dạng là Thị Thần thập trọng, thực lực Hùng Nhạc so sánh với Thị Thần thập trọng cường giả bình thường mạnh hơn rất nhiều, người chết ở dưới tay hắn, đã đếm không hết, mới vừa rồi, hắn cũng đã giết chết ba, hắn có tự tin có thể đánh chết Diệp Thần!
Mà Diệp Thần cũng chỉ là lẳng lặng đứng như vậy, bình tĩnh nhìn về phía Hùng Nhạc.
Giờ phút này trong thính phòng sân đấu, Sư gia ngồi ở nơi đó, lộ ra vẻ chán đến chết, thấy bộ dạng Hùng Nhạc kia lớn lối, Sư gia liếc mắt, nói một câu:
- Ngu ngốc!
Hắn đã cược ba trăm vạn chân linh, đánh cuộc Diệp Thần thắng.
Cả sân đấu sóng người cuồn cuộn, Bành Dương xem bên phải một chút, lại xem bên trái một chút, cười khổ không ngừng, hắn đặt cược năm vạn chân linh, nói không chừng sẽ phải múc nước rồi .
- Rống!
Hùng Nhạc phát ra tiếng hô cuồng nộ giống như dã thú, hướng Diệp Thần đánh tới, thiết quyền khổng lồ kia mang theo lực lượng kinh khủng, hướng Diệp Thần đập phá lên.
Thấy Hùng Nhạc nhào đầu về phía trước, lông mày Diệp Thần hơi nhăn, trong đan điền Cửu Tinh vận chuyển, khẽ quát một tiếng, hướng về phía quả đấm Hùng Nhạc một quyền oanh tới.
- Lại dám cùng thiết quyền của Hùng Nhạc đối chiến, thật là muốn chết!
- Tay tiểu tử này sợ là muốn phế bỏ.
Người cá Hùng Nhạc thắng lộ ra nụ cười, thật giống như đã thấy Hùng Nhạc thắng lợi.
Oanh!
Thiết quyền cảu hai người đụng lại với nhau, một cỗ kình khí khuếch tán ra, trùng kích tóc hai người toàn bộ về phía sau bay ngược.
Diệp Thần vẫn vững vàng đứng tại nguyên chỗ, trên mặt không có một tia ba động.
Mà ánh mắt hưng phấn thị huyết của Hùng Nhạc dừng hình ảnh, da thịt trên mặt quỷ dị chiến động, chỉ nghe "lạc băng lạc băng" mấy tiếng, quả đấm của hắn chia năm xẻ bảy đi ra ngoài, máu tươi văng khắp nơi.
Diệp Thần quyền kình tịch quyển cả thân thể Hùng Nhạc, quyền kình đến đâu, xương cốt trong cơ thể Hùng Nhạc rối rít gảy lìa, rốt cục kêu thảm thiết một tiếng, tựa như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, thân thể hung hăng đụng vào lao lung, chảy máu tươi như điên té trên mặt đất, ngất rồi.
Diệp Thần hướng Hùng Nhạc té xỉu trên đất nhìn thoáng qua, thần sắc bình tĩnh.
Chỉ là một quyền, Diệp Thần liền đánh bại Hùng Nhạc!
Cả sân đấu lâm vào trong yên tĩnh ngắn ngủi, chúng nhân làm sao cũng không nghĩ tới Hùng Nhạc lại không chịu được một kích như thế, lại bị Diệp Thần một quyền oanh bò không dậy nổi !
Hùng Nhạc ở bên trong Thị Thần thập trọng cường giả, tuyệt đối cũng được cho hàng ngũ đứng đầu, dễ dàng như vậy liền bị thua, để cho tất cả mọi người bất ngờ.
Chẳng ai ngờ rằng, Diệp Thần nhìn như gầy yếu, lại có sức bật cường đại như thế!
Cả sân đấu áp Hùng Nhạc thắng đếm không hết, bọn họ từng cái từng cái sau khi trố mắt, tất cả đều tức giận vạn phần.
- Thua rồi, thật là đồ bỏ đi!
- Không chịu nổi một kích như vậy, lúc trước thắng mấy trận kia cũng là làm giả a!
- Làm hại lão tử bồi nhiều tiền như vậy!
Những người này rối rít oán trách, nhưng không ai đi trông nom Hùng Nhạc sinh tử.
Một quyền này của Diệp Thần mặc dù rất nặng, nhưng là giữ Hùng Nhạc một mạng, lấy thực lực Thị Thần thập trọng của Hùng Nhạc, hẳn là có thể khôi phục như cũ.
Trên thính phòng, Sư gia bẹp miệng thoáng một phát.
- Tiền này thật sự là dễ kiếm a!
Sư gia cười híp mắt nói, Diệp Thần tỉ lệ đặt cược là một bồi ba, hắn đặt ở trên người Diệp Thần 300 vạn Chân Linh, trực tiếp biến thành chín trăm vạn, cái tốc độ kiếm tiền này, thật sự là quá nhanh!
Ngoại trừ số ít mấy người như Sư gia, trên thính phòng tuyệt đại bộ phận mọi người hùng hùng hổ hổ, tức giận không thôi, lúc này đây tiền của bọn hắn tất cả đều bồi hết.
Bành Dương thì lộ ra có chút hưng phấn, không nghĩ tới Diệp Thần rõ ràng thắng, tiền áp trên người Diệp Thần trực tiếp biến thành mười lăm vạn, buôn bán lời một số.
Bành Dương đối với Diệp Thần đã có nhận thức mới, Diệp Thần có thể thắng được nhẹ nhàng như vậy, xem ra thực lực Diệp Thần ở trong Thị Thần thập trọng, được cho tương đối mạnh rồi.
Trong thính phòng.
Ly Uyên lão tổ ngồi ở chỗ kia xem cuộc chiến.
~~
- Tiểu tử này thực lực không tệ, an bài hắn cùng Thú Cốt đánh đi!
Ngón tay Ly Uyên lão tổ đánh lấy lan can chỗ ngồi, hạ lệnh.
- Trận này tiểu tử kia giúp chúng ta kiếm được hơn ba nghìn vạn Chân Linh, sư phó không an bài hắn đánh nhiều mấy trận sao?
Bên cạnh có đệ tử ở bên tai Ly Uyên lão tổ nói.
- Trận này hắn thắng quá dễ dàng, thể hiện quá nhiều thực lực, an bài đối thủ cho hắn, những người kia nhất định sẽ áp hắn rồi! Cho nên trực tiếp an bài để cho hắn khiêu chiến Thú Cốt!
Ly Uyên lão tổ nhíu mày trầm giọng nói, những trận đấu của sân thi đấu này, tuyệt đại bộ phận đều là hắn âm thầm thao túng, thủ hạ hắn cũng sẽ ở khắp nơi Thiên Hà tinh vực xem xét tay chân dự thi, thao túng ván bài.
Những chuyện này, hắn bình thường đều là giao cho bọn thủ hạ đi làm, duy chỉ có lần này ra Thú Cốt cái ngoài ý muốn như vậy, để cho hắn thua không ít tiền, hắn mới sẽ đích thân tới.
Nếu Thú Cốt ly khai sân thi đấu, Ly Uyên lão tổ có thể an bài một hồi ngoài ý muốn để cho Thú Cốt chết mất, nhưng mà Thú Cốt một mực dừng lại ở trong lồng giam, đã gần nửa tháng rồi, Ly Uyên lão tổ cũng không có biện pháp.
Muốn tìm được một Thị Thần thập trọng so với Thú Cốt càng mạnh hơn nữa, thật sự quá khó khăn. Ly Uyên lão tổ bởi vậy chết không ít thủ hạ, lửa giận trong lòng hắn đã tích súc rất nhiều.
Áp chú kim ngạch ở trên người Thú Cốt, càng ngày càng cao, nếu như Thú Cốt không thua, bọn hắn phải bồi thường tiền rồi!
Không biết tiểu tử này có thể giúp hắn dọn dẹp Thú Cốt hay không... Ly Uyên lão tổ híp mắt nhìn Diệp Thần, ánh mắt thâm trầm.
Một thanh âm ở trong sân đấu vang lên.
- Kế tiếp, Thần Dạ đối kháng Thú Cốt!
Diệp Thần hơi có chút kinh ngạc, bất quá ngẫm lại cũng hiểu, Ly Uyên lão tổ đoán chừng ở trên người Thú Cốt thua trước rồi, đang lo tìm không thấy người áp chế Thú Cốt đây này.
Diệp Thần được an bài tiến vào trong lồng giam của Thú Cốt.
Thấy có người tiến đến, Thú Cốt đưa mắt lên nhìn, ánh mắt khát máu mà hung ác trừng mắt Diệp Thần, trận đấu còn chưa có bắt đầu, cho nên hắn không có động tác.
- Có thể bắt đầu.
Diệp Thần mặt không chút thay đổi nói.
Người đàn bà kia thấy không có gì vui, khó chịu bĩu môi, lắc lắc vòng eo thủy xà, xoay người ngó những người xem kia, giơ lên một tấm bảng cao cao.
- Bắt đầu!
Người đàn bà kia dịu dàng nói, tấm bảng trong tay rơi xuống.
Cả sân đấu cũng sôi trào.
- Xé nát hắn!
- Hùng Nhạc, Hùng Nhạc!
Tiếng hô to liên tiếp.
Trong sân đấu rất nhiều người cũng áp rót ở trên người Hùng Nhạc, Diệp Thần tỉ lệ đặt cược cao tới 1: 3, phần lớn người đều cho rằng Diệp Thần không thể nào thắng.
Cảm giác được khán giả trên sân đấu cảm xúc nhiệt liệt, Hùng Nhạc gào khóc thẳng gọi, vung thiết quyền, một bộ hưng phấn, miệng rộng cười toe toét miệt thị nhìn Diệp Thần.
Đồng dạng là Thị Thần thập trọng, thực lực Hùng Nhạc so sánh với Thị Thần thập trọng cường giả bình thường mạnh hơn rất nhiều, người chết ở dưới tay hắn, đã đếm không hết, mới vừa rồi, hắn cũng đã giết chết ba, hắn có tự tin có thể đánh chết Diệp Thần!
Mà Diệp Thần cũng chỉ là lẳng lặng đứng như vậy, bình tĩnh nhìn về phía Hùng Nhạc.
Giờ phút này trong thính phòng sân đấu, Sư gia ngồi ở nơi đó, lộ ra vẻ chán đến chết, thấy bộ dạng Hùng Nhạc kia lớn lối, Sư gia liếc mắt, nói một câu:
- Ngu ngốc!
Hắn đã cược ba trăm vạn chân linh, đánh cuộc Diệp Thần thắng.
Cả sân đấu sóng người cuồn cuộn, Bành Dương xem bên phải một chút, lại xem bên trái một chút, cười khổ không ngừng, hắn đặt cược năm vạn chân linh, nói không chừng sẽ phải múc nước rồi .
- Rống!
Hùng Nhạc phát ra tiếng hô cuồng nộ giống như dã thú, hướng Diệp Thần đánh tới, thiết quyền khổng lồ kia mang theo lực lượng kinh khủng, hướng Diệp Thần đập phá lên.
Thấy Hùng Nhạc nhào đầu về phía trước, lông mày Diệp Thần hơi nhăn, trong đan điền Cửu Tinh vận chuyển, khẽ quát một tiếng, hướng về phía quả đấm Hùng Nhạc một quyền oanh tới.
- Lại dám cùng thiết quyền của Hùng Nhạc đối chiến, thật là muốn chết!
- Tay tiểu tử này sợ là muốn phế bỏ.
Người cá Hùng Nhạc thắng lộ ra nụ cười, thật giống như đã thấy Hùng Nhạc thắng lợi.
Oanh!
Thiết quyền cảu hai người đụng lại với nhau, một cỗ kình khí khuếch tán ra, trùng kích tóc hai người toàn bộ về phía sau bay ngược.
Diệp Thần vẫn vững vàng đứng tại nguyên chỗ, trên mặt không có một tia ba động.
Mà ánh mắt hưng phấn thị huyết của Hùng Nhạc dừng hình ảnh, da thịt trên mặt quỷ dị chiến động, chỉ nghe "lạc băng lạc băng" mấy tiếng, quả đấm của hắn chia năm xẻ bảy đi ra ngoài, máu tươi văng khắp nơi.
Diệp Thần quyền kình tịch quyển cả thân thể Hùng Nhạc, quyền kình đến đâu, xương cốt trong cơ thể Hùng Nhạc rối rít gảy lìa, rốt cục kêu thảm thiết một tiếng, tựa như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, thân thể hung hăng đụng vào lao lung, chảy máu tươi như điên té trên mặt đất, ngất rồi.
Diệp Thần hướng Hùng Nhạc té xỉu trên đất nhìn thoáng qua, thần sắc bình tĩnh.
Chỉ là một quyền, Diệp Thần liền đánh bại Hùng Nhạc!
Cả sân đấu lâm vào trong yên tĩnh ngắn ngủi, chúng nhân làm sao cũng không nghĩ tới Hùng Nhạc lại không chịu được một kích như thế, lại bị Diệp Thần một quyền oanh bò không dậy nổi !
Hùng Nhạc ở bên trong Thị Thần thập trọng cường giả, tuyệt đối cũng được cho hàng ngũ đứng đầu, dễ dàng như vậy liền bị thua, để cho tất cả mọi người bất ngờ.
Chẳng ai ngờ rằng, Diệp Thần nhìn như gầy yếu, lại có sức bật cường đại như thế!
Cả sân đấu áp Hùng Nhạc thắng đếm không hết, bọn họ từng cái từng cái sau khi trố mắt, tất cả đều tức giận vạn phần.
- Thua rồi, thật là đồ bỏ đi!
- Không chịu nổi một kích như vậy, lúc trước thắng mấy trận kia cũng là làm giả a!
- Làm hại lão tử bồi nhiều tiền như vậy!
Những người này rối rít oán trách, nhưng không ai đi trông nom Hùng Nhạc sinh tử.
Một quyền này của Diệp Thần mặc dù rất nặng, nhưng là giữ Hùng Nhạc một mạng, lấy thực lực Thị Thần thập trọng của Hùng Nhạc, hẳn là có thể khôi phục như cũ.
Trên thính phòng, Sư gia bẹp miệng thoáng một phát.
- Tiền này thật sự là dễ kiếm a!
Sư gia cười híp mắt nói, Diệp Thần tỉ lệ đặt cược là một bồi ba, hắn đặt ở trên người Diệp Thần 300 vạn Chân Linh, trực tiếp biến thành chín trăm vạn, cái tốc độ kiếm tiền này, thật sự là quá nhanh!
Ngoại trừ số ít mấy người như Sư gia, trên thính phòng tuyệt đại bộ phận mọi người hùng hùng hổ hổ, tức giận không thôi, lúc này đây tiền của bọn hắn tất cả đều bồi hết.
Bành Dương thì lộ ra có chút hưng phấn, không nghĩ tới Diệp Thần rõ ràng thắng, tiền áp trên người Diệp Thần trực tiếp biến thành mười lăm vạn, buôn bán lời một số.
Bành Dương đối với Diệp Thần đã có nhận thức mới, Diệp Thần có thể thắng được nhẹ nhàng như vậy, xem ra thực lực Diệp Thần ở trong Thị Thần thập trọng, được cho tương đối mạnh rồi.
Trong thính phòng.
Ly Uyên lão tổ ngồi ở chỗ kia xem cuộc chiến.
~~
- Tiểu tử này thực lực không tệ, an bài hắn cùng Thú Cốt đánh đi!
Ngón tay Ly Uyên lão tổ đánh lấy lan can chỗ ngồi, hạ lệnh.
- Trận này tiểu tử kia giúp chúng ta kiếm được hơn ba nghìn vạn Chân Linh, sư phó không an bài hắn đánh nhiều mấy trận sao?
Bên cạnh có đệ tử ở bên tai Ly Uyên lão tổ nói.
- Trận này hắn thắng quá dễ dàng, thể hiện quá nhiều thực lực, an bài đối thủ cho hắn, những người kia nhất định sẽ áp hắn rồi! Cho nên trực tiếp an bài để cho hắn khiêu chiến Thú Cốt!
Ly Uyên lão tổ nhíu mày trầm giọng nói, những trận đấu của sân thi đấu này, tuyệt đại bộ phận đều là hắn âm thầm thao túng, thủ hạ hắn cũng sẽ ở khắp nơi Thiên Hà tinh vực xem xét tay chân dự thi, thao túng ván bài.
Những chuyện này, hắn bình thường đều là giao cho bọn thủ hạ đi làm, duy chỉ có lần này ra Thú Cốt cái ngoài ý muốn như vậy, để cho hắn thua không ít tiền, hắn mới sẽ đích thân tới.
Nếu Thú Cốt ly khai sân thi đấu, Ly Uyên lão tổ có thể an bài một hồi ngoài ý muốn để cho Thú Cốt chết mất, nhưng mà Thú Cốt một mực dừng lại ở trong lồng giam, đã gần nửa tháng rồi, Ly Uyên lão tổ cũng không có biện pháp.
Muốn tìm được một Thị Thần thập trọng so với Thú Cốt càng mạnh hơn nữa, thật sự quá khó khăn. Ly Uyên lão tổ bởi vậy chết không ít thủ hạ, lửa giận trong lòng hắn đã tích súc rất nhiều.
Áp chú kim ngạch ở trên người Thú Cốt, càng ngày càng cao, nếu như Thú Cốt không thua, bọn hắn phải bồi thường tiền rồi!
Không biết tiểu tử này có thể giúp hắn dọn dẹp Thú Cốt hay không... Ly Uyên lão tổ híp mắt nhìn Diệp Thần, ánh mắt thâm trầm.
Một thanh âm ở trong sân đấu vang lên.
- Kế tiếp, Thần Dạ đối kháng Thú Cốt!
Diệp Thần hơi có chút kinh ngạc, bất quá ngẫm lại cũng hiểu, Ly Uyên lão tổ đoán chừng ở trên người Thú Cốt thua trước rồi, đang lo tìm không thấy người áp chế Thú Cốt đây này.
Diệp Thần được an bài tiến vào trong lồng giam của Thú Cốt.
Thấy có người tiến đến, Thú Cốt đưa mắt lên nhìn, ánh mắt khát máu mà hung ác trừng mắt Diệp Thần, trận đấu còn chưa có bắt đầu, cho nên hắn không có động tác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.