Chương 1376: Muội muội của Linh Lung Chí Tôn. (2)
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
22/12/2014
Cùng Tiếu Lâm thực lực tương đương, còn có một Thị Thần thập trọng, là một tiểu nữ hài mười lăm mười sáu tuổi.
Diệp Thần âm thầm đếm thoáng một phát, tổng cộng hai mươi sáu cái, hai mươi sáu nhân tài này là thiên tài Chí Tôn Liên Minh chính thức trọng điểm bồi dưỡng!
Hai mươi sáu người này đều phi thường trẻ tuổi, nghe nói mạng văn của bọn hắn đều không có vượt qua 500.
Tinh Chủ đỉnh phong cường giả tuổi lớn nhất, tu vi cao nhất, cũng chỉ mới hơn bốn trăm tuổi mà thôi, đã được cho tuyệt thế thiên tài rồi.
Hơn bốn trăm năm tấn giai đến Tinh Chủ đỉnh phong, nếu truyền đi, là sẽ nhấc lên sóng to gió lớn!
- Vị này chính là Tư Đồ Nam, sư huynh của chúng ta!
Tiếu Lâm chỉ vào người trẻ tuổi đầu lĩnh anh tuấn kia nói.
Tư Đồ Nam là Tinh Chủ đỉnh phong cấp cường giả, một bộ áo lam, thần sắc hiền lành.
- Các ngươi tốt, hai vị sư đệ, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn!
Tư Đồ Nam mỉm cười nói, trên người của hắn, nhìn không ra một tia ngạo khí.
Diệp Thần đối với Tư Đồ Nam ấn tượng cũng không tệ lắm.
- Không dám nhận, về sau kính xin sư huynh chiếu cố nhiều hơn!
Diệp Thần khách khí nói.
Các sư huynh sư tỷ của hắn cũng đều phi thường thân mật, nhao nhao tiến lên chào hỏi.
Linh Lung Chí Tôn ở thời điểm tuyển nhận đệ tử, tuyển nhận đều là đệ tử phẩm tính thượng giai. Nhóm Chí Tôn tuyển nhận đệ tử là phi thường thận trọng, Nhung Nguyên tuy cao ngạo, nhưng đối với Chí Tôn Liên Minh một mảnh hết sức chân thành, cho nên mới bị La Âm Chí Tôn thu làm đệ tử. Mà Linh Thước, bởi vì phương diện phẩm tính, chậm chạp không thể trở thành đệ tử của Thần Mộc Chí Tôn.
- Ngươi có thể lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực, đã là thiên phú mạnh nhất trong chúng ta, ngày sau tiền đồ vô lượng, đừng quên sư huynh đệ chúng ta là được, sau này đều là người một nhà, sư huynh đệ chúng ta tầm đó, liền đừng khách khí như vậy rồi!
Tư Đồ Nam cởi mở cười nói.
Mọi người chỉ là hàn huyên vài câu, chủ đề liền dần dần chuyển đến võ đạo, một đám người tranh đến đỏ mặt tía tai.
Diệp Thần phát hiện, bọn người Tư Đồ Nam quả nhiên là ham võ thành cuồng, bọn hắn tất cả đều đắm chìm bên trong võ đạo, vì chính là truy cầu võ đạo cực hạn!
Khó trách bọn hắn tuổi còn trẻ, có thể đạt đến loại tu vi bây giờ.
Thành công không có may mắn!
- Diệp Thần sư ca, ngươi làm sao có thể lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực? Ta dùng rất nhiều phương pháp, nhưng mà thủy chung không cách nào lĩnh ngộ một đạo Tử sắc Thời Không Đạo Văn chi lực cuối cùng kia!
Một thanh âm non nớt lại ảo não, còn có sùng bái hỏi thăm.
Diệp Thần cúi đầu nhìn lại, hỏi chính là tiểu nữ hài mười lăm mười sáu tuổi kia.
Chỉ thấy nàng tóc dài đen nhánh, trên đầu đâm cái búi tóc song nha, đuôi tóc thật dài rủ xuống trên vai, ôn nhu mà đáng yêu, làn da trắng noãn giống như trứng gà vừa bóc, giống như Thủy Linh phấn nộn, hai mắt thật to lóe lên, phảng phất rất biết nói chuyện, cặp môi đỏ mọng xinh xắn giống như mật đào, lóe ra óng ánh sáng bóng, một đôi má lúm đồng tiền phân bố hai bên, nhẹ nhàng cười cười, má lúm đồng tiền ở trên đôi má như ẩn như hiện, tựa như một tiểu tiên nữ đáng yêu xinh đẹp, làm cho người ta trìu mến.
Tuy niên kỷ nàng còn rất nhỏ, nhưng đã có một loại khí độ ưu nhã thong dong rồi, nếu trưởng thành, nhất định là một mỹ nhân khuynh đảo chúng sinh, tựa như Linh Lung Chí Tôn đồng dạng.
Nghĩ đến Linh Lung Chí Tôn, Diệp Thần đột nhiên cảm giác được, cô bé này mặt mày tầm đó giống như cùng Linh Lung Chí Tôn có vài phần tương tự.
Có lẽ là thân nhân của Linh Lung Chí Tôn...
- Diệp Thần tiểu tử, tiểu nữ oa này không phải là con gái của Linh Lung Chí Tôn a? Không đúng, Linh Lung Chí Tôn đã hơn hai ngàn tuổi, chẳng lẽ là thân thích?
Sư gia rất là Bát Quái truyền âm cho Diệp Thần nói.
Diệp Thần không để ý tới Sư gia, nhìn về phía tiểu cô nương này mỉm cười nói:
- Ngươi tên là gì?
- Ta gọi Mặc Nhị, Diệp Thần sư ca bảo ta Nhị nhi là được rồi!
Nhị nhi ngòn ngọt cười nói, hai má lúm đồng tiền nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn cực kỳ đáng yêu.
- Tiểu Nhị nhi, Sư gia ta dạy cho ngươi như thế nào lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực!
Sư gia cười hắc hắc, tiến đến bên cạnh Nhị nhi nói.
Nhị nhi mở to mắt nhìn Sư gia, vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn nói:
- Thế nhưng mà ngươi mới lĩnh ngộ ba đạo Thời Không Đạo Văn chi lực a...
- Khục khục!
Sư gia ho khan thoáng một phát, có chút xấu hổ, không nghĩ tới bị một tiểu cô nương liếc xem thấu, ngượng ngùng không nói.
Tiếu Lâm nhìn thoáng qua Diệp Thần nói:
- Nhị nhi là muội muội của Linh Lung Chí Tôn, nàng là trong chúng ta, một người duy nhất lĩnh ngộ sáu đạo Thời Không Đạo Văn chi lực!
- Muội muội của Linh Lung Chí Tôn? Điều này sao có thể? ! Niên kỷ chênh lệch nhiều như vậy?
Sư gia thất thanh nói.
- Cái này giải thích với các ngươi không rõ ràng lắm, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ cái này là được rồi!
Tiếu Lâm trừng mắt nhìn Sư gia, nàng lại nhìn thoáng qua Nhị nhi, trong đôi mắt tràn đầy trìu mến chi sắc.
Diệp Thần nhìn nhìn Tiếu Lâm, lại nhìn Nhị nhi một chút, khẽ nhíu mày, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Khả năng không phải thân muội muội a. . .
Thế nhưng mà Nhị nhi cùng Linh Lung Chí Tôn tầm đó, hẳn là có một ít quan hệ huyết thống, bằng không thì tướng mạo sẽ không tương tự như vậy.
Không nghĩ tới Nhị nhi rõ ràng lĩnh ngộ sáu đạo Thời Không Đạo Văn chi lực!
Quả nhiên thế gian này vẫn là cất dấu rất nhiều cường giả không muốn người biết.
Tiếu Lâm gõ đầu Sư gia nói:
- Không muốn gây Nhị nhi mất hứng, nếu Nhị nhi tức giận lên, ngươi coi như là Thiên Hoang Thánh Thể cường thịnh gấp 10 lần cũng vô dụng!
Nói giỡn a, Sư gia hếch lên, có chút khinh thường, Sư gia hắn sẽ bị một tiểu nữ hài mười lăm mười sáu tuổi đả bại? Điều đó không có khả năng!
Bất quá, Sư gia vẫn là vụng trộm liếc nhìn Nhị nhi, chỉ thấy Tiểu Nhị nhi đang chớp đôi mắt tinh khiết nhìn hắn, vẻ mặt người vô tội.
Bỗng nhiên, Sư gia cảm giác lưng phát lạnh, hắn từ trên người Nhị nhi cảm thấy một tia khí tức thần bí, loại khí tức này, tựa hồ cực kỳ đáng sợ!
Sư gia da đầu run lên, muội muội của Linh Lung Chí Tôn, cùng người bình thường tất nhiên là bất đồng, Tiếu Lâm khả năng không có làm bộ!
Chứng kiến bộ dạng của Sư gia, Diệp Thần không khỏi buồn cười lắc đầu.
- Ta cũng không biết nên như thế nào mới có thể lĩnh ngộ đạo Thời Không Đạo Văn chi lực thứ bảy, ta là ở trong chiến đấu vô tình lĩnh ngộ, có thể là một ít nguyên nhân phương diện thể chất.
Diệp Thần nhìn xem Tiểu Nhị nhi, thành khẩn nói .
Nghe được Diệp Thần nói, Nhị nhi cong lên miệng, có chút phiền não nói:
- Nhưng mà chị của ta căn bản không cho ta tham gia chiến đấu!
Xem ra Linh Lung Chí Tôn đối với Nhị nhi còn là phi thường bảo vệ.
Cùng bọn người Tư Đồ Nam, Tiếu Lâm, Nhị nhi trò chuyện trong chốc lát, mọi người trò chuyện với nhau thật vui, thời điểm đến chạng vạng tối, mọi người lục tục rời đi.
Diệp Thần âm thầm đếm thoáng một phát, tổng cộng hai mươi sáu cái, hai mươi sáu nhân tài này là thiên tài Chí Tôn Liên Minh chính thức trọng điểm bồi dưỡng!
Hai mươi sáu người này đều phi thường trẻ tuổi, nghe nói mạng văn của bọn hắn đều không có vượt qua 500.
Tinh Chủ đỉnh phong cường giả tuổi lớn nhất, tu vi cao nhất, cũng chỉ mới hơn bốn trăm tuổi mà thôi, đã được cho tuyệt thế thiên tài rồi.
Hơn bốn trăm năm tấn giai đến Tinh Chủ đỉnh phong, nếu truyền đi, là sẽ nhấc lên sóng to gió lớn!
- Vị này chính là Tư Đồ Nam, sư huynh của chúng ta!
Tiếu Lâm chỉ vào người trẻ tuổi đầu lĩnh anh tuấn kia nói.
Tư Đồ Nam là Tinh Chủ đỉnh phong cấp cường giả, một bộ áo lam, thần sắc hiền lành.
- Các ngươi tốt, hai vị sư đệ, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn!
Tư Đồ Nam mỉm cười nói, trên người của hắn, nhìn không ra một tia ngạo khí.
Diệp Thần đối với Tư Đồ Nam ấn tượng cũng không tệ lắm.
- Không dám nhận, về sau kính xin sư huynh chiếu cố nhiều hơn!
Diệp Thần khách khí nói.
Các sư huynh sư tỷ của hắn cũng đều phi thường thân mật, nhao nhao tiến lên chào hỏi.
Linh Lung Chí Tôn ở thời điểm tuyển nhận đệ tử, tuyển nhận đều là đệ tử phẩm tính thượng giai. Nhóm Chí Tôn tuyển nhận đệ tử là phi thường thận trọng, Nhung Nguyên tuy cao ngạo, nhưng đối với Chí Tôn Liên Minh một mảnh hết sức chân thành, cho nên mới bị La Âm Chí Tôn thu làm đệ tử. Mà Linh Thước, bởi vì phương diện phẩm tính, chậm chạp không thể trở thành đệ tử của Thần Mộc Chí Tôn.
- Ngươi có thể lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực, đã là thiên phú mạnh nhất trong chúng ta, ngày sau tiền đồ vô lượng, đừng quên sư huynh đệ chúng ta là được, sau này đều là người một nhà, sư huynh đệ chúng ta tầm đó, liền đừng khách khí như vậy rồi!
Tư Đồ Nam cởi mở cười nói.
Mọi người chỉ là hàn huyên vài câu, chủ đề liền dần dần chuyển đến võ đạo, một đám người tranh đến đỏ mặt tía tai.
Diệp Thần phát hiện, bọn người Tư Đồ Nam quả nhiên là ham võ thành cuồng, bọn hắn tất cả đều đắm chìm bên trong võ đạo, vì chính là truy cầu võ đạo cực hạn!
Khó trách bọn hắn tuổi còn trẻ, có thể đạt đến loại tu vi bây giờ.
Thành công không có may mắn!
- Diệp Thần sư ca, ngươi làm sao có thể lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực? Ta dùng rất nhiều phương pháp, nhưng mà thủy chung không cách nào lĩnh ngộ một đạo Tử sắc Thời Không Đạo Văn chi lực cuối cùng kia!
Một thanh âm non nớt lại ảo não, còn có sùng bái hỏi thăm.
Diệp Thần cúi đầu nhìn lại, hỏi chính là tiểu nữ hài mười lăm mười sáu tuổi kia.
Chỉ thấy nàng tóc dài đen nhánh, trên đầu đâm cái búi tóc song nha, đuôi tóc thật dài rủ xuống trên vai, ôn nhu mà đáng yêu, làn da trắng noãn giống như trứng gà vừa bóc, giống như Thủy Linh phấn nộn, hai mắt thật to lóe lên, phảng phất rất biết nói chuyện, cặp môi đỏ mọng xinh xắn giống như mật đào, lóe ra óng ánh sáng bóng, một đôi má lúm đồng tiền phân bố hai bên, nhẹ nhàng cười cười, má lúm đồng tiền ở trên đôi má như ẩn như hiện, tựa như một tiểu tiên nữ đáng yêu xinh đẹp, làm cho người ta trìu mến.
Tuy niên kỷ nàng còn rất nhỏ, nhưng đã có một loại khí độ ưu nhã thong dong rồi, nếu trưởng thành, nhất định là một mỹ nhân khuynh đảo chúng sinh, tựa như Linh Lung Chí Tôn đồng dạng.
Nghĩ đến Linh Lung Chí Tôn, Diệp Thần đột nhiên cảm giác được, cô bé này mặt mày tầm đó giống như cùng Linh Lung Chí Tôn có vài phần tương tự.
Có lẽ là thân nhân của Linh Lung Chí Tôn...
- Diệp Thần tiểu tử, tiểu nữ oa này không phải là con gái của Linh Lung Chí Tôn a? Không đúng, Linh Lung Chí Tôn đã hơn hai ngàn tuổi, chẳng lẽ là thân thích?
Sư gia rất là Bát Quái truyền âm cho Diệp Thần nói.
Diệp Thần không để ý tới Sư gia, nhìn về phía tiểu cô nương này mỉm cười nói:
- Ngươi tên là gì?
- Ta gọi Mặc Nhị, Diệp Thần sư ca bảo ta Nhị nhi là được rồi!
Nhị nhi ngòn ngọt cười nói, hai má lúm đồng tiền nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn cực kỳ đáng yêu.
- Tiểu Nhị nhi, Sư gia ta dạy cho ngươi như thế nào lĩnh ngộ bảy đạo Thời Không Đạo Văn chi lực!
Sư gia cười hắc hắc, tiến đến bên cạnh Nhị nhi nói.
Nhị nhi mở to mắt nhìn Sư gia, vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn nói:
- Thế nhưng mà ngươi mới lĩnh ngộ ba đạo Thời Không Đạo Văn chi lực a...
- Khục khục!
Sư gia ho khan thoáng một phát, có chút xấu hổ, không nghĩ tới bị một tiểu cô nương liếc xem thấu, ngượng ngùng không nói.
Tiếu Lâm nhìn thoáng qua Diệp Thần nói:
- Nhị nhi là muội muội của Linh Lung Chí Tôn, nàng là trong chúng ta, một người duy nhất lĩnh ngộ sáu đạo Thời Không Đạo Văn chi lực!
- Muội muội của Linh Lung Chí Tôn? Điều này sao có thể? ! Niên kỷ chênh lệch nhiều như vậy?
Sư gia thất thanh nói.
- Cái này giải thích với các ngươi không rõ ràng lắm, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ cái này là được rồi!
Tiếu Lâm trừng mắt nhìn Sư gia, nàng lại nhìn thoáng qua Nhị nhi, trong đôi mắt tràn đầy trìu mến chi sắc.
Diệp Thần nhìn nhìn Tiếu Lâm, lại nhìn Nhị nhi một chút, khẽ nhíu mày, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Khả năng không phải thân muội muội a. . .
Thế nhưng mà Nhị nhi cùng Linh Lung Chí Tôn tầm đó, hẳn là có một ít quan hệ huyết thống, bằng không thì tướng mạo sẽ không tương tự như vậy.
Không nghĩ tới Nhị nhi rõ ràng lĩnh ngộ sáu đạo Thời Không Đạo Văn chi lực!
Quả nhiên thế gian này vẫn là cất dấu rất nhiều cường giả không muốn người biết.
Tiếu Lâm gõ đầu Sư gia nói:
- Không muốn gây Nhị nhi mất hứng, nếu Nhị nhi tức giận lên, ngươi coi như là Thiên Hoang Thánh Thể cường thịnh gấp 10 lần cũng vô dụng!
Nói giỡn a, Sư gia hếch lên, có chút khinh thường, Sư gia hắn sẽ bị một tiểu nữ hài mười lăm mười sáu tuổi đả bại? Điều đó không có khả năng!
Bất quá, Sư gia vẫn là vụng trộm liếc nhìn Nhị nhi, chỉ thấy Tiểu Nhị nhi đang chớp đôi mắt tinh khiết nhìn hắn, vẻ mặt người vô tội.
Bỗng nhiên, Sư gia cảm giác lưng phát lạnh, hắn từ trên người Nhị nhi cảm thấy một tia khí tức thần bí, loại khí tức này, tựa hồ cực kỳ đáng sợ!
Sư gia da đầu run lên, muội muội của Linh Lung Chí Tôn, cùng người bình thường tất nhiên là bất đồng, Tiếu Lâm khả năng không có làm bộ!
Chứng kiến bộ dạng của Sư gia, Diệp Thần không khỏi buồn cười lắc đầu.
- Ta cũng không biết nên như thế nào mới có thể lĩnh ngộ đạo Thời Không Đạo Văn chi lực thứ bảy, ta là ở trong chiến đấu vô tình lĩnh ngộ, có thể là một ít nguyên nhân phương diện thể chất.
Diệp Thần nhìn xem Tiểu Nhị nhi, thành khẩn nói .
Nghe được Diệp Thần nói, Nhị nhi cong lên miệng, có chút phiền não nói:
- Nhưng mà chị của ta căn bản không cho ta tham gia chiến đấu!
Xem ra Linh Lung Chí Tôn đối với Nhị nhi còn là phi thường bảo vệ.
Cùng bọn người Tư Đồ Nam, Tiếu Lâm, Nhị nhi trò chuyện trong chốc lát, mọi người trò chuyện với nhau thật vui, thời điểm đến chạng vạng tối, mọi người lục tục rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.