Chương 553: Sa thú nhất tộc.
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
19/12/2014
Diệp Thần mỉm cười, cực kỳ thoả mãn, ba Cửu phẩm Linh Bảo chế luyện Tam Hợp Kiếm Trận, so với Thác Bạt Nham thi triển Tam Hợp Kiếm Trận, uy lực muốn lớn hơn không chỉ gấp mười lần, ngay cả là thân thể Yêu Vương cấp, chỉ sợ cũng chịu không được ba lợi kiếm Cửu phẩm Linh Bảo vung chém!
Lại hoàn thành một hạng giao dịch, Ảnh Kim Cổ Tệ đến tay, Tử Lâm mỉm cười, nhìn về phía Diệp Thần nói:
- Vạn thanh Ngũ phẩm Linh Bảo tạo thành Vạn Kiếm kiếm trận kia, ta đã cho môn hạ đệ tử bắt đầu chế luyện rồi, may mắn trong tay mấy vị trưởng lão đều có đại lượng hàng tồn, lại hướng thế lực khác mua vào không ít, cuối cùng là miễn cưỡng gom góp vạn thanh Ngũ phẩm Linh Bảo trường kiếm. Đoán chừng bất quá mấy ngày, liền có thể chế luyện hoàn tất.
- Tử Lâm trưởng lão đoán chừng còn cần bao lâu có thể hoàn thành?
Diệp Thần hỏi.
- Chậm thì năm ngày, nhanh thì ba ngày.
Tử Lâm nói ra.
- Ta đây ở năm ngày sau, sẽ đến lấy kiếm.
Diệp Thần nhìn về phía Tử Lâm nói.
- Có thể, nếu như năm ngày sau, chúng ta ra Trấn Hồn Tháp. Các hạ cũng có thể ở bên ngoài Trấn Hồn Tháp tìm Linh Bảo Các ta.
Tử Lâm gật đầu, Diệp Thần trước trước sau sau đã để cho hắn buôn bán lời nhiều như vậy, nếu như Diệp Thần không đến lấy, những Ngũ phẩm Linh Bảo kia bọn hắn sẽ đem kiếm trận ấn phù trên đó xóa đi, về sau cũng có thể sử dụng, cho nên cũng không lo lắng.
- Các hạ cần ta phái đệ tử hộ tống hay không?
- Không cần.
Diệp Thần lắc đầu, vèo một tiếng, đem ba thanh trường kiếm thu vào trong không gian bao tay.
- Cái này là minh thiếp của ta, bằng vào minh thiếp này, các hạ có thể thông qua bất kỳ một Linh Bảo Các đệ tử nào tìm được ta, kính xin các hạ vui lòng nhận cho.
Tử Lâm trưởng lão cung kính đưa qua một tấm minh thiếp màu hồng nói. Khách hàng như Diệp Thần, hắn há sẽ để cho những người khác bên trong Linh Bảo Các nhúng chàm?
Diệp Thần nhẹ gật đầu, tiếp nhận Tử Lâm minh thiếp, cáo biệt Tử Lâm cùng Minh Hoa đại sư, Diệp Thần ra lều vải đại doanh của Linh Bảo Các.
Trên người Diệp Thần không có mặc áo dài Linh Bảo Các, lại từ trong đại doanh Linh Bảo Các đi ra, rất nhanh liền đưa tới rất nhiều người chú ý, Diệp Thần đi đến đâu, cơ hồ đều có người nhìn chằm chằm vào.
- Diệp Thần tiểu tử, xem ra người đối với ngươi cảm thấy hứng thú không ít, trong đó có không ít người là thế lực khắp nơi, ngươi phải cẩn thận rồi. Còn có, tiểu tử ngươi nhanh tống Thông Thiên tiểu tử còn có bọn đồ tử đồ tôn của hắn ra ngoài, Sư gia ta đã vài ngày chưa cùng Mộ Vận ái phi của ta triền miên rồi, ngươi muốn ta kìm nén mà chết hay sao?
Nghe được Sư gia nói, Diệp Thần không khỏi một hồi im lặng, lúc này mới vài ngày? Sư gia không khỏi cũng quá mức háo sắc đi à nha? Bất quá thương thế của bọn người Thông Thiên Sư Vương đều khôi phục được không sai biệt lắm, là thời điểm đi ra, Diệp Thần quẹo vào bên trong một lối nhỏ, đem bọn người Thông Thiên Sư Vương mang ra Thiên Tinh ấn.
- Nơi này là tầng sáu Trấn Hồn Tháp?
Thông Thiên Sư Vương ngắm nhìn bốn phía, nhìn về phía Diệp Thần, hắn ở trong Thiên Tinh ấn thấy được Diệp Thần thi triển bí pháp cải biến dung mạo, cho nên đối với tướng mạo hiện tại của Diệp Thần, cũng không có kỳ quái cỡ nào.
- Đúng vậy, tại đây đã là tầng sáu Trấn Hồn Tháp.
Diệp Thần gật đầu nói.
- Chuyện ở Trấn Hồn Tháp tầng bảy, Sư Vương điện ta thiếu Diệp huynh một phần nhân tình, về sau nếu có phân phó, Sư Vương điện ta mặc dù xông pha khói lửa, cũng không chối từ!
Thông Thiên Sư Vương chắp tay nghiêm nghị nói.
- Sư Vương nói quá lời.
Diệp Thần nói, Thông Thiên Sư Vương cực kỳ chăm chú, hắn cũng không nên nói cái gì.
- Sư Vương kế tiếp có tính toán gì không?
- Ta chuẩn bị đi Lôi Nhai, triệu hồi bộ hạ của ta, sau đó hồi Sư Vương điện chỉnh đốn, nếu như có cơ hội, cùng Lang Vương điện lại quyết nhất tử chiến!
Trong đôi mắt Sư Vương hiện lên hàn quang kiên quyết, huynh đệ của mình chết ở trong tay Lang Vương điện, thù này không thể không báo.
- Cái kia Sư Vương, chúng ta lúc này từ biệt a, nếu như có cơ hội, về sau gặp lại. Mặt khác còn muốn thỉnh cầu Sư Vương chiếu cố Thanh Vũ, Thanh Vũ này chính là huynh trưởng một vị bằng hữu của ta.
Diệp Thần nói.
- Diệp huynh cứ việc yên tâm là được.
Thông Thiên Sư Vương gật đầu nói.
- Cái kia liền cáo từ rồi.
Diệp Thần nhìn về phía bọn người Kỷ Lôi, có chút chắp tay.
- Về sau gặp lại!
Bọn người Kỷ Lôi cũng nhao nhao hướng Diệp Thần cáo từ.
Thanh Vũ cũng chắp chắp tay, đối với Diệp Thần nói:
- Nếu gặp được Ngưng nhi, nhờ Diệp Thần huynh giúp ta chuyển cáo một tiếng, bảo nàng trở lại nhìn một cái.
- Ta chắc chắn sẽ chuyển cáo nàng.
Diệp Thần gật đầu nói, nghĩ tới A Ly, trong nội tâm thoáng có một ít vắng vẻ như vậy.
Đúng lúc này, Diệp Thu hướng Diệp Thần đi tới, nàng một thân áo tím bó sát người, có chút thanh tú động lòng người, tuy chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, cũng đã trổ mã được duyên dáng yêu kiều rồi, thân cao cũng chỉ so với Diệp Thần thấp hơn một cái đầu mà thôi, quần áo màu tím chăm chú bọc lấy, trước ngực ẩn ẩn có chút cổ đột, có một ít nữ nhân vị như vậy.
Nàng bỗng nhiên kiễng mũi chân, ở trên mặt Diệp Thần hôn một cái, một mùi thơm truyền đến, Diệp Thần ngẩn người, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Diệp Thu lại có thể chủ động như thế.
- Diệp Thần ca ca nói muốn kết hôn Diệp Thu, cái này có phải thật hay không?
Diệp Thu chớp chớp đôi mắt trong trẻo, nhìn xem Diệp Thần.
- Ách, cái này...
Diệp Thần cười khổ, lúc trước hắn nói những lời kia, bất quá là vui đùa mà thôi.
Đã thấy Diệp Thu giảo hoạt cười, đôi má ửng đỏ, giống như là có chút ngượng ngùng, điểm lấy chân tiến đến bên tai Diệp Thần, thổ khí như lan:
- Ta biết rõ Diệp Thần ca ca trước kia nói chỉ là vui đùa, chẳng qua nếu như Diệp Thần ca ca muốn Diệp Thu, Diệp Thu nhất định sẽ đáp ứng, ta sẽ một mực chờ Diệp Thần ca ca!
Nói xong, Diệp Thu quay người bỏ chạy, chạy đến chỗ rất xa, mới quay đầu lại nhìn Diệp Thần cười ngòn ngọt, sau đó cứ như vậy đi xa.
Không nghĩ tới Diệp Thu thẳng thắn trực tiếp như thế, Diệp Thần ngẩng đầu, chỉ thấy bóng lưng xinh đẹp của Diệp Thu đã đi xa, chóp mũi tựa hồ còn giữ một tia mùi thơm thiếu nữ.
Diệp Thần buồn cười lắc đầu, mình cùng Diệp Thu gặp nhau bất quá mấy ngày, đoán chừng không dùng được một hai năm, tiểu cô nương này sẽ đem mình quên đi, nói sau, hắn cũng không có yêu thích lừa thiếu nữ vị thành niên, trong lòng hắn, Diệp Thu chỉ là một tiểu muội muội đáng yêu mà thôi.
Đưa mắt nhìn bọn người Sư Vương ly khai, Diệp Thần quay người hướng xa xa đi đến, hắn chuẩn bị đến lên chợ nhìn một cái, xem có thể dùng Ảnh Kim Cổ Tệ, trao đổi một ít bảo vật mình có thể dùng đến hay không. Mặt khác hắn cũng muốn thám thính một phen, bảy thế lực lớn tiến vào tầng bảy Trấn Hồn Tháp, tình huống bây giờ thế nào, bọn hắn có thể tiếp tục tiến vào tám tầng Trấn Hồn Tháp hay không?
Mấy giờ nhoáng một cái tức qua.
Lại hoàn thành một hạng giao dịch, Ảnh Kim Cổ Tệ đến tay, Tử Lâm mỉm cười, nhìn về phía Diệp Thần nói:
- Vạn thanh Ngũ phẩm Linh Bảo tạo thành Vạn Kiếm kiếm trận kia, ta đã cho môn hạ đệ tử bắt đầu chế luyện rồi, may mắn trong tay mấy vị trưởng lão đều có đại lượng hàng tồn, lại hướng thế lực khác mua vào không ít, cuối cùng là miễn cưỡng gom góp vạn thanh Ngũ phẩm Linh Bảo trường kiếm. Đoán chừng bất quá mấy ngày, liền có thể chế luyện hoàn tất.
- Tử Lâm trưởng lão đoán chừng còn cần bao lâu có thể hoàn thành?
Diệp Thần hỏi.
- Chậm thì năm ngày, nhanh thì ba ngày.
Tử Lâm nói ra.
- Ta đây ở năm ngày sau, sẽ đến lấy kiếm.
Diệp Thần nhìn về phía Tử Lâm nói.
- Có thể, nếu như năm ngày sau, chúng ta ra Trấn Hồn Tháp. Các hạ cũng có thể ở bên ngoài Trấn Hồn Tháp tìm Linh Bảo Các ta.
Tử Lâm gật đầu, Diệp Thần trước trước sau sau đã để cho hắn buôn bán lời nhiều như vậy, nếu như Diệp Thần không đến lấy, những Ngũ phẩm Linh Bảo kia bọn hắn sẽ đem kiếm trận ấn phù trên đó xóa đi, về sau cũng có thể sử dụng, cho nên cũng không lo lắng.
- Các hạ cần ta phái đệ tử hộ tống hay không?
- Không cần.
Diệp Thần lắc đầu, vèo một tiếng, đem ba thanh trường kiếm thu vào trong không gian bao tay.
- Cái này là minh thiếp của ta, bằng vào minh thiếp này, các hạ có thể thông qua bất kỳ một Linh Bảo Các đệ tử nào tìm được ta, kính xin các hạ vui lòng nhận cho.
Tử Lâm trưởng lão cung kính đưa qua một tấm minh thiếp màu hồng nói. Khách hàng như Diệp Thần, hắn há sẽ để cho những người khác bên trong Linh Bảo Các nhúng chàm?
Diệp Thần nhẹ gật đầu, tiếp nhận Tử Lâm minh thiếp, cáo biệt Tử Lâm cùng Minh Hoa đại sư, Diệp Thần ra lều vải đại doanh của Linh Bảo Các.
Trên người Diệp Thần không có mặc áo dài Linh Bảo Các, lại từ trong đại doanh Linh Bảo Các đi ra, rất nhanh liền đưa tới rất nhiều người chú ý, Diệp Thần đi đến đâu, cơ hồ đều có người nhìn chằm chằm vào.
- Diệp Thần tiểu tử, xem ra người đối với ngươi cảm thấy hứng thú không ít, trong đó có không ít người là thế lực khắp nơi, ngươi phải cẩn thận rồi. Còn có, tiểu tử ngươi nhanh tống Thông Thiên tiểu tử còn có bọn đồ tử đồ tôn của hắn ra ngoài, Sư gia ta đã vài ngày chưa cùng Mộ Vận ái phi của ta triền miên rồi, ngươi muốn ta kìm nén mà chết hay sao?
Nghe được Sư gia nói, Diệp Thần không khỏi một hồi im lặng, lúc này mới vài ngày? Sư gia không khỏi cũng quá mức háo sắc đi à nha? Bất quá thương thế của bọn người Thông Thiên Sư Vương đều khôi phục được không sai biệt lắm, là thời điểm đi ra, Diệp Thần quẹo vào bên trong một lối nhỏ, đem bọn người Thông Thiên Sư Vương mang ra Thiên Tinh ấn.
- Nơi này là tầng sáu Trấn Hồn Tháp?
Thông Thiên Sư Vương ngắm nhìn bốn phía, nhìn về phía Diệp Thần, hắn ở trong Thiên Tinh ấn thấy được Diệp Thần thi triển bí pháp cải biến dung mạo, cho nên đối với tướng mạo hiện tại của Diệp Thần, cũng không có kỳ quái cỡ nào.
- Đúng vậy, tại đây đã là tầng sáu Trấn Hồn Tháp.
Diệp Thần gật đầu nói.
- Chuyện ở Trấn Hồn Tháp tầng bảy, Sư Vương điện ta thiếu Diệp huynh một phần nhân tình, về sau nếu có phân phó, Sư Vương điện ta mặc dù xông pha khói lửa, cũng không chối từ!
Thông Thiên Sư Vương chắp tay nghiêm nghị nói.
- Sư Vương nói quá lời.
Diệp Thần nói, Thông Thiên Sư Vương cực kỳ chăm chú, hắn cũng không nên nói cái gì.
- Sư Vương kế tiếp có tính toán gì không?
- Ta chuẩn bị đi Lôi Nhai, triệu hồi bộ hạ của ta, sau đó hồi Sư Vương điện chỉnh đốn, nếu như có cơ hội, cùng Lang Vương điện lại quyết nhất tử chiến!
Trong đôi mắt Sư Vương hiện lên hàn quang kiên quyết, huynh đệ của mình chết ở trong tay Lang Vương điện, thù này không thể không báo.
- Cái kia Sư Vương, chúng ta lúc này từ biệt a, nếu như có cơ hội, về sau gặp lại. Mặt khác còn muốn thỉnh cầu Sư Vương chiếu cố Thanh Vũ, Thanh Vũ này chính là huynh trưởng một vị bằng hữu của ta.
Diệp Thần nói.
- Diệp huynh cứ việc yên tâm là được.
Thông Thiên Sư Vương gật đầu nói.
- Cái kia liền cáo từ rồi.
Diệp Thần nhìn về phía bọn người Kỷ Lôi, có chút chắp tay.
- Về sau gặp lại!
Bọn người Kỷ Lôi cũng nhao nhao hướng Diệp Thần cáo từ.
Thanh Vũ cũng chắp chắp tay, đối với Diệp Thần nói:
- Nếu gặp được Ngưng nhi, nhờ Diệp Thần huynh giúp ta chuyển cáo một tiếng, bảo nàng trở lại nhìn một cái.
- Ta chắc chắn sẽ chuyển cáo nàng.
Diệp Thần gật đầu nói, nghĩ tới A Ly, trong nội tâm thoáng có một ít vắng vẻ như vậy.
Đúng lúc này, Diệp Thu hướng Diệp Thần đi tới, nàng một thân áo tím bó sát người, có chút thanh tú động lòng người, tuy chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, cũng đã trổ mã được duyên dáng yêu kiều rồi, thân cao cũng chỉ so với Diệp Thần thấp hơn một cái đầu mà thôi, quần áo màu tím chăm chú bọc lấy, trước ngực ẩn ẩn có chút cổ đột, có một ít nữ nhân vị như vậy.
Nàng bỗng nhiên kiễng mũi chân, ở trên mặt Diệp Thần hôn một cái, một mùi thơm truyền đến, Diệp Thần ngẩn người, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Diệp Thu lại có thể chủ động như thế.
- Diệp Thần ca ca nói muốn kết hôn Diệp Thu, cái này có phải thật hay không?
Diệp Thu chớp chớp đôi mắt trong trẻo, nhìn xem Diệp Thần.
- Ách, cái này...
Diệp Thần cười khổ, lúc trước hắn nói những lời kia, bất quá là vui đùa mà thôi.
Đã thấy Diệp Thu giảo hoạt cười, đôi má ửng đỏ, giống như là có chút ngượng ngùng, điểm lấy chân tiến đến bên tai Diệp Thần, thổ khí như lan:
- Ta biết rõ Diệp Thần ca ca trước kia nói chỉ là vui đùa, chẳng qua nếu như Diệp Thần ca ca muốn Diệp Thu, Diệp Thu nhất định sẽ đáp ứng, ta sẽ một mực chờ Diệp Thần ca ca!
Nói xong, Diệp Thu quay người bỏ chạy, chạy đến chỗ rất xa, mới quay đầu lại nhìn Diệp Thần cười ngòn ngọt, sau đó cứ như vậy đi xa.
Không nghĩ tới Diệp Thu thẳng thắn trực tiếp như thế, Diệp Thần ngẩng đầu, chỉ thấy bóng lưng xinh đẹp của Diệp Thu đã đi xa, chóp mũi tựa hồ còn giữ một tia mùi thơm thiếu nữ.
Diệp Thần buồn cười lắc đầu, mình cùng Diệp Thu gặp nhau bất quá mấy ngày, đoán chừng không dùng được một hai năm, tiểu cô nương này sẽ đem mình quên đi, nói sau, hắn cũng không có yêu thích lừa thiếu nữ vị thành niên, trong lòng hắn, Diệp Thu chỉ là một tiểu muội muội đáng yêu mà thôi.
Đưa mắt nhìn bọn người Sư Vương ly khai, Diệp Thần quay người hướng xa xa đi đến, hắn chuẩn bị đến lên chợ nhìn một cái, xem có thể dùng Ảnh Kim Cổ Tệ, trao đổi một ít bảo vật mình có thể dùng đến hay không. Mặt khác hắn cũng muốn thám thính một phen, bảy thế lực lớn tiến vào tầng bảy Trấn Hồn Tháp, tình huống bây giờ thế nào, bọn hắn có thể tiếp tục tiến vào tám tầng Trấn Hồn Tháp hay không?
Mấy giờ nhoáng một cái tức qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.