Chương 941: Thiên Hoang thần thể.
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
22/12/2014
Tinh Hồn đại khái cũng muốn biết Tử Hoàn Tinh là tinh cầu như thế nào, bởi vì Tinh Hồn đều có quan hệ liên minh với nhau
Diệp Thần còn muốn hỏi thăm, mình ở Huyền Không Chi Thành đạt được thánh quả và chiến giáo màu bạc là gì, đột nhiên Ti Mẫu Tinh Bàn trong bao tay không gian tỏa sáng, Diệp Thần muốn hỏi đã nuốt trở về.
- Nếu như ngươi còn có nghi vấn gì, tùy thời có thể tới tìm ta.
Dường như cảm giác được cái gì, Nhược Vân nhẹ nhàng đi xa, nàng biến mất trong rừng nhiệt đới.
Nhìn thấy bóng lưng của nữ nhân Nhược Vân rời khỏi, Diệp Thần nhìn vào Ti Mẫu Tinh Bàn trong bao tay không gian, đối với Ti Mẫu Tinh Bàn hắn cảm giác sợ Tinh Hồn xuất hiện trong lòng, con đường phía trước tràn ngập không biết, Diệp Thần cảm giác được tu vị của mình quá yếu, nếu như gặp siêu cấp cường giả hắn không có khả năng đối kháng.
Cũng may trong Thiên Nguyên Đại Lục tương đối mà nói vẫn an toàn, chỉ cần không tiến vào tiểu Thiên Nguyên giới, đại Thiên Nguyên giới thì không có gì.
Kế nhiệm tinh chủ sẽ là ai?
Nam Cung Trạch? Hay là mấy siêu cấp thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ rất cao?
Diệp Thần không có cơ hội tranh đoạt vị trí tinh chủ, nếu như có khả năng thì Diệp Thần cũng muốn bồi dưỡng tộc nhân của mình thành tinh chủ, nhưng mà muốn tranh đoạt vị trí tinh chủ phi thường khó khăn, Tinh Hồn dung hợp độ ít nhất phải hơn 75, có rất ít người thỏa mãn yêu cầu hà khắc này.
Diệp Thần cũng không biết mình có thể tăng Tinh Hồn dung hợp độ của tộc nhân lên mức độ này hay không.
Nhưng mà Cửu Tinh là chỗ dựa lớn nhất của Diệp Thần, không biết Cửu Tinh sẽ phát triển trở thành cái dạng gì, nhưng Diệp Thần đã cảm nhận được trong Cửu Tinh ẩn chứa lực lượng vượt qua tưởng tượng của hắn.
Tu luyện đến trưa. Diệp Thần tu luyện xong Thần Cảnh phân thân đệ nhị trọng, hắn phân ra ba phân thân, Diệp Thần lại phân ra một phần thân đi tới Vân Vũ thánh thành, hiện tại một phân thân ở lại Lăng gia.
Lăng gia cưới công chúa thì các quý tộc trở nên im lặng lại, Lăng gia đông như trẩy hội, nối liền không dứt.
Cơ Tử Huyên là công chúa đoan trang trang nhã, ôn nhu hào phóng. Ở chung với Lăng Vũ xem như hòa hợp.
Diệp Thần quay về biệt viện của mình ở Lăng gia, ngồi trong đại sảnh.
Diệp Thần xuất ra một quả trái cây đạt được ở Huyền Không Chi Thành, cẩn thận xem xét thì thấy trái cây này có chỗ đặc thù.
Nếu như mình đạt được Ti Mẫu Tinh Bàn là Tinh Hồn tận lực làm ra, nhưng mà đạt được trái cây này chẳng phải là có vài phần thâm ý? Trước đó Diệp Thần muốn hỏi xem Nhược Vân trái cây này là gì nhưng Ti Mẫu Tinh Bàn phản ứng, Diệp Thần không hỏi thêm.
Tinh Hồn rõ ràng không muốn cho Nhược Vân biết rõ!
Diệp Thần có chút tò mò, xem ra Tinh Hồn có an bài đặc thù.
Thời điểm Diệp Thần quan sát trái cây, Tuyết Hoàng cùng Lăng Vũ đi tới.
- Diệp Thần đại ca cầm cái gì vậy?
Lăng Vũ nghi hoặc nhìn qua Diệp Thần hỏi. Trong tay Diệp Thần cầm một quả trái cây màu hồng phấn, óng ánh sáng long lanh, giống như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, nhìn qua khiến người ta thèm chảy nước miếng. Hẳn là thánh quả nào đó, nhưng mà hắn chưa thấy qua thánh quả này.
- Ta cũng không biết, Tuyết Hoàng đại nhân có thể nhận ra không?
Diệp Thần ngẩng đầu hỏi.
Tuyết Hoàng nhìn qua trái cây trong tay Diệp Thần một lúc, đang nhíu mày suy tư. Chần chờ nói:
- Cũng không phải là thần vũ thánh quả, để cho ta cẩn thận nhớ lại... Diệp Thần, ngươi có thể miêu tả ngươi lấy trái cây này ở nơi nào không. Từ nơi này đạt được nó?
- Ta trước đây trong lúc vô tình đạt được một cây gỗ thần kỳ, xem ra còn tưởng rằng nó chết héo, nhưng mà trên cây này ẩn chứa mộc hệ nguyên khí, ta cũng rót nhiều mộc hệ huyền khí vào trong thân cây, không nghĩ tới vậy mà sinh ra biến hóa kinh người, gốc cây khô sinh trưởng nhanh chóng, ngắn ngủn một lát đã biến thành đại thụ vài chục thước, về sau còn kết một ít trái cây.
Diệp Thần nói thân cây linh mộc, lá cây, trái cây miêu tả một hồi.
- Lại là nó!
Tuyết Hoàng từ trước đến nay bình tĩnh nhưng bây giờ khiếp sợ, lẩm bẩm nói:
- Ta cho rằng nó đã bị hoàn toàn hủy diệt trong chiến hỏa, không nghĩ tới còn thừa một ít tàn phiến còn sót lại.
- Đây rốt cuộc là trái cây gì?
Diệp Thần vội vàng mà hỏi thăm, hắn tràn ngập hiếu kỳ với linh mộc, nhìn thấy Tuyết Hoàng khiếp sợ như vậy chắc chắn đã biết chút gì đó.
- Về tin tức cây này tuyệt đối không được nói cho kẻ nào biết, nếu không sẽ có phiền toái lớn.
Tuyết Hoàng thần sắc trịnh trọng nói ra, may mắn Diệp Thần chỉ hỏi thăm hắn, không có nói cho người khác biết, nếu không hậu quả vô cùng nghiêm trọng, hắn nhìn qua Lăng Vũ. trầm giọng nói:
- Lăng Vũ, ngươi đi ra ngoài đi.
Lăng Vũ nghe được Tuyết Hoàng nói thế thì gật đầu, đáp:
- Vâng.
Rốt cuộc là thứ gì ngay cả Lăng Vũ cũng không thể biết rõ?
- Bảo Lăng Vũ lưu lại đi, không có việc gì.
Diệp Thần khoát khoát tay nói.
- Ngươi xác định muốn cho Lăng Vũ biết rõ?
Tuyết Hoàng tăng thêm ngữ khí hỏi.
- Không có việc gì, người một nhà.
Diệp Thần gật đầu xác định nói.
- Ta nên đi ra ngoài.
Lăng Vũ nghe được Diệp Thần nói vậy thì trong nội tâm cảm động, hắn biết rõ Diệp Thần tín nhiệm mình, nhưng từ thái độ của Tuyết Hoàng xem ra chuyện này đang mang trọng đại, nói:
- Tuy ta sẽ không để lộ bí mật, nhưng mà không biết tốt hơn.
Lăng Vũ đi ra ngoài, hắn biết rõ có một số việc hắn không biết thì tốt hơn. Có đôi khi vô tri là chuyện may mắn.
- Diệp Thần, chuyện này còn phức tạp hơn nhiều lắm đấy.
Tuyết Hoàng thần sắc nghiêm nghị nhìn qua Diệp Thần, sau đó trên mặt mang theo thân sắc nhớ lại, nói:
- Về cây kia ta chỉ nghe một ít Chiến Hoàng thuật lại, thời đại Tinh Huyền có rất nhiều Chiến Hoàng còn là một đứa trẻ thôi.
Diệp Thần chăm chú lắng nghe, Tuyết Hoàng thận trọng như thế khiến hắn cảm thấy hứng thú về linh mộc này.
- Trên thực tế trong tinh không bao la bát ngát, nhân tộc chúng ta và Yêu tộc cũng không phải cường đại cỡ nào, trừ Tinh Hồn, tổ ma còn có rất nhiều chủng tộc cường đại, kể cả hư không nhất tộc, ảnh quỷ nhất tộc, Chân Thần nhất tộc, thiên yêu nhất tộc...
Tuyết Hoàng cân nhắc từ ngữ sau đó giảng thuật lại.
Trong nội tâm Diệp Thần vô cùng kinh ngạc, thế giới này phức tạp vượt xa tưởng tượng của hắn, trong vũ trụ lại có nhiều chủng tộc như thế.
- Tinh không chia các đại chủng tộc ra làm ba bậc, đệ nhất chính là mạnh nhất, chính là chủng tộc đã tồn tại khi vũ trụ vừa sinh ra, kể cả Tinh Hồn, hư không nhất tộc có chín chủng tộc như vậy, chúng có được năng lực tạo vật; đệ nhị là sau khi vũ trụ diễn sinh ra, ví dụ như tổ ma, ảnh quỷ cũng có ba ngàn tộc đàn, chúng không ngừng tiến hóa trong tinh không, có một bộ phận đặc thù đã vượt qua lực lượng của chủng tộc đệ nhất, ví dụ như tổ ma, chúng ở trong tinh không không ngừng thôn phệ Tinh Hồn trở nên càng mạnh hơn nữa; tộc đàn đệ tam chính là Nhân tộc cùng Yêu tộc, chúng ta là do chủng tộc đệ nhất sáng tạo ra, lực lượng của chúng ta là do chủng tộc đệ nhất ban cho, rất khó vượt qua lực lượng của đệ nhất. Trong tinh không tộc đàn như vậy có vô số.
Tuyết Hoàng hơi cảm thán nói ra.
Diệp Thần còn muốn hỏi thăm, mình ở Huyền Không Chi Thành đạt được thánh quả và chiến giáo màu bạc là gì, đột nhiên Ti Mẫu Tinh Bàn trong bao tay không gian tỏa sáng, Diệp Thần muốn hỏi đã nuốt trở về.
- Nếu như ngươi còn có nghi vấn gì, tùy thời có thể tới tìm ta.
Dường như cảm giác được cái gì, Nhược Vân nhẹ nhàng đi xa, nàng biến mất trong rừng nhiệt đới.
Nhìn thấy bóng lưng của nữ nhân Nhược Vân rời khỏi, Diệp Thần nhìn vào Ti Mẫu Tinh Bàn trong bao tay không gian, đối với Ti Mẫu Tinh Bàn hắn cảm giác sợ Tinh Hồn xuất hiện trong lòng, con đường phía trước tràn ngập không biết, Diệp Thần cảm giác được tu vị của mình quá yếu, nếu như gặp siêu cấp cường giả hắn không có khả năng đối kháng.
Cũng may trong Thiên Nguyên Đại Lục tương đối mà nói vẫn an toàn, chỉ cần không tiến vào tiểu Thiên Nguyên giới, đại Thiên Nguyên giới thì không có gì.
Kế nhiệm tinh chủ sẽ là ai?
Nam Cung Trạch? Hay là mấy siêu cấp thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ rất cao?
Diệp Thần không có cơ hội tranh đoạt vị trí tinh chủ, nếu như có khả năng thì Diệp Thần cũng muốn bồi dưỡng tộc nhân của mình thành tinh chủ, nhưng mà muốn tranh đoạt vị trí tinh chủ phi thường khó khăn, Tinh Hồn dung hợp độ ít nhất phải hơn 75, có rất ít người thỏa mãn yêu cầu hà khắc này.
Diệp Thần cũng không biết mình có thể tăng Tinh Hồn dung hợp độ của tộc nhân lên mức độ này hay không.
Nhưng mà Cửu Tinh là chỗ dựa lớn nhất của Diệp Thần, không biết Cửu Tinh sẽ phát triển trở thành cái dạng gì, nhưng Diệp Thần đã cảm nhận được trong Cửu Tinh ẩn chứa lực lượng vượt qua tưởng tượng của hắn.
Tu luyện đến trưa. Diệp Thần tu luyện xong Thần Cảnh phân thân đệ nhị trọng, hắn phân ra ba phân thân, Diệp Thần lại phân ra một phần thân đi tới Vân Vũ thánh thành, hiện tại một phân thân ở lại Lăng gia.
Lăng gia cưới công chúa thì các quý tộc trở nên im lặng lại, Lăng gia đông như trẩy hội, nối liền không dứt.
Cơ Tử Huyên là công chúa đoan trang trang nhã, ôn nhu hào phóng. Ở chung với Lăng Vũ xem như hòa hợp.
Diệp Thần quay về biệt viện của mình ở Lăng gia, ngồi trong đại sảnh.
Diệp Thần xuất ra một quả trái cây đạt được ở Huyền Không Chi Thành, cẩn thận xem xét thì thấy trái cây này có chỗ đặc thù.
Nếu như mình đạt được Ti Mẫu Tinh Bàn là Tinh Hồn tận lực làm ra, nhưng mà đạt được trái cây này chẳng phải là có vài phần thâm ý? Trước đó Diệp Thần muốn hỏi xem Nhược Vân trái cây này là gì nhưng Ti Mẫu Tinh Bàn phản ứng, Diệp Thần không hỏi thêm.
Tinh Hồn rõ ràng không muốn cho Nhược Vân biết rõ!
Diệp Thần có chút tò mò, xem ra Tinh Hồn có an bài đặc thù.
Thời điểm Diệp Thần quan sát trái cây, Tuyết Hoàng cùng Lăng Vũ đi tới.
- Diệp Thần đại ca cầm cái gì vậy?
Lăng Vũ nghi hoặc nhìn qua Diệp Thần hỏi. Trong tay Diệp Thần cầm một quả trái cây màu hồng phấn, óng ánh sáng long lanh, giống như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, nhìn qua khiến người ta thèm chảy nước miếng. Hẳn là thánh quả nào đó, nhưng mà hắn chưa thấy qua thánh quả này.
- Ta cũng không biết, Tuyết Hoàng đại nhân có thể nhận ra không?
Diệp Thần ngẩng đầu hỏi.
Tuyết Hoàng nhìn qua trái cây trong tay Diệp Thần một lúc, đang nhíu mày suy tư. Chần chờ nói:
- Cũng không phải là thần vũ thánh quả, để cho ta cẩn thận nhớ lại... Diệp Thần, ngươi có thể miêu tả ngươi lấy trái cây này ở nơi nào không. Từ nơi này đạt được nó?
- Ta trước đây trong lúc vô tình đạt được một cây gỗ thần kỳ, xem ra còn tưởng rằng nó chết héo, nhưng mà trên cây này ẩn chứa mộc hệ nguyên khí, ta cũng rót nhiều mộc hệ huyền khí vào trong thân cây, không nghĩ tới vậy mà sinh ra biến hóa kinh người, gốc cây khô sinh trưởng nhanh chóng, ngắn ngủn một lát đã biến thành đại thụ vài chục thước, về sau còn kết một ít trái cây.
Diệp Thần nói thân cây linh mộc, lá cây, trái cây miêu tả một hồi.
- Lại là nó!
Tuyết Hoàng từ trước đến nay bình tĩnh nhưng bây giờ khiếp sợ, lẩm bẩm nói:
- Ta cho rằng nó đã bị hoàn toàn hủy diệt trong chiến hỏa, không nghĩ tới còn thừa một ít tàn phiến còn sót lại.
- Đây rốt cuộc là trái cây gì?
Diệp Thần vội vàng mà hỏi thăm, hắn tràn ngập hiếu kỳ với linh mộc, nhìn thấy Tuyết Hoàng khiếp sợ như vậy chắc chắn đã biết chút gì đó.
- Về tin tức cây này tuyệt đối không được nói cho kẻ nào biết, nếu không sẽ có phiền toái lớn.
Tuyết Hoàng thần sắc trịnh trọng nói ra, may mắn Diệp Thần chỉ hỏi thăm hắn, không có nói cho người khác biết, nếu không hậu quả vô cùng nghiêm trọng, hắn nhìn qua Lăng Vũ. trầm giọng nói:
- Lăng Vũ, ngươi đi ra ngoài đi.
Lăng Vũ nghe được Tuyết Hoàng nói thế thì gật đầu, đáp:
- Vâng.
Rốt cuộc là thứ gì ngay cả Lăng Vũ cũng không thể biết rõ?
- Bảo Lăng Vũ lưu lại đi, không có việc gì.
Diệp Thần khoát khoát tay nói.
- Ngươi xác định muốn cho Lăng Vũ biết rõ?
Tuyết Hoàng tăng thêm ngữ khí hỏi.
- Không có việc gì, người một nhà.
Diệp Thần gật đầu xác định nói.
- Ta nên đi ra ngoài.
Lăng Vũ nghe được Diệp Thần nói vậy thì trong nội tâm cảm động, hắn biết rõ Diệp Thần tín nhiệm mình, nhưng từ thái độ của Tuyết Hoàng xem ra chuyện này đang mang trọng đại, nói:
- Tuy ta sẽ không để lộ bí mật, nhưng mà không biết tốt hơn.
Lăng Vũ đi ra ngoài, hắn biết rõ có một số việc hắn không biết thì tốt hơn. Có đôi khi vô tri là chuyện may mắn.
- Diệp Thần, chuyện này còn phức tạp hơn nhiều lắm đấy.
Tuyết Hoàng thần sắc nghiêm nghị nhìn qua Diệp Thần, sau đó trên mặt mang theo thân sắc nhớ lại, nói:
- Về cây kia ta chỉ nghe một ít Chiến Hoàng thuật lại, thời đại Tinh Huyền có rất nhiều Chiến Hoàng còn là một đứa trẻ thôi.
Diệp Thần chăm chú lắng nghe, Tuyết Hoàng thận trọng như thế khiến hắn cảm thấy hứng thú về linh mộc này.
- Trên thực tế trong tinh không bao la bát ngát, nhân tộc chúng ta và Yêu tộc cũng không phải cường đại cỡ nào, trừ Tinh Hồn, tổ ma còn có rất nhiều chủng tộc cường đại, kể cả hư không nhất tộc, ảnh quỷ nhất tộc, Chân Thần nhất tộc, thiên yêu nhất tộc...
Tuyết Hoàng cân nhắc từ ngữ sau đó giảng thuật lại.
Trong nội tâm Diệp Thần vô cùng kinh ngạc, thế giới này phức tạp vượt xa tưởng tượng của hắn, trong vũ trụ lại có nhiều chủng tộc như thế.
- Tinh không chia các đại chủng tộc ra làm ba bậc, đệ nhất chính là mạnh nhất, chính là chủng tộc đã tồn tại khi vũ trụ vừa sinh ra, kể cả Tinh Hồn, hư không nhất tộc có chín chủng tộc như vậy, chúng có được năng lực tạo vật; đệ nhị là sau khi vũ trụ diễn sinh ra, ví dụ như tổ ma, ảnh quỷ cũng có ba ngàn tộc đàn, chúng không ngừng tiến hóa trong tinh không, có một bộ phận đặc thù đã vượt qua lực lượng của chủng tộc đệ nhất, ví dụ như tổ ma, chúng ở trong tinh không không ngừng thôn phệ Tinh Hồn trở nên càng mạnh hơn nữa; tộc đàn đệ tam chính là Nhân tộc cùng Yêu tộc, chúng ta là do chủng tộc đệ nhất sáng tạo ra, lực lượng của chúng ta là do chủng tộc đệ nhất ban cho, rất khó vượt qua lực lượng của đệ nhất. Trong tinh không tộc đàn như vậy có vô số.
Tuyết Hoàng hơi cảm thán nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.