Chương 348: Thăm
Chi Chi
17/02/2022
Tê Hà tìm chỗ không người lật vạt áo lên, bụng dưới tím bầm một mảng.
Từ trên xuống dưới phủ Anh Quốc Công đều nói nhị gia hòa hảo, nàng không dám kể cho ai nghe, sáng sớm hôm sau giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, theo Tống Hàn đi Di Chí Đường vấn an Đậu Chiêu.
"Sang mùa hè năm sau đệ sẽ có cháu bế?" Tống Hàn mặc áo gấm màu lục đậm, làm nổi bật lên khuôn mặt như ngọc, ôn thuận nhã nhặn.
Đậu Chiêu cười gật đầu, đưa bánh quất cho hắn.
Hai mắt hắn sáng lên, cười nói: "Là bánh quất của Phúc Kiến! Không phải nói Phúc Kiến năm nay gió lớn, măng mùa đông và bánh quất đều không mua được sao?"
"Vài ngày trước ta thèm ăn chua ngọt, ca ca đệ bảo người đi Phúc Kiến đưa tới." Đậu Chiêu ói hai tháng, Tống Mặc nghĩ biện pháp chiều nàng ăn, nàng không những không gầy đi, ngược lại còn sinh ra thói quen ăn vặt. Thấy Tống Hàn ăn ngon, nàng cũng lấy từ trong hộp ra một trái quýt.
Tống Hàn liền nói: "Người khác đều nói toan nhi cay nữ, tẩu tẩu hoài chắc chắn là một tiểu tử."
Vụ án hỏa hoạn của phủ Anh Quốc Công đã sớm khép lại, Thuận Thiên Phủ và Binh mã tư Ngũ thành kết luận là đã bắt được toàn bộ đạo tặc, Tống Mặc cũng chấp nhận kết quả này, trả lại bảo kiếm của Thái Tông hoàng đế, hắn bắt đầu dựa theo thời gian bình thường đi Kim Ngô Vệ làm việc, hơn nữa cách mấy ngày sẽ phải ở trong cung ngủ hai ngày.
Hôm nay đã đến ngày Tống Mặc tiến cung, hắn chân trước vừa mới đi, Tống Hàn sau lưng liền tới. Tống Hàn năm nay mười bốn tuổi, bộ dạng còn cao lớn hơn Đậu Chiêu. Theo đạo lý, Đậu Chiêu nên tránh mặt, mà dường như Tống Hàn không biết có chuyện này, trực tiếp vào chính phòng, Đậu Chiêu cũng có tính toán khác, làm như không thấy, ở yến tức trong phòng chiêu đãi.
"Thừa Nhị gia cát ngôn." Đậu Chiêu cười nói, "Ta và ca ca của đệ cũng hy vọng là một tiểu tử."
Nếu nàng sinh con trai, Tống Hàn đương nhiên trở thành người kế thừa thứ ba, nàng rất muốn biết Tống Hàn sẽ suy nghĩ ra sao.
"Thật tốt a." Tống Hàn cười tủm tỉm, bộ dạng rất phấn khích. "Đến lúc đó đệ cũng có thể giống ca ca, đưa chất nhi đi tập võ, thả diều, nghịch băng......"
Đậu Chiêu khẽ cười, cùng Tống Hàn nhàn thoại chuyện nhà.
Tê Hà được Tố Tâm mời tới phòng trà ngồi.
"Nghe nói ngày lành của tỷ tỷ định vào hôm hai mươi hai, hôm nay đã hai mươi, sao tỷ tỷ còn ở trong phủ làm việc?" Tê Hà nâng ly trà Long Tĩnh nóng hôi hổi, tò mò hỏi Tố Tâm.
E rằng không phải ai cũng chú ý đến điểm mấu chốt này.
Tố Tâm nghĩ thầm trong lòng, tươi cười trên mặt vẫn rất ôn hòa: "Phu nhân thưởng ba dãy tiểu viện, đến lúc đó ta sẽ xuất giá từ Di Chí Đường, rồi thành thân ở nơi đó. Muội muội ta và Cam Lộ, Tố Quyên đều đang giúp ta chuẩn bị tân phòng. Ta còn phải ở lại hầu hạ phu nhân thật tốt chứ."
Tê Hà kinh ngạc, mở to hai mắt: "Tỷ tỷ muốn từ Di Chí Đường xuất giá sao?"
Có thể xuất giá từ chỗ chủ nhân, chính là có hãnh diện rất lớn.
Tố Tâm cười gật đầu.
Vốn dĩ nàng cảm thấy không ổn, nhưng phu nhân muốn nàng xuất giá từ Di Chí Đường, Thế tử gia cũng đồng ý, còn nói khi Tố Lan xuất giá, kiệu hoa cũng phải đi ra từ cửa Di Chí Đường...... Nàng không biết cảm kích thế nào, vội quỳ xuống dập đầu ba cái với Thế tử gia.
"Chúc mừng tỷ tỷ!". Trong lòng Tê Hà rối ren không biết nên nói gì.
Trong phủ đều truyền, đại nha hoàn của phu nhân xuất giá, phu nhân thưởng hai ngàn lượng bạc làm của hồi môn. Nàng căn bản không tin, hiện tại xem ra, là sự thật rồi.
Tố Tâm cầm chén đậu hoàng, lư đả cổn, bánh củ cải đưa nàng ăn.
Tê Hà là đại nha hoàn trong phòng Tống Hàn, luôn hầu hạ bút mực cho Tống Hàn, nên cũng nhận biết được mấy chữ đơn giản.
Điểm tâm dùng khuôn làm, phía dưới có ba chữ Ngự Thiện Phòng.
Nàng chần chờ một lúc lâu rồi hỏi: "Tỷ tỷ, đây là đồ trong cung ban thưởng? Chúng ta ăn như vậy. Liệu phu nhân có trách mắng không?"
Tố Tâm cười đáp: "Không phải vài ngày trước phu nhân ăn không ngon miệng sao? Thế tử gia chỉ ngóng trông phu nhân có thể ăn nhiều một chút, đồ ăn gì cũng mang về, những thứ này trong nhà rất nhiều, để lâu cũng sẽ hỏng, phu nhân liền thưởng chúng ta mấy hộp. Ta thấy sắp đến tết, lấy ra cho mọi người hoặc tặng lễ đều rất tốt, miễn cưỡng giữ lại một ít. Ngươi chỉ cần lo ăn, nếu cảm thấy ngon, đợi lát nữa cũng mang mấy hộp về cho nhóm tiểu nha hoàn trong phòng Nhị gia nếm thử."
Đậu phụ hoàng thơm ngọt mềm mại vốn là thứ Tê Hà yêu thích nhất, đặc biệt còn là đồ trong cung ngự ban, ngọt mà không ngấy, dư vị đậm đà, nhưng nhớ đến ngày hôm qua mình phải chịu một đạp của ai kia, đậu phụng trong miệng cũng không còn ngon như trước nữa.
Nàng uống ngụm trà, thì thấy một tiểu cô nương mắt ngọc mày ngài chạy vào, "Tố Tâm tỷ tỷ".
Sắc mặt Tốt Tâm trầm xuống: "Chuyện gì phải hoảng loạn? Nếu là kinh động đến phu nhân, cẩn thận da của ngươi!"
Nha hoàn kia hít vào hai ngụm, rồi thở nhẹ ra, lúc này mới bẩm: "Lục lão phu nhân và Ninh Đức trưởng công chúa tới thăm phu nhân, nghe nói tỷ sắp xuất giá, hai vị phu nhân có thưởng, phu nhân bảo muội đi gọi tỷ đến dập đầu tạ thưởng."
Anh Quốc Công phủ lớn như vậy, ai lại biết đến một nha hoàn chứ? Ban thưởng cho Tố Tâm, cũng chỉ vì nể mặt phu nhân thôi.
Tê Hà vừa suy nghĩ trong lòng, vừa đưa Tố Tâm ra cửa.
Tiểu nha hoàn kia tò mò đánh giá nàng: " Tỷ là Tê Hà tỷ tỷ trong phòng Nhị gia sao? Tỷ nhìn thật xinh đẹp. Khó trách mọi người đều nói hai vị tỷ tỷ trong phòng Nhị gia đều là mỹ nhân!"
Trong phòng Tống Hàn có hai đại nha hoàn, một người khác tên Thái Vân.
"Muội muội mới thật sự xinh đẹp." Tê Hà cười đáp, "Không biết nên xưng hô với muội muội thế nào?"
"Tỷ gọi muội là Nhược Chu là được." Tiểu nha hoàn cười nói, "Muội là nhị đẳng nha hoàn trong phòng phu nhân, nhưng mà, chờ sau khi Tố Tâm tỷ tỷ, Tố Lan tỷ tỷ xuất giá, muội sẽ được lên làm nhất đẳng." Nàng có hơi đắc ý, "Đến lúc đó có thể đi tìm Tê Hà tỷ tỷ chơi rồi."
Nhất đẳng nha hoàn phủ Anh Quốc Công quản lý một vài nha hoàn nhị đẳng tam đẳng, tương đối mà nói, bản thân sẽ có thời gian rảnh rỗi.
Tê Hà biết trong phòng Đậu Chiêu có mấy nhị đẳng nha hoàn tên "Nhược", đều là người theo Đậu Chiêu từ Chân Định, là nha hoàn dòng chính của Đậu Chiêu, tuy tuổi không lớn, nhưng cũng có chút thể diện. Có lẽ bởi vì sau khi gả vào phủ Anh Quốc Công, quan hệ với Chân Định cũng theo đó phai nhạt, hơn nữa Quốc Công gia và Thế tử gia bất hòa, cho nên nhóm tiểu nha hoàn mới tuyển vào Di Chí ĐƯờng lần này đều lấy từ các điền trang của Tống gia.
Nàng cười đáp "Được".
Nhược Chu liền vui vẻ cùng nàng tán gẫu đến quên trời quên đất.
Mấy người Nhược Đồng tính cách thế nào, lần này còn ai cũng được lên làm nhất đẳng nha hoàn, hai người có chữ"Nhược" kia bực bội ra sao, nha hoàn mới đến có ai không an phận, Tố Tâm dùng cách gì thu phục các nàng...... Chẳng cần chờ hỏi tới, Nhược Chu đã kể hết sạch.
Tê Hà không khỏi bĩu môi.
Đúng là không có đầu óc, cho dù lớn lên xinh đẹp thì cũng chẳng được ích gì? Nếu không phải từ Chân Định, chỉ sợ đã sớm bị người khác dẫm lên đầu rồi.
Nàng mỉm cười nghe Nhược Chu kể chuyện trong phòng, thi thoảng còn nói đế hai câu, Nhược Chu càng nói càng hăng say.
Một tiểu nha hoàn cách mành gọi Nhược Chu: "Mau đi, Thế tử phu nhân phủ Duyên An hầu đến."
"Muội phải đi phụng trà rồi." Nhược Chu nghe vậy thì nhảy dựng lên, chào Tê hà một tiếng rồi chạy nhanh như gió.
Lại có tiểu nha hoàn tới thỉnh Tê Hà: "Tỷ tỷ, Nhị gia phải về phòng."
Lục lão phu nhân và Ninh Đức trưởng công chúa là quan hệ thông gia, Thiếu phu nhân phủ Duyên An hầu lại là nữ quyến, đương nhiên Tống Hàn không thể ở lại.
Tê Hà vội qua đi hầu hạ Tống Hàn mặc áo choàng, đỡ hắn về phòng.
Tống Hàn hỏi nàng: "Vừa rồi các ngươi nói cái gì?"
Giống như ra cửa làm khách, nếu Tống Hàn cần nha hoàn hầu hạ, Tống Hàn đi đến nơi nào, nha hoàn sẽ theo tới nơi đó. Nếu Tống Hàn tạm thời không cần nha hoàn hầu hạ, nha hoàn sẽ ở phòng trà hoặc phòng bên, từ chủ nhân bên người nha hoàn hoặc là ma ma bồi dùng trà.
Sau tối qua, Tê Hà không khỏi muốn lấy lòng Tống Hàn, nàng lập tức kể lại chuyện trong phòng trà cho hắn nghe.
"Ba dãy tiểu viện?" Tống Hàn nghe xong thì lẩm bẩm, "Ngươi nghe rõ chứ? Là ba gian hay là ba dãy?"
"Nô tỳ nghe rõ ràng." Tê Hà đáp, "Là ba dãy!"
Tống Hàn dừng bước, hắn khoanh tay, im lặng đứng nhìn cành cây khô lay động bị gió lạnh thổi trúng, một lúc lâu mới nói: "Ngươi đi tìm Nhược Chu kia hỏi thăm xem Cố Ngọc tặng lễ gì."
Cũng cảm thấy Nhược Chu kia là loại ruột đẻ ngoài da, Tê Hà tự tin đáp "vâng", sau khi đưa Tống Hàn về phòng, nàng lập tức lục tung phòng tìm mấy cái túi lưới, buổi chiều lại đi Di Chí Đường.
Vì là nha hoàn trong phòng Tống Hàn, cho nên người trong phòng Đậu Chiêu đối đãi với nàng hết sức khách khí, nghe nói nàng tới tìm Nhược Chu, liền mời nàng đến gian giữa của dãy sau ngồi đợi.
"Hôm nay có rất nhiều khách, Nhược Chu tỷ tỷ vẫn đang hầu hạ ở thượng phòng." Một tiểu nha hoàn 7, 8 tuổi, tên Phất Phong rót trà cho nàng, "Tỷ tìm Nhược Chu tỷ tỷ có việc gì gấp không? Nếu là việc gấp, muội sẽ giúp tỷ nói một câu. Nếu không có việc gấp, tỷ ngồi một lát, ăn chút điểm tâm trái cây, từ từ đợi Nhược Chu tỷ tỷ."
Đáng lẽ, Tê Hà phải hẹn ngày khác lại đến, nhưng trong đầu nàng đột nhiên hiện ra khuôn mặt dữ tợn của Tống Hàn dưới ánh đèn...... Nàng không khỏi rùng mình một cái, có cảm giác, nếu mình không làm tốt việc Tống Hàn
phân phó, sự tình đêm qua có thể sẽ lại tái diễn lần nữa.
Nàng đành phải mặt dày cười nói: "Vậy tỷ ở đây chờ Nhược Chu muội muội."
Phất Phong mang chút bánh trái cho nàng gϊếŧ thời gian, sau đó vội đi làm việc của mình.
Tê Hà vẫn luôn đợi trong phòng, tới tận giờ cơm tối Nhược Chu mới thở phì phò chạy vào.
Nàng uống ừng ực hết một ly trà rồi hỏi: "Tỷ tỷ tìm ta có chuyện gì?"
Tê Hà nói mục đích mình đến.
Nhược Chu cười đáp: "Chút chuyện nhỏ này đâu cần tỷ tỷ phải mất công đến? Cho tiểu nha hoàn chuyển lời là được. Hôm nay muội quá bận không thể đi, hơn nữa sắp tới giờ khóa cửa —— cũng không biết Thế tử gia báo hỷ cho bao nhiêu người, người này người kia đều đến chúc mừng, đợi ngày mai muội sẽ đi phòng thu chi hỏi giúp tỷ."
Tê Hà ngàn ân vạn tạ, đưa túi lưới kia cho Nhược Chu, rồi trở về thượng viện.
Nhược Chu nhận túi lưới, hoa mai đồng tâm gắn mảnh phỉ thúy, một đầu dây được xuyên ngọc trai, vừa nhìn đã biết là vật xa xỉ.
Nàng cầm túi lưới đi chính phòng.
Đậu Chiêu đang cùng cữu mẫu và Triệu Chương Như dùng bữa tối.
Thấy nàng lén lút thập thò, thì cười gọi: "Tiến vào đi!"
Nhược Chu cười hì hì đi đến, dâng túi lưới cho Đậu Chiêu xem: "Phu nhân, là Tê Hà trong phòng nhị gia cho, còn nhờ nô tỳ hỏi giúp xem Cố công tử tặng lễ gì cho ngài."
Từ trên xuống dưới phủ Anh Quốc Công đều nói nhị gia hòa hảo, nàng không dám kể cho ai nghe, sáng sớm hôm sau giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, theo Tống Hàn đi Di Chí Đường vấn an Đậu Chiêu.
"Sang mùa hè năm sau đệ sẽ có cháu bế?" Tống Hàn mặc áo gấm màu lục đậm, làm nổi bật lên khuôn mặt như ngọc, ôn thuận nhã nhặn.
Đậu Chiêu cười gật đầu, đưa bánh quất cho hắn.
Hai mắt hắn sáng lên, cười nói: "Là bánh quất của Phúc Kiến! Không phải nói Phúc Kiến năm nay gió lớn, măng mùa đông và bánh quất đều không mua được sao?"
"Vài ngày trước ta thèm ăn chua ngọt, ca ca đệ bảo người đi Phúc Kiến đưa tới." Đậu Chiêu ói hai tháng, Tống Mặc nghĩ biện pháp chiều nàng ăn, nàng không những không gầy đi, ngược lại còn sinh ra thói quen ăn vặt. Thấy Tống Hàn ăn ngon, nàng cũng lấy từ trong hộp ra một trái quýt.
Tống Hàn liền nói: "Người khác đều nói toan nhi cay nữ, tẩu tẩu hoài chắc chắn là một tiểu tử."
Vụ án hỏa hoạn của phủ Anh Quốc Công đã sớm khép lại, Thuận Thiên Phủ và Binh mã tư Ngũ thành kết luận là đã bắt được toàn bộ đạo tặc, Tống Mặc cũng chấp nhận kết quả này, trả lại bảo kiếm của Thái Tông hoàng đế, hắn bắt đầu dựa theo thời gian bình thường đi Kim Ngô Vệ làm việc, hơn nữa cách mấy ngày sẽ phải ở trong cung ngủ hai ngày.
Hôm nay đã đến ngày Tống Mặc tiến cung, hắn chân trước vừa mới đi, Tống Hàn sau lưng liền tới. Tống Hàn năm nay mười bốn tuổi, bộ dạng còn cao lớn hơn Đậu Chiêu. Theo đạo lý, Đậu Chiêu nên tránh mặt, mà dường như Tống Hàn không biết có chuyện này, trực tiếp vào chính phòng, Đậu Chiêu cũng có tính toán khác, làm như không thấy, ở yến tức trong phòng chiêu đãi.
"Thừa Nhị gia cát ngôn." Đậu Chiêu cười nói, "Ta và ca ca của đệ cũng hy vọng là một tiểu tử."
Nếu nàng sinh con trai, Tống Hàn đương nhiên trở thành người kế thừa thứ ba, nàng rất muốn biết Tống Hàn sẽ suy nghĩ ra sao.
"Thật tốt a." Tống Hàn cười tủm tỉm, bộ dạng rất phấn khích. "Đến lúc đó đệ cũng có thể giống ca ca, đưa chất nhi đi tập võ, thả diều, nghịch băng......"
Đậu Chiêu khẽ cười, cùng Tống Hàn nhàn thoại chuyện nhà.
Tê Hà được Tố Tâm mời tới phòng trà ngồi.
"Nghe nói ngày lành của tỷ tỷ định vào hôm hai mươi hai, hôm nay đã hai mươi, sao tỷ tỷ còn ở trong phủ làm việc?" Tê Hà nâng ly trà Long Tĩnh nóng hôi hổi, tò mò hỏi Tố Tâm.
E rằng không phải ai cũng chú ý đến điểm mấu chốt này.
Tố Tâm nghĩ thầm trong lòng, tươi cười trên mặt vẫn rất ôn hòa: "Phu nhân thưởng ba dãy tiểu viện, đến lúc đó ta sẽ xuất giá từ Di Chí Đường, rồi thành thân ở nơi đó. Muội muội ta và Cam Lộ, Tố Quyên đều đang giúp ta chuẩn bị tân phòng. Ta còn phải ở lại hầu hạ phu nhân thật tốt chứ."
Tê Hà kinh ngạc, mở to hai mắt: "Tỷ tỷ muốn từ Di Chí Đường xuất giá sao?"
Có thể xuất giá từ chỗ chủ nhân, chính là có hãnh diện rất lớn.
Tố Tâm cười gật đầu.
Vốn dĩ nàng cảm thấy không ổn, nhưng phu nhân muốn nàng xuất giá từ Di Chí Đường, Thế tử gia cũng đồng ý, còn nói khi Tố Lan xuất giá, kiệu hoa cũng phải đi ra từ cửa Di Chí Đường...... Nàng không biết cảm kích thế nào, vội quỳ xuống dập đầu ba cái với Thế tử gia.
"Chúc mừng tỷ tỷ!". Trong lòng Tê Hà rối ren không biết nên nói gì.
Trong phủ đều truyền, đại nha hoàn của phu nhân xuất giá, phu nhân thưởng hai ngàn lượng bạc làm của hồi môn. Nàng căn bản không tin, hiện tại xem ra, là sự thật rồi.
Tố Tâm cầm chén đậu hoàng, lư đả cổn, bánh củ cải đưa nàng ăn.
Tê Hà là đại nha hoàn trong phòng Tống Hàn, luôn hầu hạ bút mực cho Tống Hàn, nên cũng nhận biết được mấy chữ đơn giản.
Điểm tâm dùng khuôn làm, phía dưới có ba chữ Ngự Thiện Phòng.
Nàng chần chờ một lúc lâu rồi hỏi: "Tỷ tỷ, đây là đồ trong cung ban thưởng? Chúng ta ăn như vậy. Liệu phu nhân có trách mắng không?"
Tố Tâm cười đáp: "Không phải vài ngày trước phu nhân ăn không ngon miệng sao? Thế tử gia chỉ ngóng trông phu nhân có thể ăn nhiều một chút, đồ ăn gì cũng mang về, những thứ này trong nhà rất nhiều, để lâu cũng sẽ hỏng, phu nhân liền thưởng chúng ta mấy hộp. Ta thấy sắp đến tết, lấy ra cho mọi người hoặc tặng lễ đều rất tốt, miễn cưỡng giữ lại một ít. Ngươi chỉ cần lo ăn, nếu cảm thấy ngon, đợi lát nữa cũng mang mấy hộp về cho nhóm tiểu nha hoàn trong phòng Nhị gia nếm thử."
Đậu phụ hoàng thơm ngọt mềm mại vốn là thứ Tê Hà yêu thích nhất, đặc biệt còn là đồ trong cung ngự ban, ngọt mà không ngấy, dư vị đậm đà, nhưng nhớ đến ngày hôm qua mình phải chịu một đạp của ai kia, đậu phụng trong miệng cũng không còn ngon như trước nữa.
Nàng uống ngụm trà, thì thấy một tiểu cô nương mắt ngọc mày ngài chạy vào, "Tố Tâm tỷ tỷ".
Sắc mặt Tốt Tâm trầm xuống: "Chuyện gì phải hoảng loạn? Nếu là kinh động đến phu nhân, cẩn thận da của ngươi!"
Nha hoàn kia hít vào hai ngụm, rồi thở nhẹ ra, lúc này mới bẩm: "Lục lão phu nhân và Ninh Đức trưởng công chúa tới thăm phu nhân, nghe nói tỷ sắp xuất giá, hai vị phu nhân có thưởng, phu nhân bảo muội đi gọi tỷ đến dập đầu tạ thưởng."
Anh Quốc Công phủ lớn như vậy, ai lại biết đến một nha hoàn chứ? Ban thưởng cho Tố Tâm, cũng chỉ vì nể mặt phu nhân thôi.
Tê Hà vừa suy nghĩ trong lòng, vừa đưa Tố Tâm ra cửa.
Tiểu nha hoàn kia tò mò đánh giá nàng: " Tỷ là Tê Hà tỷ tỷ trong phòng Nhị gia sao? Tỷ nhìn thật xinh đẹp. Khó trách mọi người đều nói hai vị tỷ tỷ trong phòng Nhị gia đều là mỹ nhân!"
Trong phòng Tống Hàn có hai đại nha hoàn, một người khác tên Thái Vân.
"Muội muội mới thật sự xinh đẹp." Tê Hà cười đáp, "Không biết nên xưng hô với muội muội thế nào?"
"Tỷ gọi muội là Nhược Chu là được." Tiểu nha hoàn cười nói, "Muội là nhị đẳng nha hoàn trong phòng phu nhân, nhưng mà, chờ sau khi Tố Tâm tỷ tỷ, Tố Lan tỷ tỷ xuất giá, muội sẽ được lên làm nhất đẳng." Nàng có hơi đắc ý, "Đến lúc đó có thể đi tìm Tê Hà tỷ tỷ chơi rồi."
Nhất đẳng nha hoàn phủ Anh Quốc Công quản lý một vài nha hoàn nhị đẳng tam đẳng, tương đối mà nói, bản thân sẽ có thời gian rảnh rỗi.
Tê Hà biết trong phòng Đậu Chiêu có mấy nhị đẳng nha hoàn tên "Nhược", đều là người theo Đậu Chiêu từ Chân Định, là nha hoàn dòng chính của Đậu Chiêu, tuy tuổi không lớn, nhưng cũng có chút thể diện. Có lẽ bởi vì sau khi gả vào phủ Anh Quốc Công, quan hệ với Chân Định cũng theo đó phai nhạt, hơn nữa Quốc Công gia và Thế tử gia bất hòa, cho nên nhóm tiểu nha hoàn mới tuyển vào Di Chí ĐƯờng lần này đều lấy từ các điền trang của Tống gia.
Nàng cười đáp "Được".
Nhược Chu liền vui vẻ cùng nàng tán gẫu đến quên trời quên đất.
Mấy người Nhược Đồng tính cách thế nào, lần này còn ai cũng được lên làm nhất đẳng nha hoàn, hai người có chữ"Nhược" kia bực bội ra sao, nha hoàn mới đến có ai không an phận, Tố Tâm dùng cách gì thu phục các nàng...... Chẳng cần chờ hỏi tới, Nhược Chu đã kể hết sạch.
Tê Hà không khỏi bĩu môi.
Đúng là không có đầu óc, cho dù lớn lên xinh đẹp thì cũng chẳng được ích gì? Nếu không phải từ Chân Định, chỉ sợ đã sớm bị người khác dẫm lên đầu rồi.
Nàng mỉm cười nghe Nhược Chu kể chuyện trong phòng, thi thoảng còn nói đế hai câu, Nhược Chu càng nói càng hăng say.
Một tiểu nha hoàn cách mành gọi Nhược Chu: "Mau đi, Thế tử phu nhân phủ Duyên An hầu đến."
"Muội phải đi phụng trà rồi." Nhược Chu nghe vậy thì nhảy dựng lên, chào Tê hà một tiếng rồi chạy nhanh như gió.
Lại có tiểu nha hoàn tới thỉnh Tê Hà: "Tỷ tỷ, Nhị gia phải về phòng."
Lục lão phu nhân và Ninh Đức trưởng công chúa là quan hệ thông gia, Thiếu phu nhân phủ Duyên An hầu lại là nữ quyến, đương nhiên Tống Hàn không thể ở lại.
Tê Hà vội qua đi hầu hạ Tống Hàn mặc áo choàng, đỡ hắn về phòng.
Tống Hàn hỏi nàng: "Vừa rồi các ngươi nói cái gì?"
Giống như ra cửa làm khách, nếu Tống Hàn cần nha hoàn hầu hạ, Tống Hàn đi đến nơi nào, nha hoàn sẽ theo tới nơi đó. Nếu Tống Hàn tạm thời không cần nha hoàn hầu hạ, nha hoàn sẽ ở phòng trà hoặc phòng bên, từ chủ nhân bên người nha hoàn hoặc là ma ma bồi dùng trà.
Sau tối qua, Tê Hà không khỏi muốn lấy lòng Tống Hàn, nàng lập tức kể lại chuyện trong phòng trà cho hắn nghe.
"Ba dãy tiểu viện?" Tống Hàn nghe xong thì lẩm bẩm, "Ngươi nghe rõ chứ? Là ba gian hay là ba dãy?"
"Nô tỳ nghe rõ ràng." Tê Hà đáp, "Là ba dãy!"
Tống Hàn dừng bước, hắn khoanh tay, im lặng đứng nhìn cành cây khô lay động bị gió lạnh thổi trúng, một lúc lâu mới nói: "Ngươi đi tìm Nhược Chu kia hỏi thăm xem Cố Ngọc tặng lễ gì."
Cũng cảm thấy Nhược Chu kia là loại ruột đẻ ngoài da, Tê Hà tự tin đáp "vâng", sau khi đưa Tống Hàn về phòng, nàng lập tức lục tung phòng tìm mấy cái túi lưới, buổi chiều lại đi Di Chí Đường.
Vì là nha hoàn trong phòng Tống Hàn, cho nên người trong phòng Đậu Chiêu đối đãi với nàng hết sức khách khí, nghe nói nàng tới tìm Nhược Chu, liền mời nàng đến gian giữa của dãy sau ngồi đợi.
"Hôm nay có rất nhiều khách, Nhược Chu tỷ tỷ vẫn đang hầu hạ ở thượng phòng." Một tiểu nha hoàn 7, 8 tuổi, tên Phất Phong rót trà cho nàng, "Tỷ tìm Nhược Chu tỷ tỷ có việc gì gấp không? Nếu là việc gấp, muội sẽ giúp tỷ nói một câu. Nếu không có việc gấp, tỷ ngồi một lát, ăn chút điểm tâm trái cây, từ từ đợi Nhược Chu tỷ tỷ."
Đáng lẽ, Tê Hà phải hẹn ngày khác lại đến, nhưng trong đầu nàng đột nhiên hiện ra khuôn mặt dữ tợn của Tống Hàn dưới ánh đèn...... Nàng không khỏi rùng mình một cái, có cảm giác, nếu mình không làm tốt việc Tống Hàn
phân phó, sự tình đêm qua có thể sẽ lại tái diễn lần nữa.
Nàng đành phải mặt dày cười nói: "Vậy tỷ ở đây chờ Nhược Chu muội muội."
Phất Phong mang chút bánh trái cho nàng gϊếŧ thời gian, sau đó vội đi làm việc của mình.
Tê Hà vẫn luôn đợi trong phòng, tới tận giờ cơm tối Nhược Chu mới thở phì phò chạy vào.
Nàng uống ừng ực hết một ly trà rồi hỏi: "Tỷ tỷ tìm ta có chuyện gì?"
Tê Hà nói mục đích mình đến.
Nhược Chu cười đáp: "Chút chuyện nhỏ này đâu cần tỷ tỷ phải mất công đến? Cho tiểu nha hoàn chuyển lời là được. Hôm nay muội quá bận không thể đi, hơn nữa sắp tới giờ khóa cửa —— cũng không biết Thế tử gia báo hỷ cho bao nhiêu người, người này người kia đều đến chúc mừng, đợi ngày mai muội sẽ đi phòng thu chi hỏi giúp tỷ."
Tê Hà ngàn ân vạn tạ, đưa túi lưới kia cho Nhược Chu, rồi trở về thượng viện.
Nhược Chu nhận túi lưới, hoa mai đồng tâm gắn mảnh phỉ thúy, một đầu dây được xuyên ngọc trai, vừa nhìn đã biết là vật xa xỉ.
Nàng cầm túi lưới đi chính phòng.
Đậu Chiêu đang cùng cữu mẫu và Triệu Chương Như dùng bữa tối.
Thấy nàng lén lút thập thò, thì cười gọi: "Tiến vào đi!"
Nhược Chu cười hì hì đi đến, dâng túi lưới cho Đậu Chiêu xem: "Phu nhân, là Tê Hà trong phòng nhị gia cho, còn nhờ nô tỳ hỏi giúp xem Cố công tử tặng lễ gì cho ngài."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.