Quyển 3 - Chương 320: Cửu đầu ma long Hứa Đức Lạp
Chúng Thần
22/02/2013
Thấy Vô Cực đồng ý với mình, Bạch Khởi cũng nghiêm túc, thân thể vừa chuyển, nắm tay đã mang theo đấu khí liền trực tiếp xong đến bức tượng Hải Thần cao đến trăm mét bên cạnh mình. Sau một quyền, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang ầm ầm, toàn bộ bức tượng Hải Thần đã ầm ầm đổ xuống. Ngay sau đó cả đáy biển cũng bắt đầu chấn động, vô số Thủy nguyên tố màu xanh lam từ nơi này phát ra, hình thành những bọt khí nước màu xanh lam bay lên mặt biển, tán phát khắp thế giới. Bạch Khởi biết, phong ấn Thủy nguyên tố cuối cùng đã được mở ra.
Kết thúc xong chuyện này, Bạch Khởi quay người nhìn Vô Cực, khẽ mỉm cười, vui vẻ nói:
- Tiền đâu? Tiền đưa tới đây, chúng ta lập tức sẽ xuất phát.
- Ừm, được, ngươi đợi chút, ta sai người đưa đến cho huynh.
Vô Cực nói với Bạch Khởi một cách không có lời nào để nói nữa, dừng một chút, bất đắc dĩ nói. So với tượng Hải Thần và phong ấn Thủy nguyên tố, rõ ràng số tiền này Vô Cực vốn đã không để ý tới, thứ quan trọng nhất đã cho rồi, đừng nói đến chút tiền này.
Nói xong, Vô Cực liền xoay người lấy ra một hộp cầu thủy tinh màu xanh lam, thấp giọng nói mấy lời. Khoảng hai canh giờ sau, khi Bạch Khởi vẫn đứng cùng Vô Cực ở đó, mắt to nhìn mắt nhỏ, phía dưới Hải Thần Điện xuất hiện mấy nghìn cái bóng Hải Sư chiến sĩ cường tráng, mỗi người vác hai hòm lớn từ trong tòa thành dưới đáy biển bên dưới đi ra. Trước mặt bọn họ có năm Na Già tộc nhân, dẫn đầu là một người có tám cánh, bốn người còn lại đều có sáu cánh, nhìn ngoại hình đều thuộc một dòng.
- Kính thưa Con trai của Hải Thần, thứ ngài cần, Hải Tộc chúng tôi đã chuẩn bị xong, bây giờ xin kinh tặng ngài.
Na Già tám cánh dẫn đầu đó đi lên, khom người xuống, cung kính vạn phần nói. Nói xong liền hô gọi những Hải Sư chiến sĩ thân cao hơn hai mét, thể hình tráng kiệt vô cùng, đặt những cái hòm trong tay mình xuống trước mặt Bạch Khởi, trên đất trống của Hải Thần Điện, đồng thời còn đặt xuống mười mấy Túi Không Gian.
Phải biết rằng, Hải Tộc không phải chủng tộc trên lục địa. Tuy bọn họ đã có lịch sử lâu đời, khi Văn minh Ma pháp hưng thịnh, bọn họ sớm đã tồn tại. Nhưng lúc đó quan hệ giữa nhân loại và Hải Tộc không phải là tốt lắm, Không Gian Giới Chỉ hay những thứ như Túi Không Gian này, bọn họ cơ bản không có cơ hội lấy được. Những Túi Không Gian này tuy không nhiều, chỉ có mười mấy cái, nhưng nghĩ thấy cũng là Hải Tộc bọn họ đã tích trữ rất lâu mới có được, thường ngày khó mà nhìn thấy một cái, cho nên chỉ có thể dùng cách chậm chạp nhất, sử dụng nhân lực để chuyển đến số kim tệ này.
Một tỷ kim tệ, lấy ra mười mấy Túi Không Gian, còn có mấy ngàn hòm lớn cùng đặt ở đó, sau khi đặt ở trên Hải Thần Điện, chồng chất như ngọn núi nhỏ, những người này mới lần lượt lui xuống. Điều này khiến cho Bạch Khởi bất giác có chút ngưỡng mộ Vô Cực. Cái gã này, Thần đúng là Thần, rốt cuộc cũng không giống con người. Dù là thân mình ở địa vị cao quý, tại Bất Diệt Hoàng Triều có thể nói là trên vạn người, nhưng nếu mình muốn có một tỷ kim tệ, e là cũng phải tốn rất nhiều tâm huyết, gian khổ tích góp từng tí một không biết bao nhiêu năm. Nhưng cái gã này chỉ đi lại lẩm bẩm một chút, những Hải Tộc đó lập tức đã đưa đến, đây chính là sự khác biệt.
Bạch Khởi vung tay lên thu lại toàn bộ số kim tệ đó, ngay sau đó liền xoay người lại nhìn Con trai của Hải Thần, Vô Cực, cười ha hả nói:
- Đi thôi, chúng ta đi tìm tên Hứa Đức Lạp đó.
Trong nháy mắt Bạch Khởi đã có một tỷ năm trăm sáu mươi triệu kim tệ. Có lẽ Bạch Khởi bây giờ có thể nói là người giàu có nhất Đại Lục, đương nhiên không phải là tổ chức giàu có nhất. Dù sao vẫn còn có Hắc Ám Thần Điện và Quang Minh Thần Điện ở đó, bọn họ mới là người có nhiều tiền nhất.
Đã lấy được lợi ích từ người ta, Bạch Khởi liền biểu hiện dứt khoát đâu ra đấy. Có điều, Vô Cực sau khi nghe xong lời này liền tiện tay lấy ra một hạt châu màu xanh lam vứt cho Bạch Khởi Khởi, sau đó hắng giọng nói:
- Cái này gọi là Tỵ Thủy Châu, tạm thời tặng ngươi. Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp bị phong ấn trong vực sâu dưới đáy biển. Ta đương nhiên không sao cả, nhưng ngươi tiến vào đó e là phải chịu sự hạn chế của nước biển, khó mà phát huy được thực lực tốt nhất. Có thứ này, ngươi hãy mang theo nó khi ở trong biển, tuy không được coi là bảo bối gì nhưng ít nhất đối với nhân loại mà nói thì đây là thứ không thể tốt hơn được nữa. Ngươi hãy giữ nó đi. Ngoài ra, Bạch Khởi huynh đệ có binh khí trấn thủ gì không? Nếu không có, chút nữa đi cùng ta vào trong Cung điện lựa chọn một thanh. Ở đó đều là thần binh lợi khí, đối phó với Hứa Đức Lạp vẫn có ích. Tuy tên đó giết không chết, nhưng ít nhất có thể phá bỏ tầng phòng ngự của hắn. Binh khí của thế giới nhân loại không thiếu những Thần Khí, nhưng những thứ khác đều không có tác dụng với Hứa Đức Lạp.
- Không thành vấn đề, ta biết phải làm như thế nào, ngươi cứ yên tâm đi, binh khí trấn thủ ta có. Có điều, đến lúc đó ta và ngươi phải phối hợp cho tốt… Dù sao tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp này rất lợi hại, ta không có lòng tin lắm. Có điều, ngươi yên tâm, đã đồng ý với ngươi, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Ngươi không rời khỏi, ta cũng không rời khỏi.
Bạch Khởi sắc mặt ngưng trọng nói.
- Điều này ngươi không cần lo lắng. Ngươi là Đấu Thánh của nhân loại, ta cũng thuộc về thượng vị Thần. Ngươi và ta phối hợp lại đối phó với tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp toàn thịnh đương nhiên không đánh lại được, nhưng tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp đang ở trong sự phong ấn của phụ thân ta, hơn nữa đã trải qua nhiều năm giam cầm tiêu hao như vậy, tuy phong ấn đã có chút buông lỏng, nhưng hiệu quả vẫn còn, cộng thêm nguyên nhân bản thân hắn, ước chừng hắn chỉ có thể phát huy ba phần mười năng lực so với bình thường. Vì vậy ngươi có thể yên tâm, hai người chúng ta liên thủ sẽ giành phần thắng. Nếu không ít nhất cũng có thể đả thương hắn, khiến cho hắn không thoát ra được, sau này sẽ ngủ say mấy trăm năm, hay ngàn năm nữa.
Vô Cực cũng không lo lắng lắm. Hứa Đức Lạp trong thời kỳ toàn thịnh kinh khủng đến mức làm cho người ta sợ hãi, nhưng Hứa Đức Lạp bây giờ ngay đến ba phần mười sức mạnh thời kỳ toàn thịnh cũng không phát huy ra nổi, đây cũng chính là nguyên nhân mà Vô Cực dám đối phó với Hứa Đức Lạp. Đương nhiên hắn đi một mình vẫn sợ không an toàn, vì vậy mới kéo thêm Bạch Khởi.
- Đã như vậy thì chúng ta đi thôi.
Bạch Khởi cũng không do dự, gật gật đầu cho thấy mình đã hiểu, sau đó cùng Vô Cực rời khỏi Hải Thần Điện này đi về phía đáy biển phong ấn cách tòa thành dưới đáy biển này không xa.
Trên đường, hai người không nói thêm điều gì, đều đi về phía trước với tốc độ nhanh nhất. Bạch Khởi dùng Tỵ Thủy Châu, tốc độ cũng không chậm hơn Vô Cực bao nhiêu, một trước một sau đi về phía phong ấn Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp.
- Cửu U, ta muốn đổi cấp bậc, hãy giúp ta tăng lên, tăng lên cấp Cửu Tinh Đấu Thánh.
Bạch Khởi theo sau Vô Cực, động tác khẩn trương tiến về phía trước. Có điều, trong lòng đã đang nói chuyện với Cửu U. Sắp đối mặt với kẻ địch lớn, Bạch Khởi quyết định hãy nâng cao thực lực bản thân một chút trước sẽ tốt hơn, nếu không e là không ổn.
Bất luận là dùng được hay không được, tóm lại chuẩn bị nhiều một chút vẫn tốt hơn.
- Được, không thành vấn đề, ha ha. Bảy ức kim tệ, Cửu Tinh Đấu Thánh. Tiểu tử ngươi vẫn còn tám ức sáu ngàn vạn kim tệ. Có điều ta không thể tăng lên cho ngươi được nữa. Bởi vì lại tăng lên, thứ nhất, điểm giao dịch của ngươi không đủ, thứ hai, bây giờ ngươi đã ở vào đỉnh phong Đấu Thánh, nhưng muốn tăng lên, ngươi sẽ phải tự mình tìm hiểu tầng đó. Nếu không, ta thậm chí không thể giúp ngươi tăng lên. Có điều, giá cả là hai tỷ, ngươi hãy tự xem mà làm. Nếu thực sự tìm hiểu không ra, thì ngươi hãy giữ một ít kim tệ tìm ta đổi nha, hoặc là ngươi đi giết nhiều người một chút, ha ha, hai trăm triệu người không nhiều.
Cửu U cuồng tiếu nói.
Lời này khiến cho Bạch Khởi trong lòng bất lực, thiếu chút nữa là muốn hộc máu. Hai tỷ điểm giao dịch? Tưởng rằng mình là Thần sao, thực sự có nhiều như vậy. Trừ phi mình cướp cả Quang Minh Giáo Đình, nếu không thì đừng có nghĩ. Cả Bất Diệt Hoàng Triều tất cả trên dưới e là cũng không có nhiều tiền như vậy. Cho dù là mình tịch thu của tất cả các quý tộc, có lẽ cũng vẫn thiếu.
Có điều, bất lực vẫn là bất lực, sự việc đã đến nước này rồi, Bạch Khởi cũng không có cách nào nói điều gì. Cái tên Cửu U đó cơ bản không có cách thương lượng. Muốn đột phá, hoặc là tự mình đi tìm hiểu, hoặc là mình từ từ tích cóp điểm giao dịch. Nhưng ít nhất bây giờ đã là Cửu Tinh Đấu Thánh rồi, xem ra có lẽ đã đủ dùng rồi. Nghĩ đến đây, Bạch Khởi cũng không nghĩ thêm nữa.
Sau khoảng một canh giờ, Bạch Khởi và Vô Cực cùng đi đến phía trước một rãnh biển. Rãnh biển lớn sâu không thấy đáy, từ bên trên nhìn xuống chỉ thấy cái khe khổng lồ trùng điệp vạn dặm. Phía bên dưới là một màn đen ngòm, không nhìn rõ cái gì. Những con cá xung quanh đều không dám từ đây vượt qua, một hơi thở giống như sự cuồng bạo điên cuồng không ngừng xoay tròn quanh rãnh biển này.
- Bạch Khởi huynh đệ, đây chính là nơi phong ấn Hứa Đức Lạp. Ài, phong ấn này đã bị phá hỏng rồi, một bộ phận hơi thở Hứa Đức Lạp tán phát ra. Đã từ rất lâu, Hải Tộc không dám đến gần nơi này. Chúng ta đi thôi.
Nói xong, Vô Cực liền cùng Bạch Khởi đi xuống dưới.
- Rống!
Lúc này, một tiếng vang điếc tai nhức óc vang lên, tiếng hét của Hứa Đức Lạp to như tiếng sấm khiến cho người ta chấn động. Vô Cực và Bạch Khởi cùng nhìn một cái, sắc mặt đều thay đổi, nhưng ngay sau đó liền xông xuống.
Khi bọn họ tới đáy biển, một phong ấn khổng lồ xuất hiện trước mặt Bạch Khởi. Phong ấn này không giống với Nguyên tố Phong ấn, mà là một Ma Pháp Trận khổng lồ, ở trong rãnh biển đáy biển này hình thành Ngũ Mang Tinh bao phủ cả rãnh biển. Có điều, ở một góc của rãnh biển, trên cả núi đá khổng lồ đó lại có một lỗ hổng, núi đá khổng lồ đó không ngừng chấn động, giống như có thứ gì đó đang không nhừng va đập ở đó.
- Chính là chỗ đó! Từ khe hở kia chúng ta có thể tiến vào, có điều thể hình của Hứa Đức Lạp khổng lồ, hắn lại không ra được. Đi thôi Bạch Khởi huynh đệ.
Vô Cực chỉ vào nơi đang bị va đạp đó, sau đó xông vào trước. Bạch Khởi cũng không do dự đi theo sau vào cùng, hai người xuyên qua vết rách phong ấn đi xuống bên trong.
Phía dưới là một khu vực vô cùng rộng lớn, có chút khác biệt so với bên ngoài. Nước biển không lọt vào chút nào, giống như bị thứ gì đó cách trở. Còn phía dưới phong ấn này là một nơi lớn khoảng hơn trăm dặm vuông, bốn phía bị dãy núi vây quanh. Tuy không có ánh mặt trời, nhưng phía trên đầu lại không ngừng xoay tròn phong ấn, chiếu sáng giống như ánh mặt trời, chiếu sáng cả nơi phong ấn.
Ở chính giữa của nơi phong ấn là một cơ thể khổng lồ giống như ngọn núi nhỏ, cao đến mấy trăm mét, hai cánh hơn hai trăm mét và chín cái đầu rồng khổng lồ. Vừa nhìn là biết đó chính là đỉnh cấp Ma Thú trong truyền thuyết, Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, từng tàn sát bừa bãi trên biển rộng…
- Rống… Đáng ghét, cái tên Posedon ở đâu? Ta phải giết hắn!! Giết hắn! Ta phải giết cái tên khốn kiếp đó! Hai người các ngươi là ai! Lại dám đến đây!!
Khi Bạch Khởi và Vô Cực vừa tiến vào nơi phong ấn, Hứa Đức Lạp liền phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ, ngừng việc va đập với núi đá bốn phía lại, sau đó nhìn về phía Vô Cực và Bạch Khởi, hướng thẳng ánh mắt nhằm về phía bọn họ.
Chỉ từ mấy câu nói này, và hơi thở tàn sát bốn phía, không khó nhìn ra mức độ cuồng bạo của gã này. Không hổ là đỉnh phong Ma Thú hung danh hiển hách. Nếu đổi lại là một nhân loại đến nơi này, e là không chịu nổi hơi thở bạo ngược đó mà phát điên.
Bạch Khởi và Vô Cực hai mắt nhìn nhau, không nói thêm lời nào liền xông thẳng tới, mục tiêu thẳng về phía Hứa Đức Lạp. Trong tay Vô Cực xuất hiện một thanh tam xoa kích màu vàng, bên trên lóe ra ánh sáng màu thủy lam sắc, đương nhiên trên tay Bạch Khởi là mang theo tay Atula.
Tam xoa kích vàng trong tay Vô Cực phát ra ánh sáng màu xanh lam và Bạch Khởi từ hai phía bắt đầu tấn công. Tam xoa kích vừa vung lên, lập tức mấy chục đường thủy long liền nháy mắt xuất hiện, xông thẳng về phía Hứa Đức Lạp. Còn bản thân hắn đánh về phía một cái đầu phía bên trái của Hứa Đức Lạp. Tam xoa kích này công kích mạnh mẽ, cắm mạnh vào da thịt của Hứa Đức Lạp, chặt đứt một cái đầu của hắn rơi xuống đất.
Còn Bạch Khởi lại từ bên phải bắt đầu. Không hề nghi ngờ, sử dụng một chiêu Liệt Địa, một cái đầu của Hứa Đức Lạp bị nắm tay của Bạch Khởi mạnh mẽ xuyên qua, lập tức cái đầu rơi xuống đất. Hứa Đức Lạp trong cùng một lúc bị rơi xuống hai cái đầu, bất ngờ không đề phòng đã để cho Bạch Khởi và Vô Cực rảnh tay, phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Bảy cái đầu còn lại của hắn bắt đầu hành động, ba cái đầu đại diện cho Độc, Phong, Hỏa bộc phát ra quang mang ba màu công kích về phía Bạch Khởi. Còn Ma pháp bốn màu đại diện cho Thổ, Thủy, Mộc, Hủ thực công kích về phía Vô Cực.
Cuồng phong xen lẫn ngọn lửa, trong đó hàm chứa kịch độc, tam sắc quang mang xông thẳng đập vào mặt, Bạch Khởi không dám liều mạng, né tránh sự công kích này. Luồng công kích này va đập vào vách đá bên cạnh, tảng đá lớn ầm ầm đổ xuống. Một lỗ hổng dài trăm mét xuất hiện trên núi đó, nơi phía dưới phong ấn trong nháy mắt có một khe hở. Nhưng phong ấn này cũng theo đó mà dài lớn hơn mấy lần, lại bịt lại chỗ núi đá rơi xuống, gió thổi không lọt.
Còn Vô Cực bên này lại khó khăn hơn nhiều so với Bạch Khởi. Thủy Long do Thủy hệ Ma pháp hình thành, công kích Vô Cực cũng không có gì. Hắn thân là con trai của Hải Thần đương nhiên không sợ thứ này. Nhưng thạch bích cứng rắn do năng lượng Thổ hệ hình thành xông về phía Vô Cực, khiến cho đường lui của Vô Cực bị phong kín. Vô Cực muốn né tránh nhưng lại bị xúc tua mang theo năng lượng Hủ Thực quấn lấy. Trong nháy mắt, Vô Cực bị cố định lại, những mũi lao sắc nhọn và tua cuốn mang theo Hủ Thực để lại mấy chục cái lỗ trên người Vô Cực. Vô Cực đau đớn kêu gào, nếu không phải là Bạch Khởi phản ứng nhanh, qua đó giúp đỡ Vô Cực một tay thì e rằng hắn lại càng không chịu nổi.
Nhưng cho dù là như vậy, Vô Cực trong khoảng thời gian ngắn cũng máu chảy không ngừng khắp người, có thể gọi là huyết nhân. Còn Hứa Đức Lạp bên này sau khi đánh lui bọn Bạch Khởi lại không dừng công kích. Hai cái đầu rơi xuống trong nháy mắt đã hóa đá, mà hai cái đầu Hứa Đức Lạp bị chặt rụng lại mọc ra. Hứa Đức Lạp với biệt danh là ‘bất tử’ không thể chết dễ dàng như vậy.
Người ta nói rằng, Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp trừ phi có thể một lần đánh hắn thành tro bụi hoặc là chặt xuống đồng thời chín cái đầu của hắn, hơn nữa, trước khi hắn hồi phục sẽ đâm nát tim hắn, thì cũng đừng nghĩ đến chuyện giết chết hắn. Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, Hải Thần Posedon năm đó mới không có cách nào giết chết Hứa Đức Lạp. Không phải bởi vì sức mạnh không bằng Hứa Đức Lạp, mà là năng lực hồi phục của tên này quá biến thái, hầu như không chết.
- Đáng ghét! Đáng ghét! Hai tên khốn kiếp các ngươi! Ta phải giết các ngươi! Giết các ngươi!!
Hứa Đức Lạp điên cuồng hét lên. Chín cái đầu tán phát cửu sắc quang mang, đại diện cho sức mạnh khác nhau, Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Quang, Ám, Hủ Thực, Độc, chín loại năng lượng, bạo phát ra quang mang chín màu, từ miệng của Hứa Đức Lạp phun ra, không ngừng càn quét mặt đất bốn phía, truy sát Bạch Khởi và Vô Cực. Những nơi nó đi qua không một ngọn cỏ, trên mặt đất lưu lại vô số chỗ gồ ghề. Lực phá hoại đã không thể dùng từ kinh khủng để hình dung.
Vừa tách ra né tránh, Bạch Khởi vừa tức giận nói:
- Vô Cực, ngươi là tên khốn kiếp, ngươi chẳng phải nói Hứa Đức Lạp suy yếu sao? Bây giờ ngay cả ba phần mười sức mạnh cũng không thể phát huy ra? Nhưng chưa đến ba phần mười của hắn đã kinh khủng như vậy?!
Bạch Khởi không phải tên ngốc, tốc độ của tên Hứa Đức Lạp chín đầu này hoàn toàn có thể so với tốc độ của Bạch Khởi, một Cửu Tinh Đấu Thánh. Hơn nữa giữa chúng tổ chức nghiêm ngặt, phối hợp chặt chẽ, năng lượng phát ra rất kinh khủng. Mặc dù Bạch Khởi cảm thấy năng lượng này cơ bản không thể giết chết mình, mình hoàn toàn có thể dùng đấu khí để ngăn cản, nhưng hai đường năng lượng này lại có chút kinh khủng, có lẽ ít nhất mình cũng bị thương.
- Ta cũng không biết a. Chết tiệt, Bạch Khởi huynh đệ, ta biết huynh còn nương tay. Có điều, bây giờ xem ra chúng ta không thể không động thủ rồi. Chúng ta liên thủ đối phó hắn, không cầu giết chết hắn, điều đó là không thể, chúng ta bây giờ chưa có sức mạnh đó. Nhưng chặt đầu của hắn, Hứa Đức Lạp hắn có biệt danh là bất tử, nhưng điều này cũng có chừng mực. Đầu của hắn rơi xuống hết, hắn sẽ phải rơi vào thời gian ngủ say. Sau khi chiến đấu phải ngủ say tu dưỡng. Hôm nay ta mời huynh đến giúp, không cầu xin giết hắn, chặt đứt mấy cái đầu của hắn là đủ rồi.
Vô Cực hắng giọng nói.
Khi nói, thần sắc biến đổi, lấy ra tam xoa kích màu vàng đó, trong nháy mắt biến to ra không ít, lại biến thành một người nửa người nửa cá, sức mạnh cũng tăng lên không biết bao nhiêu lần, chí ít cũng mạnh hơn vừa rồi rất nhiều. Tam xoa kích màu vàng cũng trở nên lớn theo trong tay, chặn lại hai đường công kích năng lượng của Hứa Đức Lạp. Vừa vung tay lên đã chém đứt ba cái đầu của Hứa Đức Lạp. Nhưng tiếc là trong giây phút này lại bị năng lượng đại diện cho Quang Minh và Hắc Ám đã đánh trúng cả người, cũng thảm thiết đau đớn liên tục. Trên cơ thể khổng lồ đó xuất hiện hai vết thương đỏ tươi, nhưng ngay sau đó lại hét to lên chém đứt một cái đầu nữa của đối phương.
Còn Bạch Khởi cũng không do dự, tung người nhảy lên, trên nắm tay bao quanh đấu khí màu bạc, hướng về phía Hứa Đức Lạp, một chiêu khiến cho ba cái đầu của Hứa Đức Lạp liên tiếp bị đánh nát. Khi họ vẫn muốn đang công, Hứa Đức Lạp đã lại mọc ra những cái đầu khác, giáng cho Bạch Khởi một đòn mạnh. Dựa vào tay Atula và đấu khí mạnh mẽ, Bạch Khởi chỉ bị đánh bay ra, trên người bị mấy vết thương nhỏ, nhưng trong nháy mắt đã hồi phục.
- Chết tiệt, ta phải giết hai tên khốn kiếp các ngươi!!
Hứa Đức Lạp liên tiếp bị chém rơi mấy cái đầu, lập tức nổi giận điên cuồng hét lên.
Kết thúc xong chuyện này, Bạch Khởi quay người nhìn Vô Cực, khẽ mỉm cười, vui vẻ nói:
- Tiền đâu? Tiền đưa tới đây, chúng ta lập tức sẽ xuất phát.
- Ừm, được, ngươi đợi chút, ta sai người đưa đến cho huynh.
Vô Cực nói với Bạch Khởi một cách không có lời nào để nói nữa, dừng một chút, bất đắc dĩ nói. So với tượng Hải Thần và phong ấn Thủy nguyên tố, rõ ràng số tiền này Vô Cực vốn đã không để ý tới, thứ quan trọng nhất đã cho rồi, đừng nói đến chút tiền này.
Nói xong, Vô Cực liền xoay người lấy ra một hộp cầu thủy tinh màu xanh lam, thấp giọng nói mấy lời. Khoảng hai canh giờ sau, khi Bạch Khởi vẫn đứng cùng Vô Cực ở đó, mắt to nhìn mắt nhỏ, phía dưới Hải Thần Điện xuất hiện mấy nghìn cái bóng Hải Sư chiến sĩ cường tráng, mỗi người vác hai hòm lớn từ trong tòa thành dưới đáy biển bên dưới đi ra. Trước mặt bọn họ có năm Na Già tộc nhân, dẫn đầu là một người có tám cánh, bốn người còn lại đều có sáu cánh, nhìn ngoại hình đều thuộc một dòng.
- Kính thưa Con trai của Hải Thần, thứ ngài cần, Hải Tộc chúng tôi đã chuẩn bị xong, bây giờ xin kinh tặng ngài.
Na Già tám cánh dẫn đầu đó đi lên, khom người xuống, cung kính vạn phần nói. Nói xong liền hô gọi những Hải Sư chiến sĩ thân cao hơn hai mét, thể hình tráng kiệt vô cùng, đặt những cái hòm trong tay mình xuống trước mặt Bạch Khởi, trên đất trống của Hải Thần Điện, đồng thời còn đặt xuống mười mấy Túi Không Gian.
Phải biết rằng, Hải Tộc không phải chủng tộc trên lục địa. Tuy bọn họ đã có lịch sử lâu đời, khi Văn minh Ma pháp hưng thịnh, bọn họ sớm đã tồn tại. Nhưng lúc đó quan hệ giữa nhân loại và Hải Tộc không phải là tốt lắm, Không Gian Giới Chỉ hay những thứ như Túi Không Gian này, bọn họ cơ bản không có cơ hội lấy được. Những Túi Không Gian này tuy không nhiều, chỉ có mười mấy cái, nhưng nghĩ thấy cũng là Hải Tộc bọn họ đã tích trữ rất lâu mới có được, thường ngày khó mà nhìn thấy một cái, cho nên chỉ có thể dùng cách chậm chạp nhất, sử dụng nhân lực để chuyển đến số kim tệ này.
Một tỷ kim tệ, lấy ra mười mấy Túi Không Gian, còn có mấy ngàn hòm lớn cùng đặt ở đó, sau khi đặt ở trên Hải Thần Điện, chồng chất như ngọn núi nhỏ, những người này mới lần lượt lui xuống. Điều này khiến cho Bạch Khởi bất giác có chút ngưỡng mộ Vô Cực. Cái gã này, Thần đúng là Thần, rốt cuộc cũng không giống con người. Dù là thân mình ở địa vị cao quý, tại Bất Diệt Hoàng Triều có thể nói là trên vạn người, nhưng nếu mình muốn có một tỷ kim tệ, e là cũng phải tốn rất nhiều tâm huyết, gian khổ tích góp từng tí một không biết bao nhiêu năm. Nhưng cái gã này chỉ đi lại lẩm bẩm một chút, những Hải Tộc đó lập tức đã đưa đến, đây chính là sự khác biệt.
Bạch Khởi vung tay lên thu lại toàn bộ số kim tệ đó, ngay sau đó liền xoay người lại nhìn Con trai của Hải Thần, Vô Cực, cười ha hả nói:
- Đi thôi, chúng ta đi tìm tên Hứa Đức Lạp đó.
Trong nháy mắt Bạch Khởi đã có một tỷ năm trăm sáu mươi triệu kim tệ. Có lẽ Bạch Khởi bây giờ có thể nói là người giàu có nhất Đại Lục, đương nhiên không phải là tổ chức giàu có nhất. Dù sao vẫn còn có Hắc Ám Thần Điện và Quang Minh Thần Điện ở đó, bọn họ mới là người có nhiều tiền nhất.
Đã lấy được lợi ích từ người ta, Bạch Khởi liền biểu hiện dứt khoát đâu ra đấy. Có điều, Vô Cực sau khi nghe xong lời này liền tiện tay lấy ra một hạt châu màu xanh lam vứt cho Bạch Khởi Khởi, sau đó hắng giọng nói:
- Cái này gọi là Tỵ Thủy Châu, tạm thời tặng ngươi. Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp bị phong ấn trong vực sâu dưới đáy biển. Ta đương nhiên không sao cả, nhưng ngươi tiến vào đó e là phải chịu sự hạn chế của nước biển, khó mà phát huy được thực lực tốt nhất. Có thứ này, ngươi hãy mang theo nó khi ở trong biển, tuy không được coi là bảo bối gì nhưng ít nhất đối với nhân loại mà nói thì đây là thứ không thể tốt hơn được nữa. Ngươi hãy giữ nó đi. Ngoài ra, Bạch Khởi huynh đệ có binh khí trấn thủ gì không? Nếu không có, chút nữa đi cùng ta vào trong Cung điện lựa chọn một thanh. Ở đó đều là thần binh lợi khí, đối phó với Hứa Đức Lạp vẫn có ích. Tuy tên đó giết không chết, nhưng ít nhất có thể phá bỏ tầng phòng ngự của hắn. Binh khí của thế giới nhân loại không thiếu những Thần Khí, nhưng những thứ khác đều không có tác dụng với Hứa Đức Lạp.
- Không thành vấn đề, ta biết phải làm như thế nào, ngươi cứ yên tâm đi, binh khí trấn thủ ta có. Có điều, đến lúc đó ta và ngươi phải phối hợp cho tốt… Dù sao tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp này rất lợi hại, ta không có lòng tin lắm. Có điều, ngươi yên tâm, đã đồng ý với ngươi, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Ngươi không rời khỏi, ta cũng không rời khỏi.
Bạch Khởi sắc mặt ngưng trọng nói.
- Điều này ngươi không cần lo lắng. Ngươi là Đấu Thánh của nhân loại, ta cũng thuộc về thượng vị Thần. Ngươi và ta phối hợp lại đối phó với tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp toàn thịnh đương nhiên không đánh lại được, nhưng tên Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp đang ở trong sự phong ấn của phụ thân ta, hơn nữa đã trải qua nhiều năm giam cầm tiêu hao như vậy, tuy phong ấn đã có chút buông lỏng, nhưng hiệu quả vẫn còn, cộng thêm nguyên nhân bản thân hắn, ước chừng hắn chỉ có thể phát huy ba phần mười năng lực so với bình thường. Vì vậy ngươi có thể yên tâm, hai người chúng ta liên thủ sẽ giành phần thắng. Nếu không ít nhất cũng có thể đả thương hắn, khiến cho hắn không thoát ra được, sau này sẽ ngủ say mấy trăm năm, hay ngàn năm nữa.
Vô Cực cũng không lo lắng lắm. Hứa Đức Lạp trong thời kỳ toàn thịnh kinh khủng đến mức làm cho người ta sợ hãi, nhưng Hứa Đức Lạp bây giờ ngay đến ba phần mười sức mạnh thời kỳ toàn thịnh cũng không phát huy ra nổi, đây cũng chính là nguyên nhân mà Vô Cực dám đối phó với Hứa Đức Lạp. Đương nhiên hắn đi một mình vẫn sợ không an toàn, vì vậy mới kéo thêm Bạch Khởi.
- Đã như vậy thì chúng ta đi thôi.
Bạch Khởi cũng không do dự, gật gật đầu cho thấy mình đã hiểu, sau đó cùng Vô Cực rời khỏi Hải Thần Điện này đi về phía đáy biển phong ấn cách tòa thành dưới đáy biển này không xa.
Trên đường, hai người không nói thêm điều gì, đều đi về phía trước với tốc độ nhanh nhất. Bạch Khởi dùng Tỵ Thủy Châu, tốc độ cũng không chậm hơn Vô Cực bao nhiêu, một trước một sau đi về phía phong ấn Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp.
- Cửu U, ta muốn đổi cấp bậc, hãy giúp ta tăng lên, tăng lên cấp Cửu Tinh Đấu Thánh.
Bạch Khởi theo sau Vô Cực, động tác khẩn trương tiến về phía trước. Có điều, trong lòng đã đang nói chuyện với Cửu U. Sắp đối mặt với kẻ địch lớn, Bạch Khởi quyết định hãy nâng cao thực lực bản thân một chút trước sẽ tốt hơn, nếu không e là không ổn.
Bất luận là dùng được hay không được, tóm lại chuẩn bị nhiều một chút vẫn tốt hơn.
- Được, không thành vấn đề, ha ha. Bảy ức kim tệ, Cửu Tinh Đấu Thánh. Tiểu tử ngươi vẫn còn tám ức sáu ngàn vạn kim tệ. Có điều ta không thể tăng lên cho ngươi được nữa. Bởi vì lại tăng lên, thứ nhất, điểm giao dịch của ngươi không đủ, thứ hai, bây giờ ngươi đã ở vào đỉnh phong Đấu Thánh, nhưng muốn tăng lên, ngươi sẽ phải tự mình tìm hiểu tầng đó. Nếu không, ta thậm chí không thể giúp ngươi tăng lên. Có điều, giá cả là hai tỷ, ngươi hãy tự xem mà làm. Nếu thực sự tìm hiểu không ra, thì ngươi hãy giữ một ít kim tệ tìm ta đổi nha, hoặc là ngươi đi giết nhiều người một chút, ha ha, hai trăm triệu người không nhiều.
Cửu U cuồng tiếu nói.
Lời này khiến cho Bạch Khởi trong lòng bất lực, thiếu chút nữa là muốn hộc máu. Hai tỷ điểm giao dịch? Tưởng rằng mình là Thần sao, thực sự có nhiều như vậy. Trừ phi mình cướp cả Quang Minh Giáo Đình, nếu không thì đừng có nghĩ. Cả Bất Diệt Hoàng Triều tất cả trên dưới e là cũng không có nhiều tiền như vậy. Cho dù là mình tịch thu của tất cả các quý tộc, có lẽ cũng vẫn thiếu.
Có điều, bất lực vẫn là bất lực, sự việc đã đến nước này rồi, Bạch Khởi cũng không có cách nào nói điều gì. Cái tên Cửu U đó cơ bản không có cách thương lượng. Muốn đột phá, hoặc là tự mình đi tìm hiểu, hoặc là mình từ từ tích cóp điểm giao dịch. Nhưng ít nhất bây giờ đã là Cửu Tinh Đấu Thánh rồi, xem ra có lẽ đã đủ dùng rồi. Nghĩ đến đây, Bạch Khởi cũng không nghĩ thêm nữa.
Sau khoảng một canh giờ, Bạch Khởi và Vô Cực cùng đi đến phía trước một rãnh biển. Rãnh biển lớn sâu không thấy đáy, từ bên trên nhìn xuống chỉ thấy cái khe khổng lồ trùng điệp vạn dặm. Phía bên dưới là một màn đen ngòm, không nhìn rõ cái gì. Những con cá xung quanh đều không dám từ đây vượt qua, một hơi thở giống như sự cuồng bạo điên cuồng không ngừng xoay tròn quanh rãnh biển này.
- Bạch Khởi huynh đệ, đây chính là nơi phong ấn Hứa Đức Lạp. Ài, phong ấn này đã bị phá hỏng rồi, một bộ phận hơi thở Hứa Đức Lạp tán phát ra. Đã từ rất lâu, Hải Tộc không dám đến gần nơi này. Chúng ta đi thôi.
Nói xong, Vô Cực liền cùng Bạch Khởi đi xuống dưới.
- Rống!
Lúc này, một tiếng vang điếc tai nhức óc vang lên, tiếng hét của Hứa Đức Lạp to như tiếng sấm khiến cho người ta chấn động. Vô Cực và Bạch Khởi cùng nhìn một cái, sắc mặt đều thay đổi, nhưng ngay sau đó liền xông xuống.
Khi bọn họ tới đáy biển, một phong ấn khổng lồ xuất hiện trước mặt Bạch Khởi. Phong ấn này không giống với Nguyên tố Phong ấn, mà là một Ma Pháp Trận khổng lồ, ở trong rãnh biển đáy biển này hình thành Ngũ Mang Tinh bao phủ cả rãnh biển. Có điều, ở một góc của rãnh biển, trên cả núi đá khổng lồ đó lại có một lỗ hổng, núi đá khổng lồ đó không ngừng chấn động, giống như có thứ gì đó đang không nhừng va đập ở đó.
- Chính là chỗ đó! Từ khe hở kia chúng ta có thể tiến vào, có điều thể hình của Hứa Đức Lạp khổng lồ, hắn lại không ra được. Đi thôi Bạch Khởi huynh đệ.
Vô Cực chỉ vào nơi đang bị va đạp đó, sau đó xông vào trước. Bạch Khởi cũng không do dự đi theo sau vào cùng, hai người xuyên qua vết rách phong ấn đi xuống bên trong.
Phía dưới là một khu vực vô cùng rộng lớn, có chút khác biệt so với bên ngoài. Nước biển không lọt vào chút nào, giống như bị thứ gì đó cách trở. Còn phía dưới phong ấn này là một nơi lớn khoảng hơn trăm dặm vuông, bốn phía bị dãy núi vây quanh. Tuy không có ánh mặt trời, nhưng phía trên đầu lại không ngừng xoay tròn phong ấn, chiếu sáng giống như ánh mặt trời, chiếu sáng cả nơi phong ấn.
Ở chính giữa của nơi phong ấn là một cơ thể khổng lồ giống như ngọn núi nhỏ, cao đến mấy trăm mét, hai cánh hơn hai trăm mét và chín cái đầu rồng khổng lồ. Vừa nhìn là biết đó chính là đỉnh cấp Ma Thú trong truyền thuyết, Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, từng tàn sát bừa bãi trên biển rộng…
- Rống… Đáng ghét, cái tên Posedon ở đâu? Ta phải giết hắn!! Giết hắn! Ta phải giết cái tên khốn kiếp đó! Hai người các ngươi là ai! Lại dám đến đây!!
Khi Bạch Khởi và Vô Cực vừa tiến vào nơi phong ấn, Hứa Đức Lạp liền phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ, ngừng việc va đập với núi đá bốn phía lại, sau đó nhìn về phía Vô Cực và Bạch Khởi, hướng thẳng ánh mắt nhằm về phía bọn họ.
Chỉ từ mấy câu nói này, và hơi thở tàn sát bốn phía, không khó nhìn ra mức độ cuồng bạo của gã này. Không hổ là đỉnh phong Ma Thú hung danh hiển hách. Nếu đổi lại là một nhân loại đến nơi này, e là không chịu nổi hơi thở bạo ngược đó mà phát điên.
Bạch Khởi và Vô Cực hai mắt nhìn nhau, không nói thêm lời nào liền xông thẳng tới, mục tiêu thẳng về phía Hứa Đức Lạp. Trong tay Vô Cực xuất hiện một thanh tam xoa kích màu vàng, bên trên lóe ra ánh sáng màu thủy lam sắc, đương nhiên trên tay Bạch Khởi là mang theo tay Atula.
Tam xoa kích vàng trong tay Vô Cực phát ra ánh sáng màu xanh lam và Bạch Khởi từ hai phía bắt đầu tấn công. Tam xoa kích vừa vung lên, lập tức mấy chục đường thủy long liền nháy mắt xuất hiện, xông thẳng về phía Hứa Đức Lạp. Còn bản thân hắn đánh về phía một cái đầu phía bên trái của Hứa Đức Lạp. Tam xoa kích này công kích mạnh mẽ, cắm mạnh vào da thịt của Hứa Đức Lạp, chặt đứt một cái đầu của hắn rơi xuống đất.
Còn Bạch Khởi lại từ bên phải bắt đầu. Không hề nghi ngờ, sử dụng một chiêu Liệt Địa, một cái đầu của Hứa Đức Lạp bị nắm tay của Bạch Khởi mạnh mẽ xuyên qua, lập tức cái đầu rơi xuống đất. Hứa Đức Lạp trong cùng một lúc bị rơi xuống hai cái đầu, bất ngờ không đề phòng đã để cho Bạch Khởi và Vô Cực rảnh tay, phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Bảy cái đầu còn lại của hắn bắt đầu hành động, ba cái đầu đại diện cho Độc, Phong, Hỏa bộc phát ra quang mang ba màu công kích về phía Bạch Khởi. Còn Ma pháp bốn màu đại diện cho Thổ, Thủy, Mộc, Hủ thực công kích về phía Vô Cực.
Cuồng phong xen lẫn ngọn lửa, trong đó hàm chứa kịch độc, tam sắc quang mang xông thẳng đập vào mặt, Bạch Khởi không dám liều mạng, né tránh sự công kích này. Luồng công kích này va đập vào vách đá bên cạnh, tảng đá lớn ầm ầm đổ xuống. Một lỗ hổng dài trăm mét xuất hiện trên núi đó, nơi phía dưới phong ấn trong nháy mắt có một khe hở. Nhưng phong ấn này cũng theo đó mà dài lớn hơn mấy lần, lại bịt lại chỗ núi đá rơi xuống, gió thổi không lọt.
Còn Vô Cực bên này lại khó khăn hơn nhiều so với Bạch Khởi. Thủy Long do Thủy hệ Ma pháp hình thành, công kích Vô Cực cũng không có gì. Hắn thân là con trai của Hải Thần đương nhiên không sợ thứ này. Nhưng thạch bích cứng rắn do năng lượng Thổ hệ hình thành xông về phía Vô Cực, khiến cho đường lui của Vô Cực bị phong kín. Vô Cực muốn né tránh nhưng lại bị xúc tua mang theo năng lượng Hủ Thực quấn lấy. Trong nháy mắt, Vô Cực bị cố định lại, những mũi lao sắc nhọn và tua cuốn mang theo Hủ Thực để lại mấy chục cái lỗ trên người Vô Cực. Vô Cực đau đớn kêu gào, nếu không phải là Bạch Khởi phản ứng nhanh, qua đó giúp đỡ Vô Cực một tay thì e rằng hắn lại càng không chịu nổi.
Nhưng cho dù là như vậy, Vô Cực trong khoảng thời gian ngắn cũng máu chảy không ngừng khắp người, có thể gọi là huyết nhân. Còn Hứa Đức Lạp bên này sau khi đánh lui bọn Bạch Khởi lại không dừng công kích. Hai cái đầu rơi xuống trong nháy mắt đã hóa đá, mà hai cái đầu Hứa Đức Lạp bị chặt rụng lại mọc ra. Hứa Đức Lạp với biệt danh là ‘bất tử’ không thể chết dễ dàng như vậy.
Người ta nói rằng, Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp trừ phi có thể một lần đánh hắn thành tro bụi hoặc là chặt xuống đồng thời chín cái đầu của hắn, hơn nữa, trước khi hắn hồi phục sẽ đâm nát tim hắn, thì cũng đừng nghĩ đến chuyện giết chết hắn. Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, Hải Thần Posedon năm đó mới không có cách nào giết chết Hứa Đức Lạp. Không phải bởi vì sức mạnh không bằng Hứa Đức Lạp, mà là năng lực hồi phục của tên này quá biến thái, hầu như không chết.
- Đáng ghét! Đáng ghét! Hai tên khốn kiếp các ngươi! Ta phải giết các ngươi! Giết các ngươi!!
Hứa Đức Lạp điên cuồng hét lên. Chín cái đầu tán phát cửu sắc quang mang, đại diện cho sức mạnh khác nhau, Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Quang, Ám, Hủ Thực, Độc, chín loại năng lượng, bạo phát ra quang mang chín màu, từ miệng của Hứa Đức Lạp phun ra, không ngừng càn quét mặt đất bốn phía, truy sát Bạch Khởi và Vô Cực. Những nơi nó đi qua không một ngọn cỏ, trên mặt đất lưu lại vô số chỗ gồ ghề. Lực phá hoại đã không thể dùng từ kinh khủng để hình dung.
Vừa tách ra né tránh, Bạch Khởi vừa tức giận nói:
- Vô Cực, ngươi là tên khốn kiếp, ngươi chẳng phải nói Hứa Đức Lạp suy yếu sao? Bây giờ ngay cả ba phần mười sức mạnh cũng không thể phát huy ra? Nhưng chưa đến ba phần mười của hắn đã kinh khủng như vậy?!
Bạch Khởi không phải tên ngốc, tốc độ của tên Hứa Đức Lạp chín đầu này hoàn toàn có thể so với tốc độ của Bạch Khởi, một Cửu Tinh Đấu Thánh. Hơn nữa giữa chúng tổ chức nghiêm ngặt, phối hợp chặt chẽ, năng lượng phát ra rất kinh khủng. Mặc dù Bạch Khởi cảm thấy năng lượng này cơ bản không thể giết chết mình, mình hoàn toàn có thể dùng đấu khí để ngăn cản, nhưng hai đường năng lượng này lại có chút kinh khủng, có lẽ ít nhất mình cũng bị thương.
- Ta cũng không biết a. Chết tiệt, Bạch Khởi huynh đệ, ta biết huynh còn nương tay. Có điều, bây giờ xem ra chúng ta không thể không động thủ rồi. Chúng ta liên thủ đối phó hắn, không cầu giết chết hắn, điều đó là không thể, chúng ta bây giờ chưa có sức mạnh đó. Nhưng chặt đầu của hắn, Hứa Đức Lạp hắn có biệt danh là bất tử, nhưng điều này cũng có chừng mực. Đầu của hắn rơi xuống hết, hắn sẽ phải rơi vào thời gian ngủ say. Sau khi chiến đấu phải ngủ say tu dưỡng. Hôm nay ta mời huynh đến giúp, không cầu xin giết hắn, chặt đứt mấy cái đầu của hắn là đủ rồi.
Vô Cực hắng giọng nói.
Khi nói, thần sắc biến đổi, lấy ra tam xoa kích màu vàng đó, trong nháy mắt biến to ra không ít, lại biến thành một người nửa người nửa cá, sức mạnh cũng tăng lên không biết bao nhiêu lần, chí ít cũng mạnh hơn vừa rồi rất nhiều. Tam xoa kích màu vàng cũng trở nên lớn theo trong tay, chặn lại hai đường công kích năng lượng của Hứa Đức Lạp. Vừa vung tay lên đã chém đứt ba cái đầu của Hứa Đức Lạp. Nhưng tiếc là trong giây phút này lại bị năng lượng đại diện cho Quang Minh và Hắc Ám đã đánh trúng cả người, cũng thảm thiết đau đớn liên tục. Trên cơ thể khổng lồ đó xuất hiện hai vết thương đỏ tươi, nhưng ngay sau đó lại hét to lên chém đứt một cái đầu nữa của đối phương.
Còn Bạch Khởi cũng không do dự, tung người nhảy lên, trên nắm tay bao quanh đấu khí màu bạc, hướng về phía Hứa Đức Lạp, một chiêu khiến cho ba cái đầu của Hứa Đức Lạp liên tiếp bị đánh nát. Khi họ vẫn muốn đang công, Hứa Đức Lạp đã lại mọc ra những cái đầu khác, giáng cho Bạch Khởi một đòn mạnh. Dựa vào tay Atula và đấu khí mạnh mẽ, Bạch Khởi chỉ bị đánh bay ra, trên người bị mấy vết thương nhỏ, nhưng trong nháy mắt đã hồi phục.
- Chết tiệt, ta phải giết hai tên khốn kiếp các ngươi!!
Hứa Đức Lạp liên tiếp bị chém rơi mấy cái đầu, lập tức nổi giận điên cuồng hét lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.