Quyển 2 - Chương 90: Cửu U ma quỷ
Chúng Thần
22/02/2013
Ồ… ra là vậy… ha ha.. xem ra Bạch Ngọc Đường tham vọng rất cao… Nhưng … rốt cuộc ngươi có trình độ thế nào? ở đây nói, ngươi chỉ trong một năm đã từ Đấu giả thăng đến Đại đấu sư? Ha ha, nếu là vậy, thì thiên phú của ngươi không phải cao bình thường….” Âu đại sư ngồi trên bậc thềm đá trước cửa sau khi xem xong thư, tiện tay gấp lại, rồi uống một ngụm rượu, ngồi tựa vào cột nhà nói với Bạch Khởi với giọng trêu chọc, nhưng trong ánh mắt lại hiện liên một tia quỷ dị…ánh mắt đó là… Hưng phấn…Đúng vậy…Nếu Bạch Khởi không nhìn nhầm thì ánh mắt đó đúng là hưng phấn….
Ánh mắy này khiến Bạch Khởi có cảm giác như một cơn giá lạnh, vẫn không mở miệng nói gì, chỉ nghe Âu đại sư tiếp tực nói rằng: “Bạch Ngọc Đường nhờ ta giúp huấn luyện ngươi… kỳ thực ta ở đây lại không có phương pháp gì huấn luyện mọi người cả? Con người của ta lười nhác, không thể dạy ai…. Nhưng….
Nếu như Lão Bạch Ngọc Đường đã có lời, ta cũng không có ý làm hắn mất mặt? Tiểu Kiền…Thử hắn xem.”
“ Vâng …thưa đại sư…” Tiểu Kiền…Tạm thời gọi là Tiểu Kiền vậy…Tiểu Kiền sau khi nghe xong những lời đó liền khom người đáp lời với Âu đại sư sau đó quay người sang phía Bạch Khởi đang đứng trước mặt mình, lắc lư cánh tay, để lộ một nụ cười dữ tợn nói: “ Tiểu tử…Ngươi chuẩn bị xong rồi chứ….”
“Được…” Mặc dù không biết đối phương có ý gì, nhưng nếu mọi người đã nói như vậy, Bạch Khởi bắt đầu chuẩn bị, chuẩn bị dùng toàn bộ sức lực để chiến đấu.
“Binh… trong nháy mắt Bạch Khởi bị đánh bay ra ngoài, đối phương đột ngột từ dưới mặt đất chui lên, sau khi Bạch Khởi vừa dứt lời đã bị tấn công lại, khiến Bạch Khởi bay ra xa vài mét…
“Tiểu tử động tác quá chậm, ngươi không thể chiến đấu như vậy, hãy làm cho ta có hứng thú đi….” Tiểu Kiền hét lớn một tiếng như vậy, nói xong lại tiếp tục tấn công, khi Bạch Khởi vẫn chưa có sự phản ứng thìlại là một quyền nữa.
Hai người giao chiến, Bạch Khởi hoàn toàn bị áp đảo, không thể ra tay, toàn thân giống như một đống thịt vậy, bị Tiểu Kiền đánh tới đánh lui, ông ta hạ thủ không nặng, mỗi lần chỉ là khiến Bạch Khởi cảm thấy da thịt đau nhức, nhưng lại không có viết thương nào lớn, nhưng trận đấu này dừng lại khi Bạch Khởi lần thứ ba mươi bị đánh ngã xuống đất, Bạch Khởi cuối cùng không đứng dậy nổi, mặt mũi thì bầm dập, thương tích đầy người, nhìn vô cùng thê thảm…
Thử sức cái quái gì chứ, rõ ràng là ẩu đả thì có, một trận ẩu đả giữa một thất tinh đấu linh với một nhất tinh đại đấu sư, việc này khiến Bạch Khởi vô cùng căm tức, nhưng chỉ có thể liếc mắt nhìn trừng trừng Tiểu Kiền và Âu đại sư mà thôi, nhất là Âu đại sư… Không phải vì cái bộ dáng tươi cười đó thì Bạch Khởi cũng không khó chịu như vậy…
“Chậc chậc ~~ thiên phú hẳn là sai sót rồi, kinh nghiêm chiến đấu của ngươi vẫn còn quá yếu, mặc dù hình như đã trải qua quá trình chiến đấu sinh tử, nhưng vẫn thiếu một điều rất cơ bản, hơn nữa chiến đấu còn ít, ngươi phải biết rằng chiến đấu là chiến đấu, cái gì cũng không cần quan tâm, cái cần quan tâm là ba điểm sau “ổn”, “chuẩn”, “ngoan” , vừa rồi ngươi đã sử dụng đấu kỹ? Ha ha… Tiểu tử, hôm nay tâm tình đại sư ta không tốt, ta cho ngươi biết, đấu kỹ chỉ là cách vận dụng đấu khí, còn đấu khí mới là căn bản, nhưng khi giao đấu nhất thiết không nên rập khuôn theo đấu kỹ, cho ngươi biết, đấu kỹ cũng giống như nắm đấm vậy, ngươi cần thu phát tự do mới hiệu quả, ngươi không nên vận dụng đấu kỹ một cách cứng nhắc như vậy, không phai theo cách đó, điều ngươi cần làm là dung hợp một cách triệt để giữa đấu khí với bản thân mình, sử dụng chúng như sử dụng nắm đấm của bản thân mình vậy, tốc độ và mãnh liệt, chỉ có như vậy mới có thể sống sót trong một cuộc chiến thực sự…” Âu đại sư tựa vào cột nhà uống một ngụm rượu rồi nói.
“Giống như sử dụng cánh tay? Chỉ có thế mới là tốt nhất? vậy …. Trước đây ta đã sai thật sao?” Bạch Khởi thấp giọng thì thào nói. Khi nói càng cảm thấy có lý, rồi tự nhiên lại rơi vào trầm tư.
“Ây da? Ngươi hình như đã hiểu ra một chút rồi. Ha ha, tiểu tử, ta đã nắm rõ khả năng của ngươi rồi, phải nói là khả năng chống cự của tiểu tử ngươi không tồi, tiểu tử, quay về đi… hôm nay trước tiên chỉ như vậy thôi, nói thật với ngươi, ta ở đây thực sự không có gì hay để dạy ngươi, không đấu kỹ, không đấu quyết, nhưng ta có thể dạy cho ngươi cách chiến đấu, để ngươi không ngừng mạnh hơn trong chiến đấu…đương nhiên…Trước hết là ngươi phải bước qua được Tiểu Kiền…ha ha nếu như ngươi có thể, sau khi lành vết thương, tiếp tục đến đây chịu đòn… Ta đảm bảo ngươi sẽ tiến bộ rất nhanh, đương nhiên trước hết là ngươi phải không ngừng đến đây chịu đòn. Ha ha…” Âu đại sư cười ha ha nói, như có điều gì đó rất vui vẻ, hai mắt không ngừng nhìn Bạch Khởi đang đứng dậy, giống như muốn nhìn thấu Bạch Khởi vậy……..
“A….”Bạch Khởi nghe xong những lời này nhất thời im lặng, nói thật, Bạch Khởi muốn nâng cao thực lực của bản thân, điều này vô cùng bức thiết, nhưng…. Nếu như mỗi ngày đều phải đến đây chịu đòn, nói thực trong khoảng thời gian ngắn Bạch sẽ không chịu được. mặc dù hắn cũng hiểu rõ. Khi chiến đấu là cách trực tiếp nâng cao năng lực nhanh nhất. Thế nhưng…. chiến đấu không bình đẳng, bị ngược đãi từ sáng đến tối lại là điều mà Bạch Khởi không muốn đối diện…
Bạch Khởi đang đắn đo, khó có thể lựa chọn. Thế nhưng cuối cùng Bạch khởi cũng đã bị lực lượng mê hoạch.
Cắn răng một cái rồi gật đầu nói: “Được…Ta biết rồi…Ta sẽ lại”
Nói xong bịt vết thương lại, bước đi khập khiễng ra ngoài, bên tai truyền đến giọng cười nhạo của Cửu U: “Ha ha ha, tiểu tử, ngươi thật thảm, nhìn bị đánh thành ra thế này đây.... ha ha ha…”
“Đáng cười lắm sao?” Bạch Khởi tức giận nói, vốn dĩ không để ý đến lão Cửu U lưu manh này, nhưng ông ta lúc này lại cười nhạo mình, nói thực hai người Âu đại sư và Tiểu Kiền rốt cuộc muốn làm gì Bạch Khởi cũng không rõ, hai người là muốn huấn luyện mình trong chiến đấu, để mình thể nghiệm một chút khổ sở, nhưng sự việc liệu có đơn giản vậy không? Chí ít Bạch Khởi không cho rằng vậy…
“Đương nhiên… Ha ha ha, nhìn thấy ngươi bị người ta đánh, ta thấy rất sung sướng… Ha ha…” Cửu U lại cười phá lên với giọng điệu vô sỉ, khiến Bạch Khởi muốn đánh cho tên khốn này một trận… Đương nhiên trước hết là Bạch Khởi phải nhìn thấy hắn mới được.
“Mặc kệ ngươi…” Bạch Khởi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ây da, chịu như vậy sao, tiểu tử ngươi nghe ta nói…. tiểu tử ngươi bị đánh là điều rất bình thường, tuy nói kỹ xảo chiến đấu của ngươi hơi kém, nhưng cũng không kém cỏi như thế, dù sao ngươi cũng là người trải qua mấy lần sinh tử, chỉ là có vài việc ngươi vẫn chưa làm rõ mà thôi, chỉ cần hiểu rõ thì rất đơn giản, tiểu tử Âu đại sư đó nói không sai, chiến đấu cần chú ý đến ba chữ… “Ôn, chuẩn , ngoan”, nhưng theo ta thấy chỉ khi giao đấu đồng cấp mới cần thứ đó, cái mà ngươi thực sự cần chỉ có hai từ, đó là “Tốc độ”….. “Lực lượng” và để làm được hai việc này một cách nhanh nhất là nâng cao thực lực của ngươi….” Cửu U nghiêm trang nói.
“Nâng cao thực lực?” nói thì dễ, ngươi cho rằng ta không muốn sao? Nhưng ta cũng phải có cách nâng cao mới được chứ.” Bạch Khởi tức giận nói, nói thực là Bạch khởi làm sao mà không biết những điều này, phương pháp nhanh nhất giúp mình mạnh lên kỳ thực không phải là chiến đấu, mà là không ngừng nhanh chóng nâng cao thực lực của bản thân.
Nói một cách khác, nhất nhất tinh đại đấu sư có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu ưu tú đánh bại ngũ tinh đại đấu sư, nhưng hắn muốn dựa vào kinh nghiệm chiến đấu ưu tú để đánh bại một cửu tinh đại đấu sư thì gần như là điều không thể, trừ phi đối phương không có sức mạnh chiến đấu, nhưng nếu đối phương là một đấu linh cường giả có lực lượng, e là một đại đấu sư với kinh nghiệm chiến đấu phong phú cũng phải nuốt hận đương trường mà thôi… Nếu như đối phương là một đấu tông hoặc là một đấu vương, thì cho dù đứng đó cho hắn đánh cũng không có vấn đề gì….
Nhưng… thực lực có thể nâng cao dễ như vậy sao? Khó nhất chính là để nâng cao thực lực, cho nên mọi người mới không ngừng theo đuổi kỹ xảo chiến đấu, từ việc tăng cường lực lượng của bản thân, cho nên mới sản sinh ra vô số đấu kỹ, và đủ loại phương pháp…
“Tiểu tử, người khác không thể, lẽ nào ngươi lại không thể sao? Ngươi cũng không được quên, ngươi còn có ta….” Cửu U nhẹ nhàng nói với Bạch Khởi, ngữ khí giống như đang dạy một hài tử vậy.
“Ta biết, ta biết , nhưng… ngươi phải biết rằng….ta bây giờ không có cơ hội đi giết chết An Đức Lỗ, lẽ nào để ta đi vào Liệt Diễm tông để giết chết hắn? ta không có bản lĩnh đó, cái khác không nói, chỉ cần một đấu vương tây bắc Ti Kiêu Kiệt là có thể ghiền chết ta giống như nghiền chết một con kiến rồi…còn về cách khác, ta cũng muốn…. nhưng làm thế nào? Cướp đoạt? Thôi đi, chúng ta ở Liễu thành cướp đoạt cũng không ít, làm trò này ở vương đô? Ngươi có phải là thấy ta sống tốt, muốn để ta chết sớm phải không?” Bạch Khởi tự giễu nói, đương nhiên trong lời nói để lộ sự bất mãn không chút che giấu đối với Cửu U.
“Đương nhiên không phải…Ngươi có thể…. Ngươi có thể lựa chọn mà..” Cửu U nghe xong lời này dừng một chút, vừa định nói tiếp, nhưng lại bị Bạch Khởi cắt lời “ Chọn cái gì? Khiến người ở vương đô đều bị độc chết sao? Ta nói Cửu U ngươi lẽ nào không thể suy nghĩ bình thường một chút sao?”
“A …Điều này….Đương nhiên là không phải….ta nói rồi, ngươi phải biết rằng…. Mân Côi thành xây dựng lâu như vậy, ở đây luôn có một nơi bí mật, những quí tộc sau khi chết….” Cửu U nở nụ cười âm hiểm, nói còn chưa dứt lời đã khiến Bạch Khởi rùng mình, Cửu U quả thực càng ngày càng hồ đồ, khiến Bạch Khởi càng phải đề phòng hắn hơn, tên này chưa nói xong Bạch Khởi biết ngay chủ ý của hắn….
“Trộm mộ…. mà hắn ta cũng nghĩ ra được, từ giả vi đại, Bạch Khởi có đánh chết cũng không thể làm việc này, mặc dù Bạch Khởi không phải tốt, nhưng những việc như cầm thú này, hắn không làm được….
“Không cần nói nữa…Ta không làm…” Bạch Khởi kiên quyết cự tuyệt yêu cầu này…
“A… Như vậy… Ha ha… Đúng rồi… ngươi có thể làm ăn buôn bán… Đúng, làm ăn buôn bán… ngươi có thể buôn bán kiếm tiền, sau đó đổi điểm thưởng để nâng cao bản thân? Ha ha… Cách này không tồi…ngươi có thể thử.” Cửu U cười gượng hai tiếng, bống nhiên nói.
Ánh mắy này khiến Bạch Khởi có cảm giác như một cơn giá lạnh, vẫn không mở miệng nói gì, chỉ nghe Âu đại sư tiếp tực nói rằng: “Bạch Ngọc Đường nhờ ta giúp huấn luyện ngươi… kỳ thực ta ở đây lại không có phương pháp gì huấn luyện mọi người cả? Con người của ta lười nhác, không thể dạy ai…. Nhưng….
Nếu như Lão Bạch Ngọc Đường đã có lời, ta cũng không có ý làm hắn mất mặt? Tiểu Kiền…Thử hắn xem.”
“ Vâng …thưa đại sư…” Tiểu Kiền…Tạm thời gọi là Tiểu Kiền vậy…Tiểu Kiền sau khi nghe xong những lời đó liền khom người đáp lời với Âu đại sư sau đó quay người sang phía Bạch Khởi đang đứng trước mặt mình, lắc lư cánh tay, để lộ một nụ cười dữ tợn nói: “ Tiểu tử…Ngươi chuẩn bị xong rồi chứ….”
“Được…” Mặc dù không biết đối phương có ý gì, nhưng nếu mọi người đã nói như vậy, Bạch Khởi bắt đầu chuẩn bị, chuẩn bị dùng toàn bộ sức lực để chiến đấu.
“Binh… trong nháy mắt Bạch Khởi bị đánh bay ra ngoài, đối phương đột ngột từ dưới mặt đất chui lên, sau khi Bạch Khởi vừa dứt lời đã bị tấn công lại, khiến Bạch Khởi bay ra xa vài mét…
“Tiểu tử động tác quá chậm, ngươi không thể chiến đấu như vậy, hãy làm cho ta có hứng thú đi….” Tiểu Kiền hét lớn một tiếng như vậy, nói xong lại tiếp tục tấn công, khi Bạch Khởi vẫn chưa có sự phản ứng thìlại là một quyền nữa.
Hai người giao chiến, Bạch Khởi hoàn toàn bị áp đảo, không thể ra tay, toàn thân giống như một đống thịt vậy, bị Tiểu Kiền đánh tới đánh lui, ông ta hạ thủ không nặng, mỗi lần chỉ là khiến Bạch Khởi cảm thấy da thịt đau nhức, nhưng lại không có viết thương nào lớn, nhưng trận đấu này dừng lại khi Bạch Khởi lần thứ ba mươi bị đánh ngã xuống đất, Bạch Khởi cuối cùng không đứng dậy nổi, mặt mũi thì bầm dập, thương tích đầy người, nhìn vô cùng thê thảm…
Thử sức cái quái gì chứ, rõ ràng là ẩu đả thì có, một trận ẩu đả giữa một thất tinh đấu linh với một nhất tinh đại đấu sư, việc này khiến Bạch Khởi vô cùng căm tức, nhưng chỉ có thể liếc mắt nhìn trừng trừng Tiểu Kiền và Âu đại sư mà thôi, nhất là Âu đại sư… Không phải vì cái bộ dáng tươi cười đó thì Bạch Khởi cũng không khó chịu như vậy…
“Chậc chậc ~~ thiên phú hẳn là sai sót rồi, kinh nghiêm chiến đấu của ngươi vẫn còn quá yếu, mặc dù hình như đã trải qua quá trình chiến đấu sinh tử, nhưng vẫn thiếu một điều rất cơ bản, hơn nữa chiến đấu còn ít, ngươi phải biết rằng chiến đấu là chiến đấu, cái gì cũng không cần quan tâm, cái cần quan tâm là ba điểm sau “ổn”, “chuẩn”, “ngoan” , vừa rồi ngươi đã sử dụng đấu kỹ? Ha ha… Tiểu tử, hôm nay tâm tình đại sư ta không tốt, ta cho ngươi biết, đấu kỹ chỉ là cách vận dụng đấu khí, còn đấu khí mới là căn bản, nhưng khi giao đấu nhất thiết không nên rập khuôn theo đấu kỹ, cho ngươi biết, đấu kỹ cũng giống như nắm đấm vậy, ngươi cần thu phát tự do mới hiệu quả, ngươi không nên vận dụng đấu kỹ một cách cứng nhắc như vậy, không phai theo cách đó, điều ngươi cần làm là dung hợp một cách triệt để giữa đấu khí với bản thân mình, sử dụng chúng như sử dụng nắm đấm của bản thân mình vậy, tốc độ và mãnh liệt, chỉ có như vậy mới có thể sống sót trong một cuộc chiến thực sự…” Âu đại sư tựa vào cột nhà uống một ngụm rượu rồi nói.
“Giống như sử dụng cánh tay? Chỉ có thế mới là tốt nhất? vậy …. Trước đây ta đã sai thật sao?” Bạch Khởi thấp giọng thì thào nói. Khi nói càng cảm thấy có lý, rồi tự nhiên lại rơi vào trầm tư.
“Ây da? Ngươi hình như đã hiểu ra một chút rồi. Ha ha, tiểu tử, ta đã nắm rõ khả năng của ngươi rồi, phải nói là khả năng chống cự của tiểu tử ngươi không tồi, tiểu tử, quay về đi… hôm nay trước tiên chỉ như vậy thôi, nói thật với ngươi, ta ở đây thực sự không có gì hay để dạy ngươi, không đấu kỹ, không đấu quyết, nhưng ta có thể dạy cho ngươi cách chiến đấu, để ngươi không ngừng mạnh hơn trong chiến đấu…đương nhiên…Trước hết là ngươi phải bước qua được Tiểu Kiền…ha ha nếu như ngươi có thể, sau khi lành vết thương, tiếp tục đến đây chịu đòn… Ta đảm bảo ngươi sẽ tiến bộ rất nhanh, đương nhiên trước hết là ngươi phải không ngừng đến đây chịu đòn. Ha ha…” Âu đại sư cười ha ha nói, như có điều gì đó rất vui vẻ, hai mắt không ngừng nhìn Bạch Khởi đang đứng dậy, giống như muốn nhìn thấu Bạch Khởi vậy……..
“A….”Bạch Khởi nghe xong những lời này nhất thời im lặng, nói thật, Bạch Khởi muốn nâng cao thực lực của bản thân, điều này vô cùng bức thiết, nhưng…. Nếu như mỗi ngày đều phải đến đây chịu đòn, nói thực trong khoảng thời gian ngắn Bạch sẽ không chịu được. mặc dù hắn cũng hiểu rõ. Khi chiến đấu là cách trực tiếp nâng cao năng lực nhanh nhất. Thế nhưng…. chiến đấu không bình đẳng, bị ngược đãi từ sáng đến tối lại là điều mà Bạch Khởi không muốn đối diện…
Bạch Khởi đang đắn đo, khó có thể lựa chọn. Thế nhưng cuối cùng Bạch khởi cũng đã bị lực lượng mê hoạch.
Cắn răng một cái rồi gật đầu nói: “Được…Ta biết rồi…Ta sẽ lại”
Nói xong bịt vết thương lại, bước đi khập khiễng ra ngoài, bên tai truyền đến giọng cười nhạo của Cửu U: “Ha ha ha, tiểu tử, ngươi thật thảm, nhìn bị đánh thành ra thế này đây.... ha ha ha…”
“Đáng cười lắm sao?” Bạch Khởi tức giận nói, vốn dĩ không để ý đến lão Cửu U lưu manh này, nhưng ông ta lúc này lại cười nhạo mình, nói thực hai người Âu đại sư và Tiểu Kiền rốt cuộc muốn làm gì Bạch Khởi cũng không rõ, hai người là muốn huấn luyện mình trong chiến đấu, để mình thể nghiệm một chút khổ sở, nhưng sự việc liệu có đơn giản vậy không? Chí ít Bạch Khởi không cho rằng vậy…
“Đương nhiên… Ha ha ha, nhìn thấy ngươi bị người ta đánh, ta thấy rất sung sướng… Ha ha…” Cửu U lại cười phá lên với giọng điệu vô sỉ, khiến Bạch Khởi muốn đánh cho tên khốn này một trận… Đương nhiên trước hết là Bạch Khởi phải nhìn thấy hắn mới được.
“Mặc kệ ngươi…” Bạch Khởi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ây da, chịu như vậy sao, tiểu tử ngươi nghe ta nói…. tiểu tử ngươi bị đánh là điều rất bình thường, tuy nói kỹ xảo chiến đấu của ngươi hơi kém, nhưng cũng không kém cỏi như thế, dù sao ngươi cũng là người trải qua mấy lần sinh tử, chỉ là có vài việc ngươi vẫn chưa làm rõ mà thôi, chỉ cần hiểu rõ thì rất đơn giản, tiểu tử Âu đại sư đó nói không sai, chiến đấu cần chú ý đến ba chữ… “Ôn, chuẩn , ngoan”, nhưng theo ta thấy chỉ khi giao đấu đồng cấp mới cần thứ đó, cái mà ngươi thực sự cần chỉ có hai từ, đó là “Tốc độ”….. “Lực lượng” và để làm được hai việc này một cách nhanh nhất là nâng cao thực lực của ngươi….” Cửu U nghiêm trang nói.
“Nâng cao thực lực?” nói thì dễ, ngươi cho rằng ta không muốn sao? Nhưng ta cũng phải có cách nâng cao mới được chứ.” Bạch Khởi tức giận nói, nói thực là Bạch khởi làm sao mà không biết những điều này, phương pháp nhanh nhất giúp mình mạnh lên kỳ thực không phải là chiến đấu, mà là không ngừng nhanh chóng nâng cao thực lực của bản thân.
Nói một cách khác, nhất nhất tinh đại đấu sư có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu ưu tú đánh bại ngũ tinh đại đấu sư, nhưng hắn muốn dựa vào kinh nghiệm chiến đấu ưu tú để đánh bại một cửu tinh đại đấu sư thì gần như là điều không thể, trừ phi đối phương không có sức mạnh chiến đấu, nhưng nếu đối phương là một đấu linh cường giả có lực lượng, e là một đại đấu sư với kinh nghiệm chiến đấu phong phú cũng phải nuốt hận đương trường mà thôi… Nếu như đối phương là một đấu tông hoặc là một đấu vương, thì cho dù đứng đó cho hắn đánh cũng không có vấn đề gì….
Nhưng… thực lực có thể nâng cao dễ như vậy sao? Khó nhất chính là để nâng cao thực lực, cho nên mọi người mới không ngừng theo đuổi kỹ xảo chiến đấu, từ việc tăng cường lực lượng của bản thân, cho nên mới sản sinh ra vô số đấu kỹ, và đủ loại phương pháp…
“Tiểu tử, người khác không thể, lẽ nào ngươi lại không thể sao? Ngươi cũng không được quên, ngươi còn có ta….” Cửu U nhẹ nhàng nói với Bạch Khởi, ngữ khí giống như đang dạy một hài tử vậy.
“Ta biết, ta biết , nhưng… ngươi phải biết rằng….ta bây giờ không có cơ hội đi giết chết An Đức Lỗ, lẽ nào để ta đi vào Liệt Diễm tông để giết chết hắn? ta không có bản lĩnh đó, cái khác không nói, chỉ cần một đấu vương tây bắc Ti Kiêu Kiệt là có thể ghiền chết ta giống như nghiền chết một con kiến rồi…còn về cách khác, ta cũng muốn…. nhưng làm thế nào? Cướp đoạt? Thôi đi, chúng ta ở Liễu thành cướp đoạt cũng không ít, làm trò này ở vương đô? Ngươi có phải là thấy ta sống tốt, muốn để ta chết sớm phải không?” Bạch Khởi tự giễu nói, đương nhiên trong lời nói để lộ sự bất mãn không chút che giấu đối với Cửu U.
“Đương nhiên không phải…Ngươi có thể…. Ngươi có thể lựa chọn mà..” Cửu U nghe xong lời này dừng một chút, vừa định nói tiếp, nhưng lại bị Bạch Khởi cắt lời “ Chọn cái gì? Khiến người ở vương đô đều bị độc chết sao? Ta nói Cửu U ngươi lẽ nào không thể suy nghĩ bình thường một chút sao?”
“A …Điều này….Đương nhiên là không phải….ta nói rồi, ngươi phải biết rằng…. Mân Côi thành xây dựng lâu như vậy, ở đây luôn có một nơi bí mật, những quí tộc sau khi chết….” Cửu U nở nụ cười âm hiểm, nói còn chưa dứt lời đã khiến Bạch Khởi rùng mình, Cửu U quả thực càng ngày càng hồ đồ, khiến Bạch Khởi càng phải đề phòng hắn hơn, tên này chưa nói xong Bạch Khởi biết ngay chủ ý của hắn….
“Trộm mộ…. mà hắn ta cũng nghĩ ra được, từ giả vi đại, Bạch Khởi có đánh chết cũng không thể làm việc này, mặc dù Bạch Khởi không phải tốt, nhưng những việc như cầm thú này, hắn không làm được….
“Không cần nói nữa…Ta không làm…” Bạch Khởi kiên quyết cự tuyệt yêu cầu này…
“A… Như vậy… Ha ha… Đúng rồi… ngươi có thể làm ăn buôn bán… Đúng, làm ăn buôn bán… ngươi có thể buôn bán kiếm tiền, sau đó đổi điểm thưởng để nâng cao bản thân? Ha ha… Cách này không tồi…ngươi có thể thử.” Cửu U cười gượng hai tiếng, bống nhiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.