Cửu U Long Giới

Quyển 3 - Chương 161: Quyền lợi cửa thượng cấp tửu quỷ dành cho

Chúng Thần

22/02/2013

Đối với chuyện này Bạch Khởi cũng không phản đối, ngồi nghiêm chỉnh uống một lần cạn chén rượu, sau đó giơ cao chén rượu lên để hai người Uông Hải có thể nhìn rõ đáy chén. Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Uông Hải bật cười ha ha, sờ soạng chiếc cằm của mình nói:

- Ha ha… Được, tên tiểu tử nhà ngươi khá hơn cả cha ngươi, ta rất thích… đã là thủ hạ của ta vậy ngươi có yêu cầu gì với ta thì cứ nói ra đi… ta sẽ cố gắng đáp ứng cho ngươi.

- Chuyện này… tôi chỉ hy vọng thủ hạ của mình có thể đủ nhân mã, không ốm đau bệnh tật là tốt rồi, binh khí áo giáp đầy đủ là tốt rồi.

Bạch Khởi do dự một lát rồi nói như vậy, khi nói vẫn nhìn qua nhìn lại Uông Hải và Uông Quân sợ hai người bọn họ không vui, dù sao trong lời nói của Bạch Khởi vẫn ẩn chứa một ý khác đó là nhân mã của Vương Đô Đặc Cảnh Ty (đội bảo vệ) không đủ, binh giáp không nhiều, nếu đại nhân có lòng thì sẽ hiểu được Bạch Khởi đang nói với Uông Hải là đã vô phương trị quân.

Nhưng đối với chuyện này Uông Hải lại không hề để ý, trái lại sắc mặc có chút uy hiếp, hai bên lông mày bất giác cau lại, nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt sau đó vuốt cằm suy nghĩ một lát rồi lại nhìn Bạch Khởi, cầm chén rượu đang ở trên bàn một hơi uống sạch, hung hăng đặt trên bàn, vỗ vào bả vai của Bạch Khởi quát:

- Tiểu tử… ngươi đã cho ta một vấn đề khó giải quyết, ta cũng sợ ngươi chê cười, nói thật ra Vương Đô Đặc Cảnh Ty của ta chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, mười năm trước Bệ hạ đã không ngừng làm suy yếu lực lượng của Vương Đô Đặc Cảnh Ty, những năm gần đây quyền lợi của Vương Đô Đặc Cảnh Ty ngày càng ít, hơn nữa quân quan cấu kết với nhau, lập bang kết phái, kết bè kết cánh, cho đến bây giờ Ngũ Đại Binh Đoàn thật sự có thể được ta nắm giữ trong tay không còn người nào, cũng chính vì Binh Đoàn Trưởng của Binh Đoàn I được Bệ hạ cướp vị trí đó giao lại cho ngươi, ngươi mới là người của ta, những người khác đều không xem ta là Sư Đoàn Trưởng của Đặc Cảnh Ty… a… Ban đầu khi ta mới đến vẫn còn tâm trạng hào hùng, oai phong nắm giữ Đặc Cảnh Ty, nhưng sau này ta mới hiểu ban đầu ta thật sự quá ngây thơ… thế lực phía sau của Đặc Cảnh Ty vô cùng rắc rối và phức tạp, mấy Binh Đoàn Trưởng ai cũng có chỗ dựa vững chắc đằng sau, liên quan tới cả dòng họ, quý tộc, thương nhân thậm chí là Thống Sư Bộ… Thế lực rắc rối, phức tạp rất khó tháo gỡ, năm đó ta mang theo không ít người, những người đó đều là người của ta… đến bây giờ ngoại trừ hai mươi mấy thân binh, còn những người khác toàn bộ đều đi tìm chủ khác rồi… chà… ta nghĩ yêu cầu của ngươi, ta không có cách nào đáp ứng rồi…

Nói xong lại nhìn Bạch Khởi giải thích:

- Đặc Cảnh Ty đến bây giờ đã thối nát vô cùng rồi, Ngũ Đại Binh Đoàn tổng cộng là năm vạn người, nhưng thực tế số lượng chẳng qua chỉ có ba vạn rưỡi, mỗi binh đoàn ít nhiều đều có sự thiếu hụt, số lượng người không đủ, hơn nữa phần lớn đều là những binh sĩ già lão yếu ớt và những kẻ không có lý tưởng chiến đấu, ta cũng không sợ là ngươi sẽ chê cười lực chiến đấu của họ trong chiến tranh, Cẩm Vệ Quân một vạn người có thể san bằng toàn bộ Vương Đô Đặc Cảnh Ty… cho nên… ngươi muốn đủ số quân trong biên chế là điều không thể…

Nói xong Uông Hải lại nâng chén rượu uống cạn, bất giác bên khóe miệng xuất hiện một nụ cười đau khổ, giễu cợt.

- Như vậy à… à… được rồi… ta sẽ nghĩ ra cách…

Mặc dù biết Vương Đô Đặc Cảnh Ty đã thối nát đến cùng cực, nhưng hắn vẫn không ngờ Uông Hải của Đặc Cảnh Ty lại không có cách nào nắm giữ được lực lượng của Vương Đô Đặc Cảnh Ty, thậm chí số lượng người có thể sai khiến cũng chỉ có hai mươi mấy thân binh, làm thế nào hắn cũng không nghĩ Vương Đô Đặc Cảnh Ty lại đến bước này.

- Ta đã có một cách…

Bỗng nhiên trong lúc đang ngồi, Uông Quân vốn ngồi một bên trầm mặc không nói gì lại lên tiếng, sờ cằm giống như đang có chủ ý gì.



- Cách gì?

Uông Hải và Bạch Khởi giống như đồng thời quay đầu hỏi.

- Rất đơn giản… chuyện này còn cần phải có đại nhân ngài làm chủ, mặc dù bây giờ ngài rất khó nắm giữ Vương Đô Đặc Cảnh Ty nhưng quyền lợi của ngài chắc là vẫn còn, ngài đừng quên ngày ba năm một lần trưng binh đã đến rồi, Vương Đô Đặc Cảnh Ty có quyền ba năm một lần độc lập trưng dụng binh sĩ để đảm bảo đủ số lượng người. Đồng thời để tài triệt binh mã, mặc dù nói đã rất nhiều năm ngài không làm như vậy, nhưng lần này có thể làm một lần như vậy… đem sáu ngàn người của Binh Đoàn I toàn bộ điều động đến bốn binh đoàn khác, bổ sung số lượng của họ, sau đó cho phép Binh Đoàn I chiêu mộ binh mã, như vậy… thì không còn vấn đề gì nữa, dù sao chúng ta cũng có đủ áo giáp, hơn nữa kinh phí cũng đầy đủ, kinh phí của Ngũ Đại Binh Đoàn của Vương Đô Đặc Cảnh Ty đều do Bộ Tài Chính trực tiếp phân phối, ngoại trừ Binh Đoàn Trưởng và ngài thì không có ai có thể tham ô… chúng ta hoàn toàn có thể cấp tốc lập nên một đội nhân mã…

Uông Quân chậm rãi nói…

- Như vậy à… cách làm như vậy chúng ta cũng đã thử qua… Uông Quân ngươi không phải không biết… chúng ta…

Uông Hải sau khi nghe xong dường như muốn nói điều gì, nhưng hắn còn chưa nói hết đã bị Uông Quân cắt ngang, Uông Quân xen mồm vào cười nói:

- Đại nhân… ngài đừng quên, Binh Đoàn Trưởng của Binh Đoàn I ban đầu không phải là người của chúng ta, mặc dù nói thế nào đã không phải người của chúng ta thì không giống với thiếu gia Bạch Khởi, huống hồ hắn cũng không có chỗ dựa vững chắc nào, những tên quý tộc trực tiếp lôi kéo, uy hiếp thậm chí là mua bán chúng ta, nhưng bây giờ thì không thế nữa. Bạch Khởi thiếu gia là con trai của đại nhân Phó Quân đoàn trưởng, là người nhà của mình cả, huống hồ… ngài lẽ nào còn chưa biết danh xưng Sát Thần Bạch Khởi trong Vương Đô sao, e là bây giờ không có người nào dám chủ động trêu chọc cậu ấy… Dù sao chuyện của Đỗ Tân gia đã rõ ràng trước mắt rồi, chỉ cần không chạm vào lợi ích của bọn họ quá thì chắc là cũng không có vấn đề gì, thiếu gia Bạch Khởi cũng có mối quan hệ tốt với Bối Tác Tư thiếu gia của Lan Lăng gia và Tam thái tử, có bọn họ rồi, chỉ cần là không làm loạn quá, thì chắc chắn không có vấn đề.

- Ô… ngươi nói không sai… ha ha… Ta đúng là đã quên đi chuyện ấy… tên tiểu tử này, không phải là đồ bỏ đi như trước đây, bây giờ trong Vương Đô không có ai muốn đụng vào hắn, chỉ cần hắn làm không quá đáng, thì không có kẻ nào chủ động đến tìm hắn gây chuyện. Trước đây ta có nghe các cô nương của Hỉ Xuân Lâu nói rồi, tên tiểu tử Bạch Khởi kêu Độc Cô Chiến Thiên đánh đổ cửa của Đỗ Tân gia, bây giờ những vương tôn công tử trong Vương Đô nhìn thấy hắn giống nhhư chuột gặp mèo, các đại quý tộc cũng không có việc gì thì cũng không trêu chọc hắn… Ha ha… nếu là hắn… thì chắc là không có vấn đề gì.

Uông Hải cười ha ha nói như vậy.

Nói xong đã ngừng cười, chuyển sang sắc mặt nghiêm chỉnh nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt cao giọng nói:

- Bạch Khởi nghe lệnh!

- Có thuộc hạ!

Bạch Khởi vội vàng đứng lên biểu thị nghi thức quân lễ, giơ tay trước mặt cao giọng nói:



- Bây giờ… ta lệnh cho ngươi tự chủ Binh Đoàn I, ta sẽ điều những binh sĩ già yếu bệnh tật đi chỗ khác, cung cấp cho ngươi đủ binh khí và ngựa, ta lệnh cho ngươi trong vòng ba tháng phải huấn luyện cho ta đủ một đội quân dũng mãnh, ta sẽ phái Uông Quân đến chỗ ngươi… Đương nhiên tiểu tử nhà ngươi cứ yên tâm, tên này mặc dù cùng với ta trở thành những tên quỷ rượu nhưng thực lực của hắn rất đảm bảo, hơn nữa vẫn là một Thiếu Giáo, đủ tư cách làm một tham mưu trưởng cho binh đoàn của ngươi, ta điều hắn tới không phải vì muốn giám sát ngươi, có chuyện gì ngươi cứ tự ý quyết định, mọi chuyện lớn nhỏ khác của Đặc Cảnh Ty đều do hắn giúp ta xử lý, ấn tín của ta cũng ở chỗ hắn, có chuyện gì cần ngươi cứ trực tiếp tìm hắn là được rồi, ta cho ngươi quyền lợi toàn quyền làm chủ mọi chuyện của Đặc Cảnh Ty và Binh Đoàn I…

Uông Hải bắt đầu nghiêm chỉnh nói, nhưng khi nói vẫn lộ dáng dấp lười biếng, vẻ mặt lười biếng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt nói như vậy.

Lời nói của Uông Hải khiến Bạch Khởi có chút chóng mặt, cái gì gọi là toàn quyền làm chủ mọi chuyện của Đặc Cảnh Ty chứ. Câu nói này có ý gì? Nếu nó không dành cho Bạch Khởi thì bản thân hắn cũng không quan tâm gì. Sau này Đặc Cảnh Ty chính là của lão đại ngươi, ngươi hãy tự mình giải quyết… Cái này… cái này không phải là bảo đem quyền lợi của toàn bộ Đặc Cảnh Ty giao vào tay của Bạch Khởi sao? Chuyện này… khiến Bạch Khởi có chút gì đó không dám tin.

- Đại nhân… ta… không nghe nhầm chứ… ngài vừa mới nói…

Bạch Khởi có chút ngây ngô hỏi.

- Ngươi không hiểu rõ những lời ta vừa mới nói sao? Ô… ý của ta là, sau này ngươi hãy tự quyết định mọi chuyện của Đặc Cảnh Ty, người trong Đặc Cảnh Ty toàn là lũ khốn khiếp, lão gia hỏa ta đã hơn năm mươi tuổi rồi, chỉ còn hai năm nữa là về hưu rồi, ta cũng chuẩn bị chào từ giã Bệ hạ rồi, nhưng đem vị trí của ta giao cho lũ khốn khiếp ấy, ta có chết cũng không nhắm mắt. Tiểu tử ngươi là người một nhà, đến rất đúng lúc, đúng lúc ta đang cần một trợ thủ, sau này tất cả mọi chuyện của Đặc Cảnh Ty ngươi hãy tự quyết định, ta sẽ giao toàn bộ quyền lợi của ta cho ngươi, ngươi hãy làm quen đi, lão gia hỏa ta còn tại vị mấy năm nữa, đợi sau khi ngươi nâng cấp sức mạnh của Binh Đoàn I xong, đợi sau khi ngươi đứng vững trong Đặc Cảnh Ty, ta sẽ tiến cử ngươi trở thành chủ nhân mới của Vương Đô Đặc Cảnh Ty…

Uông Hải nói với vẻ lười biếng.

Nói xong hình như nhớ ra điều gì, sau khi nhìn Bạch Khởi một cái lại nói thêm:

- Nhưng tiểu tử bây giờ ngươi đừng ngốc nghếch đem chuyện này nói cho người khác biết, chuyện này chỉ có thể để ba người chúng ta biết mà thôi, bây giờ nếu để người khác biết ta đem toàn bộ quyền lợi giao cho ngươi thì sợ là cả ta và ngươi đều sẽ gặp rắc rối.

- Đại nhân… tại hạ biết rồi… người cứ yên tâm…

Sau khi Bạch Khởi nghe xong thần sắc chân thành gật gật đầu, Bạch Khởi cũng không phải là kẻ không phân biệt chuyện lớn chuyện nhỏ, nên làm thế nào trong lòng Bạch Khởi đều đã có tính toán.

- À… ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không để một mình ngươi làm chuyện vô ích đâu, mặc dù nói Đặc Cảnh Ty của ta hữu danh vô thực, giống như không có quyền lợi gì, nhưng ta vẫn có một số người, ta có một số thân tín vẫn nằm trong mấy binh đoàn khác, đám người đó xem những thân tín của ta như cái gai trong mắt, chỉ hận là không ăn thịt được họ, bây giờ vừa lúc nhân cơ hội này ta sẽ giao người cho ngươi. Những thân tín của ta, còn có nhân mã của thủ hạ bọn chúng đều là những thứ tốt, bây giờ còn có khoảng ba ngàn người, sẽ giao hết cho ngươi. Những tên đó đều là người giỏi, không ít người là quân tinh nhuệ được điều từ biên giới về, quan chỉ huy mặc dù chỉ là quan quân cấp thấp nhưng mỗi người đều có kinh nghiệm trải qua trăm trận, sẽ giao hết cho ngươi, có bọn họ giúp sức, ta tin là là Binh Đoàn I sẽ rất nhanh chiêu mộ được tân binh để hình thành…

Uông Hải liếc nhìn Bạch Khởi nói, sau đó không để ý đến Bạch Khởi, phất tay ra hiệu cho Bạch Khởi và Uông Quân rời đi…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cửu U Long Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook