Chương 18: Tín nhiệm, tín nhiệm
Hứa Duy Hạ
14/10/2020
Cung Châu nhiều núi, lắm sông, gập ghềnh và quanh năm ướt át.
Cũng bởi thế, nữ nhân chốn Cung Châu đa số là mỹ nhân.
Đường Gia Bảo tại Cung Châu.
Thích Thiếu Thương ở trước mặt huynh đệ Kim Phong Tế Vũ Lâu lập lời thề —— không phá được ải Đường Môn tuyệt không quay về.
Không cứu Vương Tiểu Thạch ra, không trở về Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Thích Thiếu Thương dám thề, là bởi vì hắn tin tưởng thực lực của Cố Tích Triều.
Tuy rằng Cố Tích Triều đã nói rõ với hắn, “Ta cũng không nắm chắc mười phần.”
Thích Thiếu Thương lại chỉ hỏi một câu, “Lần này là chiến hay hòa?”
Cố Tích Triều lật qua tư liệu về Đường Môn, nhẹ nhàng nói, “Lấy hòa là chủ trương, hòa không xong mới phải chiến.”
Thích Thiếu Thương thậm chí không thèm hỏi Cố Tích Triều có mưu tính gì, mỗi một bước đi thế nào, đi không xong thì rút lui ra sao đây.
Hắn không hỏi, hắn tin Tích Triều.
Dương Vô Tà tọa trấn kinh sư, Cố Tích Triều muốn bốn đội nhân mã, tất cả gồm 20 người, tính cả người trong lẫn ngoài Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Trừ lần đó ra, hắn chỉ cần Phương Hận Thiểu và Trương Thán.
Bọn họ đều là huynh đệ vào sinh ra tử cùng Vương Tiểu Thạch.
Đã trải qua ngần đó chiến sự, bọn họ nguyện cùng Vương Tiểu Thạch đồng sinh đồng tử.
Thích Thiếu Thương trước lúc xuất phát lại canh cánh nỗi lo.
Hắn lo lắng tính tình của Cố Tích Triều và an nguy dọc đường của tình nhân.
Cố Tích Triều được thiên tử đặc xá tội, thiên hạ lập tức loan tin, ai ai cũng biết.Trên giang hồ, người mang thâm thù đại hận với hắn lập thệ muốn lấy mạng ma đầu, báo thù rửa hận năm xưa.
Nhưng Cố Tích Triều lại đang ở trong Kim Phong Tế Vũ Lâu. Hắn không phải có thâm thù đại hận với Thích Thiếu Thương sao?
Vì thế trận đấu giữa hai kẻ thù không đội trời chung, Thích Thiếu Thương cùng Cố Tích Triều đã được thủ hạ của Thái Kinh ở kinh thành truyền khắp nơi. Giờ quan hệ giữa Thích Cố còn ai dưới chân thiên tử là không hay biết?
Thích Thiếu Thương đối với kẻ thù còn chiếu cố? Hắn nghĩ cái gì? Hắn không nghĩ huynh đệ hắn năm đó liều mình bỏ mạng sẽ oán hận sao?
Cố Tích Triều ít ra khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Cho nên hắn ít biết tin đồn, loạn ngôn ác ngữ đã truyền khắp giang hồ.
Hắn không biết Thích Thiếu Thương đã làm gì.
Thích Thiếu Thương gạt hắn, hơn nữa ra lệnh cho thuộc hạ trong Kim Phong Tế Vũ Lâu không được nói lại với Cố Tích Triều.
Thích Thiếu Thương cùng Đại Đường Chủ của Lục Phân Bán Đường, Chu Hình Tổng của Hình Bộ, Đại Bộ Đầu của Lục Phiến Môn, còn có Thần Thông Hầu Phương Ứng Khán ở Tam Hợp Lầu uống rượu.
Chính là Cố Tích Triều chì “Cơ hồ” không ra khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Cơ hồ, cũng không phải hoàn toàn.
Cố Tích Triều đi ra ngoài một lần. Hắn đi bái phỏng một người.
Hắn vừa ra khỏi cửa, liền bị lời nhảm của cả thành Biện Lương đập thẳng vào tai.
Người hắn muốn bái phỏng đã kể lại cho hắn toàn bộ sự tình.
Cho nên hắn biết Thích Thiếu Thương đã một lần ở Tam Hợp Lâu kia bầy tiệc rượu.
Thích Thiếu Thương mời toàn những nhân vật trọng yếu cốt cán không chỉ ở thành Biện Lương mà còn ở cả kinh thành đến uống rượu. Trước sau, hắn nói hai câu nhập thần nhập cốt.
Câu đầu tiên là, Cố Tích Triều, có ta bảo hộ!
Những lời này vừa thốt ra, những người khác tự nhiên liền hiểu được.
Nếu có người muốn tìm Cố Tích Triều gây phiền toái, chính là kết địch cùng Thích Thiếu Thương, chính là kết địch cùng Kim Phong Tế Vũ Lâu, chính là cùng Phát Mộng Nhị Đảng kết địch, chính là cùng Liên Vân Trại kết địch, thậm chí cùng Lục Phiến Môn, Hủy Nặc Thành, Hách Liên Tướng Quân Phủ kết địch.
Bọn họ đều là huynh đệ và bằng hữu của Thích Thiếu Thương. Bọn họ bảo hộ Thích Thiếu Thương, Thích Thiếu Thương bảo vệ Cố Tích Triều.
Tuy rằng trong số bọn họ có người hận Cố Tích Triều thấu xương, nhưng tất cả đều tin tưởng Thích Thiếu Thương vô điều kiện.
Thích Thiếu Thương dùng thân mình và uy tín của huynh đệ để bảo đảm cho Cố Tích Triều.
Thích Thiếu Thương nói câu thứ hai, Cố Tích Triều có tài khuynh đảo thiên hạ, nếu dẫn theo chính đạo sẽ có thể tạo phúc cho bá tánh. Hiện giờ hắn một lòng cứu người, vì sao còn muốn đẩy vào chỗ chết?
Câu nói thứ hai này đưa ra lý do tại sao Thích Thiếu Thương muốn bảo hộ Cố Tích Triều.
Nhưng sau đó, có người hỏi hắn 2 vấn đề.
Vấn đề thứ nhất là, “Huynh dựa vào cái gì tin tưởng hắn thật tâm hướng thiện? Dù sao thì vết xe đổ kia cũng dạy cho bất cứ ai một trận nhớ đời. Thích Lâu Chúa một lần bị rắn cắn đào vong ngàn dặm, nay lại mở cửa mời rắn vào cắn lần hai, đúng là gan hùm mật gấu.”
Đây là câu hỏi của Địch Phi Kinh.
Địch Phi Kinh vẫn cúi đầu, “Đê Thủ Thần Long” vừa mỉm cười vừa hỏi. (Đê Thủ Thần Long là rồng thần cúi đầu nhé)))
Thích Thiếu Thương uống một hớp rượu, thản nhiên mỉm cười, “Dựa vào cái gì? Tấm lòng của ta và trái tim của hắn, giờ đã hòa làm một”
Địch Phi Kinh không hỏi gì thêm nữa. Hắn cúi đầu thật thấp, khóe miệng nhếch lên ý cười khinh mạt.
Tin đồn vô căn cứ, không phải không có nguyên do. Thích Thiếu Thương cùng Cố Tích Triều, các người còn phải nói thẳng toẹt ra à?
Chỉ thiếu chút nữa là “vĩnh kết đồng tâm” —— Địch Phi Kinh rất muốn cười to.
Sau đó có người hỏi vấn đề thứ hai.
“Cố Tích Triều trước mắc nợ Hạ Lỗi, Lôi gia trang, Thần Uy Tiêu Cục, còn có Liên Vân Trại của huynh, Hủy Nặc Thành của Tức Hồng Lệ, huynh muốn tất cả bọn họ uổng mạng sao? Ngươi hiện giờ còn không vì bọn họ báo thù rửa hận, còn muốn bắt bọn họ cùng ngươi bảo vệ cho tên ma đầu kia, huynh đang làm cái quái gì?”
Hỏi vấn đề này, không phải là người đang ngồi, là một kẻ đang đứng. Nhâm Lao đứng sau Phương Ứng Khán mà chậm rãi thong thả nói ra từng chữ một..
Thích Thiếu Thương trầm mặc thật lâu, nhưng vẫn thật kiên định mà nói, “Tha nhân chi kiếm (lấy tha thứ làm kiếm), là thần binh, ta nguyện ý cho hắn cơ hội cứu nhân chuộc tội. Ta cùng hắn cùng nhau chuộc tội, ta cùng hắn cùng đi chuộc tội.”
Hắn không đợi người khác hỏi lại vấn đề, cướp lời nói tiếp.
“Từ nay về sau, Cố Tích Triều cứu người chuộc tội. Nếu hắn lại theo tà đạo, ta sẽ cùng hắn lấy cái chết để đền ân tạ tội với thiên hạ.”
Cũng bởi thế, nữ nhân chốn Cung Châu đa số là mỹ nhân.
Đường Gia Bảo tại Cung Châu.
Thích Thiếu Thương ở trước mặt huynh đệ Kim Phong Tế Vũ Lâu lập lời thề —— không phá được ải Đường Môn tuyệt không quay về.
Không cứu Vương Tiểu Thạch ra, không trở về Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Thích Thiếu Thương dám thề, là bởi vì hắn tin tưởng thực lực của Cố Tích Triều.
Tuy rằng Cố Tích Triều đã nói rõ với hắn, “Ta cũng không nắm chắc mười phần.”
Thích Thiếu Thương lại chỉ hỏi một câu, “Lần này là chiến hay hòa?”
Cố Tích Triều lật qua tư liệu về Đường Môn, nhẹ nhàng nói, “Lấy hòa là chủ trương, hòa không xong mới phải chiến.”
Thích Thiếu Thương thậm chí không thèm hỏi Cố Tích Triều có mưu tính gì, mỗi một bước đi thế nào, đi không xong thì rút lui ra sao đây.
Hắn không hỏi, hắn tin Tích Triều.
Dương Vô Tà tọa trấn kinh sư, Cố Tích Triều muốn bốn đội nhân mã, tất cả gồm 20 người, tính cả người trong lẫn ngoài Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Trừ lần đó ra, hắn chỉ cần Phương Hận Thiểu và Trương Thán.
Bọn họ đều là huynh đệ vào sinh ra tử cùng Vương Tiểu Thạch.
Đã trải qua ngần đó chiến sự, bọn họ nguyện cùng Vương Tiểu Thạch đồng sinh đồng tử.
Thích Thiếu Thương trước lúc xuất phát lại canh cánh nỗi lo.
Hắn lo lắng tính tình của Cố Tích Triều và an nguy dọc đường của tình nhân.
Cố Tích Triều được thiên tử đặc xá tội, thiên hạ lập tức loan tin, ai ai cũng biết.Trên giang hồ, người mang thâm thù đại hận với hắn lập thệ muốn lấy mạng ma đầu, báo thù rửa hận năm xưa.
Nhưng Cố Tích Triều lại đang ở trong Kim Phong Tế Vũ Lâu. Hắn không phải có thâm thù đại hận với Thích Thiếu Thương sao?
Vì thế trận đấu giữa hai kẻ thù không đội trời chung, Thích Thiếu Thương cùng Cố Tích Triều đã được thủ hạ của Thái Kinh ở kinh thành truyền khắp nơi. Giờ quan hệ giữa Thích Cố còn ai dưới chân thiên tử là không hay biết?
Thích Thiếu Thương đối với kẻ thù còn chiếu cố? Hắn nghĩ cái gì? Hắn không nghĩ huynh đệ hắn năm đó liều mình bỏ mạng sẽ oán hận sao?
Cố Tích Triều ít ra khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Cho nên hắn ít biết tin đồn, loạn ngôn ác ngữ đã truyền khắp giang hồ.
Hắn không biết Thích Thiếu Thương đã làm gì.
Thích Thiếu Thương gạt hắn, hơn nữa ra lệnh cho thuộc hạ trong Kim Phong Tế Vũ Lâu không được nói lại với Cố Tích Triều.
Thích Thiếu Thương cùng Đại Đường Chủ của Lục Phân Bán Đường, Chu Hình Tổng của Hình Bộ, Đại Bộ Đầu của Lục Phiến Môn, còn có Thần Thông Hầu Phương Ứng Khán ở Tam Hợp Lầu uống rượu.
Chính là Cố Tích Triều chì “Cơ hồ” không ra khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Cơ hồ, cũng không phải hoàn toàn.
Cố Tích Triều đi ra ngoài một lần. Hắn đi bái phỏng một người.
Hắn vừa ra khỏi cửa, liền bị lời nhảm của cả thành Biện Lương đập thẳng vào tai.
Người hắn muốn bái phỏng đã kể lại cho hắn toàn bộ sự tình.
Cho nên hắn biết Thích Thiếu Thương đã một lần ở Tam Hợp Lâu kia bầy tiệc rượu.
Thích Thiếu Thương mời toàn những nhân vật trọng yếu cốt cán không chỉ ở thành Biện Lương mà còn ở cả kinh thành đến uống rượu. Trước sau, hắn nói hai câu nhập thần nhập cốt.
Câu đầu tiên là, Cố Tích Triều, có ta bảo hộ!
Những lời này vừa thốt ra, những người khác tự nhiên liền hiểu được.
Nếu có người muốn tìm Cố Tích Triều gây phiền toái, chính là kết địch cùng Thích Thiếu Thương, chính là kết địch cùng Kim Phong Tế Vũ Lâu, chính là cùng Phát Mộng Nhị Đảng kết địch, chính là cùng Liên Vân Trại kết địch, thậm chí cùng Lục Phiến Môn, Hủy Nặc Thành, Hách Liên Tướng Quân Phủ kết địch.
Bọn họ đều là huynh đệ và bằng hữu của Thích Thiếu Thương. Bọn họ bảo hộ Thích Thiếu Thương, Thích Thiếu Thương bảo vệ Cố Tích Triều.
Tuy rằng trong số bọn họ có người hận Cố Tích Triều thấu xương, nhưng tất cả đều tin tưởng Thích Thiếu Thương vô điều kiện.
Thích Thiếu Thương dùng thân mình và uy tín của huynh đệ để bảo đảm cho Cố Tích Triều.
Thích Thiếu Thương nói câu thứ hai, Cố Tích Triều có tài khuynh đảo thiên hạ, nếu dẫn theo chính đạo sẽ có thể tạo phúc cho bá tánh. Hiện giờ hắn một lòng cứu người, vì sao còn muốn đẩy vào chỗ chết?
Câu nói thứ hai này đưa ra lý do tại sao Thích Thiếu Thương muốn bảo hộ Cố Tích Triều.
Nhưng sau đó, có người hỏi hắn 2 vấn đề.
Vấn đề thứ nhất là, “Huynh dựa vào cái gì tin tưởng hắn thật tâm hướng thiện? Dù sao thì vết xe đổ kia cũng dạy cho bất cứ ai một trận nhớ đời. Thích Lâu Chúa một lần bị rắn cắn đào vong ngàn dặm, nay lại mở cửa mời rắn vào cắn lần hai, đúng là gan hùm mật gấu.”
Đây là câu hỏi của Địch Phi Kinh.
Địch Phi Kinh vẫn cúi đầu, “Đê Thủ Thần Long” vừa mỉm cười vừa hỏi. (Đê Thủ Thần Long là rồng thần cúi đầu nhé)))
Thích Thiếu Thương uống một hớp rượu, thản nhiên mỉm cười, “Dựa vào cái gì? Tấm lòng của ta và trái tim của hắn, giờ đã hòa làm một”
Địch Phi Kinh không hỏi gì thêm nữa. Hắn cúi đầu thật thấp, khóe miệng nhếch lên ý cười khinh mạt.
Tin đồn vô căn cứ, không phải không có nguyên do. Thích Thiếu Thương cùng Cố Tích Triều, các người còn phải nói thẳng toẹt ra à?
Chỉ thiếu chút nữa là “vĩnh kết đồng tâm” —— Địch Phi Kinh rất muốn cười to.
Sau đó có người hỏi vấn đề thứ hai.
“Cố Tích Triều trước mắc nợ Hạ Lỗi, Lôi gia trang, Thần Uy Tiêu Cục, còn có Liên Vân Trại của huynh, Hủy Nặc Thành của Tức Hồng Lệ, huynh muốn tất cả bọn họ uổng mạng sao? Ngươi hiện giờ còn không vì bọn họ báo thù rửa hận, còn muốn bắt bọn họ cùng ngươi bảo vệ cho tên ma đầu kia, huynh đang làm cái quái gì?”
Hỏi vấn đề này, không phải là người đang ngồi, là một kẻ đang đứng. Nhâm Lao đứng sau Phương Ứng Khán mà chậm rãi thong thả nói ra từng chữ một..
Thích Thiếu Thương trầm mặc thật lâu, nhưng vẫn thật kiên định mà nói, “Tha nhân chi kiếm (lấy tha thứ làm kiếm), là thần binh, ta nguyện ý cho hắn cơ hội cứu nhân chuộc tội. Ta cùng hắn cùng nhau chuộc tội, ta cùng hắn cùng đi chuộc tội.”
Hắn không đợi người khác hỏi lại vấn đề, cướp lời nói tiếp.
“Từ nay về sau, Cố Tích Triều cứu người chuộc tội. Nếu hắn lại theo tà đạo, ta sẽ cùng hắn lấy cái chết để đền ân tạ tội với thiên hạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.