Cứu Vớt Nam Phụ Đáng Thương

Chương 41: Lấy lòng

Quân Doanh

10/04/2023

Khi cách đại viện chỉ vài bước chân, Hứa Hiện không che ô đi cùng hai người nữa, chạy thật nhanh về nhà, đặt cho họ một cái tên hay, cố gắng ăn cơm thật nhanh tranh thủ thời gian nghỉ trưa, chuẩn bị cho bài thi buổi chiều.

Hứa Xương Thịch không ngăn cản nữa, đối với chuyện thi vào đại học, tất cả mọi chuyện ông đều đặt con gái lên hàng đầu.

Tiếu Giang nhìn bóng lưng Hứa Hiện càng lúc càng xa, hộp quà trong tay vẫn chưa đưa ra, có lẽ bây giờ cũng không phải là thời điểm tốt.

Hứa Xương Thịch đưa đến cổng đại viện, cằn nhằn anh mấy câu, Tiếu Giang cũng không ở lại quá lâu đã rời khỏi đại viện.

Trên đường trở về địa điểm thi để lấy xe, Tiếu Giang gặp Tiền Hải Linh, cô ta vừa mới tập nhảy xong, đi từ phòng vũ đạo về, với đôi mắt lạnh lùng và một nụ cười giả tạo, gọi: "Hải Linh."

Tiền Hải Linh lập tức cảm thấy chột dạ nhìn Tiếu Giang, không dám nhìn nhiều chỉ dám liếc mắt nhìn Tiếu Giang một cái, cô ta có thể nhận ra sự đe doạ đằng sau nụ cười của Tiếu Giang, trước kia cô ta còn rất hâm mộ Hứa Hiện có thể khiến cho Tiếu Giang gọi tên rất nhiều lần, bây giờ Tiếu Giang gọi tên cô ta, cô ta chỉ cảm thấy giọng nói này giống như đến từ sứ giả của địa ngục, ở trên sổ sinh tử tìm đến tên của cô ta, không một chút gợn sóng gọi cô ta quay về mười tám tầng địa ngục.

Tim của Tiền Hải Linh như thắt lại, vội vàng giải thích, nói: "Không phải em cố ý đâu! Nhất định em sẽ giải thích rõ tất cả mọi chuyện với Hứa Hiện, em sẽ không lừa gạt cậu ấy nữa!"

Tiếu Giang cười lạnh, anh đi ngang qua Tiền Hải Linh, giọng nói bình thản mà trầm ổn, nói: "Tôi đã cho cô một cơ hội, nhưng cô lại bỏ lỡ nó."

Tiền Hải Linh hoảng sợ xoay người nhìn Tiếu Giang đi ngang qua, cô ta cho rằng Tiếu Giang sẽ không truy cứu chuyện này nữa, nghĩ rằng từ nay về sau cô ta chỉ cần trốn tránh Tiếu Giang là được.

Từ những món quà Tiếu Giang đưa cho Hứa Hiện, coi như đây chính là thù lao của cô ta, cô ta chỉ biết Tiếu Giang ở Nguyên Thành phát triển rất tốt, không biết Tiếu Giang có làm gì người trong gia đình cô ta không?

Tiền Hải Linh càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, cô ta nhìn Tiếu Giang còn chưa đi xa, lớn tiếng nói: "Em biết bây giờ Hứa Hiện rất bài xích anh! Chỉ cần anh không động vào người nhà của em, em có thể giúp anh, làm cho Hứa Hiện thích anh thêm một lần nữa!"

Tiếu Giang dừng bước chân, anh quay đầu lại nhìn Tiền Hải Linh, tóc vuốt ngược về sau, có một vài sợi tóc rơi loà xoà trên trán, đôi mắt hoa đào của Tiếu Giang khẽ nheo lại, trong mắt hoàn toàn không có ý cười, bây giờ người dám uy hiếp anh thật sự rất ít.

Bàn tay to lớn thon dài đút vào túi quần tây cao cấp, khuôn mặt dịu dàng tràn ngập ý cười trở nên lạnh lùng cao ngạo, gió nhẹ đầu hè thổi qua cổ áo sơ mi trắng, Tiếu Giang liếc nhìn Tiền Hải Linh, thấp giọng đủ để đè người không để người đó di chuyển.

"Ngày Tiểu Hiện thi đấu đàn dương cầm, cô đã nhận quà của em ấy đúng không?"

Tiền hải Linh dừng lại, ánh mắt lấp lánh tràn ngập sự sợ hãi, cô ta vội vàng giải thích, nói: "Em muốn đưa nó cho anh."

"Chiếm đồ của tôi đưa cho Hứa Hiện, hưởng thụ sự gần gũi của Tiểu Hiện dành cho cô, cô còn lợi dụng Tiểu Hiện để uy hiếp tôi, là có ý gì?"

Hai câu nói này cùng lúc vang lên, giọng nói vô cùng mạnh mẽ của Tiếu giang trực tiếp ép những lời Tiền Hải Linh muốn nói.

Càng giải thích càng không thể nói rõ, Tiền Hải Linh hoảng sợ nói: "Em không có, em chỉ sợ, nên mới nói lung tung thôi, anh Tiếu Giang, em biết em sai rồi, anh tha cho em lần này đi."

"Anh Tiếu Giang là tên cô có thể gọi sao?"

Những lời nói lạnh lùng đạp thẳng vào trái tim của Tiền Hải Linh, cô ta cảm thấy trái tim vô cùng đau đớn, đôi mắt hoa đào cao ngạo của Tiếu Giang khinh thường nhìn Tiền Hải Linh, đôi môi mỏng mát lạnh không để cho Tiền Hải Linh giải thích thêm gì nữa.

"Nếu cô muốn đưa cho tôi, tại sao trên tay tôi vẫn còn trống thế? Tôi đã cho cô rất nhiều thời gian, trước khi kết thúc kỳ thi vào đại học, nhớ phải trả lại."

Tiền Hải Linh không cam lòng, tại sao Hứa Hiện có thể có được sự yêu thích của Tiếu Giang, vì sao Tiếu giang có thể đối xử lạnh lùng với cô ta như vậy, rõ ràng cô ta đang cố gắng để bò lên trên, rõ ràng cô ta cũng là người xuất sắc đứng thứ hai trong lớp, tại sao lại không được Tiếu Giang yêu thích?

"Tại sao trước đây anh lại cười với em."

Cơ thể Tiền Hải Linh cạn kiệt sức lực, cuối cùng cũng hỏi ra những nghi hoặc, tâm sự cất giữ bao nhiêu lâu nay.

"Không phải chỉ có cô."



Lời nói vô cùng tàn nhẫn, đôi mắt của Tiền Hải Linh đỏ ửng, nước mắt to bằng hạt đậu không ngừng rơi xuống, hoá ra Tiếu Giang không chỉ cười với mỗi mình cô ta, còn có thể cười với những người khác, chỉ là Tiếu Giang càng ngày càng xuất sắc, cô ta càng ngày càng hiểu được tình yêu, ngày thường Tiếu Giang chỉ cần nở một nụ cười, có thể thu hút trí tưởng tượng phong phú của cô ta, thậm chí cô ta còn nghĩ đến những chuyện có thể xảy ra trong tương lai.

Nhưng cô ta vẫn không cam tâm, vẫn luôn là không cam tâm, Hứa Hiện cô ta dựa vào cái gì chứ! Dựa vào cái gì!

Nhìn thấy bóng lưng của Tiếu Giang càng lúc càng xa, về đến nhà, Tiền Hải Linh lấy hết những đồ mấy năm Tiếu Giang đưa cho cô ta làm thù lao, rồi sau đó cầm lấy chiếc đồng hồ Hứa Hiện tặng cho cô ta.

Có phải chuyện này có thể vấy bẩn Hứa Hiện không? Có phải có thể làm cho Hứa Hiện bị mọi người khinh thường không? Tiền Hải Linh cố chấp nghĩ, như vậy Tiếu Giang sẽ không thích Hứa Hiện nữa.

Gần đến môn thi buổi chiều, bởi vì có chuyện đột xuất xảy ra nên Hứa Xương Thịnh không thể đưa Hứa Hiện đi đến điểm thi, Hứa Hiện từng trải qua kỳ thi vào đại học, cô hầu như đã đủ điều kiện vào mấy trường đại học và cao đẳng ở Bắc Thành, cho nên cũng không mất bình tĩnh, không cảm thấy sợ hãi về kỳ thi tuyển sinh vào đại học.

Hứa Hiện sợ Hứa Xương Thịnh quá bận, dứt khoát nói với Hứa Xương Thịnh buổi chiều không cần đi đón cô.

Còn nửa tiếng nữa đến giờ thi, Hứa hiện không hề lo lắng, cô cầm lấy ô chậm rãi bước từ trong nhà ra ngoài, vừa mới ra khỏi đại viện, Hứa Hiện thấy Tiếu Giang đã đứng ở cổng chờ cô.

Hứa Hiện không khỏi cảm khái một câu, đạo trời luân hồi, ông trời không phụ lòng người, trước đây cô thức dậy sớm ngồi xổm chờ Tiếu Giang, bây giờ cũng đến lượt Tiếu Giang chờ cô.

"Tiểu Hiện."

Giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng gọi tên cô vẫn giống như ngày bình thường làm cho trong lòng cô cảm thấy ngứa ngáy.

Tiếu Giang đã thay một bộ quần áo bình thường, áo phông trắng đơn giản quần dài màu đen, dưới ánh sáng mặt trời, cánh tay không mảnh vải che chắn phát ra một tầng ánh sáng mỏng manh, Tiếu Giang thực sự rất trắng, trắng đến nỗi khi anh đứng dưới ánh mặt trời đều có thể phát sáng.

Tóc vuốt ngược vào buổi sáng bây giờ đã không còn, tóc mềm mại rơi loạn xạ ở giữa trán, khuôn mặt trắng nõn dịu dàng nở một nụ cười, ánh mặt trời rất ấm áp, giống như nam chính đẹp trai được khắc họa tinh xảo trong phim hoạt hình.

Hứa Hiện thu hồi tầm mắt, xoay đồng hồ trên cổ tay, lạnh lùng nói: "Em cho anh ba mươi phút, nói ra những gì anh muốn nói."

Tiếu giang cũng không nói nhiều với Hứa Hiện trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính: "Anh muốn em đi đến Nguyên Thành."

Tâm nhĩ của Hứa Hiện thắt lại, lời nói của Tiếu Giang quá thẳng thắn, làm cho cô không kịp chuẩn bị, lần trước Tiếu Giang còn nói Bắc Thành rất tốt, sao bây giờ lại đột nhiên thay đổi chủ kiến chứ?

"Lý do là gì?"

Tiếu Giang lấy điện thoại ra nhìn thời gian, còn hai mươi lăm phút, sợ Hứa Hiện không đủ thời gian dếnđiểm thi làm bài thi, Tiếu Giang xoay người ra hiệu cho chiếc xe Coupe màu xám đậu ở ven đường đi đến: "Lên xe trước đi."

Hứa Hiện không nhúc nhích, mắt nhìn thẳng Tiếu giang: "Nếu không nói thẳng cho em biết, không thì anh lại biến mất mấy năm, chờ em có con, anh nói cho chồng em biết."

Hứa Hiện đang uy hiếp anh, Tiếu Giang nhìn khuôn mặt trắng nõn khéo léo của Hứa Hiện, không còn cách nào thay đổi cách khác dò hỏi: "Nếu em không muốn ngồi xe thì có thể vừa đi vừa nói chuyện không? Anh sợ em sẽ đến muộn."

Hứa Hiện cúi đầu mắt nhìn đồng hồ đeo tay, mặt không thay đổi mắt chuyển sang chỗ khác, trước tiên đi lên bậc thềm phía trước: "Còn một phút hai mươi bốn giây."

Khóe miệng Tiếu Giang hiện lên một nụ cười, chỉ cần Hứa Hiện thực hiện lời hứa luôn nguyện ý lắng nghe anh nói là được rồi.

"Mặc dù trường đại học ở Bắc Thành phù hợp với em, nhưng Bắc Thành cách nhà rất xa, nếu trong nhà xảy ra chuyện thì em sẽ không trở về kịp, trường đại học ở Nguyên Thành cũng không thiếu, trường đại học Nguyên Đại cũng được xem là một trong mười trường nổi tiếng nhất. Cũng không hề thua kém với các trường đại học và cao đẳng ở Bắc Thành, nội dung các chương trình học đại học ở tất cả các trường đại học và cao đẳng, đều là kiến thức chuyên ngành cơ bản mà các giáo sư sẽ giảng dạy, không liên quan đến trình độ quá cao, nếu em có nhu cầu về chuyện này thì em cần phải nghiên cứu chuyên đề. Các giáo sư ở trường đại học Nguyên Đại đều là các tiến sĩ được thuê từ các trường đại học và cao đẳng ở Bắc Thành với giá rất cao, danh tiếng không thua kém các giáo sư ở các trường đại học và cao đẳng ở Bắc Thành, năng lực cũng không thua kém các giáo sư ở các trường đại học và cao đẳng ở Bắc Thành."

"Còn có mười giây."

"Anh nhớ em."

Tim đập 'thình thịch', Hứa Hiện im lặng một lúc lâu, mới hạ cổ tay xuống, mặt không chút thay đổi đi về phía trước một bước: "Nhưng anh chưa bao giờ nói với em."



Tiếu Giang dừng bước không đuổi theo Hứa Hiện, đôi mắt thâm thuý của anh nhìn chằm chằm Hứa Hiện càng lúc càng đi xa, cuối cùng khi bóng lưng của Hứa Hiện sắp biến mất, anh nhỏ gọng nói: "Anh sai rồi."

Nhưng Hứa Hiện lại không nghe thấy.

Tiếu Giang tự hỏi mình rất nhiều lần, anh đã sai rồi sao?

Trong ba năm qua, anh sợ mình có những suy nghĩ không nên có với Hứa Hiện, sẽ làm ra chuyện cả thần và người đều phẫn nộ với Hứa Hiện, cắt đứt suy nghĩ của anh, anh sợ anh lại làm Hứa hiện bị thương, trước khi đôi cánh của anh vững chắc, anh không dám đến gần cô.

Có lẽ anh thực sự đã sai rồi, sai ở chỗ anh quá ích kỷ, ích kỷ muốn để Hứa Hiện ở bên cạnh mình, không cho bất kỳ ai đến gần, không muốn để Hứa Hiện trải nghiệm vị chua chát của thời kỳ trình yêu tuổi dậy thì.

Tiếu Giang chậm rãi nhấc bước chân tiếp tục đi về phía trước, chờ đến khi nhìn thấy bóng lưng của Hứa Hiện, anh mới bước chậm lại, đi từng bước thấy Hứa Hiện đi vào địa điểm thi.

Bài thi vào trường đại học đối với Hứa Hiện cũng không khó, tất cả bài thi bao gồm ba mươi phần trăm câu hỏi cơ bản, năm mươi phần trăm câu hỏi trung bình và hai mươi phần trăm là câu hỏi khoảng cách khó.

Câu hỏi mặt trước Hứa Hiện có thể biết đáp án bằng cách nhớ về quá khứ, câu hỏi mặt sau suy nghĩ một chút có thể giải được, khi Hứa Hiện hoàn thành xong các câu hỏi, thời gian còn hơn nửa tiếng.

Mọi người xung quanh vẫn còn đang làm bài thi, Hứa Hiện cảm thấy vô cùng buồn chán nhìn ra ngoài cửa sổ, vô địch cô đơn biết bao nhiêu, đôi mắt hạnh nhìn xung quanh, phòng thi của cô ở tầng bốn, nhìn xung quanh có thể thấy phong cảnh bên ngoài cổng trường.

Còn nửa tiếng nữa là kết thúc kỳ thi, phụ huynh đã đứng ở trước cổng trường, Hứa Hiện nghĩ đến Hứa Xương Thịnh, không biết Hứa Xương Thịnh có nghe lời cô nói hay là đến đón cô.

Giáo viên coi thi thấy Hứa Hiện thi đại học dễ dàng như vậy, ánh mắt liếc nhìn Hứa Hiện mấy lần, Hứa Hiện không dám làm quá, cô đang định kiểm tra lại bài một lần nữa, nhưng lại phát hiện Tiếu Giang đứng ở ngoài cổng trường, bên cạnh còn có một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, đáng yêu.

Ánh mắt của Hứa Hiện bị thu hút, tất cả suy nghĩ đều hướng về thân phận của cô gái này, đây không phải là cô gái cô thấy ở Nguyên Thành sao? Sao cô gái này lại xuất hiện ở Phụ Thành, lại còn tìm đến địa điểm thi.

Giáo viên coi thi nhiều lần liếc nhìn, cuối cùng Hứa Hiện thu hồi ánh mắt, cầm bài thi lên kiểm tra lại một lần nữa.

Trong lòng cảm thấy có vấn đề, càng kiểm tra lại càng cảm thấy bực bội.

Hứa Hiện nhỏ giọng mắng chửi, không để ý đến việc tạo áp lực cho các bạn học xung quanh, trực tiếp đứng dậy nộp bài thi đi ra khỏi phòng thi.

Hứa Hiện đi thẳng ra ngoài cổng trường, nhờ bảo vệ mở cổng cho cô.

Phụ huynh đứng ở cổng thấy Hứa Hiện nộp bài sớm, vô cùng kinh ngạc nhìn cô, khen Hứa Hiện thông minh nộp bài thi nhanh như vậy, cũng có một số phụ huynh không đồng ý nhìn Hứa Hiện, mới có bấy nhiêu thời gian đã nộp bài quá là kiêu ngạo không tôn trọng vào kỳ thi đại học.

Hứa Hiện không quan tâm đến những ánh mắt thị phi đó, kỳ thi vào trường đại học là của cô, cô muốn thi như thế nào cũng được, chuyện này cũng không liên quan đến bọn họ, chỉ cần thành tích của cô làm cho bố mẹ hài lòng là được rồi.

Hứa Hiện là người đầu tiên đi ra khỏi cổng trường, cô vừa mới đi ra ngoài, Tiếu Giang đã chú ý đến cô.

Hứa Hiện lạnh mặt đi đến bên cạnh Tiếu Giang, đột nhiên cô mắng: "Tra nam!"

Không đợi Tiếu Giang nói chuyện, lập tức nói không ngừng rất nhanh như súng đại bác: "Có bạn gái rồi còn giải thích với em nữa, anh muốn giải thích cái gì hả? Giải thích là anh muốn bắt cá hai tay, hưởng phúc của mọi người, hay là anh muốn giải thích để bảo vệ hình ảnh rực rỡ của anh, bảo em dính vào anh như một kẻ ngốc, thoả mãn toàn bộ yêu cầu của anh sao?"

"Không phải."

Tiếu Giang vừa mới mở miệng, Hứa Hiện lập tức mắng: "Không cần giải thích tên tra nam chết tiệt!"

Mắng xong, trong lòng hứa Hiện cảm thấy vô cùng thoải mái, cô liếc nhìn con búp bê phẫu thuật thẩm mỹ quá nhiều, lại trào phúng mắng: "Mắt bị mù à! Tên tra nam chết tiệt!"

Hứa Hiện không cho Tiếu Giang cơ hội giải thích, lắc đầu rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cứu Vớt Nam Phụ Đáng Thương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook