Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Bạn đang đọc truyện Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh của tác giả Bố Đinh Lưu Li.
Ngu Linh Tê vốn là đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, mà chính vì thế nên bị người áp bách, bị xem thành vật phẩm dâng cho Nhiếp Chính vương Ninh Ân
Vốn là một người quyền cao chức trọng, lại anh tuấn vô cùng, là đối tương bao nhiêu thiếu nữ mơ ước, nhưng tiếc thay lại một chân tàng tật, tính tình ác liệt, là một kẻ điên sát huynh giết cha...
Điều Ngu Linh Tê sợ nhất là hắn vừa xoa vết máu mới dính trên tay, vừa cười nói với nàng: “Linh Tê, lại đây.”
Sau khi gả chưa tới hai năm, Ngu Linh Tê đột nhiên tự vẫn.
Sau khi nàng chết, Ninh Ân không lập tang lễ, cũng không chôn cất, thậm chí còn trở nên điên cuồng hơn, tàn sát thành mưa máu.
Một lần trọng sinh về mười lăm tuổi, lúc này nàng là quý nữ phủ tướng quân cao cao tại thượng, Ninh Ân cũng không còn là Nhiếp chính Vương một tay che trời.
Không chấp nhận nổi cục tức này, Ngu Linh Tê dẫn theo thị vệ tìm thấy Ninh Ân lưu lạc nơi đầu đường xó chợ. Dự định ẩn danh đánh hắn một trận để trả mối hận thù kiếp trước
Ai ngờ nổi giận đùng đùng đuổi tới hiện trường lại thấy một thiếu niên gầy yếu co quắp người bị người ta ấn xuống đất, chân trái thì sắp bị đánh gãy.
Nước bùn hòa với máu tí tách tí tách chảy xuống, đôi mắt hung ác, nham hiểm của hắn đã đỏ hoe……
Nàng mới biết, Ninh Ân có một quá khứ đáng thương như thế nào.
Trời xui đất khiến, từ đến đánh người, Ngu Linh Tê lại trở thành đến cứu người.
Không còn cách nào, nàng đành phải thu nhận tiểu đáng thương này, và cố gắng dạy hắn trở thành một thiếu niên chính trực có sức khỏe cả về thể chất và tinh thần.
Ai ngờ dạy một hồi, ánh mắt tiểu đáng thương nhìn nàng ngày càng thâm trầm kỳ lạ.
Văn án nam chính:
Thời điểm Ninh Ân như chó hoang chật vật nhất, là Ngu Linh Tê nhặt hắn về, tạo ra tia sáng trong thế giới tăm tối vặn vẹo của hắn.
Vì thế hắn lau sạch máu tươi, thu nanh vuốt, nỗ lực học cách trở thành mẫu nam nhân mà nàng mong đợi.
Đến khi hắn cứ ngỡ đã vĩnh viễn có được nụ cười của nàng, nhưng điều hắn chờ đợi được lại là cái vẫy tay từ biệt của nàng.
“Giờ huynh đã tài đức vẹn toàn, mau hồi cung làm Vương gia đi.”
Nàng cười vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn: “Ta cũng sắp thành thân rồi!”
Trong chốc lát hơi ấm đã tan biến, còn chưa kịp phản ứng nàng đã rút trâm ngọc ra đâm vào lòng bàn tay, máu tươi đầm đìa.
Hắn cười, để máu thấm đẫm cây trâm ngọc của nàng, gằn giọng gần như phát điên: “Cái mạng này của ta kết hôn cùng nàng, thế nào?”
Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mệnh Quý Phụ hay Đính Hôn.
Ngu Linh Tê vốn là đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, mà chính vì thế nên bị người áp bách, bị xem thành vật phẩm dâng cho Nhiếp Chính vương Ninh Ân
Vốn là một người quyền cao chức trọng, lại anh tuấn vô cùng, là đối tương bao nhiêu thiếu nữ mơ ước, nhưng tiếc thay lại một chân tàng tật, tính tình ác liệt, là một kẻ điên sát huynh giết cha...
Điều Ngu Linh Tê sợ nhất là hắn vừa xoa vết máu mới dính trên tay, vừa cười nói với nàng: “Linh Tê, lại đây.”
Sau khi gả chưa tới hai năm, Ngu Linh Tê đột nhiên tự vẫn.
Sau khi nàng chết, Ninh Ân không lập tang lễ, cũng không chôn cất, thậm chí còn trở nên điên cuồng hơn, tàn sát thành mưa máu.
Một lần trọng sinh về mười lăm tuổi, lúc này nàng là quý nữ phủ tướng quân cao cao tại thượng, Ninh Ân cũng không còn là Nhiếp chính Vương một tay che trời.
Không chấp nhận nổi cục tức này, Ngu Linh Tê dẫn theo thị vệ tìm thấy Ninh Ân lưu lạc nơi đầu đường xó chợ. Dự định ẩn danh đánh hắn một trận để trả mối hận thù kiếp trước
Ai ngờ nổi giận đùng đùng đuổi tới hiện trường lại thấy một thiếu niên gầy yếu co quắp người bị người ta ấn xuống đất, chân trái thì sắp bị đánh gãy.
Nước bùn hòa với máu tí tách tí tách chảy xuống, đôi mắt hung ác, nham hiểm của hắn đã đỏ hoe……
Nàng mới biết, Ninh Ân có một quá khứ đáng thương như thế nào.
Trời xui đất khiến, từ đến đánh người, Ngu Linh Tê lại trở thành đến cứu người.
Không còn cách nào, nàng đành phải thu nhận tiểu đáng thương này, và cố gắng dạy hắn trở thành một thiếu niên chính trực có sức khỏe cả về thể chất và tinh thần.
Ai ngờ dạy một hồi, ánh mắt tiểu đáng thương nhìn nàng ngày càng thâm trầm kỳ lạ.
Văn án nam chính:
Thời điểm Ninh Ân như chó hoang chật vật nhất, là Ngu Linh Tê nhặt hắn về, tạo ra tia sáng trong thế giới tăm tối vặn vẹo của hắn.
Vì thế hắn lau sạch máu tươi, thu nanh vuốt, nỗ lực học cách trở thành mẫu nam nhân mà nàng mong đợi.
Đến khi hắn cứ ngỡ đã vĩnh viễn có được nụ cười của nàng, nhưng điều hắn chờ đợi được lại là cái vẫy tay từ biệt của nàng.
“Giờ huynh đã tài đức vẹn toàn, mau hồi cung làm Vương gia đi.”
Nàng cười vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn: “Ta cũng sắp thành thân rồi!”
Trong chốc lát hơi ấm đã tan biến, còn chưa kịp phản ứng nàng đã rút trâm ngọc ra đâm vào lòng bàn tay, máu tươi đầm đìa.
Hắn cười, để máu thấm đẫm cây trâm ngọc của nàng, gằn giọng gần như phát điên: “Cái mạng này của ta kết hôn cùng nàng, thế nào?”
Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mệnh Quý Phụ hay Đính Hôn.
5 chương mới nhất truyện Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh
Danh sách chương truyện Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh
- Chương 31 - Tặng bút
- Chương 32 - Hỏi chuyện
- Chương 33 - Không ngọt
- Chương 34 - Tóc ướt (Kỹ thuật hầu hạ người khác của tiểu thư sao lại thành thạo đến vậy?)
- Chương 35 - Đêm mưa
- Chương 36 - Tát
- Chương 37 - Xếp hạng
- Chương 38 - Giải độc
- Chương 39 - Cảnh trong mơ
- Chương 40 - Đút thuốc
- Chương 41 - Ngả bài
- Chương 42 - Con diều
- Chương 43 - Bám đuôi
- Chương 44 - Miệng ngọt
- Chương 45 - Ăn cay
- Chương 46 - Làm mai
- Chương 47 - Lễ vật
- Chương 48 - Điên rồi
- Chương 49 - Mứt hoa quả
- Chương 50 - Thổi thổi
- Chương 51 - Thân thế
- Chương 52 - Đêm thất tịch
- Chương 53 - Bắt gặp
- Chương 54 - Tư thế
- Chương 55 - Huyết ngọc
- Chương 56 - Đem đi
- Chương 57 - Búi tóc
- Chương 58 - Rửa tay
- Chương 59 - Rời đi
- Chương 60 - Cây trâm