Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Bạn đang đọc truyện Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh của tác giả Bố Đinh Lưu Li.
Ngu Linh Tê vốn là đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, mà chính vì thế nên bị người áp bách, bị xem thành vật phẩm dâng cho Nhiếp Chính vương Ninh Ân
Vốn là một người quyền cao chức trọng, lại anh tuấn vô cùng, là đối tương bao nhiêu thiếu nữ mơ ước, nhưng tiếc thay lại một chân tàng tật, tính tình ác liệt, là một kẻ điên sát huynh giết cha...
Điều Ngu Linh Tê sợ nhất là hắn vừa xoa vết máu mới dính trên tay, vừa cười nói với nàng: “Linh Tê, lại đây.”
Sau khi gả chưa tới hai năm, Ngu Linh Tê đột nhiên tự vẫn.
Sau khi nàng chết, Ninh Ân không lập tang lễ, cũng không chôn cất, thậm chí còn trở nên điên cuồng hơn, tàn sát thành mưa máu.
Một lần trọng sinh về mười lăm tuổi, lúc này nàng là quý nữ phủ tướng quân cao cao tại thượng, Ninh Ân cũng không còn là Nhiếp chính Vương một tay che trời.
Không chấp nhận nổi cục tức này, Ngu Linh Tê dẫn theo thị vệ tìm thấy Ninh Ân lưu lạc nơi đầu đường xó chợ. Dự định ẩn danh đánh hắn một trận để trả mối hận thù kiếp trước
Ai ngờ nổi giận đùng đùng đuổi tới hiện trường lại thấy một thiếu niên gầy yếu co quắp người bị người ta ấn xuống đất, chân trái thì sắp bị đánh gãy.
Nước bùn hòa với máu tí tách tí tách chảy xuống, đôi mắt hung ác, nham hiểm của hắn đã đỏ hoe……
Nàng mới biết, Ninh Ân có một quá khứ đáng thương như thế nào.
Trời xui đất khiến, từ đến đánh người, Ngu Linh Tê lại trở thành đến cứu người.
Không còn cách nào, nàng đành phải thu nhận tiểu đáng thương này, và cố gắng dạy hắn trở thành một thiếu niên chính trực có sức khỏe cả về thể chất và tinh thần.
Ai ngờ dạy một hồi, ánh mắt tiểu đáng thương nhìn nàng ngày càng thâm trầm kỳ lạ.
Văn án nam chính:
Thời điểm Ninh Ân như chó hoang chật vật nhất, là Ngu Linh Tê nhặt hắn về, tạo ra tia sáng trong thế giới tăm tối vặn vẹo của hắn.
Vì thế hắn lau sạch máu tươi, thu nanh vuốt, nỗ lực học cách trở thành mẫu nam nhân mà nàng mong đợi.
Đến khi hắn cứ ngỡ đã vĩnh viễn có được nụ cười của nàng, nhưng điều hắn chờ đợi được lại là cái vẫy tay từ biệt của nàng.
“Giờ huynh đã tài đức vẹn toàn, mau hồi cung làm Vương gia đi.”
Nàng cười vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn: “Ta cũng sắp thành thân rồi!”
Trong chốc lát hơi ấm đã tan biến, còn chưa kịp phản ứng nàng đã rút trâm ngọc ra đâm vào lòng bàn tay, máu tươi đầm đìa.
Hắn cười, để máu thấm đẫm cây trâm ngọc của nàng, gằn giọng gần như phát điên: “Cái mạng này của ta kết hôn cùng nàng, thế nào?”
Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mệnh Quý Phụ hay Đính Hôn.
Ngu Linh Tê vốn là đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, mà chính vì thế nên bị người áp bách, bị xem thành vật phẩm dâng cho Nhiếp Chính vương Ninh Ân
Vốn là một người quyền cao chức trọng, lại anh tuấn vô cùng, là đối tương bao nhiêu thiếu nữ mơ ước, nhưng tiếc thay lại một chân tàng tật, tính tình ác liệt, là một kẻ điên sát huynh giết cha...
Điều Ngu Linh Tê sợ nhất là hắn vừa xoa vết máu mới dính trên tay, vừa cười nói với nàng: “Linh Tê, lại đây.”
Sau khi gả chưa tới hai năm, Ngu Linh Tê đột nhiên tự vẫn.
Sau khi nàng chết, Ninh Ân không lập tang lễ, cũng không chôn cất, thậm chí còn trở nên điên cuồng hơn, tàn sát thành mưa máu.
Một lần trọng sinh về mười lăm tuổi, lúc này nàng là quý nữ phủ tướng quân cao cao tại thượng, Ninh Ân cũng không còn là Nhiếp chính Vương một tay che trời.
Không chấp nhận nổi cục tức này, Ngu Linh Tê dẫn theo thị vệ tìm thấy Ninh Ân lưu lạc nơi đầu đường xó chợ. Dự định ẩn danh đánh hắn một trận để trả mối hận thù kiếp trước
Ai ngờ nổi giận đùng đùng đuổi tới hiện trường lại thấy một thiếu niên gầy yếu co quắp người bị người ta ấn xuống đất, chân trái thì sắp bị đánh gãy.
Nước bùn hòa với máu tí tách tí tách chảy xuống, đôi mắt hung ác, nham hiểm của hắn đã đỏ hoe……
Nàng mới biết, Ninh Ân có một quá khứ đáng thương như thế nào.
Trời xui đất khiến, từ đến đánh người, Ngu Linh Tê lại trở thành đến cứu người.
Không còn cách nào, nàng đành phải thu nhận tiểu đáng thương này, và cố gắng dạy hắn trở thành một thiếu niên chính trực có sức khỏe cả về thể chất và tinh thần.
Ai ngờ dạy một hồi, ánh mắt tiểu đáng thương nhìn nàng ngày càng thâm trầm kỳ lạ.
Văn án nam chính:
Thời điểm Ninh Ân như chó hoang chật vật nhất, là Ngu Linh Tê nhặt hắn về, tạo ra tia sáng trong thế giới tăm tối vặn vẹo của hắn.
Vì thế hắn lau sạch máu tươi, thu nanh vuốt, nỗ lực học cách trở thành mẫu nam nhân mà nàng mong đợi.
Đến khi hắn cứ ngỡ đã vĩnh viễn có được nụ cười của nàng, nhưng điều hắn chờ đợi được lại là cái vẫy tay từ biệt của nàng.
“Giờ huynh đã tài đức vẹn toàn, mau hồi cung làm Vương gia đi.”
Nàng cười vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn: “Ta cũng sắp thành thân rồi!”
Trong chốc lát hơi ấm đã tan biến, còn chưa kịp phản ứng nàng đã rút trâm ngọc ra đâm vào lòng bàn tay, máu tươi đầm đìa.
Hắn cười, để máu thấm đẫm cây trâm ngọc của nàng, gằn giọng gần như phát điên: “Cái mạng này của ta kết hôn cùng nàng, thế nào?”
Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mệnh Quý Phụ hay Đính Hôn.
5 chương mới nhất truyện Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh
Danh sách chương truyện Cứu Vớt Thiếu Niên Tài Hoa Bạc Mệnh
- Chương 61 - Gặp lại
- Chương 62 - Xung hỷ
- Chương 63 - Dâng múa
- Chương 64 - Long bào
- Chương 65 - Cung biến
- Chương 66 - Tù binh
- Chương 67 - Làm ấm giường
- Chương 68 - Mứt trái cây (Từ từ thoa đầy môi của Ngu Linh Tê)
- Chương 69 - Túi thơm
- Chương 70 - Gối đùi
- Chương 71 - Hồng đậu
- Chương 72 - Ngày hôn lễ
- Chương 73 - Trong sạch
- Chương 74 - Từ hôn
- Chương 75 - Đồ Đáp lễ
- Chương 76 - Hồng môn
- Chương 77 - Chủy thủ
- Chương 78 - Bí mật
- Chương 79 - Dấu răng
- Chương 80 - Thơ tình
- Chương 81 - Hình xăm
- Chương 82 - Chống lưng
- Chương 83 - Giấc mơ cũ
- Chương 84 - Ngày lành
- Chương 85 - Chúc mừng hôn lễ
- Chương 86 - Ác mộng
- Chương 87 - Hiển hiện
- Chương 88 - Chuông đeo chân
- Chương 89 - Hâm nóng lại
- Chương 90 - Lập người kế vị