Cứu Vớt Vai Chính Khỏi Đám Điên Rình Rập

Chương 25: Em muốn ở trên (H)

Suzuechi Lyh

16/08/2023

Nhìn Cao Thiên Dụ ngoan ngoãn nằm dưới người mình thì Lâm Quân bớt căng thẳng hơn một chút

Anh vươn tay mở ngăn kéo ra tính lấy đồ nghề đã chuẩn bị sẵn từ trước

Có điều hồn nhiên không biết rằng động tác này khiến phần trên cơ thể lộ ra nụ hồng càng rõ, phía dưới đầu gối anh cũng chen vào giữa chân cậu

Làm Cao Thiên Dụ khổ sở siết chặt ga giường vì kiềm nén nếu không Lâm Quân sớm xong đời rồi.

Đợi anh vừa lúc lấy ra một lọ gel để khai triển bước đầu tiên thì đập vào mắt là gương mặt đầy ủy khuất của cậu, tròng mắt có chút đỏ như sắp khóc tới nơi

Thấy vậy Lâm Quân có chút hoảng hốt " Sao...sao vậy? "

" ...Em sợ đau. "

Cao Thiên Dụ bày ra điệu bộ khiến người ta đau lòng thay mà anh cũng không ngoại lệ, trái tim như nhũn ra nhẹ nhàng an ủi

" Nếu vậy không làm nữa... "

Ý anh là không làm nữa đợi tới khi cậu cảm thấy sẵn sàng nhưng vô tình khiến cậu hiểu lầm thành anh mất hứng không muốn làm nữa

" Không muốn! Có phải vì anh không muốn làm với em không? "

Cao Thiên Dụ đột nhiên như bị kích động lật ngược người Lâm Quân kéo xuống, tình thế thay đổi bất ngờ khiến anh còn chưa phản ứng kịp thì đôi môi mềm mại đặt lên sau đó như tham lam cuốn lấy anh

" ...Bình tĩn_ "

Mãi mới luồn được ra để nói chuyện nhưng chưa nói hết câu thì lại bị kín miệng lần nữa "..."

Tới lúc thấy anh sắp không thở nổi còn chẳng có sức buồn giãy ra nữa cậu mới từ từ chuyển dần xuống tới cổ cắn nhẹ, hết chỗ này rồi qua chỗ khác

Dần dần Lâm Quân chẳng nhịn được nữa, anh không một chút thương hoa tiếc ngọc mà nắm mạnh một túm tóc cậu ép ngửa đầu ra, nếu không anh cảm thấy mình sắp bị nếm khắp nơi rồi

" ...Nghịch đủ chưa? "

Khuôn mặt anh đỏ bừng nhẹ giọng thở dốc, trên cổ và xương quai xanh đầy rẫy dấu vết cậu vừa để lại

Cậu rũ mắt buồn bã, lí nhí giọng " Em xin lỗi... " Nhưng mà vẫn chưa đủ thật

Vẫn còn muốn nhiều hơn thế.

Lâm Quân không đọc được suy nghĩ đó, anh thở dài một hơi, tỏ ra bộ dạng người đàn ông tử tế bảo ban

" Đợi tới khi nào em thật sự sẵn sàng, anh mới dám làm. "

Mộ lúc sau Cao Thiên Dụ cầm lấy tay anh, dùng ánh mắt thành khẩn

" Đợt trước anh nói nếu em thi tốt thì sẽ cho một điều ước mà phải không? "



" Đúng vậy? "

" Vậy bây giờ em ước luôn được không? "

Lâm Quân nghe vậy có hơi hoang mang

Bây giờ? Trong tình cảnh này ư?

Anh thật sự không biết cậu muốn gì nhưng nghe có vẻ nguy hiểm quá.

Cơ mà từ chối thì cũng hơi kỳ...là người lớn không ai nói hai lời cả.

" ...Được. "

" Anh nhớ không được nuốt lời. "

" Ừm. "

" Em muốn ở trên. "

Lâm Quân: ???

" Ý là...ở trên nhún ấy hả? "

Anh vừa dứt lời liền thấy sắc mặt cậu sa sầm đi mới nhận ra mình nói sai

Vậy...vậy là theo nghĩa kia!? Cao Thiên Dụ muốn đâm anh!? Không! Không được đâu! Tuyệt đối không!

Cậu sợ đau 1 thì anh sợ đau 10! Phải nghĩ cách khiến cậu bỏ ý định đó thôi!

" Tại sao em lại không thích ở dưới? Ở dưới...rất tốt mà? Sẽ thoải mái hơn ở trên đó nên là em...thử đi nhé? "

Anh cố gắng thuyết phục, trong lòng nuôi một niềm tin là cậu sẽ đồng ý

Ai dè ngược lại cậu không đồng ý còn phản tác dụng

" Nếu thoải mái như vậy thì cho anh hết. "

Cậu nhanh tay dùng chiếc khăn buộc chặt hai cổ tay anh lại với nhau rồi cố định trên đầu giường, sắc mặt anh biến hóa tái nhợt

" Em...làm gì vậy? "

" Anh đã hứa với em rồi mà? Đây là điều ước của em, anh cứ việc nằm im nhé. " Nói xong cậu dịu dàng hôn lên trán anh như một cách an ủi sang trấn tinh thần

" Nhưng em chưa từng làm bao giờ mà...Phải để anh dẫn dắt mới đúng. "

" Vậy anh từng làm bao giờ chưa? "



Lúc sau Lâm Quân câm nín chậm rãi lắc đầu, cảm tính mách bảo nếu bốc phét trả lời 'rồi' còn chết nữa

" Vậy cả hai chúng ta đều chưa từng làm, anh không cần lo vì em đã nghiên cứu kỹ rồi. "

Lâm Quân: "..." Anh cũng nghiên cứu kỹ mà sao lúc thực hành lại là người lên thớt!? Chẳng theo kế hoạch gì cả!

Vốn anh vẫn không bằng lòng nhưng không có cơ hội chuồn đã bị cậu lật sấp người, sau đó từ hông truyền tới cảm giác lành lạnh từ trên đổ xuống, cánh hông cũng được bàn tay tách ra

Lần này hết cứu thật rồi.

Thôi thì không so đo với trẻ con, nếu cậu muốn nằm trên thì anh cho thử một lần, lần sau thì khỏi đi.

Anh bất lực úp mặt vào gối, cố gắng không phát ra tiếng kêu kì lạ, không cần nhìn cũng biết cả người anh đỏ bừng như con tôm luộc chờ bị ăn sạch

Cậu thấy vậy nào có tha, vừa nới lỏng bên dưới vừa gặm nhấm bên tai anh kích thích đủ đường

" Anh xem, cuối cùng cũng được 2 ngón rồi nè. "

" ...Im miệng. "

Lâm Quân xấu hổ muốn chết, lúc đầu 1 ngón đã thấy khó chịu giờ thêm 2 ngón nữa...lát cả cây chùy kia có khi chết sớm luôn không?

" A! "

Bỗng anh kêu lên thành tiếng khi cậu ấn vào một nơi, nhưng phản ứng này khác với khi nãy

Cái này không lẽ là...

" Là chỗ này sao? Anh thấy thoải mái không? "

" ...Dừng lại...mm...đừng ấn... "

Lạ quá, anh cảm thấy rất lạ nhưng càng cấm càng không thấy cậu dừng, cuối cùng ngón tiếp theo đã dễ dàng tiến vào cũng là lúc anh thỏa mãn lần một

Còn đang mơ mơ màng màng thì một thứ khác đã bắt đầu tiến vào phân nửa, cả hai đồng thời kêu lên một tiếng không biết là đau hay sướng

" Chờ...chút. "

Lâm Quân muốn bò lên phía trên để thoát khỏi sự khống chế đó nhưng cậu nào để yên, tay túm eo anh kéo trở về, thậm chí còn khiến vào sâu hơn lúc nãy

Anh khóc không thành tiếng, lại bị lật người đối mặt với cậu

Trước mặt là một Cao Thiên Dụ như mất hết lý trí, ánh mắt si mê điên cuồng nhìn anh

Lâm Quân hối hận thì cũng muộn, giờ có kêu tha cũng chẳng kịp nữa vì nói thế nào cậu cũng không nghe

Đã dâng tới miệng cọp thì thoát thế đếch nào được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cứu Vớt Vai Chính Khỏi Đám Điên Rình Rập

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook