Cửu Vực Tà Hoàng

Chương 48: Ma thú phân thân

Tâm Mộng Vô Ngân

20/09/2013

Đột nhiên, trên mặt đất huyết quang chợt lóe, một đạo ma văn bằng máu tự động hiện lên, hóa thành một đạo thiểm điện màu đỏ sậm, vừa lúc bổ lên trên phòng ngự kết giới do cao thủ lục đại môn phái thiết lập ra.

Huyết quang lóe lên, kết giới bể tan tành.

Thiểm điện màu đỏ sậm vô kiên bất tồi, dễ dàng phá vỡ phòng ngự của lục đại môn phái.

Đến lúc này, tiếng kinh hô reo hò không dứt vang bên tai, trong kết giới mười bảy vị cao thủ đồng tâm hiệp lực, nhanh chóng tổ chức phòng ngự mới.

Ma lang gầm thét lên một tiếng, thừa dịp kết giới đã hoàn toàn bể tan, liền hóa thành một đạo quang mang đỏ sậm, nháy mắt xuất hiện bên cạnh mười bảy vị cao thủ.

“Cẩn thận, Ma lang tiến vào rồi, a … ghê tởm … mau mau giết hắn”

Tiếng kinh hô thảm thiết vang lên, Ma lang như đạo lưu quang, triển khai đánh lén tàn bạo hung ác.

Cùng thời khắc đó, ma thú ba đầu nhảy lên trên, ngay sau đó thân thể khổng lồ tựa như ngọn Thái sơn, hướng cao thủ đè xuống, hung hăng đụng vào kết giới phòng ngự vừa mới tạo ra, chấn cho thân thể mọi người lay động, miệng phun ra máu tươi.

Hai con ma thú trong ứng ngoài hợp, để cho cao thủ lục đại môn phái loạn trong giặc ngoài, trong lúc nhất thời luống cuống tay chân, vừa muốn chống lại ma thú ba đầu, lại muốn đuổi Ma lang, tình huống hết sức không ổn.

“Cẩn thận, tránh mau! A… ta … giết ngươi!”

Thanh âm rống giận bất chợt vang lên, nương theo đó là hai tiếng kêu thê thảm, hai vị cao thủ chết dưới ma trảo của Ma lang, máu nhuộm trường không.

Băng Tâm sắc mặt xanh mét, khẽ kêu lên: “Huyền Hỏa tỏa linh!”

Quanh thân hỏa diễm nhanh chóng thắt lại, hóa thành từng hỏa diễm tinh linh, ngưng tụ thành một bàn tay đỏ ngầu, hướng Ma lang chộp tới.

Đây là Linh Hỏa chi căn mà Băng Tâm tu luyện nên, là bằng vào tuyệt chiêu này mới thu được danh hiệu Hỏa Linh thánh nữ, ở bên trong Thiên Mẫu Thánh Cung bộc lộ tài năng.

Linh Hỏa có linh trí, hỏa bình thường sao có thể sánh bằng, một kia khóa người, sẽ không chết không thôi.

Giờ phút này, Băng Tâm giận dữ bộc phát, một lòng nghĩ muốn tiêu diệt Ma lang, hóa giải nguy cơ trước mắt.



Ma lang kêu lên một tiếng rõ ro, thân tựa như lưu quang, di động tốc độ cao giữa chúng cao thủ, huy vũ móng vuốt sói, hư không rung chuyển, tràn đầy mùi vị hung tàn cùng kinh khủng.

Mới vừa rồi đánh lén, Ma lang thừa dịp loạn đánh chết hai vị cao thủ, móng vuốt sói xé nát thân thể bọn họ, đại lượng máu tươi rơi xuống trên mặt đất, nháy mắt bị hút khô sạch sẽ.

Kể cả huyết nhục rơi xuống cũng bị đại địa cắn nuốt.

Máu tươi của hai vị cao thủ vốn đại địa chấn động khiến cho hơi an tĩnh lại một chút, nhưng sau đó chấn động càng thêm kịch liệt hơn giống như lũ quét vậy, tựa như muốn xé rách cả đại địa, xông lên tận trời.

Trầm Tuyết Y cảm thấy được không ổn, lớn tiếng nói: “Cẩn thận, ma vật bên dưới mặt đất đang có nhu cầu cấp bách máu tươi để tẩm bổ, Ma lang và ma thú ba đầu này sở dĩ công kích chúng ta, hơn phân nửa chính là muốn giết sạch chúng, dùng huyết nhục của chúng ta làm dịu ma vật dưới đất, mọi người không nên khinh thường”

Giang Lưu Tự là lão thành tinh, kiến thức rộng rãi, mắng: “Ma thú thị huyết, một khi dính phải máu tươi sẽ ma hóa, càng trở nên hung ác tàn bạo hơn, chúng ta phải lập tức rời đi nơi này thôi”

Băng Tâm phát ra Huyền Hỏa tỏa linh, giờ phút này đã khóa Ma lang, bàn tay màu đỏ kia như thần binh tàn sát ma, dù cho Ma lang có tránh né như thế nào, nó thủy chung theo không bỏ, làm cho Ma lang cuồng giận gầm thét, lại vừa không có cách nào cả.

Bàn tay kia linh quang chớp động, chính cái linh quang yếu ớt này khiến cho Ma lang cảm thấy sợ, rống một tiếng phóng lên trời.

Đuổi Ma lang, mười lăm vị cao thủ nhanh chóng triển khai phòng ngự, tạo thành một cái kết giới phong bế, cùng chống lại công kích của ma thú ba đầu.

Mặt đất, huyết dịch bắt đầu tràn ra, huyết vụ phát ra càng thêm nồng, nơi này đã biến thành ma địa, tản mát tà ác không nói nên lời.

Băng Tâm thu hồn bàn tay, ánh mắt âm trầm nhìn tình huống bên ngoài kết giới, trên mặt đất máu tươi không ngừng toát ra, tựa như bản thân mình đang ở trong địa ngục, làm cho tâm lý người ta càng thêm áp lực.

Cổ Liệt thở hổn hển, mắng: “Lão tử chinh chiến cả đời, lại chưa bao giờ gặp qua chuyện tà môn như thế này, rốt cuộc bên dưới mặt đất cất dấu đồ vật gì, sao lại có thực lực đáng sợ như thế?”

Long Mạc Nhất cười khổ nói: “Thường ngày thấy nhiều yêu thú, nhưng ma thú lại là lần đầu tiên gặp phải. Cảm giác ma thú này so với yêu thú lại hung tàn hơn nhiều”

Trầm Tuyết Y nhìn Băng Tâm, hỏi: “Ngươi có ý kiến gì không?”

Băng Tâm trầm ngâm nói: “Ta đã từng nghe các trưởng lão nói qua, trong Khởi Nguyên đại thế giới rất khó gặp cao thủ Ma giới, hoặc là ma thú, khi nào nhìn thấy được, tất không tầm thường. Gần ngàn năm nay, ở Khởi Nguyên đại lục cũng chưa từng nghe ai nói qua đã gặp ma vật, không nghĩ tới lại chúng ta đụng phải a”



Giang Lưu Tự hừ nói: “Thật là xui xẻo, mới một canh giờ thôi mà chúng ta đã chết đi ba vị cao thủ. Cứ theo đà này, không biết còn bao nhiêu người phải chết ở chỗ này nữa”

Cổ Liệt mắng: “Câm miệng, ngươi đừng vội làm dao động lòng quân, ta cũng không tin hai con ma thú kia có thể làm gì chúng ta, chỉ cần chúng ta cẩn thận phòng ngự, bằng vào thực lực của chúng căn bản không thể gây tổn thương gì cho chúng ta”

Theo tình huống trước mắt mà xem, hai con ma thú kia mặc dù bất phàm, nhưng thực lực cũng chỉ là Tạo Hóa cảnh mà thôi.

Tất cả cao thủ lục đại môn phái đều có cảnh giới Tạo Hóa, mặc dù phần lớn tu luyện đến cảnh giới Thiên Nhân cùng Vạn Tượng, nhưng chỉ cần cẩn thận, đồng tâm hiệp lực, vậy bảo vệ tính mạng hẳn là không thành vấn đề.

Cộng thêm Băng Tâm, Trầm Tuyết Y, Long Mạc Nhất, Cổ Liệt, Giang Lưu Tự năm người liên thủ, hai con ma thú kia căn bản cũng không làm gì được bọn họ.

Lúc này, bên ngoài kết giới, dưới ánh sáng chiếu trong phạm vi nhất định, huyết vụ bắt đầu xoay tròn, máu tươi bắt đầu phun tung tóe, tình huống càng trở nên quỷ dị hơn.

Cao thủ lục đại môn phái tâm thần không yên, Lôi Đình sắc mặt âm trầm hẳn, chỉ có Tần Thiên là không nói một lời nào, đó là bởi vì hắn đang toàn tâm toàn ý nghiên cứu tâm pháp Cửu Huyền, mà quên đi cảnh sắc trước mắt.

Vốn, Tần Thiên nhất tâm nhị dụng, một bên xem cuộc chiến, một bên lĩnh ngộ tinh túy tâm pháp Cửu Huyền.

Nhưng, bởi vì hắn chẳng tiếp xúc qua bao giờ đối với tu luyện, rất nhiều kiến thức trụ cột cũng không có, vì vậy cho dù phương pháp tu luyện đơn giản nhất, cũng cần hao tốn đại lượng tinh lực.

Tần Thiên có thể chất đặc thù, nhưng dù sao hắn chỉ là người bình thường, ở phương diện thiên tư cùng ngộ tính, cũng không chiếm ưu thế gì, ngược lại bởi vì không có người dạy bảo, học tập đúng là không thể so sánh với đệ tử bình thường của các môn phái kém hơn một chút.

Bốn phía chung quanh Tần Thiên cùng Lôi Đình, trong phạm vi hai trượng huyết vụ và máu tươi không tràn đến, nhưng chấn động mãnh liệt thì luôn luôn kéo dài.

Giờ phút này, cấp độ chấn động bắt đầu gia tăng, đại địa biến thành màu đỏ máu, những máu tươi bắn tung tóe liền xoay tròn ở giữa không trung, giao hội lẫn nhau ở cùng một chỗ, tạo thành một pho tượng toàn thân máu đỏ, quanh thân huyết nhân hiện lên dày đặc ma văn màu đen.

Huyết nhân này thân cao ba trượng, mặt mũi dữ tợn, tựa như một con viên hầu, mỏ thô dày, hơi thở tàn bạo.

Ma văn trên thân huyết nhân đang ngưng tụ lại, liên tục hút lấy máu tươi bên dưới mặt đất, một cổ ma sát khi nhanh chóng kéo lên, thật giống như muốn xé rách trời cao.

“Cẩn thận, ma vật hiện thân”

Băng Tâm sắc mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: “Đây không phải chân thân ma vật, hẳn là một cái phân thân, thế nhưng tản ra hơi thở kinh khủng. Chân thân của nó hẳn là bị trấn áp bên dưới mặt đất, không hoàn toàn phá vỡ phong ấn”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cửu Vực Tà Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook