Chương 24
Ta Siêu Hố
01/01/2021
Sơ Khinh như si như mê chìm sâu vào đôi mắt màu hổ phách ấy. Vẻ đẹp của thần, nhân loại bình thường rất khó kháng cự, cô lại ở khoảng cách gần nhìn thấy Thần nhan, xung kích mạnh khiến thần trí cô mơ màng, chỉ còn bản năng nghe theo lời ngài nói. Trong lòng, trong tim, cả người đều chỉ ghi nhớ mỗi Sơn Thần.
Ánh sáng từ trong người Sơ Khinh truyền ra, bay thẳng đến chỗ Sơn Thần, tình yêu và tín ngưỡng của cô càng lúc càng đậm sâu, sức mạnh của Sơn Thần liền từ từ tăng lên. Sơn Thần đưa một tay lên sờ sờ đầu cô, âm thanh từ xa xưa ôn hòa vô cùng.
"Đứa trẻ ngoan."
Ma Thần đưa tay, ánh mắt đen đặc bắn thẳng vào người Sơ Khinh. Khói đen nhanh như chớp bao vây khắp người cô, nhưng làn gió nhẹ vẫn che chở cho cô không bị khói đen đụng tới.
"Tín ngưỡng của một nhân loại nhỏ bé cũng không giúp được ngươi đâu. Sơn Thần."
Như để chứng minh lời nói của mình, Ma Thần lập tức bay đến, khói đen mạnh mẽ thẩm thấu vào trong thần thể của Sơn Thần, trên cơ thể Sơn Thần lập tức xuất hiện ám văn bị nguyền rủa, ám văn lấy tốc độ mạnh mẽ chạy dọc từ bàn chân lên đến eo lưng, sau đó từ từ chậm rãi cho đến cần cổ.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong tim truyền đến cảm giác đau đớn đến muốn nổ tung, cô bất chấp tất cả lao đến bên người Sơn Thần. Ôm chầm lấy ngài, muốn để ngài cảm giác được tín ngưỡng của cô, tình yêu của cô nhiều hơn một một chút.
Cơ thể Sơn Thần lạnh lẽo đến mức Sơ Khinh đánh cái rùng mình, nhưng cô vẫn ôm chặt lấy Sơn Thần. Nhìn ngài cúi đầu nhìn bản thân, cô như được cổ vũ, càng thêm bạo dạn vòng tay lấy cổ ngài, hôn lên môi ngài. Từ nhẹ nhàng thử, rồi đến làm càn xâm nhập, môi lưỡi truyền đạt tình cảm nồng cháy.
Nhiệt độ trên người Sơn Thần dần dần tăng. Ma Thần thẩm thấu vào trong thần thể Sơn Thần muốn động thủ giành quyền khống chế, không ngờ bản thân giống như chui vào trong lọ chứa. Động không được, ra không xong. Hoàn toàn không như Ma Thần suy nghĩ. Sơn Thần là cố ý dẫn dụ nàng ta vào trong thần thể của hắn, sau đó giam cầm nàng ta.
Ánh sáng từ trong người Sơ Khinh truyền ra, bay thẳng đến chỗ Sơn Thần, tình yêu và tín ngưỡng của cô càng lúc càng đậm sâu, sức mạnh của Sơn Thần liền từ từ tăng lên. Sơn Thần đưa một tay lên sờ sờ đầu cô, âm thanh từ xa xưa ôn hòa vô cùng.
"Đứa trẻ ngoan."
Ma Thần đưa tay, ánh mắt đen đặc bắn thẳng vào người Sơ Khinh. Khói đen nhanh như chớp bao vây khắp người cô, nhưng làn gió nhẹ vẫn che chở cho cô không bị khói đen đụng tới.
"Tín ngưỡng của một nhân loại nhỏ bé cũng không giúp được ngươi đâu. Sơn Thần."
Như để chứng minh lời nói của mình, Ma Thần lập tức bay đến, khói đen mạnh mẽ thẩm thấu vào trong thần thể của Sơn Thần, trên cơ thể Sơn Thần lập tức xuất hiện ám văn bị nguyền rủa, ám văn lấy tốc độ mạnh mẽ chạy dọc từ bàn chân lên đến eo lưng, sau đó từ từ chậm rãi cho đến cần cổ.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong tim truyền đến cảm giác đau đớn đến muốn nổ tung, cô bất chấp tất cả lao đến bên người Sơn Thần. Ôm chầm lấy ngài, muốn để ngài cảm giác được tín ngưỡng của cô, tình yêu của cô nhiều hơn một một chút.
Cơ thể Sơn Thần lạnh lẽo đến mức Sơ Khinh đánh cái rùng mình, nhưng cô vẫn ôm chặt lấy Sơn Thần. Nhìn ngài cúi đầu nhìn bản thân, cô như được cổ vũ, càng thêm bạo dạn vòng tay lấy cổ ngài, hôn lên môi ngài. Từ nhẹ nhàng thử, rồi đến làm càn xâm nhập, môi lưỡi truyền đạt tình cảm nồng cháy.
Nhiệt độ trên người Sơn Thần dần dần tăng. Ma Thần thẩm thấu vào trong thần thể Sơn Thần muốn động thủ giành quyền khống chế, không ngờ bản thân giống như chui vào trong lọ chứa. Động không được, ra không xong. Hoàn toàn không như Ma Thần suy nghĩ. Sơn Thần là cố ý dẫn dụ nàng ta vào trong thần thể của hắn, sau đó giam cầm nàng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.