Chương 44: Âm soa dương thác
Thạch Trư
26/03/2013
Sau khi đám người Eileen rời khỏi quán rượu, Trương Đức Bưu lại cùng tên mập Kidd nói chuyện một lát, kể lại động tĩnh thương hội Hogan trong những ngày hắn đi lịch lãm đại vực sâu.
Mấy ngày nay, liên quân phòng ngự thành một mực lùng bắt đám người Kidd, tên mập không thể làm gì khác hơn là cùng những bằng hữu trong Đạo Tặc công hội ẩn nấp, bất quá trong thời gian này, không phải bọn họ ở không, mà dùng tiền mua chuộc được một tên tạp dịch trong thương hội Hogan, nghe được một số bí mật người ngoài không biết được.
Nhân vật bí ẩn kia tên là Gardon, đến từ Ngự Kinh hoa thành phương Bắc. Ngự Kinh hoa thành vốn là thành thị thủ đô của Bắc Chu, là nơi dưới chân thiên tử, chỗ phồn hoa hưng thịnh, nghe nói ngay cả một người đi tẩy rửa nhà vệ sinh cũng là quý tộc. Vị tiên sinh Gardon này cũng không phải quý tộc bình thường, sau khi hắn đến vài ngày, thành chủ thành Philina liên tiếp đến thăm viếng, tự mình bái phỏng đối phương, đối với hắn như cung kính như lãnh đạo.
Tên tạp dịch nọ còn nói, thương hội Hogan là do một tay Gardon sáng lập nên, nhưng Gardon lại không phải ông chủ chính thức, ông chủ là một người khác. Về phần người đó đến tột cùng là ai, tạp dịch cũng không dám nói rõ nên không biết được.
Kidd giao lại cho Trương Đức Bưu một phần danh sách, đều là những thành viên cốt yếu trong phân bộ thương hội Hogan tại thành Philina, điều làm cho Trương Đức Bưu cảm thấy kinh hãi là thương hội Hogan lại có một hộ vệ đoàn không lồ như vậy, nhiều hơn một ngàn người!
Trong đó những kẻ đạt đến cảnh giới đấu khí như đao giống Sam ước chừng nhiều hơn mười người!
Về phần nhị cấp, tam cấp Ma đạo sư cũng không ít.
Bất quá, trong bản danh sách này còn chưa liệt kê đám thị vệ của Gardon, một nhóm cường giả đạt đến cấp độ tứ cấp Ma đạo sư, tứ cấp Kiếm đấu sĩ.
Nếu như tính cả bọn họ, phân bộ thương hội Hogan tại thành Philina có được lực lượng võ trang cơ hồ có thể sánh được với liên quân phòng ngự thành.
Thực lực khủng bố như vậy, sợ rằng đối phó với Thái ca cũng dư dả!
Đương nhiên, nếu Thái ca ‘vĩ đại’ không thường xuyên nói một đằng làm một nẻo, biểu hiện đáng tin cậy một chút, Trương Đức Bưu dám chắc có thể lợi dụng sức mạnh của con thập lục cấp Vương cấp ma thú này, biến toàn bộ thương hội Hogan thành bình địa.
“Đáng tiếc….” Trương Đức Bưu liếc nhìn con cọp nhỏ đang nghiên cứu làm sao để uống trộm long huyết, không khỏi lắc đầu nói:
- Thái ca thật không đáng tin cậy rồi….thương hội Hogan có thực lực mạnh mẽ như vậy, xem ra bình máu Thánh long này cũng không dễ dàng cầm được….không suy nghĩ nữa, điều cần thiết nhất bây giờ là ta phải nhanh chóng tăng cường thực lực bản thân, dung nhập long huyết vào trong huyết mạch bản thân. Bất quá, làm thế nào để dung nhập long huyết cũng là một nan đề, trong Long Mông Bảo Tượng quyết căn bản không đề cấp đến phương pháp này.
Long Mông Bảo Tượng quyết trong tay Trương Đức Bưu chỉ có một bộ công pháp đầy đủ, cũng không đề cập đến vấn đề phải làm thế nào để bản thân dung hợp được long huyết, có lẽ ngưởi khai sáng ra bản Long Mông Bảo Tượng quyết căn bản không lưu truyền loại phương pháp này cho đời sau.
- Thái ca, ngươi có biết phương pháp để dung hợp long huyết cùng với huyết mạch bản thân không?
Sau khi chia tay Kidd, Trương Đức Bưu lập tức hỏi.
Con cọp lông vàng đang đặt chú ý trên long huyết, nghe vậy liền đảo hai con mắt tròn xoe vài vòng, nói:
- Cần gì có phương pháp? Đương nhiên là cứ uống trực tiếp vào bụng rồi, nếu như ngươi giống như chủ nhân cũ của ta thì chỉ có một con đường chết thôi.
Trương Đức Bưu lắc đầu:
- Dung hợp huyết mạch khẳng định không chỉ đơn giản là đem long huyết uống vào trong bụng. Được rồi, chủ nhân cũ của ngươi dùng long huyết để làm gì vậy?
- Lão gia hỏa kia muốn dùng long huyết để khỏe mạnh sống lâu, bất quá hắn đã thất bại rồi.
Thái ca nói tới đây liền tức giận nói tiếp:
- Ta đã sớm nói trước rồi, cái luyện kim ma pháp trận hắn làm thật không ổn, tốt hơn hết là cứ đem long huyết cho ta nếm thử, hắn lại hết lần này đến lần khác không tin, kết quả chưa tới nửa năm đã bị người ta đánh chết! Lão gia hỏa kia vốn có thể sống thêm được mấy năm, nhưng bởi vì dung hợp long huyết nên mới chết nhanh như vậy.
Trương Đức Bưu không nhịn được nhắc nhở nói:
- Chủ nhân của ngươi hình như bị Trưởng lão Tà Linh thần miếu đánh chết cơ mà? Có quan hệ trực tiếp gì đến long huyết?
- Đương nhiên là có! Ngươi xem, sau khi hắn dung hợp long huyết, cảm thấy mình như trẻ ra mấy trăm tuổi, sau đó chạy như điên như khùng đi mạo hiểm, sau đó thì bị người ta đánh chết. Cho nên, dung hợp long huyết, chẳng khác nào sắp sửa bị người khác đánh chết!
Hiển nhiên Thái ca có cách giải thích người bình thường không thể nào hiểu được, hắn nhìn chằm chằm vào không gian giới chỉ trên tay Trương Đức Bưu, vẻ mặt không có chút ý tốt, mở to miệng, nhe bộ răng cọp ra, oai phong lẫm liệt nói:
- A Man, nếu như ngươi cũng muốn dung hợp long huyết, đó chính là tự mình tìm đường chết, không bằng giao bình long huyết đó cho ta đi, ta giúp ngươi giải quyết nó!
Trương Đức Bưu lắc đầu nói:
- Một lọ này ta muốn dùng để tăng cường thực lực, không thể cho ngươi. Bất quá khi diệt trừ thương hội Hogan xong, Eileen lại đem tới hai bình long huyết nữa, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi một lọ, như thế nào?
- Vậy chúng ta còn chần chờ gì nữa?
Thái ca hưng phấn bay tới bay lui, thét to:
- Chúng ta đi làm cỏ sạch sẽ bọn chúng ngay bây giờ đi!
Mọi người trên đường đều ghé mắt nhìn, man tử làm ra vẻ mặt ‘ta chẳng biết gì cả’, mặt mày tối sầm đi về phía trường học.
- A Man, chúng ta không đi giết chết hết bọn chúng sao? Nếu không…
Thái ca rơi xuống trên trán Tiểu Hắc, gắt gao nhìn chằm chằm vào không gian giới chỉ trên tay hắn, thử dò xét hỏi:
- Vậy ngươi đưa bình long huyết cho ta đi, cho ta nếm trước một chút đi? Một chút thôi, đi mà …
Trong ký túc xá ban ma pháp, Trương Đức Bưu đang ở trong phòng, nhẹ nhàng mở bình ngọc đựng máu Thánh long ra, nhất thời một cỗ ma pháp ba động làm người khác phải sợ hãi tuôn ra từ trong bình, giống như lang yên, phóng lên trời thẳng tắp, ma pháp phòng ngự đề phòng quấy nhiễu trong ký túc xá không cách nào ngăn cản được, liền bị luồng ma pháp ba động này xông lên giữa không trung!
Đây là long uy, long uy chỉ trong một bình nho nhỏ chứa máu Thánh long.
Lúc này Thái ca đã nghiền nát một miếng ma hạch bố trí thành ma pháp trận – miếng ma hạch này là miếng ma hạch của thập nhị cấp Vương cấp ma thú duy nhất bọn họ kiếm được khi lịch lãm dưới vực sâu – sau đó dùng tinh thần lực không lồ của bản thân, kích hoạt ma pháp trận, chỉ thấy hàng loạt ký hiệu phát sáng trên không trung, tạo thành ba vòng tròn liên tiếp, chậm rãi chuyển động xung quanh Trương Đức Bưu.
Trên lớp học, Trương Đức Bưu cũng học qua phương diện tri thức về luyện kim, nhưng những ký hiệu này hắn không nhận ra được cái nào, không thể không cảm khái chủ nhân trước của Thái ca học thức uyên bác.
Vòng tròn trung gian có mười hai loại ma thú khác nhau, phân biệt là Ám Ảnh thử, Trì Quỳ thú, Kim Quang hống, Vọng Nguyệt thỏ, Cự long, Đại xà, Bán Nhân mã, Dương ma, Liệt viên, Hỏa phượng, Địa Ngục khuyển cùng với Cự Hi thú.
Đồ án mười hai loại ma thú dần dần chuyển động, long uy lập tức bị áp chế xuống, chỉ thấy long huyết trong bình ngọc chậm rãi bay lên, có xu hướng dung nhập vào trong đồ án, trong nháy mắt liền đem đồ án nhuộm thành màu đỏ.
Trương Đức Bưu nhìn đồ án ma pháp trận luyện kim này, mơ hồ cảm thấy có chỗ không đúng, chủ nhân Thái ca vốn là Thánh ma đạo sư, dùng long huyết để khỏe mạnh sống lâu, mà người khai sáng ra Long Mông Bảo Tượng quyết lại là chiến sĩ, dùng long huyết để đề cao cường độ thân thể, trình tự sắp xếp kí hiệu trên ma pháp trận có khác biệt hay không?
Nghĩ tới đây, Trương Đức Bưu không khỏi giật mình một cái, vội vàng nói:
- Thái ca, chờ chút đã!
Lời nói còn chưa dứt, chỉ thấy những kí hiệu này xoay nhanh đến mức chóng mặt, ba vòng tròn dần dần thu nhỏ lại, gắt gao dán vào trán hắn, đột nhiên đồ án ma thú này chui thẳng vào trong óc hắn.
Trương Đức Bưu chỉ cảm thấy đại não nổ ầm một tiếng, tinh thần lực của hắn tăng nhanh theo cấp số nhân, cứ tăng trưởng với tốc độ điên cuồng như thế này, trong chớp mắt, tinh thần lức của hắn đã đạt đến một độ cao không thể tưởng tượng được.
Ma hạch của thập nhị cấp Vương cấp ma thú đã tiêu hao hầu như không còn, hoàn toàn biến thành bột phấn, còn Trương Đức Bưu thì đờ đẫn đứng ngay tại chỗ.
- Trật tự sắp xếp ký hiệu của ma pháp trận này hình như có điểm khác biệt so với chủ nhân trước của ta, chẳng lẽ ta làm sai rồi….
Tiểu lão hồ vươn móng vuốt gãi gãi đầu, chứng kiến Trương Đức Bưu vẫn không nhúc nhích, vội vàng cẩn thận nói:
- Được rồi, A Man, vừa rồi ngươi nói gì?
- Không có gì!
Sắc mặt Trương Đức Bưu cổ quái, lắc đầu nói.
- Thái ca, ta nghĩ tinh thần lực của ta đã nhanh chóng đạt gần đến mức độ Ma đạo sư rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.