Chương 163: Chó Cậy Gần Nhà, Gà Cậy Gần Chuồng
Thạch Trư
26/03/2013
Sở dĩ quan hệ giữa các chủng tộc Thú Tộc không tốt, ngoại trừ bọn họ yêu thích việc giết chóc tàn bạo ra, nguyên nhân lớn chính là ngoại hình của các chủng tộc, trong lãnh địa của lục đại bộ lạc, khắp nơi đều thấy được tuấn nam mỹ nữ, nam nhân tuấn mỹ ưu nhã, nữ nhân tư thái xinh đẹp mê người, vô luận nam nữ đều toát ra một loại vũ mị tự nhiên.
Cái đuôi sau lưng Bạch Hồ tộc không có làm giảm bớt tư sắc của bọn họ, ngược lại làm tăng thêm một ít phong tình dị chủng, tại Ngự Kinh Hoa thành khắp nơi đầy rẫy bọn quý tộc có tâm lý biến thái, ưa thích nuôi dưỡng Bạch Hồ nam tính, qua đó ít nhiều có thể thấy được mị lực của Bạch Hồ bộ lạc.
Cùng thú nhân chủng tộc khác bất đồng chính là, Bạch Hồ có trí tuệ cực cao, kiến trúc thành thị bọn họ có thể so sánh với Nam Minh Bắc Chu, độ phồn vinh của thành thị cũng không kém bao nhiêu.
Bất quá tại Thú Tộc đại lục, trí tuệ của Bạch Hồ cũng không đem lại hoàn cảnh sinh tồn cho bọn họ tốt hơn.
Thú Tộc sùng bái vũ lực, đối với trí tuệ các loại là thứ hư vô mờ mịt, là thứ xì mũi coi thường, Bạch Hồ tộc thừa thải Shaman (Tát Mãn), vũ lực không cao, không có bao nhiêu cao đẳng chiến sĩ, bởi vậy chủng tộc này thường xuyên bị chủng tộc bộ lạc khác quấy rối, bắt thiếu nam thiếu nữ bán cho Hải Tộc, trao đổi hàng hóa với Bắc Chu.
Trong thành Shaman, Tế Tự cung điện, Lilith thanh tú động lòng người đứng sau lưng một vị lão giả, cung kính hướng lão giả kia thuật lại tao ngộ của mình.
Vị lão giả này chính là Đại trưởng lão Chiến Thần Điện Nemo Yabu, cũng là đạo sư của Lilith, trí giả nổi tiếng của Thú Tộc.
Lilith nói xong, qua nửa ngày sau Nemo Yabu mới mở to mắt, lộ ra vài phần giảo hoạt, cười nói:
"Tên mọi rợ Nam Cương này làm cho ta cảm thấy hứng thú, đổi lại nếu là ta nhìn thấy bộ dạng chia năm xẻ bảy của thú tộc, ta sẽ không đáp ứng đem đệ tử của ta giao cho Thú Tộc, càng không liên minh với Thú Tộc."
Lilith lo lắng nói: "Thế nhưng thưa đạo sư, huyết mạch hoàng thất còn trong tay hắn."
Nemo Yabu trưởng lão khoát tay nói: "Thú Tộc chúng ta sắp hỏng mất rồi, toàn bộ 23 bộ lạc đều chiến đấu với nhau, giết tới giết lui, Chiến Thần Điện cũng có 23 vị trưởng lão, cả ngày cãi nhau, ai cũng không chịu nghe ý kiến của người khác! Thú Tộc như vậy, chia rẽ như vậy, cái gì cũng làm không được! Thú Tộc chúng ta cần một kẻ thù bên ngoài, một ngoại lực, đem các bộ lạc tán loạn hợp lại, mà Thần Vương điện chính là kẻ thù bên ngoài, Đức Bưu Man Chuy chính là ngoại lực!"
Lilith cẩn thận ngẫm nghĩ, gật đầu đồng ý, lại nói: "Nhưng là hiện tại Đức Bưu Man Chuy không muốn đàm phán với chúng ta, cũng không muốn giao huyết mạch Chiến Thần Gruumsh.”
Nemo Yabu trưởng lão mỉm cười nói: "Ta vừa rồi nghe ngươi nói, hắn cũng không phải một người ngu xuẩn, nếu như Nam Cương Man tộc phái người khác tới, hơn phân nửa không có khả năng hợp tác, nhưng phái tới một anh hùng có thể sánh ngang với thánh phụ A Mộc tới, tỷ lệ hợp tác tăng lên rất nhiều.
"Man tộc thánh phụ A Mộc?"
Sắc mặt Lilith cổ quái, tất cả Thú Tộc đối với cái tên của Man Tộc thánh phụ, người đã đuổi Thú Tộc bọn họ ra khỏi đại lục, vừa hận vừa sợ, trong nội tâm sợ hãi xen lẫn lòng tôn kính, lúc Thú Tộc bộc phát chiến tranh, lúc nguyền rủa người khác bình thường đều nói: "Ca ngợi Gruumsh, buổi tối A Mộc ở bên trong bộ lạc của các ngươi!"
"Đạo sư, ngài quá đề cao hắn rồi? Hắn sao có thể đánh đồng với A Mộc được?"
"Như thế nào không thể?"
Nemo Yabu trưởng lão cười nói: "Thời điểm A Mộc cùng tuổi với hắn, chỉ sợ tu vị còn không cao như hắn, cống hiến cho Nam Cương cũng không lớn bằng hắn. Ta thậm chí có dự cảm, nói không chừng thành tựu tương lai của hắn sẽ siêu việt A Mộc. Trở thành một đời thánh phụ mới của Nam Cương Man tộc! Người Nam Cương này, có lẽ ta tự mình đi gặp hắn một lần, thử thuyết phục hắn trở thành ngoại lực để thống nhất Thú Tộc.”
Trong một tiểu sơn thôn, Trương Đức Bưu nhìn đám chiến sĩ Thú Tộc đằng sát khí, ảo não thở dài nhỏ giọng thầm nói: "Sớm biết như vậy ta hỏi Lilith Thiết Lô Cốc đi đường nào, cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống như hôm nay rồi."
Nguyên nhân gây ra chuyện này rất đơn giản, sau khi mọi rợ cùng Lilith tách ra, lúc đó mới nhớ tới mình không biết đường đi đến Thiết Lô Cốc, đành phải tìm được một Thú Tộc thôn trang hỏi thăm. Nào biết hắn vừa mới nhập thôn, liền bị những thú nhân nơi đây phát hiện hắn là kẻ thù truyền kiếp, Nam Cương Man tộc, vì vậy liền xuất hiện tình huống lúc này.
"Man rợ chết tiệt, lão tử Amzar khiêu chiến ngươi, đánh bại ngươi, ta chính là anh hùng trong thôn!" Một Thú Tộc chiến sĩ phóng ra khỏi đám người, mang theo Đại Chuy rít gào nói.
Trương Đức Bưu nhìn xem quần áo rách rưới của gia hỏa này, nhịn không được cười lên: "Man rợ? So với Thú Tộc các ngươi thì người Nam Cương chúng ta đã được xem là chủng tộc văn minh rồi. Eva, ngươi đi đối phó hắn!"
"Vâng, đạo sư!"
Eva gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, kích động. Tên Thú Tộc chiến sĩ Amzar không vui nói: "Một tiểu nha đầu." Lời còn chưa dứt, Eva đột nhiên biến mất trước mặt hắn, sau một khắc liền hiện ra sau lưng hắn, Amzar chỉ cảm thấy tóc gáy sau lưng đến dựng thẳng lên, vội vàng vung Đại Chuy lên hướng sau lưng chém tới, nào biết Đại Chuy vừa mới giơ lên, bị Thú Tộc tiểu nha đầu kia nhảy lên một tay bắt lấy cổ chân, dùng sức quật về phía trước, hắn bị nện xuống mặt đất!
Âm thanh nổ mạnh nặng nề truyền đến, Thú Tộc chiến sĩ đứng xem xung quanh nhìn chăm chú, chỉ thấy trên mặt đất xuất hiện một cái hố to hình người, Chỉ thấy hai cái chân Amzar lộ ra khỏi mặt đất. Hai chân vẫn bị tiểu nha đầu kia nắm trong tay.
Tay Eva run lên. Amzar thân bất do kỷ, lần nữa bị quật về phía sau, cạch cạch cạch, âm thanh trầm đục liên tiếp truyền đến. Trong chớp mắt trên mặt đất liền xuất hiện nhiều hố to hình người. Tên Amzar đã sớm hôn mê, trong tay vẫn nắm chặt Đại Chuy, không chút buông lỏng.
Những Thú Tộc chiến sĩ lúc này không khỏi đều hít một hơi lãnh khí, lặng lẽ lui về phía sau một bước. Eva dáng người thấp bé, đứng thẳng mới đến hông của bọn họ, không nghĩ tới lực lượng khủng bố như vậy, thủ đoạn bạo lực như vậy!
Eva vứt bỏ Amzar, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn đỏ bừng, trở lại bên người Trương Đức Bưu. Trương Đức Bưu nhẹ nhàng sờ lên đầu của nàng. Trong nội tâm rất là vui mừng: "Tiểu nha đầu Eva này. Rất có tác phong của lão tử!"
"Còn đánh không? Nếu không đánh, ai trong số các ngươi có thể nói cho ta biết, Thiết Lô Cốc đi đường nào?"
"Đánh! Đương nhiên phải đánh!" Đám người đột nhiên tách ra, trung niên nhân hơn bốn mươi tuổi đi tới, những tên Thú Tộc chiến sĩ vui vẻ nói: "Douglas thôn trưởng, cái tên mọi rợ này là người Nam Cương, đánh chết hắn đi!"
Trương Đức Bưu ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy vị Douglas thôn trưởng này tu vị đấu khí đã đạt tới tiêu chuẩn Kiếm Đấu Sĩ cấp hai, là một hảo thủ không tệ, thầm nghĩ: "Nguyên lai nơi này là Cẩu Đầu Nhân bộ lạc. Eva vừa mới tu luyện thành công Long Mông Bảo Tượng tầng thứ nhất, lúc này e rằng không phải đối thủ của hắn."
Douglas thôn trưởng gầm rú một tiếng, vẻ mặt hung ác xông tới, trong chớp mắt đầu hắn biến thành đầu chó. Ánh mắt Trương Đức Bưu ngưng tụ, tên Douglas vốn là Kiếm Đấu Sĩ cấp hai, sau khi cuồng hóa thực lực bạo tăng. Hiện tại đấu khí của hắn đã đạt tới cảnh giới Đấu Khí Như Cương!
"Đáng tiếc Tiểu Hắc không có ở đây, nếu không phải so sánh Douglas với nó xem ai mới giống chó hơn."
Trong cổ họng Douglas gào rú liên tục, gào lên nói: "Mọi rợ, lão tử không muốn đánh với tiểu nha đầu kia, lão tử muốn đánh với ngươi! Ngươi có thể đánh thắng lão tử, lão tử sẽ mang ngươi đi Thiết Lô Cốc! Đánh không thắng, liền chết ở chỗ này!"
Trương Đức Bưu nhẹ nhàng lắc đầu: "Ngươi còn không phải đối thủ của ta." Dứt lời, lấy ra Thương Khung Chiến Chuy, giao cho Eva, nói: "Thay vi sư đánh hắn, không nên đánh chết, vi sư còn muốn hắn dẫn đường."
Eva bắt lấy chuôi cự chuy này, trong ánh mắt lộ ra một tia bi thương, lập tức bị chôn dấu thật sâu. Sau khi Douglas cuồng hóa, lý trí dần dần mất đi, chỉ còn lại thú tính, gào thét liên tục, lao nhanh về trước.
Eva không kịp suy tư. Vội vàng đem tinh thần lực của mình rót vào Thương Khung Chiến, thanh chiến chuy biến thành to lớn vô cùng, tiểu hài nữ nhỏ bé lúc này trông giống đồ trang sức của chiến chuy, một lớn một bé.
Eva cảm thấy Thương Khung Chiến Chuy đột nhiên trầm xuống gấp trăm lần, miễn cưỡng giơ lên, Douglas đã vọt tới trước mặt, vội vàng xuất toàn thân khí lực, một búa nện xuống.
Chỉ nghe một tiếng rống vang lên. Eva thu hồi cự chuy, thò cái đầu nhỏ nhìn lại, chỉ thấy trước mặt trống vắng, vị Douglas thôn trưởng kia đã không còn bóng dáng.
Những Thú Tộc chiến sĩ ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn lên không trung, đột nhiên kêu một tiếng, tán loạn như chim mất tổ, chạy trốn ra bốn phía, kêu lên: "Giết người, nữ ma đầu giết người!"
Trong nháy mắt công phu. Cẩu Đầu Nhân trong trôn đã trốn mất không còn một mảnh, biến thành một thôn trang chết.
Lúc này, Douglas mới từ không trung rơi xuống. Trương Đức Bưu đi tới, cầm hắn lên. Douglas vội vàng kêu lên: "Anh hùng, tha mạng, ta bên trên có mẹ già tám mươi tuổi, dưới có con nhỏ gào khóc đòi ăn.”
"Câm miệng!" Trương Đức Bưu quát lên, nổi giận nói: "Ngươi biết Thiết Lô Cốc ở đâu không?”
Douglas gật đầu. Cười cười, nói: "Biết rõ, đương nhiên biết rõ. Anh hùng, ngài là đi tìm Huoshan Đại Tông Sư để chế tạo trang bị? Bất quá Thiết Lô Cốc có chút xa, người xem, ta vẽ cho ngài một tấm bản đồ. Tự ngài đi có được hay không?"
"Không được."
Vẻ mặt Douglas đau khổ, đành phải đi trước dẫn đường, trong nội tâm tức giận nói: "Lần này thảm rồi, cùng tên mọi rợ chết tiệt này ở cùng một chỗ. Nếu như bị những người khác nhìn thấy, lão tử nhất định phải chết! Mọi rợ chết tiệt, ngươi là đồ không biết sống chết, cẩu đại gia của ngươi còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ! Một tên Nam Cương mà dám ở trên địa bàn của Thú Tộc chúng ta chạy loạn, chẳng phải ngại cái mạng của mình quá dài hay sao?"
Mỏ quạ đen Douglas rốt cục ứng nghiệm, bọn hắn chưa có chạy xa, liền gặp được tù trưởng Cẩu Đầu Nhân bộ lạc suất lĩnh đại quân chinh chiến trở về, tù trưởng đương nhiên phát hiện ra phản đồ và tên mọi rợ đi chung với nhau, phẫn nộ trách cứ Douglas, sau đó suất lĩnh đại quân giết tới.
Cẩu Đầu Nhân thôn trưởng sắc mặt xám ngoét, vội vàng nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy một cổ tinh thần uy áp khí thế bàng bạc xuất hiện bên người. Bao trùm thiên địa.
Qua nửa ngày sau. Cổ uy áp kinh khủng tán đi, Douglas phát hiện mình đầu chó của mình vẫn còn trên cổ. Mở to mắt ra nhìn, chỉ thấy tù trưởng cùng quân đội của hắn toàn bộ nằm trên mặt đất thở dốc. Nhưng tu vị đều bị phế!
Cẩu Đầu Nhân thôn trường chạy tới, một cước dẫm lên mặt tù trường, hai tay chống nạnh hung hăng càn quấy cười to: " Shate Man, không phải ngươi nói muốn giết ta sao? Ngươi tới đi, ngươi tới giết ta đi!" Trương Đức Bưu lắc đầu, cho tới bây giờ hắn cuối cùng cũng hiểu rõ một tí về tính cách của Cẩu Đầu Nhân, đều là một đám sợ mạnh khi yếu, bỏ đá xuống giếng, thấy đối phương nhân số ít sẽ hung hăng càn quấy giết tới, thực lực đối phương cao, liền lập tức đầu hàng, căn bản không có nguyên tắc của mình, càng chưa nói tới liêm sỉ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.