Chương 57: Đánh lén trong sa mạc
Thạch Trư
26/03/2013
Trương Đức Bưu móc ma hạch trong người con Bọ cạp vua ra, sau khi bốn người thương nghị trong chốc lát, cuối cùng quyết định giao khối ma hạch này cho hắn sử dụng. Tật Phong lang vương của Đồ La đã tiến hóa ba lần, nếu sử dụng vương cấp ma hạch thấp hơn thì tỷ lệ tiến hóa sẽ rất thấp, hắn có ý định săn một con thập tam cấp Vương cấp ma thú, như vậy mới có thể nắm nhiều phần chắc để Lang Vương Hồng Ngọc tiến hóa một lần nữa.
Còn Agan cùng Jiamon không có thú cưỡi, đơn giản tiện tay tặng cho Trương Đức Bưu, hai người bọn họ định săn một con Vương cấp ma thú trong hoang mạc, sau đó mạnh mẽ ký kết kế ước ma sủng, đến lúc đó mới cho thú cưỡi của mình sử dụng ma hạch.
Trương Đức Bưu dò hỏi Đồ La một lần nữa, xác nhận ma thú lần đầu tiên dùng ma hạch của Vương cấp ma thú trong hoang mạc Thần Vẫn, trăm phần trăm sẽ tiến hóa thành công, lúc này hắn mới yên tâm đem ma hạch của Bọ cạp vua đưa cho Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc nuốt miếng ma hạch nọ vào, bốn người liền khẩn trương nhìn nó, đợi một lúc lâu, song cự khuyển còn mờ mịt hơn bọn hắn, không có chút phản ứng nào.
Cuối cùng, Tiểu Hắc không chịu được ánh mắt ‘lấp lánh’ của bốn người đang nhìn chằm chằm mình, nó liền cúi thấp đầu, mặt buồn thiu, đi nghiên cứu thi thể con Bọ cạp vua nọ.
Trương Đức Bưu nghi hoặc nói:
- Đồ La huynh đệ, ngươi khẳng định lần đầu tiên, cơ hội tiến hóa thành công là một trăm phần trăm?
Giờ phút này, Đồ La cũng không dám khẳng định, hắn lúng túng cười nói:
- Thật sự kỳ quái, Lang vương của ta đã tiến hóa thành công ngay lần đầu tiên, tại sao con chó lớn của ngươi một chút động tĩnh cũng không có? Chẳng lẽ cấp bậc ma hạch quá thấp, không đủ làm nó tiến hóa? Điều này không đúng, thể hình con Bọ cạp vua này lớn hơn mức bình thường, hẳn là thập nhị cấp ma thú. Ta nghe đạo sư đại Shaman – Delaney nói quá, ma hạch của Vương cấp ma thú trong hoang mạc Thần Vẫn có ẩn chứa một chút thần linh lực, đủ để bất kỳ ma thú nào tiến hóa. Cho dù là ma thú truyền thuyết, chỉ cần đầy đủ thần linh lực cũng có thể tiến hóa!
Trương Đức Bưu thở dài, thầm nghĩ: “Máu Thánh long không thể làm cho Tiểu Hắc tiến hóa, chẳng lẽ ngay cả thần linh lực cũng không cách nào làm nó tiến hóa? Một viên ma hạch không đủ thì hai viên, hai viên không đủ thì ba viên, bốn viên! Ta không tin Tiểu Hắc vĩnh viễn không thể tiến hóa!”
Sau vài ngày, bốn người liên thủ săn được không ít ma thú, trong đó Vương cấp ma thú có nhiều đến mười lăm con, chia đều xuống mỗi người có được bốn khối ma hạch.
Jiamon cùng Agan cẩn thận nhận phần của mình, loại ma hạch này ẩn chứa thần linh lực sung túc, có thể làm cho ma sủng tiến hóa. Nếu bán tại thành Philina tuyệt đối cung không đủ cầu, đủ để cho hai người trở thành phú ông chỉ trong một đêm.
Còn Trương Đức Bưu đem toàn bộ phần của mình cho Tiểu Hắc, nuốt ba khối ma hạch Vương cấp ma thú vào trong bụng mà Tiểu Hắc cũng không có bất cứ phản ứng gì,Trương Đức Bưu quyết tâm muốn nó tiến hóa nên không chút đau lòng.
Trải qua mấy ngày chiến đấu, bốn người phối hợp với nhau càng ngày càng ăn ý, cứ việc trong hoang mạc Thần Vẫn tràn ngập thần uy, có tác dụng áp chế thực lực những người mạo hiểm, nhưng bốn người bọn hắn liên thủ, đối phó với Vương cấp ma thú không vượt quá thập nhị cấp dễ như trở bàn tay.
Đồ La, Jiamon cùng Agan là những người đều đạt đến thập nhị cấp, có khả năng khống chế tinh vi đối với ma pháp cùng đấu khí của bản thân là điều đương nhiên. Mà Trương Đức Bưu chỉ là thập cấp Man chiến sĩ, đối với việc điều khiển đấu khí không bằng họ, nhưng hắn có công pháp Long Mông Bảo Tượng, lực công kích so với ba người kia chỉ hơn không kém, đó là trong tình huống hắn chưa sử dụng Bích Tỳ đao, nếu có Bích Tỳ đao trên tay, chỉ sợ hắn có thể đấu tay đôi với thập nhị cấp ma thú.
Ngày hôm đó, đám người Trương Đức Bưu giết chết một con Thiết Tí ma viên, cung tiễn thủ lấp tức chạy vào móc ra ma hạch, Thiết Tí ma viên là thập nhị cấp ma thú, giỏi sử dụng hỏa thổ song hệ ma pháp, vung tay là xuất ra ma pháp kết hợp Lưu Tinh Hỏa Vũ. Hơn nữa thân thể vô cùng linh hoạt, hành động nhanh như thiểm điện, quả thật làm bọn họ tốn không ít công sức mới có thể giết chết nó.
Đồ La quyết định, nếu như không thể săn được ma hạch thập tam cấp ma thú, hắn sẽ dùng ma hạch của con Thiết Tí ma viên này để giúp Tật Phong lang vương tiến hóa.
Đang lúc này, Tiểu Hắc vểnh tai nhìn về phía cồn cát cách đó không xa, thấp giọng ư ử, Trương Đức Bưu vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau cồn cát có mấy con kền kền đầu trọc lượn quanh, trong không khí mơ hồ có mùi máu tanh tưởi. Trương Đức Bưu cùng đám người Jiamon liếc nhìn nhau, lặng lẽ đi về phía cồn cát, khi đến nơi liền thấy một cỗ thi thể xuất hiện trước mặt, xem trang phục chính là người trên bộ lạc thảo nguyên, nói vậy người này cũng là người đến mạo hiểm tại hoang mạc Thần Vẫn, nhưng bất hạnh gặp phải tai ương.
Đồ La xem xét thi thể một cách cẩn thận, chỉ thấy nửa dưới của người này bị vùi vào trong lớp cát, sau đó bị một lưỡi đao sắc bén chém ngang, tình trạng tử vong vô cùng thê thảm, hắn cau mày nói:
- Ta nhận ra kẻ này, hắn là người của bộ lạc Tartar Gou, tên là Salto, trước kia có cùng ta giao thủ vài lần, không phân biệt thắng thua, không nghĩ tới hắn lại chết tại nơi này.
- Là những kẻ mạo hiểm khác hạ thủ.
Trương Đức Bưu xem xét thi thể, không tìm được bất cứ tài vật gì, sắc mặt ngưng trọng, nói:
- Trên người hắn không còn bất kỳ vậy gì đáng giá, trên hoang mạc này không chỉ có mấy người chúng ta, chúng ta phải cẩn thận…
Nói tới đây, sắc mặt Trương Đức Bưu đột nhiên thay đổi, đột nhiên hắn giơ tay chộp trong không trung, chỉ nghe ‘choang’ một tiếng, một lưỡi đao gió thật lớn bị hắn chộp trong tay, sau đó dùng sức niết mạnh, lưỡi đao gió liền vỡ vụn như thủy tinh!
Càng nhiều lưỡi đao gió phá không bay tới, vang lên tiếng ma sát của kim loại trong không trung, chỉ trong chớp mắt liền tiến sát đến người bọn họ, xu thế muốn cắt bốn người thành thịt vụn.
- Càn Khôn quyết!
Trương Đức Bưu hét lớn một tiếng, đấu khí trong cơ thể vận chuyển theo Càn Khôn quyết, phóng nhanh ra mười chưởng, Man đấu khí điên cuồng tuôn ra, vang lên những tiếng đinh tai nhức óc như chuông đồng, đem không khí xung quanh mọi người ép thành một bức tướng khí cứng rắn, những lưỡi đao gió đụng phải bức tường đều bị nghiền nát!
Mấy ngày nay, hắn vẫn dựa vào thần tuy còn sót lại trong hoang mạc Thần Vẫn để rèn luyện Man đấu khí, mặc dù còn chưa tấn cấp thành Man đấu sĩ, nhưng trình độ tinh thuần của đấu khí hơn xa so với lúc trước, bởi vậy hôm nay mới có biểu hiện kinh người như vậy!
- Mọi người cẩn thật, kẻ giết chết Salto còn chưa rời đi!
Jiamon Richie phản ứng ngay, năm quả cầu lửa gào thét bắn về phía kẻ phóng ra lưỡi đao gió phản kích lại, năm quả cầu lửa này quanh năm suốt tháng quay quanh người hắn, mặc dù chỉ là hỏa cầu thuật cấp thấp, nhưng bất kỳ kẻ nào xem thường năm quả cầu lửa này đều đã bị tiễn xuống địa ngục.
Với khả năng thao túng ma pháp lực kinh khủng của mình, hắn đã sớm nâng uy lực của năm quả cầu lửa này lớn vô cùng, không chút thua kém ma pháp cấp mười hai.
Jiamon Richie không đợi năm quả cầu lửa nổ mạnh, trong miệng đã thấp giọng lẩm bẩm, phát động ma pháp khác. Đột nhiên sắc mặt hắn khẽ biến, cảm nhận được thổ hệ ma pháp dưới chân bắt đầu rục rịch, biết địch nhân dùng thổ hệ ma pháp để đánh lén. Người của bộ lạc Tartar Guo – Salto, hắn đã bị người ta dùng thổ hệ ma pháp nhốt chặt trong cát, sau đó mới bị lưỡi đao gió cát thành hai đoạn, nếu không, với tiêu chuẩn nhị cấp Kiếm đấu sĩ của hắn, lẽ nào không có chút thủ đoạn phòng thân?
Xem ra địch nhân muốn làm lại trò cũ, dùng phương pháp tương tự để giết chết bọn họ!
Jiamon vội vàng ngừng phát động ma pháp, dùng khả năng thao túng ma pháp mạnh mẽ để hạn chế ma pháp phản phệ đến mức thấp nhất, trong miệng thay đổi một loại chú ngữ khác, quát:
- Năng lượng thạch hóa!
Thổ hệ nguyên tố đang chuẩn bị bộc phát trong nền cát lập tức bị ngưng kết lại, ‘năng lượng thạch hóa’ cũng là thổ hệ ma pháp, hai gã ma pháp sư trong nháy mắt dùng ma pháp lực đấu một hồi, Jiamon Richie không hề băn khoăn, áp chế được đối thủ đang ẩn nấp ở một nơi bí mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.