Chương 167: Kỳ Phùng Địch Thủ
Thạch Trư
26/03/2013
Quả trứng màu đen cực kỳ háu ăn. Nuốt trôi đạo ma pháp nguyên tố thuần túy này. Ma pháp nguyên tố từ bốn phía vẫn như trước không ngừng bị hút về đây.
Trương Đức Bưu cẩn thận dò xét quả trứng khổng lồ này, lại phát hiện nguyên lai không phải như mình đã nghĩ, mà là do những cánh chim đen nhánh bao bọc lại thành một quả cầu, nhìn sơ qua giống như vỏ trứng.
Những cánh chim kia sáng bóng như kim loại, ma pháp nguyên tố dung nhập vào bên trong đó. Trên cánh chim dần dần xuất hiện một ít phù văn chậm rãi luân chuyển.
"Lông vũ trước kia của Thái Ca là màu vàng kim óng ánh, cho nên gọi là Kim Quang Hống, hôm nay lông vũ biến thành đen nhánh, chẳng lẻ nên đổi tên thành Hắc Quang Hống?" Trương Đức Bưu thò tay vuốt ve cánh của Thái Ca. Bàn tay truyền ra cảm giác mềm mại, gõ gõ một cái, bên trong truyền ra âm thanh là lạ, hắn suy nghĩ nói: "Thái Ca ăn hết hai khỏa Hắc Ám Long tinh, lúc này mới xuất hiện tiến hóa, nó là Quang Minh Hệ ma thú, cùng ma lực của Hắc Ám Long tinh có xung đột, ngay cả Zaid cũng không biết tình huống sẽ như thế nào, tỷ lệ tiến hóa thành công không lớn. Nhưng nhìn hoàn cảnh trước mắt này, trong mấy ngày nữa Thái Ca sẽ tỉnh lại, tựa hồ tiến hóa cũng không có xuất hiện sơ sót, ma lực xung đột trong cơ thể đã chan hòa với nhau, đạt được căn bằng."
"Đạo sư, đây là thứ gì?” Eva chỉ vào một thứ gì đó bên cạnh quả trứng màu đen, nói.
Trương Đức Bưu cúi đầu nhìn xem. Đây chính là hòn đá màu đen kia, lẳng lặng nằm yên ở bên cạnh quả trứng màu đen, bất quá thể tích hình như nhỏ hơn lúc trước.
Hắn tự tay nhặt hòn đá lên, không khỏi nao nao, khối đá màu đen thần bí này trở nên nhẹ hơn khoảng một phần ba so với trước kia!
"Chẳng lẽ Thái Ca hấp thu năng lượng bên trong tảng đá này, cho nên mới xuất hiện tình huống tiến hóa gia tốc?”
Bởi vì không gian của chiếc nhẫn quá lớn, cho nên Trương Đức Bưu ném loạn đồ vật ra bóm phía. Sau khi nện cho ngọn núi lửa chìm xuống hơn trăm mét, hắn tiện tay đem thu tảng đá kia lại. Không ngờ rằng lúc đó nó lại nằm bên cạnh Thái Ca trong không gian giới chỉ.
Sức nặng của tảng đá kia bị giảm đi một phần ba so với lúc trước, vô cùng có khả năng bị Thái Ca hấp thu năng lượng bên trong, làm cho nó tiến hóa!
"Bảo bối, đến cùng ngươi là thứ gì vậy?" Trương Đức Bưu lật qua lật lại dò xét tảng đá kia mấy lần. Thật sự nhìn không ra có điểm gì kỳ dị, lại đem nó thu lại, thầm nghĩ: "Có lẽ Huoshan đại sư biết lai lịch của tảng đá này, Nhưng tiếc hắn đang chuẩn bị rèn đao cho ta, sau khi đi ra phát hiện Thiết Lô Cốc bị ta phá thành dạng này, không nổi giận giết người cũng đã xem như không tệ rồi."
Trương Đức Bưu thở dài một tiếng. Đột nhiên chứng kiến có một Thú Tộc chiến sĩ đang đứng ở cách đó không xa mỉm cười nhìn hắn, cũng mỉm cười đáp lễ. Trong nội tâm buồn bực nói: "Người kia là ai? Đệ tử của Huoshan đại sư đều là luyện kim sư Ngưu Đầu Nhân cường tráng mà, nhưng vị chiến sĩ Thú Tộc trẻ tuổi này mặt mũi giống như thư sinh, hiển nhiên không phải cùng một chủng tộc với Ngưu Đầu Nhân, trên mặt hắn nở nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời, làm cho người ta vừa thấy đã sinh lòng hảo cảm.
"Đây là phù văn trên người ma thú, là một loại trong hệ thống Thập Nhị Ma Thú Luyện Kim Phù Văn, thuộc về hệ thống của Kim Quang Hống.” Người trẻ tuổi kia chậm rãi hướng Trương Đức Bưu đi tới, dò xét quả trứng màu đen khổng lồ, mỉm cười nói: "Luyện kim Đại Tông Sư năm đó khai sáng ra hệ thống phù văn này, chính là trược tiếp chọn dùng bộ phận phù văn trên người ma thú, ý đồ muốn kiến tạo lại hệ thống phù văn của chúng lại một lần nữa, dùng cải tạo thân thể nhân loại, cho nên mới gọi là Thập Nhị Ma Thú Phù Văn. Đức Bưu các hạ, ma thú trong quả trứng này, chắc hẳn là Hống phải không?”
Trương Đức Bưu nao nao. Cẩn thận xem xét phù văn trên cánh Thái Ca, quả nhiên không sai biệt bao nhiêu so với phù văn trong Thập Nhị Ma Thú Phù Văn, con mắt sáng ngời, tán thán nói: "Các hạ quan sát rất cẩn thận a!”
Người tuổi trẻ kia mỉm cười, nói: "Ở bên trong những phù văn này còn kèm theo Địa Ngục Đạo Cao Đẳng Phù Văn, chắc hẳn cũng mang theo nhiều tính chất đặc biệt của Hắc Ám.”
Hắn không khỏi tấc tắc kêu kỳ lạ, nói: "Quang Minh đồng thời kèm theo tính chất đặc biệt của Hắc Ám, chỉ sợ từ xưa đến nay chỉ có con Hống này của ngài mới có thể mang trong người hai chủng thuộc tính đối lập với nhau như thế."
Trương Đức Bưu không khỏi dò xét hắn vài lần, tên Thú Tộc chiến sĩ này không chỉ nhìn sơ phù văn trên cánh, liền có thể đoán ra thuộc tính của Thái Ca, tạo nghệ phù văn của người này, thật sự cực kỳ cao minh, nghi ngờ nói: "Ngài là?"
Người tuổi trẻ kia không trả lời, tiếp tục nói: "Trên đời này, chiến sĩ chỉ biết tu luyện đấu khí cùng tinh thần lực, phù văn cũng không có bao nhiêu người đi quan tâm, nhưng ta không cho rằng như vậy. Kỳ thật phù văn đối với người tu luyện đấu khí mà nói, cũng rất trọng yếu. Nói thí dụ như Titan tộc Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết, chính là tâm pháp dùng phù văn kiến tạo mà thành.”
Ánh mắt Trương Đức Bưu có chút ngưng trọng, chỉ thấy trên da mặt của người trẻ tuổi kia dần hiện ra một ít phù văn, rõ ràng là hiện tượng lúc đấu khí cùng tinh thần lực lưu động dưới da tạo thành, tuy không giống với Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu!
"Ta vốn tưởng rằng, lúc ta giao thủ với Clovis học được Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết, đã là thiên tài rồi, không nghĩ tới người trẻ tuổi trước mặt ta còn lợi hại hơn, lại có thể tự tìm hiểu ra tâm pháp cùng loại với Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết!"
Người tuổi trẻ kia chứng kiến ánh mắt của hắn, cười ha ha nói: "Thật lâu trước kia, ta cũng đã lĩnh ngộ ra diệu dụng của phù văn, thậm chí dùng nó dung nhập vào trong quyền ý thần niệm. Dùng phù văn kiến tạo thành quyền ý thần niệm. Quyền ý đã trầm trọng vô kiên bất tồi. Đức Bưu các hạ. Ta thấy quyền ý của ngài đã đạt tới đỉnh phong, đấu khí cũng đạt tới đỉnh phong, chắc hẳn quyền ý của ngài, cũng dùng phù văn kiến tạo mà thành phải không?"
Trương Đức Bưu chăm chú theo dõi hắn, trong nội tâm ẩn ẩn hiện ra một tia sát khí, tên Thú Tộc trẻ tuổi thông minh tài trí này thật sự là đáng sợ. Nếu hắn nói thêm mấy câu sợ rằng mình sẽ không nhịn được sát cơ mà giết hắn!
Hắn cưỡng ép đè sát ý trong lòng xuống. Chậm rãi nói: "Đúng vậy, ta từ chỗ Nordinson tiền bối mà học được những tri thức này."
Người tuổi trẻ kia giống như không cảm thấy được sát ý của hắn, mỉm cười nói: "Nordinson tiền bối? Hắn cũng là nhân vật thiên tài hơn người, ta cực kỳ kính trọng hắn, đáng tiếc là, hắn lý giải đối với phù văn dung nhập vào quyền ý thần niệm, vẫn còn quá phiến diện!"
Trong lời nói của hắn không khỏi toát ra một cổ ngạo khí, nói: "Dùng phù văn kiến tạo lại quyền ý thần niệm một lần nữa có thể làm cho quyền ý thần niệm cực kỳ vững chắc, nhưng nếu như quyền ý cùng vũ khí không hợp, uy lực sẽ giảm xuống sâu sắc, Nordinson tiền bối chính là phạm sai lầm này. Chỉ có quyền ý cùng vũ khí có độ phù hợp cao, mới có thể đem thực lực phát huy triệt để!"
Trương Đức Bưu muốn phản bác lại hắn, nhưng lại tìm không ra sơ hở, không thể không gật đầu.
Quyền ý cùng vũ khí có độ phù hợp cao. Hoàn toàn chính xác có thể phát huy thực lực của mình một cách triệt để. Sau khi Hầu Nhân Ma Ni đạt được Bàn Long trụ, Đại Cự Hoàn Long Xà quyền ý quay quanh phía trên Bàn Long trụ, quyền ý cùng vũ khí kết hợp, uy lực tăng gấp đôi, làm cho hắn chỉ có thể dùng thủ đoạn lưỡng bại câu thương thủ thắng!
Quyền ý người trẻ tuổi kia đột nhiên bộc phát, tinh khí thần ngưng tụ thành thực chất, một thanh vũ khí tuyết trắng như ngọc hiện ra, chính là một hàm răng dài hơn một trượng có thừa, ánh sáng long lanh, hình như là trường đao, vô số phù văn đem nó kiến tạo thành tình trạng vô kiên bất phá!
"Phá Sơn Nha?" Trương Đức Bưu nhìn vũ khí của hắn, kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, cái này chính là Phá Sơn Nha, dùng răng của người có thành tựu cao nhất của bộ lạc, luyện chế thành vũ khí cấp Truyền Kỳ! Sau khi ta có được Phá Sơn Nha, ta đã suy nghĩ làm thế nào để phát huy ra uy lực của nó? Về sau ta đi vào Thiết Lô Cốc, đi theo Huoshan đạo sư học tập phù văn, rốt cục cũng triệt để hiểu rõ tất cả kết cấu phù văn của Phá Sơn Nha, cho nên mới có thể một lần nữa dùng phù văn kiến tạo ra Phá Sơn Nha quyền ý thần niệm của mình.”
"Từ xưa đến nay có vô số nhân vật tài hoa xuất chúng, lúc kiến tạo quyền ý của chính mình, thường thường ưa thích dùng thần linh làm ra quyền ý của chính mình, như vậy thật sự quá ngu xuẩn." Người trẻ tuổi kia tiếp tục cười nói: "Bởi vì, đao trong tay chúng ta, đấu khí trong cơ thể chúng ta, mới là thần linh của mình!"
Trong tay của hắn đột nhiên lại nhiều thêm một thanh đao, tương dung với Phá Sơn Nha, Trương Đức Bưu lập tức cảm giác được khí thế của người trẻ tuổi này đột nhiên tăng vọt, thậm chí siêu việt Nordinson, cơ hồ có thể so sánh với Kiếm Thánh Torres!
Tuy vũ khí của người trẻ tuổi này phù hợp với quyền ý, đạt tới trình độ hoàn mỹ không tỳ vết, đem thực lực của hắn phát huy vô cùng tinh tế, nhưng trong lòng của Trương Đức Bưu lại nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói: "Đem Phá Sơn Nha làm thần linh của chính mình? Các hạ quá chú trọng đao của mình rồi, nếu như đao bị đoạn, thực lực của ngươi sẽ giảm xuống!”
Nói tới đây khí thế của hắn đang tăng vọt đột nhiên giảm xuống, Trương Đức Bưu càng ngày càng nhẹ nhõm, tiếp tục cười nói: "Phá Sơn Nha là dùng hàm răng của người có thành tựu cao nhất của bộ lạch các ngươi rèn thành, cũng là thành tựu cao nhất cả đời của các hạ, rốt cuộc chỉ sợ không cách nào siêu việt vị tiền bối kia! Không biết ta nói có đúng không, Hillman các hạ?"
Sắc mặt Hillman biến hóa, khí thế có chút bất ổn, Sinh Tử Kiều quyền ý của Trương Đức Bưu lập tức thoát thể mà ra, một cây cầu cứ thế mà phá vỡ quyền ý thần niệm của Hillman, xuất hiện ở trước mặt hai người!
Hai chủng quyền ý thần niệm bất đồng va chạm lẫn nhau, Phá Sơn Nha vô kiên bất tồi, Sinh Tử Kiều kiên vô bất phá, Sinh Tử Kiều đối chiến Phá Sơn Nha, lập tức không gian chấn động, phát ra tiếng đùng đùng trầm đục, hai chủng quyền ý ở giữa không gian cất giấu sấm rền không thể nhìn thấy, một tiếng cao hơn một tiếng, một hồi đón lấy một hồi! Trương Đức Bưu cười to, giờ phút gặp Hillman, hắn vẫn bị tên Thú Tộc chiến sĩ này áp chế, hai người mặc dù không có giao thủ, nhưng đọ sức đã bắt đầu.
Không chỉ giao thủ ngôn ngữ, đồng dạng cũng giao thủ thông minh tài trí, Musharraf Hillman biểu hiện ra ngoài trí tuệ xuất sắc hơn xa hắn, không ngừng đả kích lòng tin của hắn.
Trương Đức Bưu cũng đang tìm kiếm cơ hội phản kích. Cho tới lúc này, hắn mới hoàn toàn chiếm cứ thượng phong!
"Musharraf Hillman các hạ, ngươi quá nóng vội rồi, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ phát hiện ra Phá Sơn Nha mà ngươi cho rằng nó vô cùng cường đại, sẽ biến thành vướng bận của ngươi, ngươi căn bản không cách nào thoát khỏi vướng bận này!"
Khí thế Musharraf Hillman đang suy sụp, lập tức lại tăng vọt, căn bản không vì lời nói của hắn mà thay đổi, cười dài nói: "Nhiều lời vô ích, Đức Bưu các hạ, chúng ta hãy để tay chân nói chuyện với nhau!"
Hô!
Phá Sơn Nha xoay tròn, xuất hiện một đạo hồ quang, hướng cổ họng Trương Đức Bưu chém tới!
Nam Cương Man tộc cùng Thú Tộc, hai đại chủng tộc tu luyện đấu khí, dân tộc khí lực trời sinh cường hoành. Hai người trẻ tuổi xuất sắc nhất, rốt cục đã giao thủ với nhau!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.