Dạ Mị

Chương 15: Chuyến cắm trại

Giai Dĩnh

01/09/2016

"Thế nào, bồ sẽ đi đến La Push với bọn mình chứ?" Jessica hỏi Isabella, tuy rằng cô nàng không thích lắm cái tính của Isabella nhưng vì là bạn nên phải mời chứ.

"Tất nhiên rồi, mình chắc chắn sẽ đi." Isabella hứa một cách chắc nịch. Jessica gật gật đầu sau đó kéo tay Anna đi, rầm rì hỏi cô về chuyện của Edward.

Isabella cảm thấy mình có phải là quá khinh người hay không nhưng mà cô ta không tài nào thích nổi Anna dù rằng cô đối xử với cô ta rất tốt. Isabella lắc đầu, có lẽ cô ta đã nghĩ quá nhiều rồi. Anna dễ mến như vậy cô ta làm sao có thể ghét được cơ chứ.

_______________ta là vạch ngăn cách cảm giác đáng ghét__________________

Mọi người ngồi trong chiếc Suburban của Mike tám chuyện rôm rả. Jessica dựa sát vào người cô hằm hè hỏi: "Khai mau quan hệ của bồ với Edward ra sao rồi."

"Vẫn như vậy, Jess à ngày nào bồ cũng hỏi không thấy chán sao?" Cô nhíu mày cảm thấy cô bạn thật sự hết thuốc chữa. Jessica giận lẫy, thật sự muốn lấy dao bổ đôi đầu cô ra để xem nó chứa cái quỷ gì mà cô có thể ngốc như vậy.

"Angela mình cảm thấy thật bi ai, mau an ủi mình đi." Jessica nhìn Angela bằng đôi mắt cún con, trên mặt viết rõ năm chữ 'mau an ủi tớ đi'.

Isabella cảm thấy kì lạ, sao cô ta lại bực tức khi Jessica nhắc đến mối quan hệ của Anna và Edward chứ. Khi họ đứng cạnh nhau cô ta cảm thấy có cảm giác như đồ vật của mình bị cướp vậy. Nhưng lại không thể không thừa nhận rằng họ rất hợp với nhau. Có lẽ cô ta bị choáng đầu rồi.

Khi đến nơi, Mike đánh lửa, ngọn lửa màu xanh rất đẹp và lạ mắt. Ngọn lửa cứ như cô vũ công đang nhảy múa điên cuồng. Mọi người đi dạo quanh bãi biển, Isabella bị ngã mấy lần lúc trên đường về chỗ cắm trại.

Cô thừa nhận nơi này khá đẹp nhưng không khơi dậy được hứng thú của cô, đơn giản vì những nơi đẹp hơn cô cũng đã thấy qua rồi.

Khi nhìn thấy vài người da đỏ, cô biết kịch tình lại sắp bắt đầu rồi. Mọi người chạy ra đầu sóng chơi đùa, chỉ còn lại cô, Isabella và Jacob. Cậu bé thật sự rất dễ thương, đáng tiếc mối tình đầu của cậu chưa bắt đầu đã kết thúc.

Ba người nói chuyện khá vui vẻ, cô đưa một thanh chocolate cho Jacob, cậu bé vui vẻ nhận lấy. Sau đó chính là đoạn Isabella và Jacob đi dạo.



"Chị hứa sẽ không nói cho ai hết." Isabella hứa với một giọng chắc nịch. Cô ta cảm thấy mình sẽ có một manh mối gì đó dẫn tới sự thật.

"Chị có biết truyền thuyết của bọn em không? Trong đó có một truyền thuyết nói về bọn người máu lạnh." Jacob bí hiểm kể.

"Bọn người máu lạnh." Isabella cố làm giọng tò mò.

"Đúng vậy chúng là những kẻ tàn bạo thích hút máu mà chỗ các chị gọi là..." Cậu bé kéo dài giọng, cô thêm vào: "Ma-cà-rồng."

"Đúng vậy, đến đời ông cố của bọn em thì có thỏa thuận rằng bọn người đó sẽ không bước vào vùng đất của bọn em và bọn em sẽ không giao chúng cho người mặt trắng."

"Tuy nhiên đó là bởi vì bộ tộc của bọn em cảm thấy chúng đã không còn nguy hiểm nữa nên mới ký thỏa thuận này."

"Nếu đã không còn nguy hiểm nữa thì vì sao..." Isabella muốn nói thì bị cắt ngang: "Có phải bộ tộc của bạn em không tin vào bọn người máu lạnh ấy không?"

"Bingo, chị đoán đúng rồi, tuy rằng thậm chí ngay cả khi chúng đã được giáo hóa để sống hòa đồng trong đời sống thị tộc. Chị không biết đâu, để tồn tại, chúng có thể trở nên cực kỳ hung bạo..." Jacob gằn từng tiếng như đã cân nhắc một cách kỹ lưỡng trước khi nói ra.

"Em nói "giáo hóa" có nghĩa là sao?"

"Nghĩa là chúng không được phép săn người. Và vì vậy, chúng sẽ phải săn thú..."

Isabella cố hỏi với giọng dửng dưng:

"Vậy, với nhà Cullen là sao? Họ cũng giống những người máu lạnh mà ông cố em gặp hả? "

"Không" Jacob dừng lại một cách đột ngột. "Chúng chính là người máu lạnh."



Tuồng như đã đọc được nỗi sợ hãi hiện lên trên mặt Isabella, Jacob mỉm cười hài lòng và tiếp tục kể:

"Giờ thì chúng đã có nhiều đồng bọn hơn, đó là một người đàn ông và một người phụ nữ, nhưng mà máu lạnh vẫn cứ là máu lạnh. Thời ông cố em, kẻ cầm đầu có tên là Carlisle. Hắn sống ở đây và đã bỏ đi trước khi người của chị đến." Jacob cố giữ cho sắc mặt thật nghiêm nghị, nhưng không khó khăn gì để thấy là cậu bé đang rất muốn mỉm cười(Trích chương 6 - Twilight).

Isabella gượng cười, da gà đã nổi hết cả lên nhưng vẫn giả vờ như dửng dưng với câu chuyện.

"Em kể chuyện rất hay." Tôi tán thưởng, cậu bé cười đắc ý ra chò. Sau đó Jessica và Mike tìm tới nói trời sắp mưa rồi tất cả mọi người thu dọn đồ đạc trở về Forks. Trước khi trở về tôi quay ra nói với Jacob.

"Khi nào đã có bằng và xe thì đến thăm chị nhé, chị sẽ đãi em một tách Capuchino và một bữa ăn ngon miệng."

"Thanh chocolate rất ngon chị ạ, em rất thích." Mắt cậu bé sáng lên khi nhắc về nó.

"Vậy khi nào em đến chị sẽ cho em một thùng, thế nào?" Cô nghiêng đầu, cười hỏi.

"Thế thì còn gì bằng." Cậu bé reo lên vui sướng. "Hứa nhé chị."

"Ừ, hứa." Nói rồi cô vẫy tay chào tạm biệt Jacob bước lên xe.

Hừm, kịch tình quân quả thật đúng là rất mạnh, rõ ràng không xảy ra vụ va chạm vậy mà Isabella vẫn tò mò về Edward được. Mà thôi, không nghĩ nữa dù sao loại chuyện kiểu này cũng đã xảy ra nhiều rồi, không còn đả kích cô được nữa.

Chị sắp đến, phải chuẩn bị mọi thứ thật cẩn thận để chào đón chị ấy nữa chứ.

Chị, em nhớ chị nhiều lắm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dạ Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook