Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 60: CHIẾN ĐỘI KỲ TÀI

Điệp Chi Linh

19/09/2021

Phù Âm ngồi ở vị trí số một, giai đoạn cấm tướng sẽ do cô tới chọn, cô theo yêu cầu của huấn luyện viên cấm Hoa Mộc Lan, đối phương huấn luyện viên lại theo sau cấm Bách Lý Thủ Ước. Tiêu Minh Hiên lại cho Phù Âm cấm Đạt Ma, đối phương cấm Điêu Thuyền. Phù Âm cấm tướng cuối là Quan Vũ, đối phương theo sau cấm jungler Bách Lý Huyền Sách.

Huấn luyện viên đối phương cấm đều là ba vị tướng được dùng nhiều, xạ thủ, trung đơn lại thêm một jungler.

Nhưng Minh thần lại cấm cả ba tướng thượng đơn Hoa Mộc Lan, Đạt Ma, Quan Vũ, Minh thần làm như vậy, lẽ nào là bởi vì anh ấy kiêng dè thượng đơn Tàng Phong của chiến đội TZ?

Huấn luyện viên không khỏi cảm thán: "Tàng Phong, cậu vẫn là lần đầu được loại đãi ngộ này đi! Ba vị trí cấm đều là nhắm vào cậu!"

Thượng đơn của TZ cười hắc hắc đáp: "Minh thần như vậy kiêng dè em, em đột nhiên cảm thấy có chút vinh hạnh."

Nhưng trên thực tế, Tiêu Minh Hiên mới không biết Tàng Phong là người nào, anh đối với tuyển thủ thượng đơn TZ một chút ấn tượng cũng không có, anh làm như vậy, không phải là nhắm vào thượng đơn của TZ, mà là nhắm vào thượng đơn nhà mình--- em gái Phù Âm.

Khiến Phù Âm liên tục cấm ba vị tướng mình chơi không tệ, như vậy sẽ càng khiến hố anh hùng không đủ sâu của Phù Âm càng thêm nghèo rớt mùng tơi.

Tới giai đoạn chọn, Tiêu Minh Hiên hỏi: "Tiểu Âm biết chơi Lão Phu Tử chứ?"

Bản mệnh Hoa Mộc Lan bị cấm, Đạt Ma dùng khá tốt cũng bị cho vào phòng tối, Quan Vũ khoảng thời gian này luôn tập trung luyện cũng bị huấn luyện viên cấm.....

Phù Âm biết anh đang muốn khảo nghiệm bản thân, bèn nói: "Vậy chọn Lão Phu Tử thôi."

Tiêu Minh Hiên hỏi: "Lão Phu Tử em luyện thế nào?"

Phù Âm mỉm cười đáp: "Chưa đến mức lợi hại, nhưng vẫn có thể ra trận."

Cuối cùng là, Phù Âm chọn trước Lão Phu Tử. Đối diện số 1 và 2 chọn tướng đường biên Tào Tháo và Kai.

Loại hình double chiến sĩ Tào Tháo và Kai cũng từng xuất hiện trong liên đấu, được gọi là "tổ hợp khảm đao", hai người đồng thời cầm đao xông lên chém người, hai đao to bổ chết một người có khả năng phòng thủ kém. Hơn nữa, Tào Tháo không chỉ ăn kinh tế, năng lực dẫn đường cực mạnh, Kai lúc mở tuyệt chiêu khả năng phòng thủ tăng cao, hai đường biên chỉ tiến không lùi, chiến sĩ có thể công có thể phòng.

Tiêu Minh Hiên sờ cằm nghĩ, đáp: "Chọn tổ hợp quỷ thổi đèn."

Tổ hợp quỷ thổi đèn, cũng chính là tổ hợp Tô Liệt và Qủy Cốc Tử, bởi vì sau khi Tô Liệt chết dưới chân sẽ xuất hiện ba cây nến, Qủy Cốc Tử có thể ẩn thân giúp hắn thổi đèn hồi sinh, vậy nên tuyển thủ trong liên minh trêu đùa chọn ra cái tên "Qủy thổi đèn" đặt cho tổ hợp hai người.

Huấn luyện viên Trần nhìn thấy đối diện chọn như vậy, bèn nói: "Chọn Trương Phi, tank thuần kháng áp. Lại chọn thêm trung đơn Biên Trừng."

Đến lượt Tiêu Minh Hiên, anh không chút do dự nói: "Trung đơn lấy Doanh Chính, xạ thủ Tôn Thượng Hương."

Doanh Chính chính là pháp sư tương đối sở trường của Lục Thanh Vũ, Tôn Thượng Hương lại là bản mệnh của Diệp Phong, cho dù trận này dùng Tô Liệt jungler nhường kinh tế, vậy hai vị trí quan trọng có thể nhường cho tướng trọng tâm cần kinh tế, đầu kỳ bảo toàn khu rừng, hậu kỳ để pháp sư, xạ thủ carry cả trận.

Huấn luyện viên Trần nhìn thấy đội hình đối diện, trong lòng không khỏi nghi hoặc: "Đây là lấy Tôn Thượng Hương đi jungler? Hệ thống tự do sao?"

Đội trưởng Thần Thú TZ đáp: "Cũng có thể là jungler Tô Liệt, Tôn Thượng Hương đi đường dưới đi."

Huấn luyện viên Trần sờ cằm suy nghĩ, đáp: "Vậy jungler chúng ta chọn A Kha, nhìn chằm chằm gϊếŧ Doanh Chính và Tôn Thượng Hương."

Song phương chọn xong, trận đấu chính thức bắt đầu!

Tô Liệt cấp một đặc biệt mạnh, bởi vì hắn có hai mạng. Nhưng Trương Phi cấp một cũng rất mạnh, song phương lén lút ăn ý đồng thời thâm nhập vào khu rừng buff xanh của đối phương, kết quả chính là hoàn toàn hoán đổi khu lam.

Đầu trận như vậy có thể nói là ngang tay.

Tô Liệt là jungler không thể ăn kinh tế, vậy nên Thời Việt buff đánh tới lượng máu cuối cùng rồi đột nhiên dừng tay, nhường cho Doanh Chính lấy đợt lam đầu tiên. Sau đó anh lại đến buff đỏ phe mình, đánh buff tới lượng máu cuối cùng lại ngừng tay, nhường cho Tôn Thượng Hương đợt buff đỏ đầu tiên.

Tiêu Minh Hiên không nhịn được cảm thán: "A Việt là lần đầu chơi jungler kiểu phụ trợ sao?"

Thời Việt bình thản đáp: "Đúng vậy, vừa rồi thiếu chút nữa quen tay lấy cả buff, may mắn kịp thời nhịn lại."

Mọi người cùng nhau cười ra tiếng.

Lục Thanh Vũ đáp: "Cảm ơn baba jungler."

Diệp Phong đáp: "Cảm ơn baba jungler."

Thời Việt nhấc mày: "Hai người cầm lấy buff, trên đường còn không đánh ra được ưu thế, tối này cùng nhau đi rửa bát đấy."

Lục Thanh Vũ và Diệp Phong lập tức lên tinh thần, rửa bát đối với bọn họ mà nói thực sự là công việc cực khổ, baba jungler đến lượt buff đầu tiên còn phóng khoáng nhường cho bọn họ, hai người bọn họ nếu còn bị đối phương gϊếŧ, như vậy thì quá có lỗi với Việt ca rồi!

Thời Việt theo yêu cầu huấn luyện viên, làm tốt vai trò "Dưỡng phụ", chậm rãi nuôi béo trung đơn và xạ thủ.

Chiến thuật này, cùng với cách đánh trước đây của Thời Việt hoàn toàn khác biệt.

Trước đây khi anh nắm trong tay cách loại tướng rừng như Lý Bạch hay Huyền Sách, đồng đội sẽ tự giác nhường kinh tế khu rừng lại cho anh, anh có thể thu hết toàn bộ đợt quái rừng đầu tiên để đạt cấp 4 nhanh nhất, sau đó ở du tẩu khắp nơi bắt người, giúp đồng đội dẫn nhịp đấu, nắm vững ưu thế, cả đoàn đội đều vây quanh anh tới đánh, lúc đoàn chiến cũng sẽ ưu tiên bảo vệ anh.

Nhưng hôm nay, anh chọn jungler Tô Liệt, anh phải ngược lại nhường đồng đội buff đỏ lam có kinh tế cùng kinh nghiệm cao nhất, anh chỉ gϊếŧ vài con tiểu quái, điều này cũng dẫn tới cấp bậc khác biệt giữa trung đơn Doanh Chính và xạ thủ Tôn Thượng Hương với Tô Liệt của Thời Việt.

Tô Liệt đánh rừng không cần dẫn nhịp đấu đi gϊếŧ người, Thời Việt cần phải làm tốt chính là bảo vệ khu rừng, đuổi những kẻ xâm nhập, nhường kinh nghiệm cùng kinh tế cho pháp sư và xạ thủ, hậu kỳ đợi pháp sư và xạ thủ đứng ra đánh đoàn, hai vị trí dẫn đầu có kinh tế cáo có thể mang lại hiệu quả cao trong lúc đánh dã.

Tôn Thượng Hương nếu muốn tham đoàn, chí ít phải làm được trang bị gọi là "Vô lực chiến đao".

Đây là trang bị tăng thêm khả năng tấn công, Diệp Phong trước mắt vẫn chưa làm ra, Thời Việt tự nhiên cũng không chủ động khai đoàn, liền dẫn phụ trợ Qủy Cốc Tử cùng đi vòng quanh khu rừng, bảo vệ khu rừng nhà mình lại đi xâm lược rừng nhà đối phương, thừa cơ lúc đối phương không có người gác trộm hai con quái rừng.

Bởi vì phe mình chủ động né chiến kéo tới hậu kỳ, đầu kỳ A Kha vài lần đi bắt người đều không thành công.

Lục Thanh Vũ đặc biệt lén lút, Doanh Chính của anh luôn núp sau tháp quét binh, tốc độ quét binh lại nhanh, A Kha căn bản tìm không ra cơ hội kích sát anh.

Tôn Thượng Hương đường dưới càng cẩn thận hơn, tuyến binh căn bản không bước qua được ranh giới, A Kha ẩn thân ám thích một đao, Tôn Thượng Hương lập tức lộn nhào về tháp, tính cảnh giác cực cao.

Thời gian trận đấu vượt qua bốn phút, song phương vẫn chưa ai có first blood.

Tổ hợp Tô Liệt cùng Qủy Cốc Tử thực sự rất phiền, ẩn thân cùng nhanh chóng chạy khắp nơi, tiểu quái của khu rừng lúc nào cũng bị cướp mất hai con, làm jungler đối phương buồn bực chết được.

Đội trưởng Thần Thú của TZ nhíu mày, nói: "Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, Biên Trừng Tào Tháo Trương Phi phối hợp với tớ, chúng ta tập trung nhắm vào đường trên!"

Doanh Chính luôn ở sau tháp quét binh không dễ bắt, Tôn Thượng Hương có chớp nhoáng nháy mắt đã chạy tới chỗ xa bắt không được, pháp sư và xạ thủ đều có tính cảnh giác quá cao, đường giữa và dưới không tìm được cơ hội, vậy nên cậu mới chuyển hướng khác, muốn tập trung bắt ở đường trên.

Đường trên, Phù Âm đang thao tác Lão Phu Tử đơn chiến với Tào Tháo.

Nhìn thấy lượng máu của Tào Tháo không còn bao nhiêu, cô lập túc dùng đại chiêu trói trụ Tào Tháo, sau đó lấy gậy ra bắt đầu quật!

Gậy của Lão Phu Tử đánh người đặc biệt đau, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, Tào Tháo nháy mắt đã chỉ còn chút máu.

Nhưng vào lúc này Tào Tháo đột nhiên mở tuyệt chiêu, dùng một loạt kỹ năng phản kích lên người Lão Phu Tử, tuyệt chiêu của Tào Tháo có thể hút máu, lượng máu rất nhanh phục hồi lại một chút.

Trương Phi đột nhiên từ trong lùm cỏ nhào ra, một tuyệt chiêu đánh choáng Lão Phu Tử, Biên Trừng theo sau phóng vòng độc quanh Lão Phu Tử, kịch độc nhanh chóng nhân lên thành năm tầng, sau đó A Kha nhập hồi, một chiêu bạo kích bắt được Lão Phu Tử.

---- First blood!

Lão Phu Tử tặng first blood, ngoại tháp cũng bị triệt.

Phù Âm chủ động lên tiếng: "Xin lỗi, không bảo hộ được đường trên."

Thời Việt nhìn tình huống đường trên, đáp: "Không sao, có tới bốn người tới bắt em, thần tiên cũng bảo vệ không được."

Cho dù là đại thần lợi hại ở trong tình huống như vậy cũng bị bắt, Thời Việt nhìn ra được, Phù Âm vừa rồi bị bắt cũng rất bình thường, bởi vì jungler đối phương nhắm chuẩn thời cơ Tô Liệt cùng Qủy Cốc Tử đến khu rừng đường dưới, triệu tập cả bốn người tới đường trên bắt người.

TZ có một đội trưởng ý thức không tồi.



Thời Việt quan sát tình thế toàn trận, nói: "Đường giữa và dưới đẩy tháp."

Lục Thanh Vũ lập tức từ sau tháp xông ra quét binh đẩy tháp, đường dưới Diệp Phong nghe theo chỉ đạo của đội trưởng, cũng từ trong lùm cỏ chạy ra quét binh đẩy tháp.

Kai thấy hắn dám chạy ra, quả quyết mở tuyệt chiêu xông lên đánh hắn.

Diệp Phong đi theo hình chữ S tránh né, vừa lộn nhào vừa phụ công. Trước khi Tô Liệt và Qủy Cốc Tử tới giúp đỡ, hắn đã cùng Kai đánh tới mất nửa cây máu. Sau đó, Tô Liệt và Qủy Cốc Tử từ lùm cỏ bên cạnh xông ra, Tô Liệt mở tuyệt chiêu, trực tiếp kích bay Kai vào không trung!

Đồng thời, Tôn Thượng Hương dùng một cú lăn công kích, quả quyết lấy được đầu Kai!

Thời Việt nói: "Rất đẹp!"

Diệp Phong hắc hắc cười: "Nhanh đẩy tháp!"

Ba người dẫn theo tuyến binh đẩy ngoại tháp đường dưới, trung đơn Doanh Chính đơn độc một người đẩy trung tháp.

Ngoại tháp và nội tháp phe mình rất nhanh bị đẩy rớt, đổi lại hai tòa ngoại tháp đường giữa và dưới của đối phương, cũng không tính là thua thiệt.

Tiêu Minh Hiên nhìn thấy một màn này không khỏi tán thưởng, Thời Việt trong trận bình tĩnh, còn có nắm bắt chuẩn xác cực diện toàn trận, Thời Việt luôn có thể nắm bắt được thời cơ đổi lấy ưu thế cho phe mình, mà có một người chỉ huy như vậy khả năng tác chiến của đội cũng tăng lên rất nhiều.

Phù Âm lúc này đang ở căn cứ đợi hồi sinh, nhưng màn hình cô liên tục xuất hiện tin tức "phe ta đã phá vỡ tháp phòng ngự", trong lòng không khỏi dâng lên vài tia nhiệt huyết.

Có đồng đội tiếp sức, cái chết của cô không hề uổng phí!

Có thể nói, trận này có thể đẩy được hai tòa ngoại tháp, cô có tác dụng làm "vật hi sinh", dẫn dụ bốn người đối phương, giúp đồng đội tạo ra cơ hội.

Phù Âm lên tiếng nói: "Em tiếp tục dẫn đường trên, đánh giữ chân được không?"

Thời Việt gật đầu: "Có thể."

Lão Phu Tử trong đội hình có tác dụng giữ chân, dẫn binh, lôi kéo đội hình.

Trận đấu đi tới trung hậu kỳ, nhìn thấy bản đồ nhỏ Lão Phu Tử dẫn binh đi đẩy tháp, rốt cuộc là quản hay không? Nếu như quản, phía một người tới đơn chiến, rất khó đánh lại Lão Phu Tử, nếu như không quản, thì phải trơ mắt nhìn hắn đẩy mất tháp cao địa sao? Để xử lý Lão Phu Tử đơn độc dẫn binh, thường cần có hai người tới bắt, hoặc là phái một người có năng lực mạnh tới bắt. Nhưng như vậy, đoàn chiến trước mặt sẽ trở thành cục diện 4v4, không nhất định đánh lại.

Trải qua đợt đoàn chiến vừa rồi, Phù Âm cũng quan sát được điểm này, vậy nên mới đưa ra quyết định đơn độc dẫn binh giữ chân.

***

Trận đấu tiến đến phút thứ 10, năm người đối diện ở đường giữa ép đoàn.

Đội hình của TZ mở đoàn cực kỳ lợi hại, Tào Tháo và Kai dẫn đầu không tệ, Trương Phi khả năng phòng thủ mạnh, Biên Trừng liên tục trị liệu, A Kha bạo phát thu hoạch.

Lúc này, đường giữa chỉ có một mình Lục Thanh Vũ hộ tháp, Thời Việt nhìn trên bản đồ nhỏ lập tức nói: "Tập hợp ở đường giữa chuẩn bị đoàn chiến!"

Anh cùng Qủy Cốc Tử nhanh chóng chạy đến lùm cỏ đường giữa núp, Tôn Thượng Hương cũng từ đường dưới đuổi tới.

Lúc này, binh tuyến tiến tháp, Trương Phi mở tuyệt chiêu gào thét mục địch đánh tan đội hình chiến đội, Biên Trừng phòng đầy vòng độc, A Kha bộc sau nhắm vào Doanh Chính, một chiêu bạo kích đánh rớt nửa cây máu của Doanh Chính, Lục Thanh Vũ chịu không được bèn dùng chớp nhoáng lui về.

Mà tựa như cùng lúc, Qủy Cốc Tử và Tô Liệt lần nữa phối hợp từ lùm cỏ nhào ra.

Thời Việt trước đó đã niệm chiêu thức, đại chiêu phóng ngay lúc đó, nháy mắt phối hợp với Qủy Cốc Tử.

Bang một tiếng vang đội, một chiêu của Thời Việt trực tiếp nện lên bốn người đối phương!

Lục Thanh Vũ lui về phía xa lập tức mở tuyệt chiêu, mưa kiếm điên cuồng rơi xuống rậm rạp, đánh cho bốn người đối phương mất nhiều máu.

Tôn Thượng Hương linh hoạt nhào tới, thừa cơ trốn trong lùm cỏ mặt bên, một tên nhắm thẳng vào đầu A Kha.

Lúc này, Doanh Chính chỉ còn lại chút máu, Tào Tháo đối phương cầm đại đao đuổi theo, Kai cũng theo sau truy bắt Tôn Thượng Hương, Qủy Cốc Tử ẩn thân xông tới kéo lại Tào Tháo, Lục Thanh Vũ lập tức phối hợp phóng một vòng mưa kiếm.

Kai vẫn còn ở bên cạnh đuổi theo Tôn Thượng Hương, Diệp Phong vừa đánh vừa chạy, từ đường giữa một đường chạy tới khu rừng, chớp nhoáng chạy tháo mạng.

Trận đoàn chiến đánh được một phút, cuối cùng, đường giữa ngoại tháp bị đẩy, phe mình Doanh Chính được phụ trợ bảo vệ rút lui, Tôn Thượng Hương tự mình nhào lộn rút lui, Tô Liệt của Thời Việt bị Trương Phi và Biên Trừng đánh chết, A Kha và Tào Tháo chết trận, số kill 1 vs 2, nhưng đổi lại là ngoại tháp đường giữa bị đẩy, phe mình tựa hồ có chút thiệt.

Nhưng tiếp sau đó, bên tai mọi người vang lên âm thanh quen thuộc của hệ thống: Your team has destroyed the turret.

--- Đội của bạn đã đẩy vỡ tháp phòng ngự của đối phương!

Mọi người nâng mắt nhìn, liền thấy Lão Phu Tử của Phù Âm dẫn theo binh tuyến, nhân lúc đường giữa đánh giáp lá cà, cô lại một đường đẩy tháp, lén lút đẩy vỡ tháp cao địa ở đường trên!

Diệp Phong không nhịn được nói: "Tiểu Âm 6666!"

Lục Thanh Vũ cùng cười lên: "Tiểu Âm cơ trí."

Nói như vậy, lần đoàn chiến phe mình hoàn toàn không hề chịu thiệt, ngược lại là nhận được lợi thế lớn!

Thời Việt trong lòng rất tán thưởng màn kéo chân của Phù Âm, cô hiển nhiên thấy được tình huống đoàn chiến, biết cho dù bản thân không tham chiến, đồng đội vẫn có thể trụ được, vậy nên cô chọn thừa cơ lúc địch phân tâm, nhanh chóng dẫn binh đi đẩy tháp cao địa của đối phương.

Tác dụng của tháp cao địa, đương nhiên lợi hại hơn nhiều.

Bởi vì một bị tháp cao địa của đối phương vỡ, phe mình sẽ phái một nhóm tinh binh, năng lực tác chiến của nhóm tinh binh, đương nhiên tiểu binh không thể so sánh được.

Toàn bộ ba đường đều phái ra nhóm tinh binh, áp lực binh tuyến của đối phương sẽ rất lớn, đặc biệt là dưới tình huống đường trên đã bị đánh vỡ tháp cao địa, bọn họ tùy thời phòng hờ Lão Phu Tử thừa loạn tới trộm tháp.

Thực sự sẽ rất gian nan.

***

Lại ba phút trôi qua, Thời Việt chủ động tìm cơ hội ở phụ cận chỗ chúa tể ép khai đoàn, đối phương năm người nhanh chóng chạy qua, song phương giằng co, đánh cả nửa ngày bất phân thắng bại.

Kết quả Phù Âm lại lần nũa dẫn theo binh tuyến đi tới cao địa.

---- Thạch anh phe mình bị đối phương công kích.

Nghe được cảnh báo, đầu đội trưởng đối phương đã muốn nổ tung, lập tưc nói: "Lão Phu Tử trộm nhà, Tào Tháo quay về bảo hộ! Người còn lại tiếp tục trụ!"

Tào Tháo bị ép quay về hộ nhà, tuy nhiên Phù Âm nhìn thấy hắn trở về, lập tức dùng kỹ năng 2 chạy mất, bởi vì nếu đánh nhau dưới thạch anh, thạch anh đối phương sẽ tự động công kích, lực sát thương cực kỳ cao, cô không thể ở ngay dưới thạch anh đơn chiến với Tào Tháo.

Tào Tháo hộ được nhà, đáng tiếc, đoàn chiến bốn người ở chỗ chúa tể không thể trụ được.

Tô Liệt có khả năng ép khai đoàn quá đáng sợ, đặc biệt là Tô Liệt do Thời Việt thao tác, mỗi lần dùng tuyệt chiêu đều khiến mọi người có thể phi thăng thành tiên.

Một đại chiêu nên lên cả ba bốn người, lại tiếp thêm kỹ năng 1 2 xông vào đánh vỡ đội hình, Tô Liệt một thân làm lớp bảo vệ đứng phía trước, điều này tạo thành hoàn cảnh tốt cho Doanh Chính và Tôn Thượng Hương nhập trận. Qủy Cốc Tử săn sóc làm tấm khiên bảo vệ Doanh Chính, Tôn Thượng Hương linh hoạt lăn vòng từ các góc độ bắn tên, trang bị của hai người quá đáng sợ, đoàn chiến căn bản đánh không được.

Đội trưởng TZ Thần Thú bất đắc dĩ nói: "Rút lui! Rút lui!"

Một trận đoàn chiến, pháp sư Biên Trừng bị Tôn Thượng Hương một tên bắn chết, Kai, Trương Phi và A Kha cũng mất nhiều máu, ba người chỉ có thể nhanh chóng rút lui.

Thời Việt dẫn theo đồng đội thừa cơ lấy được chúa tể.

Lúc này, khoảng cách kinh tế hai bên đã kéo đến năm ngàn.

Sau khi chúa tể tiên phong ba đường đi áp tuyến, binh tuyến toàn bộ được phái đi, Thời Việt triệu tập mọi người lại lần nữa ở đường giữa ép khai đoàn.

Đối phương không thể không tới hộ tháp đường giữa, Phù Âm luôn dẫn đường cũng đến tham đoàn.



Song phương ở nội tháp giằng co, Thời Việt lại lần nữa từ trong lùm cỏ mở tuyệt chiêu đánh lên ba người, sau đó một đường mạnh mẽ đẩy Tào Tháo ra khỏi vị trí phòng vệ của tháp phòng ngự, Phù Âm theo sau nhanh chóng mở tuyệt chiêu trói Tào Tháo ở vị trí đó.

Bản thân cô cũng biết chơi Tào Tháo, biết Tào Tháo tướng sĩ này có khả năng dịch chuyển rất khó gϊếŧ. Nhưng một khi bị Lão Phu Tử trói lại, Tào Tháo chỉ có thể ở tại chỗ đó bất động, như vậy thuận tiện cho đồng đội tới đánh.

Tào Tháo mở tuyệt chiêu hút máu đối chiêu với Lão Phu Tử, hai bên ai cũng không nhường ai, nhưng Phù Âm có đồng đội nha!

Tôn Thượng Hương từ bên nhào tới, một tên tiếp một tên bắn lên người Tào Tháo đang bị trói, thoải mái như đánh khúc gỗ, nhanh chóng gϊếŧ chết Tào Tháo.

Đoàn chiến cũng biến thành bốn đánh năm.

Nhưng mà, Lão Phu Tử và Tô Liệt đã dùng tuyệt chiêu rồi, năng lực tác chiến giảm xuống, Trương Phi thừa cơ gào thét, bắt đầu phản kích.

Tô Liệt bị đánh choáng, Biên Trừng lại dùng độc trực tiếp độc chết Tô Liệt, nhưng kết quả của việc đem kỹ năng công kích lãng phí lên tank như Tô Liệt chính là, Doanh Chính và Tôn Thượng Hương phóng ra, đặc biệt là Tôn Thượng Hương, luôn ở một bên lộn nhào, mỗi một tên đều bắt đến lợi hại. Doanh Chính ở phía xa phóng mưa tên, mọi người căn bản tìm không ra vị trí của bọn họ, liền bị mưa kiếm của hắn bắn cho loan lỗ toàn thân.

May là A Kha tìm được cơ hội, nhanh chóng ẩn thân ám sát, ở trong lùm cỏ gϊếŧ chết Doanh Chính.

Kết quả là Qủy Cốc Tử phản ứng nhanh kéo mạnh làm choáng A Kha, Tôn Thượng Hương bắn một tên lại thêm kỹ năng 2 bão táp, trực tiếp đánh chết A Kha.

Như vậy trận đoàn chiến từ 5v5, đánh thành 3v3, hai bên đều chết mất hai người.

Cục diện vẫn còn trong trạng thái giằng co.

Tuy nhiên một giây sau, bên tai chiến đội TZ, lại lần nữa phát ra âm thanh cảnh báo quen thuộc --- Thạch anh phe mình đang bị công kích!

Thần Thú vừa bị gϊếŧ trực tiếp gào: "Mẹ nó! Lão Phu Tử lại đi trộm nhà!"

Biên Trừng có chút điên cuồng: "Thượng đơn bên kia sao lại thích đi trộm nhà như vậy?!"

Trương Phi cũng đáp: "Nhanh chóng về nhà, nhanh chóng về nhà!"

Lúc này Kai và Biên Trừng vẫn còn sống lập tức quay đầu chạy về, nhưng Qủy Cốc Tử và Tôn Thượng Hương sao có thể thả bọn họ, Qủy Cốc Tử từ bên cạnh chạy tới chắn đường về, Tôn Thượng Hương trực tiếp đánh từ xa, Kai và Biên Trừng bị quấn lấy không thể thoát ra, hận không thể xuyên qua màn hình chụp chết hai người.

---- Thạch anh phe mình đang bị công kích!

---- Thạch anh phe mình đang bị công kích!

Thanh âm hệ thống không ngừng vang lên, Phù Âm đang dẫn theo chúa tể tiên phong nhanh chóng đánh thạch anh.

Lượng máu của thạch anh còn 50%, 40%, 20%.....

Kai và Biên Trừng cuối cùng cũng gian nan trở về căn cứ, tuy nhiên, đợi bọn họ đuổi tới căn cứ, liền nhìn thấy thạch anh ngay trước mắt mình bị phá nát.

----- Thắng lợi!

Trên màn hình xuất hiện hai từ màu hoàng kim quen thuộc.

Diệp Phong vỗ đùi, khen: "Tiểu Âm 6666, một màn trộm nhà quá đỉnh!"

Lục Thanh Vũ nói: "Đánh rất đẹp!"

Lưu Tư Nguyên cười nói: "Chị Âm của em đúng là cơ trí."

Thời Việt không nói gì, nhìn cô một cái, phát hiện trán cô toàn là mồ hôi, hiển nhiên lúc nãy cũng rất căng thẳng.

Đột nhiên rất muốn nắm lấy tay cô nói "em làm rất tốt", nhưng nghĩ tới cô là con gái... hay là thôi đi.

Tiêu Minh Hiên đi qua, mỉm cười vỗ vai Phù Âm, hỏi: "Sao lại nghĩ tới trộm nhà?"

Phù Âm hít sâu một hơi

ổn định nhịp tim, nói: "Vừa rồi, cục diện của đoàn chiến Việt ca đã treo rồi, muốn cường đẩy đường dưới rất khó, em thấy đường trên binh tuyến vừa tới, liền từ lùm cỏ xông qua, dẫn binh tuyến thử có thể trộm vỡ thạch anh không." Cô lại nhìn Minh thần một cái, cười nói: "Đến hiện tại em vẫn còn căng thẳng, lòng bàn tay toàn là mồ hôi, nếu như trộm không được, mọi người sẽ phải đánh thêm một trận đoàn chiến."

Tiêu Minh Hiên mỉm cười nói: "Biện pháp không tệ."

Anh cũng không ngờ, cô bé này không chỉ có thể dũng mãnh dùng Hoa Mộc Lan đối đầu chính diện, còn có thể cơ trí linh hoạt dùng Lão phu Tử diễn kỹ thuật trộm nhà.

Trận đoàn chiến trước đó trộm đi cao địa, còn dùng trận đoàn chiến cuối trộm đi thạch anh....

Có thể nói, trận này nếu như không có Phù Âm, bọn họ muốn đánh tới căn cứ của đối phương chí ít cũng phải đánh thắng hai trận đoàn chiến.

Nhưng Phù Âm lại vào thời cơ thích hợp đưa ra một lựa chọn rất thông minh--- Không người để ý, trực tiếp trộm luôn căn cứ!

Làm một tuyển thủ thượng đơn, có lúc cần phải cùng đồng đội đánh đoàn, nhưng có lúc cũng không nhất định phải tham gia đoàn chiến, vận hành và giữ chân binh tuyến, mới là khảo nghiệm của tuyển thủ đường biên là đưa ra chỉ thị quan trọng hợp thời. Trong liên đấu chức nghiệp, vận hành binh tuyến tuyệt đối là một môn học cao thâm, rất nhiều trận đấu tuy rằng có số kill ưu thế, nhưng vẫn luôn không đánh được cao địa, chính là bởi vì tuyển thủ đường bên của đối phương biết cách khống chế binh tuyến, làm đối thủ không thể tiến lên.

Phù Âm có ý thức này, rất là tốt, điều này nói rõ cô tỉ mỉ linh hoạt, không hề cố địng bản thân trong dáng vẻ "Tôi cần phải cùng đồng đội hành động".

Cô có thể đơn độc một mình tiến lên cao địa trộm thạch anh của đối phương!

Thời Việt nghĩ tới điểm này, cũng khó có khi mỉm cười, nhìn cô nói: "Lão Phu Tử của em không tệ, tuy rằng chết mất một lần, trận này cũng không lấy được kill, nhưng đối với vận dụng binh tuyến, giúp được đoàn chiến việc lớn. Các trận chiến sau này em cũng có thể đánh thử dạng giữ chân này."

Phù Âm được khen đến ngại ngùng, lắc đầu đáp: "Thực ra, Lão Phu Tử em dùng vẫn chưa quen, chưa có tự tin trong việc tham đoàn."

Mọi người: ".........."

Cô bé này cũng quá thẳng thắn rồi? Người khác khen cô, cô lại có thể thành thật nói ra việc bản thân chơi không tốt.

Tiêu Minh Hiên nhịn cười nói: "Không sao cả, em có thể vận hành được binh tuyến là rất giỏi rồi. Còn những kỷ xảo của Lão Phu Tử, có thể từ từ học."

Phù Âm nghiêm túc gật đầu: "Vâng!"

***

Cùng lúc đó, căn cứ chiến đội TZ, mọi người màn hình xuất hiện hai chữ "Thất bại" đều ngớ người.

Thần Thứ nói: "Chiến đội này có chút lợi hại nha! Cái người tên "Xạ thủ quá khó chơi" dùng Tôn Thượng Hương, từ đầu đến cuối chưa chết lần nào, từ xa tấn công! Doanh Chính do người gọi là "Trung đơn không dễ dàng", mỗi lần quét chiêu đều có thể đem cả nhóm quét hết.... này mà còn khó chơi? Không dễ dàng? Tớ thấy là bọn họ không phải tới đùa giỡn, mà là tới trào phúng đấy!"

Đồng đội lập tức phụ họa: "Không sai không sâi, mấy cái tên này là để trào phúng đối thủ, kéo thù hận đấy!"

Huấn luyện viên Trần lại như suy tư sờ cằm, nói: "Chiến đội này, chắc chắn có một người chỉ huy cực kỳ lợi hại."

Thần Thú nói: "Là Minh thần sao?"

Huấn luyện viên Trần lắc đầu: "Không phải là anh ấy, anh cảm thấy là người chơi Tô Liệt." Anh nhớ lại vài trận đoàn chiến vừa rồi, nói: "Người chơi Tô Liệt này, không chỉ là người có thao tác hạng nhất, hơn nữa đối với khả năng khống chế trận đấu cực kỳ mạnh, vài trận đoàn chiến đều là do cậu ta tìm thời cơ, hơn nữa mỗi lần đều có thể đánh trúng cùng lúc mấy người, đánh ra ưu thế áp chế. Người này có chút lợi hại, chúng ta cần lưu ý nhiều hơn."

Huấn luyện viên Trần nhìn một hàng ID "Trung đơn không dễ dàng" "Phụ trợ quá cực khổ" "Xạ thủ quá khó chơi", lại nghĩ tới đội hình đầu tiên, đầu kỳ né chiến, hậu kỳ cường khai đoàn thậm chí còn vận hành binh tuyến, cả trận chiến, chiến đội đối phương không hề xuất hiện sai lầm rõ ràng, cách chơi rõ ràng bình tĩnh, mỗi lần đều bắt lấy thời cơ khai đoàn chuẩn xác. Hiển nhiên, mấy người trong chiến đội này đều là tuyển thủ khá mạnh, lại có thêm sự chỉ huy lợi hại, lúc ra sân đưa ra mệnh lệnh chính xác.

Thực ra, tuyển thủ của các trận cao cấp đều có năng lực ngang nhau, nhưng, có thể chỉ huy toàn trường lại không nhiều, một chiến đội, nếu như thực lực của các tuyển thủ đều không yếu, lại thêm chỉ huy lợi hại, năm người liền có thể đánh thành một chuỗi liên hợp, vào thời khắc mấu chốt đánh một trận đoàn chiến mang tính chèn ép.

Sống lưng của huấn luyện viên Trần đột nhiên có chút lạnh.

Chiến đội này, thực sự có chút đáng sợ.

Nếu như bọn họ tham gia WGC mùa sau, dự đoán về bảng xếp hạng của toàn weixin sẽ được quét lại một lần!

~~~~~~(^_^)~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đã Một Thời Tình Thâm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook