Chương 86: Dung tục
Điệp Chi Linh
19/09/2021
Lúc Thời Việt trở lại hiện trường thi đấu đã hồi phục lại vẻ bình tĩnh, trước mắt tỉ số ngang bằng 1:1, trận thứ 3 huấn luyện viên của đối phương chắc chắn sẽ nhắm vào anh, và đúng như anh đã dự đoán, trận thứ 3 huấn luyện viên đối phương cấm hai viên tướng đi rừng, hơn nữa còn để Lão Qủy giành mất jungler mạnh “Bách Lí Huyền Sách”. Thời Việt không thể làm gì hơn ngoài chọn ra jungler bảo hộ, giao lại trọng trách thu hoạch lại cho đồng đội.
Lục Thanh Vũ trận này giành được “Can Tương Mạc Tà”, đây là tướng pháp sư sau khi được điều chỉnh bỗng trở nên được chào đón, không chỉ có thể công kích ở cự ly xa, lực sát thương cũng khá cao, dưới tình huống đối phương giành mất Doanh Chính, Lục Thanh Vũ bèn chọn Can Tương Mạc Tà, bất luận là đơn chiến hay là đoàn chiến, đều có thể phát huy được hiệu quả không tệ.
Tuy rằng trận thứ 3 tới cuối cùng vẫn thua, nhưng trong quá trình thi đấu ít nhất không bị áp trên đỉnh đầu, một lần kéo chiến đội Kinh Cức tới phút 25, thiếu chút nữa là có thể đánh được chúa tể giành lấy cơ hội lật ngược bàn, khiến cho Lão Qủy cũng hú vía một phen.
Trận thứ 4 đối diện bắt đầu giành nhịp đấu, Lão Qủy ở cấp 1 dẫn theo cả đội năm người cùng tiến công, liên tiếp lấy được 2 kills, sự mơ hồ bắt đầu, hơn nữa còn khiến cho ưu thế bảo trì đến cuối trận đấu.
Lại là một màn tỉ số 1:3.
Sau khi trận đấu kết thúc Lão Qủy dẫn đồng đội sang bắt tay, gặp Thời Việt liền nói: “Trạng thái hôm nay của cậu có chút không đúng nha?”
Thời Việt nói: “Nếu hôm nay tớ ở đúng trạng thái, người thua chính là cậu đấy.”
Lão Qủy cười lên, lộ ra hàm răng trắng ngay ngắn: “Thua mà còn khoa trương như vậy, gặp lại ở Thành Đô!”
Hôm nay Kinh Cức có thể thắng 3:1 cũng hoàn toàn dựa vào thực lưc. Thời Việt đơn giản chúc mừng một tiếng, rồi dẫn theo đồng đội quay về hậu đài.
Nhóm phóng viên sớm đã tập trung tại đó, đợi bọn họ đi ra lập tức giơ mic tới: “Liên tiếp thua hai trận, Việt thần có cái gì muốn nói với fan không?” “Từ giải đấu thứ cấp đột nhiên quay lại KPL, có phải cảm thấy nhịp đấu cao độ chưa thích ứng kịp?” “Hôm nay bị Lão Qủy mai phục ám sát nhiều lần như vậy, Tiểu Nguyên có phải bị giết đến tuyệt vọng rồi không?” “Âm Phù, rất nhiều người nói Hoa Mộc Lan của cô về đến KPL liền không thể dùng được, chỉ có thể ở giải đấu thứ cấp bắt nạt mấy bạn nhỏ thôi, cô có suy nghĩ gì?”
Tần Như vốn muốn chặn nhóm phóng viên lại, nhưng phóng viên có mặt hôm nay quá nhiều, một mình cô cũng không thể nào ngăn nổi nhiều người như vậy.
Lưu Tư Nguyên bị dọa đến trắng bệch cả mặt trốn sau lưng Phù Âm, sắc mặt Phù Âm cũng có chút ngại ngừng, vẫn là Thời Việt đã quen với những lời chất vấn như vậy, bèn dùng biểu tình bình tĩnh nói: “Hai trận đấu này chính xác là chúng ta phát huy chưa đủ tốt, sau khi về chúng tôi sẽ tổng kết lại, tiếp tục nỗ lực, cảm ơn.”
Một câu nói của anh liền chặn lại miệng của toàn bộ phóng viên, theo sau đó liền dẫn đồng đội nhanh chóng xoay người rời đi.
Nếu như nói trận đấu đầu tiên thua 1:3, vẫn có thể dùng lời giải thích “Chiến đội mới tới KPL chưa kịp thích ứng”, vậy trận thứ hai thua 1:3 thì không thể lấy cái cớ giống vậy được nữa.
Trạng thái hôm nay xác thật không tốt, không còn gì để tranh luận nữa.
Thời Việt tối đó sau khi về chiến đội liền chủ động đăng weibo giải thích rõ ràng: “Trận đấu hôm nay là do tôi không nắm bắt tốt nhịp đấu, lúc chỉ huy gây ra sai sót. Là lỗi của tôi, đừng đi làm phiền những đồng đội khác. Xin lỗi đã khiến mọi người thất vọng.”
Dưới weibo của Lưu Tư Nguyên đã có không ít thủy quân đang chế giễu cậu, nói Trương Phi của cậu còn không bằng một con binh, thế mà lại để cho A Kha giết. Tiểu Nguyên vốn là người mới, lại thêm tuổi còn nhỏ, trong lòng vẫn còn đang buồn đây, kết quả Thời Việt chủ động đứng ra dẫn dắt làn đạn về phía mình.
Mắng người mới đương nhiên không đã ghiền bằng mắng đại thần, mấy anh hùng bàn phím lập tức nổi dậy, tiến tới weibo của Thời Việt thách thức trào phúng.
Lưu Tư Nguyên nhịn không được mà gửi tin nhắn cho Phù Âm: “Chị Âm, Việt ca chủ động đứng ra nhận hết trách nhiệm, thực ra em cảm thấy trách nhiệm lớn nhất của hôm nay thuộc về em, em có cần ở trên weibo giải thích một chút không? Nhìn mấy người này mắng Việt ca, trong lòng em thực sự chịu không được.”
Phù Âm đáp lại: “Đừng nghĩ nhiều, ôm mèo của em tới chỗ chị đi, chị em mình nói chuyện.”
***
Một lúc sau, Lưu Tư Nguyên ôm ba con mèo lên lầu, Phù Âm nhìn thấy ba bé mèo lông xù xù, lập tức lộ ra tươi cười, đem ba con ôm đặt lên giường.
Ba bé mèo ngồi thành một hàng, không ngừng hướng về Phù Âm kêu meo meo.
Cho dù tâm tình kém thì nhìn thấy bọn chúng cũng khiến tâm tình trở nên tốt hơn.
Phù Âm một bên xoa đầu mèo, một bên nhìn Lưu Tư Nguyên nói: “Tiểu Nguyên, chị biết áp lực gần đây của em là rất lớn, KPL so với giải đấu thứ cấp nhịp đấu nhanh hơn nhiều, em theo không kịp cũng là chuyện rất bình thường. Chị cũng vậy, cảm giác lúc đấu những trận này như đi trên mây vậy, còn không rõ việc gì đang xảy ra, đã bị đối phương cường sát rồi.”
Lưu Tư Nguyên gật đầu như gà mổ thóc: “Không sai không sai! Em cũng cảm thấy mờ mịt, có lúc còn không biết bản thân nên làm cái gì.”
Phù Âm nói: “Em có từng nghĩ qua, đối thủ của chúng ta là ai chưa?”
Lưu Tư Nguyên ngẩn ra.
Phù Âm đáp: “Chiến đội Kinh Cức, là đội ngũ từng ở trận tổng chung kết làm một màn lật bàn giành lấy giải tổng quán quân. Lão Qủy người này, đừng nói là em, đến cả mấy đội trưởng mạnh của các chiến đội lớn cũng phải kiêng kị anh ấy. Vậy nên, chúng ta thua Kinh Cức cũng chẳng có gì mất mặt cả.”
“LY Lam Nguyệt cũng giống vậy, á quân mùa giải trước, năm tuyển thủ chủ lực đều chưa từng đổi người, phối hợp vô cùng ăn ý, chiến thuật cũng cực kỳ ổn định.”
“Mà chúng ta thì sao? Chiến đội Mục Tiêu thành lập chưa đến một năm, ở liên đấu thứ cấp cũng chưa từng gặp qua đối thủ lớn mạnh, thiếu hụt kinh nghiệm của những trận đấu lớn, chúng ta có thể thắng LY và Kinh Cức mới là lạ đấy.”
“…………..” nghe Phù Âm nói như vậy, trong lòng Lưu Tư Nguyên đột nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều.
“Không cần gấp gáp.” Phù Âm nhẹ vỗ vai của cậu thiếu niên, nói “So với nhưng đội mạnh, nhược điểm của chúng ta quá rõ ràng, kinh nghiệm của chúng ta chưa đủ phong phú, tốc độ phản ứng lúc ra trận không đủ nhanh, rất dễ bị đối phương phá rối nhịp đấu. Nhưng ưu điểm của chúng ta cũng rất rõ ràng, nhóm đại thần thực lực đã ổn định rồi, mà chúng ta, lại có không gian rất lớn để phát triển.”
“Ví như đội trưởng Băng Vũ của ICE chính là đệ nhất phụ trợ, không một ai dám nghi ngờ thực lực của anh, em cùng anh ấy so sánh, cách biêt đương nhiên rất lớn, nhưng trong tương lai, ai đoán được gì? Cũng có thể một ngày nào đó em sẽ vượt qua cả anh ấy.”
“………………” Lưu Tư Nguyên được nữ thần khích lệ đến mặt trứng gà đều đỏ lên, tâm tình thất lạc sớm đã tan biến, ngược lại tràn đầy ý chí chiến đấu, “Không sai, nếu như em tiếp tục cố gắng, nói khong chừng trong tương lai em chính là đệ nhất phụ trợ, hahaha!”
Nhìn thấy dáng vẻ phấn khích của cậu nhóc, Phù Âm mỉm cười, giơ tay ra nói: “Vậy nên, đừng để ý tới mấy lời anh hùng bàn phím nói làm gì, chúng ta cùng nhau cố gắng thôi.”
Hai người nắm lại nắm tay, khẽ cụng vào nhau.
Thời Việt vốn muốn tới xem Phù Âm, kết quả, đứng ở trước cửa nghe được đối thoại của hai người.
Anh vốn cho rằng tâm tình của Phù Âm không tốt, không nghĩ là, tâm tình cô không chỉ bình tĩnh, mà còn biết an ủi Lưu Tư Nguyên nhỏ tuổi hơn cô.
Cô bé này mạnh mẽ hơn những gì anh nghĩ.
Lúc Lưu Tư Nguyên ôm ba bé mèo đi ra gặp Việt thần đứng ở trước cửa, cậu ngẩn ra, lập tức lưu lại một câu “Chị Âm ở trong phòng” sau đó nhanh trí chạy đi.
Thời Việt gõ cửa, đi vào trong phòng, ánh mắt ôn hòa nhìn cô nói: “Vốn muốn tới an ủi em mấy câu, hiện tại chắc không cần nữa rồi.”
Phù Âm quan tâm hỏi: “Thân thể anh tốt hơn chưa? Nghe huấn luyện viên nói anh từ trưa đến giờ vẫn phát sốt.”
“Không sao cả, có thể là do nhiệt độ điều hòa thấp quá, nên bị lạnh.” Thời Việt nói.
Phù Âm nhắc nhở: “Bệnh vật cũng không được sơ ý, sức khỏe chính là vốn luyến của bản thân*.”
* Câu gốc 身体是革命的本钱: sát nghĩa “Thân thể là tiền vốn của cách mạng. Ý muốn chỉ làm việc gì thì vẫn phải chú ý đến sức khỏe.
Thời Việt gật đầu: “Anh biết rồi. Em nghỉ ngơi sớm đi. Ngủ ngon.”
Phù Âm không hề ngủ sớm, ngược lại đi tới phòng bếp đun một ấm Kim Ngân Hoa Lộ, đây là món khi nhỏ lúc cô bệnh mẹ hay đun cho cô uống. Đem lá trà Kim Ngân Hoa rửa sạch để vào trong chén lại thêm chút nước, đầu tiên nấu với lửa lớn sau đó thì đun trong lửa nhỏ tầm mười mấy phút, tiếp đến chắt nước trà ra cho thêm chút đường phèn, để nguội rồi uống, cực kỳ hữu dụng.
Phù Âm đem trà đã nấu xong đưa lên tầng 2, gõ cửa phòng Thời Việt.
Cơn sốt của Thời Việt vẫn chưa giảm, đầu vẫn như cũ nặng trình trịch, vừa tính ngủ một giấc, thì Phù Âm gõ cửa đi vào, đặt một ấm trà đến tủ đầu giường của anh, mỉm cười nói: “Đây là trà Kim Ngân Hoa Lộ có hiệu quả thanh nhiệt khá tốt, em tự nấu đấy, anh chút nữa uống một chút rồi hãy ngủ. Còn có thuốc hạ sốt, nhớ uống đấy.”
Trong lòng Thời Việt thực sự cảm động vô cùng.
Trước đây lúc anh ở chiến đội Thiên Hoàn cũng từng bị bệnh, nhưng đồng đội nhiều lắm cũng chỉ tới cửa hỏi thăm một chút.
Làm gì có ai săn sóc đến mức giúp anh nấu trà, đưa thuốc?
*Trans: Lạy ông, cả đám con trai với nhau, nếu có thằng nào làm vậy với ông thì truyện này sẽ chuyển thể loại thành ĐAM mất =)))))
Đối diện với ánh mắt đang cười của Phù Âm, tim Thời Việt nhất thời nóng lên, đột nhiên muốn giang tay ra ôm cô một cái, nhưng tay anh chỉ vừa mới đưa ra, thì Phù Âm đã đặt trà xuống xoay người rời đi.
Thời Việt nhìn vòng tay trống rỗng, có chút lạc lõng.
Uống hai ngụm trà thanh nhiệt, trong lòng lại nhiễm chút ngọt ngào — Tiểu Âm có phải cho nhiều đường quá rồi không? Sao lại ngọt như vậy?
Buổi tối lúc ngủ trong mơ chỉ toàn là trà hoa Kim Ngân và Phù Âm, cảnh trong mơ quá tốt đẹp, cho đến lúc tỉnh lại vào sáng hôm sau, khóe môi Thời Việt vẫn còn giữ nét cười. Cảm giác đau đầu đã giảm đi không ít, cả người cũng trở nên có tinh thần hơn, đến cả hiệu suất lúc huấn luyện cũng tốt hơn rất nhiều.
Tiêu Minh Hiên phát hiện trạng thái của anh đã hồi phục, bèn yên tâm hơn, bắt đầu chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.
Trận tiếp theo, vẫn như cũ là một trận ác chiến — Bọn họ phải nghênh đón đội tuyển đến từ phía Tây, chiến đội quán quân, Long Tộc!
***
Mùa giải này, lịch trình thi đấu của chiến đội AIM bị xếp không có chút tình hữu nghị nào, tuy rằng từ góc độ địa lý mà nói, trận thường quy nửa giai đoạn đầu cả quá trình họ đều được xếp ở tại sân nhà Thượng Hải, cách căn cứ khá gần, nhưng nhìn từ góc độ đối thủ mà nói, trận đầu LY, trận 2 Kinh Cức, trận 3 Long Tộc, đơn giản mà nói đây chính là cái tiết tấu bị các đội mạnh thay phiên ngược.
Trước khi trận đấu bắt đầu, rất nhiều dân mạng đã dự đoán tỉ số: “Khẳng định lại là 1:3!” “Đánh Long Tộc rất khó khả năng cao là 0:3!” “Nếu mấy người đã cược 0:3 với 1:3 vậy tôi cược 2:3!”
Bởi vì trước đó chiến đội AIM đã liên tục thua 2 trận, dân mạng đối với chiến đội từ khen ngợi đến hiện tại đã mất đi niềm tin.
Chỉ có fan chung thủy thích Thời Việt và Lục Thanh Vũ từ các mùa giải trước là vẫn ủng hộ bọn họ, cũng vì nguyên nhân này, mà trước trận đấu tiền cược đã có hơn 90% hơn dân mạng cược Long Tộc thắng.
Ba vị MC nhìn thấy kết quả có chút ngượng ngùng, đặc biệt là Dữu Tử, cô thân là MC nữ, đối với Phù Âm vẫn luôn có hảo cảm, cũng tràn đầy hi vọng đối với chiến đội AIM, nhưng từ biểu hiện trước mắt cho thấy, chiến đội này đừng nói là quán quân, khả năng cao còn không thể tiến vào trận lập hậu.
Nhưng cô vẫn cố gắng giúp đỡ AIM: “AIM nói cho cùng là đội ngũ mới lập, trạng thái trước mắt chưa quá ổn định, gặp phải Long Tộc khả năng thắng thật sự có chút thấp. Nhưng các fan ủng hộ AIM cũng đừng nản lòng, chiến đội mới, vậy cũng có nghĩa là khả năng vô hạn, bọn họ vẫn cần tôi luyện và trưởng thành.”
Đại Mễ rất nể mặt Dữu Tử mà phụ họa một câu: “Không sai, chúng ta hãy xem biểu hiện hôm nay của AIM nào.”
Đáng tiếc chính là, hôm nay AIM vẫn như cũ không thể lội ngược dòng.
Tuyển thủ jungler của Long Tộc có ID là Cao Nguyên, quê ở Đại Tây Bắc, là một chàng trai hàm hậu. Người cũng mang họ Cao, thế là được nhiều người trong KPL tôn cậu làm “Chỉ đạo Cao”, cậu đặt chân vào liên minh thực ra sớm hơn Thời Việt một năm, đến cả đội trưởng Lâm Nghị gặp cậu cũng phải thể hiện thái độ tôn kính. Nguyên nhân của việc cậu được gọi là “Chỉ đạo Cao” là bởi vì anh nghiên cứu về jungler vô cùng thấu triệt, rất nhiều tuyển thủ jungler sau này đều phải xem video của anh mà học tập.
Trong tất cả các jungler của KPL, Lão Qủy là người thích trốn trong cỏ thần bí nhất, sở trường mạnh nhất là dùng thích khách ngồi xổm trong lùm cỏ chơi trò ám sát. Thời Việt là người có tính xâm lược mạnh nhất, sở trường dùng những tướng khống chế nhịp đấu mạnh để xâm lược rừng đối phương. Thứ Cốt của LY có năng lực toàn diện, thích nhất là liên thủ với Huyễn Nguyệt đi khắp nói, lăn cầu tuyết.
Mà nhắc đến jungler dạng chiến sĩ, mạnh nhất chắc chắn chính là Cao Nguyên của Long Tộc.
Lâm Lạc Nhiên sau khi gia nhập Long Tộc, năng lực thu hoạch càng tăng cao, vậy nên Cao Nguyên càng nghiên về jungler hỗ trợ —- cũng chính là kinh tế trong rừng phần lớn đều nhường cho tổ hợp Lâm Lạc Nhiên, Lâm Nghị, lúc đánh đoàn nhường hai người ra thu hoạch, Cao Nguyên ở bên cạnh bảo hộ.
Hệ thống này của Long Tộc, bởi vì tuyển thủ jungler nhường lại phần lớn kinh tế, Lâm Lạc Nhiên phát triển cực kỳ thoải mái, dưới tình huống kinh tế vượt mặt Lục Thanh Vũ, Lâm Lạc Nhiên nhanh chóng quét binh rồi đi cùng thượng đơn Lâm Nghị cùng jungler Cao Nguyên đi khắp nơi, ba người tựa như đi tới đâu giết tới đó, phòng tuyến của AIM rất nhanh bị đánh vỡ.
Trận đầu tiên, trong phút thứ 12 liền thua, Phù Âm ở đường trên thậm chí bị giết liên tiếp 3 lần.
Buổi live trên mạng cũng không ít người xem đang bình luận: “Hoa Mộc Lan sắp biến thành con binh cấp cao rồi!” “Hoa Mộc Lan này chết liên tiếp 3 lần, có phải là tâm trạng không ổn rồi không?”
Trận thứ 2 Phù Âm không chọn Hoa Mộc Lan, mà chọn tướng sở trường đánh xa Mộng Kỳ muốn tận lực phòng thủ.
Tuy nhiên, cô ở đường trên kháng áp, Diệp Phong ở đường dưới lại bị đánh vỡ, chiến đội AIM lại lần nữa thua 0:2.
Dữu Tử có chút gấp gáp, nói: “Huấn luyện viên trong giai đoạn BP chắc chắn phải tiến hành áp chế đối phương, thượng đơn của Nghị ca quá mạnh rồi! Không cần biết anh cùng Âm Phù 1v1, hay là cùng Phong Tử 1v1, đều có tỉ lệ thắng vô cùng cao, dưới tình huống như vậy, một khi có đồng đội tới giúp, vậy thì chắc chắn sẽ lấy được kill! Hai đường biên của AIM căn bản trụ không được.”
Đường biên không kháng áp được, rừng tự nhiên là bị chiếm, hậu quả chính là một loạt hiệu ứng bươm bướm, kinh tế của cả đội nhanh chóng cách đối thủ càng xa.
Trận thứ 3, AIM quả nhiên điều chỉnh sách lược — bọn họ thế mà lại thả Quan Vũ!
Quyết định này của huấn luyện viên khiến cho vô số dân mạng nghi ngờ: “Dám thả Quan Vũ của Nghị ca, huấn luyện viên điên rồi sao?” “Trận đầu tiên Âm Phù bị Lão Phu Tử đánh túi bụi, trận này nếu như không đánh lại Quan Vũ, chắc sẽ không bị đả kích tới mức xóa game chứ!” “Đau lòng chị Âm Phù, chúng ta lại cược xem chị ấy sẽ bị đơn sát thêm mấy lần nữa?”
Phù Âm cắn chặt răng.
Cô biết, huấn luyện viên làm như vậy, là muốn khiến cô đối mặt với áp lực lớn nhất.
Quan Vũ của Nghị ca cô từng gặp ở trận huấn luyện rồi, nhưng lúc đó chỉ là trận huấn luyện, đối phương còn chưa có tận sức.
Hôm nay, cô có cơ may được diện kiến đệ nhất liên minh Quan Vũ trên trận đấu này, trong thời gian có hạn cô phải từ trên người đối phương học thêm càng nhiều càng tốt, hơn nữa dưới tình huống áp lực lớn cực điểm cần phải điều chỉnh tốt trạng thái, để không bị đối phương đánh nát.
Đối diện cũng không biết có ý hay vô ý, đường hiên vừa lúc đổi vị trí, cuối cùng đây chính là trận đầu tiên Phù Âm đối tuyến với Nghị ca.
Trước cấp 4, Hoa Mộc Lan hoàn toàn đánh không lại Quan Vũ, Phù Âm thậm chí không dám đi ra khỏi phạm vi trụ.
Quan Vũ cưỡi ngựa chạy nhanh tới, đi chi viện khắp nói, mỗi lần Quan Vũ rời đường trên đi chi viện, Phù Âm mới dám ra ngoài quét binh.
Mở trận phút thứ 4, Quan Vũ giả vờ đi chi viện, thực ra là cố ý núp trong lùm cỏ ở gần đó, đứng yên bắt động, đợi jungler nhà mình tới chi viện.
Phụ trợ của trận này là Qủy Cốc Tử, Quan Vũ vốn đã chạy nhanh, lại có thêm Qủy Cốc Tử tăng tốc, vậy chắc khác nào xe chạy trên đường cao tốc.
Hai gười thừa lúc Phù Âm ra khỏi vị trí trụ quét binh, lập tức bay tới, Qủy Cốc Tử dùng tuyệt chiêu đánh choáng, Quan Vũ mở chiêu đẩy ngược lại, kéo Hoa Mộc Lan ra khỏi phạm vi trụ, theo sau đó đánh liên tục, một hơi thu phục được Hoa Mộc Lan!
Trong khu live có không ít người bình luận 66666, đồng thời cũng có rất nhiều người thể hiện sự đồng cảm đối với Phù Âm: “Thật đáng thường, trực tiếp bị Quan Vũ ngược chết!” “Ai, trận này xem ra lại tiêu rồi.” “Quốc phục Hoa Mộc Lan, so với Quan Vũ của Nghị ca cách biệt quá lớn rồi.”
Phù Âm có thể tưởng tượng ra phản ứng của người xem, cô hít sâu một hơi, nắm chặt ngón tay, sau khi hồi sinh thì nhanh chóng chay đến đường trên, thủ trụ quét binh càng thêm cẩn thận.
Nhưng là, trong trận đối chiến cao cấp như thế này, không phải chỉ cần đủ cẩn thận thì sẽ không chết.
Quan Vũ sau khi từ lùm cỏ nhào ra, trực tiếp kéo cô ra khỏi trụ, vừa lúc kéo tới vòng công kích mà Lâm Lạc Nhiên đặt, hai người phối hợp ăn ý lại lần nữa cường sát Phù Âm.
Lần thứ hai.
Phù Âm cắn răng hồi sinh đứng dậy.
Binh tuyến đường trên tiến tru, lúc cô đi quét binh, Quan Vũ cưỡi ngựa lại lần nữa xông tới muốn kéo cô ra khỏi trụ.
Nhưng lần này Phù Âm đã học thông minh, né tránh trước một bước, đổi trạng thái kiếm đánh trẻ, một loạt động tác đánh ra trầm mặc. Quan Vũ bị trầm mặc chạy không được, Phù Âm thừa lúc đổi kiếm sang trạng thái trọng kiếm dùng kỹ năng 2 đánh qua, đánh liên tục đẩy Quan Vũ vào trong phạm vi trụ!
Lượng máu của Quan Vũ trong nháy mắt chỉ còn một nửa, hiệu quả của trầm mặc kết thúc, Quan Vũ mở tuyệt chiêu, một đao hút lấy nửa lượng máu của Hoa Mộc Lan!
Mọi người đều bị kinh ngạc —- hai con tướng có thao tác đỉnh cấp đơn chiên, xem thực đã mắt.
Hoa Mộc Lan đánh ra một loạt thao tác đánh Quan Vũ còn nửa cây máu, nhưng Quan Vũ phản ứng lại rất nhanh, cũng đánh lại. Hai người ở dưới trụ đánh đến vô cùng kịch liệt, đến cuối cùng hai bên đều thiếu máu, CD tuyệt chiêu của Phù Âm rất nhanh sẽ có lại, chỉ cần lực sát thương của một tuyệt chiêu thôi là có thể thu được Quan Vũ, nhưng đáng tiếc chính là cô còn chưa đợi xong giây CD cuối cùng, thì một đao của Quan Vũ đã thu được Hoa Mộc Lan.
Trong phòng live như bùng nổ: “Nghị ca 66666!” “Này cũng không thương hương tiếc ngọc rồi, đến em gái mà cũng giết 3 lần!” “Lần này còn là đơn sát, Nghị ca thực sự một chút mặt mũi cũng không cho nha!” “Em gái thực sự sẽ không khóc chứ?”
MC Dữu Tử xem đến đây cũng có chút đau lòng Phù Âm, vừa rồi, Phù Âm đã rất nỗ lực rồi, còn đơn chiến với đối phương, thiếu chút nữa thôi là giết được Quan Vũ rồi. Nhưng chỉ một chút như vậy thôi, cũng đủ cho cô bị đối phương phản sát.
Trận chiến chính là tàn khốc như vậy.
Không thể nói rằng, cậu nỗ lưc thì sẽ nhận được thắng lợi, bởi vì rất nhiều người so với cậu còn ưu tú hơn, mà họ cũng nỗ lực giống như vậy.
Tuyển thủ như Lâm Nghị, bình thường chưa bỏ bê việc huấn luyện, vậy nên trong màn đối chiến vừa rồi, anh dựa vào kinh nghiệm phong phú trên trận đấu lớn mà nhắm chuẩn ưu thế trang bị và cách biệt lượng máu, cho dù cú đầu không thể đánh trúng Phù Âm, nhưng đến cuối cùng vẫn có thể kích sát được cô.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Phù Âm rất khó chịu, không phải bởi vì bị giết mà thất vọng đau lòng, cô không có yếu đuối như vậy, cô chỉ khó chấp nhận được khoảng cách thực lực của bản thân với tuyển thủ hàng đầu, thế nhưng cách biệt xa như vậy.
Huấn luyện viên thả Quan Vũ ra để Lâm Nghị chọn, chính là muốn cô tỉnh táo mà ý thức được điều này.
Cô cũng đã ý thức được rồi.
Trước đây trong lúc huấn luyện chỉ đắm chìm trong thế giới của bản thân, không có đối thủ mạnh để so tay, cô vĩnh viễn không biết được bản thân đã đạt đến trình độ nào, đặt trong KPL đạt tới trình độ nào? Hiện tại xem ra, trình độ của cô đặt trong nhóm thượng đơn KPL, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt cấp 1 thôi.
Trận chiến này thua không chút nghi ngờ gì, hậu quả của việc thả Quan Vũ ra chính là nghiêm trọng như vậy, trận này hoàn toàn chính là tài liệu dạy phản diện. Quan Vũ ở đầu kỳ sau khi kinh tế tăng lên, hậu kỳ liền một đao đánh chết đám da giòn, trong trận đoàn chiến trực tiếp tung hoành, căn bản không cách nào chơi lại.
Huấn luyện viên bị mắng đó là chuyện chắc chắn, nhưng bị mắng nhiều nhắt chắc chắn sẽ là Phù Âm.
Trận đấu vừa kết thúc, trừ vài fan trung thành tới weibo cô lưu lại lời nhắn cố lên ra, thì đa phần đều là những lời mắng chửi: “Trình độ penta Hoa Mộc Lan cũng bình thường nhỉ!” “Còn không lợi hại bằng tôi” “Thế này mà cũng đòi đi KPL, thực sự là kéo thấp tiêu chuẩn của KPL.” “Bị giết nhiều như vậy, sắp biến thành cái máy rút tiền rồi!” “Từ hôm nay trở đi, cô có thể đổi tên thành ATM- Âm Phù rồi!”
***
Sau khi trận đấu kết thúc, jungler Cao Nguyên của Long Tộc không nhịn được mà gãi đầu nói: “Chúng ta có phải quá đáng rồi không? Giết cô gái nhỏ nhà người ta nhiều lần như vậy, lỡ cô ấy khóc thì sao?”
Lâm Lạc Nhiên bình tĩnh nói: “Cô ấy sẽ không khóc.”
Lâm Nghị cũng cười vỗ vai đồng đội, nói: “Em cũng cảm thấy thế, em gái này kiên cường lắm đấy, anh xem em giết em ấy bao nhiêu lần, em ấy vẫn có thể đánh em sung như vậy, em ấy làm sao khóc được? Nói không chừng còn đang nghiến răng nghiến lợi tìm cách báo thù đấy. Em cá luôn, huấn luyện viên của họ thả Quan Vũ ra, là muốn em đả kích em ấy một chút, cho em ấy có thêm động lực.”
Mọi người thu xếp đồ đạc rồi đi bắt tay với nhóm người Thời Việt.
Quả nhiên, Phù Âm đừng nói là khóc, sắc mặt còn bình tĩnh giống như trận đấu vừa rồi chỉ là một trận đấu rank mà thôi.
Lâm Nghị đi tới trước mặt cô, cười nói: “Nhìn vẻ mặt của em, có phải là không phục không?”
Phù Âm nhìn anh chăm chú, gật đầu: “Không sai.”
Lâm Nghị đáp: “Em không phục thì cũng chẳng còn cách nào, anh chính là mạnh như vậy đấy, đợi các em tới Thành Đô, em lại dạy em làm người.”
Mọi người: “………………..”
Nói chuyện với con gái như vậy, trách không được Nghị ca vẫn chưa tìm được bạn gái!
Phù Âm vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhìn anh chăm chú: “Được, em rất chờ mong anh tới dạy em làm người.”
Lâm Nghị nhún vai, không nói thêm nữa, đi tới trước mặt Thời Việt: “Anh không có ý bắt nạt em gái nhà cậu đâu đấy, anh không hề xem em ấy là con gái, vậy nên chưa từng khách khí.”
Thời Việt gật đầu: “Tôi biết.”
Người này tính tình ngay thẳng, Thời Việt biết rõ anh hôm nay chỉ phát huy đúng thực lực của mình mà thôi, không hề có chút ý tứ xem nhẹ Phù Âm.
Ngược lại, anh xem Phù Âm như một đối thủ mà tôn trọng, vậy nên mới dùng toàn lực. Nếu như thực sự xem thường Phù Âm, anh chỉ cần tùy tiện đánh là được, cũng không cần nghiêm túc như vậy.
***
Trở về hậu đài, mấy nữ quản lý đội, nữ phóng viên còn có MC Dữu Tử có quen thuộc, đều chạy đến an ủi Phù Âm, bọn họ đều cảm thấy, Phù Âm nhận được đả kích như vậy sẽ rất suy sụp, rất đau buồn. Song, khiến mọi người ngoài ý muốn phát hiện, trên mặt Phù Âm không có chút nào đau lòng cả, ngược lại bình tĩnh đến đáng sợ.
Buổi tối sau khi trở lại chiến đội, Phù Âm lấy điện thoại ra, ở trong phòng ngủ lướt weibo.
Huấn luyện viên bảo cô trong thời gian thi đấu không được xem weibo, nhưng cô hôm nay thua thảm như vậy, vẫn muốn xem xem dân mạng mắng mình cái gì.
Trước hết là quay quanh mắng việc cô là con gái, nhưng có một bình luận trào phúng rất có sáng tạo. sau khi nhìn thấy cái bình luận “Cô không bằng đổi tên thành ATM- Âm Phù đi”, Phù Âm không chút nào tức giận, ngược lại lại thấy buồn cười, chủ động đăng weibo: “Xem xét một vài lời đề nghị của các bạn trên mạng, cảm thấy rất có đạo lý. Ba trận ngày hôm nay, bình quân mỗi trận đều cho đối phương 800 điểm kinh tế, tổng cộng chết 12 lần, tôi đúng thật nên mang danh hiệu máy rút tiền ATM – Âm Phù, nhưng tôi là một cái máy rút tiền có lý tưởng, số tiền rút trên đầu tôi, rồi sẽ có một ngày, tôi sẽ đòi trở lại. [mỉm cười] [mỉm cười]”
Weibo vừa đăng lên, phía dưới lập tức xuất hiện không ít anti fan, có người nói cô chỉ biết lòe thiên hạ, còn có người nói cô mặt dày còn ở trong KPL thì kéo thấp trình độ của liên đấu.
Có người mắng cực kỳ khó nghe, thậm chí có người còn đưa ra ám chỉ ác ý về cô, nói cô vào KPL là muốn lăng xê, nói không chừng còn đưa không ít tiền cho ông chủ AIM.
Chính cả những tuyển thủ KPL đi ngang qua cũng có chút đau lòng cho cô.
Cô chính là người đầu tiên trong giải mùa thu, bị dân mạng mắng chửi thảm nhất.
Dưới weibo có trên vạn bình luận, hơn một nửa là đang mắng cô, cổ vũ và ủng hộ của còn không đến 1/3.
Nhưng weibo của Phù Âm rất nhanh được Thời Việt chia sẻ, chỉ đơn giản bình luận thêm 3 chữ: “Tin tưởng em.”
Thực ra lúc này Thời Việt cũng đang ở trên đầu sóng gió, trước đó anh chủ động nhận việc thua Kinh Cức 1:3 là lỗi của mình, đã bị mắng rất thảm rồi, hiện tại Phù Âm bị mắng, anh lại đứng ra ủng hộ, tránh không khỏi bị đám anti fan thuận thế nhào sang, trào phúng việc anh là đội trưởng thua 3 trận liên tiếp của chiến đội Mục Tiêu.
Nhưng Thời Việt không thèm để ý.
Anh chỉ biết, trận đấu hôm nay, Phù Âm là người bị nhắm vào thảm nhất, cũng là người có thành tích khó coi nhất.
Chỉ cần qua được lần này, cô sẽ thay đổi trở nên mạnh mẽ hơn.
Mà trong thời khắc mấu chốt, anh hi vọng bản thân có thể tiếp thêm cho cô chút năng lượng, cho dù chỉ là một câu động viên.
Anh tin tưởng cô, cho dù có vấp ngã, cô cũng sẽ từ nơi bị vấp ngã đó mà đứng lên.
~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~
Trans: Dịch mà bực bọn dân mạng ghê ấy, chỉ biết chửi thôi, giống như nhóm nào thua là có tụi nó xuất hiện vậy =))), một chút kiến thức về game cũng không có mà cũng ham hố xem rồi đánh đố tuyển thủ như một trò đùa, còn cái câu gì mà “tôi còn giỏi hơn”, ngon thì vào KPL thử xem???
Lục Thanh Vũ trận này giành được “Can Tương Mạc Tà”, đây là tướng pháp sư sau khi được điều chỉnh bỗng trở nên được chào đón, không chỉ có thể công kích ở cự ly xa, lực sát thương cũng khá cao, dưới tình huống đối phương giành mất Doanh Chính, Lục Thanh Vũ bèn chọn Can Tương Mạc Tà, bất luận là đơn chiến hay là đoàn chiến, đều có thể phát huy được hiệu quả không tệ.
Tuy rằng trận thứ 3 tới cuối cùng vẫn thua, nhưng trong quá trình thi đấu ít nhất không bị áp trên đỉnh đầu, một lần kéo chiến đội Kinh Cức tới phút 25, thiếu chút nữa là có thể đánh được chúa tể giành lấy cơ hội lật ngược bàn, khiến cho Lão Qủy cũng hú vía một phen.
Trận thứ 4 đối diện bắt đầu giành nhịp đấu, Lão Qủy ở cấp 1 dẫn theo cả đội năm người cùng tiến công, liên tiếp lấy được 2 kills, sự mơ hồ bắt đầu, hơn nữa còn khiến cho ưu thế bảo trì đến cuối trận đấu.
Lại là một màn tỉ số 1:3.
Sau khi trận đấu kết thúc Lão Qủy dẫn đồng đội sang bắt tay, gặp Thời Việt liền nói: “Trạng thái hôm nay của cậu có chút không đúng nha?”
Thời Việt nói: “Nếu hôm nay tớ ở đúng trạng thái, người thua chính là cậu đấy.”
Lão Qủy cười lên, lộ ra hàm răng trắng ngay ngắn: “Thua mà còn khoa trương như vậy, gặp lại ở Thành Đô!”
Hôm nay Kinh Cức có thể thắng 3:1 cũng hoàn toàn dựa vào thực lưc. Thời Việt đơn giản chúc mừng một tiếng, rồi dẫn theo đồng đội quay về hậu đài.
Nhóm phóng viên sớm đã tập trung tại đó, đợi bọn họ đi ra lập tức giơ mic tới: “Liên tiếp thua hai trận, Việt thần có cái gì muốn nói với fan không?” “Từ giải đấu thứ cấp đột nhiên quay lại KPL, có phải cảm thấy nhịp đấu cao độ chưa thích ứng kịp?” “Hôm nay bị Lão Qủy mai phục ám sát nhiều lần như vậy, Tiểu Nguyên có phải bị giết đến tuyệt vọng rồi không?” “Âm Phù, rất nhiều người nói Hoa Mộc Lan của cô về đến KPL liền không thể dùng được, chỉ có thể ở giải đấu thứ cấp bắt nạt mấy bạn nhỏ thôi, cô có suy nghĩ gì?”
Tần Như vốn muốn chặn nhóm phóng viên lại, nhưng phóng viên có mặt hôm nay quá nhiều, một mình cô cũng không thể nào ngăn nổi nhiều người như vậy.
Lưu Tư Nguyên bị dọa đến trắng bệch cả mặt trốn sau lưng Phù Âm, sắc mặt Phù Âm cũng có chút ngại ngừng, vẫn là Thời Việt đã quen với những lời chất vấn như vậy, bèn dùng biểu tình bình tĩnh nói: “Hai trận đấu này chính xác là chúng ta phát huy chưa đủ tốt, sau khi về chúng tôi sẽ tổng kết lại, tiếp tục nỗ lực, cảm ơn.”
Một câu nói của anh liền chặn lại miệng của toàn bộ phóng viên, theo sau đó liền dẫn đồng đội nhanh chóng xoay người rời đi.
Nếu như nói trận đấu đầu tiên thua 1:3, vẫn có thể dùng lời giải thích “Chiến đội mới tới KPL chưa kịp thích ứng”, vậy trận thứ hai thua 1:3 thì không thể lấy cái cớ giống vậy được nữa.
Trạng thái hôm nay xác thật không tốt, không còn gì để tranh luận nữa.
Thời Việt tối đó sau khi về chiến đội liền chủ động đăng weibo giải thích rõ ràng: “Trận đấu hôm nay là do tôi không nắm bắt tốt nhịp đấu, lúc chỉ huy gây ra sai sót. Là lỗi của tôi, đừng đi làm phiền những đồng đội khác. Xin lỗi đã khiến mọi người thất vọng.”
Dưới weibo của Lưu Tư Nguyên đã có không ít thủy quân đang chế giễu cậu, nói Trương Phi của cậu còn không bằng một con binh, thế mà lại để cho A Kha giết. Tiểu Nguyên vốn là người mới, lại thêm tuổi còn nhỏ, trong lòng vẫn còn đang buồn đây, kết quả Thời Việt chủ động đứng ra dẫn dắt làn đạn về phía mình.
Mắng người mới đương nhiên không đã ghiền bằng mắng đại thần, mấy anh hùng bàn phím lập tức nổi dậy, tiến tới weibo của Thời Việt thách thức trào phúng.
Lưu Tư Nguyên nhịn không được mà gửi tin nhắn cho Phù Âm: “Chị Âm, Việt ca chủ động đứng ra nhận hết trách nhiệm, thực ra em cảm thấy trách nhiệm lớn nhất của hôm nay thuộc về em, em có cần ở trên weibo giải thích một chút không? Nhìn mấy người này mắng Việt ca, trong lòng em thực sự chịu không được.”
Phù Âm đáp lại: “Đừng nghĩ nhiều, ôm mèo của em tới chỗ chị đi, chị em mình nói chuyện.”
***
Một lúc sau, Lưu Tư Nguyên ôm ba con mèo lên lầu, Phù Âm nhìn thấy ba bé mèo lông xù xù, lập tức lộ ra tươi cười, đem ba con ôm đặt lên giường.
Ba bé mèo ngồi thành một hàng, không ngừng hướng về Phù Âm kêu meo meo.
Cho dù tâm tình kém thì nhìn thấy bọn chúng cũng khiến tâm tình trở nên tốt hơn.
Phù Âm một bên xoa đầu mèo, một bên nhìn Lưu Tư Nguyên nói: “Tiểu Nguyên, chị biết áp lực gần đây của em là rất lớn, KPL so với giải đấu thứ cấp nhịp đấu nhanh hơn nhiều, em theo không kịp cũng là chuyện rất bình thường. Chị cũng vậy, cảm giác lúc đấu những trận này như đi trên mây vậy, còn không rõ việc gì đang xảy ra, đã bị đối phương cường sát rồi.”
Lưu Tư Nguyên gật đầu như gà mổ thóc: “Không sai không sai! Em cũng cảm thấy mờ mịt, có lúc còn không biết bản thân nên làm cái gì.”
Phù Âm nói: “Em có từng nghĩ qua, đối thủ của chúng ta là ai chưa?”
Lưu Tư Nguyên ngẩn ra.
Phù Âm đáp: “Chiến đội Kinh Cức, là đội ngũ từng ở trận tổng chung kết làm một màn lật bàn giành lấy giải tổng quán quân. Lão Qủy người này, đừng nói là em, đến cả mấy đội trưởng mạnh của các chiến đội lớn cũng phải kiêng kị anh ấy. Vậy nên, chúng ta thua Kinh Cức cũng chẳng có gì mất mặt cả.”
“LY Lam Nguyệt cũng giống vậy, á quân mùa giải trước, năm tuyển thủ chủ lực đều chưa từng đổi người, phối hợp vô cùng ăn ý, chiến thuật cũng cực kỳ ổn định.”
“Mà chúng ta thì sao? Chiến đội Mục Tiêu thành lập chưa đến một năm, ở liên đấu thứ cấp cũng chưa từng gặp qua đối thủ lớn mạnh, thiếu hụt kinh nghiệm của những trận đấu lớn, chúng ta có thể thắng LY và Kinh Cức mới là lạ đấy.”
“…………..” nghe Phù Âm nói như vậy, trong lòng Lưu Tư Nguyên đột nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều.
“Không cần gấp gáp.” Phù Âm nhẹ vỗ vai của cậu thiếu niên, nói “So với nhưng đội mạnh, nhược điểm của chúng ta quá rõ ràng, kinh nghiệm của chúng ta chưa đủ phong phú, tốc độ phản ứng lúc ra trận không đủ nhanh, rất dễ bị đối phương phá rối nhịp đấu. Nhưng ưu điểm của chúng ta cũng rất rõ ràng, nhóm đại thần thực lực đã ổn định rồi, mà chúng ta, lại có không gian rất lớn để phát triển.”
“Ví như đội trưởng Băng Vũ của ICE chính là đệ nhất phụ trợ, không một ai dám nghi ngờ thực lực của anh, em cùng anh ấy so sánh, cách biêt đương nhiên rất lớn, nhưng trong tương lai, ai đoán được gì? Cũng có thể một ngày nào đó em sẽ vượt qua cả anh ấy.”
“………………” Lưu Tư Nguyên được nữ thần khích lệ đến mặt trứng gà đều đỏ lên, tâm tình thất lạc sớm đã tan biến, ngược lại tràn đầy ý chí chiến đấu, “Không sai, nếu như em tiếp tục cố gắng, nói khong chừng trong tương lai em chính là đệ nhất phụ trợ, hahaha!”
Nhìn thấy dáng vẻ phấn khích của cậu nhóc, Phù Âm mỉm cười, giơ tay ra nói: “Vậy nên, đừng để ý tới mấy lời anh hùng bàn phím nói làm gì, chúng ta cùng nhau cố gắng thôi.”
Hai người nắm lại nắm tay, khẽ cụng vào nhau.
Thời Việt vốn muốn tới xem Phù Âm, kết quả, đứng ở trước cửa nghe được đối thoại của hai người.
Anh vốn cho rằng tâm tình của Phù Âm không tốt, không nghĩ là, tâm tình cô không chỉ bình tĩnh, mà còn biết an ủi Lưu Tư Nguyên nhỏ tuổi hơn cô.
Cô bé này mạnh mẽ hơn những gì anh nghĩ.
Lúc Lưu Tư Nguyên ôm ba bé mèo đi ra gặp Việt thần đứng ở trước cửa, cậu ngẩn ra, lập tức lưu lại một câu “Chị Âm ở trong phòng” sau đó nhanh trí chạy đi.
Thời Việt gõ cửa, đi vào trong phòng, ánh mắt ôn hòa nhìn cô nói: “Vốn muốn tới an ủi em mấy câu, hiện tại chắc không cần nữa rồi.”
Phù Âm quan tâm hỏi: “Thân thể anh tốt hơn chưa? Nghe huấn luyện viên nói anh từ trưa đến giờ vẫn phát sốt.”
“Không sao cả, có thể là do nhiệt độ điều hòa thấp quá, nên bị lạnh.” Thời Việt nói.
Phù Âm nhắc nhở: “Bệnh vật cũng không được sơ ý, sức khỏe chính là vốn luyến của bản thân*.”
* Câu gốc 身体是革命的本钱: sát nghĩa “Thân thể là tiền vốn của cách mạng. Ý muốn chỉ làm việc gì thì vẫn phải chú ý đến sức khỏe.
Thời Việt gật đầu: “Anh biết rồi. Em nghỉ ngơi sớm đi. Ngủ ngon.”
Phù Âm không hề ngủ sớm, ngược lại đi tới phòng bếp đun một ấm Kim Ngân Hoa Lộ, đây là món khi nhỏ lúc cô bệnh mẹ hay đun cho cô uống. Đem lá trà Kim Ngân Hoa rửa sạch để vào trong chén lại thêm chút nước, đầu tiên nấu với lửa lớn sau đó thì đun trong lửa nhỏ tầm mười mấy phút, tiếp đến chắt nước trà ra cho thêm chút đường phèn, để nguội rồi uống, cực kỳ hữu dụng.
Phù Âm đem trà đã nấu xong đưa lên tầng 2, gõ cửa phòng Thời Việt.
Cơn sốt của Thời Việt vẫn chưa giảm, đầu vẫn như cũ nặng trình trịch, vừa tính ngủ một giấc, thì Phù Âm gõ cửa đi vào, đặt một ấm trà đến tủ đầu giường của anh, mỉm cười nói: “Đây là trà Kim Ngân Hoa Lộ có hiệu quả thanh nhiệt khá tốt, em tự nấu đấy, anh chút nữa uống một chút rồi hãy ngủ. Còn có thuốc hạ sốt, nhớ uống đấy.”
Trong lòng Thời Việt thực sự cảm động vô cùng.
Trước đây lúc anh ở chiến đội Thiên Hoàn cũng từng bị bệnh, nhưng đồng đội nhiều lắm cũng chỉ tới cửa hỏi thăm một chút.
Làm gì có ai săn sóc đến mức giúp anh nấu trà, đưa thuốc?
*Trans: Lạy ông, cả đám con trai với nhau, nếu có thằng nào làm vậy với ông thì truyện này sẽ chuyển thể loại thành ĐAM mất =)))))
Đối diện với ánh mắt đang cười của Phù Âm, tim Thời Việt nhất thời nóng lên, đột nhiên muốn giang tay ra ôm cô một cái, nhưng tay anh chỉ vừa mới đưa ra, thì Phù Âm đã đặt trà xuống xoay người rời đi.
Thời Việt nhìn vòng tay trống rỗng, có chút lạc lõng.
Uống hai ngụm trà thanh nhiệt, trong lòng lại nhiễm chút ngọt ngào — Tiểu Âm có phải cho nhiều đường quá rồi không? Sao lại ngọt như vậy?
Buổi tối lúc ngủ trong mơ chỉ toàn là trà hoa Kim Ngân và Phù Âm, cảnh trong mơ quá tốt đẹp, cho đến lúc tỉnh lại vào sáng hôm sau, khóe môi Thời Việt vẫn còn giữ nét cười. Cảm giác đau đầu đã giảm đi không ít, cả người cũng trở nên có tinh thần hơn, đến cả hiệu suất lúc huấn luyện cũng tốt hơn rất nhiều.
Tiêu Minh Hiên phát hiện trạng thái của anh đã hồi phục, bèn yên tâm hơn, bắt đầu chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.
Trận tiếp theo, vẫn như cũ là một trận ác chiến — Bọn họ phải nghênh đón đội tuyển đến từ phía Tây, chiến đội quán quân, Long Tộc!
***
Mùa giải này, lịch trình thi đấu của chiến đội AIM bị xếp không có chút tình hữu nghị nào, tuy rằng từ góc độ địa lý mà nói, trận thường quy nửa giai đoạn đầu cả quá trình họ đều được xếp ở tại sân nhà Thượng Hải, cách căn cứ khá gần, nhưng nhìn từ góc độ đối thủ mà nói, trận đầu LY, trận 2 Kinh Cức, trận 3 Long Tộc, đơn giản mà nói đây chính là cái tiết tấu bị các đội mạnh thay phiên ngược.
Trước khi trận đấu bắt đầu, rất nhiều dân mạng đã dự đoán tỉ số: “Khẳng định lại là 1:3!” “Đánh Long Tộc rất khó khả năng cao là 0:3!” “Nếu mấy người đã cược 0:3 với 1:3 vậy tôi cược 2:3!”
Bởi vì trước đó chiến đội AIM đã liên tục thua 2 trận, dân mạng đối với chiến đội từ khen ngợi đến hiện tại đã mất đi niềm tin.
Chỉ có fan chung thủy thích Thời Việt và Lục Thanh Vũ từ các mùa giải trước là vẫn ủng hộ bọn họ, cũng vì nguyên nhân này, mà trước trận đấu tiền cược đã có hơn 90% hơn dân mạng cược Long Tộc thắng.
Ba vị MC nhìn thấy kết quả có chút ngượng ngùng, đặc biệt là Dữu Tử, cô thân là MC nữ, đối với Phù Âm vẫn luôn có hảo cảm, cũng tràn đầy hi vọng đối với chiến đội AIM, nhưng từ biểu hiện trước mắt cho thấy, chiến đội này đừng nói là quán quân, khả năng cao còn không thể tiến vào trận lập hậu.
Nhưng cô vẫn cố gắng giúp đỡ AIM: “AIM nói cho cùng là đội ngũ mới lập, trạng thái trước mắt chưa quá ổn định, gặp phải Long Tộc khả năng thắng thật sự có chút thấp. Nhưng các fan ủng hộ AIM cũng đừng nản lòng, chiến đội mới, vậy cũng có nghĩa là khả năng vô hạn, bọn họ vẫn cần tôi luyện và trưởng thành.”
Đại Mễ rất nể mặt Dữu Tử mà phụ họa một câu: “Không sai, chúng ta hãy xem biểu hiện hôm nay của AIM nào.”
Đáng tiếc chính là, hôm nay AIM vẫn như cũ không thể lội ngược dòng.
Tuyển thủ jungler của Long Tộc có ID là Cao Nguyên, quê ở Đại Tây Bắc, là một chàng trai hàm hậu. Người cũng mang họ Cao, thế là được nhiều người trong KPL tôn cậu làm “Chỉ đạo Cao”, cậu đặt chân vào liên minh thực ra sớm hơn Thời Việt một năm, đến cả đội trưởng Lâm Nghị gặp cậu cũng phải thể hiện thái độ tôn kính. Nguyên nhân của việc cậu được gọi là “Chỉ đạo Cao” là bởi vì anh nghiên cứu về jungler vô cùng thấu triệt, rất nhiều tuyển thủ jungler sau này đều phải xem video của anh mà học tập.
Trong tất cả các jungler của KPL, Lão Qủy là người thích trốn trong cỏ thần bí nhất, sở trường mạnh nhất là dùng thích khách ngồi xổm trong lùm cỏ chơi trò ám sát. Thời Việt là người có tính xâm lược mạnh nhất, sở trường dùng những tướng khống chế nhịp đấu mạnh để xâm lược rừng đối phương. Thứ Cốt của LY có năng lực toàn diện, thích nhất là liên thủ với Huyễn Nguyệt đi khắp nói, lăn cầu tuyết.
Mà nhắc đến jungler dạng chiến sĩ, mạnh nhất chắc chắn chính là Cao Nguyên của Long Tộc.
Lâm Lạc Nhiên sau khi gia nhập Long Tộc, năng lực thu hoạch càng tăng cao, vậy nên Cao Nguyên càng nghiên về jungler hỗ trợ —- cũng chính là kinh tế trong rừng phần lớn đều nhường cho tổ hợp Lâm Lạc Nhiên, Lâm Nghị, lúc đánh đoàn nhường hai người ra thu hoạch, Cao Nguyên ở bên cạnh bảo hộ.
Hệ thống này của Long Tộc, bởi vì tuyển thủ jungler nhường lại phần lớn kinh tế, Lâm Lạc Nhiên phát triển cực kỳ thoải mái, dưới tình huống kinh tế vượt mặt Lục Thanh Vũ, Lâm Lạc Nhiên nhanh chóng quét binh rồi đi cùng thượng đơn Lâm Nghị cùng jungler Cao Nguyên đi khắp nơi, ba người tựa như đi tới đâu giết tới đó, phòng tuyến của AIM rất nhanh bị đánh vỡ.
Trận đầu tiên, trong phút thứ 12 liền thua, Phù Âm ở đường trên thậm chí bị giết liên tiếp 3 lần.
Buổi live trên mạng cũng không ít người xem đang bình luận: “Hoa Mộc Lan sắp biến thành con binh cấp cao rồi!” “Hoa Mộc Lan này chết liên tiếp 3 lần, có phải là tâm trạng không ổn rồi không?”
Trận thứ 2 Phù Âm không chọn Hoa Mộc Lan, mà chọn tướng sở trường đánh xa Mộng Kỳ muốn tận lực phòng thủ.
Tuy nhiên, cô ở đường trên kháng áp, Diệp Phong ở đường dưới lại bị đánh vỡ, chiến đội AIM lại lần nữa thua 0:2.
Dữu Tử có chút gấp gáp, nói: “Huấn luyện viên trong giai đoạn BP chắc chắn phải tiến hành áp chế đối phương, thượng đơn của Nghị ca quá mạnh rồi! Không cần biết anh cùng Âm Phù 1v1, hay là cùng Phong Tử 1v1, đều có tỉ lệ thắng vô cùng cao, dưới tình huống như vậy, một khi có đồng đội tới giúp, vậy thì chắc chắn sẽ lấy được kill! Hai đường biên của AIM căn bản trụ không được.”
Đường biên không kháng áp được, rừng tự nhiên là bị chiếm, hậu quả chính là một loạt hiệu ứng bươm bướm, kinh tế của cả đội nhanh chóng cách đối thủ càng xa.
Trận thứ 3, AIM quả nhiên điều chỉnh sách lược — bọn họ thế mà lại thả Quan Vũ!
Quyết định này của huấn luyện viên khiến cho vô số dân mạng nghi ngờ: “Dám thả Quan Vũ của Nghị ca, huấn luyện viên điên rồi sao?” “Trận đầu tiên Âm Phù bị Lão Phu Tử đánh túi bụi, trận này nếu như không đánh lại Quan Vũ, chắc sẽ không bị đả kích tới mức xóa game chứ!” “Đau lòng chị Âm Phù, chúng ta lại cược xem chị ấy sẽ bị đơn sát thêm mấy lần nữa?”
Phù Âm cắn chặt răng.
Cô biết, huấn luyện viên làm như vậy, là muốn khiến cô đối mặt với áp lực lớn nhất.
Quan Vũ của Nghị ca cô từng gặp ở trận huấn luyện rồi, nhưng lúc đó chỉ là trận huấn luyện, đối phương còn chưa có tận sức.
Hôm nay, cô có cơ may được diện kiến đệ nhất liên minh Quan Vũ trên trận đấu này, trong thời gian có hạn cô phải từ trên người đối phương học thêm càng nhiều càng tốt, hơn nữa dưới tình huống áp lực lớn cực điểm cần phải điều chỉnh tốt trạng thái, để không bị đối phương đánh nát.
Đối diện cũng không biết có ý hay vô ý, đường hiên vừa lúc đổi vị trí, cuối cùng đây chính là trận đầu tiên Phù Âm đối tuyến với Nghị ca.
Trước cấp 4, Hoa Mộc Lan hoàn toàn đánh không lại Quan Vũ, Phù Âm thậm chí không dám đi ra khỏi phạm vi trụ.
Quan Vũ cưỡi ngựa chạy nhanh tới, đi chi viện khắp nói, mỗi lần Quan Vũ rời đường trên đi chi viện, Phù Âm mới dám ra ngoài quét binh.
Mở trận phút thứ 4, Quan Vũ giả vờ đi chi viện, thực ra là cố ý núp trong lùm cỏ ở gần đó, đứng yên bắt động, đợi jungler nhà mình tới chi viện.
Phụ trợ của trận này là Qủy Cốc Tử, Quan Vũ vốn đã chạy nhanh, lại có thêm Qủy Cốc Tử tăng tốc, vậy chắc khác nào xe chạy trên đường cao tốc.
Hai gười thừa lúc Phù Âm ra khỏi vị trí trụ quét binh, lập tức bay tới, Qủy Cốc Tử dùng tuyệt chiêu đánh choáng, Quan Vũ mở chiêu đẩy ngược lại, kéo Hoa Mộc Lan ra khỏi phạm vi trụ, theo sau đó đánh liên tục, một hơi thu phục được Hoa Mộc Lan!
Trong khu live có không ít người bình luận 66666, đồng thời cũng có rất nhiều người thể hiện sự đồng cảm đối với Phù Âm: “Thật đáng thường, trực tiếp bị Quan Vũ ngược chết!” “Ai, trận này xem ra lại tiêu rồi.” “Quốc phục Hoa Mộc Lan, so với Quan Vũ của Nghị ca cách biệt quá lớn rồi.”
Phù Âm có thể tưởng tượng ra phản ứng của người xem, cô hít sâu một hơi, nắm chặt ngón tay, sau khi hồi sinh thì nhanh chóng chay đến đường trên, thủ trụ quét binh càng thêm cẩn thận.
Nhưng là, trong trận đối chiến cao cấp như thế này, không phải chỉ cần đủ cẩn thận thì sẽ không chết.
Quan Vũ sau khi từ lùm cỏ nhào ra, trực tiếp kéo cô ra khỏi trụ, vừa lúc kéo tới vòng công kích mà Lâm Lạc Nhiên đặt, hai người phối hợp ăn ý lại lần nữa cường sát Phù Âm.
Lần thứ hai.
Phù Âm cắn răng hồi sinh đứng dậy.
Binh tuyến đường trên tiến tru, lúc cô đi quét binh, Quan Vũ cưỡi ngựa lại lần nữa xông tới muốn kéo cô ra khỏi trụ.
Nhưng lần này Phù Âm đã học thông minh, né tránh trước một bước, đổi trạng thái kiếm đánh trẻ, một loạt động tác đánh ra trầm mặc. Quan Vũ bị trầm mặc chạy không được, Phù Âm thừa lúc đổi kiếm sang trạng thái trọng kiếm dùng kỹ năng 2 đánh qua, đánh liên tục đẩy Quan Vũ vào trong phạm vi trụ!
Lượng máu của Quan Vũ trong nháy mắt chỉ còn một nửa, hiệu quả của trầm mặc kết thúc, Quan Vũ mở tuyệt chiêu, một đao hút lấy nửa lượng máu của Hoa Mộc Lan!
Mọi người đều bị kinh ngạc —- hai con tướng có thao tác đỉnh cấp đơn chiên, xem thực đã mắt.
Hoa Mộc Lan đánh ra một loạt thao tác đánh Quan Vũ còn nửa cây máu, nhưng Quan Vũ phản ứng lại rất nhanh, cũng đánh lại. Hai người ở dưới trụ đánh đến vô cùng kịch liệt, đến cuối cùng hai bên đều thiếu máu, CD tuyệt chiêu của Phù Âm rất nhanh sẽ có lại, chỉ cần lực sát thương của một tuyệt chiêu thôi là có thể thu được Quan Vũ, nhưng đáng tiếc chính là cô còn chưa đợi xong giây CD cuối cùng, thì một đao của Quan Vũ đã thu được Hoa Mộc Lan.
Trong phòng live như bùng nổ: “Nghị ca 66666!” “Này cũng không thương hương tiếc ngọc rồi, đến em gái mà cũng giết 3 lần!” “Lần này còn là đơn sát, Nghị ca thực sự một chút mặt mũi cũng không cho nha!” “Em gái thực sự sẽ không khóc chứ?”
MC Dữu Tử xem đến đây cũng có chút đau lòng Phù Âm, vừa rồi, Phù Âm đã rất nỗ lực rồi, còn đơn chiến với đối phương, thiếu chút nữa thôi là giết được Quan Vũ rồi. Nhưng chỉ một chút như vậy thôi, cũng đủ cho cô bị đối phương phản sát.
Trận chiến chính là tàn khốc như vậy.
Không thể nói rằng, cậu nỗ lưc thì sẽ nhận được thắng lợi, bởi vì rất nhiều người so với cậu còn ưu tú hơn, mà họ cũng nỗ lực giống như vậy.
Tuyển thủ như Lâm Nghị, bình thường chưa bỏ bê việc huấn luyện, vậy nên trong màn đối chiến vừa rồi, anh dựa vào kinh nghiệm phong phú trên trận đấu lớn mà nhắm chuẩn ưu thế trang bị và cách biệt lượng máu, cho dù cú đầu không thể đánh trúng Phù Âm, nhưng đến cuối cùng vẫn có thể kích sát được cô.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Phù Âm rất khó chịu, không phải bởi vì bị giết mà thất vọng đau lòng, cô không có yếu đuối như vậy, cô chỉ khó chấp nhận được khoảng cách thực lực của bản thân với tuyển thủ hàng đầu, thế nhưng cách biệt xa như vậy.
Huấn luyện viên thả Quan Vũ ra để Lâm Nghị chọn, chính là muốn cô tỉnh táo mà ý thức được điều này.
Cô cũng đã ý thức được rồi.
Trước đây trong lúc huấn luyện chỉ đắm chìm trong thế giới của bản thân, không có đối thủ mạnh để so tay, cô vĩnh viễn không biết được bản thân đã đạt đến trình độ nào, đặt trong KPL đạt tới trình độ nào? Hiện tại xem ra, trình độ của cô đặt trong nhóm thượng đơn KPL, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt cấp 1 thôi.
Trận chiến này thua không chút nghi ngờ gì, hậu quả của việc thả Quan Vũ ra chính là nghiêm trọng như vậy, trận này hoàn toàn chính là tài liệu dạy phản diện. Quan Vũ ở đầu kỳ sau khi kinh tế tăng lên, hậu kỳ liền một đao đánh chết đám da giòn, trong trận đoàn chiến trực tiếp tung hoành, căn bản không cách nào chơi lại.
Huấn luyện viên bị mắng đó là chuyện chắc chắn, nhưng bị mắng nhiều nhắt chắc chắn sẽ là Phù Âm.
Trận đấu vừa kết thúc, trừ vài fan trung thành tới weibo cô lưu lại lời nhắn cố lên ra, thì đa phần đều là những lời mắng chửi: “Trình độ penta Hoa Mộc Lan cũng bình thường nhỉ!” “Còn không lợi hại bằng tôi” “Thế này mà cũng đòi đi KPL, thực sự là kéo thấp tiêu chuẩn của KPL.” “Bị giết nhiều như vậy, sắp biến thành cái máy rút tiền rồi!” “Từ hôm nay trở đi, cô có thể đổi tên thành ATM- Âm Phù rồi!”
***
Sau khi trận đấu kết thúc, jungler Cao Nguyên của Long Tộc không nhịn được mà gãi đầu nói: “Chúng ta có phải quá đáng rồi không? Giết cô gái nhỏ nhà người ta nhiều lần như vậy, lỡ cô ấy khóc thì sao?”
Lâm Lạc Nhiên bình tĩnh nói: “Cô ấy sẽ không khóc.”
Lâm Nghị cũng cười vỗ vai đồng đội, nói: “Em cũng cảm thấy thế, em gái này kiên cường lắm đấy, anh xem em giết em ấy bao nhiêu lần, em ấy vẫn có thể đánh em sung như vậy, em ấy làm sao khóc được? Nói không chừng còn đang nghiến răng nghiến lợi tìm cách báo thù đấy. Em cá luôn, huấn luyện viên của họ thả Quan Vũ ra, là muốn em đả kích em ấy một chút, cho em ấy có thêm động lực.”
Mọi người thu xếp đồ đạc rồi đi bắt tay với nhóm người Thời Việt.
Quả nhiên, Phù Âm đừng nói là khóc, sắc mặt còn bình tĩnh giống như trận đấu vừa rồi chỉ là một trận đấu rank mà thôi.
Lâm Nghị đi tới trước mặt cô, cười nói: “Nhìn vẻ mặt của em, có phải là không phục không?”
Phù Âm nhìn anh chăm chú, gật đầu: “Không sai.”
Lâm Nghị đáp: “Em không phục thì cũng chẳng còn cách nào, anh chính là mạnh như vậy đấy, đợi các em tới Thành Đô, em lại dạy em làm người.”
Mọi người: “………………..”
Nói chuyện với con gái như vậy, trách không được Nghị ca vẫn chưa tìm được bạn gái!
Phù Âm vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhìn anh chăm chú: “Được, em rất chờ mong anh tới dạy em làm người.”
Lâm Nghị nhún vai, không nói thêm nữa, đi tới trước mặt Thời Việt: “Anh không có ý bắt nạt em gái nhà cậu đâu đấy, anh không hề xem em ấy là con gái, vậy nên chưa từng khách khí.”
Thời Việt gật đầu: “Tôi biết.”
Người này tính tình ngay thẳng, Thời Việt biết rõ anh hôm nay chỉ phát huy đúng thực lực của mình mà thôi, không hề có chút ý tứ xem nhẹ Phù Âm.
Ngược lại, anh xem Phù Âm như một đối thủ mà tôn trọng, vậy nên mới dùng toàn lực. Nếu như thực sự xem thường Phù Âm, anh chỉ cần tùy tiện đánh là được, cũng không cần nghiêm túc như vậy.
***
Trở về hậu đài, mấy nữ quản lý đội, nữ phóng viên còn có MC Dữu Tử có quen thuộc, đều chạy đến an ủi Phù Âm, bọn họ đều cảm thấy, Phù Âm nhận được đả kích như vậy sẽ rất suy sụp, rất đau buồn. Song, khiến mọi người ngoài ý muốn phát hiện, trên mặt Phù Âm không có chút nào đau lòng cả, ngược lại bình tĩnh đến đáng sợ.
Buổi tối sau khi trở lại chiến đội, Phù Âm lấy điện thoại ra, ở trong phòng ngủ lướt weibo.
Huấn luyện viên bảo cô trong thời gian thi đấu không được xem weibo, nhưng cô hôm nay thua thảm như vậy, vẫn muốn xem xem dân mạng mắng mình cái gì.
Trước hết là quay quanh mắng việc cô là con gái, nhưng có một bình luận trào phúng rất có sáng tạo. sau khi nhìn thấy cái bình luận “Cô không bằng đổi tên thành ATM- Âm Phù đi”, Phù Âm không chút nào tức giận, ngược lại lại thấy buồn cười, chủ động đăng weibo: “Xem xét một vài lời đề nghị của các bạn trên mạng, cảm thấy rất có đạo lý. Ba trận ngày hôm nay, bình quân mỗi trận đều cho đối phương 800 điểm kinh tế, tổng cộng chết 12 lần, tôi đúng thật nên mang danh hiệu máy rút tiền ATM – Âm Phù, nhưng tôi là một cái máy rút tiền có lý tưởng, số tiền rút trên đầu tôi, rồi sẽ có một ngày, tôi sẽ đòi trở lại. [mỉm cười] [mỉm cười]”
Weibo vừa đăng lên, phía dưới lập tức xuất hiện không ít anti fan, có người nói cô chỉ biết lòe thiên hạ, còn có người nói cô mặt dày còn ở trong KPL thì kéo thấp trình độ của liên đấu.
Có người mắng cực kỳ khó nghe, thậm chí có người còn đưa ra ám chỉ ác ý về cô, nói cô vào KPL là muốn lăng xê, nói không chừng còn đưa không ít tiền cho ông chủ AIM.
Chính cả những tuyển thủ KPL đi ngang qua cũng có chút đau lòng cho cô.
Cô chính là người đầu tiên trong giải mùa thu, bị dân mạng mắng chửi thảm nhất.
Dưới weibo có trên vạn bình luận, hơn một nửa là đang mắng cô, cổ vũ và ủng hộ của còn không đến 1/3.
Nhưng weibo của Phù Âm rất nhanh được Thời Việt chia sẻ, chỉ đơn giản bình luận thêm 3 chữ: “Tin tưởng em.”
Thực ra lúc này Thời Việt cũng đang ở trên đầu sóng gió, trước đó anh chủ động nhận việc thua Kinh Cức 1:3 là lỗi của mình, đã bị mắng rất thảm rồi, hiện tại Phù Âm bị mắng, anh lại đứng ra ủng hộ, tránh không khỏi bị đám anti fan thuận thế nhào sang, trào phúng việc anh là đội trưởng thua 3 trận liên tiếp của chiến đội Mục Tiêu.
Nhưng Thời Việt không thèm để ý.
Anh chỉ biết, trận đấu hôm nay, Phù Âm là người bị nhắm vào thảm nhất, cũng là người có thành tích khó coi nhất.
Chỉ cần qua được lần này, cô sẽ thay đổi trở nên mạnh mẽ hơn.
Mà trong thời khắc mấu chốt, anh hi vọng bản thân có thể tiếp thêm cho cô chút năng lượng, cho dù chỉ là một câu động viên.
Anh tin tưởng cô, cho dù có vấp ngã, cô cũng sẽ từ nơi bị vấp ngã đó mà đứng lên.
~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~
Trans: Dịch mà bực bọn dân mạng ghê ấy, chỉ biết chửi thôi, giống như nhóm nào thua là có tụi nó xuất hiện vậy =))), một chút kiến thức về game cũng không có mà cũng ham hố xem rồi đánh đố tuyển thủ như một trò đùa, còn cái câu gì mà “tôi còn giỏi hơn”, ngon thì vào KPL thử xem???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.