Chương 27
Trịnh Trang
08/05/2018
Phạm Thiên Phong thân thiện tươi cười nhìn Tích Nhĩ. Trần Tích Nhĩ cũng tươi cười nhìn lại. Nói:
"Ahaha. Cậu ở đây từ lúc nào vậy?"
Phong nghĩ một chút rồi thành thật trả lời:
"Không lâu đâu. Cũng vừa mới tới thôi"
Trong lòng Nhĩ có chút vui vui. Thăm dò thêm một câu:
"Vậy... Cậu đã nghe được những gì rồi?"
Phong lại nghĩ một chút rồi trả lời:
"Nghe được những gì nên nghe rồi"
Hả? Tích Nhĩ đần người ra. Như vậy là sao chứ. Rốt cục đã nghe được hay chưa. Đang lúc cô nàng vẫn đang nghĩ vẩn vơ. Bạn nam sinh xấu tính nào đó ghé sát lại nói:
"Chẳng lẽ là có chuyện gì đó. Tôi không nên nghe sao?"
Tích Nhĩ giật mình. Vội vã lắc đầu quầy quậy:
"Làm gì có. Cậu nghĩ nhiều rồi đó. Haha. Tôi vào lớp trước đây"
Nói xong liền nhanh chóng chuồn đi. Trong đầu thầm nghĩ. Có ngốc mới nói cho cậu biết. Bạn Phong nhìn bạn Nhĩ đang cong đít chạy liền lắc đầu cười. Bỏ chốn cũng nhanh thật. Sờ lên mặt mình:
"Gay nghiêm trọng? Mình như vậy thật hả?"
***************************
Tích Nhĩ đen mặt ngồi trong lớp học. Dương Uyển xinh đẹp đáng yêu chạy tới:
"Hihi"
Bạn Nhĩ vui vẻ hỏi thăm:
"Cậu đi làm chuyện gấp gì mà nhanh vậy?"
Dương Uyển có chút bối rối:
"À. Có chút chuyện này cậu không cần biết đâu"
Tích Nhĩ nhếch miệng cười:
"Mình có ngu mới tin lời cậu nữa. Đánh chết cái đồ bỏ mặc anh em nhà cậu"
Dương Uyển vội vã bỏ chạy. Vừa chạy vừa nói:
"Aaaa. Tích Nhĩ. Mình xin lỗi. Mình xin lỗi mà"
Hai người lùa đuổi nhau một hồi trong lớp thì trống đánh vào học. Tích Nhĩ liền nói với Dương uyển:
"Lần này tớ bỏ qua cho cậu. Còn lần sau là cậu không xong với tớ đâu"
Dương Uyển mỉm cười vui vẻ:
"Đa tạ đại nhân tha mạng"
Tích Nhĩ phì cười. Ngồi vào bàn học của mình lại thở dài một tiếng. Không ngờ cô vừa mới đến truờng này đã xảy ra nhiều chuyện rắc rối như vậy. Nhưng biết sao giờ. Cô không muốn vuớng vào rắc rối nên phải nhún nhường thôi. Cô không phải nữ chính trong các bộ phim. Không có dũng khí để đối đầu với đại thiếu gia như Phạm Thiên Phong. Nên trong 3 năm cấp ba sắp tới. Phải ráng nhịn để cậu ta bắt nạt thôi. Tích Nhĩ thở dài một tiếng. Chiều nay được nghỉ học. Chắc cô phải đi kiếm việc làm thêm nào đó ở ngòai thôi.
"Ahaha. Cậu ở đây từ lúc nào vậy?"
Phong nghĩ một chút rồi thành thật trả lời:
"Không lâu đâu. Cũng vừa mới tới thôi"
Trong lòng Nhĩ có chút vui vui. Thăm dò thêm một câu:
"Vậy... Cậu đã nghe được những gì rồi?"
Phong lại nghĩ một chút rồi trả lời:
"Nghe được những gì nên nghe rồi"
Hả? Tích Nhĩ đần người ra. Như vậy là sao chứ. Rốt cục đã nghe được hay chưa. Đang lúc cô nàng vẫn đang nghĩ vẩn vơ. Bạn nam sinh xấu tính nào đó ghé sát lại nói:
"Chẳng lẽ là có chuyện gì đó. Tôi không nên nghe sao?"
Tích Nhĩ giật mình. Vội vã lắc đầu quầy quậy:
"Làm gì có. Cậu nghĩ nhiều rồi đó. Haha. Tôi vào lớp trước đây"
Nói xong liền nhanh chóng chuồn đi. Trong đầu thầm nghĩ. Có ngốc mới nói cho cậu biết. Bạn Phong nhìn bạn Nhĩ đang cong đít chạy liền lắc đầu cười. Bỏ chốn cũng nhanh thật. Sờ lên mặt mình:
"Gay nghiêm trọng? Mình như vậy thật hả?"
***************************
Tích Nhĩ đen mặt ngồi trong lớp học. Dương Uyển xinh đẹp đáng yêu chạy tới:
"Hihi"
Bạn Nhĩ vui vẻ hỏi thăm:
"Cậu đi làm chuyện gấp gì mà nhanh vậy?"
Dương Uyển có chút bối rối:
"À. Có chút chuyện này cậu không cần biết đâu"
Tích Nhĩ nhếch miệng cười:
"Mình có ngu mới tin lời cậu nữa. Đánh chết cái đồ bỏ mặc anh em nhà cậu"
Dương Uyển vội vã bỏ chạy. Vừa chạy vừa nói:
"Aaaa. Tích Nhĩ. Mình xin lỗi. Mình xin lỗi mà"
Hai người lùa đuổi nhau một hồi trong lớp thì trống đánh vào học. Tích Nhĩ liền nói với Dương uyển:
"Lần này tớ bỏ qua cho cậu. Còn lần sau là cậu không xong với tớ đâu"
Dương Uyển mỉm cười vui vẻ:
"Đa tạ đại nhân tha mạng"
Tích Nhĩ phì cười. Ngồi vào bàn học của mình lại thở dài một tiếng. Không ngờ cô vừa mới đến truờng này đã xảy ra nhiều chuyện rắc rối như vậy. Nhưng biết sao giờ. Cô không muốn vuớng vào rắc rối nên phải nhún nhường thôi. Cô không phải nữ chính trong các bộ phim. Không có dũng khí để đối đầu với đại thiếu gia như Phạm Thiên Phong. Nên trong 3 năm cấp ba sắp tới. Phải ráng nhịn để cậu ta bắt nạt thôi. Tích Nhĩ thở dài một tiếng. Chiều nay được nghỉ học. Chắc cô phải đi kiếm việc làm thêm nào đó ở ngòai thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.