Chương 2: Lâm Lạc Vân
Trịnh Trang
26/02/2018
Hôm nay, trên đường A, phát hiên một ngôi nhà cháy lớn. Xét theo tình
hình khám nghiệm tử thi có ba xác chết. Một nam, một nữ, và một đứa bé
chừng 10 tuổi. Theo thông tin cho biết, người nam và nữ đều là người của tập đoàn Phạm Thị. Về vấn đề này, chúng tôi đã cho phỏng vấn giám đốc
của Phạm Thị, ông nói rằng:
“Tôi rất hối tiếc cho hai nhân viên ưu tú này của công ty, chúng tôi sẽ đến viếng gia đình họ vào chiều này, vừa hứa rằng sẽ giúp đỡ họ hết mức có thể”
Trong phòng, người đàn ông tầm 35, nắm chặt quyển báo trên tay. Vẻ mặt đầy tức giận:
“Khốn kiếp! Làm ăn kiểu gì mà còn thiếu một đứa hả?! Sao chỉ có một đứa! Đứa còn lại đâu! Đâu rồi! Hả?”
Ông ta tức giận, vò nát quyển báo ném vào tên áo đen có vết sẹo bên thái dương đang đứng đó. Hắn cúi đầu:
“Xin lỗi chủ tịch. Là do tôi sơ suốt! Tôi nhất định sẽ cho người xử lí ổn thõa”
Ông ta gật đầu:
“Hoàng Vũ. Nhất định, bằng mọi giá, phải tìm được con bé đó. Lâm Lạc Vân"
“Tôi rất hối tiếc cho hai nhân viên ưu tú này của công ty, chúng tôi sẽ đến viếng gia đình họ vào chiều này, vừa hứa rằng sẽ giúp đỡ họ hết mức có thể”
Trong phòng, người đàn ông tầm 35, nắm chặt quyển báo trên tay. Vẻ mặt đầy tức giận:
“Khốn kiếp! Làm ăn kiểu gì mà còn thiếu một đứa hả?! Sao chỉ có một đứa! Đứa còn lại đâu! Đâu rồi! Hả?”
Ông ta tức giận, vò nát quyển báo ném vào tên áo đen có vết sẹo bên thái dương đang đứng đó. Hắn cúi đầu:
“Xin lỗi chủ tịch. Là do tôi sơ suốt! Tôi nhất định sẽ cho người xử lí ổn thõa”
Ông ta gật đầu:
“Hoàng Vũ. Nhất định, bằng mọi giá, phải tìm được con bé đó. Lâm Lạc Vân"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.