Chương 40: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG
Sao Xanh
04/05/2023
Chuyện xảy ra ở khách sạn Pha Lê
đúng là tin tức có thể gây chấn động trên mạng xã hội đấy. Bởi vì cả
cảnh sát, cả phóng viên đều đến một lượt nên gây ra động tĩnh rất lớn,
tất cả các khách ở trong khách sạn này, đều chạy đến xem, không những
thế còn trầm trồ bàn tán.
Cảnh sát yêu cầu cô gái trên giường tự mặc quần áo vào, kết quả cô ta nằm lì trên giường không chịu đứng dậy, ý thức có chút mơ hồ, ôm chặt lấy một người đàn ông cũng trần như nhộng bên cạnh không chịu buông ra, thậm chí còn cười khanh khách, tình cảnh này không thể chịu đựng nổi.
Viên cảnh sát cũng mất hết kiên nhẫn, đành gọi một nhân viên nữ của khách sạn đến giúp mặc quần áo cho cô ta, sau đó còng tay cô ta lại mang đi trong tình trạng chưa được tỉnh táo.
Rất nhiều người đều nhìn thấy cảnh này đều lắc đầu ngao ngán. Ở sảnh dưới khách sạn, Ái Triêm tâm tình lạnh lẽo nhìn theo đám người. Cô gái vừa bị bắt đi không ai xa lạ chính là Khả Như và gả đàn ông bị còng tay chung với cô ta chính là kẻ suýt chút nữa chuốc thuốc mê cô ở trung tâm thương mại. Người đi đường thi nhau ào ào rút điện thoại ra quay phim chụp ảnh, sau đó đăng lên facebook cá nhân.
Bên cạnh Ái Triêm là Khương Đồng. Nếu không có anh ta, có lẽ người bị cảnh sát còng đi vừa nãy chính là cô cũng nên. Lúc cô vừa cầm túi đựng đồ vừa mua đi ra, định dạo quanh các cửa hàng một lúc thì nghe tiếng đánh nhau phía sau. Ai ngờ được khi quay lại đã nhìn thấy Khương Đồng đánh ngất một người đàn ông đang muốn áp sát cô. Trên tay người đàn ông kia là chiếc khăn có tẩm thuốc mê.
Thì ra Trần Minh cho cô tự đi ra ngòai nhưng vẫn cho Khương Đồng đi theo bảo vệ cô. Cũng nhờ đó mà cứu được cô một mạng. Khi Khương Đồng đi theo cô vào trung tâm thương mại mới phát hiện ra cô bị bọn người Khả Như theo dõi. Biết được ý đồ xấu của Khả Như với cô nên anh ta tương kế tựu kế cho hai người bọn họ vào tròng.
Hình ảnh một giảng viên trường đại học danh tiếng bị bắt khi đang lõa thể cùng đàn ông đã được lan truyền khắp mạng xã hội. Trường đại học nơi Khả Như làm việc cũng đã phải đăng đàn đuổi việc cô ta. Bất quá đây là chuyện của một tháng sau.
Ái Triêm biết chuyện mình suýt nữa bị hại trước sau cũng đến tai Trần Minh. Nói Vĩnh An là cái đuôi trong công việc của anh thì Khương Đồng chính là lá bài tẩy trong bóng tối của anh, phải nói là tâm ý tương thông, trung thành tuyệt đối. Hoặc là những gì Khả Như nhận được cũng chính là do chỉ thị của Trần Minh lệnh cho Khương Đồng làm theo cũng nên.
Trong lòng cô đang thầm nghĩ sẽ đối mặt với anh thế nào thì trước mặt đã xuất hiện bóng dáng người cô vừa nghĩ tới. Ánh mắt Ái triêm liếc sang người bên cạnh. Khương Đồng cúi mặt ho khan một tiếng không dám nhìn cô.
Ái triêm thở dài. Cô phản ứng có ích gì. Dù sao cũng là ngồời của anh, cô có tiếng nói gì đâu chứ. Mặc kệ anh ta tự xử lý chiếc xe, cô leo lên xe của Trần Minh.
Khi ngồi vào trong xe rồi, Trần Minh không khởi động xe ngay mà nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp:
-Thỏa mãn chưa?
Ái triêm nhìn qua cửa sổ. Vậy là cô đoán không sai. Như việc xảy ra đều là chủ ý của Trần Minh. Cho đến khi xe cảnh sát đã đi xa rồi, cô mới nhếch mép cười:
-Đương nhiên rồi.
-Sao thế? Có phải cảm thấy tôi quá độc ác đúng không?
Ái Triêm thở dài, đúng là cô đang nghĩ vậy:
-Dù sao thì ... tôi cũng chẳng chịu thương tổn nào mang tính thực chất, cớ sao phải xuống tay độc ác thế, không để lại một con đường sống cho cô ta?
-Không cần phải mềm lòng với kẻ thù.
Trần Minh đáp lại cô rất dứt khoát chẳng chút do dự, sau đó khởi oộng máy, lái xe đi. Bản thân anh cũng chẳng phải thánh mẫu, anh rất rõ ràng, nếu đã bị người khác tính kế gài bẫy, muốn báo thù, hoặc là không làm hoặc là đã làm thì phải làm cho kẻ thù không còn cơ hội trở mình nữa. Dù cho kẻ thù trước đó có giao tình rất tốt với anh, nếu phản bội anh, kết cục là tự làm tự chịu.
Ái Triêm thật không thưởng thức nổi cái cách mà anh đã làm, mặc dù đó là vì cô, ra tay gọn gàng dứt khoát, không hề do dự. Nhưng nếu như đổi lại là cô, cô cũng không biết mình có làm như vậy được không.
Những gì mà Trần Minh làm, chỉ là trả lại cho Khả Như những gì cô ta muốn làm với cô mà thôi. Trên đời này phần lớn con người ta đều ăn miếng trả miếng, chẳng ai nói gì ai được, cho nên cũng không thể trách anh.
Ái Triêm liếc nhìn anh đang chăm chú lái xe. Trần Minh không chỉ có thủ đoạn mà mưu kế cũng rất tàn nhẫn, cả người anh giống như từ trên xuống dưới đều là gai nhọn, nhưng mỗi cái gai đều khiến cho người ta mê đắm. Mà người ta này, cũng đã từng bao gồm cô trong đó.
Cảnh sát yêu cầu cô gái trên giường tự mặc quần áo vào, kết quả cô ta nằm lì trên giường không chịu đứng dậy, ý thức có chút mơ hồ, ôm chặt lấy một người đàn ông cũng trần như nhộng bên cạnh không chịu buông ra, thậm chí còn cười khanh khách, tình cảnh này không thể chịu đựng nổi.
Viên cảnh sát cũng mất hết kiên nhẫn, đành gọi một nhân viên nữ của khách sạn đến giúp mặc quần áo cho cô ta, sau đó còng tay cô ta lại mang đi trong tình trạng chưa được tỉnh táo.
Rất nhiều người đều nhìn thấy cảnh này đều lắc đầu ngao ngán. Ở sảnh dưới khách sạn, Ái Triêm tâm tình lạnh lẽo nhìn theo đám người. Cô gái vừa bị bắt đi không ai xa lạ chính là Khả Như và gả đàn ông bị còng tay chung với cô ta chính là kẻ suýt chút nữa chuốc thuốc mê cô ở trung tâm thương mại. Người đi đường thi nhau ào ào rút điện thoại ra quay phim chụp ảnh, sau đó đăng lên facebook cá nhân.
Bên cạnh Ái Triêm là Khương Đồng. Nếu không có anh ta, có lẽ người bị cảnh sát còng đi vừa nãy chính là cô cũng nên. Lúc cô vừa cầm túi đựng đồ vừa mua đi ra, định dạo quanh các cửa hàng một lúc thì nghe tiếng đánh nhau phía sau. Ai ngờ được khi quay lại đã nhìn thấy Khương Đồng đánh ngất một người đàn ông đang muốn áp sát cô. Trên tay người đàn ông kia là chiếc khăn có tẩm thuốc mê.
Thì ra Trần Minh cho cô tự đi ra ngòai nhưng vẫn cho Khương Đồng đi theo bảo vệ cô. Cũng nhờ đó mà cứu được cô một mạng. Khi Khương Đồng đi theo cô vào trung tâm thương mại mới phát hiện ra cô bị bọn người Khả Như theo dõi. Biết được ý đồ xấu của Khả Như với cô nên anh ta tương kế tựu kế cho hai người bọn họ vào tròng.
Hình ảnh một giảng viên trường đại học danh tiếng bị bắt khi đang lõa thể cùng đàn ông đã được lan truyền khắp mạng xã hội. Trường đại học nơi Khả Như làm việc cũng đã phải đăng đàn đuổi việc cô ta. Bất quá đây là chuyện của một tháng sau.
Ái Triêm biết chuyện mình suýt nữa bị hại trước sau cũng đến tai Trần Minh. Nói Vĩnh An là cái đuôi trong công việc của anh thì Khương Đồng chính là lá bài tẩy trong bóng tối của anh, phải nói là tâm ý tương thông, trung thành tuyệt đối. Hoặc là những gì Khả Như nhận được cũng chính là do chỉ thị của Trần Minh lệnh cho Khương Đồng làm theo cũng nên.
Trong lòng cô đang thầm nghĩ sẽ đối mặt với anh thế nào thì trước mặt đã xuất hiện bóng dáng người cô vừa nghĩ tới. Ánh mắt Ái triêm liếc sang người bên cạnh. Khương Đồng cúi mặt ho khan một tiếng không dám nhìn cô.
Ái triêm thở dài. Cô phản ứng có ích gì. Dù sao cũng là ngồời của anh, cô có tiếng nói gì đâu chứ. Mặc kệ anh ta tự xử lý chiếc xe, cô leo lên xe của Trần Minh.
Khi ngồi vào trong xe rồi, Trần Minh không khởi động xe ngay mà nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp:
-Thỏa mãn chưa?
Ái triêm nhìn qua cửa sổ. Vậy là cô đoán không sai. Như việc xảy ra đều là chủ ý của Trần Minh. Cho đến khi xe cảnh sát đã đi xa rồi, cô mới nhếch mép cười:
-Đương nhiên rồi.
-Sao thế? Có phải cảm thấy tôi quá độc ác đúng không?
Ái Triêm thở dài, đúng là cô đang nghĩ vậy:
-Dù sao thì ... tôi cũng chẳng chịu thương tổn nào mang tính thực chất, cớ sao phải xuống tay độc ác thế, không để lại một con đường sống cho cô ta?
-Không cần phải mềm lòng với kẻ thù.
Trần Minh đáp lại cô rất dứt khoát chẳng chút do dự, sau đó khởi oộng máy, lái xe đi. Bản thân anh cũng chẳng phải thánh mẫu, anh rất rõ ràng, nếu đã bị người khác tính kế gài bẫy, muốn báo thù, hoặc là không làm hoặc là đã làm thì phải làm cho kẻ thù không còn cơ hội trở mình nữa. Dù cho kẻ thù trước đó có giao tình rất tốt với anh, nếu phản bội anh, kết cục là tự làm tự chịu.
Ái Triêm thật không thưởng thức nổi cái cách mà anh đã làm, mặc dù đó là vì cô, ra tay gọn gàng dứt khoát, không hề do dự. Nhưng nếu như đổi lại là cô, cô cũng không biết mình có làm như vậy được không.
Những gì mà Trần Minh làm, chỉ là trả lại cho Khả Như những gì cô ta muốn làm với cô mà thôi. Trên đời này phần lớn con người ta đều ăn miếng trả miếng, chẳng ai nói gì ai được, cho nên cũng không thể trách anh.
Ái Triêm liếc nhìn anh đang chăm chú lái xe. Trần Minh không chỉ có thủ đoạn mà mưu kế cũng rất tàn nhẫn, cả người anh giống như từ trên xuống dưới đều là gai nhọn, nhưng mỗi cái gai đều khiến cho người ta mê đắm. Mà người ta này, cũng đã từng bao gồm cô trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.