Quyển 1 - Chương 11: Chương 6.1 : Cường thế trở về
Tuyệt Thế khải Hàng
10/03/2016
Tu luyện bất kể năm tháng.
Vài ngày sau, Nguyệt Vũ rốt cục từ từ chuyển tỉnh. Trong vài ngày tại đây, bản mạng khế ước thú của nàng, cũng chính là Triệt, vẫn bồi bên cạnh, lẳng lặng bảo hộ nàng.
Sau khi khế ước, Nguyệt Vũ cùng Triệt linh hồn liền có một loại liên hệ không rõ. Đối với tâm tư ý tưởng của Nguyệt Vũ, trừ phi Nguyệt Vũ không muốn nếu không Triệt đều có thể hiểu được!
Cũng chính là như vậy, hắn đã biết một ít chuyện về kiếp trước cũng như kiếp này của Nguyệt Vũ. Đối với khế ước giả này, ban đầu hắn tuyệt đối ôm vì mục đích của mình nhưng cũng một ít thưởng thức cùng hảo cảm, tuy nói không có thâm tình nồng đậm, nhưng so với trước kia tốt hơn nhiều! Dù sao tình cảm cũng cần chậm rãi bồi dưỡng.
Nguyệt Vũ sau khi tỉnh lại, nhìn đến một màn này, đó là một tiểu hài tử đang nhìn mình không chuyển mắt. Bộ đáng đáng yêu, xinh đẹp tới cực điểm kia làm cho người ta khó chống đỡ được dụ hoặc, chỉ muốn ôm chặt lấy hảo hảo mà yêu thương a!
Lập tức, bình tĩnh như nàng cũng bị cái nhìn kia làm cho có chút ngượng ngùng. Vì thế nàng dời đi một chút lực chú ý nói:“Chúng ta có phải gia hạn khế ước hay không? Hay vẫn là bản mạng khế ước? Ngươi vì sao cùng với ta khế ước?” Đối với tiểu hài tử vô cùng thần bí này, không đúng, phải là thần bí thú, Nguyệt Vũ cũng theo liên hệ mà biết được đây là một thần bí thú phẩm hạnh quả thực không tệ! Nhưng là, có chút chuyện, bản mạng khế ước thú của nàng tựa hồ không muốn cùng nàng nói chuyện, dù vậy Nguyệt Vũ lại tuyệt không để ý. Bởi vì mỗi người đều có một mặt không muốn người khác biết, đây chính là quyền cá nhân!
“Như vậy chúng ta đều có thể biến cường!” Không cần nhiều lời, chính là ngắn gọn một câu như vậy.
“Tốt lắm, sau này chúng ta chính là bằng hữu , từ nay về sau kề vai tác chiến, bất ly bất khí, thế nào?” Nguyệt Vũ cũng thập phần hào sảng nói ra suy nghĩ trong lòng chính mình. Nếu đã muốn đồng sinh cộng tử, có chút chuyện không cần phải theo đuổi câu trả lời.
“Hảo, từ nay về sau, chúng ta chính là bằng hữu, kề vai tác chiến, bất ly bất khí.” Đối với Nguyệt Vũ hào sảng cùng tôn trọng riêng tư của đối phương, Triệt thập phần vừa lòng.
“Thật không hổ là khế ước giả mình lựa chọn!” Mỗ thú lại trong lòng thầm nghĩ, như vậy giống như đoạt được trân bảo a!
“Khế ước giả, ngươi có tính toán gì không? Tính hồi Dạ gia sao?” Triệt mở miệng hỏi tính toán hiện giờ của Nguyệt Vũ.
“Nga, khi ta tỉnh lại phát hiện mình có thể tu luyện huyền lực, hơn nữa đã tới đại huyền sư cao nhất, đột nhiên tiến giai làm ta cảm thấy không ổn định, ta muốn đi lịch lãm một chút, ổn định một chút năng lượng, rồi sẽ hồi Dạ gia sau.” Nguyệt Vũ nói ra ý nghĩ của chính mình.
“Như vậy cũng tốt, ta vừa cùng ngươi khế ước, phát hiện trong cơ thể ngươi có một cỗ năng lượng rất lớn, bất quá bị phong ấn, ngươi biết đó là cái gì sao?” Triệt nói ra nghi hoặc của mình.
“A, ngươi cũng không biết sao? Ta chuẩn bị hỏi ngươi, ta cũng thập phần tò mò đó rốt cuộc là cái gì!”
“Ngươi cũng không biết? Vậy thì thật kỳ quái, lực lượng lớn như vậy khẳng định là thánh vật tu luyện thượng cổ. Đúng rồi, cho dù có biết , lấy thực lực hiện tại của ngươi đều khống chế không được, chờ sau khi ngươi đủ cường đại rồi tính sau! Ta và ngươi khế ước đã bị lực lượng kia ảnh hưởng, hiện tại cần ngủ say, bất quá có phiền toái tùy thời bảo ta a. Còn có, chính là thực lực hiện tại của ngươi bị ẩn tàng rồi, người khác nhìn không ra, nếu không phải bởi vì ta cùng ngươi có khế ước, ta cũng không thể nhìn ra. Chỉ cần ngươi không sử dụng huyền lực, người khác vĩnh viễn cũng sẽ không biết thực lực của ngươi! Nếu ta đoán không sai, hẳn là cái thứ trong cơ thể ngươi gây ra.” Triệt hiện tại toàn thân lực lượng no đủ, cần ngủ say để tiêu hóa.
“Được rồi, ta đã biết. Bất quá trước khi ngươi ngủ say, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, lúc trước sự khác thường trong rừng rậm, có phải do ngươi gây ra hay không?” Nguyệt Vũ thủy chung không thể hiểu được sự yên tĩnh vô cùng khác thường trong rừng rậm lúc đó.
“Đúng vậy, đó là bởi vì không để ngươi bị thương nên ta dùng uy áp hù dọa bọn chúng toàn bộ trốn đi.” Triệt chi tiết nói. Tuy rằng nó có thể sử dụng uy áp hù dọa bọn chúng nhưng lại không phải đối thủ, Triệt hiện tại hết thảy cũng bắt đầu lại từ đầu!
“Thì ra là thế, ta hiểu được, ngươi hãy hảo hảo tu luyện đi, ta cũng sẽ cố gắng .” Hai người nhìn nhau cười, nụ cười này biểu hiện sau này hai người nhất định cùng hội cùng thuyền, không rời không khí.
“Dạ gia, ta đã trở về, ngươi chuẩn bị tốt sao?” Trước cửa sau của Dạ gia lúc này đang đứng một vị thân hắc y thiếu niên.
Thiếu niên dáng người thon dài, mặc dù gầy nhưng không kém. Một đầu mặc phát như thác nước không bó không buộc tự theo gió bay lên. Mặt mày như họa, môi đỏ mọng xinh đẹp. Hơi hơi ôm lấy làn môi mang theo nụ cười như ma ị , làm cho người ta không thể kháng cự, cam tâm sa đọa.
Trong lúc giơ tay nhấc chân cũng lộ ra khí phách ngạo nghễ thiên hạ. Thiếu niên hướng đứng đó quả nhiên đó là tuyệt đại tao nhã, khí phách vô song! Hảo một cái độc nhất vô nhị, tuyệt thế thiếu niên!
Sau khi được thần bí thánh vật cải hóa thân thể cùng khế ước với sắc long, Nguyệt Vũ nay đã như Phượng Hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh!
Lúc Nguyệt Vũ tiến vào tiểu viện mình ở mấy ngày trước kia, phát hiện một chút biến hóa cũng không có, chính là so với lúc hắn ra đi nhiều hơn một chút tro bụi.
“Xem ra mấy ngày nay không người nào đến a! Chính nàng một người được coi là trực hệ ngũ thiếu gia thật đúng là ”Thất bại“ đây, mất tích vài ngày không có người quản cũng chẳng ai hỏi tới .” Nguyệt Vũ trong lòng buồn cười nghĩ, nhưng là trong mắt cũng chợt lóe băng hàn.
Vì thế, Nguyệt Vũ liền tự mình động thủ thu thập một chút trong sân cùng trong phòng. Dạ gia này nàng còn cần trụ một đoạn thời gian nữa, bây giờ chưa phải thời điểm rời đi. Đợi đến lúc thời cơ chín muồi, nàng sẽ bước đi không hề lưu luyến! Không chỉ có như thế, Dạ gia đã nợ hắn những gì đợi sau khi hắn có năng lực nhất định đòi cho đủ!
Thời điểm Nguyệt Vũ thu thập đã xong chuẩn bị tu luyện, phát hiện mình có chút đói bụng. Xem ra, đạo lí nhân là thiết, cơm là cương* không chỉ áp dụng riêng ở Địa Cầu, tại Nguyệt Hoa- thế giới nà y cũng mãi mãi là chân lí không thay đổi a!
*nhân là thiết, cơm là cương một chút không ăn đói đắc hoảng: người là sắt, cơm là thép, một lúc không ăn, đói sẽ sợ (đạo lí hay =.=)
Vì thế Nguyệt Vũ liền đứng dậy, xuất môn đi kiếm gì đó ăn. Tuy rằng phòng bếp qua trí nhớ năm năm trước của chủ nhân thân thể này đã là mơ hồ không rõ, nhưng dựa vào những gì còn sót lại trong tiềm thức, Nguyệt Vũ cũng có thể tìm ra vị trí đại khái!
Trên đường đi đến phòng bếp, người hầu cùng thủ vệ dùng ánh mắt thập phần kỳ quái nhìn Nguyệt Vũ, đối với vị thiếu niên lãnh khốc phong hoa tuyệt đại này, bọn họ thập phần hiếu kì. Không ít người đã lén nghị luận “Vị thiếu niên bộ dạng anh tuấn này là ai a? Như thế nào chưa thấy qua?” Một vị đang quét rác hỏi người hầu bên cạnh.
“Không biết a, ta cũng chưa thấy qua a, tựa hồ không phải người của quý phủ đi!” Người hầu kia đáp.
“Không phải tựa hồ, ta dám khẳng định, ta ở Dạ gia nhiều năm như vậy cũng chưa gặp qua hắn, hẳn là khách nhân quý phủ đi!” Một người hầu có vẻ lớn tuổi bổ sung nói. Những người hầu này bởi vì trong năm năm chưa từng thấy qua Nguyệt Vũ, hơn nữa, khi ngã xuống dung mạo hắn đã trở nên vô cùng xấu xí, đâu như bây giờ là tuyệt thế vô song, vì thế không có người nhận ra cũng thực bình thường!
Vài ngày sau, Nguyệt Vũ rốt cục từ từ chuyển tỉnh. Trong vài ngày tại đây, bản mạng khế ước thú của nàng, cũng chính là Triệt, vẫn bồi bên cạnh, lẳng lặng bảo hộ nàng.
Sau khi khế ước, Nguyệt Vũ cùng Triệt linh hồn liền có một loại liên hệ không rõ. Đối với tâm tư ý tưởng của Nguyệt Vũ, trừ phi Nguyệt Vũ không muốn nếu không Triệt đều có thể hiểu được!
Cũng chính là như vậy, hắn đã biết một ít chuyện về kiếp trước cũng như kiếp này của Nguyệt Vũ. Đối với khế ước giả này, ban đầu hắn tuyệt đối ôm vì mục đích của mình nhưng cũng một ít thưởng thức cùng hảo cảm, tuy nói không có thâm tình nồng đậm, nhưng so với trước kia tốt hơn nhiều! Dù sao tình cảm cũng cần chậm rãi bồi dưỡng.
Nguyệt Vũ sau khi tỉnh lại, nhìn đến một màn này, đó là một tiểu hài tử đang nhìn mình không chuyển mắt. Bộ đáng đáng yêu, xinh đẹp tới cực điểm kia làm cho người ta khó chống đỡ được dụ hoặc, chỉ muốn ôm chặt lấy hảo hảo mà yêu thương a!
Lập tức, bình tĩnh như nàng cũng bị cái nhìn kia làm cho có chút ngượng ngùng. Vì thế nàng dời đi một chút lực chú ý nói:“Chúng ta có phải gia hạn khế ước hay không? Hay vẫn là bản mạng khế ước? Ngươi vì sao cùng với ta khế ước?” Đối với tiểu hài tử vô cùng thần bí này, không đúng, phải là thần bí thú, Nguyệt Vũ cũng theo liên hệ mà biết được đây là một thần bí thú phẩm hạnh quả thực không tệ! Nhưng là, có chút chuyện, bản mạng khế ước thú của nàng tựa hồ không muốn cùng nàng nói chuyện, dù vậy Nguyệt Vũ lại tuyệt không để ý. Bởi vì mỗi người đều có một mặt không muốn người khác biết, đây chính là quyền cá nhân!
“Như vậy chúng ta đều có thể biến cường!” Không cần nhiều lời, chính là ngắn gọn một câu như vậy.
“Tốt lắm, sau này chúng ta chính là bằng hữu , từ nay về sau kề vai tác chiến, bất ly bất khí, thế nào?” Nguyệt Vũ cũng thập phần hào sảng nói ra suy nghĩ trong lòng chính mình. Nếu đã muốn đồng sinh cộng tử, có chút chuyện không cần phải theo đuổi câu trả lời.
“Hảo, từ nay về sau, chúng ta chính là bằng hữu, kề vai tác chiến, bất ly bất khí.” Đối với Nguyệt Vũ hào sảng cùng tôn trọng riêng tư của đối phương, Triệt thập phần vừa lòng.
“Thật không hổ là khế ước giả mình lựa chọn!” Mỗ thú lại trong lòng thầm nghĩ, như vậy giống như đoạt được trân bảo a!
“Khế ước giả, ngươi có tính toán gì không? Tính hồi Dạ gia sao?” Triệt mở miệng hỏi tính toán hiện giờ của Nguyệt Vũ.
“Nga, khi ta tỉnh lại phát hiện mình có thể tu luyện huyền lực, hơn nữa đã tới đại huyền sư cao nhất, đột nhiên tiến giai làm ta cảm thấy không ổn định, ta muốn đi lịch lãm một chút, ổn định một chút năng lượng, rồi sẽ hồi Dạ gia sau.” Nguyệt Vũ nói ra ý nghĩ của chính mình.
“Như vậy cũng tốt, ta vừa cùng ngươi khế ước, phát hiện trong cơ thể ngươi có một cỗ năng lượng rất lớn, bất quá bị phong ấn, ngươi biết đó là cái gì sao?” Triệt nói ra nghi hoặc của mình.
“A, ngươi cũng không biết sao? Ta chuẩn bị hỏi ngươi, ta cũng thập phần tò mò đó rốt cuộc là cái gì!”
“Ngươi cũng không biết? Vậy thì thật kỳ quái, lực lượng lớn như vậy khẳng định là thánh vật tu luyện thượng cổ. Đúng rồi, cho dù có biết , lấy thực lực hiện tại của ngươi đều khống chế không được, chờ sau khi ngươi đủ cường đại rồi tính sau! Ta và ngươi khế ước đã bị lực lượng kia ảnh hưởng, hiện tại cần ngủ say, bất quá có phiền toái tùy thời bảo ta a. Còn có, chính là thực lực hiện tại của ngươi bị ẩn tàng rồi, người khác nhìn không ra, nếu không phải bởi vì ta cùng ngươi có khế ước, ta cũng không thể nhìn ra. Chỉ cần ngươi không sử dụng huyền lực, người khác vĩnh viễn cũng sẽ không biết thực lực của ngươi! Nếu ta đoán không sai, hẳn là cái thứ trong cơ thể ngươi gây ra.” Triệt hiện tại toàn thân lực lượng no đủ, cần ngủ say để tiêu hóa.
“Được rồi, ta đã biết. Bất quá trước khi ngươi ngủ say, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, lúc trước sự khác thường trong rừng rậm, có phải do ngươi gây ra hay không?” Nguyệt Vũ thủy chung không thể hiểu được sự yên tĩnh vô cùng khác thường trong rừng rậm lúc đó.
“Đúng vậy, đó là bởi vì không để ngươi bị thương nên ta dùng uy áp hù dọa bọn chúng toàn bộ trốn đi.” Triệt chi tiết nói. Tuy rằng nó có thể sử dụng uy áp hù dọa bọn chúng nhưng lại không phải đối thủ, Triệt hiện tại hết thảy cũng bắt đầu lại từ đầu!
“Thì ra là thế, ta hiểu được, ngươi hãy hảo hảo tu luyện đi, ta cũng sẽ cố gắng .” Hai người nhìn nhau cười, nụ cười này biểu hiện sau này hai người nhất định cùng hội cùng thuyền, không rời không khí.
“Dạ gia, ta đã trở về, ngươi chuẩn bị tốt sao?” Trước cửa sau của Dạ gia lúc này đang đứng một vị thân hắc y thiếu niên.
Thiếu niên dáng người thon dài, mặc dù gầy nhưng không kém. Một đầu mặc phát như thác nước không bó không buộc tự theo gió bay lên. Mặt mày như họa, môi đỏ mọng xinh đẹp. Hơi hơi ôm lấy làn môi mang theo nụ cười như ma ị , làm cho người ta không thể kháng cự, cam tâm sa đọa.
Trong lúc giơ tay nhấc chân cũng lộ ra khí phách ngạo nghễ thiên hạ. Thiếu niên hướng đứng đó quả nhiên đó là tuyệt đại tao nhã, khí phách vô song! Hảo một cái độc nhất vô nhị, tuyệt thế thiếu niên!
Sau khi được thần bí thánh vật cải hóa thân thể cùng khế ước với sắc long, Nguyệt Vũ nay đã như Phượng Hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh!
Lúc Nguyệt Vũ tiến vào tiểu viện mình ở mấy ngày trước kia, phát hiện một chút biến hóa cũng không có, chính là so với lúc hắn ra đi nhiều hơn một chút tro bụi.
“Xem ra mấy ngày nay không người nào đến a! Chính nàng một người được coi là trực hệ ngũ thiếu gia thật đúng là ”Thất bại“ đây, mất tích vài ngày không có người quản cũng chẳng ai hỏi tới .” Nguyệt Vũ trong lòng buồn cười nghĩ, nhưng là trong mắt cũng chợt lóe băng hàn.
Vì thế, Nguyệt Vũ liền tự mình động thủ thu thập một chút trong sân cùng trong phòng. Dạ gia này nàng còn cần trụ một đoạn thời gian nữa, bây giờ chưa phải thời điểm rời đi. Đợi đến lúc thời cơ chín muồi, nàng sẽ bước đi không hề lưu luyến! Không chỉ có như thế, Dạ gia đã nợ hắn những gì đợi sau khi hắn có năng lực nhất định đòi cho đủ!
Thời điểm Nguyệt Vũ thu thập đã xong chuẩn bị tu luyện, phát hiện mình có chút đói bụng. Xem ra, đạo lí nhân là thiết, cơm là cương* không chỉ áp dụng riêng ở Địa Cầu, tại Nguyệt Hoa- thế giới nà y cũng mãi mãi là chân lí không thay đổi a!
*nhân là thiết, cơm là cương một chút không ăn đói đắc hoảng: người là sắt, cơm là thép, một lúc không ăn, đói sẽ sợ (đạo lí hay =.=)
Vì thế Nguyệt Vũ liền đứng dậy, xuất môn đi kiếm gì đó ăn. Tuy rằng phòng bếp qua trí nhớ năm năm trước của chủ nhân thân thể này đã là mơ hồ không rõ, nhưng dựa vào những gì còn sót lại trong tiềm thức, Nguyệt Vũ cũng có thể tìm ra vị trí đại khái!
Trên đường đi đến phòng bếp, người hầu cùng thủ vệ dùng ánh mắt thập phần kỳ quái nhìn Nguyệt Vũ, đối với vị thiếu niên lãnh khốc phong hoa tuyệt đại này, bọn họ thập phần hiếu kì. Không ít người đã lén nghị luận “Vị thiếu niên bộ dạng anh tuấn này là ai a? Như thế nào chưa thấy qua?” Một vị đang quét rác hỏi người hầu bên cạnh.
“Không biết a, ta cũng chưa thấy qua a, tựa hồ không phải người của quý phủ đi!” Người hầu kia đáp.
“Không phải tựa hồ, ta dám khẳng định, ta ở Dạ gia nhiều năm như vậy cũng chưa gặp qua hắn, hẳn là khách nhân quý phủ đi!” Một người hầu có vẻ lớn tuổi bổ sung nói. Những người hầu này bởi vì trong năm năm chưa từng thấy qua Nguyệt Vũ, hơn nữa, khi ngã xuống dung mạo hắn đã trở nên vô cùng xấu xí, đâu như bây giờ là tuyệt thế vô song, vì thế không có người nhận ra cũng thực bình thường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.