Chương 10: Oan gia gặp mặt
Thích Ăn Thịt Đều Là Tham Ăn
02/09/2017
Editor: Trà sữa trà xanh
Cuộc sống trung học cấp đệ nhất đơn điệu lại còn khô khan.
Một buổi sáng gồm bốn tiết học kết thúc, các bạn học lục tục chuẩn bị ăn cơm.
Cố Noãn thu dọn sách vở trên bàn, đứng lên, đi tới lớp của Âu Dương Tiếu Tiếu.
Tối hôm qua cô đã gọi điện thoại hẹn Âu Dương Tiếu Tiếu, buổi trưa hôm nay sẽ ăn cơm trưa chung, hơn nữa còn nhờ Âu Dương Tiếu Tiếu mang theo sách giáo khoa tự nhiên cơ bản cùng tập cho cô mượn.
Kể từ lúc học kỳ trước kết thúc, hai người đều có chuyện riêng nên bận túi bụi, nên lúc gặp mặt hẳn có rất nhiều lời muốn tán gẫu.
Sau khi tan lớp hành lang chật chội người, Cố Noãn chậm rãi di chuyển theo số đông, chờ đi tới lớp học của Âu Dương Tiếu Tiếu, Cố Noãn mới dời bước đến bên cạnh, nhìn bốn phía xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Âu Dương Tiếu Tiếu.
Lúc này Âu Dương Tiếu Tiếu đã đứng ở cửa đợi Cố Noãn, thấy Cố Noãn đi qua, nhìn xung quanh tìm mình, cô mới vội vàng giơ cánh tay lên, hô một tiếng với Cố Noãn: "Cố Noãn, bên này bên này."
Cố Noãn nghe theo âm thanh nhìn thấy Âu Dương Tiếu Tiếu, phất tay với Âu Dương Tiếu Tiếu, sau đó lại di chuyển theo số đông người qua lại.
Hai người gặp mặt, Âu Dương Tiếu Tiếu liền đưa cái túi trong tay cho Cố Noãn: "À, sách cậu cần này."
Âu Dương Tiếu Tiếu vỗ vỗ bả vai Cố Noãn nói: "Hiếm khi cậu cố gắng đọc sách nha, mình đã sớm nói với cậu rồi, cậu đừng chơi nữa, có thời gian thì đọc sách, như bây giờ rất tốt đó." Sau vui mừng mà gật đầu, giống làm như Ngô gia có con gái trưởng thành.
Cố Noãn nhìn tư liệu trong túi to, lấy ra quyển sách tự nhiên lật đi lật lại, phát hiện tất cả đều là sách rậm rạp chằng chịt chữ, phát hiện trong túi cũng không thiếu bài thi và sổ ghi chép, sau đó thả quyển sách lại trong túi. Ngẩng đầu lên nói: "Tiếu Tiếu, cảm ơn. Đi thôi, đi ăn."
"Ăn cái gì?"
"Không biết, cậu quyết định đi, mình tùy ý."
Âu Dương Tiếu Tiếu suy nghĩ một chút: "Vậy thì ra quán hoàng tử đồ ngọt bên ngoài trường học đi, mới vừa mở cửa, lớp mình có mấy người đi ăn rồi, đều nói không tệ, đặc biệt là Đề Lạp Mễ Tô ở đó, rất là ngon." Âu Dương Tiếu Tiếu nói xong, vô ý thức liếm môi dưới.
"Được." Cố Noãn lên tiếng.
Quán hoàng tử đồ ngọt.
Âu Dương Tiếu Tiếu kêu cơm xào, trà sữa và Đề Lạp Mễ Tô, tất cả đều hai phần.
Sau đó hai người liền nói chuyện hăng say.
Đang trò chuyện hăng say, đột nhiên Âu Dương Tiếu Tiếu không nói tiếp nữa, híp mắt nhìn về một chỗ, Cố Noãn nghi ngờ, theo ánh mắt của Âu Dương Tiếu Tiếu nhìn thấy một nam sinh, ước chừng cùng tuổi với cô, mắt đào hoa, mũi dọc dừa, môi hình trái tim, khuôn mặt trái xoan như phụ nữ, thân hình cao gầy.
Thì ra là Lãnh Nhất Mạc, người thừa kế Lãnh gia, cậu ta có vẻ đẹp khiến phụ nữ đều hâm mộ, Cố Noãn liếc nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu, khóe miệng khẽ nhếch lên, còn có bạn trai đồng thời là vị hôn phu sau này của Tiếu Tiếu.
Lúc này hình như Lãnh Nhất Mạc mới vừa vận động, thời tiết đầu xuân vẫn còn rất lạnh, nhưng Lãnh Nhất Mạc chỉ mặc một cái áo đơn thật mỏng, ngồi cùng bạn bè của anh ta quanh cái bàn tròn gần cửa sổ.
Chắc anh ta cũng đi cùng bạn học tới ăn cơm, Cố Noãn nghĩ.
Cố Noãn liếc nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu, cảm thấy sắp có kịch hay để xem rồi, không thể không nói Âu Dương Tiếu Tiếu và Lãnh Nhất Mạc chính là oan gia trời sanh, Cố Noãn còn nhớ rõ kiếp trước Âu Dương Tiếu Tiếu cắn răng nghiến lợi tố cáo cảnh tượng lần đầu gặp mặt Lãnh Nhất Mạc với cô.
Đó là một mùa đông, vào buổi tối trăng mời gió lạnh, Âu Dương Tiếu Tiếu đến nhà tắm trong trường học, đúng lúc gặp được Lãnh Nhất Mạc mới chơi bóng rổ xong, mồ hôi đầm đìa, cũng định đi tắm.
Trong phòng tắm nam sinh, Lãnh Nhất Mạc đang cởi quần, đột nhiên điện thoại di động từ túi quần lộ ra, rơi xuống mặt đất, xoay một vòng, tiến vào cống thoát nước, trượt vào trong phòng tắm đối diện.
Ở trường A nhà tắm của nam sinh và nhà tắm của nữ sinh chỉ cách nhau một bức tường, Lãnh Nhất Mạc cảm thấy dù sao phòng tắm đối diện cũng không người, nên đi tới phòng tắm nữ sinh nhặt điện thoại.
Lúc này trong phòng tắm nữa sinh, Âu Dương Tiếu Tiếu đang mặc quần áo mắt thấy một bóng người lén lút ở cửa phòng tắm nữ sinh hết nhìn đông tới nhìn tây, cô cho là biến thái, nhanh chóng mặc quần áo tử tế, nhặt lên chậu nước rửa mặt hung hãn hành hung Lãnh Nhất Mạc một trận, dì thu lệ phí ở lầu dưới nghe âm thanh đánh nhau, cho là chuyện gì xảy ra, vội vàng chạy tới, kết quả là nửa ngày mới hiểu rõ chuyện gì, dì hấy hai người không có việc gì, nên cho qua chuyện này, chỉ là nghiệt duyên của Âu Dương Tiếu Tiếu và Lãnh Nhất Mạc liền bắt đầu từ lúc này.
Về sau nữa người lớn hai nhà Âu Dương gia cùng Lãnh gia chưa hỏi ý kiến của người trong cuộc liền đồng ý quyết định đính hôn, ở trong gia đình như vậy, Âu Dương Tiếu Tiếu cùng Lãnh Nhất Mạc đương nhiên thông cảm, nhưng hai người tới tận lễ đính hôn mới chính thức gặp mặt, hai người vừa thấy mặt nhau, mới phát hiện người kia chính là vị hôn phu/ vị hôn thê chính là người đàn ông ẻo lả/ người phụ nữ tính như đàn ông, sau đó hai người càng khó chịu đối phương hơn nữa, mỗi lần gặp mặt đều phải làm đến mặt đỏ tới mang tai.
"Xì." Nghĩ tới đây, Cố Noãn không nhịn được khẽ mỉm cười.
"Cậu cười cái gì?" Âu Dương Tiếu Tiếu nghi ngờ.
"Không có gì" Cố Noãn lắc đầu một cái, nói sang chuyện khác: "Vừa rồi cậu nhìn ai vậy?"
"Một tên ẻo lả." Âu Dương Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm Lãnh Nhất Mạc cười lạnh nói.
Cố Noãn dò xét liếc mắt nhìn Lãnh Nhất Mạc nói: "Lãnh Nhất Mạc bên lớp ba, dáng dấp cũng không tệ."
"Hừ, khi nào thì khẩu vị của cậu nặng như vậy." Âu Dương Tiếu Tiếu trợn trắng cả mắt, sau lại có chút rối rắm lại có chút thần bí hề hề vươn cổ dài tới Cố Noãn ở đối diện nói: "Nói cho cậu biết chuyện này."
"Ừ, cậu nói đi."
"Tên ẻo lả này bây giờ là vị hôn phu của mình."
"Ừ." Cố Noãn gật đầu một cái.
Âu Dương Tiếu Tiếu thấy Cố Noãn bình tĩnh, có chút nghi ngờ nói: "Sao cậu không có chút kinh ngạc nào?"
Cố Noãn nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu, châm chọc: "Mình cảm thấy hai người các cậu rất xứng!"
"Hai bọn mình xứng ở chỗ nào, tên ẻo lả đáng chết kia, nếu mình và anh ta cùng nhau ra ngoài người khác còn tưởng rằng mình dẫn theo chị em ra cửa mà không phải vị hôn phu." Âu Dương Tiếu Tiếu tức giận nói.
"Cho nên mình mới cảm thấy hai người các cậu rất xứng."
Rốt cuộc Âu Dương Tiếu Tiếu hiểu rõ Cố Noãn đang nói cái gì, nhất thời xù lông quát: "Cố Noãn, cậu có ý gì."
"Không có ý gì, mình thuận miệng nói thôi, cậu muốn đi đâu nữa!" Cố Noãn vô tội nháy nháy mắt.
Lúc này, khách trong quán đồ ngọt nghe Âu Dương Tiếu Tiếu hô lớn với Cố Noãn liền nhìn này bên qua, Lãnh Nhất Mạc đang dùng cơm nói chuyện trời đất cũng nhìn sang, thấy Âu Dương Tiếu Tiếu, liền đứng lên, đi sang bên Cố Noãn, đi tới trước mặt Âu Dương Tiếu Tiếu.
"Cô đàn ông, sao cô lại ở chỗ này?"
"Chẳng lẽ cô theo dõi tôi." Lãnh Nhất Mạc lo lắng suy đoán.
"Ẻo lả, anh đừng chọc tôi. Mấy ngày nay tôi học được mấy chiêu, đang lo không ai luyện tập với tôi, tôi không ngại đối tượng là anh đâu." Âu Dương Tiếu Tiếu tức giận.
Lãnh Nhất Mạc không nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu đang uy hiếp anh, thấy Cố Noãn ngồi đối diện Âu Dương Tiếu Tiếu liền nói: "Vị mỹ nữ này là ai vậy, cô đàn ông, không phải cô nên giới thiệu một chút sao?"
Không đợi Âu Dương Tiếu Tiếu trả lời, thật ra thì Âu Dương Tiếu Tiếu cũng không định trả lời anh, điểm này Lãnh Nhất Mạc đương nhiên biết rõ, Lãnh Nhất Mạc bày ra nét mặt tự cho là rất tuấn tú, đưa tay phải ra nói với Cố Noãn: "Mỹ nữ, xin chào, tôi tên là Lãnh Nhất Mạc, không biết mỹ nữ cô tên là gì."
"Cố Noãn." Cố Noãn bắt tay.
"Thì ra là Cố đại tiểu thư, rất vinh hạnh biết cô, không biết buổi tối cô có rảnh ăn cơm chung với tôi không?"
"Vì sao tôi phải ăn cơm với anh?" Cố Noãn nghi ngờ.
"Cô không cảm thấy hẹn hò với tôi chính là một chuyện rất hưởng thụ sao!" Nói xong ném cho Cố Noãn một mị nhãn tự nhận là rất có sức quyến rũ.
Cố Noãn ăn xong đến một ngụm cơm xào cuối cùng, ngẩng đầu nghiêm túc liếc mắt nhìn Lãnh Nhất Mạc, vỗ vỗ bờ vai của anh nói: "Tự luyến là một loại bệnh, phải trị!"
"Lãnh Nhất Mạc, tôi cảnh cáo anh...anh trêu chọc ai cũng được, nhưng không được trêu chọc Cố Noãn, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho anh." Âu Dương Tiếu Tiếu hung ác nói với Lãnh Nhất Tâm.
Thấy Âu Dương Tiếu Tiếu phản ứng như thế, Lãnh Nhất Mạc cảm thấy Âu Dương Tiếu Tiếu đang ghen, càng xác định Âu Dương Tiếu Tiếu thích anh, hơn nữa hôm nay còn theo dõi anh tới đây, chẳng qua là ngượng ngùng thừa nhận. Nên cười rất vui vẻ.
Anh thấy Âu Dương Tiếu Tiếu sắp đi, đúng lúc anh cũng ăn xong, nên mở lòng từ bi đi với cô, vừa đúng lúc cho cô cơ hội chung đụng với anh, đỡ cho cô len lén theo dõi anh, anh bỗng cảm thấy anh thật tốt bụng, phải không, phải không.
(tác giả: thật là suy nghĩ nhiều, cô ấy chỉ lo lắng cho bạn tốt mà thôi.)
Vì vậy Lãnh Nhất Mạc tiến lên chụp vai phải Âu Dương Tiếu Tiếu, chỉ là tay mới vừa đụng vào vai phải Âu Dương Tiếu Tiếu, đột nhiên tay phải Âu Dương Tiếu Tiếu nắm tay Lãnh Nhất Mạc, chân phải đá về phía bắp chân Lãnh Nhất Mạc, cùi chỏ vọt tới lồng ngực Lãnh Nhất Mạc, hung hăng ném Lãnh Nhất Mạc văng ra ngoài, sau đó nghe được âm thanh bịch một tiếng kèm theo tiếng kêu đau thảm thiết của Lãnh Nhất Mạc.
Lãnh Nhất Mạc bị đánh rơi xuống đất, anh cảm thấy xương cốt cả người tan nát hết rồi!
Sau đó chỉ thấy Âu Dương Tiếu Tiếu vỗ vỗ tay, lỗ mũi hướng lên trời nói: "Đã nói nói chớ chọc tôi, còn không nghe." Sau đó bước qua người Lãnh Nhất Mạc đi ra ngoài.
Lúc này khách trong quán đồ ngọt rất ăn ý há to miệng, sau đó nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu anh tuấn rời đi.
Lúc này chỉ có một mình Cố Noãn yên lặng đi tới trước mặt Lãnh Nhất Mạc, nhẹ nhàng kéo Lãnh Nhất Mạc, sau đó vỗ vỗ bụi bậm trên người anh, trịnh trọng nói với Lãnh Nhất Mạc: "Đừng quên trị liệu." Sau đó đuổi theo phương hướng Âu Dương Tiếu Tiếu rời khỏi.
Lãnh Nhất Mạc cảm động với hành động của Cố Noãn, muốn nói cảm ơn với Cố Noãn, nhưng khi nghe xong câu cuối của Cố Noãn thì cứng rắn nuốt mọi lời nói về.
Sau đó nhìn phương hướng Âu Dương Tiếu Tiếu rời khỏi, yên lặng thề, nhất định phải theo đuổi được cô nhóc Âu Dương Tiếu Tiếu đáng chết kia, xem coi sau này cô còn dám kiêu ngạo như vậy nữa không, đến lúc đó anh bảo cô đi tây thì phải đi tây, anh bảo cô đi đông thì phải đi đông, nghĩ tới đây, Lãnh Nhất Mạc đột nhiên lộ ra khuôn mặt tươi cười, chỉ là lúc này khách trong phòng ăn đều nhất trí cho rằng nam sinh xinh đẹp này đã té nên ngốc, thật đáng thương, rối rít đồng tình nhìn Lãnh Nhất Mạc.
Cuộc sống trung học cấp đệ nhất đơn điệu lại còn khô khan.
Một buổi sáng gồm bốn tiết học kết thúc, các bạn học lục tục chuẩn bị ăn cơm.
Cố Noãn thu dọn sách vở trên bàn, đứng lên, đi tới lớp của Âu Dương Tiếu Tiếu.
Tối hôm qua cô đã gọi điện thoại hẹn Âu Dương Tiếu Tiếu, buổi trưa hôm nay sẽ ăn cơm trưa chung, hơn nữa còn nhờ Âu Dương Tiếu Tiếu mang theo sách giáo khoa tự nhiên cơ bản cùng tập cho cô mượn.
Kể từ lúc học kỳ trước kết thúc, hai người đều có chuyện riêng nên bận túi bụi, nên lúc gặp mặt hẳn có rất nhiều lời muốn tán gẫu.
Sau khi tan lớp hành lang chật chội người, Cố Noãn chậm rãi di chuyển theo số đông, chờ đi tới lớp học của Âu Dương Tiếu Tiếu, Cố Noãn mới dời bước đến bên cạnh, nhìn bốn phía xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Âu Dương Tiếu Tiếu.
Lúc này Âu Dương Tiếu Tiếu đã đứng ở cửa đợi Cố Noãn, thấy Cố Noãn đi qua, nhìn xung quanh tìm mình, cô mới vội vàng giơ cánh tay lên, hô một tiếng với Cố Noãn: "Cố Noãn, bên này bên này."
Cố Noãn nghe theo âm thanh nhìn thấy Âu Dương Tiếu Tiếu, phất tay với Âu Dương Tiếu Tiếu, sau đó lại di chuyển theo số đông người qua lại.
Hai người gặp mặt, Âu Dương Tiếu Tiếu liền đưa cái túi trong tay cho Cố Noãn: "À, sách cậu cần này."
Âu Dương Tiếu Tiếu vỗ vỗ bả vai Cố Noãn nói: "Hiếm khi cậu cố gắng đọc sách nha, mình đã sớm nói với cậu rồi, cậu đừng chơi nữa, có thời gian thì đọc sách, như bây giờ rất tốt đó." Sau vui mừng mà gật đầu, giống làm như Ngô gia có con gái trưởng thành.
Cố Noãn nhìn tư liệu trong túi to, lấy ra quyển sách tự nhiên lật đi lật lại, phát hiện tất cả đều là sách rậm rạp chằng chịt chữ, phát hiện trong túi cũng không thiếu bài thi và sổ ghi chép, sau đó thả quyển sách lại trong túi. Ngẩng đầu lên nói: "Tiếu Tiếu, cảm ơn. Đi thôi, đi ăn."
"Ăn cái gì?"
"Không biết, cậu quyết định đi, mình tùy ý."
Âu Dương Tiếu Tiếu suy nghĩ một chút: "Vậy thì ra quán hoàng tử đồ ngọt bên ngoài trường học đi, mới vừa mở cửa, lớp mình có mấy người đi ăn rồi, đều nói không tệ, đặc biệt là Đề Lạp Mễ Tô ở đó, rất là ngon." Âu Dương Tiếu Tiếu nói xong, vô ý thức liếm môi dưới.
"Được." Cố Noãn lên tiếng.
Quán hoàng tử đồ ngọt.
Âu Dương Tiếu Tiếu kêu cơm xào, trà sữa và Đề Lạp Mễ Tô, tất cả đều hai phần.
Sau đó hai người liền nói chuyện hăng say.
Đang trò chuyện hăng say, đột nhiên Âu Dương Tiếu Tiếu không nói tiếp nữa, híp mắt nhìn về một chỗ, Cố Noãn nghi ngờ, theo ánh mắt của Âu Dương Tiếu Tiếu nhìn thấy một nam sinh, ước chừng cùng tuổi với cô, mắt đào hoa, mũi dọc dừa, môi hình trái tim, khuôn mặt trái xoan như phụ nữ, thân hình cao gầy.
Thì ra là Lãnh Nhất Mạc, người thừa kế Lãnh gia, cậu ta có vẻ đẹp khiến phụ nữ đều hâm mộ, Cố Noãn liếc nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu, khóe miệng khẽ nhếch lên, còn có bạn trai đồng thời là vị hôn phu sau này của Tiếu Tiếu.
Lúc này hình như Lãnh Nhất Mạc mới vừa vận động, thời tiết đầu xuân vẫn còn rất lạnh, nhưng Lãnh Nhất Mạc chỉ mặc một cái áo đơn thật mỏng, ngồi cùng bạn bè của anh ta quanh cái bàn tròn gần cửa sổ.
Chắc anh ta cũng đi cùng bạn học tới ăn cơm, Cố Noãn nghĩ.
Cố Noãn liếc nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu, cảm thấy sắp có kịch hay để xem rồi, không thể không nói Âu Dương Tiếu Tiếu và Lãnh Nhất Mạc chính là oan gia trời sanh, Cố Noãn còn nhớ rõ kiếp trước Âu Dương Tiếu Tiếu cắn răng nghiến lợi tố cáo cảnh tượng lần đầu gặp mặt Lãnh Nhất Mạc với cô.
Đó là một mùa đông, vào buổi tối trăng mời gió lạnh, Âu Dương Tiếu Tiếu đến nhà tắm trong trường học, đúng lúc gặp được Lãnh Nhất Mạc mới chơi bóng rổ xong, mồ hôi đầm đìa, cũng định đi tắm.
Trong phòng tắm nam sinh, Lãnh Nhất Mạc đang cởi quần, đột nhiên điện thoại di động từ túi quần lộ ra, rơi xuống mặt đất, xoay một vòng, tiến vào cống thoát nước, trượt vào trong phòng tắm đối diện.
Ở trường A nhà tắm của nam sinh và nhà tắm của nữ sinh chỉ cách nhau một bức tường, Lãnh Nhất Mạc cảm thấy dù sao phòng tắm đối diện cũng không người, nên đi tới phòng tắm nữ sinh nhặt điện thoại.
Lúc này trong phòng tắm nữa sinh, Âu Dương Tiếu Tiếu đang mặc quần áo mắt thấy một bóng người lén lút ở cửa phòng tắm nữ sinh hết nhìn đông tới nhìn tây, cô cho là biến thái, nhanh chóng mặc quần áo tử tế, nhặt lên chậu nước rửa mặt hung hãn hành hung Lãnh Nhất Mạc một trận, dì thu lệ phí ở lầu dưới nghe âm thanh đánh nhau, cho là chuyện gì xảy ra, vội vàng chạy tới, kết quả là nửa ngày mới hiểu rõ chuyện gì, dì hấy hai người không có việc gì, nên cho qua chuyện này, chỉ là nghiệt duyên của Âu Dương Tiếu Tiếu và Lãnh Nhất Mạc liền bắt đầu từ lúc này.
Về sau nữa người lớn hai nhà Âu Dương gia cùng Lãnh gia chưa hỏi ý kiến của người trong cuộc liền đồng ý quyết định đính hôn, ở trong gia đình như vậy, Âu Dương Tiếu Tiếu cùng Lãnh Nhất Mạc đương nhiên thông cảm, nhưng hai người tới tận lễ đính hôn mới chính thức gặp mặt, hai người vừa thấy mặt nhau, mới phát hiện người kia chính là vị hôn phu/ vị hôn thê chính là người đàn ông ẻo lả/ người phụ nữ tính như đàn ông, sau đó hai người càng khó chịu đối phương hơn nữa, mỗi lần gặp mặt đều phải làm đến mặt đỏ tới mang tai.
"Xì." Nghĩ tới đây, Cố Noãn không nhịn được khẽ mỉm cười.
"Cậu cười cái gì?" Âu Dương Tiếu Tiếu nghi ngờ.
"Không có gì" Cố Noãn lắc đầu một cái, nói sang chuyện khác: "Vừa rồi cậu nhìn ai vậy?"
"Một tên ẻo lả." Âu Dương Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm Lãnh Nhất Mạc cười lạnh nói.
Cố Noãn dò xét liếc mắt nhìn Lãnh Nhất Mạc nói: "Lãnh Nhất Mạc bên lớp ba, dáng dấp cũng không tệ."
"Hừ, khi nào thì khẩu vị của cậu nặng như vậy." Âu Dương Tiếu Tiếu trợn trắng cả mắt, sau lại có chút rối rắm lại có chút thần bí hề hề vươn cổ dài tới Cố Noãn ở đối diện nói: "Nói cho cậu biết chuyện này."
"Ừ, cậu nói đi."
"Tên ẻo lả này bây giờ là vị hôn phu của mình."
"Ừ." Cố Noãn gật đầu một cái.
Âu Dương Tiếu Tiếu thấy Cố Noãn bình tĩnh, có chút nghi ngờ nói: "Sao cậu không có chút kinh ngạc nào?"
Cố Noãn nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu, châm chọc: "Mình cảm thấy hai người các cậu rất xứng!"
"Hai bọn mình xứng ở chỗ nào, tên ẻo lả đáng chết kia, nếu mình và anh ta cùng nhau ra ngoài người khác còn tưởng rằng mình dẫn theo chị em ra cửa mà không phải vị hôn phu." Âu Dương Tiếu Tiếu tức giận nói.
"Cho nên mình mới cảm thấy hai người các cậu rất xứng."
Rốt cuộc Âu Dương Tiếu Tiếu hiểu rõ Cố Noãn đang nói cái gì, nhất thời xù lông quát: "Cố Noãn, cậu có ý gì."
"Không có ý gì, mình thuận miệng nói thôi, cậu muốn đi đâu nữa!" Cố Noãn vô tội nháy nháy mắt.
Lúc này, khách trong quán đồ ngọt nghe Âu Dương Tiếu Tiếu hô lớn với Cố Noãn liền nhìn này bên qua, Lãnh Nhất Mạc đang dùng cơm nói chuyện trời đất cũng nhìn sang, thấy Âu Dương Tiếu Tiếu, liền đứng lên, đi sang bên Cố Noãn, đi tới trước mặt Âu Dương Tiếu Tiếu.
"Cô đàn ông, sao cô lại ở chỗ này?"
"Chẳng lẽ cô theo dõi tôi." Lãnh Nhất Mạc lo lắng suy đoán.
"Ẻo lả, anh đừng chọc tôi. Mấy ngày nay tôi học được mấy chiêu, đang lo không ai luyện tập với tôi, tôi không ngại đối tượng là anh đâu." Âu Dương Tiếu Tiếu tức giận.
Lãnh Nhất Mạc không nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu đang uy hiếp anh, thấy Cố Noãn ngồi đối diện Âu Dương Tiếu Tiếu liền nói: "Vị mỹ nữ này là ai vậy, cô đàn ông, không phải cô nên giới thiệu một chút sao?"
Không đợi Âu Dương Tiếu Tiếu trả lời, thật ra thì Âu Dương Tiếu Tiếu cũng không định trả lời anh, điểm này Lãnh Nhất Mạc đương nhiên biết rõ, Lãnh Nhất Mạc bày ra nét mặt tự cho là rất tuấn tú, đưa tay phải ra nói với Cố Noãn: "Mỹ nữ, xin chào, tôi tên là Lãnh Nhất Mạc, không biết mỹ nữ cô tên là gì."
"Cố Noãn." Cố Noãn bắt tay.
"Thì ra là Cố đại tiểu thư, rất vinh hạnh biết cô, không biết buổi tối cô có rảnh ăn cơm chung với tôi không?"
"Vì sao tôi phải ăn cơm với anh?" Cố Noãn nghi ngờ.
"Cô không cảm thấy hẹn hò với tôi chính là một chuyện rất hưởng thụ sao!" Nói xong ném cho Cố Noãn một mị nhãn tự nhận là rất có sức quyến rũ.
Cố Noãn ăn xong đến một ngụm cơm xào cuối cùng, ngẩng đầu nghiêm túc liếc mắt nhìn Lãnh Nhất Mạc, vỗ vỗ bờ vai của anh nói: "Tự luyến là một loại bệnh, phải trị!"
"Lãnh Nhất Mạc, tôi cảnh cáo anh...anh trêu chọc ai cũng được, nhưng không được trêu chọc Cố Noãn, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho anh." Âu Dương Tiếu Tiếu hung ác nói với Lãnh Nhất Tâm.
Thấy Âu Dương Tiếu Tiếu phản ứng như thế, Lãnh Nhất Mạc cảm thấy Âu Dương Tiếu Tiếu đang ghen, càng xác định Âu Dương Tiếu Tiếu thích anh, hơn nữa hôm nay còn theo dõi anh tới đây, chẳng qua là ngượng ngùng thừa nhận. Nên cười rất vui vẻ.
Anh thấy Âu Dương Tiếu Tiếu sắp đi, đúng lúc anh cũng ăn xong, nên mở lòng từ bi đi với cô, vừa đúng lúc cho cô cơ hội chung đụng với anh, đỡ cho cô len lén theo dõi anh, anh bỗng cảm thấy anh thật tốt bụng, phải không, phải không.
(tác giả: thật là suy nghĩ nhiều, cô ấy chỉ lo lắng cho bạn tốt mà thôi.)
Vì vậy Lãnh Nhất Mạc tiến lên chụp vai phải Âu Dương Tiếu Tiếu, chỉ là tay mới vừa đụng vào vai phải Âu Dương Tiếu Tiếu, đột nhiên tay phải Âu Dương Tiếu Tiếu nắm tay Lãnh Nhất Mạc, chân phải đá về phía bắp chân Lãnh Nhất Mạc, cùi chỏ vọt tới lồng ngực Lãnh Nhất Mạc, hung hăng ném Lãnh Nhất Mạc văng ra ngoài, sau đó nghe được âm thanh bịch một tiếng kèm theo tiếng kêu đau thảm thiết của Lãnh Nhất Mạc.
Lãnh Nhất Mạc bị đánh rơi xuống đất, anh cảm thấy xương cốt cả người tan nát hết rồi!
Sau đó chỉ thấy Âu Dương Tiếu Tiếu vỗ vỗ tay, lỗ mũi hướng lên trời nói: "Đã nói nói chớ chọc tôi, còn không nghe." Sau đó bước qua người Lãnh Nhất Mạc đi ra ngoài.
Lúc này khách trong quán đồ ngọt rất ăn ý há to miệng, sau đó nhìn Âu Dương Tiếu Tiếu anh tuấn rời đi.
Lúc này chỉ có một mình Cố Noãn yên lặng đi tới trước mặt Lãnh Nhất Mạc, nhẹ nhàng kéo Lãnh Nhất Mạc, sau đó vỗ vỗ bụi bậm trên người anh, trịnh trọng nói với Lãnh Nhất Mạc: "Đừng quên trị liệu." Sau đó đuổi theo phương hướng Âu Dương Tiếu Tiếu rời khỏi.
Lãnh Nhất Mạc cảm động với hành động của Cố Noãn, muốn nói cảm ơn với Cố Noãn, nhưng khi nghe xong câu cuối của Cố Noãn thì cứng rắn nuốt mọi lời nói về.
Sau đó nhìn phương hướng Âu Dương Tiếu Tiếu rời khỏi, yên lặng thề, nhất định phải theo đuổi được cô nhóc Âu Dương Tiếu Tiếu đáng chết kia, xem coi sau này cô còn dám kiêu ngạo như vậy nữa không, đến lúc đó anh bảo cô đi tây thì phải đi tây, anh bảo cô đi đông thì phải đi đông, nghĩ tới đây, Lãnh Nhất Mạc đột nhiên lộ ra khuôn mặt tươi cười, chỉ là lúc này khách trong phòng ăn đều nhất trí cho rằng nam sinh xinh đẹp này đã té nên ngốc, thật đáng thương, rối rít đồng tình nhìn Lãnh Nhất Mạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.