Chương 1: Trước khi trùng sinh
Thích Ăn Thịt Đều Là Tham Ăn
05/04/2018
Tối chín giờ, một tòa nhà sa hoa trong tiểu thu của trung tâm thành phố A, Cố Noãn ngửa đầu
trút rượu vào miệng, lảo đảo tiêu sái đến cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ vẫn
là đường cái đèn đuốc sáng trưng vào buổi tối, vô cùng tự giễu: Thích
Đường Khải tròn sáu năm, vì anh mà bất luận người đan ông nào cũng không liếc một, ngoài anh ra không biết bên ngoài thế giới là cái dạng gì,
bản thân cố gắng bắt kịp bước chân của anh rõ ràng như thế, nhưng sau
cùng đổi lấy một câu chúng ta không hợp, tôi đã có người trong lòng,
dường như là thất bại rồi!
"Reng reng reng, reng reng reng" điện thoại liên tục vang lên, nhưng Cố Noãn không nghĩ muốn tiếp, dùng đầu nghĩ, Cố Noãn cũng biết nhất định là đám người kia hỏi sao cô còn chưa tới hiện trường hôn lễ, Cố Noãn tuyệt đối không muốn đi, không thể chịu đựng được Đường Khải đeo nhẫn cưới vào tay người phụ nữ khác, cũng hứa hẹn sẽ yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy cả đời, cô không biết mình nhìn đến cảnh tượng như vậy, bản thân có thể điên mất hay không.
Cho dù không điên mất, có lẽ tâm cũng rất rất đau đi, bởi vì nhìn đến cảnh tượng như vậy, chi bằng không đi, coi như không biết, như vậy vẫn có thể lừa gạt mình như cũ, lừa gạt chính mình, có lẽ Đường Khải cũng không có yêu bé gái kia như trong tưởng tượng của anh, Cố Noãn vốn tồn tại đặc biệt trong lòng anh, có lẽ như vậy có thể an ủi bản thân, trong lòng Cố Noãn mới có thể không đau.
Cố Noãn nghĩ hôm nay nhất định Đường Khải rất tuấn tú, đại khái là áo đuôi tôm màu đen theo cách thức Châu u, làm cho anh càng thêm tao nhã. Anh vốn là tia chớp, đi đến đâu, chỗ nào có anh chính là sân khấu, có bộ dáng xinh đẹp, cô nhớ rõ Đường Khải không thích người khác nói anh xinh đẹp, bất quá Cố Noãn nghĩ có lẽ đàn ông đều không thích nghe người khác khen ngợi mình xinh đẹp, đẹp mắt đi, nhưng Cố Noãn vẫn cảm thấy Đường Khải thật xinh đẹp, dáng người hình tam giác, hai chân thon dài, quần áo trên người anh đều có khí chất thuộc về anh.
Cố Noãn nhớ rõ đã từng nói đùa nói Đường Khải mặc đồ nữ nhất định có thể đánh bại nhiều mỹ nữ làng giải trí, trêu chọc làm Đường Khải không thèm liếc mắt nhìn Cố Noãn một.
"Reng reng reng, reng reng reng." Điện thoại đã vang liên tục suốt một giờ, Cố Noãn nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, trên đó hiện tên "Tiếu Tiếu" liền nở nụ cười, lại mạnh mẽ rót một ngụm rượu đỏ lớn vào trong miệng mình, quay đầu không để ý tới.
"Thực xin lỗi, điện thoại không có người nghe, xin gọi lại sau!" Đầu bên kia điện thoại u Dương Tiếu Tiếu đập điện thoại một hồi, nhưng điện thoại đều vĩnh viễn là âm thanh máy móc.
"Sao vậy, thông không?" Lãnh Nhất Mạc chạy tới hỏi.
"Không có, có điện thoại đều thông qua, nhưng Tiểu Noãn vẫn không nhận, làm sao bây giờ, em có chút lo lắng cho cậu ấy." u Dương Tiếu Tiếu lo lắng nói.
"Không có việc gì đâu." Lãnh Nhất Mạc an ủi vỗ vỗ bả vai u Dương Tiếu Tiếu, sau đó liếc mắt một vòng quanh khách sạn, mặt khác nói với con người hạnh phúc kia, "Anh nghĩ Tiểu Noãn chỉ muốn bình tĩnh một chút, nếu cô ấy tới, cũng khẳng định có nguyên nhân của cô ấy, chúng ta nên cho cô ấy thời gian."
"Vậy nhỡ nếu xảy ra chuyện gì thì sao?" u Dương Tiếu Tiếu vẫn có chút lo lắng, theo ánh mắt Lãnh Nhất Mạc nhìn người đang kính rượu, hung hăng đưa mắt nhìn, hừ, nếu không có Lãnh Nhất Mạc túm cô lại, cô mới không nghĩ tới đây, Tiểu Noãn thích Đường Khải, bạn bè hầu như không ai không biết, huống chi thông minh như Đường Khải, sao có thể không biết chứ!
"Trong ấn tượng của anh, Cố Noãn là một người kiên cường, những thứ này cô ấy sẽ nghĩ thông suốt."
"Tốt, không có nhưng mà, em yên tâm, Tiếu Tiếu, sau này anh đảm bảo sẽ đối xử tốt với em, em tuyệt đối sẽ không trở thành người bị chồng ruồng bỏ, ngoan." Nói xong vẫn sờ sờ đầu u Dương Tiếu Tiếu an ủi.
u Dương Tiếu Tiếu gặp Lãnh Nhất Mạc này, đột nhiên cười vô cùng sáng lạn nói: "Là sao? Cho anh cũng không dám đổi xử không tốt với em." Nói xong, ngón tay cái và ngón trỏ nhéo cánh tay Lãnh Nhất Mạc, hung hăng vặn một vòng. Đổi lấy tiếng hét thảm của Lãnh đại thiếu gia.
Lại nói Đường Khải và vị hôn thê của anh, bọn họ bắt đầu bằng một chuyện xưa tầm thường không thể tầm thường hơn, cô gái kia gọi là Tần Ca, là mối tình đầu của anh, hai người gặp nhau lúc học đại học, yêu nhau, sau bởi vì hiểu lầm mà tách ra, sau này Đường Khải về nước, sau đó hai người vậy mà gặp lại nhau, tự nhiên hiểu lầm được gỡ bỏ, liền thuận lợi kết hôn.
Cho nên có một lời nói, cái gì vương tử kết hôn, cô dâu không phải tôi. Lời này là của Cố Noãn.
"Vì sao anh đối xử với tôi như vậy!" Cố Noãn chỉ vào bầu trời nhịn không được mắng, cô cảm thấy tình yêu của cô muốn cẩu huyết bao nhiêu liền cẩu huyết bấy nhiều, hết cẩu huyết vẫn còn hắt máu chó vào toàn thân cô, cô tựa như nữ phụ trong tiểu thuyết, có tất cả ưu thế, lại đấu không lại nữ chính mỉm cười một trước mặt nam chính. Cố Noãn càng mắng càng hăng, mắng xong liền khóc, nước mắt như thế nào muốn dừng cũng không được, càng chảy Cố Noãn liền mắng càng hăng, có lẽ là do uống rượu, ra sức khóc, trong lòng lại hết sức khó chịu, Cố Noãn bắt đầu phun, nhưng hôm nay cô đơn độc uống rượu, đến lúc nâng ly đều nôn hết rồi, cũng chỉ có thể nôn ọe, sau đó liền hôn mê.
"Reng reng reng, reng reng reng" điện thoại liên tục vang lên, nhưng Cố Noãn không nghĩ muốn tiếp, dùng đầu nghĩ, Cố Noãn cũng biết nhất định là đám người kia hỏi sao cô còn chưa tới hiện trường hôn lễ, Cố Noãn tuyệt đối không muốn đi, không thể chịu đựng được Đường Khải đeo nhẫn cưới vào tay người phụ nữ khác, cũng hứa hẹn sẽ yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy cả đời, cô không biết mình nhìn đến cảnh tượng như vậy, bản thân có thể điên mất hay không.
Cho dù không điên mất, có lẽ tâm cũng rất rất đau đi, bởi vì nhìn đến cảnh tượng như vậy, chi bằng không đi, coi như không biết, như vậy vẫn có thể lừa gạt mình như cũ, lừa gạt chính mình, có lẽ Đường Khải cũng không có yêu bé gái kia như trong tưởng tượng của anh, Cố Noãn vốn tồn tại đặc biệt trong lòng anh, có lẽ như vậy có thể an ủi bản thân, trong lòng Cố Noãn mới có thể không đau.
Cố Noãn nghĩ hôm nay nhất định Đường Khải rất tuấn tú, đại khái là áo đuôi tôm màu đen theo cách thức Châu u, làm cho anh càng thêm tao nhã. Anh vốn là tia chớp, đi đến đâu, chỗ nào có anh chính là sân khấu, có bộ dáng xinh đẹp, cô nhớ rõ Đường Khải không thích người khác nói anh xinh đẹp, bất quá Cố Noãn nghĩ có lẽ đàn ông đều không thích nghe người khác khen ngợi mình xinh đẹp, đẹp mắt đi, nhưng Cố Noãn vẫn cảm thấy Đường Khải thật xinh đẹp, dáng người hình tam giác, hai chân thon dài, quần áo trên người anh đều có khí chất thuộc về anh.
Cố Noãn nhớ rõ đã từng nói đùa nói Đường Khải mặc đồ nữ nhất định có thể đánh bại nhiều mỹ nữ làng giải trí, trêu chọc làm Đường Khải không thèm liếc mắt nhìn Cố Noãn một.
"Reng reng reng, reng reng reng." Điện thoại đã vang liên tục suốt một giờ, Cố Noãn nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, trên đó hiện tên "Tiếu Tiếu" liền nở nụ cười, lại mạnh mẽ rót một ngụm rượu đỏ lớn vào trong miệng mình, quay đầu không để ý tới.
"Thực xin lỗi, điện thoại không có người nghe, xin gọi lại sau!" Đầu bên kia điện thoại u Dương Tiếu Tiếu đập điện thoại một hồi, nhưng điện thoại đều vĩnh viễn là âm thanh máy móc.
"Sao vậy, thông không?" Lãnh Nhất Mạc chạy tới hỏi.
"Không có, có điện thoại đều thông qua, nhưng Tiểu Noãn vẫn không nhận, làm sao bây giờ, em có chút lo lắng cho cậu ấy." u Dương Tiếu Tiếu lo lắng nói.
"Không có việc gì đâu." Lãnh Nhất Mạc an ủi vỗ vỗ bả vai u Dương Tiếu Tiếu, sau đó liếc mắt một vòng quanh khách sạn, mặt khác nói với con người hạnh phúc kia, "Anh nghĩ Tiểu Noãn chỉ muốn bình tĩnh một chút, nếu cô ấy tới, cũng khẳng định có nguyên nhân của cô ấy, chúng ta nên cho cô ấy thời gian."
"Vậy nhỡ nếu xảy ra chuyện gì thì sao?" u Dương Tiếu Tiếu vẫn có chút lo lắng, theo ánh mắt Lãnh Nhất Mạc nhìn người đang kính rượu, hung hăng đưa mắt nhìn, hừ, nếu không có Lãnh Nhất Mạc túm cô lại, cô mới không nghĩ tới đây, Tiểu Noãn thích Đường Khải, bạn bè hầu như không ai không biết, huống chi thông minh như Đường Khải, sao có thể không biết chứ!
"Trong ấn tượng của anh, Cố Noãn là một người kiên cường, những thứ này cô ấy sẽ nghĩ thông suốt."
"Tốt, không có nhưng mà, em yên tâm, Tiếu Tiếu, sau này anh đảm bảo sẽ đối xử tốt với em, em tuyệt đối sẽ không trở thành người bị chồng ruồng bỏ, ngoan." Nói xong vẫn sờ sờ đầu u Dương Tiếu Tiếu an ủi.
u Dương Tiếu Tiếu gặp Lãnh Nhất Mạc này, đột nhiên cười vô cùng sáng lạn nói: "Là sao? Cho anh cũng không dám đổi xử không tốt với em." Nói xong, ngón tay cái và ngón trỏ nhéo cánh tay Lãnh Nhất Mạc, hung hăng vặn một vòng. Đổi lấy tiếng hét thảm của Lãnh đại thiếu gia.
Lại nói Đường Khải và vị hôn thê của anh, bọn họ bắt đầu bằng một chuyện xưa tầm thường không thể tầm thường hơn, cô gái kia gọi là Tần Ca, là mối tình đầu của anh, hai người gặp nhau lúc học đại học, yêu nhau, sau bởi vì hiểu lầm mà tách ra, sau này Đường Khải về nước, sau đó hai người vậy mà gặp lại nhau, tự nhiên hiểu lầm được gỡ bỏ, liền thuận lợi kết hôn.
Cho nên có một lời nói, cái gì vương tử kết hôn, cô dâu không phải tôi. Lời này là của Cố Noãn.
"Vì sao anh đối xử với tôi như vậy!" Cố Noãn chỉ vào bầu trời nhịn không được mắng, cô cảm thấy tình yêu của cô muốn cẩu huyết bao nhiêu liền cẩu huyết bấy nhiều, hết cẩu huyết vẫn còn hắt máu chó vào toàn thân cô, cô tựa như nữ phụ trong tiểu thuyết, có tất cả ưu thế, lại đấu không lại nữ chính mỉm cười một trước mặt nam chính. Cố Noãn càng mắng càng hăng, mắng xong liền khóc, nước mắt như thế nào muốn dừng cũng không được, càng chảy Cố Noãn liền mắng càng hăng, có lẽ là do uống rượu, ra sức khóc, trong lòng lại hết sức khó chịu, Cố Noãn bắt đầu phun, nhưng hôm nay cô đơn độc uống rượu, đến lúc nâng ly đều nôn hết rồi, cũng chỉ có thể nôn ọe, sau đó liền hôn mê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.