Chương 4: Nốt Mụn
Nhất Đà Thự Bính
23/06/2023
Lý Cạnh Kỳ ban đầu có tâm trạng hơi khó hiểu, bởi vì trước mắt bị khuôn mặt ngọt ngào ảnh hưởng đã làm anh kinh hách , trở nên phức tạp.
Chẳng khác gì nhìn thấy một nguời huynh đệ đột nhiên mặc đồ nữ. Nhưng cũng chính vào lúc này, cậu có cơ hội nhìn kỹ hơn vào Văn Quân Việt .
Để thuận tiện và gọn gàng khi thi đấu chuyên nghiệp, cô đã cắt tóc ngắn và để tóc mái ngắn. Bởi vì gương mặt còn lưu lại trên má phúng phính có chút trẻ con , trông cô giống như một con búp bê trong tủ trưng bày.
Trên thực tế, cô không đặc biệt thấp, chỉ là xen lẫn giữa một nhóm đàn ông có chiều cao trung bình thì trông cô có vẻ nhỏ nhắn , hơn nữa cô còn mặc một chiếc áo khoác bộ đội có vẻ rộng rãi, trước ngực có một mảnh túi , khiến cô ấy trông có chút đầy đặn .
Làn da của cô ấy trắng và mềm mại, đặt biệt là khi cô ấy đỏ mặt, nhìn cô ấy, cô ấy ... khá đáng yêu .
“Có chuyện muốn nói.” Lý Cạnh Kỳ trở nên kiên nhẫn hơn, giọng nói dịu đi.
Buổi chiều cãi nhau cũng chỉ là chuyện bình thường, cậu cũng không có mang thù gì , chỉ là tính tình không tốt, đối xử với mọi người như vậy, không được thân thiện cho lắm.
Trong lòng Văn Quân Việt có quỷ, rụt rè nhìn cậu ta . Lý Cạnh Kỳ không chỉ những đầu thai tốt mà còn có vẻ bề ngoài tốt nữa . Cuộc sống được sung sướng suốt mười mấy năm nên đương nhiên khí chất cậu ta cũng cao hơn người khác nhiều .
Trên người cậu ta , được lưu giữ một mùi hương thanh mát , là mùi của quần áo khi được cô giúp việc giặt ủi . So với cậu ta, cô cảm thấy mình giống như một con vịt xấu xí rơi xuống nước.
“Tôi… Hình như tôi có một nốt mụn trên lưng, cậu có thể chụp lại dùm tôi được không , và tôi tính đi khám bác sĩ…”
Giọng nói của Quân Văn Việt càng lúc càng nhỏ.
Là nữ chủ , làn da của cô vô cùng mịn màng làm gì có lấy một nốt mụn này là do tiểu Thống hổ trợ mà ra , khi mọc ra gây cảm giác rất ngứa .
Đây là biện pháp khéo léo và hiệu quả nhất mà cô có thể nghĩ ra, hy vọng Lý Cạnh Kỳ sẽ không đóng sầm cửa bỏ đi.
Cậu thật sự cảm thấy rất kỳ quái, đôi lông mày vừa mới giãn ra lại cau lại: “Cô tìm tôi là vì chuyện này?”
Cậu tự hỏi tại sao cô lại tìm đến mình , hình như cậu rất thân thiết với mọi người sao? Lý do của Văn Quân Việt cũng đã được chuẩn bị sẵn, cô cúi đầu và cố gắng tỏ ra chân thành nhất có thể: "Tôi cảm thấy cậu tuyệt đối yyên tâm .... hơn những người khác .tôi sợ .."
Trong căn cứ thuê một vị đầu bếp ,vì lo cho sự riêng tư của tuyển thủ , đầu bếp cũng là một người trung niên lớn tuổi , ngoại trừ Văn Quân Việt , toàn bộ câu lạc bộ đều là nam, cho nên "Lý Cảnh Kỳ yên tâm đi"một lý do là rất có thể chấp nhận được.
Tuy cậu thoạt nhìn có vẻ là một người không đứng đắn thành thật nhưng cùng quan hệ với Văn Quân Việt cũng bình đạm như nước . Nói cách khác, cậu là người trầm ổn nhất trong toàn bộ căn cứ đối với phụ nữ.
Lý Cạnh Kỳ cũng nhận ra nguyên nhân này, trầm mặc một hồi, vẫn là đồng ý giúp đỡ Văn Quân Việt . p
Chẳng khác gì nhìn thấy một nguời huynh đệ đột nhiên mặc đồ nữ. Nhưng cũng chính vào lúc này, cậu có cơ hội nhìn kỹ hơn vào Văn Quân Việt .
Để thuận tiện và gọn gàng khi thi đấu chuyên nghiệp, cô đã cắt tóc ngắn và để tóc mái ngắn. Bởi vì gương mặt còn lưu lại trên má phúng phính có chút trẻ con , trông cô giống như một con búp bê trong tủ trưng bày.
Trên thực tế, cô không đặc biệt thấp, chỉ là xen lẫn giữa một nhóm đàn ông có chiều cao trung bình thì trông cô có vẻ nhỏ nhắn , hơn nữa cô còn mặc một chiếc áo khoác bộ đội có vẻ rộng rãi, trước ngực có một mảnh túi , khiến cô ấy trông có chút đầy đặn .
Làn da của cô ấy trắng và mềm mại, đặt biệt là khi cô ấy đỏ mặt, nhìn cô ấy, cô ấy ... khá đáng yêu .
“Có chuyện muốn nói.” Lý Cạnh Kỳ trở nên kiên nhẫn hơn, giọng nói dịu đi.
Buổi chiều cãi nhau cũng chỉ là chuyện bình thường, cậu cũng không có mang thù gì , chỉ là tính tình không tốt, đối xử với mọi người như vậy, không được thân thiện cho lắm.
Trong lòng Văn Quân Việt có quỷ, rụt rè nhìn cậu ta . Lý Cạnh Kỳ không chỉ những đầu thai tốt mà còn có vẻ bề ngoài tốt nữa . Cuộc sống được sung sướng suốt mười mấy năm nên đương nhiên khí chất cậu ta cũng cao hơn người khác nhiều .
Trên người cậu ta , được lưu giữ một mùi hương thanh mát , là mùi của quần áo khi được cô giúp việc giặt ủi . So với cậu ta, cô cảm thấy mình giống như một con vịt xấu xí rơi xuống nước.
“Tôi… Hình như tôi có một nốt mụn trên lưng, cậu có thể chụp lại dùm tôi được không , và tôi tính đi khám bác sĩ…”
Giọng nói của Quân Văn Việt càng lúc càng nhỏ.
Là nữ chủ , làn da của cô vô cùng mịn màng làm gì có lấy một nốt mụn này là do tiểu Thống hổ trợ mà ra , khi mọc ra gây cảm giác rất ngứa .
Đây là biện pháp khéo léo và hiệu quả nhất mà cô có thể nghĩ ra, hy vọng Lý Cạnh Kỳ sẽ không đóng sầm cửa bỏ đi.
Cậu thật sự cảm thấy rất kỳ quái, đôi lông mày vừa mới giãn ra lại cau lại: “Cô tìm tôi là vì chuyện này?”
Cậu tự hỏi tại sao cô lại tìm đến mình , hình như cậu rất thân thiết với mọi người sao? Lý do của Văn Quân Việt cũng đã được chuẩn bị sẵn, cô cúi đầu và cố gắng tỏ ra chân thành nhất có thể: "Tôi cảm thấy cậu tuyệt đối yyên tâm .... hơn những người khác .tôi sợ .."
Trong căn cứ thuê một vị đầu bếp ,vì lo cho sự riêng tư của tuyển thủ , đầu bếp cũng là một người trung niên lớn tuổi , ngoại trừ Văn Quân Việt , toàn bộ câu lạc bộ đều là nam, cho nên "Lý Cảnh Kỳ yên tâm đi"một lý do là rất có thể chấp nhận được.
Tuy cậu thoạt nhìn có vẻ là một người không đứng đắn thành thật nhưng cùng quan hệ với Văn Quân Việt cũng bình đạm như nước . Nói cách khác, cậu là người trầm ổn nhất trong toàn bộ căn cứ đối với phụ nữ.
Lý Cạnh Kỳ cũng nhận ra nguyên nhân này, trầm mặc một hồi, vẫn là đồng ý giúp đỡ Văn Quân Việt . p
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.