Đặc Công Hàn Phi

Chương 21: Tranh chấp

Phi Yến Nhược Thiên

20/12/2019

“Tiểu thư, Thanh Nhi sắp xếp cho Lạc Hàm căn phòng ở phía Nam Linh Viên, người thấy có được không?”

“Tùy muội.” Bạch Tử Linh tuỳ ý trả lời, nàng đi đến bên bàn trang điểm, tháo trâm cài bằng gỗ trên tóc xuống, ba ngàn sợi tóc không trói buộc được thả ra, đối lập với gương mặt xấu xí trong gương là thân hình mờ ảo thập phần xinh đẹp.

“Tiểu thư, Thanh Nhi có lời này, không biết có nên nói hay không?” Thanh Nhi đứng ngập ngừng một hồi rốt cuộc cũng nhịn không được mà mở miệng, điều này khiến Bạch Tử Linh gật đầu, ý bảo nàng cứ nói.

Sau khi chia tay với Dạ, ba người chủ tớ Bạch Tử Linh trở về Thừa tướng phủ, cho dù ở ngoài cửa có bao nhiêu thị vệ canh gác, bọn họ đối với Bạch Tử Linh đều xem như không thấy, không cung kính cũng không khi dễ nàng. Tiếng xấu của nàng sớm đã đồn xa, chỉ sợ khắp Yến Kinh không ai không biết, bất quá dù sao nàng cũng mang thân phận là Thừa tướng tiểu thư, mà bọn họ lại là thị vệ gác cổng Thừa tướng phủ, nàng không theo đuổi bọn họ như Đỗ thiếu gia đã là may mắn, nữ nhân xấu xí như nàng, ai lại muốn dây dưa không rõ? Cho nên cũng chẳng ai để ý hai chủ tớ Bạch Tử Linh lại nhiều thêm một người.

Mọi việc trong Linh Viên Bạch Tử Linh đều giao cho Thanh Nhi xử lí, Lạc Hàm là người của nàng, cũng là người của Linh Viên, cho nên nàng giao Lạc Hàm cho Thanh Nhi tùy ý sắp xếp, tin tưởng Thanh Nhi sẽ không khiến nàng thất vọng.

Dọc đường từ Nguyệt Mãn Lâu trở về, Thanh Nhi luôn ôm bộ dạng ngập ngừng muốn nói lại thôi, mà Bạch Trư Linh bên cạnh nhìn thấy cũng không mở miệng, bởi vì nàng đang đợi Thanh Nhi hỏi, nàng biết Thanh Nhi có nhiều nghi vấn về hành động động của nàng, lúc nãy với thái độ một mực tuân lệnh của Thanh Nhi nàng rất vừa lòng, tuy nhiên trong lòng Thanh Nhi vẫn còn nhiều nghi vấn chưa nói ra, mà nàng thì đang đợi Thanh Nhi hỏi.

“Tiểu thư, Lạc Hàm rất hữu dụng sao?”

“Tạm thời hẳn là như vậy.” Đối với vấn đề Lạc Hàm có hữu dụng hay không, nàng vẫn chưa thể cho Thanh Nhi một câu trả lời chính xác, bất quá nàng không hề hối hận về hành động này, bởi vì nàng tin tưởng ánh mắt nhìn người của bản thân.

“Cho dù có hữu dụng thì nàng ta cũng là thanh lâu nữ tử, nếu mọi người biết được thì thanh danh của tiểu thư sẽ bị ảnh hưởng!” Không phải bản thân nàng có thành kiến với thanh lâu nữ tử hay gì nhưng nơi này là Thành Thiên, khác hẳn với quốc gia ở phía Nam là Phượng Tề - một quốc gia nữ tôn nam ti, nữ tử nơi đó địa vị không khác nam nhân nơi này, đặc quyền của nữ tử lúc nào cũng được ưu tiên hơn, không giống với ba đế quốc còn lại.

Cổ đại rất trọng danh tiếng, đặc biệt là đối với nữ nhân, xuất thân nói lên địa vị xã hội của mỗi người, người khác không cần biết nàng vào thanh lâu là do ép buộc hay bắt cóc, là bán nghệ hay bán thân, chỉ cần nữ tử xuất thân từ thanh lâu, cho dù bề ngoài người khác không nói gì thì trong lòng họ cũng sẽ có ý nghĩ khinh thường các nàng. Mà tiểu thư của nàng, thân là tiểu thư khuê các cửa lớn không bước, cửa nhỏ không ra lại bỏ ba ngàn lượng đi mua một thanh lâu nữ tử, cho dù sau này có hữu dụng thế nào, người khác biết được nàng ta xuất thân từ thanh lâu, như vậy đối với tiểu thư sẽ gây ra tổn hại!

“Thanh Nhi, xuất thân không nói lên con người họ.” Khác hẳn với thái độ vô tâm vô phế hằng ngày, lúc này đây giọng nói Bạch Tử Linh vô cùng nghiêm túc, ánh mắt kiên định của nàng khiến Thanh Nhi bất giác im lặng.

“Được rồi, trời cũng đã tối, muội mau đi nghỉ ngơi đi.” Nhìn thái độ của Thanh Nhi, Bạch Tử Linh cũng không có ý định nói thêm gì nữa, Thanh Nhi suy nghĩ cho nàng là không sai nhưng xuất thân không thể nói lên con người, nàng chỉ mong Thanh Nhi có thể hiểu dụng ý của nàng.

Từ khi đến nơi này, nàng đối với Thanh Nhi không đơn thuần chỉ là chủ tớ hay tỷ muội, mà Thanh Nhi là người thân duy nhất của nàng, định nghĩa người thân có rất nhiều, đối với Bạch Tử Linh, Thanh Nhi là người mà nàng có thể tin tưởng, toàn tâm toàn ý muốn bảo vệ. Tuy sinh sống trong Thừa tướng phủ từ nhỏ nhưng so với những người khác, Thanh Nhi vẫn là quá ngây thơ, vốn dĩ không phải đối thủ của đám nữ nhân tâm như rắn rết đó, nàng hiện tại lại không có năng lực bảo vệ bản thân, huống hồ lại thêm Thanh Nhi, nàng chỉ muốn Thanh Nhi có thể thông minh sắc sảo thêm một chút, như vậy mới không rước hạ vào thân!

Thanh Nhi im lặng lui xuống, trong lòng không ngừng suy nghĩ câu nói của Bạch Tử Linh, có lẽ là nàng sai lầm rồi, Lạc hàm tuy xuất thân thanh lâu nhưng có lẽ nàng cũng không muốn trở thành như vậy, dù sao bất kì nữ tử nào cũng đều mong có cuộc sống tốt đẹp, nếu không phải tới bước đường cùng họ cũng không muốn bước chân vào thanh lâu, mà tiểu thư nàng trước giờ vốn không hề đặt xuất thân của người khác vào mắt, cho dù là hoàng tử đương triều hay thanh lâu nữ tử, tiểu thư nàng đều đối xử như nhau.

Đêm, tĩnh lặng.

“A a a a a a ~~~~!!!”

Không biết từ nơi nào truyền đến, tiếng hét như xé rách bầu trời, bởi vì nửa đêm không gian yên tĩnh, chỉ cần tiếng động nhỏ mọi người đều nghe thấy, huống chi là tiếng hét lớn như vậy.

Trong Phỉ Vân Các, Bạch Phỉ Thúy giật mình tỉnh giấc, trên trán đầy mồ hôi, hô hấp phập phồng, đôi mắt lộ vẻ kinh sợ, rõ ràng là nàng đã mơ thấy ác mộng.

“Tiểu thư, người không sao chứ?” Nha hoàn canh gác bên ngoài nghe được động tĩnh vội vàng chạy vào.



“Ta không sao...” Bạch Phỉ Thúy khoát tay, khôi phục bộ dạng lạnh lùng vốn có.

Lúc nãy nàng có một giấc mơ, chính xác mà nói là ác mộng, may mắn có tiếng hét đánh thức nếu không Bạch Phỉ Thúy cũng không biết sẽ như thế nào. Bất quá nửa đêm canh ba, không biết tiếng hét từ nơi nào truyền đến nhưng nàng lại có một dự cảm không hay về điều này.

Linh Viên.

“Tiểu thư... tiểu thư...”

Thanh Nhi cùng Lạc Hàm vội vàng xông vào phòng Bạch Tử Linh, đập vào mắt là căn phòng sáng bừng cùng với đôi mắt bình tĩnh đến lạ thường của Bạch Tử Linh.

“Tiểu thư không sao chứ?” Thanh Nhi có chút hốt hoảng, nửa đêm canh ba nghe thấy tiếng hét bất kì người nào cũng có cảm giác rợn người, nàng cũng không ngoại lệ, cho nên nhanh chóng chạy đến phòng của Bạch Tử Linh, trên đường gặp Lạc Hàm thế là hai người cùng nhau đến đây.

Bạch Tử Linh gật đầu, nhận lấy áo khoác từ tay Lạc Hàm, quay người hướng cửa chính đi đến.

Tiếng động lớn như vậy, chỉ sợ hiện tại mọi người theo hướng đó mà đi đến, bất kể là xảy ra chuyện gì nhưng nếu tất cả mọi người đều đến mà nàng lại không đến thì nhất định sẽ có người thừa nước đục thả câu. Nàng muốn xem thử, rốt cuộc là ai bày trò, nửa đêm không cho người khác ngủ mà lại giả thần giả quỷ!

Khi Bạch Tử Linh đi đến hoa viên Thừa tướng phủ thì gặp phải Tam phu nhân cùng Bạch Phỉ Thúy đang hướng về phía này mà đến.

“Tam tiểu thư ở đây, hẳn là cũng nghe thấy tiếng hét.” Bắt gặp Bạch Tử Linh ở đây Tam phu nhân cũng chẳng ngạc nhiên, nàng sớm đã đoán được, chỉ là không ngờ người nàng gặp phải lại là Bạch Tử Linh, vốn nàng nghĩ nếu không phải gặp Tố Vân thì cũng là mẫu tử Lâm thị, dù sao nơi này là nơi giao giữa các viện trong phủ, mà gần nhất chính là viện của Tứ phu nhân Tố Vân.

“Chỉ sợ tất cả mọi người đều nghe thấy.”

Mặc dù đã canh ba nhưng Tam phu nhân vẫn y phục chỉnh tề, hoàng y đơn giản, thái độ ôn hòa, Bạch Tử Linh nghĩ, liệu có phải lúc nào Tam phu nhân vẫn duy trì bộ dạng như vậy, ngay cả lúc ngủ chăng?

Tam phu nhân đối với mọi người đều là thái độ ôn hòa, nàng cũng không ngoại lệ, bất quá đối với hành động chiếu cố của Tam phu nhân, Bạch Tử Linh thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc trong hồ lô của nàng ta đang bán thuốc gì, tất cả mọi người đều xa lánh nàng, mà Tam phu nhân lại giúp đỡ nàng?

Ánh mắt Bạch Phỉ Thúy bên cạnh rơi vào người Bạch Tử Linh, không biết từ khi nào Bạch Tử Linh lại thích đeo khăn che mặt. Mấy ngày trước bị gọi đến đại sảnh, nàng cũng để ý thấy điều này, thầm nghĩ hẳn là do dung mạo xấu xí của mình nên Bạch Tử Linh mới dùng khăn che mặt, không muốn ra ngoài dọa người, đặc biệt là thời điểm đêm hôm khuya khoắc như thế này.

“Nửa đêm canh ba phá hỏng giấc ngủ của người khác, đúng là không biết tốt xấu!”

Tiếng nói xa truyền lại, ba người đồng loạt nhìn về phía đó, chỉ thấy nữ tử một thân hồng y đỏ rực, dưới ánh trăng lại càng thêm diêm dúa, người này không ai khác là Tứ phu nhân Tố Vân, trên tay ôm một nam hài đang ngủ, người này hẳn là tiểu thiếu gia của Thừa tướng phủ - Bạch Tử Kiện.

“Đây không phải Tam phu nhân cùng Nhị tiểu thư sao? Trùng hợp thật!” Tứ phu nhân khoác trên người áo choàng sa mỏng, lộ ra làn da trắng ngần, mái tóc xoã dài, ăn mặc cực kì... phong tình.

Ánh mắt nàng lướt qua từng người xem như chào hỏi, nhìn đến Bạch Tử Linh đeo khăn che mặt thì vờ như không biết, bất quá Bạch Tử Linh đối với việc này cũng không bận tâm.



“Mặc dù trong phủ không có nhiều nam nhân nhưng ngươi thân là Tứ phu nhân, ăn mặc như thế ra ngoài, không phải là muốn tự tìm mất mặt sao?”

Tam phu nhân dù không quản lý quyền hành trong phủ nhưng nàng ghét nhất là những nữ tử không biết tốt xấu, khiêu chiến sự nhẫn nại của nàng, đặc biệt là Tố Vân này!

Tam phu nhân Liễu Tư Băng tuy xuất thân từ thương gia lại được nuôi dưỡng không khác gì tiểu thư thư hương thế gia, nói một cách khác chính là một người rất quy củ.

Nàng tính tình ôn hòa không dễ tức giận, từ khi bước chân vào Thừa tướng phủ luôn một mực nhẫn nhịn nhưng Tố Vân trời sinh dường như là khắc tinh của nàng, biết rõ nàng chán ghét nữ tử phong trần ăn mặc diêm dúa lẳng lơ mà Tố Vân ngày nào cũng ăn mặc như vậy, ý đồ muốn khiêu khích nàng.

Trước kia Tam phu nhân chưa thất sủng, Tứ phu nhân dù thường xuyên khiêu khích cũng không làm quá đáng nhưng từ ngày Tam phu nhân thất sủng, Tứ phu nhân cáo mượn oai hùm, hoàn toàn không để Tam phu nhân vào mắt, suốt ngày ăn mặc phong tình quyến rũ đi lại trong phủ. Những lúc đó Đại phu nhân thấy Bạch Vân Hoài không nói gì nên cũng không quản, mà Tam phu nhân ngoại trừ ở trong phòng cũng chỉ ra hoa viên, vậy nên họ không hề chạm mặt, hiện tại hai người lại gặp nhau ở đây, hẳn là không tránh khỏi tranh chấp.

“Liễu Tư Băng ngươi quản hơi nhiều đó, ta ăn mặc như thế nào Đại phu nhân còn chưa nói, ngươi đây là không đem Đại phu nhân vào mắt sao?” Tứ phu nhân sắc bén trả lời, nàng đối với kẻ thù chưa bao giờ nương tay, đặc biệt là đối với Liễu Tư Băng, nếu không phải có một nữ nhi là Bạch Phỉ Thúy chỉ sợ nàng ta sớm đã bị đuổi khỏi Thừa tướng phủ rồi!

“Tố Vân ngươi ăn nói cho cẩn thận, ta có đặt Đại phu nhân vào mắt hay không thì đến lượt ngươi xen vào!” Giọng nói của Tam phu nhân so với ngày thường cao hơn nhiều, toàn thân tỏa ra hàn khí, rõ ràng là đã bị lời nói của Tứ phu nhân chọc giận.

Bạch Tử Linh phát hiện, hoá ra Tam phu nhân còn có một bộ mặt khác như vậy, khác hẳn với bộ dạng ôn hòa thường ngày. Ánh mắt nàng rơi vào người Tứ phu nhân, chỉ thấy nàng ta đối với sự tức giận của Tam phu nhân làm như không thấy, một bên cười lạnh.

Hai người này... bất kể là người nào thì Bạch Tử Linh nàng cũng không muốn dây vào.

“Di nương...” Bạch Phỉ Thúy hiển nhiên cũng nhận thấy tâm tình Tam phu nhân đang biến hóa nên vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Mẫu thân thường ngày ôn nhu thế nào, lại không dễ dàng tức giận, hiện tại lại bị lời nói của Tứ phu nhân chọc giận, đối với điều này Bạch Phỉ Thúy có dự cảm không tốt.

“Tố Vân, ta cảnh cáo ngươi, đừng nghĩ rằng ta dễ chọc rồi được nước làm tới.”

“Có bản lãnh thì ngươi cũng làm như ta xem!” Nhìn bộ dạng tức giận của Liễu Tư Băng, Tứ phu nhân cảm thấy vô cùng hả hê, thầm nghĩ bản thân hợp tác không lầm người.

“Ngươi...”

“Liễu Tư Băng, hiện tại ngươi nhìn lại bản thân xem, ngươi như vậy thảo nào nam nhân của mình của không giữ được!”

“Chát!”

Mọi người có mặt đều kinh sợ trước hành động của Tam phu nhân, không ai có thể ngờ được Tam phu nhân bình thường ôn hòa, gần gũi với người khác hiện tại lại ra tay đánh người!

Bạch Tử Linh khá bất ngờ, đối với sự tức giận của Tam phu nhân nàng có thể nhận thấy, chỉ là không ai có thể ngờ nàng ta lại ra tay đánh Tứ phu nhân chỉ vì vài câu nói. Ngẫm lại lời Tứ phu nhân, ý đồ khiêu khích của nàng ta rất rõ ràng, với loại nữ nhân như Tứ phu nhân, đúng là khiến nữ nhân chán ghét nhưng lại khiến nam nhân yêu thích, dù sao ở trên giường, nữ nhân yêu mị như Tứ phu nhân mới có lợi thế.

Quả nhiên cổ nhân nói không sai, tiểu nhân cùng nữ nhân là khó đối phó nhất, mà nữ nhân trong Thừa tướng phủ này so với nữ nhân bên ngoài lại càng khó đối phó hơn không biết bao nhiêu lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đặc Công Hàn Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook