Đặc Công Hoa Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú
Chương 108: Công Chúa Phò Mã 4
Hoa Vô Tâm
30/08/2019
Nguyệt Trì Lạc giựt giựt mí mắt, ngược lại cười nói, Tốt, đành phải quấy rầy nương nương vậy, hy vọng không cần gây thêm phiền toái cho nương nương.
Xì. . . . . . Lời xã giao ai không biết nói?
Nguyệt Trì Lạc nàng cũng biết đấy, chẳng qua hôm nay ngủ lại chỗ này không biết ngày mai có thể bình an trở về hay không. . . . . .
Việc này thật rối rắm à, muộn thế này gọi nàng vào cung rồi lại không cho về, còn yêu cầu ngủ lại.
Đêm nay. . . . . . Đại khái sẽ rất đặc sắc. . . . . . . . .
Trì Lạc lui xuống trước đi.
Nguyệt Trì Lạc nhìn về phía Tống Chỉ Thi và hoàng hậu cười cười, trông thấy Tống Chỉ Thi vẫn chưa có ý định đứng dậy rời đi, mặt mày cong lên vui sướng.
Hoàng hậu cùng thái tử phi.
Đại khái. . . . . . Có lẽ. . . . . . Còn có chuyện gì rồi. . . . . .
Nhìn Thập Thất nháy mắt ra dấu, ý bảo nàng đuổi theo, Nguyệt Trì Lạc đi theo cung nữ dẫn đường phía trước rời khỏi đại điện.
Hoàng hậu và Tống Chỉ Thi liếc mắt nhìn nhau, hai người đều chậm rãi nở nụ cười.
Cửa chính điện Kim Phượng từ từ khép lại, cho đến khi đèn đuốc bên trong toàn bộ dập tắt, nam tử trên nóc nhà mới đem mảnh ngói từ từ trả lại vị trí cũ.
Hắn nhếch khóe miệng cười yếu ớt, đôi mắt hoa đào yêu mị câu hồn, con ngươi lưu chuyển như đoạt hồn phách con người.
Sau một lúc lâu, hắn trầm ngâm, lầm bầm tự nói một mình: Có ý tứ, thật là có ý tứ, nữ tử như thế, Chủ Thượng hẳn là phải động lòng thôi. . . . . .
Thanh âm trầm thấp thong thả, ngữ điệu lại có chút bó buộc, câu nói sau cùng có phần không xác định.
★★
Trong màn đêm, có hai bóng đen từ trong hoàng cung Đế Đô bay vọt tới, cuối cùng dừng ở hai phía trái phải bên hông điện Kim Phượng.
Trên bả vai hắc y nhân bên trái khiêng một cái bao tải to, trên tay cầm một đóa hoa bảy màu, màu sắc của hoa đó ở trong màn đêm nhanh chóng hiện lên ánh sáng đỏ quỷ dị.
Hắc y nhân bên phải móc ra khói mê ở trên người, nhẹ nhàng thổi vào cửa sổ vài hơi.
Thời gian đại khái khoảng nửa chung trà, hai hắc y nhân liếc mắt nhìn nhau, rón rén đẩy cửa vào. . . . . .
Giữa lúc nửa tỉnh nửa mê, Nguyệt Trì Lạc nhận ra được khác thường, nàng nghiêng người ngừng lại hô hấp, nhắm chặt hai mắt nhíu mày, im hơi lặng tiếng tiếp tục quan sát, muốn nhìn kỹ ba người này rốt cuộc có mục đích gì.
Một lúc sau, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ tiêu hồn của nam tử đang cố kiềm nén. . . . .
Xì. . . . . . Lời xã giao ai không biết nói?
Nguyệt Trì Lạc nàng cũng biết đấy, chẳng qua hôm nay ngủ lại chỗ này không biết ngày mai có thể bình an trở về hay không. . . . . .
Việc này thật rối rắm à, muộn thế này gọi nàng vào cung rồi lại không cho về, còn yêu cầu ngủ lại.
Đêm nay. . . . . . Đại khái sẽ rất đặc sắc. . . . . . . . .
Trì Lạc lui xuống trước đi.
Nguyệt Trì Lạc nhìn về phía Tống Chỉ Thi và hoàng hậu cười cười, trông thấy Tống Chỉ Thi vẫn chưa có ý định đứng dậy rời đi, mặt mày cong lên vui sướng.
Hoàng hậu cùng thái tử phi.
Đại khái. . . . . . Có lẽ. . . . . . Còn có chuyện gì rồi. . . . . .
Nhìn Thập Thất nháy mắt ra dấu, ý bảo nàng đuổi theo, Nguyệt Trì Lạc đi theo cung nữ dẫn đường phía trước rời khỏi đại điện.
Hoàng hậu và Tống Chỉ Thi liếc mắt nhìn nhau, hai người đều chậm rãi nở nụ cười.
Cửa chính điện Kim Phượng từ từ khép lại, cho đến khi đèn đuốc bên trong toàn bộ dập tắt, nam tử trên nóc nhà mới đem mảnh ngói từ từ trả lại vị trí cũ.
Hắn nhếch khóe miệng cười yếu ớt, đôi mắt hoa đào yêu mị câu hồn, con ngươi lưu chuyển như đoạt hồn phách con người.
Sau một lúc lâu, hắn trầm ngâm, lầm bầm tự nói một mình: Có ý tứ, thật là có ý tứ, nữ tử như thế, Chủ Thượng hẳn là phải động lòng thôi. . . . . .
Thanh âm trầm thấp thong thả, ngữ điệu lại có chút bó buộc, câu nói sau cùng có phần không xác định.
★★
Trong màn đêm, có hai bóng đen từ trong hoàng cung Đế Đô bay vọt tới, cuối cùng dừng ở hai phía trái phải bên hông điện Kim Phượng.
Trên bả vai hắc y nhân bên trái khiêng một cái bao tải to, trên tay cầm một đóa hoa bảy màu, màu sắc của hoa đó ở trong màn đêm nhanh chóng hiện lên ánh sáng đỏ quỷ dị.
Hắc y nhân bên phải móc ra khói mê ở trên người, nhẹ nhàng thổi vào cửa sổ vài hơi.
Thời gian đại khái khoảng nửa chung trà, hai hắc y nhân liếc mắt nhìn nhau, rón rén đẩy cửa vào. . . . . .
Giữa lúc nửa tỉnh nửa mê, Nguyệt Trì Lạc nhận ra được khác thường, nàng nghiêng người ngừng lại hô hấp, nhắm chặt hai mắt nhíu mày, im hơi lặng tiếng tiếp tục quan sát, muốn nhìn kỹ ba người này rốt cuộc có mục đích gì.
Một lúc sau, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ tiêu hồn của nam tử đang cố kiềm nén. . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.