Đặc Công Hoàng Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú
Chương 361: Cả đời này anh sẽ canh chừng em (124-2)
Hoa Vô Tâm
10/01/2014
"Sao vậy?"
"Nam Cung Dạ. . . . . ."
Cô lại gọi một tiếng, miệng liên tục lặp lại ba chữ này, lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại.
Hắn cau mày, mất kiên nhẫn định nói gì đó nhưng Nam Cung Tĩnh lại không cho hắn cơ hội. Như thể biết sẵn lời nói của hắn, cô mở miệng trước, cắt đứt lời nói chưa cất thành của anh.
"Quảng trường Thế Kỷ, buổi họp báo sản phẩm mới của tập đoàn Lạc Tinh. Trong vòng mười lăm phút, nếu như anh không đến, như vậy, chúng ta..... hoàn toàn chấm dứt!"
Hoàn toàn chấm dứt!
Dây dưa bao năm như vậy, cô quấn lấy hắn như thể dây leo. Đủ rồi! Thật sự đủ rồi! Cô thật sự mệt mỏi!
Nếu như hắn không đến, cô sẽ từ bỏ.
Không làm tiếp những chuyện khiến người đời khinh miệt nữa, không cố ý làm những chuyện khiến khiến hắn phải chú ý hay tức giận nữa. Nếu hắn không đến, lần này họ thật sự chấm dứt! Chấm dứt hoàn toàn!
"Nam Cung Dạ."
Nam Cung Tĩnh lại gọi tên hắn lần nữa, dường như muốn bù lại những thứ ngày đêm muốn mở miệng nhưng không thể cất lên lời.
Cô không biết tại sao mình lại mất trí, tại sao mình lại nhấn nút gọi điện cho hắn, nhưng cô thật sự đè nén quá nhiều. Nhớ nhung cả ngày lẫn đêm, không hề yên ổn, không nơi nương tựa.
Nhưng hắn lạnh nhạt như vậy, hình như họ chẳng có quan hệ gì cả. Vì vậy những thứ bị đè nén kia, tựa như như hồng thủy trào dâng, muốn đè nén mà không thể.
"Lần này, anh nhất định phải tới." Anh không tới, em sẽ từ bỏ, thực sự từ bỏ!
Dứt lời, cô dứt khoát ngắt điện thoại, nhìn chằm chằm xuống giày cao gót, ngẩn ngơ tiến vào hội trường buổi họp báo.
Buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới rất náo nhiệt, tiến hành rất thuận lợi.
Đông Phương Tuyết như hạc giữa bầy gà. Hắn mặc bộ vest chỉn chu, đứng trên đài trả lời phỏng vấn của giới truyền thông. Đèn flash, vẻ mặt của hờ hững, ánh mắt điềm tĩnh sắc bén, mang vẻ hơi tà mị, giống như ánh sao lộng lẫy nhất trời sao, sáng đến mức khiến con người không thể dời mắt.
Vẻ ngoài họa quốc ương dân đó, càn khiến nhân viên báo giới nhìn hắn chăm chú.
Sau khi giới thiệu xong sản mới, giới truyền thông bắt đầu vắt óc tìm mưu kế để moi chuyện.
"Tổng giám đốc Đông Phương, có tin đồn rằng ngài đã kết hôn rồi, nhưng chưa bao giờ thấy bà xã của ngài xuất hiện, xin hỏi tin đồn này có thật không?"
"Tổng giám đốc Đông Phương, có người cho rằng ngài và chủ nhân gia tộc Nam Cung là tổng giám đốc Nam Cung Tĩnh là người tình, xin hỏi có thật không?"
"Nam Cung Dạ. . . . . ."
Cô lại gọi một tiếng, miệng liên tục lặp lại ba chữ này, lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại.
Hắn cau mày, mất kiên nhẫn định nói gì đó nhưng Nam Cung Tĩnh lại không cho hắn cơ hội. Như thể biết sẵn lời nói của hắn, cô mở miệng trước, cắt đứt lời nói chưa cất thành của anh.
"Quảng trường Thế Kỷ, buổi họp báo sản phẩm mới của tập đoàn Lạc Tinh. Trong vòng mười lăm phút, nếu như anh không đến, như vậy, chúng ta..... hoàn toàn chấm dứt!"
Hoàn toàn chấm dứt!
Dây dưa bao năm như vậy, cô quấn lấy hắn như thể dây leo. Đủ rồi! Thật sự đủ rồi! Cô thật sự mệt mỏi!
Nếu như hắn không đến, cô sẽ từ bỏ.
Không làm tiếp những chuyện khiến người đời khinh miệt nữa, không cố ý làm những chuyện khiến khiến hắn phải chú ý hay tức giận nữa. Nếu hắn không đến, lần này họ thật sự chấm dứt! Chấm dứt hoàn toàn!
"Nam Cung Dạ."
Nam Cung Tĩnh lại gọi tên hắn lần nữa, dường như muốn bù lại những thứ ngày đêm muốn mở miệng nhưng không thể cất lên lời.
Cô không biết tại sao mình lại mất trí, tại sao mình lại nhấn nút gọi điện cho hắn, nhưng cô thật sự đè nén quá nhiều. Nhớ nhung cả ngày lẫn đêm, không hề yên ổn, không nơi nương tựa.
Nhưng hắn lạnh nhạt như vậy, hình như họ chẳng có quan hệ gì cả. Vì vậy những thứ bị đè nén kia, tựa như như hồng thủy trào dâng, muốn đè nén mà không thể.
"Lần này, anh nhất định phải tới." Anh không tới, em sẽ từ bỏ, thực sự từ bỏ!
Dứt lời, cô dứt khoát ngắt điện thoại, nhìn chằm chằm xuống giày cao gót, ngẩn ngơ tiến vào hội trường buổi họp báo.
Buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới rất náo nhiệt, tiến hành rất thuận lợi.
Đông Phương Tuyết như hạc giữa bầy gà. Hắn mặc bộ vest chỉn chu, đứng trên đài trả lời phỏng vấn của giới truyền thông. Đèn flash, vẻ mặt của hờ hững, ánh mắt điềm tĩnh sắc bén, mang vẻ hơi tà mị, giống như ánh sao lộng lẫy nhất trời sao, sáng đến mức khiến con người không thể dời mắt.
Vẻ ngoài họa quốc ương dân đó, càn khiến nhân viên báo giới nhìn hắn chăm chú.
Sau khi giới thiệu xong sản mới, giới truyền thông bắt đầu vắt óc tìm mưu kế để moi chuyện.
"Tổng giám đốc Đông Phương, có tin đồn rằng ngài đã kết hôn rồi, nhưng chưa bao giờ thấy bà xã của ngài xuất hiện, xin hỏi tin đồn này có thật không?"
"Tổng giám đốc Đông Phương, có người cho rằng ngài và chủ nhân gia tộc Nam Cung là tổng giám đốc Nam Cung Tĩnh là người tình, xin hỏi có thật không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.