Đặc Công Hoàng Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú
Chương 326: Thần trộm quốc tế chẳng qua cũng chỉ là tên trộm mà thôi (89-5)
Hoa Vô Tâm
10/01/2014
Nguyệt Trì Lạc kiên quyết nói: "Em vẫn chưa bao giờ gặp người đàn ông hoàn mỹ hơn Đông Phương Tuyết, trong mắt em, nếu Đông Phương Tuyết chỉ đứng thứ hai thì không ai có thể đứng thứ nhất.”
Nói cách khác, trong mắt Nguyệt Trì Lạc cô, hoàn toàn không tồn tại người đàn ông nào hoàn mỹ hơn Đông Phương Tuyết!
Cho nên. . . . . . Thật ra thì đáp án vẫn là cự tuyệt.
Lệnh Hồ Ly bật cười.
"Được rồi được rồi, nói chính sự đi."
Quay lại với đống tài liệu trong máy tính, hàng lông mày của Nguyệt Lạc Trì vốn giãn ra, giờ lại cau lại: “Thân phận bí mật của Nam Cung Huyên là thần trộm của Quân Tử Đương, còn Nam Cung Tĩnh? Hơn nữa, cô ta... không điều tra được sao?”
Nói đến chính sự, Lệnh Hồ Ly dằn lại cảm giác muốn trêu chọc.
"Nam Cung Huyên? Thần trộm, À. . . . . . Chẳng qua chỉ là một tên trộm mà thôi."
Ngừng lại một chút, hắn dùng giọng dễ nghe nói:
"Hai chị em Nam Cung được vợ chồng Nam Cung nhận nuôi từ hai mươi lăm năm trước. Nhiều năm trước Nam Cung Huyên đã bởi vì một chút hiểu lầm, trong cơn tức giận chạy tới Quân Tử Đường làm đạo tặc. Về phần Nam Cung Tĩnh. . . . . ."
Giọng nói của Lệnh Hồ Ly có chút phức tạp: "Bốn năm trước Nam Cung Tĩnh đã trở thành người đứng đầu gia tộc Nam Cung, về phần nghề nghiệp, anh điều động tất cả những gì có thể dùng được, điều tra hồ sơ cô ta.......”
"Kết quả thế nào?"
Nguyệt Trì Lạc không thế nào ôm hi vọng.
Nếu như tra được, tài liệu sẽ đề cập rõ ràng.
Không đề cập đến . . . . . . Tức là ?
Quả nhiên, giọng nói Lệnh Hồ Ly trầm xuống: "Không có! Nam Cung Tĩnh không có bất kỳ nghề nghiệp bí mật gì."
Nguyệt Trì Lạc vẫn không thể không cảm thấy chán nản.
Ngay cả vẻ mặt cũng trầm xuống.
"Tái Tái. . . . . . Chuyện không đơn giản như vậy, Nam Cung Tĩnh không thể nào trong sạch hơn Nam Cung Huyên, tình hình hiện giờ... E là......”
E là người ta đã đề phòng trước đó!
Lệnh Hồ Ly cũng ý thức được điều này.
Giọng nói của hắn có vẻ buồn bực: "Ừ. . . . . . Những tài liệu này thật ra thì vẫn đang điều tra, nhưng người ta lại bảo vệ tin tức bí mật trước chúng ta một bước.”
Dứt lời, thở dài: "Có chuẩn bị mà đến, quả nhiên không giống người bình thường."
Nguyệt Trì Lạc nghe nói xong, khóe miệng cười cười: "Hai chị em Nam Cung đều được nhận nuôi, nhà Nam Cung không có con cái sao?”
Gia tộc lớn như vậy, không thể nào không có con cháu!
Nói cách khác, trong mắt Nguyệt Trì Lạc cô, hoàn toàn không tồn tại người đàn ông nào hoàn mỹ hơn Đông Phương Tuyết!
Cho nên. . . . . . Thật ra thì đáp án vẫn là cự tuyệt.
Lệnh Hồ Ly bật cười.
"Được rồi được rồi, nói chính sự đi."
Quay lại với đống tài liệu trong máy tính, hàng lông mày của Nguyệt Lạc Trì vốn giãn ra, giờ lại cau lại: “Thân phận bí mật của Nam Cung Huyên là thần trộm của Quân Tử Đương, còn Nam Cung Tĩnh? Hơn nữa, cô ta... không điều tra được sao?”
Nói đến chính sự, Lệnh Hồ Ly dằn lại cảm giác muốn trêu chọc.
"Nam Cung Huyên? Thần trộm, À. . . . . . Chẳng qua chỉ là một tên trộm mà thôi."
Ngừng lại một chút, hắn dùng giọng dễ nghe nói:
"Hai chị em Nam Cung được vợ chồng Nam Cung nhận nuôi từ hai mươi lăm năm trước. Nhiều năm trước Nam Cung Huyên đã bởi vì một chút hiểu lầm, trong cơn tức giận chạy tới Quân Tử Đường làm đạo tặc. Về phần Nam Cung Tĩnh. . . . . ."
Giọng nói của Lệnh Hồ Ly có chút phức tạp: "Bốn năm trước Nam Cung Tĩnh đã trở thành người đứng đầu gia tộc Nam Cung, về phần nghề nghiệp, anh điều động tất cả những gì có thể dùng được, điều tra hồ sơ cô ta.......”
"Kết quả thế nào?"
Nguyệt Trì Lạc không thế nào ôm hi vọng.
Nếu như tra được, tài liệu sẽ đề cập rõ ràng.
Không đề cập đến . . . . . . Tức là ?
Quả nhiên, giọng nói Lệnh Hồ Ly trầm xuống: "Không có! Nam Cung Tĩnh không có bất kỳ nghề nghiệp bí mật gì."
Nguyệt Trì Lạc vẫn không thể không cảm thấy chán nản.
Ngay cả vẻ mặt cũng trầm xuống.
"Tái Tái. . . . . . Chuyện không đơn giản như vậy, Nam Cung Tĩnh không thể nào trong sạch hơn Nam Cung Huyên, tình hình hiện giờ... E là......”
E là người ta đã đề phòng trước đó!
Lệnh Hồ Ly cũng ý thức được điều này.
Giọng nói của hắn có vẻ buồn bực: "Ừ. . . . . . Những tài liệu này thật ra thì vẫn đang điều tra, nhưng người ta lại bảo vệ tin tức bí mật trước chúng ta một bước.”
Dứt lời, thở dài: "Có chuẩn bị mà đến, quả nhiên không giống người bình thường."
Nguyệt Trì Lạc nghe nói xong, khóe miệng cười cười: "Hai chị em Nam Cung đều được nhận nuôi, nhà Nam Cung không có con cái sao?”
Gia tộc lớn như vậy, không thể nào không có con cháu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.