Quyển 2 - Chương 120: Lại tiến hoàng cung
Đường Tô Tô
06/09/2014
Ngày hôm sau khi nam nhân Mộc gia già trẻ lớn bé còn đang say rượu thì thánh chỉ tới trước đại môn Mộc gia.
Bất đắc dĩ Mộc Nghiên không thể làm gì khác chính là kiên trì mang theo Mộc gia nương tử quân đi ra tiếp thánh chỉ.
Này không có biện pháp a, ngày hôm qua bọn họ ở sau khi Mộc Nghiên đi rồi ít nhất cũng uống năm sáu cân , phỏng chừng muốn ngủ tới buổi chiều mới có thể tỉnh dậy đi.
Mộc Nghiên nhìn thánh chỉ trong tay, hoàng đế đêm nay thiết yến nói là cấp cho Mộc gia bồi tội, a, bồi tội?
“Nghiên nhi, trên thánh chỉ nói thẳng mở tiệc chiêu đãi một nhà Mộc gia chúng ta, hoàng đế kia lại đang đùa giỡn tâm tư gì a?”Nương Mộc Nghiên ngồi bên cạnh nhìn nữ nhi nhướng mày liền lo lắng hỏi.
“Nương, hắn nếu như không đùa giỡn tâm tư vậy mới gọi là chuyện lạ đấy, đi liền biết hắn muốn làm gì.” Mộc Nghiên tiện tay ném đi, thánh chỉ rơi xuống dưới chân bàn.
“Được rồi nương, kế hoạch ta trước đó nói với mấy người, nương cùng các vị thẩm thẩm thảo luận thế nào?” Mộc Nghiên nói.
Nói đến việc này, Tiêu Băng Nhi liền mặt mày rạng rỡ, che miệng cười nói :”Đề nghị của con rất tốt, các thẩm thẩm sau khi nghe nương nói liền hai mắt tỏa sáng nói chủ ý này của con đều là bạc trắng , ha hả….”
“Hì hì, kia cũng là nương cùng các thẩm thẩm suy nghĩ hảo đấy chứ, Nghiên nhi chỉ là hơi chút nhắc nhở mà thôi.”
“Chuyện con bảo nhà may thiết kế sườn xám đã bắt đầu bán trên các cửa hàng Mộc gia ta, rất nhiều phụ nhân thu được tin tức muốn mua mà không được, hơn nữa a có rất nhiều người đặt hàng , liền ngay cả phi tần hoàng cung cũng hướng chúng ta đặt hàng, danh sách đặt hàng so với trước đây gấp đôi a, hơn nữa hiện tại giá cả đã vượt xa so với giá dự tính ban đầu của con.”
“Đó là do công tác tuyên truyền đã làm tốt , nếu như không tuyên truyền kia mấy vị phụ nhân, các phi tần làm sao biết chứ? Hơn nữa có nương cùng thẩm thẩm một đám mỹ nhân thế này làm người mẫu kia còn phải nói sao.”
“Ha hả, nương không lảm nhảm với con, ta đi xem cha con lão già kia tỉnh chưa, lại không đứng dậy lão nương không ngại dùng nước giội tỉnh hắn, hừ hừ, ai bảo hắn dám uống say.” Tiêu Băng Nhi nói xong liền mang theo nha hoàn rời đi.
Mộc Nghiên một mình ngồi trong đại sảnh, ngón tay gõ gõ mặt bàn trong lòng nghĩ đến lẽ nào hoàng thượng cũng thu được tin tức Mai Lệnh Dương muốn tạo phản? Cho nên lần nữa nịnh bợ Mộc gia.
Bất quá hắn lần này chủ ý đánh sai rồi, một lần bị rắn cắn , Mộc gia còn có thể vì hắn bán mạng sao? Hắn đã không đáng.
Hơn nữa từ sau khi gia gia tu vi đột phá chí tôn càng chú tâm trên phương diện tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài.
Cha nàng cùng hai vị thúc thúc tuy là hán tử nhiệt huyết, thế nhưng có mình ở đây, sẽ không lại để cho bọn họ nhẹ dạ quay lại thay hoàng đế vô sỉ kia bán mạng.
Buổi trưa,tiếng hét như tiếng heo bị giết vang vọng khắp Mộc Phủ.
Mộc gia ba vị đại gia, còn có tám vị công tử cả đám đều ướt sủng.
Các nữ nhân Mộc gia cách gì cũng đều thử qua vẫn là không lay tỉnh được bọn họ. Vì vậy Mộc Nghiên đề ra một chủ ý , bảo hạ nhân đem mười một vị đại phật trực tiếp ném vào hồ nước.
Còn cố ý từ hầm băng lấy ra một ít khối băng ném vào bên trong.
Kết quả là, kia mười một vị đại gia thoáng chốc liền tỉnh.
Về phần lão gia tử, trong nhà không ai dám động? Lão gia tử tuổi lớn, nhân cơ hội say rượu lần này lão nhân gia hắn cần hảo hảo nghỉ ngơi.
Mặt trời chiều ngã về tây, ba huynh đệ Mộc Chiến Thiên, cùng tám huynh đệ Tung Hoành Tứ Hải Thiên Hạ Vô Địch, cộng thêm Mộc Nghiên tất cả mười hai người đi hoàng cung dự tiệc.
Trước cửa cung kim bích huy hoàng, vậy mà lại có người ở đây nghênh đón, mà người nghênh đón cư nhiên là đương triều thái tử Thánh Hiên Nhiên.
“Mộc tướng quân Hiên Nhiên chờ ngài đã lâu.” Thánh Hiên Nhiên hướng Mộc Chiến Thiên ôm quyền hành lễ.
“Thái tử cũng quá coi trọng lão phu rồi, lão phu hiện tại không còn là tướng quân.”
Thánh Hiên Nhiên trên mặt dáng tươi cười cứng ngắc, song chỉ dừng lại vài giây khuôn mặt lần nữa tươi cười nghênh tiếp:”Ha hả, Mộc tướng quân bên này thỉnh.”
Mộc Nghiên vẫn đi ở giữa tám vị ca ca đối với chuyện lần này thái tử tự mình nghênh tiếp rất là khinh thường, lúc trước khi các ngươi muốn giết cả nhà Mộc gia thế nhưng rất có khí phách, hiện tại đâu? A, cư nhiên tự mình đến cửa cung nghênh tiếp, Mộc gia khi nào thì có mặt mũi lớn đến thế? Lẽ nào các ngươi cho rằng chỉ cần một thái tử đến cửa cung nghênh tiếp là có thể khiến Mộc gia quên việc làm trước kia của các ngươi sao? Công phu không biết xấu hổ thật đúng là vô địch.
Lúc Mộc gia theo thái tử đi tới ‘Lăng Nhạc điện’ , bên trong hoàng đế bệ hạ chờ người đã lâu.
Khi nhìn thấy Mộc gia tới mười hai nam nhân , mọi người khóe miệng đều co quắp…
Trên thánh chỉ nói rõ một nhà Mộc gia, đó chính là từ lớn đến nhỏ, đương nhiên còn bao gồm các nữ nhân Mộc gia, thế nhưng hiện tại tới cư nhiên là nhóm người trung gian, lớn nhất lão gia tử không có tới, nhỏ nhất mấy nữ nhân cũng không có tới ...( nhỏ đây chắc chỉ vai vế …-> phụ nữ Mộc gia nhỏ nhất nhà )
“Hoàng thượng cát tường, hoàng hậu nương nương cát tường.” Mộc Chiến Thiên cúi người chắp tay thi lễ,giọng điệu bình thường.
Phía Mộc gia hai vị nhị gia Mộc Nghiên cùng tám vị ca ca cũng thế.
“A, ái khanh tới, ngồi ngồi ngồi !”.Hoàng đế ngồi ở vị trí cao nhất, một bên là hoàng hậu, một bên là sủng phi hắn, đi xuống là nhi tử hắn, nữ nhi hắn.
Mộc Nghiên không vui nhíu mi, trên đỉnh đầu có vài tầm mắt mãnh liệt, sau đó bất động thanh sắc ngồi xuống, một bên là đại ca Mộc Ngạo Tung, một bên là bát ca Mộc Ngạo Địch.
“Mộc tướng quân vị này chính là ….” Hoàng hậu nương nương nhìn khuôn mặt xa lạ hiếu kỳ hỏi .
“Đây là ta khuyển tử.” Mộc Chiến Thiên nói.
“Nga, ai gia nhớ kỹ Mộc Phủ có bát vị công tử a, hôm nay….” Thế nào lại toát ra vị thứ chín ?
Những người khác cũng đều vểnh tai, muốn biết thiếu niên này là ai ?
Mộc Chiến Thiên cười cười :”Khuyển tử mới về nhà không lâu , ha hả …..”
Mọi người sáng tỏ, thì ra là nhi tử ở bên ngoài của Mộc Chiến Thiên, ha hả, thật đúng là tuổi trẻ.
“Thật anh tuấn, nhỏ như vậy đã có phong độ, tiếp qua vài năm nhất định là mỹ tam tử Hồng Tụ đế quốc chúng ta, khanh khách…”
Mộc Nghiên rất muốn trợn trắng mắt nói, trên thế giới đáng sợ nhất chính là bát quái, không nghĩ tới nữ nhân cổ đại cũng yêu bát quái.
” Lý công công, phân phó ngự phòng, truyền lệnh.” Hoàng đế giữa đôi lông mày nhanh lại, từ lời nói chuyện vừa rồi của hoàng hậu cùng Mộc Chiến Thiên , hắn đã biết sự tình thật không tốt xử lý.
Mộc Chiến Thiên giọng điệu rất cao ngạo, hơn nữa cũng không tự xưng thần tử…Sự tình có vẻ tới nông nỗi không thể vãn hồi…
Bất đắc dĩ Mộc Nghiên không thể làm gì khác chính là kiên trì mang theo Mộc gia nương tử quân đi ra tiếp thánh chỉ.
Này không có biện pháp a, ngày hôm qua bọn họ ở sau khi Mộc Nghiên đi rồi ít nhất cũng uống năm sáu cân , phỏng chừng muốn ngủ tới buổi chiều mới có thể tỉnh dậy đi.
Mộc Nghiên nhìn thánh chỉ trong tay, hoàng đế đêm nay thiết yến nói là cấp cho Mộc gia bồi tội, a, bồi tội?
“Nghiên nhi, trên thánh chỉ nói thẳng mở tiệc chiêu đãi một nhà Mộc gia chúng ta, hoàng đế kia lại đang đùa giỡn tâm tư gì a?”Nương Mộc Nghiên ngồi bên cạnh nhìn nữ nhi nhướng mày liền lo lắng hỏi.
“Nương, hắn nếu như không đùa giỡn tâm tư vậy mới gọi là chuyện lạ đấy, đi liền biết hắn muốn làm gì.” Mộc Nghiên tiện tay ném đi, thánh chỉ rơi xuống dưới chân bàn.
“Được rồi nương, kế hoạch ta trước đó nói với mấy người, nương cùng các vị thẩm thẩm thảo luận thế nào?” Mộc Nghiên nói.
Nói đến việc này, Tiêu Băng Nhi liền mặt mày rạng rỡ, che miệng cười nói :”Đề nghị của con rất tốt, các thẩm thẩm sau khi nghe nương nói liền hai mắt tỏa sáng nói chủ ý này của con đều là bạc trắng , ha hả….”
“Hì hì, kia cũng là nương cùng các thẩm thẩm suy nghĩ hảo đấy chứ, Nghiên nhi chỉ là hơi chút nhắc nhở mà thôi.”
“Chuyện con bảo nhà may thiết kế sườn xám đã bắt đầu bán trên các cửa hàng Mộc gia ta, rất nhiều phụ nhân thu được tin tức muốn mua mà không được, hơn nữa a có rất nhiều người đặt hàng , liền ngay cả phi tần hoàng cung cũng hướng chúng ta đặt hàng, danh sách đặt hàng so với trước đây gấp đôi a, hơn nữa hiện tại giá cả đã vượt xa so với giá dự tính ban đầu của con.”
“Đó là do công tác tuyên truyền đã làm tốt , nếu như không tuyên truyền kia mấy vị phụ nhân, các phi tần làm sao biết chứ? Hơn nữa có nương cùng thẩm thẩm một đám mỹ nhân thế này làm người mẫu kia còn phải nói sao.”
“Ha hả, nương không lảm nhảm với con, ta đi xem cha con lão già kia tỉnh chưa, lại không đứng dậy lão nương không ngại dùng nước giội tỉnh hắn, hừ hừ, ai bảo hắn dám uống say.” Tiêu Băng Nhi nói xong liền mang theo nha hoàn rời đi.
Mộc Nghiên một mình ngồi trong đại sảnh, ngón tay gõ gõ mặt bàn trong lòng nghĩ đến lẽ nào hoàng thượng cũng thu được tin tức Mai Lệnh Dương muốn tạo phản? Cho nên lần nữa nịnh bợ Mộc gia.
Bất quá hắn lần này chủ ý đánh sai rồi, một lần bị rắn cắn , Mộc gia còn có thể vì hắn bán mạng sao? Hắn đã không đáng.
Hơn nữa từ sau khi gia gia tu vi đột phá chí tôn càng chú tâm trên phương diện tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài.
Cha nàng cùng hai vị thúc thúc tuy là hán tử nhiệt huyết, thế nhưng có mình ở đây, sẽ không lại để cho bọn họ nhẹ dạ quay lại thay hoàng đế vô sỉ kia bán mạng.
Buổi trưa,tiếng hét như tiếng heo bị giết vang vọng khắp Mộc Phủ.
Mộc gia ba vị đại gia, còn có tám vị công tử cả đám đều ướt sủng.
Các nữ nhân Mộc gia cách gì cũng đều thử qua vẫn là không lay tỉnh được bọn họ. Vì vậy Mộc Nghiên đề ra một chủ ý , bảo hạ nhân đem mười một vị đại phật trực tiếp ném vào hồ nước.
Còn cố ý từ hầm băng lấy ra một ít khối băng ném vào bên trong.
Kết quả là, kia mười một vị đại gia thoáng chốc liền tỉnh.
Về phần lão gia tử, trong nhà không ai dám động? Lão gia tử tuổi lớn, nhân cơ hội say rượu lần này lão nhân gia hắn cần hảo hảo nghỉ ngơi.
Mặt trời chiều ngã về tây, ba huynh đệ Mộc Chiến Thiên, cùng tám huynh đệ Tung Hoành Tứ Hải Thiên Hạ Vô Địch, cộng thêm Mộc Nghiên tất cả mười hai người đi hoàng cung dự tiệc.
Trước cửa cung kim bích huy hoàng, vậy mà lại có người ở đây nghênh đón, mà người nghênh đón cư nhiên là đương triều thái tử Thánh Hiên Nhiên.
“Mộc tướng quân Hiên Nhiên chờ ngài đã lâu.” Thánh Hiên Nhiên hướng Mộc Chiến Thiên ôm quyền hành lễ.
“Thái tử cũng quá coi trọng lão phu rồi, lão phu hiện tại không còn là tướng quân.”
Thánh Hiên Nhiên trên mặt dáng tươi cười cứng ngắc, song chỉ dừng lại vài giây khuôn mặt lần nữa tươi cười nghênh tiếp:”Ha hả, Mộc tướng quân bên này thỉnh.”
Mộc Nghiên vẫn đi ở giữa tám vị ca ca đối với chuyện lần này thái tử tự mình nghênh tiếp rất là khinh thường, lúc trước khi các ngươi muốn giết cả nhà Mộc gia thế nhưng rất có khí phách, hiện tại đâu? A, cư nhiên tự mình đến cửa cung nghênh tiếp, Mộc gia khi nào thì có mặt mũi lớn đến thế? Lẽ nào các ngươi cho rằng chỉ cần một thái tử đến cửa cung nghênh tiếp là có thể khiến Mộc gia quên việc làm trước kia của các ngươi sao? Công phu không biết xấu hổ thật đúng là vô địch.
Lúc Mộc gia theo thái tử đi tới ‘Lăng Nhạc điện’ , bên trong hoàng đế bệ hạ chờ người đã lâu.
Khi nhìn thấy Mộc gia tới mười hai nam nhân , mọi người khóe miệng đều co quắp…
Trên thánh chỉ nói rõ một nhà Mộc gia, đó chính là từ lớn đến nhỏ, đương nhiên còn bao gồm các nữ nhân Mộc gia, thế nhưng hiện tại tới cư nhiên là nhóm người trung gian, lớn nhất lão gia tử không có tới, nhỏ nhất mấy nữ nhân cũng không có tới ...( nhỏ đây chắc chỉ vai vế …-> phụ nữ Mộc gia nhỏ nhất nhà )
“Hoàng thượng cát tường, hoàng hậu nương nương cát tường.” Mộc Chiến Thiên cúi người chắp tay thi lễ,giọng điệu bình thường.
Phía Mộc gia hai vị nhị gia Mộc Nghiên cùng tám vị ca ca cũng thế.
“A, ái khanh tới, ngồi ngồi ngồi !”.Hoàng đế ngồi ở vị trí cao nhất, một bên là hoàng hậu, một bên là sủng phi hắn, đi xuống là nhi tử hắn, nữ nhi hắn.
Mộc Nghiên không vui nhíu mi, trên đỉnh đầu có vài tầm mắt mãnh liệt, sau đó bất động thanh sắc ngồi xuống, một bên là đại ca Mộc Ngạo Tung, một bên là bát ca Mộc Ngạo Địch.
“Mộc tướng quân vị này chính là ….” Hoàng hậu nương nương nhìn khuôn mặt xa lạ hiếu kỳ hỏi .
“Đây là ta khuyển tử.” Mộc Chiến Thiên nói.
“Nga, ai gia nhớ kỹ Mộc Phủ có bát vị công tử a, hôm nay….” Thế nào lại toát ra vị thứ chín ?
Những người khác cũng đều vểnh tai, muốn biết thiếu niên này là ai ?
Mộc Chiến Thiên cười cười :”Khuyển tử mới về nhà không lâu , ha hả …..”
Mọi người sáng tỏ, thì ra là nhi tử ở bên ngoài của Mộc Chiến Thiên, ha hả, thật đúng là tuổi trẻ.
“Thật anh tuấn, nhỏ như vậy đã có phong độ, tiếp qua vài năm nhất định là mỹ tam tử Hồng Tụ đế quốc chúng ta, khanh khách…”
Mộc Nghiên rất muốn trợn trắng mắt nói, trên thế giới đáng sợ nhất chính là bát quái, không nghĩ tới nữ nhân cổ đại cũng yêu bát quái.
” Lý công công, phân phó ngự phòng, truyền lệnh.” Hoàng đế giữa đôi lông mày nhanh lại, từ lời nói chuyện vừa rồi của hoàng hậu cùng Mộc Chiến Thiên , hắn đã biết sự tình thật không tốt xử lý.
Mộc Chiến Thiên giọng điệu rất cao ngạo, hơn nữa cũng không tự xưng thần tử…Sự tình có vẻ tới nông nỗi không thể vãn hồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.