Quyển 1 - Chương 25: Mộc lão gia tử dũng mãnh
Đường Tô Tô
28/07/2014
Mai Lệnh Dương cho dù bực tức, cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào trong bụng.
Mà Mộc lão gia tử cũng là nể mặt bệ hạ, dù sao đây cũng là trên triều đình, nếu như ngay trước mắt bệ hạ mà đánh tên chết tiệt này một trận, vậy thì thua thiệt.
Khiến cho người cố tình thêu dệt, cho bọn họ ấn người Mộc gia tội danh coi rẻ thánh nhan bệ hạ, chính là chết thẳng cẳng.
Hạ triều, Mai Lệnh Dương đứng ở cửa cung chờ Mộc gia bốn người chậm rãi từ phía sau đi đến.
“Mai Lệnh Dương ngươi là đang đợi lão phu?” Có Mộc lão gia tử ở đây, huynh đệ Mộc Chiến Thiên căn bản không có quyền lợi nói chuyện.
“Hừ, đừng tưởng rằng người người đều sợ Mộc gia các ngươi, Mai Lệnh Dương ta cũng không ngại mặt mũi của các ngươi, một đám mãng phu (thô lỗ) mà thôi.” Mai Lệnh Dương đối mặt với Mộc lão gia tử, hai tay chắp ở sau lưng.
“Họ Mai, ngươi đầu óc mọc nấm mốc đi? Hừ, lại dám như thế đối cha ta nói.” Mộc Chiến Hối phẫn nộ xông lên phía trước, chuẩn bị vung mạnh tay sẽ đánh Mai Lệnh Dương đứng trước mặt.
Bị Mộc lão gia tử đưa tay ngăn lại.
Mộc lão gia tử đưa tay vân vê chòm râu của mình, hai mắt toát ra sắc bén: “Mai Lệnh Dương, lời giống vậy, lão tử cũng nói cho ngươi, mẹ nó loại thừa tướng liền chim không dậy nổi, cảnh cáo ngươi, làm cho lão tử phát bực, trực tiếp mang binh oanh ngươi cửu tộc, thật đúng là mẹ nó mặt dài? Cho ngươi chút ánh sáng liền rực rỡ? Cũng không nhìn chính mình mấy lượng? Bằng ngươi không có tư cách cùng lão phu ta nói chuyện, cút, đừng ở đây chướng mắt!”
Mộc lão gia tử gầm lên, trực tiếp đẩy ra trước mắt tiểu nhân giữa đường, mang theo nhi tử rời đi.
“Ngươi…” Mai Lệnh Dương tức giận sắc mặt trắng bệch, ánh mắt phẫn nộ thẳng tắp nhìn ba người phía trước.
Mộc lão gia tử vừa rồi nói một chút cũng không sai, Mộc lão gia tử là nguyên lão tam triều, mà hắn Mai Lệnh Dương cùng con hắn đồng lứa, ngươi nói hắn làm sao có thể có tư cách cùng Mộc lão gia tử nói chuyện?
Mộc lão gia tử thường nói: “Lão tử nếu có loại nhi tử như Mai Lệnh Dương, lão tử tình nguyện đem hắn nhét trở về trong bụng mẹ sinh lại!!”
“Phụ thân, vừa rồi ngươi không nên ngăn cản ta, hẳn là để ta hung hăng giáo huấn một chút lão vương bát (đồ con rùa) không biết trời cao đất rộng (kiến thức nông cạn mà tự cao tự đại)!”
“Ngươi biết cái gì, nếu như bây giờ cho ngươi giáo huấn hắn, hắn còn không trực tiếp chạy đi cáo trạng với hoàng thượng? Đến lúc đó thì cho dù bệ hạ có ý che chở, đối với đám ma quỷ theo Mai Lệnh Dương kia cũng sẽ không đáp ứng, muốn đánh hắn cũng không phải bây giờ, lại càng không thể ở trong cung, ngu ngốc!”
“A, đã biết!” Mộc Chiến Hối gật gật đầu, may mắn phụ thân anh minh, nhưng mà tên chết tiệt kia thật đáng ghét, lần sau trùm đầu hắn rồi đánh, không đánh chết hắn cũng đánh cho hắn tàn phế, mặc kệ con bà nó, ai bảo hắn kiêu ngạo.
Mà Mộc lão gia tử cũng là nể mặt bệ hạ, dù sao đây cũng là trên triều đình, nếu như ngay trước mắt bệ hạ mà đánh tên chết tiệt này một trận, vậy thì thua thiệt.
Khiến cho người cố tình thêu dệt, cho bọn họ ấn người Mộc gia tội danh coi rẻ thánh nhan bệ hạ, chính là chết thẳng cẳng.
Hạ triều, Mai Lệnh Dương đứng ở cửa cung chờ Mộc gia bốn người chậm rãi từ phía sau đi đến.
“Mai Lệnh Dương ngươi là đang đợi lão phu?” Có Mộc lão gia tử ở đây, huynh đệ Mộc Chiến Thiên căn bản không có quyền lợi nói chuyện.
“Hừ, đừng tưởng rằng người người đều sợ Mộc gia các ngươi, Mai Lệnh Dương ta cũng không ngại mặt mũi của các ngươi, một đám mãng phu (thô lỗ) mà thôi.” Mai Lệnh Dương đối mặt với Mộc lão gia tử, hai tay chắp ở sau lưng.
“Họ Mai, ngươi đầu óc mọc nấm mốc đi? Hừ, lại dám như thế đối cha ta nói.” Mộc Chiến Hối phẫn nộ xông lên phía trước, chuẩn bị vung mạnh tay sẽ đánh Mai Lệnh Dương đứng trước mặt.
Bị Mộc lão gia tử đưa tay ngăn lại.
Mộc lão gia tử đưa tay vân vê chòm râu của mình, hai mắt toát ra sắc bén: “Mai Lệnh Dương, lời giống vậy, lão tử cũng nói cho ngươi, mẹ nó loại thừa tướng liền chim không dậy nổi, cảnh cáo ngươi, làm cho lão tử phát bực, trực tiếp mang binh oanh ngươi cửu tộc, thật đúng là mẹ nó mặt dài? Cho ngươi chút ánh sáng liền rực rỡ? Cũng không nhìn chính mình mấy lượng? Bằng ngươi không có tư cách cùng lão phu ta nói chuyện, cút, đừng ở đây chướng mắt!”
Mộc lão gia tử gầm lên, trực tiếp đẩy ra trước mắt tiểu nhân giữa đường, mang theo nhi tử rời đi.
“Ngươi…” Mai Lệnh Dương tức giận sắc mặt trắng bệch, ánh mắt phẫn nộ thẳng tắp nhìn ba người phía trước.
Mộc lão gia tử vừa rồi nói một chút cũng không sai, Mộc lão gia tử là nguyên lão tam triều, mà hắn Mai Lệnh Dương cùng con hắn đồng lứa, ngươi nói hắn làm sao có thể có tư cách cùng Mộc lão gia tử nói chuyện?
Mộc lão gia tử thường nói: “Lão tử nếu có loại nhi tử như Mai Lệnh Dương, lão tử tình nguyện đem hắn nhét trở về trong bụng mẹ sinh lại!!”
“Phụ thân, vừa rồi ngươi không nên ngăn cản ta, hẳn là để ta hung hăng giáo huấn một chút lão vương bát (đồ con rùa) không biết trời cao đất rộng (kiến thức nông cạn mà tự cao tự đại)!”
“Ngươi biết cái gì, nếu như bây giờ cho ngươi giáo huấn hắn, hắn còn không trực tiếp chạy đi cáo trạng với hoàng thượng? Đến lúc đó thì cho dù bệ hạ có ý che chở, đối với đám ma quỷ theo Mai Lệnh Dương kia cũng sẽ không đáp ứng, muốn đánh hắn cũng không phải bây giờ, lại càng không thể ở trong cung, ngu ngốc!”
“A, đã biết!” Mộc Chiến Hối gật gật đầu, may mắn phụ thân anh minh, nhưng mà tên chết tiệt kia thật đáng ghét, lần sau trùm đầu hắn rồi đánh, không đánh chết hắn cũng đánh cho hắn tàn phế, mặc kệ con bà nó, ai bảo hắn kiêu ngạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.