Quyển 1 - Chương 11: Một câu được đi hay không?
Đường Tô Tô
28/07/2014
“Thi Thi, biểu tỷ mang muội đi ra ngoài chơi? Muốn đi hay không?”
“Đi ra ngoài chơi? Được được…” Vừa nghe đi ra ngoài chơi, tiểu Thi Thi vui mừng vỗ tay.
Hai người nắm tay nhau hướng đại sảnh đi đến… Mộc Nghiên thỉnh thoảng ở bên tai tiểu Thi Thi nói thầm vài câu, khiến tiểu nha đầu vui vẻ cười ha ha.
“Gia gia…”
“Ôi, tiểu cháu ngoan, sao ngươi lại tới đây? Tiểu Thi Thi không phải đi tìm ngươi sao?’’ Mộc Thiên Bá nhìn thấy chỉ có mình Mộc Nghiên đến, bên người không có thân ảnh nha đầu tiểu Thi Thi kia, tưởng tiểu Thi Thi không tìm được Mộc Nghiên.
“Gia gia, ta cùng biểu muội muốn đi ra ngoài chơi…”
“Không được.”
Lão gia tử một hơi bác bỏ, hai cái ba tuổi tiểu nãi oa đi ra ngoài chơi? Chơi đùa nếu xẩy ra chuyện thì làm thế nào?
Đáp án này ở trong dự kiến của Mộc Nghiên, Mộc Nghiên ngồi ở trên ghế, đong đưa hai chân: “Ha ha, gia gia ngươi phái thị vệ của người đi theo chúng ta cùng đi ra ngoài không được sao?”
“Tiểu cháu ngoan… Nếu không gia gia cùng đi với các cháu?!”
“Không, gia gia một câu nói, hoặc là ngươi phái thị vệ đi theo chúng ta, hoặc là ta cùng Thi Thi chính mình trốn đi…”
Trốn đi? Lão gia tử thiếu chút nữa từ trên ghế nhảy dựng lên, này tiểu ác ma chính là nói được làm được, nếu chính mình không cho các nàng đi ra ngoài, không chừng ầm ĩ đến xẩy ra chuyện.
Mặc dù tiểu cháu gái là nghịch ngợm một chút, nhưng tâm địa chính là rất thiện lương.
“Gia gia, người cũng không cần lo lắng, người của Đường môn cũng sẽ đi theo phía sau.” Tuy rằng Mộc Nghiên rất không tình nguyện phía sau đi theo một đoàn người, nhưng là hiện tai nàng tiểu thân thể quá nhỏ.
Ở cổ đại này đi ra ngoài, vẫn mang theo người tốt hơn, bằng không mình khi nào chịu thiệt cũng không biết.
“Vậy được rồi…” Lão gia tử thở dài, đối với không khí nói một tiếng: “Bảo vệ tốt tiểu thư!”
“Dạ.” Người này là ám vệ của lão gia tử, Đường gia người quang minh bảo hộ, người của hắn ở trong tối bảo hộ, dưới hai sự bảo vệ, hẳn là tiểu nha đầu rất an toàn.
“Đi ra ngoài chơi? Được được…” Vừa nghe đi ra ngoài chơi, tiểu Thi Thi vui mừng vỗ tay.
Hai người nắm tay nhau hướng đại sảnh đi đến… Mộc Nghiên thỉnh thoảng ở bên tai tiểu Thi Thi nói thầm vài câu, khiến tiểu nha đầu vui vẻ cười ha ha.
“Gia gia…”
“Ôi, tiểu cháu ngoan, sao ngươi lại tới đây? Tiểu Thi Thi không phải đi tìm ngươi sao?’’ Mộc Thiên Bá nhìn thấy chỉ có mình Mộc Nghiên đến, bên người không có thân ảnh nha đầu tiểu Thi Thi kia, tưởng tiểu Thi Thi không tìm được Mộc Nghiên.
“Gia gia, ta cùng biểu muội muốn đi ra ngoài chơi…”
“Không được.”
Lão gia tử một hơi bác bỏ, hai cái ba tuổi tiểu nãi oa đi ra ngoài chơi? Chơi đùa nếu xẩy ra chuyện thì làm thế nào?
Đáp án này ở trong dự kiến của Mộc Nghiên, Mộc Nghiên ngồi ở trên ghế, đong đưa hai chân: “Ha ha, gia gia ngươi phái thị vệ của người đi theo chúng ta cùng đi ra ngoài không được sao?”
“Tiểu cháu ngoan… Nếu không gia gia cùng đi với các cháu?!”
“Không, gia gia một câu nói, hoặc là ngươi phái thị vệ đi theo chúng ta, hoặc là ta cùng Thi Thi chính mình trốn đi…”
Trốn đi? Lão gia tử thiếu chút nữa từ trên ghế nhảy dựng lên, này tiểu ác ma chính là nói được làm được, nếu chính mình không cho các nàng đi ra ngoài, không chừng ầm ĩ đến xẩy ra chuyện.
Mặc dù tiểu cháu gái là nghịch ngợm một chút, nhưng tâm địa chính là rất thiện lương.
“Gia gia, người cũng không cần lo lắng, người của Đường môn cũng sẽ đi theo phía sau.” Tuy rằng Mộc Nghiên rất không tình nguyện phía sau đi theo một đoàn người, nhưng là hiện tai nàng tiểu thân thể quá nhỏ.
Ở cổ đại này đi ra ngoài, vẫn mang theo người tốt hơn, bằng không mình khi nào chịu thiệt cũng không biết.
“Vậy được rồi…” Lão gia tử thở dài, đối với không khí nói một tiếng: “Bảo vệ tốt tiểu thư!”
“Dạ.” Người này là ám vệ của lão gia tử, Đường gia người quang minh bảo hộ, người của hắn ở trong tối bảo hộ, dưới hai sự bảo vệ, hẳn là tiểu nha đầu rất an toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.