Chương 176: Chương 176.1: Nhân vật khả nghi
Ảnh Lạc Nguyệt Tâm
02/04/2016
Hóa ra, bên trong vách núi giống như đao chém rìu gọt này ẩn giấu huyền cơ.
Môn chủ Sinh Tử Môn thúc dục nội lực bắn ra hòn đá nhỏ, đập vào một điểm cơ quan nào đó trên vách núi, một cái vòng sắt giống như quạt gió ẩn bên trong vách núi, ngay tức khắc chuyển động ầm ầm .
Vòng sắt bên trong vách núi vừa chuyển động, một cái vòng sắt to lớn giống như quạt gió tại cung điện Sinh Tử Môn đối diện vực sâu vô danh, lúc này cũng nhanh chóng chuyển động.
Nhìn thấy vòng sắt to lớn trong cung điện bỗng nhiên chuyển động, hai gã đệ tử Sinh Tử Môn liếc mắt nhìn nhau, editorvantuyetnhiddlqd bóng dáng lập tức giống như sao băng xẹt qua trong màn đêm, nhanh chóng nhảy lên xông ra khỏi cung điện Sinh Tử Môn.
Mất thời gian nửa ly trà, hai bóng dáng gã đệ tử Sinh Tử Môn xuất hiện trên bờ vực sâu vạn trượng đối diện môn chủ Sinh Tử Môn .
Trên bờ vực sâu chỗ hai gã đệ tử Sinh Tử Môn đang đứng, một tảng đá lớn đón gió cao ngất phủ đầy rêu xanh, đỉnh tảng đá lớn có hai điểm lõm sâu vào bên trong. Hai gã đệ tử Sinh Tử Môn chợt nâng cổ tay lên,diendanlequydon ngưng tụ nội lực mạnh mẽ vào ngón trỏ trái, chia ra ấn vào hai điểm lõm sâu vào bên trong đỉnh tảng đá lớn.
Trên bờ vực sâu chỗ hai gã đệ tử Sinh Tử Môn đang đứng, xuống tới chỗ ước chừng mười thước, một cái xích sắt tinh tế bay vèo ra từ bên trong một cái lỗ tròn nhỏ.
Trên bờ vực sâu chỗ môn chủ Sinh Tử Môn đang đứng, xuống tới chỗ ước chừng mười thước, cũng có một cái lỗ tròn nhỏ, mà bên trong lỗ tròn nhỏ khảm sáu cái móc sắt cong cong.
Đợi một đầu xích sắt bay ra từ trong lỗ tròn nhỏ đối diện, bắn chính xác không một chút sai lầm vào bên trong diendanlequydon lỗ tròn nhỏ dưới chân môn chủ Sinh Tử Môn, sáu cái móc sắt cong cong trong lỗ nhỏ chuyển động cực nhanh, đánh úp vào một đầu xích sắt đang bắn vào, kẹp lấy quấn thật chặt.
Một cái xích sắt hẹp dài vô cùng tinh vi, tựa như một cái cầu nhỏ, kéo căng với khoảng cách khá xa treo ngăn cách giữa vực sâu vạn trượng, chỉ thấy vạt áo đen của môn chủ Sinh Tử Môn cuốn lên theo gió, mũi chân đạp giẫm lên trên xích sắt hẹp dài.
Mất công sức trong nháy mắt, môn chủ Sinh Tử Môn lấy xích sắt làm đường, mũi chân liên tục đạp trên xích sắt hẹp dài, liền thuận lợi đến phía đối diện vực sâu vô danh.
Hai gã đệ tử Sinh Tử Môn đang ngưng tụ nội lực mạnh mẽ vào ngón trỏ trái, cùng lúc dừng lại, diendanlequydon rời khỏi hai điểm lõm sâu vào bên trong đỉnh tảng đá lớn.
Một tiếng vèo rét lạnh vang lên, xích sắt vốn kết thành cầu nhỏ lại đung đưa mãnh liệt, lập tức lùi về trên bờ vực sâu chỗ hai gã đệ tử Sinh Tử Môn đang đứng, xuống tới chỗ ước chừng mười thước trong một lỗ tròn nhỏ.
Mà trong chớp mắt xích sắt hẹp dài lùi về bên trong lỗ tròn nhỏ, môn chủ thần bí và hai gã đệ tự Sinh Tử Môn, bóng dáng cũng tựa như một trận gió mạnh cuốn hết mọi thứ, nhanh chóng biến mất…
Dòng suối mát bắt đầu tuôn ra, thác nước bay cuộn, cây mây cổ xưa xanh biếc quấn tràn lan, đám hoa dại sặc sỡ tràn ngập hương thơm nồng đậm, trên một vách núi dựng đứng như gọt, khắc ba chữ rồng bay phượng múa: Sinh Tử Môn.
Cung điện Sinh Tử Môn, ẩn giấu bên trong vách núi tựa như đao chém rìu gọt này.
Lúc này, môn chủ Sinh Tử Môn đã đến trước vách núi dựng đứng như gọt, cánh tay phải bỗng giơ lên, trong lòng bàn tay phóng ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ , đánh vào chữ “Môn” chỗ điêu khắc ba chữ Sinh Tử Môn trên vách núi.
Một tiếng ầm vang lên, một cửa đá từ trong vách núi chậm rãi mở ra, sau khi bóng dáng môn chủ thần bí và hai gã đệ tự Sinh Tử Môn một đường tiến vào bên trong cửa đá, cửa đá lại từ từ khép chặt lại.
Bên trong vách núi dựng đứng như gọt, cung điện Sinh Tử Môn nguy nga lộng lẫy, khí thế to lớn.
Trên mặt đất trải đầy thảm năm màu sặc sỡ, trên nóc điện chạm trổ long phượng vàng kim, cách nhau chừng ba mươi bước đi, lại được khảm một viên dạ minh châu màu trắng vô cùng tròn trịa, dùng để chiếu sáng.
Bên ngoài cửa đỏ khảm vòng sắt màu đen, một đôi sư tử đá màu vàng kim oai phong đứng ở hai bên,editorvantuyetnhi hai gã đệ tử Sinh Tử Môn dừng bước chân, thắt lưng bỗng chốc khom người cúi trước môn chủ Sinh Tử Môn đang khoác trên người bộ hắc y, thanh âm mười phần cung kính nói: "Môn chủ, phó môn chủ và các vị hộ pháp đã tề tụ tại thư phòng."
Nói xong, hai gã đệ tử Sinh Tử Môn đưa tay kéo vòng sắt màu đen nổi lên trên cửa màu đỏ.
Cửa đỏ kẽo kẹt một tiếng mở ra, môn chủ Sinh Tử Môn tiến vào bên trong thư phòng, vẻ mặt hai gã đệ tử Sinh Tử Môn không chút thay đổi, đứng yên ở hai bên trái phải ngoài cửa lớn thư phòng.
Bên trong thư phòng rường cột chạm trổ, ánh sáng dạ minh châu màu trắng trên nóc phòng bao phủ bên trong, vẻ mặt phó môn chủ và hơn mười hộ pháp Sinh Tử Môn lạnh lùng, đang đứng phân ra thành hai ngang lộ ra một cái ghế gỗ trải da cọp màu vàng.
Mũi chân nhẹ nhàng điểm xuống đất, bóng dáng môn chủ thần bí Sinh Tử Môn chớp động nhanh như gió, trong nháy mắt ngồi xuống trên ghế trải bày da cọp màu vàng kia.
"Thuộc hạ tham kiến môn chủ." Phó môn chủ và hơn mười hộ pháp quỳ một gối xuống ở trên mặt đất, môi môi cùng kêu lên mà lại đồng thời cung kính nói, đầu đều rũ thấp xuống.
Thân hình môn chủ Sinh Tử Môn dựa vào trên lưng ghế, trên người tỏa ra sát khí nồng đậm, chợt hắn nâng cánh tay phải lên, vén lên miếng vải đen trên mặt, lộ ra khuôn mặt anh tuấn tuyệt luân. Hóa ra, môn chủ thần bí Sinh Tử Môn ở Thương Nguyệt quốc, lại chính là…
Môn chủ Sinh Tử Môn bỏ miếng vải đen cất vào trong tay áo, đôi mắt đen nhàn nhạt cúi xuống, bàn tay trái chậm rãi vuốt nhẹ năm ngón tay phải, thanh âm lãnh nhược băng sương hỏi: "Phó môn chủ, giờ Mẹo hôm nay, chưởng môn các phái và chúng đệ tử Thương Nguyệt quốc trúng độc như thế nào?"
"Bẩm môn chủ, thuộc hạ thật sự là không có một chút đầu mối nào về việc chưởng môn các phái và chúng đệ tử trúng độc." Phó môn chủ cúi đầu thấp hơn một chút, thanh âm hết sức run rẩy hồi bẩm nói: "Trong vòng phạm vi trăm dặm xung quanh mười tám môn phái ở Thương Nguyệt, diendanlequydon thuộc hạ và các đệ tử ở bên ngoài yên lặng trông coi một ngày một đêm, từ đầu đến cuối cũng không có bắt được bất kỳ người làm giả mộc bài Sinh Tử lệnh nào."
"Trương hộ pháp, bên kia ngươi điều tra như thế nào, gần đây bên trong thành đế đô có người khả nghi xuất hiện hay không?"
Lúc môn chủ Sinh Tử Môn hỏi câu này, so với câu hỏi trước đó hàn ý càng thêm nồng đậm, dường như nếu Trương hộ pháp không đưa ra đáp án hài lòng, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Nghe thấy môn chủ Sinh Tử Môn hỏi, trán Trương hộ pháp rơi xuống một giọt mồ hôi lạnh, sau khi nuốt xuống nước miếng, thanh âm lắp bắp trả lời: "Bẩm…bẩm môn chủ, có hai người hành tung rất… rất khả nghi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.