Đặc Công Tà Phi

Chương 163: Hậu Phát Chế Nhân

Ảnh Lạc Nguyệt Tâm

22/08/2015

Cao thủ chân chính tỷ thí với nhau, từ trước đến giờ đều là lấy tĩnh chế động, hậu phát chế nhân. Ý tứ chính là -- địch bất động, ta bất động. Địch động, ta liền động.

Bởi vì võ công trong thiên hạ dù cao siêu đến đâu, chiêu thức có tinh diệu đến đâu, cũng sẽ có sơ hở.

Cho nên người xuất chiêu trước, nhất định sẽ lộ sơ hở trước. Chỉ cần nhìn ra sơ hở của đối phương rồi thừa lúc đánh tới sẽ có thể một kích thủ thắng.

Huống chi cao thủ tỷ thí, khí thế là quan trọng nhất.

Xuất chiêu trước là thể hiện hèn nhát. Thử hỏi, khí thế đã thua thì sao có thể thắng chứ?

Đạo lý này, 20 tên Địa hộ pháp hiểu, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng hiểu.

Lúc còn ở thế kỷ hai mươi mốt, là một thủ lĩnh đặc công, nàng không chỉ chưa từng thất bại, d#dlqdmà còn chưa từng bị thương khi thực hiện nhiệm vụ, cái này tuyệt đối không phải là vì may mắn.

Bản lĩnh giết người chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là hiểu được chế tạo cơ hội.

Khi tỷ thí với cao thủ chân chính, tất nhiên nàng sẽ không xuất chiêu trước mà bại lộ sơ hở. Nhưng nếu đối thủ có chiến lược giống nàng, cũng đang đợi cơ hội hậu phát chế nhân thì sao?

Nàng không có tính nhẫn nại với đối thủ. Dù đối thủ không muốn xuất chiêu trước, nàng tự cũng sẽ có biện pháp ép bọn họ ra chiêu.

Hồng y xinh đẹp quyến rũ như lửa, tóc nàng bị gió thổi tung, đôi mắt đẹp hàm chứa ý cười.

Trời trong nắng ấm, cây cối xanh tươi, hoa đua khoe sắc, tạo nên một bức tranh mê người. Trời đẹp như vậy, sao bọn họ cứ cố tình nhảy nhót trước mặt nàng?

Như thế thì cũng thôi đi, lại còn sử dụng âm mưu quỷ kế chẳng ra gì đùa bỡn nàng, thật khiến cho người ta không coi thường cũng khó.

Được thôi, các ngươi đã muốn chơi, thì ta cũng bớt chút thời gian dạy các ngươi, đấu trí như thế nào mới vui, mới khiến kẻ địch kinh sợ.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt ôm Huyết Tỳ Bà, khóe môi tà mị khẽ nhếch. Tiếp đó, tay nàng đột nhiên d%d*l&qd chạm đến dây cung, bắt đầu khảy đàn.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã không nén giận được, nàng đã bắt đầu công kích rồi.

20 Địa hộ pháp nhìn thấy Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã tấu đàn, bọn họ lập truyền linh lực từ lòng bàn tay vào hắc hỏa lệnh.

Nhưng mà nàng không hề sử dụng linh lực tấu đàn, nàng chỉ kéo dây tạo thành một hình cung.

Đinh – một tiếng thanh thúy đột nhiên vang lên, phát ra từ Huyết Tỳ Bà của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.



Thượng Quan Ngưng Nguyệt rốt cuộc tấu đàn rồi!

Tiếng đàn vừa vang lên, 20 vị hộ pháp liền khởi động hắc hỏa lệnh.

Ngọn lửa đỏ khắc trên hắc hỏa lệnh bị linh lực của các hộ pháp tác động vào, tỏa ra luồng khí lưu cường đại, quỷ dị bay ra ngoài.

20 dòng khí lưu xoay tròn cực nhanh, quyện vào nhau tạo thành một quả cầu lửa vô cùng to lớn giữa không trung, tản ra khí nóng hừng hực.

Nhưng mà, ngay lúc này, thân thể bọn họ khẽ run, miệng hít vào một ngụm khí lạnh, trong mắt vô cùng kinh hãi.

Thôi chết, bọn họ bị lừa! Nếu Thượng Quan Ngưng Nguyệt dùng truyền linh lực vào Huyết Tỳ Bà thì hiện tại nó đã tỏa ra hồng quang rồi.

Nhưng mà, nó lại không phóng ra hồng quang. Nói cách khác. . . tiếng vừa rồi, không phải là tiếng của Huyết Tỳ Bà.

Chết tiệt, vì quá khẩn trương, bọn họ trúng kế của Thượng Quan Ngưng Nguyệt rồi.

Khi nhìn thấy tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt chạm dây cung, lại còn nghe được tiếng đàn, đã khẳng định Thượng Quan Ngưng Nguyệt bắt đầu ra tay.

Thế nên bọn họ đã lập tức vận linh lực khởi động hắc hỏa lệnh.

Nhưng mà, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vốn không sử dụng linh lực, mà bọn họ đã khởi động hắc hỏa lệnh, vừa bộc lộ sơ hở, vừa bộc lộ sợ hãi trong lòng.

Bọn họ không những ảo não không thôi mà còn hoài nghi.

Nếu Thượng Quan Ngưng Nguyệt không sử dụng linh lực tấu Huyết Tỳ Bà, vậy âm thanh vừa rồi là như thế nào?

"Chậc chậc chậc. . ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt lắc lắc đầu, buông lời giễu cợt: "Thân thuộc hàng Địa hộ pháp của Linh Cung, lại ngu như heo. Nếu Thánh Đế biết, có xấu hổ đến muốn độn thổ không đây?"

Thượng Quan Ngưng Nguyệt rũ mắt xuống, ma sát nhẫn huyền băng thiết với vòng tay.

Khi hai thứ này ma sát với nhau, tiếng đinh đang lập tức vang lên.

Thì ra, Thượng Quan Ngưng Nguyệt chỉ giả vờ chạm tay vào Huyết Tỳ Bà nhưng thực ra là hướng tới vòng tay đeo trên cổ tay phải.

Nhẫn và vong tay va chạm tạo nên âm thanh đinh đang mà bọn họ cho là "uy lực của tiếng tỳ bà."



"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi. . ." Bọn họ nghiến răng nghiến lợi, gân xanh nổi đầy trên trán, trong lòng tuy tức giận, nhưng vẫn cố gắng đè nén.

Bọn họ rất rõ ràng, việc cấp bách bây giờ không phải là đấu võ mồm, mà là nhanh chóng khởi động hắc hỏa lệnh, an toàn rút lui mới là trọng điểm.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng tăng thêm linh lực, tạo thành một quả cầu lửa nóng rực giữa không trung.

Ầm một tiếng vang lên, quả cầu lửa như nở ra to hơn, sắc nóng càng mãnh liệt, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bắn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Tốc độ công kích của nó nhanh đến mức làm người ta sợ hãi than, có điều, uy lực Huyết tỳ Bà của Thượng Quan Ngưng Nguyệt lại nhanh đến làm người ta không có từ để miêu tả. Đối thủ đã xuất chiêu, đương nhiên Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng bắt đầu đánh trả.

Nàng ngưng tụ linh lực vào đầu ngón tay, hướng tới Huyết Tỳ Bà, phong tư tuyệt đại bị hồng quang xinh đẹp bao phủ, đầu ngón tay uyển chuyển tấu tỳ bà.

Tiếng ty bà nghe rất êm tai, giống như dòng suối chảy róc rách, dịu dàng làm cho vạn vật hoa cỏ nhảy múa, muôn loài chim vui mừng ngâm nga ca hát.

Nhưng uy lực của nó lại rất kinh khủng, như núi lửa phun trào, như nước đến vỡ đê, khiến trời đất bi thương, khiến mặt trời thôi tỏa nắng, khiến gió nhẹ chuyển thành cuồng phong gào thét.

Tiếng tỳ bà bắn về phía quả cầu lửa, mặt đất chấn động, bụi tung mù mịt, tiếng tỳ bà bao quanh quả cầu lửa, làm nó đổi hướng, bắn thẳng về phía núi giả.

"Oanh" một tiếng nổ lớn vang lên, quả cầu lửa biến mất vô tung, núi giả bị phá tan tành, chỉ còn lại những mảnh đá vụn, lãnh lẽo nằm ngủ trên mặt đất.

Các hộ pháp vô cùng sợ hãi, mồ hôi lạnh đầy người, khuôn mặt sau lớp mặt nạ trở nên trắng bệch, bất chợt xúm lại với nhau, tay vẫn nắm chặt hắc hỏa lệnh.

20 tấm hắc hỏa lệnh lại bắn ra 20 ngọn lửa đỏ rực, tụ thành một đám, sau đó lại phân tán, giống như vô số hạt mưa, tập kích Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt đột nhiên chuyển một cái, tiếng tỳ bà biến thành rét lạnh.

Nghe tiếng này làm người ta sợ hãi nổi gai ốc, trong đầu hiện lên một cảnh tượng kinh khủng: một đám người khi còn sống gây quá nhiều tội nghiệt, bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, liên tục chịu các loại tra tấn nghiêm khắc.

Tiếng tỳ bà khuếch trương trực tiếp đối trọi với những hạt linh lực từ hắc hỏa lệnh, làm bọn chúng bắn ngược trở lại.

"Hít. . ." 20 vị hộ pháp hít một ngụm khí lạnh, nghiêng đầu sang nhìn Nam Cung Tuyết Y.

Linh lực mà tiếng Huyết Tỳ Bà phóng ra quấn quanh những hạt linh lực đỏ như mưa máu từ hắc hỏa lệnh, từ từ dung hợp vào nhau.

Bọn họ không thể nào ngăn cản việc này, nếu chạm vào linh lực lúc này, bọn hắn sẽ bị nổ thành phấn.

Đúng lúc linh lực bắn ngược trở lại trước mặt bọn họ, Nam Cung Tuyết Y đột nhiên nâng song chưởng lên, đánh thẳng vào những hạt linh lực. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đặc Công Tà Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook