Chương 312: Khúc dạo đầu đại chiến
Lân Gia Tiểu Lục
18/03/2013
Tử Xuyên Khang Giới mấy ngày nay tâm trạng không tốt, cho dù khi làm lính đánh thuê bị vây trong sinh tử, hắn cũng chưa bao giờ mất ngủ, nhưng hiện tại hắn hoàn toàn không thể ngủ. Lãnh tổ tới quá nhanh, Tử xuyên Cảnh Đằng chạy trốn chưa lâu, hắn muốn lợi dụng thời gian này để củng cố địa vị thống trị của mình, bồi dưỡng tâm phúc, nhưng hiện tại, tất cả đều không làm được. Tâm phúc trong phản chiến của hắn là thân tín Điền Cương Tín Trường, hắn rất nể trọng và tin tưởng Điền Cương Tín Trường.
Mà có thể trợ giúp mình tại nước G hiện tại chỉ có Cổ Lệ Na lại lựa chọn im lặng.
"Có tin tức gì không?" Tử Xuyên Kháng Giới có chút mỏi mệt ngồi trên ghế chiếc ghế hắn phải tốn bao công sức mới giành được, nhìn Điền Cương Tín Trường lẳng lặng đứng bên dưới, hỉ nộ không biểu hiện. Gã này làm cho người ta luôn có cảm giác mông lung như vậy, cho dù quan sát thật lâu, cũng không nghĩ ra trong lòng hắn rút cuộc nghĩ cái gì.
"Không có." Điền Cương Tín Trường lẳng lặng nói: "Kinh đô quá lớn, muốn giấu một người quả thực dễ dàng, hơn nữa chúng ta lần này lùng bắt Tử Xuyên Cảnh Đằng, trong chính phủ có vài người không cho tiếp tục, nhiều người trong bọn họ không muốn thấy ngài thượng vị, hiện tại Tử Xuyên Cảnh Đằng trốn đi, bọn họ đều bàng quan, không bỏ đá xuống giếng là đã rất tốt rồi." Tất cả những lời này đều là thật, Tử Xuyên gia tộc có hệ thống tình báo lớn dựa vào chính phủ nước R, nhiều khi có người bật đèn xanh cho bọn họ, cho nên nhiều chuyện điều tra dễ dàng. Nhưng hiện tại, loại giấy thông hành này không còn, quan hệ Tử Xuyên Cảnh Đằng tích lũy vài chục năm rút cuộc có tác dụng, cho dù hắn không bảo những người bạn kia giúp hắn, nhưng cũng không ai muốn hại hắn, lại càng không đẻ Tử Xuyên Khang giới tìm ra hắn.
"Chúng ta phải dựa vào chính mình, ngoại lực luôn không ổn định." Tử Xuyên Khang Giới rất muốn sắp xếp cấp dưới như hệ thống hắn vẻ trong đầu, Tử Xuyên gia tộc là gia tộc mạnh mẽ trên thế giới, nắm giữ hệ thống tình báo tương đương với một quốc gia, trong khi hắn cầm quyền phải thay đổi hết người, nhưng hiện tại hắn còn chưa có cơ hội làm chuyện này.
"Tôi nghĩ chúng ta nên đưa lực lượng chủ yêu quay về, theo tin tức đưa về, lãnh tổ đã tới nước R, nhưng còn chưa hành động, nếu bọn họ biết phân nửa tinh anh của Nhẫn sát tổ được cử đi tìm Tử Xuyên Cảnh Đặng, chỉ sợ thừa cớ đánh vào, điểm ấy chúng ta không thể không đề phòng." Điền Cương Tín Trường cẩn thận phân tích, chờ đợi câu trả lời của Tử Xuyên Khang Giới.
"Rút về đi, hiện tại cho dù Tử Xuyên Cảnh Đằng thật muốn giết ta, cũng lựa chọn sau khi Lãnh tổ đi, dù sao chúng ta là địch nhân cùng dân tộc, nếu hắn co tôn nghiêm của võ sĩ sẽ không lựa chọn cùng Lãnh tổ giáp công chúng ta."
"Tử Xuyên Khang Giới thở dài, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ, phất tay ý bảo Điền Cương Tín Trương đi chấp hành, còn mình tựa lưng vào ghế ngồi, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Thật lâu sau, hắn bỗng nhiên cảm giác bên người có hơi thở khác lạ.
"Ai!" Đột nhiên mở to mắt, mới phát hiện một cô gái tóc vàng lẳng lặng đứng cạnh bàn, trên tay bưng một khay lớn, bên trên có ấm trà cổ tinh xảo, bên ngoài tỏa khói mang theo mùi hương trà thơm, bay thẳng vào mũi, khiến cho người ta khó kìm nén ý nghĩ muốn thưởng thức.
"Anh quá mệt mỏi......" Lệ Toa nhìn bộ mặt mỏi mệt của người đàn ông trước mặt, từ từ đặt khay trà lên bàn, rót một ly cho Tử Xuyên Khang Giới. Nàng không hiểu thưởng trà, bởi vì ở nước họ không có loại nghệ thuật thưởng trà này, mà làm lính đánh thuê lại càng không dư thời gian đi pha trà, có thể an ổn uống chén cà phê đã là một loại hưởng thụ rất lớn rồi, cho nên lần này, nàng thử pha trà, nếu không bởi vì hương thơn của trà che giấu đi, hoàn toàn có thể lộ ra sự thất bại trong đó.
Tử Xuyên Khang Giới buông lỏng tinh thần, bỗng phát hiện Lệ Toa tiều tụy hơn so với trước kia nhiều, đây không phải vấn đề thân thể, mà là vấn đề tinh thần, từ khi kết hôn, mình cũng chưa có quan hệ kia với Lệ Toa, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, thực chất bọn họ ngay cả động phòng cũng không, đối với một cô gái đó là đả kích rất lớn, chồng mới cưới lại chẳng quan tâm đến, đó là một chuyện khó chấp nhận.
Nhưng Tử Xuyên Khang Giới rõ ràng, hắn không có thời gian quan tâm đàn bà, cho dù là người đàn bà hắn có chút cảm tình, hắn tự thấy mình chấp nhất, cái gọi là chấp nhất chính là toàn tâm toàn ý làm một việc, về phần những cái khác đều bỏ qua, hắn chọn quyền lực, sẽ bỏ qua đàn bà.
"Đã trễ thế này, em nên ngủ đi." Tử Xuyên Khang Giới nhìn người phụ nữ này, rút cuộc quay đầu né tránh ánh mắt kì vọng của đối phương, nói lảng.
Ánh mắt Lệ Toa không rời khuôn mặt gã đàn ông trước mặt, yên lặng đẩy chén trà đến trước mặt hắn, nói: ''Em biết anh có nhiều chuyện cần làm, cho nên em không quấy rầy, em chỉ muốn nhìn anh một lát, pha cho anh chén trà nóng, cho anh có đủ tỉnh táo để đối mặt với mọi chuyện."
Tử Xuyên Khang Giới chậm rãi nhắm mắt hưởng thụ hương trà, hắn lần đầu tiên cảm thấy có đàn bà cũng không phải chuyện xấu, ít nhất khi ngươi bận bịu, có thể chia sẻ một chút, cho dù là một phần trăm, hay ít hơn. Lệ Toa là người phụ nữ thông mình, trong lòng biết rõ nàng là một công cụ để vin cớ, nhưng nàng vẫn chấp nhận thân phận này, hơn nữa không chút oán hận. Có lẽ, nàng với tình yêu thực sự chấp nhất, như hắn chấp nhất với quyền lực, có thể trả giá cả sinh mệnh để đổi lấy thứ này.
"Anh đáp ứng em, chờ anh làm xong việc sẽ làm chức trách một người chồng, cho dù là một ngày." Tử Xuyên Khang Giới mềm lòng, đây là chuyện chưa từng có, ngay cả khi nói lời này, Tử Xuyên Khang Giới cũng không tin nổi, có lẽ đây là một loại đồng tình chăng.
Lệ Toa cười khổ, có một số việc cả đời làm không xong, nàng cho rằng Tử Xuyên Khang Giới không thất tín, bởi người đàn ông nàng chọn là một người trọng tín vô cùng, nhưng cũng tương đương với việc nàng phải chờ hắn hoàn thành lý tưởng, mà con người là động vật tham lang, mỗi khi đạt được một mục tiêu, sẽ có mục tiêu cao hơn, vĩnh viễn không có giới hạn.
Có thể đoán được con đường truy đuổi quyền lực của Tử Xuyên Khang Giới không bao giờ chấm dứt, hắn không có khả năng chỉ muốn làm một gia chủ nho nhỏ, nếu không hắn cũng không gọi là Tử Xuyên Khang Giới.
"Em chờ đến khi anh làm xong mọi chuyện, em hi vọng chúng ta có thể đến một nơi không ai tìm thấy chúng ta, sau đó yên lặng hưởng thụ cuộc sống, cho dù là một phút, hay một giây đồng hồ em cũng thỏa mãn." Lệ Toa trầm mặc hồi lâu rút cuộc nói ra tâm sự mình, hít sâu một hơi, sau đó về phong mình.
Tử Xuyên Khang Giới chăm chú nhìn vào người phụ nữ vừa đi ra, đến khi nàng biến mất không còn bóng dáng, hắn đuổi giết Tử Xuyên Cảnh Đằng thậm chí tra tấn Tử Xuyên Cảnh Đằng cũng không có loại cảm giác tội lỗi như thế này, hắn lần đầu cảm thấy sinh mệnh của mình, thời gian qua hắn không phải sống thực hoàn toàn, có lẽ thực sự có một ngày, mình cùng một Lệ Toa đến một nơi không ai biết, khi đó Tử Xuyên Khang Giới mới thực là Tử Xuyên Khang Giới.
Ngay khi hắn ảo tưởng vào tương lại, một âm thanh phá vỡ suy nghĩ của hắn.
"Tử Xuyên gia chủ, tiểu thư Cổ Lệ Na muốn gặp ngài." Nói chuyện chính là Ước Hàn, hắn dùng ngôn ngữ tiêu chuẩn nước G, cũng không phải bởi vì biết Tử Xuyên Khang Giới khi còn là lính đánh thuê biết tiếng nước G, mà vì hắn không biết tiếng nước R, càng không thích ngôn ngữ nước này. Loại cảm giác không đội trời chung, như là kiếp trước hắn có thâm cừu đại hận với nước R vậy, không thể giải thích loại cảm giác này, cho dù trước đó hắn ở trong quân đội, tiếp xúc thậm chí học tiếng nước R, nhưng rút cuộc cũng chỉ vì chấp hành lệnh, là thực hiện nhiệm vụ mà thôi.
Tử Xuyên Khang Giới nhíu mày, không phải Ước Hàn quấy rầy mà vì thủ vệ Tử Xuyên trang viên lại để cho người ngoài dễ dàng tiến vào, điều này khiến hắn có chút không thể chịu nổi. Nhưng mà sự thật là thế, nhẫn sát tổ mấy tháng trước bị tổn thất một phần ba ở Hoa Hạ, hiện tại còn vấn đề tín nhiệm, nên bị phái hết ra ngoài, bởi vậy phụ trách an toàn của trang viên chỉ có vài người, chính mấy người này lại bị mình an bài đi tìm hành tung của Tử Xuyên Cảnh Đằng. Hiện tại Tử Xuyên trang viên chỉ là xác không, thủ vệ bình thường này đối với trộm vặt còn có tác dụng chứ muốn ngăn cao thủ như Ước Hàn, thật sự khó khăn.
"Buổi tối đến thăm thực có chút không tiện." Tử Xuyên Khang Giới không hề "nhiệt tình" với Cổ Lệ Na, đối với bất luận kẻ nào, một người bạn không cho mình chiếc lò sưởi trong ngày đông rét mướt, đều là bạn không thật tâm, Tử Xuyên gia tộc vì đối phó với lãnh tổ mà có quan hệ hợp tác với nước G, lúc khác hai bên không có cừu hận gì, nếu không có lãnh tổ chỉ sợ hiện tại xung đột vũ trang chính là hai phe này.
Ước Hàn dựng ngón trỏ phẩy qua phẩy lại: "Không, ngài không cần thăm viếng gì, bởi Cổ Lệ Na tiểu thư của chúng tôi đã ở khách sạn lớn kinh độ, cho nên, ngài chỉ cần mang theo vệ sĩ lên ô tô chạy tới khách sạn là có thể gặp được, thuận tiện chúng ta ăn khuya."
Chuyện này khiến Tử Xuyên Khang Giới có chút ngoài ý muốn, đồng thời cũng suy đoán được một chút. Cổ Lệ Na hoàn toàn có thể ở vùng công hải, không cần phải đến kinh đô, hiện tại khuya, lại sai người đến mời, xem ra là có chuyện quan trọng cần bàn bạc, xem thời gian, cũng sắp đến lúc cổ lệ na chạm trán với Lãnh tổ, xem ra hai bên hợp tác sắp phải triển khai, mình cũng thực sự muốn xem Cổ Lệ Na dẫn cái gọi là tinh anh thế nào để phối hợp với mình tiêu diệt Lãnh tổ.
Mà có thể trợ giúp mình tại nước G hiện tại chỉ có Cổ Lệ Na lại lựa chọn im lặng.
"Có tin tức gì không?" Tử Xuyên Kháng Giới có chút mỏi mệt ngồi trên ghế chiếc ghế hắn phải tốn bao công sức mới giành được, nhìn Điền Cương Tín Trường lẳng lặng đứng bên dưới, hỉ nộ không biểu hiện. Gã này làm cho người ta luôn có cảm giác mông lung như vậy, cho dù quan sát thật lâu, cũng không nghĩ ra trong lòng hắn rút cuộc nghĩ cái gì.
"Không có." Điền Cương Tín Trường lẳng lặng nói: "Kinh đô quá lớn, muốn giấu một người quả thực dễ dàng, hơn nữa chúng ta lần này lùng bắt Tử Xuyên Cảnh Đằng, trong chính phủ có vài người không cho tiếp tục, nhiều người trong bọn họ không muốn thấy ngài thượng vị, hiện tại Tử Xuyên Cảnh Đằng trốn đi, bọn họ đều bàng quan, không bỏ đá xuống giếng là đã rất tốt rồi." Tất cả những lời này đều là thật, Tử Xuyên gia tộc có hệ thống tình báo lớn dựa vào chính phủ nước R, nhiều khi có người bật đèn xanh cho bọn họ, cho nên nhiều chuyện điều tra dễ dàng. Nhưng hiện tại, loại giấy thông hành này không còn, quan hệ Tử Xuyên Cảnh Đằng tích lũy vài chục năm rút cuộc có tác dụng, cho dù hắn không bảo những người bạn kia giúp hắn, nhưng cũng không ai muốn hại hắn, lại càng không đẻ Tử Xuyên Khang giới tìm ra hắn.
"Chúng ta phải dựa vào chính mình, ngoại lực luôn không ổn định." Tử Xuyên Khang Giới rất muốn sắp xếp cấp dưới như hệ thống hắn vẻ trong đầu, Tử Xuyên gia tộc là gia tộc mạnh mẽ trên thế giới, nắm giữ hệ thống tình báo tương đương với một quốc gia, trong khi hắn cầm quyền phải thay đổi hết người, nhưng hiện tại hắn còn chưa có cơ hội làm chuyện này.
"Tôi nghĩ chúng ta nên đưa lực lượng chủ yêu quay về, theo tin tức đưa về, lãnh tổ đã tới nước R, nhưng còn chưa hành động, nếu bọn họ biết phân nửa tinh anh của Nhẫn sát tổ được cử đi tìm Tử Xuyên Cảnh Đặng, chỉ sợ thừa cớ đánh vào, điểm ấy chúng ta không thể không đề phòng." Điền Cương Tín Trường cẩn thận phân tích, chờ đợi câu trả lời của Tử Xuyên Khang Giới.
"Rút về đi, hiện tại cho dù Tử Xuyên Cảnh Đằng thật muốn giết ta, cũng lựa chọn sau khi Lãnh tổ đi, dù sao chúng ta là địch nhân cùng dân tộc, nếu hắn co tôn nghiêm của võ sĩ sẽ không lựa chọn cùng Lãnh tổ giáp công chúng ta."
"Tử Xuyên Khang Giới thở dài, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ, phất tay ý bảo Điền Cương Tín Trương đi chấp hành, còn mình tựa lưng vào ghế ngồi, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Thật lâu sau, hắn bỗng nhiên cảm giác bên người có hơi thở khác lạ.
"Ai!" Đột nhiên mở to mắt, mới phát hiện một cô gái tóc vàng lẳng lặng đứng cạnh bàn, trên tay bưng một khay lớn, bên trên có ấm trà cổ tinh xảo, bên ngoài tỏa khói mang theo mùi hương trà thơm, bay thẳng vào mũi, khiến cho người ta khó kìm nén ý nghĩ muốn thưởng thức.
"Anh quá mệt mỏi......" Lệ Toa nhìn bộ mặt mỏi mệt của người đàn ông trước mặt, từ từ đặt khay trà lên bàn, rót một ly cho Tử Xuyên Khang Giới. Nàng không hiểu thưởng trà, bởi vì ở nước họ không có loại nghệ thuật thưởng trà này, mà làm lính đánh thuê lại càng không dư thời gian đi pha trà, có thể an ổn uống chén cà phê đã là một loại hưởng thụ rất lớn rồi, cho nên lần này, nàng thử pha trà, nếu không bởi vì hương thơn của trà che giấu đi, hoàn toàn có thể lộ ra sự thất bại trong đó.
Tử Xuyên Khang Giới buông lỏng tinh thần, bỗng phát hiện Lệ Toa tiều tụy hơn so với trước kia nhiều, đây không phải vấn đề thân thể, mà là vấn đề tinh thần, từ khi kết hôn, mình cũng chưa có quan hệ kia với Lệ Toa, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, thực chất bọn họ ngay cả động phòng cũng không, đối với một cô gái đó là đả kích rất lớn, chồng mới cưới lại chẳng quan tâm đến, đó là một chuyện khó chấp nhận.
Nhưng Tử Xuyên Khang Giới rõ ràng, hắn không có thời gian quan tâm đàn bà, cho dù là người đàn bà hắn có chút cảm tình, hắn tự thấy mình chấp nhất, cái gọi là chấp nhất chính là toàn tâm toàn ý làm một việc, về phần những cái khác đều bỏ qua, hắn chọn quyền lực, sẽ bỏ qua đàn bà.
"Đã trễ thế này, em nên ngủ đi." Tử Xuyên Khang Giới nhìn người phụ nữ này, rút cuộc quay đầu né tránh ánh mắt kì vọng của đối phương, nói lảng.
Ánh mắt Lệ Toa không rời khuôn mặt gã đàn ông trước mặt, yên lặng đẩy chén trà đến trước mặt hắn, nói: ''Em biết anh có nhiều chuyện cần làm, cho nên em không quấy rầy, em chỉ muốn nhìn anh một lát, pha cho anh chén trà nóng, cho anh có đủ tỉnh táo để đối mặt với mọi chuyện."
Tử Xuyên Khang Giới chậm rãi nhắm mắt hưởng thụ hương trà, hắn lần đầu tiên cảm thấy có đàn bà cũng không phải chuyện xấu, ít nhất khi ngươi bận bịu, có thể chia sẻ một chút, cho dù là một phần trăm, hay ít hơn. Lệ Toa là người phụ nữ thông mình, trong lòng biết rõ nàng là một công cụ để vin cớ, nhưng nàng vẫn chấp nhận thân phận này, hơn nữa không chút oán hận. Có lẽ, nàng với tình yêu thực sự chấp nhất, như hắn chấp nhất với quyền lực, có thể trả giá cả sinh mệnh để đổi lấy thứ này.
"Anh đáp ứng em, chờ anh làm xong việc sẽ làm chức trách một người chồng, cho dù là một ngày." Tử Xuyên Khang Giới mềm lòng, đây là chuyện chưa từng có, ngay cả khi nói lời này, Tử Xuyên Khang Giới cũng không tin nổi, có lẽ đây là một loại đồng tình chăng.
Lệ Toa cười khổ, có một số việc cả đời làm không xong, nàng cho rằng Tử Xuyên Khang Giới không thất tín, bởi người đàn ông nàng chọn là một người trọng tín vô cùng, nhưng cũng tương đương với việc nàng phải chờ hắn hoàn thành lý tưởng, mà con người là động vật tham lang, mỗi khi đạt được một mục tiêu, sẽ có mục tiêu cao hơn, vĩnh viễn không có giới hạn.
Có thể đoán được con đường truy đuổi quyền lực của Tử Xuyên Khang Giới không bao giờ chấm dứt, hắn không có khả năng chỉ muốn làm một gia chủ nho nhỏ, nếu không hắn cũng không gọi là Tử Xuyên Khang Giới.
"Em chờ đến khi anh làm xong mọi chuyện, em hi vọng chúng ta có thể đến một nơi không ai tìm thấy chúng ta, sau đó yên lặng hưởng thụ cuộc sống, cho dù là một phút, hay một giây đồng hồ em cũng thỏa mãn." Lệ Toa trầm mặc hồi lâu rút cuộc nói ra tâm sự mình, hít sâu một hơi, sau đó về phong mình.
Tử Xuyên Khang Giới chăm chú nhìn vào người phụ nữ vừa đi ra, đến khi nàng biến mất không còn bóng dáng, hắn đuổi giết Tử Xuyên Cảnh Đằng thậm chí tra tấn Tử Xuyên Cảnh Đằng cũng không có loại cảm giác tội lỗi như thế này, hắn lần đầu cảm thấy sinh mệnh của mình, thời gian qua hắn không phải sống thực hoàn toàn, có lẽ thực sự có một ngày, mình cùng một Lệ Toa đến một nơi không ai biết, khi đó Tử Xuyên Khang Giới mới thực là Tử Xuyên Khang Giới.
Ngay khi hắn ảo tưởng vào tương lại, một âm thanh phá vỡ suy nghĩ của hắn.
"Tử Xuyên gia chủ, tiểu thư Cổ Lệ Na muốn gặp ngài." Nói chuyện chính là Ước Hàn, hắn dùng ngôn ngữ tiêu chuẩn nước G, cũng không phải bởi vì biết Tử Xuyên Khang Giới khi còn là lính đánh thuê biết tiếng nước G, mà vì hắn không biết tiếng nước R, càng không thích ngôn ngữ nước này. Loại cảm giác không đội trời chung, như là kiếp trước hắn có thâm cừu đại hận với nước R vậy, không thể giải thích loại cảm giác này, cho dù trước đó hắn ở trong quân đội, tiếp xúc thậm chí học tiếng nước R, nhưng rút cuộc cũng chỉ vì chấp hành lệnh, là thực hiện nhiệm vụ mà thôi.
Tử Xuyên Khang Giới nhíu mày, không phải Ước Hàn quấy rầy mà vì thủ vệ Tử Xuyên trang viên lại để cho người ngoài dễ dàng tiến vào, điều này khiến hắn có chút không thể chịu nổi. Nhưng mà sự thật là thế, nhẫn sát tổ mấy tháng trước bị tổn thất một phần ba ở Hoa Hạ, hiện tại còn vấn đề tín nhiệm, nên bị phái hết ra ngoài, bởi vậy phụ trách an toàn của trang viên chỉ có vài người, chính mấy người này lại bị mình an bài đi tìm hành tung của Tử Xuyên Cảnh Đằng. Hiện tại Tử Xuyên trang viên chỉ là xác không, thủ vệ bình thường này đối với trộm vặt còn có tác dụng chứ muốn ngăn cao thủ như Ước Hàn, thật sự khó khăn.
"Buổi tối đến thăm thực có chút không tiện." Tử Xuyên Khang Giới không hề "nhiệt tình" với Cổ Lệ Na, đối với bất luận kẻ nào, một người bạn không cho mình chiếc lò sưởi trong ngày đông rét mướt, đều là bạn không thật tâm, Tử Xuyên gia tộc vì đối phó với lãnh tổ mà có quan hệ hợp tác với nước G, lúc khác hai bên không có cừu hận gì, nếu không có lãnh tổ chỉ sợ hiện tại xung đột vũ trang chính là hai phe này.
Ước Hàn dựng ngón trỏ phẩy qua phẩy lại: "Không, ngài không cần thăm viếng gì, bởi Cổ Lệ Na tiểu thư của chúng tôi đã ở khách sạn lớn kinh độ, cho nên, ngài chỉ cần mang theo vệ sĩ lên ô tô chạy tới khách sạn là có thể gặp được, thuận tiện chúng ta ăn khuya."
Chuyện này khiến Tử Xuyên Khang Giới có chút ngoài ý muốn, đồng thời cũng suy đoán được một chút. Cổ Lệ Na hoàn toàn có thể ở vùng công hải, không cần phải đến kinh đô, hiện tại khuya, lại sai người đến mời, xem ra là có chuyện quan trọng cần bàn bạc, xem thời gian, cũng sắp đến lúc cổ lệ na chạm trán với Lãnh tổ, xem ra hai bên hợp tác sắp phải triển khai, mình cũng thực sự muốn xem Cổ Lệ Na dẫn cái gọi là tinh anh thế nào để phối hợp với mình tiêu diệt Lãnh tổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.