Chương 94: Làm đối thủ của Jonh.
Lân Gia Tiểu Lục
18/03/2013
"Anh hình như rất hiểu về trà, không biết về rượu thì sao, lẽ nào cũng tu thân?" John cầm chén khiêu khích nói, lắc lắc cái cốc làm cho rượu suýt nữa thì trào ra ngoài.
Diệp Phong cũng đã có chuẩn bị, trước mắt cái tên người lai đó dường như vẫn chưa biết hắn bị để ý, giọng nói vẫn rất ngạo mạn như là nói với một người bình thường, biểu hiện như thế cũng bình thường thôi. Trong mắt mọi người Diệp Phong chỉ là một nhân viên bình thường, không có gì khác thường.
Đương nhiên cũng không bài trừ trường hợp tên này đang diễn trò, hắn cũng đang che giấu năng lực thật của mình, giống như ông già hắn, luôn thích nhìn người khác bằng con mắt khác người nhưng lại không hề khiến người khác nghi ngờ, nếu như vậy thì tên trợ lí này không phải là dễ đối phó.
Chuyện giữa hai người đàn ông Diệp Phong vốn không có hứng thú. Nhưng hôm nay không chiến không được, thông qua ngôn ngữ giải quyết vấn đề là cách tốt nhất.
"Có đôi khi rượu cũng có thể giải khát." Diệp Phong không chút hoang mang, nét mặt lạnh nhạt nói:" Nhưng hiệu quả có thể không bằng trà, đặc biệt là rượu Mao Đài, nếu như anh cho rằng nó chỉ có tác dụng như nước vậy thì đặt xuống đi, bên kia có bình nước khoáng đấy."
"Trí nhớ của anh không tồi tốt lắm... " John ngửa đầu một hơi uống cạn chén rượu, vẻ mặt không chút thay đổi, hắn thay đổi thái độ " tôi hy vọng anh có thể nhớ kỹ, tốt nhất không nên uống loại rượu này, nó cũng chỉ ngang với bia mà thôi:“ Tôi hi vọng anh nhớ rõ điều này, đừng có nói gì về truyền thống văn hóa trước mặt cô gái kia. Trừ rượu ra tôi không có hứng thú với bất cứ thứ gì, cho nên tôi không muốn người phụ nữ tương lai của tôi lại thích những thứ mà tôi không thích. Làm tốt việc của anh đi và đừng để ý đến cô ta.”
Bỏ chén xuống bàn như một lời yêu cầu cảnh cáo, hắn xoay người trở về chỗ ngồi. Nếu như không phải Gulina cứ kiên quyết muốn đến Trung Quốc thì hắn đã không đến đây, cuối cùng vì người phụ nữ mình yêu hắn đã phản bội lại lời thề trước mặt mẹ hắn. Gulina bây giờ đã yên tâm phần nào, mặc dù cô ta đã bỏ công việc cũ nhưng không có nghĩa là những kẻ nặc danh đang âm thầm theo dõi sẽ buông tha cho cô ta, cũng chỉ có hắn mới có thể bảo đảm an toàn cho cô ta. John tự tin vào chính mình, không ai có thể đánh lén thành công, ngay cả sát thủ số một Ảnh Phong e rằng cũng không được.
Thích Gulina, ghét Trung Quốc, thích uống rượu, Diệp Phong ngẫm nghĩ trong đầu, thêm hình ảnh của hắn nữa là có được những dữ liệu tổng quát rồi.
John, người gốc châu Á, song thân khả năng có một người là người Hoa, có lẽ bởi vì nguyên nhân gia đình mà ghét văn hóa Trung Quốc, là tay súng bắn tỉa, tỉnh táo, ngạo mạn, nhưng lại không gây ấn tượng tốt với phụ nữ, đó cũng là một yếu điểm của hắn.
Đương nhiên đa phần đều là suy đoán, muốn khẳng định phải tìm chứng cớ.
Nhìn mọi người đã ngồi ổn định, thức ăn cũng từ từ được dọn lên, Diệp Phong chậm rãi đi tới phía Hà Tích Phượng chào hỏi.
Ngồi ở đó trừ Hà Tích Phượng, Gulina và hai người trong đoàn khảo sát, John, còn lại đều là phó tổng của Hương Tạ Hiên, có lẽ chức vụ của hắn là thấp nhất.
Thức ăn đã được mang ra hết, rượu cũng được rót đầy, Hà Tích Phượng mới bưng chén rượu, đứng dậy nhìn một lượt, đợi đến khi mọi người yên lặng, mới mỉm cười nói:" Hoan nghênh Hidding, cô Gulina cùng tất cả đoàn khảo sát tới Hương Tạ Hiên, là chủ nhà tôi thật sự rất vui mừng được lấy rượu Trung Quốc và món ăn Trung Quốc tiếp đón các bạn, hi vọng chuyện hợp tác của chúng ta cũng như bữa tiệc này thành công tốt đẹp.”
Nhẹ nhàng nhấp môi thứ chất lỏng thơm nhè nhẹ mà lại cay xè này xong cô ta mới ngồi xuống, mới lại lần nữa về ngồi, nói thật, nói thật cô ta chịu không nổi loại rượu trắng này, nhưng bữa tiệc này mà dùng rượu Tây thì lại không hợp
Thật bất ngờ, Gulina lại rất hứng thú với loại rượu này, còn hơn cả trà Long Tỉnh .Mặc dù là cau mày miễn cưỡng uống xong một hơi, nhưng cô ta cũng rất vui vẻ. Giống như là hoàn thành một nhiệm vụ gian nan mặc dù gian khổ nhưng kết quả làm cho người ta vui mừng.
Nhưng khổ nỗi cô ta lại không ngừng chạm chén với Hà Tích Phượng khiến cho một người không thể uống rượu trắng như cô ta cũng đành phải liên tiếp nâng chén, mặc dù mỗi lần chỉ là một ngụm nhỏ nhưng cộng lại cũng không nhỏ.
"Gulina uống ít thôi."
"Hà tổng, đừng quá miễn cưỡng."
Gần như là đồng thời hai người đàn ông bên cạnh hai người phụ nữ đều đồng thanh can ngăn.
Diệp Phong sớm đã thấy mặt Hà Tích Phượng đỏ ửng, rõ ràng là dấu hiệu của uống say, trong trường hợp quan trọng thế này mà uống say nói lung tung thì đúng là mất mặt. Nhìn người phụ nữ bên cạnh cô ta cũng không nỡ từ chối, khó mà ứng phó nổi.
Bên kia John lo lắng cho sức khỏe của Gulina, người khác có lẽ không biết, năm năm nay Gulina chỉ biết có công việc nên chưa từng có bữa ăn nào tử tế, cuộc sống không quy luật, khiến cho dạ dày cô ta bị viêm nghiêm trọng, sợ rằng uống nhiều như vậy sẽ khiến cho cô ta khó mà hồi phục được.
Hà Tích Phượng cứ như được đại xá, nhẹ nhàng thở dài, nhìn Gulina, cô ta chẳng giống như trong tài liệu viết gì cả, bây giờ xem ra trừ sở thích uống rượu thì xem ra cô ta cũng bình dị gần gũi, nếu thêm hai chén nữa sợ là cô ta chịu không nổi mà nôn ra hết mất, nhưng xem ra cô Gulina đó vẫn còn chưa muốn dừng.
"John, anh quên lời hứa của anh rồi sao?" Gulina nhẹ cau mày, tay vẫn cầm chặt chén rượu quay đầu hướng về phía người đàn ông bên cạnh cảnh cáo nói:" Đây là chuyện của tôi và Hà tổng, anh tốt nhất không nên nhúng tay vào, người ta đã có thịnh tình đem rượu ngon ra chiêu đãi chúng ta. Tôi sao có thể cự tuyệt, huống hồ tôi rất thích cảm giác kích thích này, còn hơn cả rượu vang."
John nhất thời á khẩu không trả lời được, đối mặt với người phụ nữ này, hắn cho tới bây giờ vẫn luôn bị động, đối mặt với súng đạn thì không chút nao núng vậy mà trước mặt cô ta hắn chưa từng một lần phản bác lại.
Hà Tích Phượng thấy tình hình có vẻ không tốt bèn nói thêm vào: “ Gulina, tôi thấy trợ lí của cô nói đúng đấy, rượu Mao Đài mặc dù tốt thì tốt thật nhưng uống nhiều cũng không tốt đâu, có khi còn phản tác dụng đấy, tốt nhất nên dừng ở đây, nếu như cô thích chúng tôi sẽ tặng cô một hòm để cô từ từ thưởng thức.”
Gulina lúc này cũng đã say, chớp đôi mắt xanh biếc, suy nghĩ một hồi, vốn kiên định không thay đổi nhưng trong lòng lại có chút lay động..
John ngồi cạnh bỗng nhiên cũng nói thêm vào:" Hà tổng nói đúng đấy rượu cũng phải uống vừa đủ thôi, hơn nữa sức khỏe của cô không tốt, rượu mạnh vốn không thích hợp phụ nữ."
Trước kia Gulina có thể sẽ tiếp nhận lời đề nghị này nhưng hôm nay có chút say, men rượu bốc lên khiến cô ta mất bình tĩnh.
Đặc biệt là câu cuối cùng càng làm cho cô ta cáu giận. Ai nói rượu mạnh chỉ thích hợp với đàn ông chứ, Gulina ghét nhất là phân biệt đối xử với phụ nữ, cho nên từ nhỏ cô ta đã quyết định nhất định phải giỏi hơn nam giới ngay cả trong những lĩnh vực mà nam giới luôn thống trị , chọn công việc ở cục tình báo cũng , chính là vì muốn chứng minh chính mình.
"John, anh nói rượu này không thích hợp với phụ nữ, chẳng lẽ lại thích hợp với anh sao, tôi thấy hình như anh không động đến một giọt nào? " Gulina say nên không để ý đến lời nói của mình nữa, trước mặt mọi người nên giữ thể diện cho hắn.
John rất khó xử, nếu như biết trước thế này hắn đã uống cạn mấy chai trên bàn, chỉ là chén quá nhỏ, nên không bỏ ra uống thôi.
Lúc này bị kích thích nên hắn cũng lấy hết dũng khí nói: " Tôi không tìm được đối thủ thôi, cho nên cũng không muốn uống. Một người uống, không có gì thú vị cả, lẽ nào tôi uống với Hà tổng?”
"Chuyện này…. " Gulina bất chợt dừng lại, thoáng chốc nhìn Diệp Phong nói " Diệp tiên sinh, nếu như anh không ngại thì có thể làm đối thủ của John không, đây là rượu của nước anh, anh phải để cho anh ta mở mắt ra.”
Diệp Phong cũng đã có chuẩn bị, trước mắt cái tên người lai đó dường như vẫn chưa biết hắn bị để ý, giọng nói vẫn rất ngạo mạn như là nói với một người bình thường, biểu hiện như thế cũng bình thường thôi. Trong mắt mọi người Diệp Phong chỉ là một nhân viên bình thường, không có gì khác thường.
Đương nhiên cũng không bài trừ trường hợp tên này đang diễn trò, hắn cũng đang che giấu năng lực thật của mình, giống như ông già hắn, luôn thích nhìn người khác bằng con mắt khác người nhưng lại không hề khiến người khác nghi ngờ, nếu như vậy thì tên trợ lí này không phải là dễ đối phó.
Chuyện giữa hai người đàn ông Diệp Phong vốn không có hứng thú. Nhưng hôm nay không chiến không được, thông qua ngôn ngữ giải quyết vấn đề là cách tốt nhất.
"Có đôi khi rượu cũng có thể giải khát." Diệp Phong không chút hoang mang, nét mặt lạnh nhạt nói:" Nhưng hiệu quả có thể không bằng trà, đặc biệt là rượu Mao Đài, nếu như anh cho rằng nó chỉ có tác dụng như nước vậy thì đặt xuống đi, bên kia có bình nước khoáng đấy."
"Trí nhớ của anh không tồi tốt lắm... " John ngửa đầu một hơi uống cạn chén rượu, vẻ mặt không chút thay đổi, hắn thay đổi thái độ " tôi hy vọng anh có thể nhớ kỹ, tốt nhất không nên uống loại rượu này, nó cũng chỉ ngang với bia mà thôi:“ Tôi hi vọng anh nhớ rõ điều này, đừng có nói gì về truyền thống văn hóa trước mặt cô gái kia. Trừ rượu ra tôi không có hứng thú với bất cứ thứ gì, cho nên tôi không muốn người phụ nữ tương lai của tôi lại thích những thứ mà tôi không thích. Làm tốt việc của anh đi và đừng để ý đến cô ta.”
Bỏ chén xuống bàn như một lời yêu cầu cảnh cáo, hắn xoay người trở về chỗ ngồi. Nếu như không phải Gulina cứ kiên quyết muốn đến Trung Quốc thì hắn đã không đến đây, cuối cùng vì người phụ nữ mình yêu hắn đã phản bội lại lời thề trước mặt mẹ hắn. Gulina bây giờ đã yên tâm phần nào, mặc dù cô ta đã bỏ công việc cũ nhưng không có nghĩa là những kẻ nặc danh đang âm thầm theo dõi sẽ buông tha cho cô ta, cũng chỉ có hắn mới có thể bảo đảm an toàn cho cô ta. John tự tin vào chính mình, không ai có thể đánh lén thành công, ngay cả sát thủ số một Ảnh Phong e rằng cũng không được.
Thích Gulina, ghét Trung Quốc, thích uống rượu, Diệp Phong ngẫm nghĩ trong đầu, thêm hình ảnh của hắn nữa là có được những dữ liệu tổng quát rồi.
John, người gốc châu Á, song thân khả năng có một người là người Hoa, có lẽ bởi vì nguyên nhân gia đình mà ghét văn hóa Trung Quốc, là tay súng bắn tỉa, tỉnh táo, ngạo mạn, nhưng lại không gây ấn tượng tốt với phụ nữ, đó cũng là một yếu điểm của hắn.
Đương nhiên đa phần đều là suy đoán, muốn khẳng định phải tìm chứng cớ.
Nhìn mọi người đã ngồi ổn định, thức ăn cũng từ từ được dọn lên, Diệp Phong chậm rãi đi tới phía Hà Tích Phượng chào hỏi.
Ngồi ở đó trừ Hà Tích Phượng, Gulina và hai người trong đoàn khảo sát, John, còn lại đều là phó tổng của Hương Tạ Hiên, có lẽ chức vụ của hắn là thấp nhất.
Thức ăn đã được mang ra hết, rượu cũng được rót đầy, Hà Tích Phượng mới bưng chén rượu, đứng dậy nhìn một lượt, đợi đến khi mọi người yên lặng, mới mỉm cười nói:" Hoan nghênh Hidding, cô Gulina cùng tất cả đoàn khảo sát tới Hương Tạ Hiên, là chủ nhà tôi thật sự rất vui mừng được lấy rượu Trung Quốc và món ăn Trung Quốc tiếp đón các bạn, hi vọng chuyện hợp tác của chúng ta cũng như bữa tiệc này thành công tốt đẹp.”
Nhẹ nhàng nhấp môi thứ chất lỏng thơm nhè nhẹ mà lại cay xè này xong cô ta mới ngồi xuống, mới lại lần nữa về ngồi, nói thật, nói thật cô ta chịu không nổi loại rượu trắng này, nhưng bữa tiệc này mà dùng rượu Tây thì lại không hợp
Thật bất ngờ, Gulina lại rất hứng thú với loại rượu này, còn hơn cả trà Long Tỉnh .Mặc dù là cau mày miễn cưỡng uống xong một hơi, nhưng cô ta cũng rất vui vẻ. Giống như là hoàn thành một nhiệm vụ gian nan mặc dù gian khổ nhưng kết quả làm cho người ta vui mừng.
Nhưng khổ nỗi cô ta lại không ngừng chạm chén với Hà Tích Phượng khiến cho một người không thể uống rượu trắng như cô ta cũng đành phải liên tiếp nâng chén, mặc dù mỗi lần chỉ là một ngụm nhỏ nhưng cộng lại cũng không nhỏ.
"Gulina uống ít thôi."
"Hà tổng, đừng quá miễn cưỡng."
Gần như là đồng thời hai người đàn ông bên cạnh hai người phụ nữ đều đồng thanh can ngăn.
Diệp Phong sớm đã thấy mặt Hà Tích Phượng đỏ ửng, rõ ràng là dấu hiệu của uống say, trong trường hợp quan trọng thế này mà uống say nói lung tung thì đúng là mất mặt. Nhìn người phụ nữ bên cạnh cô ta cũng không nỡ từ chối, khó mà ứng phó nổi.
Bên kia John lo lắng cho sức khỏe của Gulina, người khác có lẽ không biết, năm năm nay Gulina chỉ biết có công việc nên chưa từng có bữa ăn nào tử tế, cuộc sống không quy luật, khiến cho dạ dày cô ta bị viêm nghiêm trọng, sợ rằng uống nhiều như vậy sẽ khiến cho cô ta khó mà hồi phục được.
Hà Tích Phượng cứ như được đại xá, nhẹ nhàng thở dài, nhìn Gulina, cô ta chẳng giống như trong tài liệu viết gì cả, bây giờ xem ra trừ sở thích uống rượu thì xem ra cô ta cũng bình dị gần gũi, nếu thêm hai chén nữa sợ là cô ta chịu không nổi mà nôn ra hết mất, nhưng xem ra cô Gulina đó vẫn còn chưa muốn dừng.
"John, anh quên lời hứa của anh rồi sao?" Gulina nhẹ cau mày, tay vẫn cầm chặt chén rượu quay đầu hướng về phía người đàn ông bên cạnh cảnh cáo nói:" Đây là chuyện của tôi và Hà tổng, anh tốt nhất không nên nhúng tay vào, người ta đã có thịnh tình đem rượu ngon ra chiêu đãi chúng ta. Tôi sao có thể cự tuyệt, huống hồ tôi rất thích cảm giác kích thích này, còn hơn cả rượu vang."
John nhất thời á khẩu không trả lời được, đối mặt với người phụ nữ này, hắn cho tới bây giờ vẫn luôn bị động, đối mặt với súng đạn thì không chút nao núng vậy mà trước mặt cô ta hắn chưa từng một lần phản bác lại.
Hà Tích Phượng thấy tình hình có vẻ không tốt bèn nói thêm vào: “ Gulina, tôi thấy trợ lí của cô nói đúng đấy, rượu Mao Đài mặc dù tốt thì tốt thật nhưng uống nhiều cũng không tốt đâu, có khi còn phản tác dụng đấy, tốt nhất nên dừng ở đây, nếu như cô thích chúng tôi sẽ tặng cô một hòm để cô từ từ thưởng thức.”
Gulina lúc này cũng đã say, chớp đôi mắt xanh biếc, suy nghĩ một hồi, vốn kiên định không thay đổi nhưng trong lòng lại có chút lay động..
John ngồi cạnh bỗng nhiên cũng nói thêm vào:" Hà tổng nói đúng đấy rượu cũng phải uống vừa đủ thôi, hơn nữa sức khỏe của cô không tốt, rượu mạnh vốn không thích hợp phụ nữ."
Trước kia Gulina có thể sẽ tiếp nhận lời đề nghị này nhưng hôm nay có chút say, men rượu bốc lên khiến cô ta mất bình tĩnh.
Đặc biệt là câu cuối cùng càng làm cho cô ta cáu giận. Ai nói rượu mạnh chỉ thích hợp với đàn ông chứ, Gulina ghét nhất là phân biệt đối xử với phụ nữ, cho nên từ nhỏ cô ta đã quyết định nhất định phải giỏi hơn nam giới ngay cả trong những lĩnh vực mà nam giới luôn thống trị , chọn công việc ở cục tình báo cũng , chính là vì muốn chứng minh chính mình.
"John, anh nói rượu này không thích hợp với phụ nữ, chẳng lẽ lại thích hợp với anh sao, tôi thấy hình như anh không động đến một giọt nào? " Gulina say nên không để ý đến lời nói của mình nữa, trước mặt mọi người nên giữ thể diện cho hắn.
John rất khó xử, nếu như biết trước thế này hắn đã uống cạn mấy chai trên bàn, chỉ là chén quá nhỏ, nên không bỏ ra uống thôi.
Lúc này bị kích thích nên hắn cũng lấy hết dũng khí nói: " Tôi không tìm được đối thủ thôi, cho nên cũng không muốn uống. Một người uống, không có gì thú vị cả, lẽ nào tôi uống với Hà tổng?”
"Chuyện này…. " Gulina bất chợt dừng lại, thoáng chốc nhìn Diệp Phong nói " Diệp tiên sinh, nếu như anh không ngại thì có thể làm đối thủ của John không, đây là rượu của nước anh, anh phải để cho anh ta mở mắt ra.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.